Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 2791: Chương 2793: Ký Ức Trở Lại (4)
Hoa Dung Nguyệt Hạ
04/09/2018
Chủ nhà họ Cố có cuộc nói chuyện, một lần nữa triệu tập mọi người cùng trưởng chủ của bốn đường về một đường, mở cuộc họp nội bộ nhà họ Cố.
Nhắc tới Cố Liên Thành này, mọi người đều nói, nhà họ Cố và nhà họ Mộ, Mộ Liên Thành cùng Cố Liên Thành, hai dòng họ khác, nhưng lại có tên chung.
Nhà nhà Cố - Mộ không có một mâu thuẫn cụ thể nào, thế nhưng hai nhà vẫn luôn thầm đấu trọi gay gắt.
Trước đây Mộ Thịnh có tin vui, thời điểm để tên là Mộ Liên Thành, cũng là lúc Cố Liên Thành sinh ra.
Lúc đó, ông cụ nhà họ Cố mời thầy phong thủy nổi danh tới, thầy phong thủy nói, Cố Liên Thành bạc mệnh, mệnh hung, đồng thời có tương khắc với ông cụ Cố, nước lửa không dung.
Lấy tên như vậy, nghịch thiên sửa mệnh, người thầy phong thủy kia thu một khoản tiền lớn. Vì vậy, đứa bé vừa sinh ra liền được đặt tên là Cố Liên Thành. Như vậy, mệnh sát của đứa bé này sẽ gieo vạ lên người Mộ Liên Thành.
Ông cụ Cố lúc này không còn nhiều sức khỏe, quyết định cho Cố Liên Thành cái tên như vậy.
Qủa nhiên, Mộ Liên Thành mất sớm, ứng với lời nói năm đó của người thầy phong thủy kia.
Nhà họ Cố, đứng đầu bốn gia tộc lớn, đã từng một thời nổi danh, uy danh hiển hách, tiếng tăm truyền xa.
Khi đó nhà họ Cố, có thể nói là chiếm một nửa giang sơn làm địa bàn, vì những gia tộc khác luôn kiêng kỵ, từng có thời kỳ huy hoàng.
Nhưng mà, từ ba năm trước khi chủ nhà họ Cố, Cố Liên Thành bệnh nặng nằm liệt giường, liền ngày càng suy sụp.
Năm đó khi Cố Liên Thành bệnh nặng, Cố Cảnh Liên năm ấy đúng 20 tuổi.
Nếu Cố Liên Thành qua đời lúc đó, như vậy quyền thừa kế vị trí chủ nhà họ Cố, không ai khác ngoài Cố Cảnh Liên.
Kế thừa vị trí này, có một số điều kiện, một trong số đó, nhất định phải là con của vợ cả.
Lúc đó, Cố Liên Thành hết sức nguy cấp.
Ngoài Cố Cảnh Liên, còn có Cố Tinh Trạch.
Cố Tinh Trạch bởi có thân phận dưới một bậc, sinh ra ở nước ngoài, lớn lên, không lâu lắm khi Cố Liên Thành bị bệnh liệt giường thì Cố Tinh Trạch mới trở lại nhà họ Cố, vậy nên không hề có chút cạnh tranh gì với Cố Cảnh Liên.
Cố Cảnh Liên căn bản là cũng không để Cố Tinh Trạch vào mắt.
Dù cho Cố Tinh Trạch có muốn đứng lên, chỉ sợ mọi người trong họ cũng ra sức phản đối.
Nhà họ Cố trăm năm nay, chưa từng có chuyện đưa con thứ lên làm trưởng họ.
Cố Tinh Trạch cũng tuyệt đối không có khả năng thay đổi quy luật này.
Vì đảm bảo phồn vinh của nhà họ Cố, Cố Liên Thành vốn là muốn dùng cách cho Cố Cảnh Liên đính hôn.
Khi đó Cố Cảnh Liên tuổi trẻ nóng tính, lại tùy hứng, mặc kệ Cố Liên Thành ép buộc thế nào, ở trước ngày đính hôn 1 ngày, Cố Cảnh Liên bỗng để lại một mảnh giấy rồi bỏ đi, một lần mấy năm liền...
Một năm này, bệnh tình Cố Liên Thành càng thêm nặng, rất nhanh suy yếu, liền gọi Cố Cảnh Liên trở về.
Mười giờ tối, Cố Cảnh Liên không đến, nhưng mà lúc đó, hành lang mấy trăm mét vuông, mười mấy người đàn ông ăn mặc chỉnh tề đứng hai bên.
Mọi người cùng bốn vị đường chủ ngồi nghiêm chỉnh, ánh mắt chăm chú, tập trung lại vị trí của Cố Liên Thành.
Cố Liên Thành ngay cả việc ngồi cũng vô cùng khó khăn.
Ông ta ngồi trên cái ghế có khắc hình rồng, vẻ mặt u ám.
Bâu giờ, rõ ràng mới ở tuổi trung niên, tóc đã xám trắng một mảng, trên trán có thật nhiều nếp nhăn, giữa hai hàng lông mày ẩn chứa sự già nua không hề che giấu.
Nhắc tới Cố Liên Thành này, mọi người đều nói, nhà họ Cố và nhà họ Mộ, Mộ Liên Thành cùng Cố Liên Thành, hai dòng họ khác, nhưng lại có tên chung.
Nhà nhà Cố - Mộ không có một mâu thuẫn cụ thể nào, thế nhưng hai nhà vẫn luôn thầm đấu trọi gay gắt.
Trước đây Mộ Thịnh có tin vui, thời điểm để tên là Mộ Liên Thành, cũng là lúc Cố Liên Thành sinh ra.
Lúc đó, ông cụ nhà họ Cố mời thầy phong thủy nổi danh tới, thầy phong thủy nói, Cố Liên Thành bạc mệnh, mệnh hung, đồng thời có tương khắc với ông cụ Cố, nước lửa không dung.
Lấy tên như vậy, nghịch thiên sửa mệnh, người thầy phong thủy kia thu một khoản tiền lớn. Vì vậy, đứa bé vừa sinh ra liền được đặt tên là Cố Liên Thành. Như vậy, mệnh sát của đứa bé này sẽ gieo vạ lên người Mộ Liên Thành.
Ông cụ Cố lúc này không còn nhiều sức khỏe, quyết định cho Cố Liên Thành cái tên như vậy.
Qủa nhiên, Mộ Liên Thành mất sớm, ứng với lời nói năm đó của người thầy phong thủy kia.
Nhà họ Cố, đứng đầu bốn gia tộc lớn, đã từng một thời nổi danh, uy danh hiển hách, tiếng tăm truyền xa.
Khi đó nhà họ Cố, có thể nói là chiếm một nửa giang sơn làm địa bàn, vì những gia tộc khác luôn kiêng kỵ, từng có thời kỳ huy hoàng.
Nhưng mà, từ ba năm trước khi chủ nhà họ Cố, Cố Liên Thành bệnh nặng nằm liệt giường, liền ngày càng suy sụp.
Năm đó khi Cố Liên Thành bệnh nặng, Cố Cảnh Liên năm ấy đúng 20 tuổi.
Nếu Cố Liên Thành qua đời lúc đó, như vậy quyền thừa kế vị trí chủ nhà họ Cố, không ai khác ngoài Cố Cảnh Liên.
Kế thừa vị trí này, có một số điều kiện, một trong số đó, nhất định phải là con của vợ cả.
Lúc đó, Cố Liên Thành hết sức nguy cấp.
Ngoài Cố Cảnh Liên, còn có Cố Tinh Trạch.
Cố Tinh Trạch bởi có thân phận dưới một bậc, sinh ra ở nước ngoài, lớn lên, không lâu lắm khi Cố Liên Thành bị bệnh liệt giường thì Cố Tinh Trạch mới trở lại nhà họ Cố, vậy nên không hề có chút cạnh tranh gì với Cố Cảnh Liên.
Cố Cảnh Liên căn bản là cũng không để Cố Tinh Trạch vào mắt.
Dù cho Cố Tinh Trạch có muốn đứng lên, chỉ sợ mọi người trong họ cũng ra sức phản đối.
Nhà họ Cố trăm năm nay, chưa từng có chuyện đưa con thứ lên làm trưởng họ.
Cố Tinh Trạch cũng tuyệt đối không có khả năng thay đổi quy luật này.
Vì đảm bảo phồn vinh của nhà họ Cố, Cố Liên Thành vốn là muốn dùng cách cho Cố Cảnh Liên đính hôn.
Khi đó Cố Cảnh Liên tuổi trẻ nóng tính, lại tùy hứng, mặc kệ Cố Liên Thành ép buộc thế nào, ở trước ngày đính hôn 1 ngày, Cố Cảnh Liên bỗng để lại một mảnh giấy rồi bỏ đi, một lần mấy năm liền...
Một năm này, bệnh tình Cố Liên Thành càng thêm nặng, rất nhanh suy yếu, liền gọi Cố Cảnh Liên trở về.
Mười giờ tối, Cố Cảnh Liên không đến, nhưng mà lúc đó, hành lang mấy trăm mét vuông, mười mấy người đàn ông ăn mặc chỉnh tề đứng hai bên.
Mọi người cùng bốn vị đường chủ ngồi nghiêm chỉnh, ánh mắt chăm chú, tập trung lại vị trí của Cố Liên Thành.
Cố Liên Thành ngay cả việc ngồi cũng vô cùng khó khăn.
Ông ta ngồi trên cái ghế có khắc hình rồng, vẻ mặt u ám.
Bâu giờ, rõ ràng mới ở tuổi trung niên, tóc đã xám trắng một mảng, trên trán có thật nhiều nếp nhăn, giữa hai hàng lông mày ẩn chứa sự già nua không hề che giấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.