Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 2320: Chương 2322: Nguyên Nhân Nhuộm Tóc Trắng
Hoa Dung Nguyệt Hạ
04/09/2018
Cung Kiệt cả giận nói: "Cậu nói rõ, cậu không thích đàn ông!"
Giọng nói có hơi cao.
Toàn bộ người trong nhà ăn đều dừng động tác trên tay, cũng thôi nói chuyện, tất cả đều bị một tiếng rống tức giận này hấp dẫn, thi nhau bắn ánh mắt qua đây.
Dù là nhân viên quầy bar cũng không khỏi sững sờ nhìn qua đây, động tác trên tay dừng lại.
Không khí lập tức như bị ngưng tụ.
Cung Kiệt lạnh lùng nhìn chung quanh một vòng, ánh mắt không tốt.
Mọi người bị ánh mắt này chấn nhiếp, xấu hổ quay mặt đi, không dám nhìn nhiều.
Hữu Hữu nén cười, dỗ dành nói: "Được rồi! Cháu biết rồi, cháu không đùa cậu nữa!"
"Hừ."
"Được rồi, được rồi, cháu biết sai rồi, cậu đừng nóng giận!" Hữu Hữu khẩn trương dỗ anh.
Dù sao, vẫn còn thời gian vài ngày ở trên đảo, cậu còn phải trông cậy vào phiếu cơm lớn Cung Kiệt này để sống qua ngày đó!
Đùa quá mức, cậu thực tức giận, trong cơn giận giữ vứt luôn bọn họ ở trên đảo này thì đúng là kêu trời không thấu, kêu đất đất chẳng hay, thật đáng sợ.
Tiểu Dịch Thần cũng gió chiều nào xoay chiều ấy, lập tức đứng về phía Cung Kiệt, lên án: "Hữu Hữu, đùa cũng không thể đùa quá trớn! Cậu rõ ràng thích phụ nữ!"
Hữu Hữu nghiêng mặt liếc mắt nhìn cậu một cái: "Hừ, Mộ Dịch Thần anh thật có tiền đồ, còn biết "làm phản" rồi."
Ba người dùng xong cơm trưa, Cung Kiệt liền dẫn hai tên nhóc ra bờ biển đi dạo.
Lúc này, bờ biển có không ít người, người thì nằm trên ghế, người thì tắm nắng.
Cung Kiệt đi bên bờ biển, trời sinh khí chất mạnh mẽ, lại thêm một khuôn mặt đẹp trai hại nước hại dân nữa, đi tới đâu cũng tạo thành một hàng người mê trai đẹp.
Dưới ánh mặt trời rực rỡ, làn da hoàn hảo của anh càng thêm trắng nõn, một lỗ chân lông cũng không thấy, đẹp trai ngời ngời.
Với làn da tinh tế kia, cho dù có mặc T-shirt cùng quần sooc cũng khó che giấu được ánh hào quang của anh, dưới ánh mặt trời lại càng phát ra chói mắt, hơn nữa cả người còn toát ra vài phần cấm dục.
Da anh dưới trời nắng liền trắng như tuyết, trước kia, anh cũng từng tận lực phơi đen cho làn da sạm bớt đi, hiệu quả có nhưng hiển nhiên không thể hiện rõ, hơn nữa một khi đã dừng lại thì làn da sẽ trắng trở lại.
Cung Kiệt là người cực kỳ chú trọng cách ăn mặc, màu tóc của anh vốn là màu đen, khuôn mặt đặc biệt có chút âm nhu nữ tính, là vẻ đẹp cổ điển đặc thù của phương Đông, mặt mày như vẽ, môi hồng răng trắng, làn da nhẵn nhụi, mũi cao thẳng, nhất là đôi hàng mi dày, dài, đen kia, chỉ cần liếc mắt một cái liền bắt gặp ánh mắt thâm thúy tựa như có thể nhìn thấu người đối diện.
Có thể nói, gương mặt của anh không được coi là gương mặt góc cạnh nam tính.
Anh cùng Vân Thi Thi là song sinh, bởi vậy, khuôn mặt hai người rất giống nhau.
Chính vì vậy mái tóc đen sẽ khiến cho khuôn mặt anh đẹp một cách quá nữ tính.
May mà bản thân anh vốn cao gầy.
Vì thế, năm anh 16 tuổi liền nhuộm tóc màu trắng.
Tóc đen một khi đã nhuộm thành trắng, khí chất âm nhu trên người liền biến mất, thay vào đó là một vẻ đẹp trai xuất thần.
Từ đó về sau, anh liền duy trì thói quen nhuộm tóc.
Một đường đi dạo cũng có không ít phụ nữ chạy tới đây.
Rất nhiều phụ nữ châu Âu đã si mê khuôn mặt đẹp trai của anh ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Có điều tất cả tiếp cận đều không thành công.
Cung Kiệt cho tới bây giờ đều không chớp mắt trực tiếp lướt qua, phảng phất như coi đám bọn họ là không khí.
Không có nguyên nhân khác.
Gu thẩm mỹ của anh thiên về phương Đông, đối với những cô gái mắt xanh tóc vàng đều không có hứng thú.
Giọng nói có hơi cao.
Toàn bộ người trong nhà ăn đều dừng động tác trên tay, cũng thôi nói chuyện, tất cả đều bị một tiếng rống tức giận này hấp dẫn, thi nhau bắn ánh mắt qua đây.
Dù là nhân viên quầy bar cũng không khỏi sững sờ nhìn qua đây, động tác trên tay dừng lại.
Không khí lập tức như bị ngưng tụ.
Cung Kiệt lạnh lùng nhìn chung quanh một vòng, ánh mắt không tốt.
Mọi người bị ánh mắt này chấn nhiếp, xấu hổ quay mặt đi, không dám nhìn nhiều.
Hữu Hữu nén cười, dỗ dành nói: "Được rồi! Cháu biết rồi, cháu không đùa cậu nữa!"
"Hừ."
"Được rồi, được rồi, cháu biết sai rồi, cậu đừng nóng giận!" Hữu Hữu khẩn trương dỗ anh.
Dù sao, vẫn còn thời gian vài ngày ở trên đảo, cậu còn phải trông cậy vào phiếu cơm lớn Cung Kiệt này để sống qua ngày đó!
Đùa quá mức, cậu thực tức giận, trong cơn giận giữ vứt luôn bọn họ ở trên đảo này thì đúng là kêu trời không thấu, kêu đất đất chẳng hay, thật đáng sợ.
Tiểu Dịch Thần cũng gió chiều nào xoay chiều ấy, lập tức đứng về phía Cung Kiệt, lên án: "Hữu Hữu, đùa cũng không thể đùa quá trớn! Cậu rõ ràng thích phụ nữ!"
Hữu Hữu nghiêng mặt liếc mắt nhìn cậu một cái: "Hừ, Mộ Dịch Thần anh thật có tiền đồ, còn biết "làm phản" rồi."
Ba người dùng xong cơm trưa, Cung Kiệt liền dẫn hai tên nhóc ra bờ biển đi dạo.
Lúc này, bờ biển có không ít người, người thì nằm trên ghế, người thì tắm nắng.
Cung Kiệt đi bên bờ biển, trời sinh khí chất mạnh mẽ, lại thêm một khuôn mặt đẹp trai hại nước hại dân nữa, đi tới đâu cũng tạo thành một hàng người mê trai đẹp.
Dưới ánh mặt trời rực rỡ, làn da hoàn hảo của anh càng thêm trắng nõn, một lỗ chân lông cũng không thấy, đẹp trai ngời ngời.
Với làn da tinh tế kia, cho dù có mặc T-shirt cùng quần sooc cũng khó che giấu được ánh hào quang của anh, dưới ánh mặt trời lại càng phát ra chói mắt, hơn nữa cả người còn toát ra vài phần cấm dục.
Da anh dưới trời nắng liền trắng như tuyết, trước kia, anh cũng từng tận lực phơi đen cho làn da sạm bớt đi, hiệu quả có nhưng hiển nhiên không thể hiện rõ, hơn nữa một khi đã dừng lại thì làn da sẽ trắng trở lại.
Cung Kiệt là người cực kỳ chú trọng cách ăn mặc, màu tóc của anh vốn là màu đen, khuôn mặt đặc biệt có chút âm nhu nữ tính, là vẻ đẹp cổ điển đặc thù của phương Đông, mặt mày như vẽ, môi hồng răng trắng, làn da nhẵn nhụi, mũi cao thẳng, nhất là đôi hàng mi dày, dài, đen kia, chỉ cần liếc mắt một cái liền bắt gặp ánh mắt thâm thúy tựa như có thể nhìn thấu người đối diện.
Có thể nói, gương mặt của anh không được coi là gương mặt góc cạnh nam tính.
Anh cùng Vân Thi Thi là song sinh, bởi vậy, khuôn mặt hai người rất giống nhau.
Chính vì vậy mái tóc đen sẽ khiến cho khuôn mặt anh đẹp một cách quá nữ tính.
May mà bản thân anh vốn cao gầy.
Vì thế, năm anh 16 tuổi liền nhuộm tóc màu trắng.
Tóc đen một khi đã nhuộm thành trắng, khí chất âm nhu trên người liền biến mất, thay vào đó là một vẻ đẹp trai xuất thần.
Từ đó về sau, anh liền duy trì thói quen nhuộm tóc.
Một đường đi dạo cũng có không ít phụ nữ chạy tới đây.
Rất nhiều phụ nữ châu Âu đã si mê khuôn mặt đẹp trai của anh ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Có điều tất cả tiếp cận đều không thành công.
Cung Kiệt cho tới bây giờ đều không chớp mắt trực tiếp lướt qua, phảng phất như coi đám bọn họ là không khí.
Không có nguyên nhân khác.
Gu thẩm mỹ của anh thiên về phương Đông, đối với những cô gái mắt xanh tóc vàng đều không có hứng thú.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.