Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 625: Chương 623: Ước hẹn (3)
Hoa Dung Nguyệt Hạ
04/09/2018
Cô ta vốn được nuông chiều, vừa bị đụng liền tức giận, nhưng vừa ngẩng đầu thấy Vân Thi Thi thì cũng kinh ngạc một hồi, trên mặt lập tức hiện lên vẻ hoài nghi.
Không thể sai được, cô ta liếc mắt một cái cũng có thể nhận ra cô gái trước mắt này.
Ngày đó, cô ta thấy hình nền điện thoại của Mộ Nhã Triết là hình cô gái này đang ngủ say.
Diện mạo của Vân Thi Thi cực kỳ xinh đẹp, không giống với vẻ đẹp qua trang điểm của các nữ minh tinh khác trong làng giải trí, cho dù là ngũ quan hay là khí chất đều khiến người khác phải thừa nhận.
Tống Ân Nhã chỉ liếc mắt nhìn tấm ảnh một cái liền không quên được.
Không giống với vẻ đẹp trong tấm ảnh kia, hiện giờ cô mặc bộ lễ phục tao nhã, trên mặt trang điểm tinh xảo cùng với đồ trang sức trang nhã, so với tấm hình kia càng thêm vài phần đặc biệt.
Người thật còn đẹp hơn so với trong ảnh.
Nhưng trong lòng cô ta không thừa nhận chuyện này.
Cũng khó trách, anh Mộ dường như cực kỳ cưng chiều cô ta.
Cô gái như vậy, đúng là loại hình mà đàn ông thích.
Xinh đẹp nho nhã, khí chất thanh trần thoát tục, đổi lại nếu cô ta là đàn ông, cũng sẽ động tâm.
Nhưng tại sao Vân Thi Thi lại xuất hiện ở đây?
Vân Thi Thi thấy Tống Ân Nhã ngạc nhiên trừng mắt nhìn cô thì đáy lòng có chút kỳ quái. Cô không biết, Tống Ân Nhã nhìn thấy ảnh chụp của mình trên điện thoại Mộ Nhã Triết, còn tưởng rằng cô ta tức giận là do cô đụng vào cô ta, vội vàng trả lại điện thoại di động.
"Thực xin lỗi, vừa rồi tôi không cẩn thận, cô xem di động có bị hỏng hay không?"
Tống Ân Nhã nhận lại điện thoại di động, cúi đầu nhìn thoáng qua, di động cũng không hư hỏng gì.
Vân Thi Thi thấy di động không bị hư hỏng gì nên xoay người muốn đi!
Tống Ân Nhã lại mở miệng gọi lại.
"Vân Thi Thi!"
Cô ta trực tiếp gọi tên cô.
Trong lòng Vân Thi Thi kinh ngạc, có chút hoang mang xoay người lại.
Sao người này biết tên cô?!
Cô và cô ta cũng không tính là đã chính thức đã gặp mặt mà!
"Tôi không nhận sai người chứ?" Tống Ân Nhã cao ngạo nâng cằm, chậm rãi nhìn cô: "Cô hẳn là tên này?"
Cô ta có thói quen lướt Microblogging, ngày đó đoàn phim《 Quả Trám 》 đăng ảnh công bố tạo hình nhân vật trên Microblogging, bộ phim này nhanh chóng trở thành tin hot.
Cô ta cũng vào xem, nhìn thấy Vân Thi Thi, đồng thời cũng biết tên cô.
Vân Thi Thi...
Cô ta nhớ rõ, nhà họ Mộ xây dựng khu biệt thự gọi là Vân Sơn ý thơ...
Chỉ là trùng hợp?
Hay là anh Mộ cố ý lấy tên cô?
Tống Ân Nhã theo dõi tin tức về đoàn phim 《Quả Trám》 trên Microblogging, từ khi công bố ảnh chụp tới nay,Vân Thi Thi vẫn luôn là người được theo dõi nhiều nhất.
Có thể thấy được, cô gái này, thật sự không tầm thường.
"Đúng vậy, Vân Thi Thi là tên của tôi, cô là..."
Vân Thi Thi nhìn cô ta, lễ phép hỏi.
"Tên của tôi, cô không xứng được biết!" Tống Ân Nhã hai tay ôm ngực, vô cùng ngạo mạn.
Vân Thi Thi nghe vậy, vẻ tươi cười trên mặt lập tức biến mất.
Người này, thật sự là quá ngạo mạn.
Cô nhếch môi, thản nhiên cười, lập tức nói: "Không có việc gì, dù sao tôi cũng không quan tâm."
Để cho cô ta biết rằng, cô vốn chẳng thèm chấp nhặt với cô ta.
Tống Ân Nhã bị lời nói của cô làm cho nghẹn lời: "Cô..."
"Còn có chuyện gì sao?" Vân Thi Thi tao nhã cười: "Không có việc gì nữa thì tôi đi trước."
"Đứng lại!"
Thấy cô đi, Tống Ân Nhã khẽ cắn môi, tỏ vẻ ghen ghét, vội đuổi theo, túm lấy bả vai cô.
Vân Thi Thi mặc lễ phục lộ vai, mà Tống Ân Nhã mới vừa làm móng nên móng tay vô cùng bén nhọn, hơn nữa cô ta lại dùng lực không ít, lập tức để lại vết móng sâu trên vai cô.
Không thể sai được, cô ta liếc mắt một cái cũng có thể nhận ra cô gái trước mắt này.
Ngày đó, cô ta thấy hình nền điện thoại của Mộ Nhã Triết là hình cô gái này đang ngủ say.
Diện mạo của Vân Thi Thi cực kỳ xinh đẹp, không giống với vẻ đẹp qua trang điểm của các nữ minh tinh khác trong làng giải trí, cho dù là ngũ quan hay là khí chất đều khiến người khác phải thừa nhận.
Tống Ân Nhã chỉ liếc mắt nhìn tấm ảnh một cái liền không quên được.
Không giống với vẻ đẹp trong tấm ảnh kia, hiện giờ cô mặc bộ lễ phục tao nhã, trên mặt trang điểm tinh xảo cùng với đồ trang sức trang nhã, so với tấm hình kia càng thêm vài phần đặc biệt.
Người thật còn đẹp hơn so với trong ảnh.
Nhưng trong lòng cô ta không thừa nhận chuyện này.
Cũng khó trách, anh Mộ dường như cực kỳ cưng chiều cô ta.
Cô gái như vậy, đúng là loại hình mà đàn ông thích.
Xinh đẹp nho nhã, khí chất thanh trần thoát tục, đổi lại nếu cô ta là đàn ông, cũng sẽ động tâm.
Nhưng tại sao Vân Thi Thi lại xuất hiện ở đây?
Vân Thi Thi thấy Tống Ân Nhã ngạc nhiên trừng mắt nhìn cô thì đáy lòng có chút kỳ quái. Cô không biết, Tống Ân Nhã nhìn thấy ảnh chụp của mình trên điện thoại Mộ Nhã Triết, còn tưởng rằng cô ta tức giận là do cô đụng vào cô ta, vội vàng trả lại điện thoại di động.
"Thực xin lỗi, vừa rồi tôi không cẩn thận, cô xem di động có bị hỏng hay không?"
Tống Ân Nhã nhận lại điện thoại di động, cúi đầu nhìn thoáng qua, di động cũng không hư hỏng gì.
Vân Thi Thi thấy di động không bị hư hỏng gì nên xoay người muốn đi!
Tống Ân Nhã lại mở miệng gọi lại.
"Vân Thi Thi!"
Cô ta trực tiếp gọi tên cô.
Trong lòng Vân Thi Thi kinh ngạc, có chút hoang mang xoay người lại.
Sao người này biết tên cô?!
Cô và cô ta cũng không tính là đã chính thức đã gặp mặt mà!
"Tôi không nhận sai người chứ?" Tống Ân Nhã cao ngạo nâng cằm, chậm rãi nhìn cô: "Cô hẳn là tên này?"
Cô ta có thói quen lướt Microblogging, ngày đó đoàn phim《 Quả Trám 》 đăng ảnh công bố tạo hình nhân vật trên Microblogging, bộ phim này nhanh chóng trở thành tin hot.
Cô ta cũng vào xem, nhìn thấy Vân Thi Thi, đồng thời cũng biết tên cô.
Vân Thi Thi...
Cô ta nhớ rõ, nhà họ Mộ xây dựng khu biệt thự gọi là Vân Sơn ý thơ...
Chỉ là trùng hợp?
Hay là anh Mộ cố ý lấy tên cô?
Tống Ân Nhã theo dõi tin tức về đoàn phim 《Quả Trám》 trên Microblogging, từ khi công bố ảnh chụp tới nay,Vân Thi Thi vẫn luôn là người được theo dõi nhiều nhất.
Có thể thấy được, cô gái này, thật sự không tầm thường.
"Đúng vậy, Vân Thi Thi là tên của tôi, cô là..."
Vân Thi Thi nhìn cô ta, lễ phép hỏi.
"Tên của tôi, cô không xứng được biết!" Tống Ân Nhã hai tay ôm ngực, vô cùng ngạo mạn.
Vân Thi Thi nghe vậy, vẻ tươi cười trên mặt lập tức biến mất.
Người này, thật sự là quá ngạo mạn.
Cô nhếch môi, thản nhiên cười, lập tức nói: "Không có việc gì, dù sao tôi cũng không quan tâm."
Để cho cô ta biết rằng, cô vốn chẳng thèm chấp nhặt với cô ta.
Tống Ân Nhã bị lời nói của cô làm cho nghẹn lời: "Cô..."
"Còn có chuyện gì sao?" Vân Thi Thi tao nhã cười: "Không có việc gì nữa thì tôi đi trước."
"Đứng lại!"
Thấy cô đi, Tống Ân Nhã khẽ cắn môi, tỏ vẻ ghen ghét, vội đuổi theo, túm lấy bả vai cô.
Vân Thi Thi mặc lễ phục lộ vai, mà Tống Ân Nhã mới vừa làm móng nên móng tay vô cùng bén nhọn, hơn nữa cô ta lại dùng lực không ít, lập tức để lại vết móng sâu trên vai cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.