Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 437: Nhà ma kinh hồn (4)
Hoa Dung Nguyệt Hạ
18/07/2018
Vân Thi Thi ngạc nhiên, vì vậy lần theo phương hướng ngón tay cậu chỉ,
thấy con gấu trúc vô cùng nổi bật trong đám người, khuôn mặt to mập,
biểu cảm ngây ngô đáng yêu, sừng sững trong đám người, nhìn hệt như một
con gấu bông sống, đang đứng xếp hàng chờ vào nhà ma vậy!
Quan sát kĩ, con gấu này được một đứa bé ôm lấy, do con gấu cao một mét năm nên che khuất đứa trẻ đằng sau!
Vân Thi Thi nói: “Không biết ai lợi hại như vậy, có thể qua trò chơi này!”
“Đúng vậy.” Vân Thiên Hữu bỗng vui vẻ nói: “Mẹ mẹ, đến lượt chúng ta rồi kìa!”
Nhân viên nhà ma bắt đầu soát vé, từ Vân Thi Thi đến Tiểu Dịch Thần, không thừa không thiếu, vừa tròn mười lăm người.
Có điều, đến lượt Tiểu Dịch Thần, nhân viên thấy cậu bé ôm một con gấu trúc, hình như là đi một mình, ngăn cậu lại.
“Bạn nhỏ, ba mẹ em đâu rồi? Trẻ em phải có ba mẹ đi cùng mới được vào nha!”
Tiểu Dịch Thần ló mặt từ đằng sau con gấu, ngây thơ nói: “Mẹ và em trai em đã vào rồi mà!”
Nhân viên thấy cậu và câu nhóc vừa soát vé giống nhau y đúc, bởi vậy không nghĩ nhiều, bèn dặn dò: “Được rồi, nhưng phải bám sát nhau nhé, đừng để bị tụt lại phía sau!”
“Cảm ơn dì.”
Dì...
Khóe mắt nhân viên co giật, rõ ràng cô còn là học sinh trung học được không?
Tiểu Dịch Thần không để ý đến sắc mặt xấu xí của của cô ấy, ôm gấu trúc vội vã bước vào trong.
Nhân viên bỗng kịp phản ứng đuổi theo mấy bước hỏi: “Bạn nhỏ, con gấu trên tay em có cần chị cất đi cho em không!”
Tiếng nói rơi xuống khoảng không, người đã biến mất ở cửa vào...
Chủ đề thiết kế nhà ma theo phong cách rùng rợn Nhật Bản, phần lớn thiết kế mang phong cách phương Đông.
Dựa vào thủ pháp thiết kế đặc biệt tạo mầu không khí rùng rợn, phần lớn phong cách rùng rợn Nhật lợi dụng sự sợ hãi về những sự vật người ta không biết rõ, tạo nên hình ảnh và âm thanh rợn tóc gáy, phá hủy từ tinh thần đến ý chí con người.
Vén tấm rèm của cửa vào, như bước sang một thế giới đen tối mông lung!
Khu nhà ma này thiết kế thành một tòa bệnh viện bị bỏ hoang, bên ngoài có vẻ cũ nát và thê lương, khiến người ta run rẩy!
Bên trong không có đường đi cố định, mà để du khách tự do khám phá.
Thiết kế như vậy khiến du khách có thể cảm nhận được cảm giác nguy hiểm cận kề, mà bài trí bên trong nhà ma cũng rất chân thật.
Ánh đèn mờ lóe rồi lại tắt, xiềng xích rỉ sét lủng lẳng khắp nơi, vách tường đầy tro bụi và vết nứt, cùng với ga giường loang lổ vết máu...
Bất kể là chi tiết gì cũng khiến người ta rùng mình sợ hãi...
Khi cậu xếp hàng đã nhìn thoáng qua nội dung chủ đề của nhà ma.
Bệnh viên bỏ hoang này trước kia là một bệnh viện tư nhân rất lớn, có đội ngũ bác sĩ và thiết bị chữa bệnh hàng đầu.
Nhưng về sau, viện trưởng bắt tay với tổ chức chợ đen, buôn bán nội tạng con người, người khỏe mạnh thì bị tiêm thuốc an thần, thậm chí là thí nghiệm giải phẫu cơ thể sống...
Sau đó sự việc bại lộ, viện trưởng bị đưa đi điều tra, bệnh viện này tuyên bố đóng cửa, dần dần bị bỏ hoang, nhưng những chuyện ma quỷ ở đây cũng dần lan truyền ra xa.
Tiểu Dịch Thần mím môi thật chặt.
Quan sát kĩ, con gấu này được một đứa bé ôm lấy, do con gấu cao một mét năm nên che khuất đứa trẻ đằng sau!
Vân Thi Thi nói: “Không biết ai lợi hại như vậy, có thể qua trò chơi này!”
“Đúng vậy.” Vân Thiên Hữu bỗng vui vẻ nói: “Mẹ mẹ, đến lượt chúng ta rồi kìa!”
Nhân viên nhà ma bắt đầu soát vé, từ Vân Thi Thi đến Tiểu Dịch Thần, không thừa không thiếu, vừa tròn mười lăm người.
Có điều, đến lượt Tiểu Dịch Thần, nhân viên thấy cậu bé ôm một con gấu trúc, hình như là đi một mình, ngăn cậu lại.
“Bạn nhỏ, ba mẹ em đâu rồi? Trẻ em phải có ba mẹ đi cùng mới được vào nha!”
Tiểu Dịch Thần ló mặt từ đằng sau con gấu, ngây thơ nói: “Mẹ và em trai em đã vào rồi mà!”
Nhân viên thấy cậu và câu nhóc vừa soát vé giống nhau y đúc, bởi vậy không nghĩ nhiều, bèn dặn dò: “Được rồi, nhưng phải bám sát nhau nhé, đừng để bị tụt lại phía sau!”
“Cảm ơn dì.”
Dì...
Khóe mắt nhân viên co giật, rõ ràng cô còn là học sinh trung học được không?
Tiểu Dịch Thần không để ý đến sắc mặt xấu xí của của cô ấy, ôm gấu trúc vội vã bước vào trong.
Nhân viên bỗng kịp phản ứng đuổi theo mấy bước hỏi: “Bạn nhỏ, con gấu trên tay em có cần chị cất đi cho em không!”
Tiếng nói rơi xuống khoảng không, người đã biến mất ở cửa vào...
Chủ đề thiết kế nhà ma theo phong cách rùng rợn Nhật Bản, phần lớn thiết kế mang phong cách phương Đông.
Dựa vào thủ pháp thiết kế đặc biệt tạo mầu không khí rùng rợn, phần lớn phong cách rùng rợn Nhật lợi dụng sự sợ hãi về những sự vật người ta không biết rõ, tạo nên hình ảnh và âm thanh rợn tóc gáy, phá hủy từ tinh thần đến ý chí con người.
Vén tấm rèm của cửa vào, như bước sang một thế giới đen tối mông lung!
Khu nhà ma này thiết kế thành một tòa bệnh viện bị bỏ hoang, bên ngoài có vẻ cũ nát và thê lương, khiến người ta run rẩy!
Bên trong không có đường đi cố định, mà để du khách tự do khám phá.
Thiết kế như vậy khiến du khách có thể cảm nhận được cảm giác nguy hiểm cận kề, mà bài trí bên trong nhà ma cũng rất chân thật.
Ánh đèn mờ lóe rồi lại tắt, xiềng xích rỉ sét lủng lẳng khắp nơi, vách tường đầy tro bụi và vết nứt, cùng với ga giường loang lổ vết máu...
Bất kể là chi tiết gì cũng khiến người ta rùng mình sợ hãi...
Khi cậu xếp hàng đã nhìn thoáng qua nội dung chủ đề của nhà ma.
Bệnh viên bỏ hoang này trước kia là một bệnh viện tư nhân rất lớn, có đội ngũ bác sĩ và thiết bị chữa bệnh hàng đầu.
Nhưng về sau, viện trưởng bắt tay với tổ chức chợ đen, buôn bán nội tạng con người, người khỏe mạnh thì bị tiêm thuốc an thần, thậm chí là thí nghiệm giải phẫu cơ thể sống...
Sau đó sự việc bại lộ, viện trưởng bị đưa đi điều tra, bệnh viện này tuyên bố đóng cửa, dần dần bị bỏ hoang, nhưng những chuyện ma quỷ ở đây cũng dần lan truyền ra xa.
Tiểu Dịch Thần mím môi thật chặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.