Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1847

Nam Cung Tử Yên

13/11/2023



Chương 1897: Nỗi đau xé thịt

Không lâu sau, Chiến Hàn Quân vừa mới nhận được tin tức thì đã vội vã đến bệnh viện Á Châu. Khi nhìn thấy Nghiêm Linh Trang đang lo lắng chờ đợi ở trước cửa phòng sinh, Chiến Hàn Quân lập tức chạy như bay tới.

“Linh Trang”

Khi Nghiêm Linh Trang nhìn thấy anh, khuôn mặt lo lắng của cô lập tức thay đổi sang vẻ áy náy và tự trách. “Anh Hàn Quân, tất cả đều là lỗi của em, em không nên để Anh Nguyệt đi công tác cùng với em…”

Đôi tay của Chiến Hàn Quân nắm lấy khuôn mặt gầy gò của Nghiêm Linh Trang, anh nhẹ nhàng an ủi nói: “Linh Trang, em đừng tự trách mình. Ngày sinh dự kiến của Anh Nguyệt vốn chính là mấy ngày nay, em ấy sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”

Nghiêm Linh Trang gật đầu.

Trong phòng sinh, Nghiêm Mặc Hàn nhìn khuôn mặt của Chiến Anh Nguyệt đang nhăn lại vì đau đớn. Anh ta chưa bao giờ nhìn thấy khuôn mặt của Chiến Anh Nguyệt xấu xí như vậy, nhưng lúc này anh ta không hề có một chút ghét bỏ Chiến Anh Nguyệt mà ngược lại, anh ta cảm thấy Chiến Anh Nguyệt lúc này là người yêu anh ta nhất và cũng khiến cho anh ta cảm thấy xúc động nhất.

Anh ta nắm chặt lấy tay của Chiến Anh Nguyệt và trên trán anh ta đang đổ đầy những giọt mồ hôi hột lớn gần bằng hạt đậu, giống như chính anh †a mới là người đang sinh con và cũng giống như nỗi đau xé thịt vì sinh nở của Chiến Anh Nguyệt có thể được truyền sang cho anh ta vậy.

Nghiêm Mặc Hàn trở nên cực kỳ căng thẳng. Từ khi sinh ra cho đến nay, anh ta chưa bao giờ khẩn trưởng đến như vậy: “Anh Nguyệt, nếu em đau quá thì cứ cần anh đi”



Những cơn đau bụng sinh không diễn ra liên tục mà có một khoảng thời gian giữa hai cơn đau, cho nên Chiến Anh Nguyệt vẫn có thể duy trì sự tỉnh táo của mình. Cô ấy nói trêu đùa với anh ta vài câu: “Em cũng không phải là…một chú chó con. Em cắn anh làm…A a a a…Nghiêm Mặc Hàn, mẹ nó đau quá, từ nay về sau tôi sẽ không bao giờ sinh con cho anh nữa”

“Được, được, không sinh nữa. Về sau không bao giờ sinh con nữa”

Vốn dĩ Chiến Anh Nguyệt đã chuẩn bị đầy đủ cho việc sinh nở và điều cô ấy mong muốn chính là được sinh nở không đau đớn ở dưới nước, nhưng bởi vì Hoa Ánh Tuyết va chạm vào cô ấy nên đã lập tức phá vỡ mọi kế hoạch tốt đẹp trước đó của cô ấy.

Cũng may là không xảy ra chuyện nguy hiểm gì, sau bốn tiếng đồng hồ trải qua đau đớn, Chiến Anh Nguyệt đã sinh thành công được một bé trai. Mẹ và con đều bình an Khi bác sĩ bế đứa bé đi ra, Nghiêm Linh Trang và Chiến Hàn Quân ngay lập tức đón lấy nó.

“Tổng giám đốc, đó là một bé trai. Mẹ và con đều bình an” Bác sĩ cười nói.

Nghiêm Linh Trang thở phào nhẹ nhõm.

Mọi thứ trong giây phút này thật giống như được thay da đổi thịt bởi vì sự xuất hiện của đứa bé quý giá đang tỏa ra ánh sáng của sức sống mạnh mẽ này.

Nghiêm Linh Trang bế đứa trẻ đi đến một cách cẩn thận.

Lúc này, dáng vẻ của Nghiêm Mặc Hàn nhếch nhác không chịu được và anh ta đang lảo đảo đi ra ngoài.

Ảnh mắt của Chiến Hàn Quân rơi vào trên đôi chân đang run rẩy của Nghiêm Mặc Hàn, sau đó anh kinh ngạc hỏi: “Cũng không phải là anh sinh con. Anh đã làm cái gì mà lại trở thành như thế này vậy?”



Nhìn dáng vẻ bây giờ của Nghiêm Mặc Hàn mà thấy kinh ngạc, anh ta nói với Chiến Hàn Quân: “Anh trai à, cậu nên cảm thấy may mản vì không phải là Linh Trang nhà cậu sinh con. Nếu hôm nay cậu là tôi thì cậu nhất định sẽ đập tan cái bệnh viện Á Châu này. Tôi nói cho cậu biết, cảm giác này thật sự là quá kích thích và khẩn trương, khiến cho lòng người chấn động”

Sau đó Nghiêm Mặc Hàn liền diễn tả lại cảnh đỡ đẻ và cảnh Chiến Anh Nguyệt sinh con. Lúc thì anh ta la hét đến mức chấn động cả đất trời, lúc thì lại là giọng nói lo lẳng của bác sĩ đỡ đẻ…Nhiều âm thanh khác nhau được tái hiện một cách sống động khiến anh †a giống như một kẻ bị bệnh tâm thần phân liệt.

Chiến Hàn Quân đã thật sự bị sốc trước màn trình diễn của anh ta. Anh lập tức tưởng tượng ra cảnh Nghiêm Linh Trang sinh con.

Lúc đó, cô không có bác sĩ đỡ đẻ và cũng không có anh ở bên cạnh, chỉ có một mình cô hét lên đầy tuyệt vọng và cô đơn. Trái tim của Chiến Hàn Quân lại trở nên vô cùng đau đớn.

Nghiêm Linh Trang thích đứa bé đến mức ôm nó mãi và không muốn buông tay.

Lúc này, Nghiêm Mặc Hàn mới tỉnh táo lại rồi vội vàng chạy đến xem đứa con của mình “Con trai của tôi thật đẹp trai”

“Rõ ràng là rất xấu xí” Nghiêm Linh Trang nói.

Nghiêm Mặc Hàn phản bác: “Rõ ràng là đứa bé rất đẹp trai. Vừa rồi, các bác sĩ ở bên trong đều đã nói rằng đứa bé này là đứa bé đẹp nhất mà họ từng thấy”

Nghiêm Linh Trang buột miệng nói: “Đó là bởi vì họ chưa từng nhìn thấy Quốc Việt và Thanh Tùng nhà em. Nếu họ mà thấy thì họ chắc chẳn sẽ không nói ra những điều như vậy”

Nghiêm Mặc Hàn đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, vẻ mặt của anh trở nên rất nghiêm túc rồi tò mò hỏi Nghiêm Linh Trang: “Thế… Quốc Việt và Thanh Tùng đẹp hơn gấp mấy lần so với con trai của anh vậy!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook