Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu

Chương 481: Tôi hận không thể giết anh

Đang cập nhập

04/06/2021

Trong 5 năm này, mỗi lần Mộ Mẫn Loan nhìn thấy Tư Vũ Chiến giả mù sa mưa ở trước mặt mình nói anh ta yêu mình như thế nào, cô ta ghê tởm muốn nôn ra “Mộ Mãn Loan, tôi thật đúng là không ngờ, lúc trước cô bày ra vẻ trinh tiết liệt nữ ở trước mặt tôi đều là giả vờ!”

“Không phải cô còn lấy cái chết đe doạ, cả đời muốn thủ tiết vì Tô Duy Nam sao? Sao nhanh như vậy đã thay người yêu như thay áo rồi?”

“Nếu lần này anh gọi điện thoại tới đây là muốn nói những câu vô nghĩa đó với tôi, ngại quá, tôi thật sự không rảnh!”

Mộ Mộ Loan giả vờ muốn cúp điện thoại Nhưng lúc này, ở đầu bên kia Tư Vũ Chiến lại lạnh băng nói: “Bây giờ cô lập tức xuống dưới cho tôi!”

“Thần kinh”

“Mộ Mộ Loan, nếu như bây giờ cô khôn xuống dưới, có tin người của tôi lập tức lên lầ băm nát người đàn ông bên cạnh cô thành từng mảnh hay không, Tư Vũ Chiến tôi trước nay nói được thì làm được!”

Tư Vũ Chiến thật sự không cam lòng, anh ta không cam lòng người phụ nữ mình đặt ở trong tim nuông chiều suốt 5 năm, mà trái tim lại như hòn đá cứng Cái gì gọi là vịt đến miệng rồi còn bay, là để nói anh ta.

Cho nên, cho dù là không có được trái tìm Mộ Mẫn Loan, anh ta cũng nhất định phải chiếm được thân thể của cô ta.

Anh ta thật sự không thể tiếp tục kiên nhẫn nói những câu vô ý nghĩa như vậy với cô ta nữa.

Rất rõ ràng, Mộ Mẫn Loan bị câu này của Tư Vũ Chiến dọa sợ Sắc mặt cô ta hơi hơi trắng bệch, có chút bất an nhìn Tô Duy Nam một cái Ở thành phố Ninh Lâm, 5 năm trước Tô Văn Tâm cũng đã tuyên bố với người bên ngoài Tô Duy.

Nam gặp tai nạn xe cộ đã tử vong.

Trên thể giới này, người biết anh ấy còn sống thật sự là cực kỳ ít.

Hơn nữa anh ấy vừa mới về nước không bao lâu, ở trong nước căn bản là không có bất cứ thế lực gì, nếu lúc này anh ấy và Tư Vũ Chiến chiến đấu, rất rõ ràng, anh ấy cũng không có bất cứ phần thắng nào.

Mà giờ phút này, Tô Duy Nam đã khởi động thân thể, anh ấy vô cùng lười biếng dựa vào đầu giường, ánh mắt uể oải, khóe miệng nhếch lên nụ cười nhàn nhạt, khiến người ta không nhìn ra được, rốt cuộc bây giờ anh ấy vui hay không vui Mộ Mẫn Loan do dự một chút: “Được, bây giờ tôi sẽ xuống dưới”

Sau khi cúp điện thoại, cô ta chuẩn bị xoay người xuống giường.

Nhưng mà cô ta còn chưa đứng vững, đã bị Tô Duy Nam kéo một cái thật mạnh, trực tiếp bổ nhào vào trong lòng ngực anh ấy: “Ở ngay trước mặt tôi đi gặp anh ta, không sợ tôi tức giận?”

Trong lòng Mộ Mẫn Loan hoảng hốt, cô ta thật cẩn thận hôn một chút ở trên môi anh ta: “Em bảo đảm em nhất định sẽ giải quyết gọn gàng, không cho phép anh ra ngoài.”



‘Sau khi nói xong, cô ta cũng không dám nhìn vào ánh mắt Tô Duy Nam, xoay người nhanh chóng chạy đi ra ngoài.

Hai phút sau, Mộ Mẫn Loan mặc quần áo ngủ xuất hiện ở trước mặt Tư Vũ Chiến Từ sau khi người phụ nữ này nói chia tay mình, mình đã đi tìm cô ta vô số lần, không có một lần nào cô ta không từ chối Nhưng lúc này thì sao? Chỉ trong hai phút, cô ta đã vội vã xuất hiện ở trước mặt mình.

Nhìn dáng vẻ này, cô ta thật sự ở chung với tên ẻo lả kia.

Gương mặt Tư Vũ Chiến gọi là âm trầm khiến người ta sợ hãi, anh ta nhìn chãm chăm vào Mộ.

Mãn Loan: “Trước khi tôi ra tay bóp chết tên ẻo lả kia, tốt nhất là cô lập tức chia tay với anh ta”

Mộ Mãn Loan không nhịn được khinh miệt cười lạnh một “Tư Vũ Chiến, sợ là anh đã quên lúc trước vì sao tôi lại ở bên cạnh anh rồi đúng không? Khi ở bên ngoài tìm những ngôi sao đó thì nên biết rõ, bây giờ ngay cả tư cách để anh xuất hiện ở trước mặt tôi cũng không có.”

Nhắc tới Bạch Tuyết, sắc mặt của anh ta lại thay đổi mấy lần.

Sở dĩ chuyện đó đã rất khó giải quyết, chính là bởi vì…

Bởi vì ngôi sao tuyến 18 kia để lại một tay.

Sau khi hai người vào khách sạn, cô ta nuốt thuốc tránh thai ở ngay trước mặt mình, nhưng mà chỉ trong chớp mắt, cô ta lại vào toilet, nôn thuốc đã nuốt vào ra.

Sau đó, quả nhiên cô ta đã mang thai.

Chuyện cô ta mang thai, tuyệt đối không thế cho Mộ Mãn Loan biết.

Cho dù sau này Mộ Mãn Loan gả cho mình, anh ta cũng có thế tìm lý do nhận nuôi đứa bé kia, để Mộ Mẫn Loan trở thành mẹ ruột của đứa bé là được.

“Mắn Loan, Tô Duy Nam căn bản là không yêu em!”

“Em biết không? Nhìn em giống như một con chó Nhật mắt đầy trông mong đi theo phía sau anh ta, anh ghen ghét như thế nào em có biết không?”

“Em chỉ có đi theo anh, anh mới có thể nuông chiều em giống như công chúa!”

“Anh biết ý của em, em đang để ý chuyện anh phá bỏ đứa bé của em, nhưng mà em có biết không? Sở dĩ anh làm như vậy, chính là bởi vì Tô Duy Nam đã chết rồi!”



“Chẳng lẽ anh ta chết rồi, em còn muốn giúp anh ta nuôi con sao? Em có nghĩ tới tương lai của đứa bé đó hay không?”

Mộ Mẫn Loan đột nhiên cắt ngang lời anh ta nói Cô ta dùng một loại ánh mắt cực kỳ thù hận trừng mắt người đàn ông trước mặt này: “Đừng ở chỗ này giả mù sa mưa nữa! Nếu có thể, thì bây giờ tôi hận không thể giết anh cho người đàn ông của tôi, và báo thù cho con của tôi! Chỉ tiếc tôi không làm được, tôi không có năng lực đó, cho nên bây giờ tôi chỉ có thể bị anh uy hiếp”

Tư Vũ Chiến cười lạnh: “Nếu cô có giác ngộ này thì tốt, cô biết không trốn thoát khỏi lòng bàn tay của tôi, vậy thì cần gì phải giấy giụa vô vị đó nữa chứ?”

“Lúc trước cô theo Tô duy Nam còn chưa nói, ít nhất là anh ta có thể cho cô những thứ tốt nhất”

“Nhưng mà bây giờ thì sao? Tìm một tên vệ sĩ ẻo lả, lúc này mới được bao lâu chứ? Em đã mua cho anh ta một chiếc xe thể thao rồi?”

“Cô đừng cho là tôi không biết, gần đây cô còn nhận một cái quảng cáo từ trước tới giờ tuyệt đối sẽ không nhận, người đàn ông cô tìm chính là kẻ ăn bám như vậy sao?”

Mộ Mãn Loan tức giận đến trắng bệch cả mặt: “Tư Vũ Chiến, anh cho rằng anh là ai chứ? Anh có tư cách gì mà vung tay múa chân vào chuyện của tôi! Tôi nói cho anh biết, Mộ Mẫn Loan tôi chưa bao giờ gây chuyện thị phi, nhưng tuyệt đối không đại diện cho ai cũng có thể trêu chọc tôi, tốt nhất là anh cách tôi xa một chút”

‘Sau khi ném xuống những lời này, Mộ Mẫn Loan xoay người muốn rời đi.

Tư Vũ Chiến nổi giận túm chặt tay cô ta, trên mặt hiện lên nụ cười lạnh lẽo.

Sự ôn tồn lễ phép ở trên mặt anh ta trước đó đã sớm biến mất không thấy.

Bởi vì sự kiên nhắn của anh ta đã biến mất sạch sẽ, lúc này, Mộ Mẫn Loan đã dẫm lên điểm mấu chốt của anh ta.

Anh ta lười phải diễn nữa, biếu cảm trên mặt vô cùng dữ tợn: “Muốn tôi cách xa cô một chút? Vậy thì 5 năm qua, tôi là gì?”

Tư Vũ Chiến túm lấy cô ta, nổi giận đùng đùng đi tới xe: “Bây giờ đi theo tôi, tôi sắp xếp chỗ ở cho cô, căn nhà này có người đàn ông kia, rất nhanh tôi sẽ xử lý sạch sẽ”

Đương nhiên dáng vẻ này suýt chút nữa thì chọc cười Mộ Mẫn Loan: “Nếu tôi từ chối thì sao?”

“Nếu như cô dám từ chối, tôi lập tức lên lầu bóp chết người đàn ông cô nuôi trên lầu kia, cô có †in hay không, tôi nói được thì làm được!”

Nói xong lời này, anh ta trực tiếp kéo Mộ Mẫn Loan lên trên xe: “Tôi nói cho cô biết, nếu hôm nay cô ngoan ngoãn đi theo tôi, chúng ta giải quyết hết tất cả, tôi có thể coi như chưa từng xảy ra chuyện gì.

“Nhưng nếu cô muốn ầm ï, vậy cô có thể thử xem, xem xem ở thành phố Ninh Lâm này, có ai sẽ giúp cô”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook