Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu
Chương 587: Đem cô ta làm của riêng
Đang cập nhập
15/06/2021
Bối Bối vẫn luôn đứng ở bên cạnh Mộ Mẫn Loan, vì vậy nội dung của bản hợp đồng này cô ta cũng đã nhìn rất rõ nội dung của bản hợp đồng này.
Cô ta quả thực là không dám tin vào mắt nhìn của bản thân nữa.
“Ôi trời đất ơi! Đây có chỗ nào giống hợp đồng người đại diện chứ hả? Cứ như là khế ước bán thân đấy! Trên thế giới này sao lại có thể có người mẹ ruột như thế này chứ, bà ta đây là đang bán con gái sao?”
Mộ Mẫn Loan lạnh lùng cười ra tiếng: “Cô nói đúng rồi đấy, bà ta đã bán tôi một lần rồi, thật không dễ dàng mới có thể bán được lần hai, vậy thì làm sao mà có thể dễ dàng bỏ qua được chứ?”
Đôi lông mày của Bối Bối gắt gao nhíu chặt lại: “Chị Mẫn Loan, chị đừng lo lẳng, bản hợp đồng này là do bác gái ký tên, chị đã là một người trưởng thành rồi, pháp luật quy định rằng nếu không có chữ ký của chị, bản hợp đồng này không được tính”
Tư Vũ Chiến cứ như vậy cười khinh bỉ nhìn Bối Bối, anh ta cảm thấy người phụ nữ này vẫn còn quá non nớt rồi.
Bởi vì cô ta căn bản không biết răng, năm đó cha Mộ và mẹ Mộ vì để kiểm soát Mộ Mẫn Loan, quả thực là đã tìm mối quan hệ để đưa cô ta vào bệnh viện tâm thần, được ban hành một bức thư quyết định không có trách nhiệm nhân sự.
Lúc đó thời điểm đang làm giám định, hai người bọn họ sợ rắng bản thân không thể kiểm soát nổi Mộ Mãn Loan, liền đánh thuốc cô ta, khiến cho hành vi của cô ta trở nên thất thường trong khoảng thời gian ngắn.
Vì vậy giấy chứng nhận do bệnh viện tâm thần cấp, tuyệt đối là công bãng chính trực không thiên vị, hơn nữa còn chính đáng và có lợi ích hợp pháp.
Tất cả các bản hợp đồng của Mộ Mẫn Loan đều nhất định phải do người giám hộ ký tên mới có hiệu lực pháp luật.
Cô ta cũng chính vì điều này, vì vậy mới vẫn luôn bị cha mẹ của cô ta kiểm soát mọi thứ.
Bối Bối sau khi nghe được những nội dung này, chỉ cảm thấy thế giới quan của bản thân đều bị sụp đổ cả rồi.
Trên thế giới này tại sao lại có loại cha mẹ như vậy chứ, bọn họ căn bản là không hề xem con gái của chính họ là con người!
Năm đó vào thời điểm nuôi dưỡng cô ta, liền đã tính đến thiên trường địa cửu rồi.
Bọn họ đã nghĩ tới, về phương diện tinh thân của Mộ Mẫn Loan nhất định sẽ ngày càng trở nên phong phú đồi dào hơn, cách nghĩ cũng sẽ ngày một nhiều hơn nữa, con người cũng sẽ ngày càng không chịu tiếp nhận sự kiểm soát của bọn họ.
Vì vậy bọn họ đã có chuẩn bị từ sớm rồi, dùng một tờ văn kiện giám định để khống chế lại Mộ Mẫn Loan.
Loại cha mẹ như thế này quả thực chính là không bằng cả cầm thú!
Những năm gần đây, Mộ Mẫn Loan không phải là chưa từng nghĩ đến việc đi làm lại một tờ văn kiện giám định bao giờ cả.
Thế nhưng bởi vì cô ta vẫn luôn phải ở lại bên cạnh Tư Vũ Chiến, Tư Vũ Chiến mặc dù biểu hiện bên ngoài đối với cô ta chính là bảo sao nghe vậy, cực kỳ nuông chiều, thế nhưng ở sau lưng lại tiến hành giám sát cô ta vô cùng nghiêm ngặt.
Có lẽ anh ta đích thực là yêu thích Mộ Mẫn Loan, thế nhưng loại yêu thích này lại là một loại biểu hiện hết sức không bình thường về mặt tâm lý.
Đó là một loại mong muốn kiếm soát biến thái bất thường để nắm giữ bạn chặt chế trong lòng bàn tay của anh ta, cho dù bạn có muốn chấp nhận hay không.
Bởi vì có một câu nói gọi là “thứ không thể có được vĩnh viễn làm cho con tim rối bời”
Tư Vũ Chiến thấy trên mặt Mộ Mẫn Loan không hề có bất cứ biểu tình gì, liền biết rõ trong lòng cô ta đã hiểu rõ rồi: “Mẫn Loan, bây giờ em muốn tự mình đi về theo tôi? Hay là muốn để tôi bảo người mời em trở về đây?”
Sắc mặt của Bối Bối ngay tức khắc thay đổi, cô ta vội vàng näm chặt lấy tay của Mộ Mẫn Loan, căng thẳng nhìn cô ta: “Chị Mẫn Loan..”
Bối Bối còn chưa nói hết lời, cánh tay đột nhiên bị Mộ Mãn Loan cầm lấy.
Mặc dù trước kia Mộ Mẫn Loan đã dặn dò bản thân cô ta rồi, thế nhưng trong lòng Bối Bối vẫn là cảm thấy hết sức lo lăng không yên.
Bởi vì những chuyện liên quan đến việc ân oán giữa Tư Vũ Chiến cùng với Mộ Mẫn Loan, cô ta dù ít hay nhiều thì vẫn là biết được một chút.
Cái tên Tư Vũ Chiến kia hoàn toàn chính là một tên bị bệnh thần kinh, bề ngoài trông thì có vẻ hào hoa phong nhã, thế nhưng có lúc ngay cả phụ nữ cũng ra tay đánh được!
Bối Bối thật sự rất lo lắng cho Mộ Mẫn Loan rời đi cùng anh ta, liệu cơ thể có bị chịu thương tổn hay không đây.
Thế nhưng hiện tại, cô ta cũng không còn biện pháp nào khác nữa rồi.
Nếu như cô ta cứ nhất định muốn đi theo, chỉ sợ răng sẽ không có người nào biết được.
Mộ Mẫn Loan rốt cuộc là đã đi đâu rồi “Chị Mẫn Loan, vậy thì chị nhớ chăm sóc bản thân thật tốt nhé.”
Tư Vũ Chiến lạnh lùng liếc nhìn Bối Bối một cái.
“Đem hủy bỏ toàn bộ các bảng thông báo trong tay của Mộ Mẫn Loan đi, trong vòng một tuần lễ, tôi muốn nhìn thấy tin tức về họp báo tuyên bố em ấy sẽ rút khỏi giới giải trí”
Sắc mặt của Bối Bối thay đổi liên tục, cuối cùng vẫn là đem những lời muốn nói đang nhộn nhạo trong bụng nghẹn trở lại: “Tôi đã biết thưa cậu Tư”
Khóe miệng của Tư Vũ Chiến khẽ giật giật, xoay người bước lên xe.
Chiếc xe bảo mẫu màu đen rất nhanh liền khởi động, Mộ Mẫn Loan ngồi ở hàng ghế thứ hai, Tư Vũ Chiến liền ngồi ở bên cạnh cô ta.
Ngày hôm nay Mộ Mẫn Loan đã trang điểm vô cùng nhẹ nhàng, hơn nữa trên người cũng có mùi hương nhàn nhạt.
Cô ta yên lặng ngồi ở đó, cũng không hề nhúc nhích, giống như là một đóa hoa sen ra khỏi bùn lắng mà không hề bị vấy bẩn.
Biểu tình trên gương mặt của cô ta vẫn cứ lãnh đạm như cũ, an tĩnh lại còn hết sức nhu thuận ngồi ở bên cạnh Tư Vũ Chiến.
Tư Vũ Chiến đột nhiên nảy sinh ra một loại ảo giác, hai người bọn họ giống như lại quay trở về khoảng thời gian trước kia rồi.
Kỳ thực mà nói, ngay đến cả bản thân Tư Vũ Chiến cũng không biết được rằng anh ta có phải là thật lòng yêu Mộ Mẫn Loan hay không.
Ngày đó thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy cô ta, liền bị làm cho kinh diễm.
Vê sau thì hình dung nhung nhớ vạn phần, ngay cả trong giấc mơ, anh ta cũng không biết rằng cùng với Mộ Mẫn Loan đã điên loan đảo phượng không biết bao nhiêu lần.
Thế nhưng mỗi lần tỉnh lại từ giấc mơ, nhìn thấy Mộ Mãn Loan ngoan ngoãn nghe lời lại nhu thuận ở bên cạnh Tô Duy Nam, trong đầu anh ta liền đột nhiên xuất hiện một ý niệm đem cô ta đi làm của riêng.
Thời gian càng dài, ý niệm trong đầu này cũng càng ngày càng ăn sau bến rễ trong đầu.
Đến cuối cùng, đã trở thành một cái chấp niệm.
Anh ta nhất định phải đánh bại được Tô Duy Nam, có được người phụ nữ của Tô Duy Nam!
Về sau này, mọi thứ đều đã như ý nguyện rồi, Tư Vũ Chiến đột nhiên phát hiện ra, người phụ nữ Mộ Mẫn Loan này đích thực là có chút thú vị.
Cô ta rất đẹp, tưởng như chính là một dòng chảy sạch sẽ trong giới giải trí.
Hầu như tất cả mọi người đều đang nói rằng Tư Vũ Chiến có thể có được Mộ Mẫn Loan, quả thực chính là đã vớt trái đất.
Bởi vì một đại mỹ nhân giống như Mộ Mẫn Loan này, ở trong giới giải trí, từ trước tới giờ sẽ không cùng đàn ông dây dưa nói thừa một câu nào, cũng sẽ không cho người khác một sắc mặt hòa nhã bao giờ.
Cho dù là đưa Mộ Mẫn Loan đi tham dự bất cứ một buổi tiệc nào, chỉ cần người phụ nữ này ở bên cạnh bản thân mình, anh ta liền liền trở thành tiêu điểm của mọi ánh nhìn.
Bởi vì người phụ nữ ở bên cạnh này, vừa có tên tuổi lại vừa có nhan sắc, hơn nữa còn có khí chất cực kỳ.
Nhìn một người đàn ông xem họ có thành công hay không, chỉ cần nhìn người phụ nữ bên cạnh anh ta là ai thì có thể biết được rồi Mà Mộ Mẫn Loan trong lòng anh ta, chính là tượng trưng cho sự thành công.
Phải biết rằng, người phụ nữ vừa xinh đẹp vừa lạnh lùng như cô ta, còn đã từng là người phụ nữ của Tô Duy Nam đấy!
Chỉ là nghĩ đến điều này, cho dù là Mộ Mẫn Loan làm bất cứ điều gì, thì cũng để cho anh ta trực tiếp cảm thấy high vô cùng rồi “Tôi nói em này Mẫn Loan, hà tất gì em cứ phải như vậy chứ?”
Tư Vũ Chiến vươn tay ra cầm lấy bàn tay của Mộ Mãn Loan.
Giống như thể giữa hai người bọn họ từ trước đến giờ chưa bao giờ phát sinh ra chuyện gì không vui vẻ cả.
Lúc này đây, Mộ Mãn Loan không hề phản kháng lại, ánh mắt cô ta chỉ nhàn nhạt nhìn về phía đãng trước: “Cậu Tư muốn nói cái gì đây?”
Cô ta quả thực là không dám tin vào mắt nhìn của bản thân nữa.
“Ôi trời đất ơi! Đây có chỗ nào giống hợp đồng người đại diện chứ hả? Cứ như là khế ước bán thân đấy! Trên thế giới này sao lại có thể có người mẹ ruột như thế này chứ, bà ta đây là đang bán con gái sao?”
Mộ Mẫn Loan lạnh lùng cười ra tiếng: “Cô nói đúng rồi đấy, bà ta đã bán tôi một lần rồi, thật không dễ dàng mới có thể bán được lần hai, vậy thì làm sao mà có thể dễ dàng bỏ qua được chứ?”
Đôi lông mày của Bối Bối gắt gao nhíu chặt lại: “Chị Mẫn Loan, chị đừng lo lẳng, bản hợp đồng này là do bác gái ký tên, chị đã là một người trưởng thành rồi, pháp luật quy định rằng nếu không có chữ ký của chị, bản hợp đồng này không được tính”
Tư Vũ Chiến cứ như vậy cười khinh bỉ nhìn Bối Bối, anh ta cảm thấy người phụ nữ này vẫn còn quá non nớt rồi.
Bởi vì cô ta căn bản không biết răng, năm đó cha Mộ và mẹ Mộ vì để kiểm soát Mộ Mẫn Loan, quả thực là đã tìm mối quan hệ để đưa cô ta vào bệnh viện tâm thần, được ban hành một bức thư quyết định không có trách nhiệm nhân sự.
Lúc đó thời điểm đang làm giám định, hai người bọn họ sợ rắng bản thân không thể kiểm soát nổi Mộ Mãn Loan, liền đánh thuốc cô ta, khiến cho hành vi của cô ta trở nên thất thường trong khoảng thời gian ngắn.
Vì vậy giấy chứng nhận do bệnh viện tâm thần cấp, tuyệt đối là công bãng chính trực không thiên vị, hơn nữa còn chính đáng và có lợi ích hợp pháp.
Tất cả các bản hợp đồng của Mộ Mẫn Loan đều nhất định phải do người giám hộ ký tên mới có hiệu lực pháp luật.
Cô ta cũng chính vì điều này, vì vậy mới vẫn luôn bị cha mẹ của cô ta kiểm soát mọi thứ.
Bối Bối sau khi nghe được những nội dung này, chỉ cảm thấy thế giới quan của bản thân đều bị sụp đổ cả rồi.
Trên thế giới này tại sao lại có loại cha mẹ như vậy chứ, bọn họ căn bản là không hề xem con gái của chính họ là con người!
Năm đó vào thời điểm nuôi dưỡng cô ta, liền đã tính đến thiên trường địa cửu rồi.
Bọn họ đã nghĩ tới, về phương diện tinh thân của Mộ Mẫn Loan nhất định sẽ ngày càng trở nên phong phú đồi dào hơn, cách nghĩ cũng sẽ ngày một nhiều hơn nữa, con người cũng sẽ ngày càng không chịu tiếp nhận sự kiểm soát của bọn họ.
Vì vậy bọn họ đã có chuẩn bị từ sớm rồi, dùng một tờ văn kiện giám định để khống chế lại Mộ Mẫn Loan.
Loại cha mẹ như thế này quả thực chính là không bằng cả cầm thú!
Những năm gần đây, Mộ Mẫn Loan không phải là chưa từng nghĩ đến việc đi làm lại một tờ văn kiện giám định bao giờ cả.
Thế nhưng bởi vì cô ta vẫn luôn phải ở lại bên cạnh Tư Vũ Chiến, Tư Vũ Chiến mặc dù biểu hiện bên ngoài đối với cô ta chính là bảo sao nghe vậy, cực kỳ nuông chiều, thế nhưng ở sau lưng lại tiến hành giám sát cô ta vô cùng nghiêm ngặt.
Có lẽ anh ta đích thực là yêu thích Mộ Mẫn Loan, thế nhưng loại yêu thích này lại là một loại biểu hiện hết sức không bình thường về mặt tâm lý.
Đó là một loại mong muốn kiếm soát biến thái bất thường để nắm giữ bạn chặt chế trong lòng bàn tay của anh ta, cho dù bạn có muốn chấp nhận hay không.
Bởi vì có một câu nói gọi là “thứ không thể có được vĩnh viễn làm cho con tim rối bời”
Tư Vũ Chiến thấy trên mặt Mộ Mẫn Loan không hề có bất cứ biểu tình gì, liền biết rõ trong lòng cô ta đã hiểu rõ rồi: “Mẫn Loan, bây giờ em muốn tự mình đi về theo tôi? Hay là muốn để tôi bảo người mời em trở về đây?”
Sắc mặt của Bối Bối ngay tức khắc thay đổi, cô ta vội vàng näm chặt lấy tay của Mộ Mẫn Loan, căng thẳng nhìn cô ta: “Chị Mẫn Loan..”
Bối Bối còn chưa nói hết lời, cánh tay đột nhiên bị Mộ Mãn Loan cầm lấy.
Mặc dù trước kia Mộ Mẫn Loan đã dặn dò bản thân cô ta rồi, thế nhưng trong lòng Bối Bối vẫn là cảm thấy hết sức lo lăng không yên.
Bởi vì những chuyện liên quan đến việc ân oán giữa Tư Vũ Chiến cùng với Mộ Mẫn Loan, cô ta dù ít hay nhiều thì vẫn là biết được một chút.
Cái tên Tư Vũ Chiến kia hoàn toàn chính là một tên bị bệnh thần kinh, bề ngoài trông thì có vẻ hào hoa phong nhã, thế nhưng có lúc ngay cả phụ nữ cũng ra tay đánh được!
Bối Bối thật sự rất lo lắng cho Mộ Mẫn Loan rời đi cùng anh ta, liệu cơ thể có bị chịu thương tổn hay không đây.
Thế nhưng hiện tại, cô ta cũng không còn biện pháp nào khác nữa rồi.
Nếu như cô ta cứ nhất định muốn đi theo, chỉ sợ răng sẽ không có người nào biết được.
Mộ Mẫn Loan rốt cuộc là đã đi đâu rồi “Chị Mẫn Loan, vậy thì chị nhớ chăm sóc bản thân thật tốt nhé.”
Tư Vũ Chiến lạnh lùng liếc nhìn Bối Bối một cái.
“Đem hủy bỏ toàn bộ các bảng thông báo trong tay của Mộ Mẫn Loan đi, trong vòng một tuần lễ, tôi muốn nhìn thấy tin tức về họp báo tuyên bố em ấy sẽ rút khỏi giới giải trí”
Sắc mặt của Bối Bối thay đổi liên tục, cuối cùng vẫn là đem những lời muốn nói đang nhộn nhạo trong bụng nghẹn trở lại: “Tôi đã biết thưa cậu Tư”
Khóe miệng của Tư Vũ Chiến khẽ giật giật, xoay người bước lên xe.
Chiếc xe bảo mẫu màu đen rất nhanh liền khởi động, Mộ Mẫn Loan ngồi ở hàng ghế thứ hai, Tư Vũ Chiến liền ngồi ở bên cạnh cô ta.
Ngày hôm nay Mộ Mẫn Loan đã trang điểm vô cùng nhẹ nhàng, hơn nữa trên người cũng có mùi hương nhàn nhạt.
Cô ta yên lặng ngồi ở đó, cũng không hề nhúc nhích, giống như là một đóa hoa sen ra khỏi bùn lắng mà không hề bị vấy bẩn.
Biểu tình trên gương mặt của cô ta vẫn cứ lãnh đạm như cũ, an tĩnh lại còn hết sức nhu thuận ngồi ở bên cạnh Tư Vũ Chiến.
Tư Vũ Chiến đột nhiên nảy sinh ra một loại ảo giác, hai người bọn họ giống như lại quay trở về khoảng thời gian trước kia rồi.
Kỳ thực mà nói, ngay đến cả bản thân Tư Vũ Chiến cũng không biết được rằng anh ta có phải là thật lòng yêu Mộ Mẫn Loan hay không.
Ngày đó thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy cô ta, liền bị làm cho kinh diễm.
Vê sau thì hình dung nhung nhớ vạn phần, ngay cả trong giấc mơ, anh ta cũng không biết rằng cùng với Mộ Mẫn Loan đã điên loan đảo phượng không biết bao nhiêu lần.
Thế nhưng mỗi lần tỉnh lại từ giấc mơ, nhìn thấy Mộ Mãn Loan ngoan ngoãn nghe lời lại nhu thuận ở bên cạnh Tô Duy Nam, trong đầu anh ta liền đột nhiên xuất hiện một ý niệm đem cô ta đi làm của riêng.
Thời gian càng dài, ý niệm trong đầu này cũng càng ngày càng ăn sau bến rễ trong đầu.
Đến cuối cùng, đã trở thành một cái chấp niệm.
Anh ta nhất định phải đánh bại được Tô Duy Nam, có được người phụ nữ của Tô Duy Nam!
Về sau này, mọi thứ đều đã như ý nguyện rồi, Tư Vũ Chiến đột nhiên phát hiện ra, người phụ nữ Mộ Mẫn Loan này đích thực là có chút thú vị.
Cô ta rất đẹp, tưởng như chính là một dòng chảy sạch sẽ trong giới giải trí.
Hầu như tất cả mọi người đều đang nói rằng Tư Vũ Chiến có thể có được Mộ Mẫn Loan, quả thực chính là đã vớt trái đất.
Bởi vì một đại mỹ nhân giống như Mộ Mẫn Loan này, ở trong giới giải trí, từ trước tới giờ sẽ không cùng đàn ông dây dưa nói thừa một câu nào, cũng sẽ không cho người khác một sắc mặt hòa nhã bao giờ.
Cho dù là đưa Mộ Mẫn Loan đi tham dự bất cứ một buổi tiệc nào, chỉ cần người phụ nữ này ở bên cạnh bản thân mình, anh ta liền liền trở thành tiêu điểm của mọi ánh nhìn.
Bởi vì người phụ nữ ở bên cạnh này, vừa có tên tuổi lại vừa có nhan sắc, hơn nữa còn có khí chất cực kỳ.
Nhìn một người đàn ông xem họ có thành công hay không, chỉ cần nhìn người phụ nữ bên cạnh anh ta là ai thì có thể biết được rồi Mà Mộ Mẫn Loan trong lòng anh ta, chính là tượng trưng cho sự thành công.
Phải biết rằng, người phụ nữ vừa xinh đẹp vừa lạnh lùng như cô ta, còn đã từng là người phụ nữ của Tô Duy Nam đấy!
Chỉ là nghĩ đến điều này, cho dù là Mộ Mẫn Loan làm bất cứ điều gì, thì cũng để cho anh ta trực tiếp cảm thấy high vô cùng rồi “Tôi nói em này Mẫn Loan, hà tất gì em cứ phải như vậy chứ?”
Tư Vũ Chiến vươn tay ra cầm lấy bàn tay của Mộ Mãn Loan.
Giống như thể giữa hai người bọn họ từ trước đến giờ chưa bao giờ phát sinh ra chuyện gì không vui vẻ cả.
Lúc này đây, Mộ Mãn Loan không hề phản kháng lại, ánh mắt cô ta chỉ nhàn nhạt nhìn về phía đãng trước: “Cậu Tư muốn nói cái gì đây?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.