Một Trăm Phần Trăm

Quyển 5 - Chương 1: Gặp lại Catherine

Shevaanh

02/12/2013

Sỹ thấy Hồng Thắm sau khi đáp xuống từ cột sáng kia chẳng những không bị làm sao , trái lại còn khoẻ khoắn phấn chấn hơn rất nhiều thì hai mắt sáng rỡ . Gã chờ cho Hiệp đứng yên vị , cột sáng tiếp thep do Lập điều khiển tiếp tục chiếu xuống thì nhảy lên đẩy hắn xuống .

- ..anh ..

Hiệp vẫn còn tương đối e sợ Sỹ nên dù rất bất mãn song cũng không dám biểu hiện ra mặt . Lập đứng sau bục điều khiển thấy thế thì nhìn Sỹ với vẻ bực bội , mãi một lúc lâu sau mới lẩm bẩm trong cổ họng :

- Lượng (%) đã kích hoạt :16,27 %. Quá trình chúc phúc thất bại .

Sỹ nhìn lại cơ thể mình hết một lượt , thấy chẳng có thay đổi gì thì bực bội bước xuống . Hiệp lúc này mới dám chửi thầm một tiếng sau lưng gã . Cách đó không xa , Phúc kéo Hoàng ra một góc rồi nhẹ giọng hỏi :

- Lúc đó có cơ hội , tại sao cậu không giết gã đi luôn thể ? Thế nào chẳng vớ được một món bẫm . Tôi thật chẳng hiểu cậu nghĩ gì trong đầu nữa .

Hoàng nhún vai đáp :

- Đâu cần đến mức ấy ..tôi thấy gã tuy có hơi bất chấp thủ đoạn để đạt được mục đích thật , song cũng chưa hẳn là người xấu . Nếu bắt buộc phải giết gã mới có thể hoàn thành được nhiệm vụ thì lại là chuyện khác . Anh không thấy bây giờ chúng ta đều đã trở về hết cả rồi hay sao ?

Phúc nghe vậy thì cũng chỉ đành ngậm miệng , nhìn Hoàng lắc đầu thở dài mấy cái . Trước lúc dịch chuyển , gã vẫn tưởng nếu Hoàng giết được Sỹ thì khả năng các thành viên trong đội cũng được thưởng điểm là rất lớn ... tương tự như nhiệm vụ "ám sát Triệu Đà " mà hắn nghe Tùng kể lại trong " Mị Châu -Trọng Thuỷ "vậy . Nên biết điểm số là thứ vô cùng khan hiếm trong thế giới phim kinh dị , cứ nhìn " Dòng Máu Anh Hùng " thì biết , nếu không tình cờ hoàn thành được nhiệm vụ ẩn thì thứ họ nhận được khi hoàn thành bộ phim chỉ có vỏn vẹn một ngàn điểm , thực không đáng một chút nào .

Do ấn tượng về Sỹ vẫn chưa "phai nhạt " trong lòng mọi người nên chẳng một ai nguyện ý đứng gần hay bắt chuyện với gã cả . Hoàng đành phải cố hết sức giảng sơ qua cho hắn về " thế giới thứ hai " này , giới thiệu hệ thống vật phẩm và khái niệm "%" kích hoạt giới hạn cơ thể cho gã ... Sỹ tỏ ra vô cùng hứng thú về khái niệm (%) và các kỹ năng chiến đấu có thể dùng điểm số để đổi được ở " khu trao đổi của thần linh " , chỉ nội việc giải thích và trả lời các câu hỏi của gã đã tiêu tốn của Hoàng hơn hai tiếng đồng hồ rồi .

- Mọi người đừng tự tiện sử dụng điểm thưởng của mình vội , để lần sau có thời gian chúng ta sẽ lên kế hoạch , bàn bạc kỹ rồi tính sau . Tất cả hiểu tôi nói chứ ?

Sau khi nhận được cái gật đầu đồng ý của tất cả mọi người , Phúc mới yên tâm tiếp tục chúi đầu vào chiếc máy tính xách tay trước mặt . Đây là thứ hắn dùng 50 điểm đổi ở " khu trao đổi của thần linh " , chỉ có chức năng lưu trữ dữ liệu về " không gian chủ thần " , tất nhiên là không được nối mạng rồi . Ngoài thứ này ra , " khu trao đổi của thần linh " còn cho phép người tham gia dùng điểm số đổi lấy một số vật phẩm khác nữa , chủ yếu là các trang thiết bị trợ giúp cho việc sinh tồn .

Ba tiếng đồng hồ trôi qua rất nhanh . Trước khi bị tự động dịch chuyển về thế giới hiện thực , Hoài My còn cố ngoái lại nhìn mọi người , tay chỉ về phía Sỹ hỏi :

- Còn hắn thì sao ?

- Ai mà biết .

Lập lắc đầu , nhún vai đáp .

*******

Sau buổi tối đi xem ca nhạc với hai vợ chồng Thắng , Hoàng vừa về tới nhà đã lăn ra giường ngủ say như chết . Mãi tới mười một giờ sáng hôm sau hắn mới miễn cưỡng tỉnh dậy , tứ chi bải hoải như vừa mới ốm dậy vậy .

- Hoàng , con có điện thoại này .

Hoàng uể oải nhận di động từ tay bố , song khi vừa thấy qua tên người gọi hiển thị trên màn hình thì sắc mặt liền thay đổi hẳn .

- Được rồi . .chờ anh một lúc , ra ngay đây !

Hắn nhảy vội xuống giường , đánh răng rửa mặt thay đồ , khoác chiếc áo gió vào cho đỡ lạnh rồi dắt xe ra cổng , không quên ngoảnh đầu lại nói lớn :

- Bố , mẹ , con ra ngoài có chút việc ! Mẹ làm thêm chút thức ăn đi , nhà mình hôm nay có khách đấy .

Phóng một mạch lên Cầu Diễn , Hoàng còn đang ngơ ngác nhìn trước ngó sau thì một giọng nói quen thuộc đã truyền vào trong tai :

- Anh Hoàng , em đứng bên này nè !!!!

Hoàng vội quay đầu lại , khi thấy một cô gái nhỏ nhắn đội mũ len , đi giày cao gót đang đứng vẫy tay với mình ở phía bên kia đường thì vội dắt xe chạy sang .

- Cath !

Đứng trước mặt Hoàng lúc này là một cô bé mắt xanh tóc vàng thấp hơn gã một cái đầu , hai má hồng lên vì lạnh , đang mở to mắt quan sát hắn từ trên xuống dưới hết một lượt . Đó là Catherine Adean , cô bạn thân từ thuở nhỏ mà Hoàng vẫn coi như là em gái ruột của mình . Cath là tên gọi thân mật mà hắn vẫn dùng để gọi cô bé từ trước tới giờ .

Hoàng ôm chặt Cath , vỗ nhẹ vào lưng cô mấy cái cười nói :

- Trông em giờ lớn quá , lại xinh hơn trước nhiều , làm anh suýt nữa thì không nhận ra nổi đấy ! Sao về mà không báo trước một tiếng để anh ra sân bay đón , hả ?

Catherine đưa tay lên kéo chiếc mũ len đội trên đầu xuống , nhún vai không đáp . Hoàng hỏi tiếp :

- Dì Maria đâu ?

- Dì vẫn ở bên đó , em lần này về Việt Nam một mình thôi .

Hoàng nổ máy rồi quay lại nhìn cô bé nói :

- Đi nào ! Về rồi nói sau . Đứng ngoài này lâu dễ cảm lạnh lắm .

Catherine quay lại xách mấy túi đồ mang theo , một cái để ở giỏ xe , một cái để trước tay lái , hai cái cầm tay rồi leo lên ngồi sau gã . Hoàng thấy vậy thì nhíu mày trách : " Em mua gì mà lắm thế , nhà anh có thiếu cái gì đâu ? "

Cathrine bĩu môi đáp :

- Em mua tặng hai bác chứ có phải là cho anh đâu , ngồi đấy mà mơ nhé !

Ngập ngừng một lát , cô hỏi :

- Anh chuyển nhà lúc nào mà em không biết ?

Hoàng vừa lái xe vừa nói :

- Cũng được mấy năm rồi , từ cái hồi em cùng dì Maria về đây chơi ấy . Sao , mấy năm nay thế nào rồi ? Vẫn tốt chứ ? Sao không về chơi lần nào nữa vậy , hai ông cụ nhà anh cứ nhắc đến em mãi đấy .



Catherine khẽ thở dài :

- Mấy năm nay em thực sự không có lúc nào rảnh cả ... Tới lễ cưới của anh cũng không thu xếp về dự được .. Nhiều lúc em cũng thấy áy náy lắm .

Hoàng mỉm cười lảng sang chuyện khác :

- Vậy lần này em định ở lại đây bao lâu ?

- Chiều nay em về , vé máy bay cũng đã đặt rồi .

Hoàng thấy cô bé chỉ ở lại chơi được có nửa ngày thì không khỏi cụt hứng , chép miệng nói :

- Phải về gấp vậy sao ?

Cathrine khẽ gật đầu , lặng thinh không nói . Lúc hai người về tới nhà Hoàng thì đã hơn mười một giờ trưa . Ông Châu , bố của Hoàng vừa thấy cô bé ở cửa thì đã mừng ra mặt , vội chạy ra đón vào tận nhà , không ngừng hỏi han đủ thứ chuyện . Trưa hôm đó , cả nhà năm người làm một bữa lẩu tại gia , ăn mừng cô bé Catherine từ nước ngoài về chơi sau gần sáu năm dài đằng đẵng .

- Ôi , bé Kỳ đây phải không anh , đáng yêu quá .

Cathrine ôm thằng bé vào trong lòng nựng nịu , thuận miệng hỏi :

- Chị không có ở nhà hả anh ?

Hoàng lắc đầu , nói sang chuyện khác :

- Bọn mình đi ra ngoài dạo một chút đi .

Catherine gật đầu đồng ý . Hoàng nổi hứng đèo cô tới thăm nhà mấy đứa bạn cũ ngày xưa , lúc về còn tấp vào một quán cafe ngồi tám thêm gần tiếng đồng hồ nữa .

*****

- Dừng lại ,dừng lại đi .

Hoàng tuy không hiểu vì sao song vẫn dừng xe lại , quay đầu nhìn Cath ngồi sau hỏi :

- Có chuyện gì vậy ?

Catherine xuống xe , tìm một phiến đá tương đối sạch sẽ phủi qua rồi ngồi xuống , chỉ tay về cái ao lớn trước mặt hỏi :

- Anh còn nhớ chỗ này không ?

Hoàng hơi sững người lại rồi dựng xe ngồi xổm xuống , nghiêm giọng :

- Tất nhiên là nhớ rồi , nhớ khi xưa có người đã ngốc lại còn hay khóc nhè , chiều nào cũng ra đây ngồi ngẩn ngơ cả nửa ngày không chịu về . E hèm , giờ nhớ lại mấy thấy ngố ơi là ngố ...

Catherine xì một tiếng , quay mặt đi chỗ khác bụm miệng cười :

- Điêu chưa ! chẳng biết ai ngố hơn ai đâu , lại còn chuyên đi vặt trộm trái cây nhà người ta rồi trốn sang bên này nữa , xấu hổ thế không biết !

Hoàng bật cười , bứt một cọng cỏ lên ngắm nhìn hồi lâu rồi chép miệng :

- Nghĩ lại cũng thấy hoài niệm phết .

Hắn dừng lại một hồi lâu rồi đột nhiên hỏi :

- Có tâm sự gì à ?

Catherine lắc đầu đáp :

- Đâu có .

Hoàng lấy tay cốc nhẹ vào trán cô bé , cười nói :

- Đừng có chối , tôi chỉ nhìn thoáng qua mặt cô là biết rồi .

Catherine cúi đầu lặng thinh không đáp , mãi sau mới vươn vai đứng lên rồi bất chợt quay lại hỏi :

- Anh có biết mình so với ngày xưa khác nhiều lắm không ?

Hoàng sững người , lắc đầu đáp :

- Em nói gì anh không hiểu ?

- ....

- 46x35 bằng bao nhiêu ?

-1610.

- 78x124=?

-9672

- 16605 /45 = ?



- 369.

Catherine nheo mắt giơ ngón tay cái lên cười với gã . Hoàng cũng thấy giật mình trước khả năng tính toán " xuất thần " của mình , đưa tay gãi đầu nói :

- Chuyện này ...thế này là ..

- Con người là sinh vật phát triển nhất trên hành tinh này , sở hữu sức mạnh vô cùng vô tận ... Em và anh , cả hơn sáu tỷ người đang sinh sống trên trái đất này nữa .. đều chưa có ai phát huy được hết 100% giới hạn của bản thân mình cả . Anh nghĩ ma quỷ , thần thánh có thật hay không ? Em thì tin là có đấy .

Hoàng lấy tay vuốt mũi , lắc đầu nói :

- Em nói gì kỳ vậy ?

Catherine ngẩng đầu lên , nhìn thẳng vào mặt gã hỏi :

- Anh không tin ? Vậy nếu như có cơ hội để kiểm chứng thì anh có dám thử hay không ?

Hoàng nghiêm mặt nhìn cô nói :

- Em hôm nay làm sao vậy ? Sao toàn nói chuyện ở đâu đâu thế ?

Catherine đứng lên đi đi lại lại mấy vòng trước mặt gã rồi thở dài nói :

- Thôi , dù em có nói gì đi nữa thì chắc anh cũng chẳng tin đâu . Bây giờ anh chỉ nghe và nhớ kỹ những điều em sắp nói sau đây là được . Không cần hiểu tại sao , chỉ cần thuộc lòng nó là được . Với trí nhớ hiện giờ của anh thì em nghĩ đó không phải là việc khó , đồng ý chứ ?

Hoàng rút thuốc lá ra hút , thở một hơi rồi nhíu mày nhìn cô bé . Hắn thấy biểu tình của Cath rất nghiêm túc , không hề có ý đùa cợt thì khẽ gật đầu :

- Em nói đi .

- Một là : Dù trong bất cứ trường hợp nào cũng không được cường hóa hai loại huyết thống trở lên .

- Hai là : Hạn chế việc thu nhận người mới , trừ những cá nhân thực sự nổi bật , có khả năng đóng góp cho tập thể , trong trường hợp bắt buộc phải đối kháng với các đoàn đội khác thì phương án tốt nhất là bỏ mặc hoặc nhốt họ lại một nơi nào đó rồi tính sau .

- Ba là : Ngoại trừ những trường hợp bất khả kháng , còn thì không nên quá lạm dụng "Bản Năng Sinh Tồn " , để tránh những tác dụng phụ về sau .

- Bốn là : Trong các bộ phim , hay truyện cổ liên quan đến yếu tố lịch sử thì nhất định không được xen vào nội dung hoặc có hành động khiến tình tiết thay đổi .

- Năm là : Do quy định của " chủ thần " , bất cứ đoàn đội nào có trên mười một người vượt qua hai bộ phim trở lên đều bắt buộc phải chọn lựa : Một là chấp nhận tham gia những bộ phim có độ khó cao , hai là được " chủ thần " ngẫu nhiên tách ra tham gia song song hai bộ phim cùng một lúc . Do độ khó cao nhất chỉ là 17* , nên số lượng thành viên của một đội cũng nên có sự điều chỉnh , hợp lý nhất là mười một người . Trong đó các thành viên có tinh thần lực và cảm ứng lực là những người cần được ưu tiên hàng đầu , bởi sự góp mặt của họ có quyết định tới việc sống còn của cả đội khi đoàn chiến .

- Sáu là : Khi mở khóa được trên 30% giới hạn cơ thể thì hãy nhớ yêu cầu nhân viên hướng dẫn của IOC đưa thẳng tới tới nhập đội với em , Tiểu Đội " The Hope " - Mã số :2345MIS , nếu người ta có hỏi thì cứ đưa chiếc vòng cổ này ra là được .

Thấy Hoàng há hốc miệng vẻ sững sờ , Catherine đành phải đem tất cả những điều vừa nói lặp lại thêm lần nữa . Xong đâu đấy , cô tháo từ trên cổ mình một chiếc dây chuyền bằng bạc , phần mặt có khảm nạm một viên đá màu xanh biếc không hiểu làm từ chất liệu gì , trên có khắc một cái mặt người bé xíu đưa cho gã .

- Gì vậy ?

Hoàng nhăn mặt khi thấy Catherine cầm sợi dây chuyền trịnh trọng đặt vào tay mình . Catherine nhìn chằm chằm gã hồi lâu , hai má hồng lên vì lạnh , nghiêm túc nói :

- Anh đã nhớ hết những điều em vừa nói chưa ?

Hoàng khẽ gật đầu , đang định mở miệng hỏi thì bị cô chặn lại :

- Anh không cần phải thắc mắc , cứ nhớ như in những điều em nói ban nãy trong đầu là được . Chiếc vòng cổ này , anh cũng không được tháo ra dù với bất cứ lý do nào , coi như là nể mặt em đi , được không ?

Hoàng cầm chiếc dây chuyền lên ngắm nhìn một hồi rồi méo mặt nói :

- Em định bắt anh đeo dây chuyền nữ thật đấy à ?

Catherine phùng môi trợn mắt giật lấy chiếc dây chuyền rồi đeo vào cổ gã , khóe miệng nhếch lên có phần đắc ý .

- Xong rồi , để xem anh có tháo được nó ra không .

Hoàng khẽ lắc đầu , cúi xuống nhìn đồng hồ đeo tay rồi cất tiếng nhắc :

- Giờ đã là hai giờ chiều rồi , chúng mình về đi , mấy giờ em bay ?

Catherine lấy tay phủi qua mép váy rồi đứng dậy , nhìn gã nói :

- Bốn giờ , anh đèo em ra sân bay luôn bây giờ được không ?

Hoàng đèo Catherine ra đầu phố rồi gọi taxi cho cô . Lúc này trời vừa lạnh lại còn có mưa phùn nữa , ngồi trong taxi tất nhiên là dễ chịu hơn rất nhiều rồi . Catherine hơi do dự rồi trừng mắt nhìn gã trách :

- Em không muốn đi taxi , anh không đèo em đi được à ?

Hoàng chỉ tay lên trời , lúc này đang mưa phùn lất phất nhẹ giọng khuyên :

- Em xem , thời tiết như vậy ngồi xe máy để cảm lạnh à ? Anh không muốn sáng ngày mai tỉnh dậy đã bị dì Maria gọi điện về mắng cho một trận đâu !

Catherine thấy vẻ mặt của hắn rất nghiêm túc thì biết đây chẳng phải chuyện đùa . Cô tức đến nỗi hai má đỏ hồng , cả người khẽ run lên .

Tên ngốc này .... chẳng hiểu tâm lý con gái gì cả !

- Được rồi , vì thời tiết chứ gì ?

Catherine ngẩng đầu nhìn mưa phùn lất phất lẩm bẩm , hai mắt nhất thời sáng rực lên trong chiều đông lạnh giá .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình full
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Một Trăm Phần Trăm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook