Chương 12: TRÁI TIM VỠ LÀM ĐÔI (2)
AnnaDo2001
12/07/2016
Chỉ trong chốc lát, các thiết bị tối tần đã được lắp đặt xong hết.
– Họ là ai vậy? – Cự Giải ngơ ngác hỏi.
– FBI – Xử Nữ khoang tay trước ngực.
– Um. Nhà Song Ngư rất nổi tiếng mà! – Bạch Dương.
– Chắc Song Ngư không sao đâu – Sư Tử vỗ vai Thiên Bình nhưng anh không hề lên tiếng.
Ông Song Tùng đứng trước mặt Thiên Bình, vẫn chất giọng nghiêm nghị ấy:
– Cậu nói chuyện với tôi một lát
Hai người bước ra ngoài, các sao cũng sầu não trở về phòng.
—————————————————————–
– Này Nhân Mã! – Sư Tử đi tới chỗ Nhân Mã, níu tay cậu lại.
– Sao?
– Nếu…như tôi cũng bị bắt cóc thì cậu có lo không? – Sư Tử lấy hết can đảm để hỏi.
– Sao tôi phải lo? – Nhân Mã tỉnh bơ.
– Cậu… – Sư Tử điên tiết bỏ về phòng.
– Bây giờ tôi mới thấy lo nè… – Nhân Mã cười tươi như hoa làm các sao cứ tưởng bị trúng gió.
—————————————————————
Ngoài hành lang, có hai người đang nhìn nhau im lặng. Cơn gió lạnh khẽ thoảng qua. Tiếng lá cây xào xạc tấu nên bản tình ca. (T/g: Đoạn này sao sao ấy nhỉ???? )
– Cậu thích Song Ngư? – Ông nhướng mày hỏi.
– Vâng – Thiên Bình thẳng thắn trả lời.
– Vậy cậu hãy cung cấp thông tin cho chúng tôi để cứu con bé.
– Tất nhiên ạ – Anh gật đầu.
– Song Ngư mất mẹ từ nhỏ. Tôi là ba nó nhưng không thể ở bên nó nhiều. Con bé rất yếu đuối, dễ khóc, hồn nhiên. Thế giới này thì quá độc ác và tàn nhẫn, vì vậy tôi muốn nhờ cậu một việc.
– Vâng, bác cứ nói đi…
– Nếu cậu thích nó, hãy để nó có một cuộc sống bình yên, được chứ?
– Ý bác là…
– Đừng bao giờ nói chuyện hay thân thiết vs nó nữa, làm ơn hãy tránh xa nó ra.
Trái tim Thiên Bình thắt lại.
Rất đau…
Rất đau…
————————————————————-
1 tiếng…
2 tiếng….
3 tiếng….
Tít….tít….tít……
– Thưa ngài! Thưa ngài! Đã xác định được vị trí rồi ạ!
………………
3h 25′ sáng….
– Cháu có thể đi cùng không ạ? – Thiên Bình thức trắng đêm chờ tin tức của Song Ngư.
– Không cần đâu, họ lo được – Ông Song Tùng trả lời.
Không cần kể tiếp thì chắc mọi người cũng biết là ntn mà. Song Ngư được đưa đi bệnh viện ngay sau đó, Thiên Bình nghe được câu đó mới chịu đi ngủ….
—————————————————————
Các sao tập chung đông đủ ở phòng ăn….
– Ủa? Trống hai ghế lận? – Bảo Bình chỉ chỉ.
– Thiên Bình chưa dậy sao? – Song Tử hỏi.
– Để tớ! – Nhân Mã biến mất ngay lập tức.
Một phút sau…
– Mọi người ơi! Không xong rồi…. – Tiếng Nhân Mã la oai oái trên phòng.
Không lẽ Cân đã… ( 9 sao: Im đi con kia!!!!! * hét * T/g: Sss…sorry a…)
Các sao chạy lên tầng. Đạp tung cửa phòng thấy Nhân Mã đang ngồi trên giường.
– Người cậu ấy nóng quá – Nhân Mã
– Để tớ xem – Cự Giải đặt tay lên trán cậu ấy – Cho vào viện đi!
– Um! Để tớ! – Bạch Dương gọi cho bệnh viện.
5′ sau có xe tới chở Thiên Bình đi…còn các sao vẫn đến trường bình thường.
———————————————————-
Sư Tử bước vào lớp. Thấy vậy cả lũ nhao nhao lên.
– Thầy hiệu trưởng gọi gì vậy? – Song Tử hỏi.
– Nhìn là biết nghiêm trọng rồi á – Xử Nữ
– Thầy nói, Song Ngư sẽ đi học sau vài ngày nữa – Sư Tử chán ngấy nhìn bọn nó.
– Chỉ có thế? – Ma Kết nhướng mày.
Sư Tử gật nhẹ.
– Vậy sao NHÓC sầu não vậy? – Kim Ngưu cố tình nhấn mạnh chữ ‘ nhóc ‘
Nhóc?
– Không chấp con Trâu – Chị Sư nhìn Ngưu ” âu yếm ” không thể diễn tả.
– Trả lời đi! NHÓC đi lạc đề rồi đó! – Kim Ngưu ngây thơ nhìn con sư tử đang sôi máu lên rồi.
– Muốn chết hả? – Sư Tử quăng quyển sách vô mặt Ngưu.
Theo quán tính Kim Ngưu nhắm mắt lại chờ quyển sách bay tới hỏi thăm nhưng…
1s…
2s…
3s…..
Ngưu từ từ mở mắt ra thì thấy Thiên Yết đang ngồi cạnh mình lại còn rất rất rất….sát nữa, tay giữ quyển sách ngay trước mặt Kim Ngưu. Cả căn phòng chìm trong yên tĩnh thì…
” Rầm”
– Á…a… – Thiên Yết yên vị trên sàn nhà sạch bóng thơm mùi sunlight hương hoa mới…
– Ai cho cậu ngồi chỗ đó!!! – Kim Ngưu thoáng đỏ mặt
Ma Kết cắn môi nhịn cười. Nếu người đẩy Thiên Yết xuống không phải là Kim Ngưu mà là người khác thì hôm nay chắc chắn là ngày tận thế của kẻ đó rồi nhưng Yết ca không nói gì, chỉ bước ra ngoài hành lang.
———————————————–
Từ hôm Thiên Yết phủ nhận trắng trợn tình cảm của mình thì Kim Ngưu vẫn chưa nói chuyện với cậu câu nào. Thiên Yết cảm thấy rất đau lòng á.
Thiên Yết đi dọc hành lang. Hai tay đút túi quần, khuôn mặt lạnh tanh. Ánh mắt thoáng mệt mỏi.
” Kim Ngưu….Kim Ngưu….Tôi phải làm sao đây…? ”
————————————————
Cuối giờ học, các sao cùng nhau tới bệnh viện thăm Thiên Bình. Bác sĩ nói Thiên ca chỉ bị cảm nhẹ nên không cần lo lắng, chiều nay có thể xuất viện. Vậy là buổi chiều các sao nam đi đón Thiên ca còn các sao nữ lo chuyện bữa tối.
————————————————
Mấy ngày sau….
Cửa vừa mở ra, Song Ngư đã bước vào vẫy tay chào mọi người vô cùng đáng yêu.
– Cuối cùng cậu cũng tới! Mình nhớ cậu sắp chết rồi! – Kim Ngưu chạy ra đầu tiên ôm lấy Song Nhi.
– Bạn yêu! Yeahhhh – Song Tử cũng hào hứng chạy ra đập tay vs cô.
– Này mấy người! Tránh xa ra một chút không Song Ngư ốm vì lây bệnh từ mấy người bây giờ! – Chị Xử nghiêm khắc nhìn hai đứa kia.
– Cậu đi học được rồi chứ? – Sư Tử
– Ê! Mình mới làm ít đồ này! Cậu nếm thử xem! – Cự Giải cười tít mắt nhìn cô.
– Cảm ơn! – Song Ngư
– Oa!!! Tiểu thư tới rồi sao? – Nhân Mã bước vào.
– Khỏe chứ? – Ma Kết đặt tay lên vai Song Nhi.
– Mình không sao! Cảm ơn mọi người!
Song Ngư vui vẻ cười nói với mọi người nhưng rất buồn vì không thấy Thiên Bình đâu.
Một lát sau, Thiên Bình bước vào lớp. Song Ngư vừa nhìn thấy cậu liên chạy tới ôm lấy cậu.
Các sao còn lại: Công khai vậy sao???? 0.0
Thiên Bình không nói gì, đẩy nhẹ cô ra lạnh lùng:
– Chào cậu!
—————————————————-
– Chúng ta đã đi quá xa – Thiên Bình nhìn về phía xa.
– Mình…không hiểu… – Song Ngư lo lắng nhìn Thiên Bình.
– Chia tay đi – Thiên Bình hắng giọng.
– Cậu…cậu không thích mình nữa sao? – Song Ngư nghẹn họng.
– Không! Cô chỉ là một đứa con gái lúc nào cũng chỉ biết khóc, yếu đuối. Thật vô tích sự!!! – Thiên Bình quát lớn.
Song Ngư bỏ chạy, chạy đi thật nhanh. Thiên Bình rất đau. Cậu ngồi sụp xuống, tự đánh mình. Sao cậu có thể nói ra nhưng lời đó chứ? Tại sao cậu lại làm cho cô khóc?
– Anh là thằng tối… Hy vọng em hạnh phúc! – Thiên Bình nhìn theo bóng Song Ngư khuất dần.
Hai người yêu nhau không được ở bên nhau….
Đó là cực hình….
– Họ là ai vậy? – Cự Giải ngơ ngác hỏi.
– FBI – Xử Nữ khoang tay trước ngực.
– Um. Nhà Song Ngư rất nổi tiếng mà! – Bạch Dương.
– Chắc Song Ngư không sao đâu – Sư Tử vỗ vai Thiên Bình nhưng anh không hề lên tiếng.
Ông Song Tùng đứng trước mặt Thiên Bình, vẫn chất giọng nghiêm nghị ấy:
– Cậu nói chuyện với tôi một lát
Hai người bước ra ngoài, các sao cũng sầu não trở về phòng.
—————————————————————–
– Này Nhân Mã! – Sư Tử đi tới chỗ Nhân Mã, níu tay cậu lại.
– Sao?
– Nếu…như tôi cũng bị bắt cóc thì cậu có lo không? – Sư Tử lấy hết can đảm để hỏi.
– Sao tôi phải lo? – Nhân Mã tỉnh bơ.
– Cậu… – Sư Tử điên tiết bỏ về phòng.
– Bây giờ tôi mới thấy lo nè… – Nhân Mã cười tươi như hoa làm các sao cứ tưởng bị trúng gió.
—————————————————————
Ngoài hành lang, có hai người đang nhìn nhau im lặng. Cơn gió lạnh khẽ thoảng qua. Tiếng lá cây xào xạc tấu nên bản tình ca. (T/g: Đoạn này sao sao ấy nhỉ???? )
– Cậu thích Song Ngư? – Ông nhướng mày hỏi.
– Vâng – Thiên Bình thẳng thắn trả lời.
– Vậy cậu hãy cung cấp thông tin cho chúng tôi để cứu con bé.
– Tất nhiên ạ – Anh gật đầu.
– Song Ngư mất mẹ từ nhỏ. Tôi là ba nó nhưng không thể ở bên nó nhiều. Con bé rất yếu đuối, dễ khóc, hồn nhiên. Thế giới này thì quá độc ác và tàn nhẫn, vì vậy tôi muốn nhờ cậu một việc.
– Vâng, bác cứ nói đi…
– Nếu cậu thích nó, hãy để nó có một cuộc sống bình yên, được chứ?
– Ý bác là…
– Đừng bao giờ nói chuyện hay thân thiết vs nó nữa, làm ơn hãy tránh xa nó ra.
Trái tim Thiên Bình thắt lại.
Rất đau…
Rất đau…
————————————————————-
1 tiếng…
2 tiếng….
3 tiếng….
Tít….tít….tít……
– Thưa ngài! Thưa ngài! Đã xác định được vị trí rồi ạ!
………………
3h 25′ sáng….
– Cháu có thể đi cùng không ạ? – Thiên Bình thức trắng đêm chờ tin tức của Song Ngư.
– Không cần đâu, họ lo được – Ông Song Tùng trả lời.
Không cần kể tiếp thì chắc mọi người cũng biết là ntn mà. Song Ngư được đưa đi bệnh viện ngay sau đó, Thiên Bình nghe được câu đó mới chịu đi ngủ….
—————————————————————
Các sao tập chung đông đủ ở phòng ăn….
– Ủa? Trống hai ghế lận? – Bảo Bình chỉ chỉ.
– Thiên Bình chưa dậy sao? – Song Tử hỏi.
– Để tớ! – Nhân Mã biến mất ngay lập tức.
Một phút sau…
– Mọi người ơi! Không xong rồi…. – Tiếng Nhân Mã la oai oái trên phòng.
Không lẽ Cân đã… ( 9 sao: Im đi con kia!!!!! * hét * T/g: Sss…sorry a…)
Các sao chạy lên tầng. Đạp tung cửa phòng thấy Nhân Mã đang ngồi trên giường.
– Người cậu ấy nóng quá – Nhân Mã
– Để tớ xem – Cự Giải đặt tay lên trán cậu ấy – Cho vào viện đi!
– Um! Để tớ! – Bạch Dương gọi cho bệnh viện.
5′ sau có xe tới chở Thiên Bình đi…còn các sao vẫn đến trường bình thường.
———————————————————-
Sư Tử bước vào lớp. Thấy vậy cả lũ nhao nhao lên.
– Thầy hiệu trưởng gọi gì vậy? – Song Tử hỏi.
– Nhìn là biết nghiêm trọng rồi á – Xử Nữ
– Thầy nói, Song Ngư sẽ đi học sau vài ngày nữa – Sư Tử chán ngấy nhìn bọn nó.
– Chỉ có thế? – Ma Kết nhướng mày.
Sư Tử gật nhẹ.
– Vậy sao NHÓC sầu não vậy? – Kim Ngưu cố tình nhấn mạnh chữ ‘ nhóc ‘
Nhóc?
– Không chấp con Trâu – Chị Sư nhìn Ngưu ” âu yếm ” không thể diễn tả.
– Trả lời đi! NHÓC đi lạc đề rồi đó! – Kim Ngưu ngây thơ nhìn con sư tử đang sôi máu lên rồi.
– Muốn chết hả? – Sư Tử quăng quyển sách vô mặt Ngưu.
Theo quán tính Kim Ngưu nhắm mắt lại chờ quyển sách bay tới hỏi thăm nhưng…
1s…
2s…
3s…..
Ngưu từ từ mở mắt ra thì thấy Thiên Yết đang ngồi cạnh mình lại còn rất rất rất….sát nữa, tay giữ quyển sách ngay trước mặt Kim Ngưu. Cả căn phòng chìm trong yên tĩnh thì…
” Rầm”
– Á…a… – Thiên Yết yên vị trên sàn nhà sạch bóng thơm mùi sunlight hương hoa mới…
– Ai cho cậu ngồi chỗ đó!!! – Kim Ngưu thoáng đỏ mặt
Ma Kết cắn môi nhịn cười. Nếu người đẩy Thiên Yết xuống không phải là Kim Ngưu mà là người khác thì hôm nay chắc chắn là ngày tận thế của kẻ đó rồi nhưng Yết ca không nói gì, chỉ bước ra ngoài hành lang.
———————————————–
Từ hôm Thiên Yết phủ nhận trắng trợn tình cảm của mình thì Kim Ngưu vẫn chưa nói chuyện với cậu câu nào. Thiên Yết cảm thấy rất đau lòng á.
Thiên Yết đi dọc hành lang. Hai tay đút túi quần, khuôn mặt lạnh tanh. Ánh mắt thoáng mệt mỏi.
” Kim Ngưu….Kim Ngưu….Tôi phải làm sao đây…? ”
————————————————
Cuối giờ học, các sao cùng nhau tới bệnh viện thăm Thiên Bình. Bác sĩ nói Thiên ca chỉ bị cảm nhẹ nên không cần lo lắng, chiều nay có thể xuất viện. Vậy là buổi chiều các sao nam đi đón Thiên ca còn các sao nữ lo chuyện bữa tối.
————————————————
Mấy ngày sau….
Cửa vừa mở ra, Song Ngư đã bước vào vẫy tay chào mọi người vô cùng đáng yêu.
– Cuối cùng cậu cũng tới! Mình nhớ cậu sắp chết rồi! – Kim Ngưu chạy ra đầu tiên ôm lấy Song Nhi.
– Bạn yêu! Yeahhhh – Song Tử cũng hào hứng chạy ra đập tay vs cô.
– Này mấy người! Tránh xa ra một chút không Song Ngư ốm vì lây bệnh từ mấy người bây giờ! – Chị Xử nghiêm khắc nhìn hai đứa kia.
– Cậu đi học được rồi chứ? – Sư Tử
– Ê! Mình mới làm ít đồ này! Cậu nếm thử xem! – Cự Giải cười tít mắt nhìn cô.
– Cảm ơn! – Song Ngư
– Oa!!! Tiểu thư tới rồi sao? – Nhân Mã bước vào.
– Khỏe chứ? – Ma Kết đặt tay lên vai Song Nhi.
– Mình không sao! Cảm ơn mọi người!
Song Ngư vui vẻ cười nói với mọi người nhưng rất buồn vì không thấy Thiên Bình đâu.
Một lát sau, Thiên Bình bước vào lớp. Song Ngư vừa nhìn thấy cậu liên chạy tới ôm lấy cậu.
Các sao còn lại: Công khai vậy sao???? 0.0
Thiên Bình không nói gì, đẩy nhẹ cô ra lạnh lùng:
– Chào cậu!
—————————————————-
– Chúng ta đã đi quá xa – Thiên Bình nhìn về phía xa.
– Mình…không hiểu… – Song Ngư lo lắng nhìn Thiên Bình.
– Chia tay đi – Thiên Bình hắng giọng.
– Cậu…cậu không thích mình nữa sao? – Song Ngư nghẹn họng.
– Không! Cô chỉ là một đứa con gái lúc nào cũng chỉ biết khóc, yếu đuối. Thật vô tích sự!!! – Thiên Bình quát lớn.
Song Ngư bỏ chạy, chạy đi thật nhanh. Thiên Bình rất đau. Cậu ngồi sụp xuống, tự đánh mình. Sao cậu có thể nói ra nhưng lời đó chứ? Tại sao cậu lại làm cho cô khóc?
– Anh là thằng tối… Hy vọng em hạnh phúc! – Thiên Bình nhìn theo bóng Song Ngư khuất dần.
Hai người yêu nhau không được ở bên nhau….
Đó là cực hình….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.