Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 2484: Chương 2486: Nhảu Lầu Tự Sát (2)
Hoa Dung Nguyệt Hạ
04/09/2018
Ông lập tức cảnh giác bật dậy, mở mắt, đã thấy mấy người y tá đứng trước mặt ông, sắc mặt vô cùng khẩn trương, trong phòng bệnh đèn sáng rõ, đôi mắt ông liền nheo lại, hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
"Không xong rồi... con gái... con gái ông... cô ấy..."
Mấy người y tá lúc này đã khẩn cấp tới lắp bắp, mãi không nói thành câu.
Nhưng nghe được mấy từ then chốt, Lục Bác Thịnh đứng bật dậy, quay đầu nhìn về phía giường bệnh, đã thấy ga đệm trắng tinh, nhưng không còn người trên đó.
"Con gái của tôi đâu?"
Ông lập tức kịch động gào lên, bắt lấy một người y tá: "Nó đi đâu rồi?"
Người y tá kia còn chưa kịp mở miệng, ngoài cửa sổ đã truyền tới tiếng xe cảnh sát kêu trói tai.
Lục Bác Thịnh trợn to mắt đã đỏ ngầu, ý thức được điều gì, liền đẩy mấy người trước mặt, mở cửa xông ra ngoài.
...
Xe cảnh sát dừng lại, mấy người lập tức bước xuống xe.
Trước sảnh bệnh viện đã bu đầy người.
Có một số là người nhà bệnh nhân chạy ra, một số là nhân viên vệ sinh, bác sĩ, ý tá trực đêm, mọi người đều vây quanh một chỗ, nhao nhao lắc đầu thở dài.
Lục Bác Thịnh chạy ra tới nơi, liền phát hiện suối phun bên cạnh ao cách đó không xa, bu đầy người.
Cả người ông trấn động, có chút không dám tin, đôi mắt càng thêm đỏ ngầu, cả người căng cứng.
Cách điểm đó còn một đoạn, Lục Bác Thịnh thực sự không biết phải đi nốt một đoạn đường này kiểu nào, chỉ biết thất hồn lạc phách, liền nghe thấy một tiếng nói: "Cô gái này sao lại hồ đồ như vậy..."
"Đoán chừng là nhảy từ sân thượng xuống, buổi tối gió lớn, mới thổi sang khu vực này.
"Còn trẻ như vậy, thật đáng tiếc!"
Lục Bác Thịnh lập tức kích động xông tới, "Nhường một chút, nhường một chút... Cho tôi xem, con gái của tôi... con gái của tôi..."
Mọi người vừa nghe cha của nạn nhân chạy tới, lập tức tránh sang hai bên, một số người có lòng tốt cất tiếng an ủi: "Bác đây, nghìn vạn lần bớt đau buồn nha!"
Lục Bác Thịnh đẩy đoàn người, vọt vào, liền thấy một bãi máu đỏ tới chói mắt.
Rơi từ trên cao xuống, trực tiếp gãy một chân, máu thịt be bét.
Vô cùng thê thảm.
Bị kích thích quá lớn, Lục Bác Thịnh cảm thấy vô cùng khó thở, thiếu chút nữa không chịu được ngã quỵ xuống.
Cảnh sát nhanh chóng đi tới, giữ gìn hiện trường, liền nghe được âm thanh kích động từ trong đám người: "Cảnh Điềm..."
...
Ngày hôm sau, tin tức Lục Cảnh Điềm nhảy lầu lập tức được lan rộng.
Lục Bác Thịnh lúc này cũng đã hoàn toàn gục ngã, không thể chịu đựng được lên người tắc nghẽn cơ tim, được đưa vào phòng cấp cứu.
Bà Lục nghe tin con gái mình nhảy lầu tự sát, cũng lập tức ngã bệnh, hai vợ chồng đồng thời được đưa vào phòng cấp cứu.
Chuyện này tới quá đột ngột, Lâm Thụy nhận được tin dữ, vội vã chạy tới chủ trì đại cuộc, trên dưới Hoàn Vũ bị kích động, bởi không có cách nào xử lý được hậu quả, vì vậy chưa có báo tang cô cho công chúng.
"Không xong rồi... con gái... con gái ông... cô ấy..."
Mấy người y tá lúc này đã khẩn cấp tới lắp bắp, mãi không nói thành câu.
Nhưng nghe được mấy từ then chốt, Lục Bác Thịnh đứng bật dậy, quay đầu nhìn về phía giường bệnh, đã thấy ga đệm trắng tinh, nhưng không còn người trên đó.
"Con gái của tôi đâu?"
Ông lập tức kịch động gào lên, bắt lấy một người y tá: "Nó đi đâu rồi?"
Người y tá kia còn chưa kịp mở miệng, ngoài cửa sổ đã truyền tới tiếng xe cảnh sát kêu trói tai.
Lục Bác Thịnh trợn to mắt đã đỏ ngầu, ý thức được điều gì, liền đẩy mấy người trước mặt, mở cửa xông ra ngoài.
...
Xe cảnh sát dừng lại, mấy người lập tức bước xuống xe.
Trước sảnh bệnh viện đã bu đầy người.
Có một số là người nhà bệnh nhân chạy ra, một số là nhân viên vệ sinh, bác sĩ, ý tá trực đêm, mọi người đều vây quanh một chỗ, nhao nhao lắc đầu thở dài.
Lục Bác Thịnh chạy ra tới nơi, liền phát hiện suối phun bên cạnh ao cách đó không xa, bu đầy người.
Cả người ông trấn động, có chút không dám tin, đôi mắt càng thêm đỏ ngầu, cả người căng cứng.
Cách điểm đó còn một đoạn, Lục Bác Thịnh thực sự không biết phải đi nốt một đoạn đường này kiểu nào, chỉ biết thất hồn lạc phách, liền nghe thấy một tiếng nói: "Cô gái này sao lại hồ đồ như vậy..."
"Đoán chừng là nhảy từ sân thượng xuống, buổi tối gió lớn, mới thổi sang khu vực này.
"Còn trẻ như vậy, thật đáng tiếc!"
Lục Bác Thịnh lập tức kích động xông tới, "Nhường một chút, nhường một chút... Cho tôi xem, con gái của tôi... con gái của tôi..."
Mọi người vừa nghe cha của nạn nhân chạy tới, lập tức tránh sang hai bên, một số người có lòng tốt cất tiếng an ủi: "Bác đây, nghìn vạn lần bớt đau buồn nha!"
Lục Bác Thịnh đẩy đoàn người, vọt vào, liền thấy một bãi máu đỏ tới chói mắt.
Rơi từ trên cao xuống, trực tiếp gãy một chân, máu thịt be bét.
Vô cùng thê thảm.
Bị kích thích quá lớn, Lục Bác Thịnh cảm thấy vô cùng khó thở, thiếu chút nữa không chịu được ngã quỵ xuống.
Cảnh sát nhanh chóng đi tới, giữ gìn hiện trường, liền nghe được âm thanh kích động từ trong đám người: "Cảnh Điềm..."
...
Ngày hôm sau, tin tức Lục Cảnh Điềm nhảy lầu lập tức được lan rộng.
Lục Bác Thịnh lúc này cũng đã hoàn toàn gục ngã, không thể chịu đựng được lên người tắc nghẽn cơ tim, được đưa vào phòng cấp cứu.
Bà Lục nghe tin con gái mình nhảy lầu tự sát, cũng lập tức ngã bệnh, hai vợ chồng đồng thời được đưa vào phòng cấp cứu.
Chuyện này tới quá đột ngột, Lâm Thụy nhận được tin dữ, vội vã chạy tới chủ trì đại cuộc, trên dưới Hoàn Vũ bị kích động, bởi không có cách nào xử lý được hậu quả, vì vậy chưa có báo tang cô cho công chúng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.