Quyển 2 - Chương 8: Bùng Cháy
Shevaanh
02/12/2013
Huy há hốc
miệng , điên cuồng hướng khẩu Desert Eagle trong tay về phía con quái
vật trước mắt mình mà bóp cò . Lực sát thương của khẩu Desert Eagle dùng đạn Magnum là tương đối lớn , mặc dù không tạo được thương tổn nghiêm
trọng cho Mr.M nhưng trên người nó lúc này cũng đã xuất hiện mười mấy
vết lõm bằng cái chén nhỏ .
Mr.Mystery tru lên một tiếng giận dữ . Huy còn chưa kịp làm gì với quả lựu đạn trong tay thì đã bị một cú táp của nó ấn xuống mặt sàn . Con quái vật giơ chân phải lên đạp xuống lưng hắn ta . Tiếng xương gãy rôm rốp vang lên không ngừng . Huy gào lên một tiếng thê lương rồi tắt lịm.
Mới có mấy giây đồng hồ mà đã có hai người gục ngã , Hoàng thấy cả người lạnh toát . Hắn chứng kiến con linh trưởng trước mặt đang xé lấy một cánh tay của Huy mà nhai ngấu nghiến thì cảm thấy cổ họng nghẹn đắng , chỉ biết trân trối nhìn đồng đội của mình trở thành thức ăn cho con quái vật trước mắt .
- AAAAAAAAA..!!!!
Hoàng ôm khẩu súng chống tăng trên vai mình nhằm về phía Mr.M điên cuồng nhả đạn . Một tiếng nổ chát chúa vang lên , hắn còn chưa biết mình bắn trúng hay không thì chợt thấy rợn tóc gáy , bản năng thông báo nguy hiểm đã cận kề . Lúc này Hoàng chẳng cần ngẩng đầu lên cũng biết thứ gì đang ở trước mặt mình . Trong cơn nguy cấp , hắn ngả người về bên phải rồi cứ thế lăn mấy vòng trên mặt sàn , mặc cho tiếng rầm rầm vang vọng sát bên tai .
Hoàng vừa mới lăn được ba vòng thì chồm dậy ngay , song lúc này bàn tay to bè của con quái vật đã bổ xuống sát đầu . Bị dồn vào đường cùng , Hoàng chỉ kịp giơ khẩu súng chống tăng lên để chống đỡ .
Một tiếng “ ***** “ vang lên khô khốc , khẩu súng nặng hơn bảy cân bằng thép đặc chế gần như ngay lập tức bị Mr.M đánh gãy làm hai nửa . Bộ móng sắc nhọn của nó chỉ lướt nhẹ qua ngực Hoàng song cũng kịp lưu lại một vết rạch dài hơn hai phân sâu hoắm , nhìn thấy cả xương cốt bên trong .
" ****** , mình phải chết ở đây sao ? "
" Đùa À ? Bố *** đùa với mày đâu ! "
Bằng tất cả sức lực của mình , Hoàng cắm đầu chạy qua mặt con quái vật trước mặt rồi lao thẳng về phía cửa . Hắn còn bố mẹ , bé Kỳ , người thân , họ hàng anh em nữa ... làm sao có thể chết ở đây được cơ chứ ?
Mr.Mystery lúc này đang mải nhai ngấu nghiến cánh tay phải của Huy nên nhất thời không để ý tới Hoàng . Thế nhưng nó rất nhanh đã phát hiện ra có một con mồi đang trên đường tẩu thoát .
Con quái vật chồm tới bằng cả bốn chi , cặp móng sắc nhọn bổ xuống đầu con mồi trước mắt . Trong lúc đi sát ranh giới của cái chết , trạng thái vi diệu lúc trước lại trở lại với Hoàng , mọi cử động xung quanh hắn đều trở nên vô cùng chậm chạp . Thế nhưng động tác của con linh trưởng kia vẫn còn nhanh lắm .
Mắt thấy cú vồ kia chẳng mấy chốc sẽ trúng đầu mình , Hoàng cố sức lê người sang một bên để tránh né . Song lúc này thân thể hắn lại không theo kịp nổi suy nghĩ trong đầu , dù có làm gì đi chăng nữa thì vẫn cứ ì ra . Không khí xung quanh tưởng như vô hại nhưng bây giờ lại biến thành một trở ngại cực lớn , khiến hắn không tài nào di chuyển nhanh hơn được . Cảm thấy cơ bắp của mình có chiều hướng rách ra , Hoàng gào lên một tiếng , bất chấp tất cả mà lao ra phía cửa .
Mr.Mystery vồ hụt con mồi thì bực lắm . Nó gầm lên một tiếng , xé cái chân phải của Huy lên cho vào miệng nhai rồi đuổi theo . Từ trước đến giờ, Mr.M vẫn chưa để cho con mồi nào thoát khỏi tay mình cả . Sau khi khống chế hết mấy con sâu này , nó sẽ mang tất cả về phòng mà ăn dần , hoặc là chén một bữa cho thỏa thích .
Gần như ngay lập tức , bản năng mách bảo cho Hoàng nằm xuống . Hắn không thèm suy nghĩ mà lăn liền mấy vòng trên đất . Mặc cho những tiếng bước chân rầm rập truyền tới từ sau lưng , Hoàng bật dậy , lao về phía cầu thang đi lên tầng trên .Tất cả những động tác trên đều diễn ra vô cùng liền mạch , có cảm tưởng như đã được luyện tập từ trước vậy .
" Kích hoạt thành công 3,0 % giới hạn cơ thể . Lượng (%) kích hoạt hiện giờ là 10,86 "
Tiếng thông báo khô khan của chủ thần bất chợt vang lên trong đầu , song Hoàng làm gì có thời gian mà để ý tới nó ? Bởi lúc này thân hình bồ tượng của Mr.Mystery đã xuất hiện ngáng đường hắn rồi .
Hai mắt của Hoàng không biết từ lúc nào đã sáng rực lên như hai ngọn đèn pha trong đêm đen u tối . Hắn đổ người xuống chui qua háng con linh trưởng cao gần ba mét trước mặt , sau khi bị một cú táp của nó sượt qua làm cả cánh tay phải đứt rời như chuối rụng . Hoàng trượt người trên mặt hành lang bóng lộn rồi nhanh chóng bật dậy chạy lên cầu thang . Mặc dù đã cụt một tay song hắn không hề cảm thấy đau đớn , chỉ có bản năng không ngừng mách bảo nên làm những gì để có thể trốn thoát được mà thôi .
Mr .Mystery gầm gừ ngó nghiêng khắp nơi . Dù sao trí tuệ của nó cũng có hạn , phải tới hơn hai giây sau con linh trưởng to lớn này mới nhận ra con mồi của mình đã trốn đi đâu không biết . Lúc đó thì Hoàng đã chạy lên được tầng B17 , khuất tầm mắt của nó rồi .
“ Bỏ chạy … tiếp tục bỏ chạy một lần nữa sao ? “
Hai chân Hoàng díu lại với nhau . Hắn muốn tiếp tục chạy song bàn chân cứ như đeo đá , chẳng thể nào bước tiếp được nữa .
Mặc dù rất sợ hãi , nhưng Hoàng không phủ nhận được rằng : lúc mới đặt chân tới thế giới này , từ sâu trong đáy lòng hắn thực sự thấy vô cùng hưng phấn . Hưng phấn vì từ nay hắn đã có cơ hội siêu việt người bình thường , hưng phấn vì được sống và cảm thụ giá trị cuộc sống ở một thế giới hoàn toàn khác , hưng phấn vì được bắt tay làm lại cuộc đời mình …
Nếu ngay cả trong thế giới này hắn cũng tiếp tục trốn chạy , không chiến thắng nổi bản thân mình thì có hơn gì gã Lê Minh Hoàng ngoài đời thực cơ chứ ?
Hắn đã tìm thấy ở Hằng sự quan tâm thực lòng vô vụ lợi dành cho mình , thứ mà Hoàng nghĩ đã vĩnh viễn bỏ hắn mà đi theo bước chân của người ấy từ lâu lắm rồi ..
Có những thứ .. một khi đã đánh mất thì vĩnh viễn không thể lấy lại được ..
Lê Minh Hoàng , chẳng lẽ mày cam chịu sống hèn nhát như vậy đến cuối cuộc đời hay sao ?
Hoàng quay lưng lại thì thấy Mr.Mystery đang lò dò quay lại cửa phòng B18 . Hắn hít một hơi rồi nhảy từ trên cầu thang lầu 17 xuống , chân vừa chạm đất đã lao về phía cây cột thép mà Tùng vứt lăn lóc trên mặt hành lang từ ban nãy .
Hoàng nhặt cây cột thép đó lên rồi lạnh lùng áp sát con linh trưởng to lớn kia từ phía sau lưng . Lúc này hắn đã mở khóa được 10,86% giới hạn cơ thể , lại từ trong vô thức mà kích hoạt được bản năng sinh tồn , thứ mà bình thường chỉ khi mở khóa ít nhất 20% giới hạn mới có thể sở hữu được . Từ sức mạnh , phản xạ , tốc độ cho tới sức bật của Hoàng bây giờ đều cao hơn người bình thường rất nhiều . Lúc này , niềm tin có thể đánh bại con quái vật trước mắt của hắn đang lớn hơn bao giờ hết .
“ Trong thế giới này mình rất mạnh , không phải sợ bố con thằng nào cả ! “
Hoàng tự nói với chính mình , tay trái cầm cây cột thép toàn lực đâm vào đầu con quái vật . Nên biết , lúc này trên người Mr.Mystery có ghim tới hai cây cột thép , một của Tùng và một của Hằng . Nó thực ra cũng đã bị hai vết thương ở ngực làm cho xuống sức rất nhiều , nếu không thì Hoàng ban nãy dù có tài ba hơn nữa cũng khó mà chạy thoát nổi .
-Arrrrrrrrrgh !!!!
Cú đâm toàn lực của Hoàng rơi vào khoảng không . Mr.M có giác quan tương đối nhạy bén , có thể nhanh chóng phát hiện được nguy hiểm sắp xảy đến với mình . Nó vừa tránh được cú đâm của Hoàng thì liền tống một cùi chỏ vào lưng hắn làm quà đáp lễ . Mặc dù Hoàng đã xoay người đi một đoạn song vẫn không thoát nổi . Hắn bị một cùi chỏ của Mr.M đánh cho nằm bẹp dí xuống mặt sàn , từ bả vai phải xuống dưới giờ đã là một đống thịt nát bầy nhầy chẳng còn hình thù gì nữa.
Mr.M đang hưng phấn vì con mồi tự dẫn xác quay lại thì bản năng lại báo cho nó nguy hiểm sắp đến gần . Con linh trưởng khổng lồ cao gần ba mét vừa mới ngẩng đầu lên chưa kịp hiểu chuyện gì sắp xảy ra với mình thì đã bị một bóng đen áp sát tới ngực .
- Chết đi , đồ quái vật !
Tùng cười gằn , hai tay dùng hết sức đẩy khúc thép ghim một phần ba trong ngực trái của Mr.M vào sâu hơn nữa . Cây cột thép nhanh chóng đâm xuyên từ ngực ra đằng sau lưng con quái vật khiến nó rú lên một tiếng thảm thiết vang khắp dãy hành lang rộng lớn .
Ngực trái của Mr.M giờ đã bị thủng một lỗ lớn đường kính gần hai mươi centimet , Tùng thấy một chiêu đánh lén mà mình dày công chuẩn bị từ nãy tới giờ thành công mỹ mãn thì nét mặt không giấu nổi vẻ hưng phấn .
“ Kỳ lạ , sao vẫn chưa có thông báo về điểm thưởng ? “ Tùng kỳ quái ngẩng mặt lên nhìn Mr.Mystery , và đó chính là lúc ác mộng thực sự bắt đầu . Hắn còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã bị con quái vật dùng hai cánh tay như thép nguội ôm cứng vào lòng , không tài nào nhúc nhích nổi .
“ Rốp , Rốp , Rốp , Rốp…. “ .
Cả dãy hành lang rộng lớn giờ chỉ còn lại tiếng rên la thảm thiết của Tùng . Bọn họ đã mắc một sai lầm chí mạng ngay từ đầu : Đó là đánh giá sai đối thủ . Mr.Mystery không hề có “trái tim “ . Nó là một con quái vật được tập đoàn nhà họ Thành nghiên cứu tạo ra từ các hợp chất hữu cơ và virut Z trong phòng thí nghiệm , một con quái vật thật sự .
“ Phải chết ..mình sắp chết thật rồi sao ….”
Chưa lúc nào Hoàng cảm thấy hơi thở của tử thần phả lên mặt rõ ràng như bây giờ . Chỉ cần nhắm mắt lại … hắn sẽ vĩnh viễn không cảm thấy đau đớn nữa. Thật là đơn giản ..
“ Không được , mình còn rất nhiều việc còn chưa có làm xong …ai sẽ chăm sóc bé Kỳ , ai sẽ lo cho bố mẹ mình ở nhà đây … “
“ Mình không thể chết được ! “
Hoàng gầm lên một tiếng , tay trái nắm chặt cây cột thép trong tay rồi bật dậy . Lúc này nửa người của hắn đã nát như tương , nội tạng bên trong bị thương tổn không ít , chưa kể tới việc bị mất máu quá nhiều . Nếu như không có bản năng sinh tồn che lấp đau đớn về mặt thể xác thì hắn đã sớm bất tỉnh nhân sự rồi .
Mr.M căn bản đã coi con mồi dưới chân là một cái xác không hơn không kém . Nay thấy cái xác ấy sống dậy , khỏi cần nói cũng biết con quái vật đó kinh ngạc tới mức nào .
Nhìn thấy mẩu thép chết người trong tay Hoàng , Mr.Mystery rống lên một tiếng rồi bỏ Tùng ra , quét bàn tay lông lá về phía hắn . Một đòn này của nó lập tức đánh bay nửa người dưới của Hoàng . Bây giờ hắn chỉ còn đúng phần mình đang lơ lửng trên không mà thôi .
- ******* , đằng nào cũng chết ! Tao liều mạng với mày !
Mặc dù đã có bản năng sinh tồn che lấp đi nỗi đau đớn về mặt thể xác , thế nhưng Hoàng vẫn phải cắn lưỡi đến bật máu để duy trì sự tỉnh táo . Hắn lúc này đã chẳng còn gì để mất .
Hoàng điên cuồng gào lên , dồn hết sức lực vào tay trái , cắm thanh thép dài hơn nửa mét vào thái dương con linh trưởng trước mặt . Đầu của Mr.Mystery lúc này trông không khác gì một quả dưa hấu bị người ta đập nát , não tương đặc quánh túa ra bốc mùi tởm lợm . Chỉ một giây khinh địch , con quái vật hung tợn đã phải trả một cái giá quá đắt : đó là sinh mệnh của chính mình .
- Kết thúc rồi …tất cả đã kết thúc rồi sao ..?
Hoàng cảm thấy mí mắt nặng trĩu , cả người rơi xuống mặt sàn vỡ nát bên dưới . Mặc dù cơ thể đã bị tàn phá nặng nề nhưng hắn không hề cảm thấy chút đau đớn nào , thậm chí còn thoải mái là đằng khác .
“ Kết thúc sớm cũng tốt , có thể làm lại từ đầu rồi ..”
“ Catherine …”
………………
“Graooooo… “
Giữa căn phòng lớn đầy những chất dịch bầy nhầy , một con quái vật cao hơn ba mươi mét , cái đuôi dài hai mươi mét trông cực kỳ dữ tợn đang đứng thở hồng hộc . Nó chính là con Queen chúa , loại quái vật kinh khủng chỉ xuất hiện trong một số bộ phim khoa học viễn tưởng mà cụ thể ở đây là Alien 1 .
Thế nhưng , lúc này trên người của nó đã có mười mấy vết thương chí mạng , bộ dáng vô cùng chật vật , trái ngược hẳn với những gì người ta hay tưởng tượng .
Đứng trước mặt Queen là một cô gái tóc nâu tay ôm búp bê , diện bộ váy màu hạt dẻ dài chấm đất , lúc này đang thần người ra không hiểu đang suy nghĩ điều gì .
- Catherine , cẩn thận ! ( *)
Một gã đàn ông mặc complet tóc vàng thấy cái đuôi to lớn của Queen quét tới chỗ cô gái nọ thì hét lớn .
Đánh hơi được nguy hiểm , con búp bê trong tay cô gái đột nhiên trợn mắt lên như là một vật thể sống vậy . Chỉ trong nháy mắt , cả cô gái cùng con búp bê đã dịch chuyển ra khỏi phạm vi sát thương của cái đuôi con chúa Queen trước mặt .
Queen rống lên một tiếng rồi chồm người xông tới . Cô gái tóc nâu lúc này có vẻ đã tỉnh táo trở lại , đang dùng ánh mắt lạnh lùng và đầy thương hại nhìn con quái vật trước mắt .
“ Kiểm Tra All Unit : Đã vượt giới hạn 60% cho phép , có thể kích hoạt . “
Không thèm để ý đến giọng nói vô cảm vang lên trong đầu , cô gái lùi lại lấy đà rồi bật người tung lên không , giơ con búp bê trong tay gần sát cái đầu kinh tởm miệng lòng thòng rớt dãi của Queen , miệng lẩm nhẩm :
“ Zeus ‘s Flame “ .
Con búp bê trong tay cô gái bỗng chuyển sang màu xanh biếc . Cùng lúc đó , một ngọn lửa màu xanh bao trùm lấy đầu Queen , bốn gã đàn ông đứng cạnh đó nghe thấy tiếng kêu thảm thiết và chứng kiến con quái vật đổ gục xuống thì đều thở phào ra một hơi .
Một gã đàn ông mặc áo da , đeo kính đen , để tóc dài buộc túm sau gáy khẽ lau mồ hôi trên trán rồi lại gần cô gái cười nói :
- Ôi, cậu làm tớ hết cả hồn ! sao vừa nãy lại tự dưng đứng ngẩn người ra vậy ?
Cô gái tóc nâu quay ra nhìn hắn cười nhẹ một cái , lắc đầu đáp :
- Không có gì .
Con búp bê mắt đen , da vàng trong tay cô gái nhìn thấy vẻ mặt xanh như tàu lá của hắn thì khẽ mỉm cười trêu chọc . Cả năm người xúm lại với nhau , cười đùa ha hả trước khi hoàn toàn biến mất .
Mr.Mystery tru lên một tiếng giận dữ . Huy còn chưa kịp làm gì với quả lựu đạn trong tay thì đã bị một cú táp của nó ấn xuống mặt sàn . Con quái vật giơ chân phải lên đạp xuống lưng hắn ta . Tiếng xương gãy rôm rốp vang lên không ngừng . Huy gào lên một tiếng thê lương rồi tắt lịm.
Mới có mấy giây đồng hồ mà đã có hai người gục ngã , Hoàng thấy cả người lạnh toát . Hắn chứng kiến con linh trưởng trước mặt đang xé lấy một cánh tay của Huy mà nhai ngấu nghiến thì cảm thấy cổ họng nghẹn đắng , chỉ biết trân trối nhìn đồng đội của mình trở thành thức ăn cho con quái vật trước mắt .
- AAAAAAAAA..!!!!
Hoàng ôm khẩu súng chống tăng trên vai mình nhằm về phía Mr.M điên cuồng nhả đạn . Một tiếng nổ chát chúa vang lên , hắn còn chưa biết mình bắn trúng hay không thì chợt thấy rợn tóc gáy , bản năng thông báo nguy hiểm đã cận kề . Lúc này Hoàng chẳng cần ngẩng đầu lên cũng biết thứ gì đang ở trước mặt mình . Trong cơn nguy cấp , hắn ngả người về bên phải rồi cứ thế lăn mấy vòng trên mặt sàn , mặc cho tiếng rầm rầm vang vọng sát bên tai .
Hoàng vừa mới lăn được ba vòng thì chồm dậy ngay , song lúc này bàn tay to bè của con quái vật đã bổ xuống sát đầu . Bị dồn vào đường cùng , Hoàng chỉ kịp giơ khẩu súng chống tăng lên để chống đỡ .
Một tiếng “ ***** “ vang lên khô khốc , khẩu súng nặng hơn bảy cân bằng thép đặc chế gần như ngay lập tức bị Mr.M đánh gãy làm hai nửa . Bộ móng sắc nhọn của nó chỉ lướt nhẹ qua ngực Hoàng song cũng kịp lưu lại một vết rạch dài hơn hai phân sâu hoắm , nhìn thấy cả xương cốt bên trong .
" ****** , mình phải chết ở đây sao ? "
" Đùa À ? Bố *** đùa với mày đâu ! "
Bằng tất cả sức lực của mình , Hoàng cắm đầu chạy qua mặt con quái vật trước mặt rồi lao thẳng về phía cửa . Hắn còn bố mẹ , bé Kỳ , người thân , họ hàng anh em nữa ... làm sao có thể chết ở đây được cơ chứ ?
Mr.Mystery lúc này đang mải nhai ngấu nghiến cánh tay phải của Huy nên nhất thời không để ý tới Hoàng . Thế nhưng nó rất nhanh đã phát hiện ra có một con mồi đang trên đường tẩu thoát .
Con quái vật chồm tới bằng cả bốn chi , cặp móng sắc nhọn bổ xuống đầu con mồi trước mắt . Trong lúc đi sát ranh giới của cái chết , trạng thái vi diệu lúc trước lại trở lại với Hoàng , mọi cử động xung quanh hắn đều trở nên vô cùng chậm chạp . Thế nhưng động tác của con linh trưởng kia vẫn còn nhanh lắm .
Mắt thấy cú vồ kia chẳng mấy chốc sẽ trúng đầu mình , Hoàng cố sức lê người sang một bên để tránh né . Song lúc này thân thể hắn lại không theo kịp nổi suy nghĩ trong đầu , dù có làm gì đi chăng nữa thì vẫn cứ ì ra . Không khí xung quanh tưởng như vô hại nhưng bây giờ lại biến thành một trở ngại cực lớn , khiến hắn không tài nào di chuyển nhanh hơn được . Cảm thấy cơ bắp của mình có chiều hướng rách ra , Hoàng gào lên một tiếng , bất chấp tất cả mà lao ra phía cửa .
Mr.Mystery vồ hụt con mồi thì bực lắm . Nó gầm lên một tiếng , xé cái chân phải của Huy lên cho vào miệng nhai rồi đuổi theo . Từ trước đến giờ, Mr.M vẫn chưa để cho con mồi nào thoát khỏi tay mình cả . Sau khi khống chế hết mấy con sâu này , nó sẽ mang tất cả về phòng mà ăn dần , hoặc là chén một bữa cho thỏa thích .
Gần như ngay lập tức , bản năng mách bảo cho Hoàng nằm xuống . Hắn không thèm suy nghĩ mà lăn liền mấy vòng trên đất . Mặc cho những tiếng bước chân rầm rập truyền tới từ sau lưng , Hoàng bật dậy , lao về phía cầu thang đi lên tầng trên .Tất cả những động tác trên đều diễn ra vô cùng liền mạch , có cảm tưởng như đã được luyện tập từ trước vậy .
" Kích hoạt thành công 3,0 % giới hạn cơ thể . Lượng (%) kích hoạt hiện giờ là 10,86 "
Tiếng thông báo khô khan của chủ thần bất chợt vang lên trong đầu , song Hoàng làm gì có thời gian mà để ý tới nó ? Bởi lúc này thân hình bồ tượng của Mr.Mystery đã xuất hiện ngáng đường hắn rồi .
Hai mắt của Hoàng không biết từ lúc nào đã sáng rực lên như hai ngọn đèn pha trong đêm đen u tối . Hắn đổ người xuống chui qua háng con linh trưởng cao gần ba mét trước mặt , sau khi bị một cú táp của nó sượt qua làm cả cánh tay phải đứt rời như chuối rụng . Hoàng trượt người trên mặt hành lang bóng lộn rồi nhanh chóng bật dậy chạy lên cầu thang . Mặc dù đã cụt một tay song hắn không hề cảm thấy đau đớn , chỉ có bản năng không ngừng mách bảo nên làm những gì để có thể trốn thoát được mà thôi .
Mr .Mystery gầm gừ ngó nghiêng khắp nơi . Dù sao trí tuệ của nó cũng có hạn , phải tới hơn hai giây sau con linh trưởng to lớn này mới nhận ra con mồi của mình đã trốn đi đâu không biết . Lúc đó thì Hoàng đã chạy lên được tầng B17 , khuất tầm mắt của nó rồi .
“ Bỏ chạy … tiếp tục bỏ chạy một lần nữa sao ? “
Hai chân Hoàng díu lại với nhau . Hắn muốn tiếp tục chạy song bàn chân cứ như đeo đá , chẳng thể nào bước tiếp được nữa .
Mặc dù rất sợ hãi , nhưng Hoàng không phủ nhận được rằng : lúc mới đặt chân tới thế giới này , từ sâu trong đáy lòng hắn thực sự thấy vô cùng hưng phấn . Hưng phấn vì từ nay hắn đã có cơ hội siêu việt người bình thường , hưng phấn vì được sống và cảm thụ giá trị cuộc sống ở một thế giới hoàn toàn khác , hưng phấn vì được bắt tay làm lại cuộc đời mình …
Nếu ngay cả trong thế giới này hắn cũng tiếp tục trốn chạy , không chiến thắng nổi bản thân mình thì có hơn gì gã Lê Minh Hoàng ngoài đời thực cơ chứ ?
Hắn đã tìm thấy ở Hằng sự quan tâm thực lòng vô vụ lợi dành cho mình , thứ mà Hoàng nghĩ đã vĩnh viễn bỏ hắn mà đi theo bước chân của người ấy từ lâu lắm rồi ..
Có những thứ .. một khi đã đánh mất thì vĩnh viễn không thể lấy lại được ..
Lê Minh Hoàng , chẳng lẽ mày cam chịu sống hèn nhát như vậy đến cuối cuộc đời hay sao ?
Hoàng quay lưng lại thì thấy Mr.Mystery đang lò dò quay lại cửa phòng B18 . Hắn hít một hơi rồi nhảy từ trên cầu thang lầu 17 xuống , chân vừa chạm đất đã lao về phía cây cột thép mà Tùng vứt lăn lóc trên mặt hành lang từ ban nãy .
Hoàng nhặt cây cột thép đó lên rồi lạnh lùng áp sát con linh trưởng to lớn kia từ phía sau lưng . Lúc này hắn đã mở khóa được 10,86% giới hạn cơ thể , lại từ trong vô thức mà kích hoạt được bản năng sinh tồn , thứ mà bình thường chỉ khi mở khóa ít nhất 20% giới hạn mới có thể sở hữu được . Từ sức mạnh , phản xạ , tốc độ cho tới sức bật của Hoàng bây giờ đều cao hơn người bình thường rất nhiều . Lúc này , niềm tin có thể đánh bại con quái vật trước mắt của hắn đang lớn hơn bao giờ hết .
“ Trong thế giới này mình rất mạnh , không phải sợ bố con thằng nào cả ! “
Hoàng tự nói với chính mình , tay trái cầm cây cột thép toàn lực đâm vào đầu con quái vật . Nên biết , lúc này trên người Mr.Mystery có ghim tới hai cây cột thép , một của Tùng và một của Hằng . Nó thực ra cũng đã bị hai vết thương ở ngực làm cho xuống sức rất nhiều , nếu không thì Hoàng ban nãy dù có tài ba hơn nữa cũng khó mà chạy thoát nổi .
-Arrrrrrrrrgh !!!!
Cú đâm toàn lực của Hoàng rơi vào khoảng không . Mr.M có giác quan tương đối nhạy bén , có thể nhanh chóng phát hiện được nguy hiểm sắp xảy đến với mình . Nó vừa tránh được cú đâm của Hoàng thì liền tống một cùi chỏ vào lưng hắn làm quà đáp lễ . Mặc dù Hoàng đã xoay người đi một đoạn song vẫn không thoát nổi . Hắn bị một cùi chỏ của Mr.M đánh cho nằm bẹp dí xuống mặt sàn , từ bả vai phải xuống dưới giờ đã là một đống thịt nát bầy nhầy chẳng còn hình thù gì nữa.
Mr.M đang hưng phấn vì con mồi tự dẫn xác quay lại thì bản năng lại báo cho nó nguy hiểm sắp đến gần . Con linh trưởng khổng lồ cao gần ba mét vừa mới ngẩng đầu lên chưa kịp hiểu chuyện gì sắp xảy ra với mình thì đã bị một bóng đen áp sát tới ngực .
- Chết đi , đồ quái vật !
Tùng cười gằn , hai tay dùng hết sức đẩy khúc thép ghim một phần ba trong ngực trái của Mr.M vào sâu hơn nữa . Cây cột thép nhanh chóng đâm xuyên từ ngực ra đằng sau lưng con quái vật khiến nó rú lên một tiếng thảm thiết vang khắp dãy hành lang rộng lớn .
Ngực trái của Mr.M giờ đã bị thủng một lỗ lớn đường kính gần hai mươi centimet , Tùng thấy một chiêu đánh lén mà mình dày công chuẩn bị từ nãy tới giờ thành công mỹ mãn thì nét mặt không giấu nổi vẻ hưng phấn .
“ Kỳ lạ , sao vẫn chưa có thông báo về điểm thưởng ? “ Tùng kỳ quái ngẩng mặt lên nhìn Mr.Mystery , và đó chính là lúc ác mộng thực sự bắt đầu . Hắn còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã bị con quái vật dùng hai cánh tay như thép nguội ôm cứng vào lòng , không tài nào nhúc nhích nổi .
“ Rốp , Rốp , Rốp , Rốp…. “ .
Cả dãy hành lang rộng lớn giờ chỉ còn lại tiếng rên la thảm thiết của Tùng . Bọn họ đã mắc một sai lầm chí mạng ngay từ đầu : Đó là đánh giá sai đối thủ . Mr.Mystery không hề có “trái tim “ . Nó là một con quái vật được tập đoàn nhà họ Thành nghiên cứu tạo ra từ các hợp chất hữu cơ và virut Z trong phòng thí nghiệm , một con quái vật thật sự .
“ Phải chết ..mình sắp chết thật rồi sao ….”
Chưa lúc nào Hoàng cảm thấy hơi thở của tử thần phả lên mặt rõ ràng như bây giờ . Chỉ cần nhắm mắt lại … hắn sẽ vĩnh viễn không cảm thấy đau đớn nữa. Thật là đơn giản ..
“ Không được , mình còn rất nhiều việc còn chưa có làm xong …ai sẽ chăm sóc bé Kỳ , ai sẽ lo cho bố mẹ mình ở nhà đây … “
“ Mình không thể chết được ! “
Hoàng gầm lên một tiếng , tay trái nắm chặt cây cột thép trong tay rồi bật dậy . Lúc này nửa người của hắn đã nát như tương , nội tạng bên trong bị thương tổn không ít , chưa kể tới việc bị mất máu quá nhiều . Nếu như không có bản năng sinh tồn che lấp đau đớn về mặt thể xác thì hắn đã sớm bất tỉnh nhân sự rồi .
Mr.M căn bản đã coi con mồi dưới chân là một cái xác không hơn không kém . Nay thấy cái xác ấy sống dậy , khỏi cần nói cũng biết con quái vật đó kinh ngạc tới mức nào .
Nhìn thấy mẩu thép chết người trong tay Hoàng , Mr.Mystery rống lên một tiếng rồi bỏ Tùng ra , quét bàn tay lông lá về phía hắn . Một đòn này của nó lập tức đánh bay nửa người dưới của Hoàng . Bây giờ hắn chỉ còn đúng phần mình đang lơ lửng trên không mà thôi .
- ******* , đằng nào cũng chết ! Tao liều mạng với mày !
Mặc dù đã có bản năng sinh tồn che lấp đi nỗi đau đớn về mặt thể xác , thế nhưng Hoàng vẫn phải cắn lưỡi đến bật máu để duy trì sự tỉnh táo . Hắn lúc này đã chẳng còn gì để mất .
Hoàng điên cuồng gào lên , dồn hết sức lực vào tay trái , cắm thanh thép dài hơn nửa mét vào thái dương con linh trưởng trước mặt . Đầu của Mr.Mystery lúc này trông không khác gì một quả dưa hấu bị người ta đập nát , não tương đặc quánh túa ra bốc mùi tởm lợm . Chỉ một giây khinh địch , con quái vật hung tợn đã phải trả một cái giá quá đắt : đó là sinh mệnh của chính mình .
- Kết thúc rồi …tất cả đã kết thúc rồi sao ..?
Hoàng cảm thấy mí mắt nặng trĩu , cả người rơi xuống mặt sàn vỡ nát bên dưới . Mặc dù cơ thể đã bị tàn phá nặng nề nhưng hắn không hề cảm thấy chút đau đớn nào , thậm chí còn thoải mái là đằng khác .
“ Kết thúc sớm cũng tốt , có thể làm lại từ đầu rồi ..”
“ Catherine …”
………………
“Graooooo… “
Giữa căn phòng lớn đầy những chất dịch bầy nhầy , một con quái vật cao hơn ba mươi mét , cái đuôi dài hai mươi mét trông cực kỳ dữ tợn đang đứng thở hồng hộc . Nó chính là con Queen chúa , loại quái vật kinh khủng chỉ xuất hiện trong một số bộ phim khoa học viễn tưởng mà cụ thể ở đây là Alien 1 .
Thế nhưng , lúc này trên người của nó đã có mười mấy vết thương chí mạng , bộ dáng vô cùng chật vật , trái ngược hẳn với những gì người ta hay tưởng tượng .
Đứng trước mặt Queen là một cô gái tóc nâu tay ôm búp bê , diện bộ váy màu hạt dẻ dài chấm đất , lúc này đang thần người ra không hiểu đang suy nghĩ điều gì .
- Catherine , cẩn thận ! ( *)
Một gã đàn ông mặc complet tóc vàng thấy cái đuôi to lớn của Queen quét tới chỗ cô gái nọ thì hét lớn .
Đánh hơi được nguy hiểm , con búp bê trong tay cô gái đột nhiên trợn mắt lên như là một vật thể sống vậy . Chỉ trong nháy mắt , cả cô gái cùng con búp bê đã dịch chuyển ra khỏi phạm vi sát thương của cái đuôi con chúa Queen trước mặt .
Queen rống lên một tiếng rồi chồm người xông tới . Cô gái tóc nâu lúc này có vẻ đã tỉnh táo trở lại , đang dùng ánh mắt lạnh lùng và đầy thương hại nhìn con quái vật trước mắt .
“ Kiểm Tra All Unit : Đã vượt giới hạn 60% cho phép , có thể kích hoạt . “
Không thèm để ý đến giọng nói vô cảm vang lên trong đầu , cô gái lùi lại lấy đà rồi bật người tung lên không , giơ con búp bê trong tay gần sát cái đầu kinh tởm miệng lòng thòng rớt dãi của Queen , miệng lẩm nhẩm :
“ Zeus ‘s Flame “ .
Con búp bê trong tay cô gái bỗng chuyển sang màu xanh biếc . Cùng lúc đó , một ngọn lửa màu xanh bao trùm lấy đầu Queen , bốn gã đàn ông đứng cạnh đó nghe thấy tiếng kêu thảm thiết và chứng kiến con quái vật đổ gục xuống thì đều thở phào ra một hơi .
Một gã đàn ông mặc áo da , đeo kính đen , để tóc dài buộc túm sau gáy khẽ lau mồ hôi trên trán rồi lại gần cô gái cười nói :
- Ôi, cậu làm tớ hết cả hồn ! sao vừa nãy lại tự dưng đứng ngẩn người ra vậy ?
Cô gái tóc nâu quay ra nhìn hắn cười nhẹ một cái , lắc đầu đáp :
- Không có gì .
Con búp bê mắt đen , da vàng trong tay cô gái nhìn thấy vẻ mặt xanh như tàu lá của hắn thì khẽ mỉm cười trêu chọc . Cả năm người xúm lại với nhau , cười đùa ha hả trước khi hoàn toàn biến mất .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.