Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu
Chương 641: Tô Duy Nam chỉ xứng đáng làm kẻ bại trận dưới tay anh thôi 3
Đang cập nhập
20/06/2021
Trước mặt, là một cô gái trẻ có khuôn mặt vô cùng ngọt ngào, đang đi một đôi giày cao gót, mặc một bộ đồ công sở đi vào.
Sau lưng cô ấy, có một gương mặt vô cùng quen thuộc lập tức đập vào mắt mọi người.
“Anh.”
Mộ Mẫn Loan đột nhiên đứng dậy, trong đôi mắt long lanh của cô ta giống như có hơi nước, đôi môi xinh đẹp bởi vì kích động mà không ngừng run lên.
Không sai, người đàn ông đứng sau Âu Mỹ Lệ kia không phải là ai khác, mà chính là ‘Tô Duy Nam mà cô ta vẫn luôn luôn nhớ tới.
Tô Duy Nam không xảy ra chuyện gì, bây giờ còn lành lặn xuất hiện trước mặt bọn họ!
Mà Tô Kim Thư ban nãy được Mộ Mẫn Loan sắp xếp ở bên ngoài phòng họp, lúc này đang đứng bên cạnh Tô Duy Nam, vẻ mặt yên tĩnh và điềm đạm.
Tư Vũ Chiến bị cảnh tượng này dọa cho ngây người, anh ta giống như chịu phải đả kích to lớn, suýt chút nữa thì bật ra khỏi ghế.
“Sao lại là mấy người? Sao mấy người có thể xuất hiện ở đây, rốt cuộc mấy người là người hay là quỷ?”
Khoảng thời gian gần đây, anh ta không biết đã phái bao nhiêu sát thủ đi tìm tung tích của Tô Duy Nam, cũng chính là tối qua, bọn họ phát hiện chỗ ẩn náu của anh ấy ở thành phố Ninh Giang.
Tư Vũ Chiến không tiếc sử dụng sức mạnh của quân đội để bao vây, truy đuổi và chặn đường bọn họ.
Trong kho hàng ở ngoại ô phía nam, còn xảy ra một trận đấu súng vô cùng ác liệt.
Sau khi kết thúc trận đấu súng, tất cả mọi thứ trong kho hàng đều cho một môi lửa, thiêu rụi thành tro.
Tư Vũ Chiến phát hiện hai cõ thi thể của một nam một nữ ở bên trong, bọn họ cũng tìm thấy thẻ căn cước của Âu Mỹ Lệ và Tô Duy Nam ở trên thi thể chưa bị cháy hoàn toàn.
Cho nên vào lúc này, Tư Vũ Chiến mới chắc chắn rằng hai người Tô Duy Nam và Âu Mỹ Lệ sẽ không bao giờ xuất hiện ở đây nữa.
Nhưng giờ thì sao? Ai nói cho anh ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Vì sao Tô Duy Nam rõ ràng đã bị thiêu chết ngay tại chỗ, vậy mà lại còn nguyên vẹn xuất hiện trước mặt anh ta?
Mộ Mẫn Loan vừa thấy Tô Duy Nam đã không khống chế được cảm xúc của mình, viền mắt đỏ hoe.
Cô ta gần như là phản xạ có điều kiện nhấc chân muốn chạy về phía anh ấy, nhưng mà Tư Vũ Chiến nhanh tay nhanh mắt đã bắt lấy cánh tay cô ta, mạnh mẽ kéo cô ta về phía Sau: “Con điểm, vừa nhìn thấy người đàn ông bên ngoài đã không khống chế được, Mộ Mẫn Loan cô đừng quên hiện tại ai là ông chủ của côi”
Vừa dứt lời, anh ta cực kỳ thô lỗ ném Mộ Mẫn Loan ra chỗ ngồi phía sau mình.
Tô Duy Nam đứng phía sau Âu Mỹ Lệ nhìn thấy cảnh này, trong đôi mắt sâu thẩm giống như có dòng nước ngầm mãnh liệt, đôi môi xinh đẹp hơi nhếch lên, giống như có dấu vết của lưỡi dao.
“Cậu Tư nhanh như vậy mà đã tức nước vỡ bờ rồi sao? Ra tay với một cô gái cũng không phải là tác phong của một quý ông nên có đâu”
Tô Duy Nam vừa mở miệng, Âu Mỹ Lệ lập tức đi sang bên cạnh nhường chỗ cho anh ấy.
Giờ phút này, Tô Duy Nam vẫn mặc bộ âu phục đen tuyền, mái tóc ngắn màu nâu đậm, trong đôi mắt xinh đẹp, nhưng ánh mắt lại sắc bén như dao.
Anh ấy đứng ở chỗ đó, cho dù không di chuyển nhưng cũng có thể cho người ta có cảm giác vô cùng ngột ngạt.
Lúc anh ấy nói chuyện, trong giọng nói còn mang theo chút chế nhạo, hình như hoàn toàn không ý thức được, bây giờ bọn họ đang nguy hiểm như thế nào.
“Tô Duy Nam, lần này không giết chết anh, coi như mạng anh lớn! Nhưng mà tôi nói cho anh biết, bắt đầu từ lúc này, tập đoàn Âu thị đã là vật trong túi của Tư Vũ Chiến tôi, mặc kệ là năm năm trước hay là bây giờ, anh vẫn luôn thua tôi!”
Tư Vũ Chiến nói đến đây, cầm hai bản hợp đồng ở trên bàn lên, đắc ý quơ quơ trước mặt anh ấy.
Tô Duy Nam nhếch miệng cười khinh bỉ: “Phải không?”
Tư Vũ Chiến ghét nhất chính là dáng vẻ tự cao tự đại của Tô Duy Nam, rõ ràng anh ấy đang ở thế yếu, nhưng không biết anh ấy lấy loại tự tin mù quáng như vậy từ đâu.
Tư Vũ Chiến càng nghĩ càng cảm thấy ghét, ánh mắt anh ta nhanh chóng nhìn xung quanh phòng họp.
Rõ ràng anh ta mang không ít vệ sĩ đến, thế nhưng sao Tô Duy Nam vẫn có thể tự do đi lại như vậy?
“Người đâu? Còn không mau đuổi đám người không biết phải trái này ra ngoài cho tôi!
Tô Duy Nam xuất hiện, hoàn toàn xé tan lớp mặt nạ lịch sự của Tư Vũ Chiến.
Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì từ nhỏ đến lớn, mình vẫn luôn bị anh ấy đè đầu?
Đến cả người phụ nữ mình thích anh ta cũng phải cướp với mình? Người đàn ông như vậy, có thể coi là anh em sao!
“Đừng la lên nữa, người của anh tôi đã thu dọn sạch sẽ hết rồi, nếu không anh nghĩ vì sao chúng tôi có thể đến được đây?”
Tô Kim Thư đứng ở một bên cuối cùng không nhịn được mở miệng nói.
Đối với chuyện của anh trai và Mộ Mẫn Loan, cô là người đứng xem, thế nhưng cô cũng hiếu rố người đàn ông Tư Vũ Chiến này buồn nôn như nào!
“Tô Duy Nam, anh đừng tưởng rằng anh lấy được người của chúng tôi, thì đã có thể ở đây vênh váo với tôi! Hợp đồng chuyển nhượng cổ phần tập đoàn Âu thị bây giờ đang ở trong tay tôi, phá sản đã là chuyện chắc chắn. Cho dù anh lợi hại hơn thì sao? Không phải vẫn thua dưới tay tôi sao!”
Tô Duy Nam lười biếng cười: “Anh chắc chắn chứ? Cậu cả Tư, hợp đồng quan trọng như vậy mà không thèm nhìn kỹ đã ký tên lên, lá gan của anh thật lớn!”
Tư Vũ Chiến giật mình, trong lòng lập tức có dự cảm không lành dâng lên: “Ý của anh là gì?”
Đến lúc này, anh ta mới hoang mang mở hợp đồng trong tay ra, kiểm tra xong mới phát hiện, bên A và bên B trong hợp đồng lại bị đánh tráo!
Nói cách khác, ban đầu phía bên nhà họ Tư là người mua lại, nhưng lúc này lại trực tiếp biến thành bên chuyến nhượng cổ phần.
“Sao có thể có chuyện đó, chuyện này là không thể!”
Tư Vũ Chiến thật sự không tin vào mắt mình, anh ta võ cùng hoảng sợ lật văn kiện trên tay, thậm chí có lúc còn cho rằng mình bị hoa mắt.
Thế nhưng cho dù anh ta nhìn bao nhiêu lần, nhưng ở trên hợp đồng chuyển nhượng rõ ràng viết nhà họ Tư mới là bên chuyển nhượng cổ phần.
Hai bản chuyển nhượng cổ phần này, một bản ở trong tay Tư Vũ Chiến, mà một bản đã bị ủy ban chứng khoán trưởng khoa Vương cất vào trong túi công văn.
Phía trên hai bản kia đều có con dấu của ủy ban chứng khoán, Tư Vũ Chiến còn ký tên lên đó.
Chỉ cần Tô Duy Nam cầm hợp đồng này rời khỏi cao ốc tập đoàn Âu thị, bản hợp đồng này lập tức có giá trị pháp lý.
Tư Vũ Chiến nghiêng đầu, ánh mắt ác độc trừng trưởng khoa Vương: “Tên họ Vương kia, mẹ nó ông lại dám lừa tôi!”
Anh ta vừa điên cuồng chửi bới, vừa giương nanh múa vuốt nhào về phía trưởng khoa Vương.
Trưởng khoa Vương nhất thời không kịp đề phòng, trực tiếp bị Tư Vũ Chiến đè xuống đất. hai người cũng lập tức đánh nhau.
Trưởng khoa Vương cố gắng giải thích, ông ta vừa né vừa hét lớn: “Cậu Tư, từ lúc bắt đầu, tôi vẫn khuyên cậu cẩn thận đọc lại bản hợp đồng này, chính cậu không muốn đọc, bây giờ cậu lại trách tôi, điều này nghĩa là sao chứ?”
“Ông câm miệng lại cho tôi! Hôm nay tôi nhất định phải đánh chết ông!”
Tư Vũ Chiến còn trẻ và khỏe mạnh, thêm trước đây anh ta từng tập võ, cho nên chỉ cần vài phút đã đánh trưởng khoa Vương mặt mũi bầm dập.
Trưởng khoa Vương vừa liều mạng giấy giụa, vừa quay đầu cầu cứu Tô Duy Nam: “Cậu Tô, chuyện cậu bảo tôi làm, tôi đã làm xong, cậu không thể đứng một chỗ nhìn tôi bị đánh…”
Trưởng khoa Vương còn chưa nói hết, Tư Vũ Chiến trực tiếp đấm vào mũi ông ta, ông ta bị đánh đến nỗi máu chảy cả mặt.
Lúc này Tô Duy Nam vắt chéo hay chân, vô cùng nhàn nhã ngồi trên ghế sô pha.
Trong đôi mắt xinh đẹp, dường như đang dần xuất hiện mưa to gió lớn.
Trưởng khoa Vương đang đánh nhau cùng với Tư Vũ Chiến, mấy năm trước bị anh ta thu mua, nhưng khi ở ủy ban chứng khoán lại hãm hại mình.
Nếu như không phải anh ấy có nội gián trong ủy ban chứng khoán, tập đoàn Tô thị cũng không có khả năng phá sản trong một đêm Vừa nghĩ đến chuyện năm năm trước, toàn thân Tô Duy Nam vô cùng lạnh lẽo.
Trong toàn bộ quá trình, Tô Duy Nam chỉ trơ mắt nhìn hai người đánh nhau, cũng không ra tay.
Chờ đến khi Tư Vũ Chiến đánh trưởng khoa Vương đến khi không ai nhận ra ông ta được nữa, miệng phun máu, cuối cùng năm trên đất không hề động đậy.
Tư Vũ Chiến cuối cùng cũng cảm nhận được, cái cảm giác bị người mình tin tưởng nhất phản là như thế nào.
Anh ta đánh đến mệt cả người, năm đấm cũng rướm máu, cúi đầu hung ác đạp một cú lên người trưởng khoa Vương, cuối cùng loạng choà loạng choạng đứng lên.
Tư Vũ Chiến ngẩng đầu lên, thở hổn hển nhìn chằm chằm Tô Duy Nam: “Anh đừng tưởng rằng lừa tôi ký hợp đồng, tập đoàn Tư thị sẽ rơi vào tay anh! Có phải anh quên mất người đứng sau nhà họ Tư là ai rồi không?”
Sau lưng cô ấy, có một gương mặt vô cùng quen thuộc lập tức đập vào mắt mọi người.
“Anh.”
Mộ Mẫn Loan đột nhiên đứng dậy, trong đôi mắt long lanh của cô ta giống như có hơi nước, đôi môi xinh đẹp bởi vì kích động mà không ngừng run lên.
Không sai, người đàn ông đứng sau Âu Mỹ Lệ kia không phải là ai khác, mà chính là ‘Tô Duy Nam mà cô ta vẫn luôn luôn nhớ tới.
Tô Duy Nam không xảy ra chuyện gì, bây giờ còn lành lặn xuất hiện trước mặt bọn họ!
Mà Tô Kim Thư ban nãy được Mộ Mẫn Loan sắp xếp ở bên ngoài phòng họp, lúc này đang đứng bên cạnh Tô Duy Nam, vẻ mặt yên tĩnh và điềm đạm.
Tư Vũ Chiến bị cảnh tượng này dọa cho ngây người, anh ta giống như chịu phải đả kích to lớn, suýt chút nữa thì bật ra khỏi ghế.
“Sao lại là mấy người? Sao mấy người có thể xuất hiện ở đây, rốt cuộc mấy người là người hay là quỷ?”
Khoảng thời gian gần đây, anh ta không biết đã phái bao nhiêu sát thủ đi tìm tung tích của Tô Duy Nam, cũng chính là tối qua, bọn họ phát hiện chỗ ẩn náu của anh ấy ở thành phố Ninh Giang.
Tư Vũ Chiến không tiếc sử dụng sức mạnh của quân đội để bao vây, truy đuổi và chặn đường bọn họ.
Trong kho hàng ở ngoại ô phía nam, còn xảy ra một trận đấu súng vô cùng ác liệt.
Sau khi kết thúc trận đấu súng, tất cả mọi thứ trong kho hàng đều cho một môi lửa, thiêu rụi thành tro.
Tư Vũ Chiến phát hiện hai cõ thi thể của một nam một nữ ở bên trong, bọn họ cũng tìm thấy thẻ căn cước của Âu Mỹ Lệ và Tô Duy Nam ở trên thi thể chưa bị cháy hoàn toàn.
Cho nên vào lúc này, Tư Vũ Chiến mới chắc chắn rằng hai người Tô Duy Nam và Âu Mỹ Lệ sẽ không bao giờ xuất hiện ở đây nữa.
Nhưng giờ thì sao? Ai nói cho anh ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Vì sao Tô Duy Nam rõ ràng đã bị thiêu chết ngay tại chỗ, vậy mà lại còn nguyên vẹn xuất hiện trước mặt anh ta?
Mộ Mẫn Loan vừa thấy Tô Duy Nam đã không khống chế được cảm xúc của mình, viền mắt đỏ hoe.
Cô ta gần như là phản xạ có điều kiện nhấc chân muốn chạy về phía anh ấy, nhưng mà Tư Vũ Chiến nhanh tay nhanh mắt đã bắt lấy cánh tay cô ta, mạnh mẽ kéo cô ta về phía Sau: “Con điểm, vừa nhìn thấy người đàn ông bên ngoài đã không khống chế được, Mộ Mẫn Loan cô đừng quên hiện tại ai là ông chủ của côi”
Vừa dứt lời, anh ta cực kỳ thô lỗ ném Mộ Mẫn Loan ra chỗ ngồi phía sau mình.
Tô Duy Nam đứng phía sau Âu Mỹ Lệ nhìn thấy cảnh này, trong đôi mắt sâu thẩm giống như có dòng nước ngầm mãnh liệt, đôi môi xinh đẹp hơi nhếch lên, giống như có dấu vết của lưỡi dao.
“Cậu Tư nhanh như vậy mà đã tức nước vỡ bờ rồi sao? Ra tay với một cô gái cũng không phải là tác phong của một quý ông nên có đâu”
Tô Duy Nam vừa mở miệng, Âu Mỹ Lệ lập tức đi sang bên cạnh nhường chỗ cho anh ấy.
Giờ phút này, Tô Duy Nam vẫn mặc bộ âu phục đen tuyền, mái tóc ngắn màu nâu đậm, trong đôi mắt xinh đẹp, nhưng ánh mắt lại sắc bén như dao.
Anh ấy đứng ở chỗ đó, cho dù không di chuyển nhưng cũng có thể cho người ta có cảm giác vô cùng ngột ngạt.
Lúc anh ấy nói chuyện, trong giọng nói còn mang theo chút chế nhạo, hình như hoàn toàn không ý thức được, bây giờ bọn họ đang nguy hiểm như thế nào.
“Tô Duy Nam, lần này không giết chết anh, coi như mạng anh lớn! Nhưng mà tôi nói cho anh biết, bắt đầu từ lúc này, tập đoàn Âu thị đã là vật trong túi của Tư Vũ Chiến tôi, mặc kệ là năm năm trước hay là bây giờ, anh vẫn luôn thua tôi!”
Tư Vũ Chiến nói đến đây, cầm hai bản hợp đồng ở trên bàn lên, đắc ý quơ quơ trước mặt anh ấy.
Tô Duy Nam nhếch miệng cười khinh bỉ: “Phải không?”
Tư Vũ Chiến ghét nhất chính là dáng vẻ tự cao tự đại của Tô Duy Nam, rõ ràng anh ấy đang ở thế yếu, nhưng không biết anh ấy lấy loại tự tin mù quáng như vậy từ đâu.
Tư Vũ Chiến càng nghĩ càng cảm thấy ghét, ánh mắt anh ta nhanh chóng nhìn xung quanh phòng họp.
Rõ ràng anh ta mang không ít vệ sĩ đến, thế nhưng sao Tô Duy Nam vẫn có thể tự do đi lại như vậy?
“Người đâu? Còn không mau đuổi đám người không biết phải trái này ra ngoài cho tôi!
Tô Duy Nam xuất hiện, hoàn toàn xé tan lớp mặt nạ lịch sự của Tư Vũ Chiến.
Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì từ nhỏ đến lớn, mình vẫn luôn bị anh ấy đè đầu?
Đến cả người phụ nữ mình thích anh ta cũng phải cướp với mình? Người đàn ông như vậy, có thể coi là anh em sao!
“Đừng la lên nữa, người của anh tôi đã thu dọn sạch sẽ hết rồi, nếu không anh nghĩ vì sao chúng tôi có thể đến được đây?”
Tô Kim Thư đứng ở một bên cuối cùng không nhịn được mở miệng nói.
Đối với chuyện của anh trai và Mộ Mẫn Loan, cô là người đứng xem, thế nhưng cô cũng hiếu rố người đàn ông Tư Vũ Chiến này buồn nôn như nào!
“Tô Duy Nam, anh đừng tưởng rằng anh lấy được người của chúng tôi, thì đã có thể ở đây vênh váo với tôi! Hợp đồng chuyển nhượng cổ phần tập đoàn Âu thị bây giờ đang ở trong tay tôi, phá sản đã là chuyện chắc chắn. Cho dù anh lợi hại hơn thì sao? Không phải vẫn thua dưới tay tôi sao!”
Tô Duy Nam lười biếng cười: “Anh chắc chắn chứ? Cậu cả Tư, hợp đồng quan trọng như vậy mà không thèm nhìn kỹ đã ký tên lên, lá gan của anh thật lớn!”
Tư Vũ Chiến giật mình, trong lòng lập tức có dự cảm không lành dâng lên: “Ý của anh là gì?”
Đến lúc này, anh ta mới hoang mang mở hợp đồng trong tay ra, kiểm tra xong mới phát hiện, bên A và bên B trong hợp đồng lại bị đánh tráo!
Nói cách khác, ban đầu phía bên nhà họ Tư là người mua lại, nhưng lúc này lại trực tiếp biến thành bên chuyến nhượng cổ phần.
“Sao có thể có chuyện đó, chuyện này là không thể!”
Tư Vũ Chiến thật sự không tin vào mắt mình, anh ta võ cùng hoảng sợ lật văn kiện trên tay, thậm chí có lúc còn cho rằng mình bị hoa mắt.
Thế nhưng cho dù anh ta nhìn bao nhiêu lần, nhưng ở trên hợp đồng chuyển nhượng rõ ràng viết nhà họ Tư mới là bên chuyển nhượng cổ phần.
Hai bản chuyển nhượng cổ phần này, một bản ở trong tay Tư Vũ Chiến, mà một bản đã bị ủy ban chứng khoán trưởng khoa Vương cất vào trong túi công văn.
Phía trên hai bản kia đều có con dấu của ủy ban chứng khoán, Tư Vũ Chiến còn ký tên lên đó.
Chỉ cần Tô Duy Nam cầm hợp đồng này rời khỏi cao ốc tập đoàn Âu thị, bản hợp đồng này lập tức có giá trị pháp lý.
Tư Vũ Chiến nghiêng đầu, ánh mắt ác độc trừng trưởng khoa Vương: “Tên họ Vương kia, mẹ nó ông lại dám lừa tôi!”
Anh ta vừa điên cuồng chửi bới, vừa giương nanh múa vuốt nhào về phía trưởng khoa Vương.
Trưởng khoa Vương nhất thời không kịp đề phòng, trực tiếp bị Tư Vũ Chiến đè xuống đất. hai người cũng lập tức đánh nhau.
Trưởng khoa Vương cố gắng giải thích, ông ta vừa né vừa hét lớn: “Cậu Tư, từ lúc bắt đầu, tôi vẫn khuyên cậu cẩn thận đọc lại bản hợp đồng này, chính cậu không muốn đọc, bây giờ cậu lại trách tôi, điều này nghĩa là sao chứ?”
“Ông câm miệng lại cho tôi! Hôm nay tôi nhất định phải đánh chết ông!”
Tư Vũ Chiến còn trẻ và khỏe mạnh, thêm trước đây anh ta từng tập võ, cho nên chỉ cần vài phút đã đánh trưởng khoa Vương mặt mũi bầm dập.
Trưởng khoa Vương vừa liều mạng giấy giụa, vừa quay đầu cầu cứu Tô Duy Nam: “Cậu Tô, chuyện cậu bảo tôi làm, tôi đã làm xong, cậu không thể đứng một chỗ nhìn tôi bị đánh…”
Trưởng khoa Vương còn chưa nói hết, Tư Vũ Chiến trực tiếp đấm vào mũi ông ta, ông ta bị đánh đến nỗi máu chảy cả mặt.
Lúc này Tô Duy Nam vắt chéo hay chân, vô cùng nhàn nhã ngồi trên ghế sô pha.
Trong đôi mắt xinh đẹp, dường như đang dần xuất hiện mưa to gió lớn.
Trưởng khoa Vương đang đánh nhau cùng với Tư Vũ Chiến, mấy năm trước bị anh ta thu mua, nhưng khi ở ủy ban chứng khoán lại hãm hại mình.
Nếu như không phải anh ấy có nội gián trong ủy ban chứng khoán, tập đoàn Tô thị cũng không có khả năng phá sản trong một đêm Vừa nghĩ đến chuyện năm năm trước, toàn thân Tô Duy Nam vô cùng lạnh lẽo.
Trong toàn bộ quá trình, Tô Duy Nam chỉ trơ mắt nhìn hai người đánh nhau, cũng không ra tay.
Chờ đến khi Tư Vũ Chiến đánh trưởng khoa Vương đến khi không ai nhận ra ông ta được nữa, miệng phun máu, cuối cùng năm trên đất không hề động đậy.
Tư Vũ Chiến cuối cùng cũng cảm nhận được, cái cảm giác bị người mình tin tưởng nhất phản là như thế nào.
Anh ta đánh đến mệt cả người, năm đấm cũng rướm máu, cúi đầu hung ác đạp một cú lên người trưởng khoa Vương, cuối cùng loạng choà loạng choạng đứng lên.
Tư Vũ Chiến ngẩng đầu lên, thở hổn hển nhìn chằm chằm Tô Duy Nam: “Anh đừng tưởng rằng lừa tôi ký hợp đồng, tập đoàn Tư thị sẽ rơi vào tay anh! Có phải anh quên mất người đứng sau nhà họ Tư là ai rồi không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.