Một Thai Hai Bảo Tổng Tài Truy Bắt Cô Vợ Bỏ Trốn
Chương 152
Tiểu Ái
07/12/2021
“Sắp tới thời điểm giao dịch giữa tôi và Kỳ gia rồi, nếu trong vòng 3
ngày tôi còn không có biện pháp bán mảnh đất này đi, không chỉ phải chủ
động buông tha quyền kế thừa ở nhà cũ, còn phải bồi thượng một mảnh đất”
“Vợ, không phải cái đồ gái điếm Lâm Mạn kia có quan hệ không tệ với Kỳ Hàn Lâm sao? Lần trước bà còn nói nhìn thấy bọn họ rất thân mật, có muốn đi tìm cô ta một chút không?”
“Cô ta có thể làm được cái gì!” nhắc tới Lâm Mạn, Lâm Tri Thư cười lạnh một tiếng: “Ỷ vào có vài phần tư sắc liền làm xằng làm bậy. Đầu tiên là nhà họ Vân, lại gặp phải nhà họ Dịch, đề tôi xem lúc nào thì cô ta đắc tội với Kỳ Hàn Lâm, đáng lí nên cút ra khỏi cái thành phố này.”
Tôn Đào nghe vậy, cười hắc hắc: “Nhưng mà vợ, cô ta còn chưa có đắc tội với Kỳ Hàn Lâm đâu. Nếu không ngày mai hay là bà liên lạc với cô ta xem thử một chút?”
Lâm Tri Thư chậm rãi gật đầu.
Lời của Tôn Đào thật ra cũng không phải không có lý.
Tuy rằng con nhóc kia tự cho mình thanh cao, nhưng nếu có thể lợi dụng, vẫn nên lợi dụng một chút.
Hôm sau.
Lâm Mạn rời giường ôm đi Tiểu Mộ Tuyết dùng cơm, vừa dẫn cô bé vào trong vườn hoa phơi nắng, thì nhận được tin nhắn của Lâm Tri Thư.
“Hai hôm nay dì muốn gặp Kỳ Hàn Lâm một chút, con đi nói với cậu ta một tiếng.”
Hoàn toàn là giọng ra lệnh, vốn dĩ Lâm Mạn cũng không muốn đáp lại.
Nhưng mà sau đó, Lâm Tri Thư lại
gửi tới một tin nhắn: “Nếu như con không muốn nhà cũ rơi xuống trong tay người khác, thì tốt nhất nên ngoan ngoãn nghe lời dì.”
Sao lại nhắc tới nhà cũ?
Lâm Mạn còn tưởng rằng việc này đã qua.
Cô đáp lại: “Dì, dì chưa có đàm phán với Kỳ Hàn Lâm sao?”
“Đàm phán cái quái gì chứ, dì và cầu ta còn có giao dịch đấy.” Lâm Tri Thư rất nhanh đã hồi lại: “Dì nói cho con, chỉ có thời gian một ngày, hôm mai dì nhất định phải nhìn gặp được Kỳ Hàn Lâm.”
Lâm Mạn thở dài.
Cô không biết dì lại đang làm cái quái gì, nhưng trước mắt mà nói, cô tình nguyện tin Kỳ Hàn Lâm.
Dù sao Kỳ Hàn Lâm cũng là gia đại nghiệp đại, sẽ không khi dễ một mình cô, Lâm Tri Thư đã khó có thể nói rồi.
Lâm Mạn trực tiếp cắt cuộc đối thoại của chính mình và Lâm Tri Thư ra, gửi cho Kỳ Hàn Lâm.
Lại nói.
Hôm qua, từ sau khi cô cự tuyệt chuyện anh mua ghim cài áo cho đến bây giờ, Kỳ Hàn Lâm đều không có
xuất hiện, cũng không có báo cô tin tức gì.
Anh bơ cô sao?
Lâm Mạn vốn nghĩ rằng Kỳ Hàn Lâm hẳn sẽ không trở về. Ai ngờ, anh lại trở về ngay lập tức.
“Nói cho bà ta, buổi chiều hôm nay.”
“ở đâu?”
“Không nói.”
Lâm Mạn: …
“Vợ, không phải cái đồ gái điếm Lâm Mạn kia có quan hệ không tệ với Kỳ Hàn Lâm sao? Lần trước bà còn nói nhìn thấy bọn họ rất thân mật, có muốn đi tìm cô ta một chút không?”
“Cô ta có thể làm được cái gì!” nhắc tới Lâm Mạn, Lâm Tri Thư cười lạnh một tiếng: “Ỷ vào có vài phần tư sắc liền làm xằng làm bậy. Đầu tiên là nhà họ Vân, lại gặp phải nhà họ Dịch, đề tôi xem lúc nào thì cô ta đắc tội với Kỳ Hàn Lâm, đáng lí nên cút ra khỏi cái thành phố này.”
Tôn Đào nghe vậy, cười hắc hắc: “Nhưng mà vợ, cô ta còn chưa có đắc tội với Kỳ Hàn Lâm đâu. Nếu không ngày mai hay là bà liên lạc với cô ta xem thử một chút?”
Lâm Tri Thư chậm rãi gật đầu.
Lời của Tôn Đào thật ra cũng không phải không có lý.
Tuy rằng con nhóc kia tự cho mình thanh cao, nhưng nếu có thể lợi dụng, vẫn nên lợi dụng một chút.
Hôm sau.
Lâm Mạn rời giường ôm đi Tiểu Mộ Tuyết dùng cơm, vừa dẫn cô bé vào trong vườn hoa phơi nắng, thì nhận được tin nhắn của Lâm Tri Thư.
“Hai hôm nay dì muốn gặp Kỳ Hàn Lâm một chút, con đi nói với cậu ta một tiếng.”
Hoàn toàn là giọng ra lệnh, vốn dĩ Lâm Mạn cũng không muốn đáp lại.
Nhưng mà sau đó, Lâm Tri Thư lại
gửi tới một tin nhắn: “Nếu như con không muốn nhà cũ rơi xuống trong tay người khác, thì tốt nhất nên ngoan ngoãn nghe lời dì.”
Sao lại nhắc tới nhà cũ?
Lâm Mạn còn tưởng rằng việc này đã qua.
Cô đáp lại: “Dì, dì chưa có đàm phán với Kỳ Hàn Lâm sao?”
“Đàm phán cái quái gì chứ, dì và cầu ta còn có giao dịch đấy.” Lâm Tri Thư rất nhanh đã hồi lại: “Dì nói cho con, chỉ có thời gian một ngày, hôm mai dì nhất định phải nhìn gặp được Kỳ Hàn Lâm.”
Lâm Mạn thở dài.
Cô không biết dì lại đang làm cái quái gì, nhưng trước mắt mà nói, cô tình nguyện tin Kỳ Hàn Lâm.
Dù sao Kỳ Hàn Lâm cũng là gia đại nghiệp đại, sẽ không khi dễ một mình cô, Lâm Tri Thư đã khó có thể nói rồi.
Lâm Mạn trực tiếp cắt cuộc đối thoại của chính mình và Lâm Tri Thư ra, gửi cho Kỳ Hàn Lâm.
Lại nói.
Hôm qua, từ sau khi cô cự tuyệt chuyện anh mua ghim cài áo cho đến bây giờ, Kỳ Hàn Lâm đều không có
xuất hiện, cũng không có báo cô tin tức gì.
Anh bơ cô sao?
Lâm Mạn vốn nghĩ rằng Kỳ Hàn Lâm hẳn sẽ không trở về. Ai ngờ, anh lại trở về ngay lập tức.
“Nói cho bà ta, buổi chiều hôm nay.”
“ở đâu?”
“Không nói.”
Lâm Mạn: …
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.