Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 3405: Thêm Hà Vào Cảnh (57)
Hoa Dung Nguyệt Hạ
16/09/2018
Nhiều tên đàn ông như thế nhưng lại để một cô gái xử lý sạch sẽ!
Mấy viên cảnh sát đều tỏ vẻ không thể tin được.
Sở Hà nhìn quanh bốn phía, chợt để ý biểu cảm như đang gặp quỷ của mấy người đồng nghiệp, nhíu mày khó hiểu.
“Còn ngây ra đó làm gì?”
Cô lên tiếng, mọi người lúc này mới phản ứng lại.
“Cô…”
“Còng tay đâu?”
Sở Hà giận dữ nói: “Còn không còng tay bọn chúng lại!”
“Ờ… ờ, ờ!”
Người này bây giờ mới giật mình, lập tức lấy còng tay ra bắt từng người một lại.
Lúc gọi điện báo cáo với đội trưởng, bên đó vẫn đang trong tâm trạng sốt ruột để đợi tin tức!
Dù sao thì mục tiêu của hành động lần này chính là một băng nhóm xã hội đen không phải nhỏ, chuyên môn dựa vào buôn bán ma túy, ngoài ra chúng còn có cả một động mại dâm.
Tổ phòng chống tội phạm đã nhắm vào bọn này từ lâu, luôn tìm thời cơ để hành động. Đợt ra quân lần này chỉ sợ sẽ có người bị thương trong lúc hành động mà thôi.
Nhất là lo lắng cho Sở Hà.
Cô là một cô gái, tuy rằng có thân thủ tốt, nhưng…
Đội trưởng còn đang suy nghĩ thì điện thoại reo lên khiến anh giật cả mình, đội mới bắt đầu hành động chưa được bao lâu, chẳng lẽ…
Xảy ra chuyện gì?
Trong lòng run sợ, anh nhấc điện thoại, chính là giọng của Sở Hà.
“Đội trưởng, bên đây chuẩn bị rút rồi.”
“Rút?”
Đội trưởng nhíu mày: “Người chạy cả rồi sao?”
Chúng tôi đang trên đường về cục cảnh sát, bắt hết bọn chúng rồi, chuẩn bị đem về thẩm vấn.”
Đội trưởng ngạc nhiên há hốc mồm, biểu cảm như gặp phải quỷ.
Nhanh như vậy sao?
Thần tốc như thế à!!
Anh có chút không dám tin.Thế nhưng, đến lúc Sở Hà cùng vài viên cảnh sát áp giải nghi phạm về đến cục cảnh sát, đội trường mới thật sự tin tưởng!
Vốn dĩ, những cảnh sát có thâm niên ở tổ phòng chống tội phạm đều không biết rõ về Sở Hà.
Là một cô gái mà lại tham gia đội phòng chống tội phạm, ai cũng cảm thấy không phục.
Thế nhưng trải qua lần này, tận mắt nhìn thấy cô chỉ trong vài phút đã có thể chế ngự được 15 tên nghi phạm, khiến chúng không thể trở tay.
Nhất là thân thủ hơn người của cô, thật sự là khiến người khác phải trầm trồ khen ngợi!
Lần này những người khác đều phải tín phục đến mức không còn thể tín phục hơn!
Con người, quả thật không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được.
Chỉ nhì bề ngoài, thật khó có thể tưởng tượng một cô gái nhỏ bé như vậy lại chứa đựng sức mạnh to lớn!
Cô ấy làm cách nào lại có thể làm được?
Cô gái này thật có lý lịch không đơn giản!
Một viên cảnh sát với gương mặt còn chưa lấy lại bình tĩnh của mình, đi đến bên cạnh đội trưởng, kinh ngạc hỏi: “Đội trưởng, cô gái mới đến này… cô ta thật sự là con gái sao?”
Thân thủ kia, cái gan kia, tâm thái gặp chuyện vẫn bình tĩnh kia, thật sự là khiến cho đám đàn ông phải xấu hổ!
Đội trưởng nhíu mày hỏi: “Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?”
“Vừa rồi à, vừa rồi…”
Còn chưa nói hết, Sở Hà đã từ trong phòng thẩm vấn bước ra, đến trước mặt đội trưởng, lãnh đạm nói: “Nhiệm vụ kết thúc, tôi có thể về nhà nghỉ rồi chứ?”
Đội trưởng lập tức lấy lại bình tĩnh, gật đầu, cười nói: “Vất vả rồi! Sở Hà, hay là để tôi đưa cô về!”
“Không cần, tôi gọi xe là được!”
“Tôi có xe, cô cần gì phải gọi xe? Tôi đưa cô về là được. Hôm nay cô vất vả rồi, một mình cô đi về trong lúc trời tối thế này, tôi cũng không yên tâm.”
“Có gì không yên tâm chứ?”
Sở Hà nhướng mày, cười nói: “Có gì không yên tâm chứ? Chẳng lẽ đội trưởng sợ tôi bị bắt cóc sao?
“…”
Đội trưởng không biết đáp lại như thế nào.
Cái này…
Quả thật không có gì đáng lo.
Đội trưởng nói: “Vậy cô về đến nhà thì gọi điện cho tôi nhé!”
Mấy viên cảnh sát đều tỏ vẻ không thể tin được.
Sở Hà nhìn quanh bốn phía, chợt để ý biểu cảm như đang gặp quỷ của mấy người đồng nghiệp, nhíu mày khó hiểu.
“Còn ngây ra đó làm gì?”
Cô lên tiếng, mọi người lúc này mới phản ứng lại.
“Cô…”
“Còng tay đâu?”
Sở Hà giận dữ nói: “Còn không còng tay bọn chúng lại!”
“Ờ… ờ, ờ!”
Người này bây giờ mới giật mình, lập tức lấy còng tay ra bắt từng người một lại.
Lúc gọi điện báo cáo với đội trưởng, bên đó vẫn đang trong tâm trạng sốt ruột để đợi tin tức!
Dù sao thì mục tiêu của hành động lần này chính là một băng nhóm xã hội đen không phải nhỏ, chuyên môn dựa vào buôn bán ma túy, ngoài ra chúng còn có cả một động mại dâm.
Tổ phòng chống tội phạm đã nhắm vào bọn này từ lâu, luôn tìm thời cơ để hành động. Đợt ra quân lần này chỉ sợ sẽ có người bị thương trong lúc hành động mà thôi.
Nhất là lo lắng cho Sở Hà.
Cô là một cô gái, tuy rằng có thân thủ tốt, nhưng…
Đội trưởng còn đang suy nghĩ thì điện thoại reo lên khiến anh giật cả mình, đội mới bắt đầu hành động chưa được bao lâu, chẳng lẽ…
Xảy ra chuyện gì?
Trong lòng run sợ, anh nhấc điện thoại, chính là giọng của Sở Hà.
“Đội trưởng, bên đây chuẩn bị rút rồi.”
“Rút?”
Đội trưởng nhíu mày: “Người chạy cả rồi sao?”
Chúng tôi đang trên đường về cục cảnh sát, bắt hết bọn chúng rồi, chuẩn bị đem về thẩm vấn.”
Đội trưởng ngạc nhiên há hốc mồm, biểu cảm như gặp phải quỷ.
Nhanh như vậy sao?
Thần tốc như thế à!!
Anh có chút không dám tin.Thế nhưng, đến lúc Sở Hà cùng vài viên cảnh sát áp giải nghi phạm về đến cục cảnh sát, đội trường mới thật sự tin tưởng!
Vốn dĩ, những cảnh sát có thâm niên ở tổ phòng chống tội phạm đều không biết rõ về Sở Hà.
Là một cô gái mà lại tham gia đội phòng chống tội phạm, ai cũng cảm thấy không phục.
Thế nhưng trải qua lần này, tận mắt nhìn thấy cô chỉ trong vài phút đã có thể chế ngự được 15 tên nghi phạm, khiến chúng không thể trở tay.
Nhất là thân thủ hơn người của cô, thật sự là khiến người khác phải trầm trồ khen ngợi!
Lần này những người khác đều phải tín phục đến mức không còn thể tín phục hơn!
Con người, quả thật không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được.
Chỉ nhì bề ngoài, thật khó có thể tưởng tượng một cô gái nhỏ bé như vậy lại chứa đựng sức mạnh to lớn!
Cô ấy làm cách nào lại có thể làm được?
Cô gái này thật có lý lịch không đơn giản!
Một viên cảnh sát với gương mặt còn chưa lấy lại bình tĩnh của mình, đi đến bên cạnh đội trưởng, kinh ngạc hỏi: “Đội trưởng, cô gái mới đến này… cô ta thật sự là con gái sao?”
Thân thủ kia, cái gan kia, tâm thái gặp chuyện vẫn bình tĩnh kia, thật sự là khiến cho đám đàn ông phải xấu hổ!
Đội trưởng nhíu mày hỏi: “Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?”
“Vừa rồi à, vừa rồi…”
Còn chưa nói hết, Sở Hà đã từ trong phòng thẩm vấn bước ra, đến trước mặt đội trưởng, lãnh đạm nói: “Nhiệm vụ kết thúc, tôi có thể về nhà nghỉ rồi chứ?”
Đội trưởng lập tức lấy lại bình tĩnh, gật đầu, cười nói: “Vất vả rồi! Sở Hà, hay là để tôi đưa cô về!”
“Không cần, tôi gọi xe là được!”
“Tôi có xe, cô cần gì phải gọi xe? Tôi đưa cô về là được. Hôm nay cô vất vả rồi, một mình cô đi về trong lúc trời tối thế này, tôi cũng không yên tâm.”
“Có gì không yên tâm chứ?”
Sở Hà nhướng mày, cười nói: “Có gì không yên tâm chứ? Chẳng lẽ đội trưởng sợ tôi bị bắt cóc sao?
“…”
Đội trưởng không biết đáp lại như thế nào.
Cái này…
Quả thật không có gì đáng lo.
Đội trưởng nói: “Vậy cô về đến nhà thì gọi điện cho tôi nhé!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.