Một Trăm Phần Trăm

Quyển 2 - Chương 6: Cực Hạn Kinh Hoàng

Shevaanh

02/12/2013

Một vụ nổ lớn xảy ra dưới chân tháp đồng hồ của quảng trường Không Gian . Để phá vòng vây thoát ra ngoài , Andy và đồng đội đã phải nhờ tới sức tàn phá của một quả bom lửa . Sức ép của vụ nổ khiến hàng loạt cửa kính xung quanh đấy vỡ nát tan tành , mặt đất không ngừng rung chuyển như vừa trải qua một trận động đất mười độ rích te . Ngọn lửa bùng lên thiêu cháy hơn trăm con thằn lằn xanh đang bu lấy tháp đồng hồ , mùi khét lẹt tỏa ra khắp nơi .

Một lát sau khi sức tàn phá của quả bom lửa giảm dần , sáu người đàn ông mở tung cửa chạy trối chết về hướng có chiếc taxi bảy chỗ đậu cách đó không xa mà họ đã ngắm sẵn từ trước . Khi mà tất cả đều đã ổn định được chỗ ngồi , anh thanh tra SSC nhấn mạnh chân ga . Chiếc xe taxi điên cuồng lao đi , bỏ mặc lũ thằn lằn xanh đang hò nhau kéo tới lại sau lưng .

Lúc này Ben và Max đang trọng thương , Alan lo việc dẫn đường , Andy cầm lái, Frank và Willi mở cánh cửa sau xe xả đạn về phía đám quái vật đang điên cuồng đuổi theo . Bỗng Max hét lên bằng cái giọng khàn khàn đặc trưng của mình :

- Đội trưởng , đằng sau có một chiếc xe đang chạy về phía chúng ta ! Coi nào , đó .. đó chính là đội PROUD Tây Sơn , họ vẫn chưa chết !

Andy vừa thực hiện một cú driff hoàn hảo để cua gấp nghe vậy thì thốt lên :

- Cầu trời phật phù hộ cho họ !

Sau hơn nửa tiếng chạy đua với tử thần , bọn họ cuối cùng cũng tới được nơi mình muốn . Andy điều khiển chiếc xe taxi hung hăng tông thẳng vào cánh cửa bệnh viện Hoàn Hảo . Bỏ lại chiếc xe giờ đã không khác một bãi phế liệu là bao lại sau lưng , sáu người lúp xúp chạy về phía cổng trong của bệnh viện .

Frank đấm liền mấy cú vào cánh cửa cuốn lúc này đã hạ xuống kín mít , hét lớn :

- Có ai trong đó không ? Mau mở cửa !

Trong lúc nhóm của Andy đang mắc kẹt tại đây thì chiếc xe tải lớn của đội PRUOD Tây Sơn đẫ đuổi kịp tới nơi . Tùng , hằng vừa nhảy xuống đã án ngữ ngay trước cổng ngoài để ngăn không cho lũ thằn lằn và zombie tiến vào trong . Hoàng , Huy , Lập , Hoài My , anh sinh viên và thiếu phụ nọ thì hấp tấp chạy tới chỗ mấy người Andy . Huy nói như hét :

- Bọn quái vật đó đang kéo cả đàn tới đây kia kìa ! ****** , có việc gì xảy ra với cái cửa cuốn khốn nạn này vậy ?

-Mở cửa ra !

Alan la làng , hai tay đập liên hồi vào cánh cửa thép . Bên ngoài , Tùng và Hằng vừa liên tục xả đạn về phía đám zombie vừa lùi lại dần về phía sau . Mặc dù súng của họ đều là loại vô hạn đạn được mua với giá đắt đỏ ở khu trao đổi của thần linh nhưng bọn zombie ở đây thực sự quá đông , không cách nào đối phó xuể .

Những người trong bệnh viện cuối cùng cũng mở rộng tấm lòng nhân từ của mình , cánh cửa thép từ từ cuốn lên . Andy đứng ngoài cảnh giới cho đồng đội và mấy người Hoàng chui vào trước . Chàng thanh tra điển trai nhìn về phía hai thành viên quả cảm của đội PROUD Tây Sơn bằng cái nhìn cảm phục rồi hét lớn :

- Mau vào thôi , các bạn !

Tùng trừng mắt nhìn về phía đám zombie . Nhất thời , cả không gian lẫn thời gian lập tức ngừng lại . Trạng thái kỳ diệu này chỉ kéo dài trong đúng năm giây , tới lúc đám zombie tỉnh táo trở lại thì mấy con mồi của chúng đã biến mất tăm mất tích rồi .

- Giỏi lắm , các bạn đúng là những chiến binh đích thực !

Andy vỗ vai Tùng và Hằng cất lời khen ngợi . Vừa rồi nếu không có bọn họ cầm chân lũ zombie thì chưa chắc anh cùng đồng đội đã đã an toàn đứng đây không mất một cọng lông nào như bây giờ . Hằng cười nhẹ với Andy đáp lễ .

Rất nhanh , Ben và Max đã nhận được sự chăm sóc " chu đáo " từ phía các y bác sĩ trong bệnh viện . Hoàng nhìn mấy vị bác sĩ đang nở nụ cười vô hồn đẩy hai thành viên của nhóm Andy đi vào trong phòng bệnh mà rợn hết cả người . Nếu đem sự " chăm sóc " của mấy tên bác sĩ tâm thần này dành cho họ với một viên đạn vào thái dương ra để chọn lựa thì Hoàng tin chắc cả Ben và Max sẽ không do dự mà lựa chọn phương án thứ hai .

Theo cốt truyện của " Vĩnh Lạc Đồng Sinh " thì tại bệnh viện Hoàn Hảo này , Andy và đồng đội sẽ khám phá ra bí mật kinh người của trung tâm nghiên cứu Familia . Đây chính là căn cứ bí mật mà các nhà khoa học của tập đoàn Thành Gia sử dụng để nghiên cứu và nuôi cấy virut Z trên những tế bào sống , nơi sản sinh ra những con quái vật điên cuồng chỉ có thể thấy trong những bộ phim kinh dị mà Mr.Mystery chính là một ví dụ điển hình .

Hằng tập trung bảy người lại , mắt vẫn để ý động tĩnh của mấy người Andy phía xa . Cô nàng hít một hơi dài rồi trầm giọng nói với vẻ cực kỳ nghiêm túc :

- Bây giờ mới là lúc nguy hiểm và quan trọng nhất của nhiệm vụ lần này . Theo như cốt truyện , do sự cố bên ngoài mà trung tâm Famillia đột ngột bị cắt điện ,dẫn tới sự thức tỉnh của Mr.Mystery . Nó sẽ phá tan khu thử nghiệm trước khi đuổi nhóm người Andy chạy trối chết một vòng quanh tòa nhà hơn hai chục tầng này . Bây giờ mới chính là lúc chúng ta phải hành động , bởi sau khi thoát ra khỏi bệnh viện Hoàn Hảo , Mr.Mystery sẽ bị nhóm Andy dụ tới sở cảnh sát và bọn họ sẽ " úp sọt " nó tại đó . Mọi người hiểu chứ ?

Huy nghiến răng :

- " Tự Tay " tiêu diệt Mr.M ...Hừm , lại còn thêm hai từ " Tự tay " nữa mới chó má chứ ... Chị Hằng , nếu chúng ta để nó chết về tay của nhóm người Andy theo đúng cốt truyện thì chuyện gì sẽ xảy ra ?

Hằng chau mày đáp :

- Cái này thì ... Từ trước đến giờ , việc không hoàn thành nhiệm vụ chủ thần trao cho luôn đồng nghĩa với cái chết . Lần này chắc cũng không ngoại lệ đâu . Chưa kể đến việc chủ thần có thể can thiệp bằng cách thay đổi tình tiết , nhóm người Andy không làm gì nổi Mr.M thì sao ?

Tùng nãy giờ vẫn yên lặng bỗng lên tiếng :



- Làm gì thì nhanh lên , tôi có linh cảm không ổn .. đúng , có một thứ gì đó cực kỳ nguy hiểm ở gần đây .. Tôi cũng không hình dung được nó là cái gì nữa .

Hằng khẽ ho khan một tiếng rồi nói tiếp :

- Bây giờ chính là thời cơ tốt nhất để hành động .. Thậm chí nếu may mắn , chúng ta có thể không tốn chút hơi sức nào mà vẫn hoàn thành được nhiệm vụ . Mọi người nghe rõ này : Nếu tôi không lầm thì bây giờ Mr.Mystery vẫn đang ngủ đông trong phòng thử nghiệm và chưa hoàn toàn thức tỉnh . Nếu có trong tay vũ khí có lực sát thương lớn thì chúng ta hoàn toàn có thể tiễn nó về địa ngục mà chẳng mất tới một sợi lông . Tất cả hiểu ý tôi nói chứ ?

Gã thanh niên để đầu đinh kia nghe tới đây thì hai mắt sáng rỡ , chỉ vào khẩu súng phóng lựu trên vai mình :

- Cái này dùng được chứ ?

Hằng gật đầu đáp :

- Theo như trong truyện thì chỉ cần một khẩu pháo chống tăng là đủ kết liễu Mr.M rồi . Tôi cũng đã tính toán điều này từ trước nên đã kêu gọi vài người mang vũ khí có lực sát thương lớn bên mình . Hy vọng mọi chuyện sẽ thuận lợi như dự tính .

Hằng dứt lời thì liếc mắt nhìn Hoàng . Việc cô nàng dặn riêng hắn mang một khẩu súng chống tăng từ căn cứ của PROUD theo bên người là có dụng ý từ trước . Người kết liễu Mr .Mystery tất nhiên sẽ nhận được một khoản điểm thưởng hậu hĩnh từ phía chủ thần . Chuyện này thì đúng là Hằng đã có chút tư tâm , nhưng thân là người đánh giá tình hình và đưa ra phương án hành động cho cả nhóm , đến Tùng cũng rất hiếm khi xen vào quyết định của nàng chứ đừng nói tới mấy người mới ở đây .

Nhìn mấy người Andy , Alan , Frank và Willi đứng tụ tập ở trước cửa phòng khám , Hoàng hờ hững hỏi :

- Bây giờ vấn đề đặt ra trước mắt là : Làm thế nào để tìm được đường tới khu thử nghiệm ?

Tùng liếc mắt nhìn Hoàng một cái rồi cầm khẩu MP7A1 đi trước dẫn đường . Hằng cũng không phản ứng gì , lấy tay phối hợp ra hiệu cho mọi người bám sát anh ta . Hoàng thấy vậy mặc dù không muốn mở miệng song vẫn không nhịn được mà lại gần chỗ chị ta hỏi :

- Hắn biết đường tới khu thử nghiệm hay sao ?

Hằng làm như không nghe thấy , tới lúc hắn hỏi tới lần thứ hai thì mới nhạt giọng đáp :

- Anh Tùng đã mở khóa được 28% giới hạn cơ thể của mình , tất cả giác quan lẫn linh cảm đều cao hơn người bình thường rất nhiều . Lại thêm kỹ năng " Mắt Quỷ " ( Devil Eyes ) đổi từ chỗ của chủ thần nữa , cậu nghĩ có thể so được với anh ta sao ?

Hoàng khẽ hừ một tiếng rồi không nói thêm câu nào nữa .Do mất điện , tám người bọn họ phải đi cầu thang bộ mất chừng nửa tiếng mới tới một tầng hầm u ám . Nơi này có khung cảnh thê lương hoang vắng như một căn nhà ma vậy . Tất cả vượt qua tầng hầm rồi đi sâu xuống dưới . Đột nhiên, gã đàn ông da ngăm đen đi đầu bỗng dừng lại , căng mắt nhìn cánh cửa màu trắng hết sức bình thường phía trước gằn giọng nói :

- Mr.Mystery , nhất định là nó , không thể sai được .

Nhếch miệng cười khó coi , Tùng đeo khẩu MP7A1 của mình lên lưng . Căn phòng kia tỏa ra một thứ áp lực kinh khủng khiến hắn không thể không đề phòng . Hắn cũng chẳng lạ gì thứ cảm giác bất an đó nữa : Đó chính là hơi thở của tử thần .Mặc dù đã trải qua năm bộ phim , nhưng cái cảm giác này Tùng chỉ mới gặp qua có một lần mà thôi , đây chính là lần thứ hai .

Hắn có thể chắc chắn một điều : khẩu súng trong tay mình thậm chí còn không thể lưu lại trên người Mr.M một vết trầy chứ đừng mơ tới việc sát thương được nó . Tất cả chỉ có thể phụ thuộc vào bản lĩnh và ... vận may mà thôi .

Giá mà .. tên chết tiệt đó không rời bỏ đội sớm như vậy thì tốt ! Tùng nghiến răng thầm nghĩ .

- ****** , đã đến đây rồi thì chỉ có nước liều thôi !

Hai mắt Tùng bỗng sáng rực lên như ngọn đèn pha . Gã chửi thề một câu rồi gập người lại biến mất tại chỗ . Mấy người Hoàng còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì một tiếng " ầm " lớn đã vang lên , cánh cửa trước mặt đã đổ sập xuống lúc nào không biết .

Đột nhiên Hoàng cảm thấy cả người lạnh toát , bản năng mách bảo hắn một việc cần phải làm ngay :

Đó là " chạy " , " chạy ngay lập tức " .

Gần như cùng lúc , Huy và Lập giơ súng ra bắn loạn xạ về phía trước . Hằng sau khi tập trung tinh thần nhìn rõ cảnh vật bên trong thì biến sắc , hét lớn :

- Tất cả lùi lại , bắn !

- " Đoàng , Đoàng , Đoàng , Đoàng "

Một tiếng rầm lớn vang lên , Tùng như một con báo từ trong nhảy ra gào lên :

- Bắn !



Lập lúc này đang giơ khẩu súng phóng lựu M32 đã lên đạn sẵn của mình ra ngắm vào trong phòng . Hắn nghe tiếng Tùng hét lên thì bóp cò ngay lập tức . Một quả đạn pháo từ chỗ anh chàng phóng thẳng vào bóng đen cao lớn không rõ hình thù đang từ trong xông ra .

- " Ầm , Ầm "

Một tiếng nổ lớn vang lên , Lập sau khi hoàn hồn thì liền lên đạn bắn thêm một phát nữa . Cả căn phòng trước mặt hắn giờ đã chìm trong khói lửa , gạch đá dưới sàn bị xới tung lên , mặt đất cũng run lên bần bật .

- Còn đứng đó làm gì nữa ? Chạy !

Hằng kéo tay Lập đang tần ngần đứng đó rồi dùng hết tốc lực chạy đi . Nhìn kỹ lại ngoài hai người bọn họ ra thì cả nhóm đều đã bỏ chạy hết từ khi nào rồi . À không , ngoại trừ một người ....

Gã sinh viên ngồi bệt xuống đất , cả người không ngừng run lẩy bẩy , mở to mắt kinh hoàng nhìn về phía căn phòng ngập tràn khói bụi trước mắt . Hắn cũng muốn chạy , nhưng hai bàn chân cứ nhũn ra , không tài nào di chuyển được .

Từ trong đống đổ nát , một con quái vật hình thù to lớn bước ra , giương cặp mắt thèm thuồng nhìn con mồi trước mặt .

......

Hoàng quay người chạy trối chết . Quá kinh khủng , con quái vật đó .. người thường làm sao chống lại được cơ chứ ?

Hắn chỉ là một người bình thường mà thôi , một anh kỹ sư dầu khí không hơn không kém . Thằng khốn nào đã lôi hắn vào cái thế giới kinh khủng này vậy ?

Hoàng hốt hoảng chạy lên được hai tầng nữa thì thấy một cánh cửa đề tấm biển "B18 " đập vào ngay trước mặt . Bệnh viện Hoàn Hảo trang bị cửa cảm ứng tự động , chỉ cần có người tới là tự động mở ra ngay . Vừa vào trong , Hoàng thấy hai cái nút màu xanh đỏ thì tặc lưỡi nhấn bừa . Quả đúng như dự đoán của hắn , nút đỏ là đóng cửa lại .

Hắn cắm đầu chạy tiếp , nhưng rất nhanh phát hiện ra đằng sau là ngõ cụt . Hoàng vừa mới trở ra thì đã gặp Huy , Hoài My cùng thiếu phụ tên Hà kia ở đó rồi . Hóa ra bọn họ trong lúc hoảng loạn cũng chạy bừa vào đây .

- Tùng và Hằng đâu rồi ? Con quái vật đó đã đuổi tới đây chưa ?

Hoàng gào lên . Hai người con gái lúc này đều đã sợ đến tái hết cả mặt . Huy cố giữ bình tĩnh , đáp bằng giọng run rẩy :

- Không biết , chúng tôi chạy trước rồi .. đi lạc tới đây . Không hiểu bọn họ đi đâu rồi nữa .

Hoàng ôm đầu hét lên :

- ****** , bọn họ là cựu binh , thực lực hơn hẳn đám người mới chúng ta . Đáng lẽ phải theo sát bảo vệ chúng ta mới phải chứ ! Chó má thật !

Tất cả nói tới đây thì im bặt , bởi họ lúc này đều nghe thấy tiếng bước chân từ xa truyền tới chỗ này .

" Cộp , Cộp "

" Là nó ! Tiếng bước chân nặng nề này .. không thể là của mấy người kia được " Hoàng nuốt một ngụm nước bọt rồi nói thầm với ba người còn lại . Cả bốn người im lặng nhìn nhau , khuôn mặt ai nấy đều trắng bệch không còn giọt máu .

Huy đưa một ngón tay lên miệng ra hiệu cho tất cả im lặng . Ba người còn lại cũng dần lấy lại sự bình tĩnh . Họ đều hiểu rằng bất cứ tiếng động nào lúc này cũng có thể làm cho con quái vật kia phát hiện ra . Dần dần , cả dãy hành lang rộng lớn ngoài tiếng thở , tiếng tim đập và tiếng bước chân của Mr.Mystery ra thì không còn một âm thanh nào nữa .

Bên ngoài , Mr.Mystery đang vừa xé thịt con mồi trong tay vừa bước những bước nặng nề trên mặt đá hoa đầy bụi bặm . Nó quay đầu dùng cặp mắt trắng dã ngó nghiêng khắp nơi một lượt . Mới vừa nãy nó còn nhìn thấy rất nhiều thức ăn cơ mà ? Chạy đi đâu hết rồi ?

Xé nốt cái chân của gã sinh viên đưa lên mồm nhai ngấu nghiến , Mr. Mystery vứt cái xác be bét máu me không còn ra hình thù gì xuống nền gạch rồi lê tấm thân nặng nhọc tới cánh cửa " B18 " cách đó không xa .

Thức ăn .. ở đó có mùi của thức ăn ! Thức ăn chính là thứ duy nhất có thể gây nên sự hưng phấn cao độ cho Mr.M lúc này . Nó đã bị nhốt ở căn phòng tối tăm chật hẹp đó quá lâu rồi .... và đang đói hơn bao giờ hết .

Nhận thấy tiếng thở hổn hển càng ngày càng tới gần , Hoàng vô thức nắm chặt khẩu súng chống tăng trên vai , tim gần như ngừng đập . Huy , Hoài My và thiếu phụ kia lúc này đều đã sợ tới cứng hết cả người . Họ không thở bằng mũi nữa mà há miệng ra đớp lấy không khí như những kẻ sắp chết ngạt tới nơi .

Nó chỉ ... nó chỉ tình cờ đi ngang qua đây mà thôi , chẳng có chuyện gì đâu !

Hoàng kiếm cớ an ủi mình , song đến chính bản thân hắn cũng không tin vào điều này cho lắm .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Một Trăm Phần Trăm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook