Quyển 5 - Chương 8: " Số 1 "
Shevaanh
02/12/2013
Hoàng vừa
xoay lưng nằm úp xuống giường cho Thắm tiến hành trị liệu vừa khẽ gật
đầu . Hoài My lúc này mới hí hửng cầm thanh chuỷ thủ tinh xảo đùa nghịch trên tay , một lát sau mới ngượng ngùng nhìn hắn nói :
- Cái này ...khi nào trở về chủ thần không gian , em đổi lấy vũ khí sẽ đem trả lại cho anh !
Hoàng khẽ phất tay tỏ ý không cần . Phúc lấy xích sắt trói chặt tay chân gã còi nằm dưới đất , lại kiên nhẫn chờ cho tới khi Thắm kết thúc trị liệu thì mới mở miệng hỏi :
- Cậu gặp tên này ở đâu ? Lightning Team có tất cả bao nhiêu thành viên ? Bọn họ hiện giờ đang ở đâu ? Có phải là cậu giáp mặt chúng trong sòng bạc Thiên An không ?
Hoàng vặn mình ngồi dậy , lục ba lô lấy thuốc xức vào vết thương . Những chỗ nào không tự xức được thì nhờ Thắm giúp , ngực hắn giờ quấn băng trắng chằng chịt , trông chẳng khác một cái xác ướp là bao . Tuy nhiên Hoàng vẫn phải công nhận rằng , hiệu lực của kỹ năng " Tối Ưu Hoá Sức Khoẻ " có thể đổi ở không gian chủ thần quả là chỉ có thể dùng hai chữ " kỳ diệu " để hình dung . Lúc về tới đây gã vẫn còn đang trong tình trạng kiệt sức , cả người trên dưới không đâu là không có vết thương . Vậy mà chỉ sau một tiếng đồng hồ được Thắm dùng siêu năng lực chữa trị đã hồi phục lại tới bảy , tám phần . Việc băng bó chỉ là để cẩn thận không cho vết thương bị nhiễm trùng mà thôi .
Hoàng quay sang nhìn Thắm nói với vẻ cảm kích :
- Cảm ơn cô , may mà có cô , chứ không thì .. tôi phải nằm bẹp hai hôm liền là ít .
Thắm gượng cười xua tay rồi lảo đảo đứng dậy bước về phòng , dáng vẻ mười phần suy yếu . Hoàng đang định đứng lên đưa cô ta về tận phòng thì Hiệp đã ấn hắn xuống rồi làm thay . Hoàng gãi đầu ngồi xuống giường rồi rút thuốc ra hút, thấy khuôn mặt nghiêm túc của Phúc thì liền đem toàn bộ chuyện đã xảy ra kể tóm tắt lại hết một lượt .
- Cái gì ? Sỹ cũng không chịu nổi một đòn của hắn ? Có nhầm không vậy ?
Hiệp nghe Hoàng kể lại được một nửa thì giật mình hỏi lại , mãi cho tới khi nhận được cái gật đầu thứ tư liên tiếp của gã thì mới dám tin đây là sự thực .
- Bọn chúng chỉ có ba tên thôi à ? Phúc hỏi .
- Tôi chỉ thấy ba người bọn chúng ở đó thôi . Không , chính xác là hai người mới phải . Lúc đó tên này có lẽ đã dùng thuật ẩn thân hay một thứ gì đó tương tự thế . Hai tên còn lại chính là người mà chúng ta đã gặp qua trong không gian chủ thần đó , còn ai nữa không thì chịu .
Hoàng thở ra một ngụm khói rồi đáp , đoạn quay sang nhìn Hiệp hỏi :
- Làm xong việc chưa ?
Hiệp đáp :
- Chấm xanh ở nhà ga đúng là bạn gái của Sing . Cô ta không chịu theo hai người bọn em , cuối cùng anh Lập phải dùng tới vũ lực mới bắt được về đây . Giờ bọn em đang giam cô ta ở một khách sạn cách đây hơn một kilomet . Em đã bao trọn cả cái khách sạn đó một tháng rồi , gã béo cũng bị giam ở đó nữa . Thư Lệ giờ đang ở đó để trông chừng hai người này .
Hoàng gật đầu , cắn môi nói :
- Vây là chỉ còn hai vợ chồng chủ nhà và cặp sát thủ do Sâm mời tới nữa thôi ... Bốn người này cũng nằm trong danh sách cần được bảo vệ . Để tôi lên tìm hai vợ chồng chủ nhà , dùng vàng dụ họ rời khỏi đây xem sao , có khi lại được cũng nên .
Phúc lắc đầu nói :
- Hai người bọn họ đều là những cao thủ tuyệt đỉnh , rất khó đối phó . Tôi đã thử dùng thuốc mê đánh lừa bọn họ , song không có tác dụng . Giờ chỉ còn cách chú ý quan sát bảo vệ họ mà thôi . Nhưng chúng ta cũng không cần quá lo lắng , trừ khi gặp " Số 1 " hoặc người của đội đối phương thì cơ bản không có ai làm khó dễ được bọn họ .
- Cậu bảo tên này có kỹ năng di chuyển dựa vào bóng của sinh vật khác ? Phúc chỉ tay xuống gã đàn ông bị trói gô ở góc phòng hỏi .
- Đúng vậy , phải cực kỳ cẩn thận trông chừng hắn . Tên này đã khai mở được Bản Năng Sinh Tồn , ở đây không có ai là đối thủ của hắn cả .. Mà chết tiệt , chính tôi cũng không biết làm sao để khống chế được gã , cái kỹ năng đó thực quá mức quỷ dị ... Tốt nhất là cứ một đao chém chết , đỡ lưu hoạ về sau . Còn hai kẻ còn lại .. tên to con đó có thực lực rất mạnh , tất cả chúng ta hợp lại cũng chưa chắc là đối thủ của gã . Người phụ nữ thì chưa ra tay bao giờ nên tôi cũng không rõ lắm , song chắc cũng không phải hạng tầm thường đâu .
Phúc gật đầu vẻ đã hiểu rồi bảo Hiệp lấy nước tới dội vào đầu gã . Thấy việc dội nước không có kết quả , Phúc vào phòng trong cầm một hộp kim loại hình chữ nhật đi ra . Hắn lấy từ trong đó ra một cái xilanh được bơm sẵn thứ dung dịch gì đó màu trắng đục chích vào người gã . Hoàng và Hiệp ngồi đó thấy thế thì thầm nuốt nước bọt . Chọc ai thì chọc , nhưng tốt nhất chớ chọc vào tên đeo kính này , kẻo có khi đến lúc chết cũng không hiểu vì sao .
Chừng năm phút sau , Jonas thấy cả người ngứa như bị kiến bò , khó chịu vô cùng thì mới từ trong hôn mê tỉnh dậy . Hắn phát hiện ra Hoàng - kẻ mà mình đuổi giết đang ngồi chễm chệ trước mặt thì vội cựa mình , song khi phát hiện ra cơ thể mềm nhũn không thể động đậy được thì gằn giọng :
- Chúng mày ...
Phúc nhìn Hoàng khẽ nhún vai . Hoàng lắc đầu nói :
- Nói bằng tiếng anh đi , chắc gã hiểu .
Phúc giơ một chiếc lọ nhỏ màu trắng ra trước mặt Jonas lạnh lùng nói :
- Thị giác của mày vẫn ổn đấy chứ ? Có nhìn rõ thứ tao đang cầm trong tay không ? Trong vòng 45 phút nữa, nếu không có giải dược thì mày chuẩn bị rời bỏ cõi đời này luôn đi là vừa . Khôn hồn thì thành thật trả lời mấy câu hỏi sắp tới của bọn tao , nếu không thì ...mày biết rồi đấy , 6000 điểm thưởng , chúng tao chưa dư dả đến nỗi bỏ qua số điểm thưởng khổng lồ này đâu ..
- Kaly Xyanua ? Jonas nhếch miệng cười nhạt : Đừng doạ nạt tao vô ích , trong đầu óc của một sát thủ chuyên nghiệp không bao giờ có hai chữ " Khuất Phục " cả . Rồi đây Jonathan sẽ nhai đầu từng đứa một trong số bọn mày ... Khôn hồn thì thả tao ra , tao sẽ xin Jonathan cho chúng mày đặc ân được hưởng một cái chết êm ái nhất , ít ra thì cũng toàn thây .. nếu không thì ..
" Bốp " Phúc dùng báng súng đập một phát vào đầu gã , gằn giọng :
- Tao chỉ biết một điều , rằng mày chắc chắn sẽ ngỏm trước khi tận mắt nhìn thấy chuyện ấy xảy ra . Tốt nhất là hãy ngoan ngoãn trả lời những câu hỏi của bọn tao , nếu không muốn chịu dày vò về mặt thể xác . Đội của mày có tất cả bao nhiêu thành viên ? Tên và danh tính từng người , phân bố thế nào ? Phương hướng cường hoá ra sao ? Nói !
Thấy hắn vẫn thi gan không thèm hé răng nói nửa lời , Phúc sầm mặt tiến tới , tóm lấy cánh tay phải đeo đồng hồ nhiệm vụ của gã . Đúng lúc này , dự cảm hiểm nguy lại một lần nữa vụt loé lên trong đầu Hoàng , gã không nói nửa lời nhảy vào ôm chầm lấy Phúc .
"BÙM!"
Căn phòng bốn người đang ở sụp đổ tan tành vì chấn động của vụ nổ . Hiệp , Phúc và Hoàng lồm cồm bò ra từ trong đống gạch đá , nhìn về nơi trói gã còm ban nãy giờ chỉ còn lưu lại mùi thịt cháy khét lẹt trong không khí , méo mặt cười khổ .
- Can đảm lắm .. lại còn có thể tự bạo nữa ư .. ngoài sức tưởng tượng của tôi đấy .
Hoàng lấy tay lau vết nám trên mặt gật gù nói . Hiệp há hốc miệng một hồi lâu rồi thở dài :
- Vậy là mất 3000 , à không , 6000 điểm thưởng rồi . Là 6000 điểm đó , bằng cả bộ phim trước của tôi ấy chứ ít à !
- Không , thế là đủ rồi ...
- Cuộc chiến lần này , chúng ta ... sẽ là người thắng .
Phúc lồm cồm bò dậy , nhếch mép cười nói .
..o0o..
Thư Lệ nhìn căn phòng tồi tàn ga giường có tới nửa năm chưa giặt trước mặt khẽ thở dài . Cô đã xem qua hết một lượt các căn phòng ở đây , song thứ nhận được chỉ là nỗi thất vọng tràn trề .
Không tivi , không điều hoà , không máy tính , một cái quạt điện cũng không ...thì đã đành . Trải qua một "The Rebel " thiếu thốn đủ bề , Thư Lệ cũng đã quá quen với việc này rồi . Thế nhưng riêng việc phải tắm rửa sau những bức vách tồi tàn được ngăn cách bằng một tấm vải thưa gần như chẳng che chắn được gì , hoặc mấy tấm ván gỗ ghép sơ sài lại với nhau thì cô chẳng thể nào chấp nhận được .
"Haizz , công bằng mà nói , điều kiện thế này cũng vẫn còn tốt hơn The Rebel nhiều .." Thư Lệ tự an ủi mình , tay phải lấy một quả bóng bằng kim loại nhỏ xíu trong ngực áo ra ngắm nghía . Cô nhắm mắt làm theo chỉ dẫn của "chủ thần " , truyền ý niệm của bản thân tới quả cầu nhỏ trong tay .
"Woa .."
Thư Lệ mở mắt nhìn xung quanh một vòng , gương mặt không giấu nổi vẻ hài lòng . Lúc này cô đang ở trong một căn phòng hình chữ nhật rộng tầm 20 mét vuông chia làm hai gian :Phòng ngủ và buồng tắm . Trong phòng ngủ có một chiếc ghế sofa , một tủ quần áo , một chiếc giường lớn và một bàn trang điểm . Đây là " shelter house ", thứ mà Thư Lệ phải tìm tới đỏ mắt ở "khu trao đổi của thần linh " mãi mới thấy , trị giá tới 5000 điểm thưởng , có thể dùng để làm nơi trú ẩn tạm thời , hoàn toàn ngăn cách với thế giới bên ngoài .
Thư Lệ lại gần tủ quần áo , chọn một bộ đồ mặc ở nhà rồi bước vào phòng tắm . Ngâm mình trong bồn nước lớn ấm áp , cô thấy mình như được sống lại một lần nữa , mọi phiền toái mệt mỏi giờ phút này đều bay biến đi đâu mất hết . Ngả người ra thành bồn , Thư Lệ khẽ thở ra một hơi , hai mắt lim dim , mái tóc dài đen nhánh tuỳ tiện xoã xuống bờ vai thon thả trắng như bạch ngọc .
" Mình còn phải ở chung với mấy người này cho tới bao giờ nữa ? Chuyện điên rồ này tới khi nào mới hoàn toàn kết thúc ? "
Nghĩ tới cái đêm kinh hoàng trong phủ chánh sứ , rồi lúc bị Sỹ bắt làm con tin trong "The Rebel " , Thư Lệ lại không kìm được mà khẽ rùng mình . " Nếu không có gã đó thì giờ mình chắc đã ... " Thư Lệ nhìn bọt nước trong tay , mông lung suy nghĩ .
Được một lúc , cô thở dài bước ra khỏi bồn , lấy khăn tắm lau người rồi với lấy bộ đồ treo sẵn trên mắc .
Thấy khung cảnh trước mặt đột ngột thay đổi , Thư Lệ giật nẩy mình , bộ Vie Suit cầm trong tay rơi xuống mặt đất . Sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra nếu như không có mặt một ai khác trong phòng cô lúc này . Nhưng rất tiếc , trong phòng không những có người , mà lại còn là một gã đàn ông nữa .
Người đàn ông đó là Phúc . Mười phút trước , gã có tới tìm Thư Lệ để giao cho cô nhiệm vụ canh chừng mấy người cần được bảo vệ lần này , thấy cửa phòng mở toang thì bước luôn vào . Phúc đang cau mày quan sát quả cầu kim loại kỳ lạ cao hơn 1m trong phòng thì mọi chuyện đột nhiên thay đổi hẳn . Chỉ trong chớp mắt , quả cầu kia đã biến nhỏ lại chỉ bằng một trái bida , còn Thư Lệ thì đột ngột xuất hiện trước mặt gã trong tình trạng " thiếu vải " .
Thư Lệ tức giận nhìn Phúc . Lúc này cô đang mặc một chiếc váy dài hai dây bằng vải mỏng dài xuống ngang đùi , khoe trọn vẹn bờ vai trắng nõn nà , bộ ngực căng đầy không có áo lót đỡ vẫn vươn ra một cách kiêu hãnh . Chiếc váy cô đang mặc gần như là trong suốt , lại được may rất vừa vặn với cơ thể nên khoe rất rõ những đường cong quyến rũ trên người , nhất là vùng bụng dưới phẳng lì và cặp đùi thon dài gợi cảm .
Song thứ thu hút sự chú ý của Phúc lúc này không phải là cơ thể cô , mà chính là đôi mắt , đôi mắt giận dữ đang nhìn chằm chằm vào hắn . Một đôi mắt như muốn lột trần tất cả suy nghĩ trong đầu óc người đối diện .
Khi ánh mắt đó chiếu vào người , gã cảm nhận rất rõ có thứ gì đó vừa mới mở ra trong ngực mình . Đây là một loại cảm giác hết sức kỳ diệu và khó diễn tả thành lời , nếu phải tìm một từ để cắt nghĩa nó thì chỉ có thể là :
Hưng phấn , cực kỳ hưng phấn !
Gần như ngay lập tức , một khối lượng thông tin đồ sộ đổ vào trong não Phúc , làm gã thấy đầu mình như sắp sửa nổ tung vì quá tải . Tiếng nói chuyện cười đùa của bọn trẻ , tiếng bước chân của người đi đường trên phố , tiếng còi xe inh ỏi , tiếng nước chảy róc rách trong bồn rửa mặt nhà đối diện ..cho tới suy nghĩ của hàng nghìn con người trên khắp thành phố Thượng Hải lúc này ..tất cả đều đua nhau đổ xô vào óc hắn như nước lũ tràn bờ , cuồn cuộn chảy không bao giờ hết ....
" AAAAAAAAAA "
Phúc ôm đầu quỳ gối xuống nền nhà gào lên thống khổ , trước cặp mắt vừa giận dữ vừa ngạc nhiên của Thư Lệ trước mặt .
- Này , có nghe tôi nói gì không đấy ?
Phúc giật mình từ trong suy tưởng trở về thực tại , trầm mặt nhìn tấm biển lớn in năm chữ " Viện Tâm Thần Trung Ương " trước mắt . Hoàng hơi ngập ngừng một hồi rồi hỏi :
- Chuyện kia .. cậu chắc chắn là đã sơ tán hết được người dân khu đó đi hết rồi chứ ? Tôi không muốn chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra với bọn họ đâu .
- Yên tâm đi .
Phúc hờ hững gật đầu đáp .
- Cái này ...khi nào trở về chủ thần không gian , em đổi lấy vũ khí sẽ đem trả lại cho anh !
Hoàng khẽ phất tay tỏ ý không cần . Phúc lấy xích sắt trói chặt tay chân gã còi nằm dưới đất , lại kiên nhẫn chờ cho tới khi Thắm kết thúc trị liệu thì mới mở miệng hỏi :
- Cậu gặp tên này ở đâu ? Lightning Team có tất cả bao nhiêu thành viên ? Bọn họ hiện giờ đang ở đâu ? Có phải là cậu giáp mặt chúng trong sòng bạc Thiên An không ?
Hoàng vặn mình ngồi dậy , lục ba lô lấy thuốc xức vào vết thương . Những chỗ nào không tự xức được thì nhờ Thắm giúp , ngực hắn giờ quấn băng trắng chằng chịt , trông chẳng khác một cái xác ướp là bao . Tuy nhiên Hoàng vẫn phải công nhận rằng , hiệu lực của kỹ năng " Tối Ưu Hoá Sức Khoẻ " có thể đổi ở không gian chủ thần quả là chỉ có thể dùng hai chữ " kỳ diệu " để hình dung . Lúc về tới đây gã vẫn còn đang trong tình trạng kiệt sức , cả người trên dưới không đâu là không có vết thương . Vậy mà chỉ sau một tiếng đồng hồ được Thắm dùng siêu năng lực chữa trị đã hồi phục lại tới bảy , tám phần . Việc băng bó chỉ là để cẩn thận không cho vết thương bị nhiễm trùng mà thôi .
Hoàng quay sang nhìn Thắm nói với vẻ cảm kích :
- Cảm ơn cô , may mà có cô , chứ không thì .. tôi phải nằm bẹp hai hôm liền là ít .
Thắm gượng cười xua tay rồi lảo đảo đứng dậy bước về phòng , dáng vẻ mười phần suy yếu . Hoàng đang định đứng lên đưa cô ta về tận phòng thì Hiệp đã ấn hắn xuống rồi làm thay . Hoàng gãi đầu ngồi xuống giường rồi rút thuốc ra hút, thấy khuôn mặt nghiêm túc của Phúc thì liền đem toàn bộ chuyện đã xảy ra kể tóm tắt lại hết một lượt .
- Cái gì ? Sỹ cũng không chịu nổi một đòn của hắn ? Có nhầm không vậy ?
Hiệp nghe Hoàng kể lại được một nửa thì giật mình hỏi lại , mãi cho tới khi nhận được cái gật đầu thứ tư liên tiếp của gã thì mới dám tin đây là sự thực .
- Bọn chúng chỉ có ba tên thôi à ? Phúc hỏi .
- Tôi chỉ thấy ba người bọn chúng ở đó thôi . Không , chính xác là hai người mới phải . Lúc đó tên này có lẽ đã dùng thuật ẩn thân hay một thứ gì đó tương tự thế . Hai tên còn lại chính là người mà chúng ta đã gặp qua trong không gian chủ thần đó , còn ai nữa không thì chịu .
Hoàng thở ra một ngụm khói rồi đáp , đoạn quay sang nhìn Hiệp hỏi :
- Làm xong việc chưa ?
Hiệp đáp :
- Chấm xanh ở nhà ga đúng là bạn gái của Sing . Cô ta không chịu theo hai người bọn em , cuối cùng anh Lập phải dùng tới vũ lực mới bắt được về đây . Giờ bọn em đang giam cô ta ở một khách sạn cách đây hơn một kilomet . Em đã bao trọn cả cái khách sạn đó một tháng rồi , gã béo cũng bị giam ở đó nữa . Thư Lệ giờ đang ở đó để trông chừng hai người này .
Hoàng gật đầu , cắn môi nói :
- Vây là chỉ còn hai vợ chồng chủ nhà và cặp sát thủ do Sâm mời tới nữa thôi ... Bốn người này cũng nằm trong danh sách cần được bảo vệ . Để tôi lên tìm hai vợ chồng chủ nhà , dùng vàng dụ họ rời khỏi đây xem sao , có khi lại được cũng nên .
Phúc lắc đầu nói :
- Hai người bọn họ đều là những cao thủ tuyệt đỉnh , rất khó đối phó . Tôi đã thử dùng thuốc mê đánh lừa bọn họ , song không có tác dụng . Giờ chỉ còn cách chú ý quan sát bảo vệ họ mà thôi . Nhưng chúng ta cũng không cần quá lo lắng , trừ khi gặp " Số 1 " hoặc người của đội đối phương thì cơ bản không có ai làm khó dễ được bọn họ .
- Cậu bảo tên này có kỹ năng di chuyển dựa vào bóng của sinh vật khác ? Phúc chỉ tay xuống gã đàn ông bị trói gô ở góc phòng hỏi .
- Đúng vậy , phải cực kỳ cẩn thận trông chừng hắn . Tên này đã khai mở được Bản Năng Sinh Tồn , ở đây không có ai là đối thủ của hắn cả .. Mà chết tiệt , chính tôi cũng không biết làm sao để khống chế được gã , cái kỹ năng đó thực quá mức quỷ dị ... Tốt nhất là cứ một đao chém chết , đỡ lưu hoạ về sau . Còn hai kẻ còn lại .. tên to con đó có thực lực rất mạnh , tất cả chúng ta hợp lại cũng chưa chắc là đối thủ của gã . Người phụ nữ thì chưa ra tay bao giờ nên tôi cũng không rõ lắm , song chắc cũng không phải hạng tầm thường đâu .
Phúc gật đầu vẻ đã hiểu rồi bảo Hiệp lấy nước tới dội vào đầu gã . Thấy việc dội nước không có kết quả , Phúc vào phòng trong cầm một hộp kim loại hình chữ nhật đi ra . Hắn lấy từ trong đó ra một cái xilanh được bơm sẵn thứ dung dịch gì đó màu trắng đục chích vào người gã . Hoàng và Hiệp ngồi đó thấy thế thì thầm nuốt nước bọt . Chọc ai thì chọc , nhưng tốt nhất chớ chọc vào tên đeo kính này , kẻo có khi đến lúc chết cũng không hiểu vì sao .
Chừng năm phút sau , Jonas thấy cả người ngứa như bị kiến bò , khó chịu vô cùng thì mới từ trong hôn mê tỉnh dậy . Hắn phát hiện ra Hoàng - kẻ mà mình đuổi giết đang ngồi chễm chệ trước mặt thì vội cựa mình , song khi phát hiện ra cơ thể mềm nhũn không thể động đậy được thì gằn giọng :
- Chúng mày ...
Phúc nhìn Hoàng khẽ nhún vai . Hoàng lắc đầu nói :
- Nói bằng tiếng anh đi , chắc gã hiểu .
Phúc giơ một chiếc lọ nhỏ màu trắng ra trước mặt Jonas lạnh lùng nói :
- Thị giác của mày vẫn ổn đấy chứ ? Có nhìn rõ thứ tao đang cầm trong tay không ? Trong vòng 45 phút nữa, nếu không có giải dược thì mày chuẩn bị rời bỏ cõi đời này luôn đi là vừa . Khôn hồn thì thành thật trả lời mấy câu hỏi sắp tới của bọn tao , nếu không thì ...mày biết rồi đấy , 6000 điểm thưởng , chúng tao chưa dư dả đến nỗi bỏ qua số điểm thưởng khổng lồ này đâu ..
- Kaly Xyanua ? Jonas nhếch miệng cười nhạt : Đừng doạ nạt tao vô ích , trong đầu óc của một sát thủ chuyên nghiệp không bao giờ có hai chữ " Khuất Phục " cả . Rồi đây Jonathan sẽ nhai đầu từng đứa một trong số bọn mày ... Khôn hồn thì thả tao ra , tao sẽ xin Jonathan cho chúng mày đặc ân được hưởng một cái chết êm ái nhất , ít ra thì cũng toàn thây .. nếu không thì ..
" Bốp " Phúc dùng báng súng đập một phát vào đầu gã , gằn giọng :
- Tao chỉ biết một điều , rằng mày chắc chắn sẽ ngỏm trước khi tận mắt nhìn thấy chuyện ấy xảy ra . Tốt nhất là hãy ngoan ngoãn trả lời những câu hỏi của bọn tao , nếu không muốn chịu dày vò về mặt thể xác . Đội của mày có tất cả bao nhiêu thành viên ? Tên và danh tính từng người , phân bố thế nào ? Phương hướng cường hoá ra sao ? Nói !
Thấy hắn vẫn thi gan không thèm hé răng nói nửa lời , Phúc sầm mặt tiến tới , tóm lấy cánh tay phải đeo đồng hồ nhiệm vụ của gã . Đúng lúc này , dự cảm hiểm nguy lại một lần nữa vụt loé lên trong đầu Hoàng , gã không nói nửa lời nhảy vào ôm chầm lấy Phúc .
"BÙM!"
Căn phòng bốn người đang ở sụp đổ tan tành vì chấn động của vụ nổ . Hiệp , Phúc và Hoàng lồm cồm bò ra từ trong đống gạch đá , nhìn về nơi trói gã còm ban nãy giờ chỉ còn lưu lại mùi thịt cháy khét lẹt trong không khí , méo mặt cười khổ .
- Can đảm lắm .. lại còn có thể tự bạo nữa ư .. ngoài sức tưởng tượng của tôi đấy .
Hoàng lấy tay lau vết nám trên mặt gật gù nói . Hiệp há hốc miệng một hồi lâu rồi thở dài :
- Vậy là mất 3000 , à không , 6000 điểm thưởng rồi . Là 6000 điểm đó , bằng cả bộ phim trước của tôi ấy chứ ít à !
- Không , thế là đủ rồi ...
- Cuộc chiến lần này , chúng ta ... sẽ là người thắng .
Phúc lồm cồm bò dậy , nhếch mép cười nói .
..o0o..
Thư Lệ nhìn căn phòng tồi tàn ga giường có tới nửa năm chưa giặt trước mặt khẽ thở dài . Cô đã xem qua hết một lượt các căn phòng ở đây , song thứ nhận được chỉ là nỗi thất vọng tràn trề .
Không tivi , không điều hoà , không máy tính , một cái quạt điện cũng không ...thì đã đành . Trải qua một "The Rebel " thiếu thốn đủ bề , Thư Lệ cũng đã quá quen với việc này rồi . Thế nhưng riêng việc phải tắm rửa sau những bức vách tồi tàn được ngăn cách bằng một tấm vải thưa gần như chẳng che chắn được gì , hoặc mấy tấm ván gỗ ghép sơ sài lại với nhau thì cô chẳng thể nào chấp nhận được .
"Haizz , công bằng mà nói , điều kiện thế này cũng vẫn còn tốt hơn The Rebel nhiều .." Thư Lệ tự an ủi mình , tay phải lấy một quả bóng bằng kim loại nhỏ xíu trong ngực áo ra ngắm nghía . Cô nhắm mắt làm theo chỉ dẫn của "chủ thần " , truyền ý niệm của bản thân tới quả cầu nhỏ trong tay .
"Woa .."
Thư Lệ mở mắt nhìn xung quanh một vòng , gương mặt không giấu nổi vẻ hài lòng . Lúc này cô đang ở trong một căn phòng hình chữ nhật rộng tầm 20 mét vuông chia làm hai gian :Phòng ngủ và buồng tắm . Trong phòng ngủ có một chiếc ghế sofa , một tủ quần áo , một chiếc giường lớn và một bàn trang điểm . Đây là " shelter house ", thứ mà Thư Lệ phải tìm tới đỏ mắt ở "khu trao đổi của thần linh " mãi mới thấy , trị giá tới 5000 điểm thưởng , có thể dùng để làm nơi trú ẩn tạm thời , hoàn toàn ngăn cách với thế giới bên ngoài .
Thư Lệ lại gần tủ quần áo , chọn một bộ đồ mặc ở nhà rồi bước vào phòng tắm . Ngâm mình trong bồn nước lớn ấm áp , cô thấy mình như được sống lại một lần nữa , mọi phiền toái mệt mỏi giờ phút này đều bay biến đi đâu mất hết . Ngả người ra thành bồn , Thư Lệ khẽ thở ra một hơi , hai mắt lim dim , mái tóc dài đen nhánh tuỳ tiện xoã xuống bờ vai thon thả trắng như bạch ngọc .
" Mình còn phải ở chung với mấy người này cho tới bao giờ nữa ? Chuyện điên rồ này tới khi nào mới hoàn toàn kết thúc ? "
Nghĩ tới cái đêm kinh hoàng trong phủ chánh sứ , rồi lúc bị Sỹ bắt làm con tin trong "The Rebel " , Thư Lệ lại không kìm được mà khẽ rùng mình . " Nếu không có gã đó thì giờ mình chắc đã ... " Thư Lệ nhìn bọt nước trong tay , mông lung suy nghĩ .
Được một lúc , cô thở dài bước ra khỏi bồn , lấy khăn tắm lau người rồi với lấy bộ đồ treo sẵn trên mắc .
Thấy khung cảnh trước mặt đột ngột thay đổi , Thư Lệ giật nẩy mình , bộ Vie Suit cầm trong tay rơi xuống mặt đất . Sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra nếu như không có mặt một ai khác trong phòng cô lúc này . Nhưng rất tiếc , trong phòng không những có người , mà lại còn là một gã đàn ông nữa .
Người đàn ông đó là Phúc . Mười phút trước , gã có tới tìm Thư Lệ để giao cho cô nhiệm vụ canh chừng mấy người cần được bảo vệ lần này , thấy cửa phòng mở toang thì bước luôn vào . Phúc đang cau mày quan sát quả cầu kim loại kỳ lạ cao hơn 1m trong phòng thì mọi chuyện đột nhiên thay đổi hẳn . Chỉ trong chớp mắt , quả cầu kia đã biến nhỏ lại chỉ bằng một trái bida , còn Thư Lệ thì đột ngột xuất hiện trước mặt gã trong tình trạng " thiếu vải " .
Thư Lệ tức giận nhìn Phúc . Lúc này cô đang mặc một chiếc váy dài hai dây bằng vải mỏng dài xuống ngang đùi , khoe trọn vẹn bờ vai trắng nõn nà , bộ ngực căng đầy không có áo lót đỡ vẫn vươn ra một cách kiêu hãnh . Chiếc váy cô đang mặc gần như là trong suốt , lại được may rất vừa vặn với cơ thể nên khoe rất rõ những đường cong quyến rũ trên người , nhất là vùng bụng dưới phẳng lì và cặp đùi thon dài gợi cảm .
Song thứ thu hút sự chú ý của Phúc lúc này không phải là cơ thể cô , mà chính là đôi mắt , đôi mắt giận dữ đang nhìn chằm chằm vào hắn . Một đôi mắt như muốn lột trần tất cả suy nghĩ trong đầu óc người đối diện .
Khi ánh mắt đó chiếu vào người , gã cảm nhận rất rõ có thứ gì đó vừa mới mở ra trong ngực mình . Đây là một loại cảm giác hết sức kỳ diệu và khó diễn tả thành lời , nếu phải tìm một từ để cắt nghĩa nó thì chỉ có thể là :
Hưng phấn , cực kỳ hưng phấn !
Gần như ngay lập tức , một khối lượng thông tin đồ sộ đổ vào trong não Phúc , làm gã thấy đầu mình như sắp sửa nổ tung vì quá tải . Tiếng nói chuyện cười đùa của bọn trẻ , tiếng bước chân của người đi đường trên phố , tiếng còi xe inh ỏi , tiếng nước chảy róc rách trong bồn rửa mặt nhà đối diện ..cho tới suy nghĩ của hàng nghìn con người trên khắp thành phố Thượng Hải lúc này ..tất cả đều đua nhau đổ xô vào óc hắn như nước lũ tràn bờ , cuồn cuộn chảy không bao giờ hết ....
" AAAAAAAAAA "
Phúc ôm đầu quỳ gối xuống nền nhà gào lên thống khổ , trước cặp mắt vừa giận dữ vừa ngạc nhiên của Thư Lệ trước mặt .
- Này , có nghe tôi nói gì không đấy ?
Phúc giật mình từ trong suy tưởng trở về thực tại , trầm mặt nhìn tấm biển lớn in năm chữ " Viện Tâm Thần Trung Ương " trước mắt . Hoàng hơi ngập ngừng một hồi rồi hỏi :
- Chuyện kia .. cậu chắc chắn là đã sơ tán hết được người dân khu đó đi hết rồi chứ ? Tôi không muốn chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra với bọn họ đâu .
- Yên tâm đi .
Phúc hờ hững gật đầu đáp .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.