Một Thai Hai Bảo Tổng Tài Truy Bắt Cô Vợ Bỏ Trốn
Chương 135
Tiểu Ái
07/12/2021
“Nhà ai cũng đều có một đứa bé, nếu như tôi đối xử không tốt với con của cô, bọn họ sẽ hoài nghi khi đứa nhỏ của bọn họ xảy ra chuyện, tôi có
cứu hay không.”
Kỳ Hàn Lâm vừa nói như vậy, trong nháy mắt Lâm Mạn đều hiểu.
Cái này giống như là.
Một người hầu tin tưởng chủ nhân, lúc gặp được tình hình đặc biệt khó khăn thì tìm chủ người hỗ trợ, mà một người hầu không tin tưởng chủ nhân, sẽ đi khắp thế giới tìm cái gọi là ‘Quý nhân’ hỗ trợ.
Người chủ tớ trước quan hệ hài hòa không có nguy cơ, người sau dễ dàng bị người có lòng lợi dụng.
Cô cảm thán nói: “Quản lí một cái nhà lớn như vậy, cũng không dễ dàng.”
“Vì vậy tốt nhất cô nên chia sẻ một ít.”
“Tôi? Bác Kiều cũng được, lão phu nhân cũng được, thậm chí là Đình Tứ. Bọn họ cũng đang giúp anh.”
“Ý của cô là, bọn họ giúp, cô sẽ không giúp?”
Kỳ Hàn Lâm nghiêng người một cái, bấm lên bả vai của Lâm Mạn.
Chợt tạo thành một cái kabedon.
Tim của Lâm Mạn ngay lập tức nhảy lên cổ họng, bắt đầu đập loạn xạ.
“Tôi… Kỳ gia, lòng của tôi đối với anh có Nhật Nguyệt chứng giám!” Lâm Mạn nhanh chóng thả hồng thí
2
2
ngôn ngữ mạng, dịch thô là “cái rắm cầu vồng”, dụng ý chỉ là để khen người khác dù có thả rắm cũng như cầu vồng
“Thật không?” Đôi mắt của anh cười như không cười.
“Hơn nữa bây giờ tôi còn đặc biệt sùng bái anh, tin tưởng anh, muốn học tập anh thật nhiều, tôi đã tận dụng tất cả khả năng của tôi giúp anh quản lý cái nhà này!”
Lâm Mạn cảm thấy công phu gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói chuyện ma quỷ của mình càng ngày
càng lợi hại.
Trong lời nói thật này trộn lẫn lời nói dối, trong lời nói dối lại pha lẫn lời nói thật.
Cô vươn một bàn tay, hướng về phía Kỳ Hàn Lâm tương tự như con số ‘4’.
“Tôi thề.”
Xem ra, trong mắt Kỳ Hàn Lâm, sự thông minh của Lâm Mạn so với bộ dạng sự hãi của cô càng thú vị hơn.
Ngón tay dài của anh dừng ở chóp mũi cô, nhẹ nhàng nhéo một cái.
Âm thanh của Kỳ Hàn Lâm khàn khàn
đi rất nhiều: “Tối nay, đến đây mát xa cho tôi, hử?”
Lâm Mạn: …
Dự cảm không tốt lại thành sự thật.
Cả hai người đều không có chú ý, khúc quanh có một thân ảnh đang nắm chặt nắm tay nhìn chằm chằm bon ho.
Kỳ Hàn Nguyệt nhìn chằm chằm vào hai người trước mặt.
Thậm chí cô tư cũng không dám tin! !
Kỳ Hàn Lâm vừa nói như vậy, trong nháy mắt Lâm Mạn đều hiểu.
Cái này giống như là.
Một người hầu tin tưởng chủ nhân, lúc gặp được tình hình đặc biệt khó khăn thì tìm chủ người hỗ trợ, mà một người hầu không tin tưởng chủ nhân, sẽ đi khắp thế giới tìm cái gọi là ‘Quý nhân’ hỗ trợ.
Người chủ tớ trước quan hệ hài hòa không có nguy cơ, người sau dễ dàng bị người có lòng lợi dụng.
Cô cảm thán nói: “Quản lí một cái nhà lớn như vậy, cũng không dễ dàng.”
“Vì vậy tốt nhất cô nên chia sẻ một ít.”
“Tôi? Bác Kiều cũng được, lão phu nhân cũng được, thậm chí là Đình Tứ. Bọn họ cũng đang giúp anh.”
“Ý của cô là, bọn họ giúp, cô sẽ không giúp?”
Kỳ Hàn Lâm nghiêng người một cái, bấm lên bả vai của Lâm Mạn.
Chợt tạo thành một cái kabedon.
Tim của Lâm Mạn ngay lập tức nhảy lên cổ họng, bắt đầu đập loạn xạ.
“Tôi… Kỳ gia, lòng của tôi đối với anh có Nhật Nguyệt chứng giám!” Lâm Mạn nhanh chóng thả hồng thí
2
2
ngôn ngữ mạng, dịch thô là “cái rắm cầu vồng”, dụng ý chỉ là để khen người khác dù có thả rắm cũng như cầu vồng
“Thật không?” Đôi mắt của anh cười như không cười.
“Hơn nữa bây giờ tôi còn đặc biệt sùng bái anh, tin tưởng anh, muốn học tập anh thật nhiều, tôi đã tận dụng tất cả khả năng của tôi giúp anh quản lý cái nhà này!”
Lâm Mạn cảm thấy công phu gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói chuyện ma quỷ của mình càng ngày
càng lợi hại.
Trong lời nói thật này trộn lẫn lời nói dối, trong lời nói dối lại pha lẫn lời nói thật.
Cô vươn một bàn tay, hướng về phía Kỳ Hàn Lâm tương tự như con số ‘4’.
“Tôi thề.”
Xem ra, trong mắt Kỳ Hàn Lâm, sự thông minh của Lâm Mạn so với bộ dạng sự hãi của cô càng thú vị hơn.
Ngón tay dài của anh dừng ở chóp mũi cô, nhẹ nhàng nhéo một cái.
Âm thanh của Kỳ Hàn Lâm khàn khàn
đi rất nhiều: “Tối nay, đến đây mát xa cho tôi, hử?”
Lâm Mạn: …
Dự cảm không tốt lại thành sự thật.
Cả hai người đều không có chú ý, khúc quanh có một thân ảnh đang nắm chặt nắm tay nhìn chằm chằm bon ho.
Kỳ Hàn Nguyệt nhìn chằm chằm vào hai người trước mặt.
Thậm chí cô tư cũng không dám tin! !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.