Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 1646: Chương 1648: Canh Cánh Trong Lòng
Hoa Dung Nguyệt Hạ
04/09/2018
Tương Ngọc tức giận dậm chân, một khóc hai nháo ba thắt cổ, Vân Nghiệp Hậu lại quyết tâm, không quan tâm, cuối cùng trái tim Tương Ngọc lạnh với ông!
Chuyện này Vân Nghiệp Hậu làm đúng là không hoàn hảo, thế cho nên trái tim Tương Ngọc im lặng và hoài nghi, tuy nói không bằng một chén nước nhưng chồng mình có phải thiên vị nhà anh trai quá rồi không!
Cuộc sống của Vân Nghiệp Trình không dễ chịu, nhà bọn họ tốt hơn sao?
Nhà người ta phá sản, bà ta thì mất đi nguồn kinh tế, còn chăm sóc một người bệnh tàn phế nữa!
Hiện giờ con gái ở nhà muốn học đại học, tiền bạc đều không có, chuyện này tính là gì?
Bởi vì chuyện này, con gái nhỏ nhà bọn họ không thể học đại học, cuối cùng không thể không đi theo con gái lớn vào nhà xưởng làm công.
Vì thế Tương Ngọc ghi hận chuyện này ở trong lòng, thế cho nên chăm sóc cho chồng và mẹ chồng cũng qua loa.
Sau đó Vân Nghiệp Trình vội vàng trở về chịu tang, biết được chuyện này, đặc biệt băn khoăn, muốn đưa tiền đền cho Tương Ngọc.
Đưa tiền nhưng mà Tương Ngọc khó có thể xóa bỏ mối hận trong lòng, trên mặt mặc dù khách khí nhưng trong lòng bắt đầu tính toán sổ sách!
Tiền trở về còn có ý nghĩa gì?
Con gái bà ta vì chuyện này mà chư hoàn thành việc học đại học rồi!
Chuyện này thành tiếc nuối cả đời của bà ta!
Phải biết rằng trong nhà có học sinh học đại học là chuyện có thể diện như thế nào!
Cũng bởi vì một nhà Vân Nghiệp Trình mà bị hỏng, hủy đi!
Lại còn có một việc Vân Thiên Hậu không biết.
Có lúc Tương Ngọc về muộn, không phải đi làm ở ngoài ruộng. Mà là bà ta vụng trộm ở sau lưng ông làm chuyện mờ ám với người đàn ông độc thân ở nhà bên cạnh, lần trước làm xong, người ta còn cho mấy trăm tệ.
Chuyện vụng trộm sau lưng Vân Nghiệp Hậu toàn bộ người trong thôn đều biết, chỉ có Vân Nghiệp Hậu là chẳng hay biết gì.
Bởi vậy có nhiều người trong thôn vụng trộm cười trộm ông.
Người trong thôn đều chế nhạo Tương Ngọc là người đàn bà dâm đãng, dù sao thanh danh của bà ta cũng truyền ra ngoài, đều nói là người phụ nữ không tuân thủ nữ tắc.
Lần này Vân Nghiệp Trình về với ông bà, cũng nghe được một chút chuyện linh tinh, tức giận không nhẹ, đối với Tương Ngọc cũng có rất nhiều ý kiến!
Nhưng mà vì tránh kích thích Vân Nghiệp Hậu, Vân Nghiệp Trình cố nén không nhắc đến, đối với Tương Ngọc này đánh giá không được tốt.
Lần này về thủ đô, cũng là Tương Ngọc mặt dày mày dạn nói ra, bởi vậy Vân Nghiệp Trình cân nhắc, đến thủ đô liền thuê phòng cho Tương Ngọc, để bà ta đi thôi.
Ông cũng không thể để Tương Ngọc là trách nhiệm của Thi Thi.
Lúc bốn giờ, Vân Thi Thi và Mộ Nhã Triết sớm đã đến nhà ga.
Hai chiếc xe SUV chạy băng băng, Mộ Nhã Triết cố ý gọi vệ sĩ, trái phải mở đường, để tránh bị đội chó săn chụp ảnh.
Bọn họ đều là nhân vật công chúng, xuất hiện tại nơi công cộng, tất nhiên là cần chút phòng bị.
Sau khi xe đến trạm, Vân Nghiệp Trình liền gọi điện cho cô.
Lúc gặp được người, Vân Nghiệp Trình nhìn thấy Mộ Nhã Triết toàn thân quần áo thoải mái, nổi bật lên dáng người cao ngất đứng trước mặt, ngẩn người.
Lại nhìn Vân Thi Thi, trong mắt có vài phần nghi ngờ: “Thi Thi, đây không phải… Là giáo sư đại học của con sao?”
“A…”
Vân Thi Thi khụ khụ, lập tức nói: “Cha, về nhà trước đã! Ở đây nhiều người, nói chuyện không tiện lắm.”
“Được được.”
Vân Nghiệp Trình gật gật đầu, lập tức nói với Vân Nghiệp Hậu ngồi trên xe lăn: “A Hậu, đây là Thi Thi, trưởng thành rồi, em có nhận ra được không?”
Vân Thi Thi đi đến trước xe lăn, hơi ngồi xổm xuống, mỉm cười: “Chú, chú nhận ra cháu không? Trước đây chú từng ôm cháu, cháu là Thi Thi.”
Chuyện này Vân Nghiệp Hậu làm đúng là không hoàn hảo, thế cho nên trái tim Tương Ngọc im lặng và hoài nghi, tuy nói không bằng một chén nước nhưng chồng mình có phải thiên vị nhà anh trai quá rồi không!
Cuộc sống của Vân Nghiệp Trình không dễ chịu, nhà bọn họ tốt hơn sao?
Nhà người ta phá sản, bà ta thì mất đi nguồn kinh tế, còn chăm sóc một người bệnh tàn phế nữa!
Hiện giờ con gái ở nhà muốn học đại học, tiền bạc đều không có, chuyện này tính là gì?
Bởi vì chuyện này, con gái nhỏ nhà bọn họ không thể học đại học, cuối cùng không thể không đi theo con gái lớn vào nhà xưởng làm công.
Vì thế Tương Ngọc ghi hận chuyện này ở trong lòng, thế cho nên chăm sóc cho chồng và mẹ chồng cũng qua loa.
Sau đó Vân Nghiệp Trình vội vàng trở về chịu tang, biết được chuyện này, đặc biệt băn khoăn, muốn đưa tiền đền cho Tương Ngọc.
Đưa tiền nhưng mà Tương Ngọc khó có thể xóa bỏ mối hận trong lòng, trên mặt mặc dù khách khí nhưng trong lòng bắt đầu tính toán sổ sách!
Tiền trở về còn có ý nghĩa gì?
Con gái bà ta vì chuyện này mà chư hoàn thành việc học đại học rồi!
Chuyện này thành tiếc nuối cả đời của bà ta!
Phải biết rằng trong nhà có học sinh học đại học là chuyện có thể diện như thế nào!
Cũng bởi vì một nhà Vân Nghiệp Trình mà bị hỏng, hủy đi!
Lại còn có một việc Vân Thiên Hậu không biết.
Có lúc Tương Ngọc về muộn, không phải đi làm ở ngoài ruộng. Mà là bà ta vụng trộm ở sau lưng ông làm chuyện mờ ám với người đàn ông độc thân ở nhà bên cạnh, lần trước làm xong, người ta còn cho mấy trăm tệ.
Chuyện vụng trộm sau lưng Vân Nghiệp Hậu toàn bộ người trong thôn đều biết, chỉ có Vân Nghiệp Hậu là chẳng hay biết gì.
Bởi vậy có nhiều người trong thôn vụng trộm cười trộm ông.
Người trong thôn đều chế nhạo Tương Ngọc là người đàn bà dâm đãng, dù sao thanh danh của bà ta cũng truyền ra ngoài, đều nói là người phụ nữ không tuân thủ nữ tắc.
Lần này Vân Nghiệp Trình về với ông bà, cũng nghe được một chút chuyện linh tinh, tức giận không nhẹ, đối với Tương Ngọc cũng có rất nhiều ý kiến!
Nhưng mà vì tránh kích thích Vân Nghiệp Hậu, Vân Nghiệp Trình cố nén không nhắc đến, đối với Tương Ngọc này đánh giá không được tốt.
Lần này về thủ đô, cũng là Tương Ngọc mặt dày mày dạn nói ra, bởi vậy Vân Nghiệp Trình cân nhắc, đến thủ đô liền thuê phòng cho Tương Ngọc, để bà ta đi thôi.
Ông cũng không thể để Tương Ngọc là trách nhiệm của Thi Thi.
Lúc bốn giờ, Vân Thi Thi và Mộ Nhã Triết sớm đã đến nhà ga.
Hai chiếc xe SUV chạy băng băng, Mộ Nhã Triết cố ý gọi vệ sĩ, trái phải mở đường, để tránh bị đội chó săn chụp ảnh.
Bọn họ đều là nhân vật công chúng, xuất hiện tại nơi công cộng, tất nhiên là cần chút phòng bị.
Sau khi xe đến trạm, Vân Nghiệp Trình liền gọi điện cho cô.
Lúc gặp được người, Vân Nghiệp Trình nhìn thấy Mộ Nhã Triết toàn thân quần áo thoải mái, nổi bật lên dáng người cao ngất đứng trước mặt, ngẩn người.
Lại nhìn Vân Thi Thi, trong mắt có vài phần nghi ngờ: “Thi Thi, đây không phải… Là giáo sư đại học của con sao?”
“A…”
Vân Thi Thi khụ khụ, lập tức nói: “Cha, về nhà trước đã! Ở đây nhiều người, nói chuyện không tiện lắm.”
“Được được.”
Vân Nghiệp Trình gật gật đầu, lập tức nói với Vân Nghiệp Hậu ngồi trên xe lăn: “A Hậu, đây là Thi Thi, trưởng thành rồi, em có nhận ra được không?”
Vân Thi Thi đi đến trước xe lăn, hơi ngồi xổm xuống, mỉm cười: “Chú, chú nhận ra cháu không? Trước đây chú từng ôm cháu, cháu là Thi Thi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.