Mưa Bụi Thượng Hải (Dân Quốc)

Chương 42:

Mai Tân Thập Luật

19/07/2024

Hoa huyệt của Mộ Diên đã sớm ướt thẫm ga giường, bên ngoài động hoa là gương mặt đỏ bừng vì tình dục của người đàn ông, hắn cười bên tai Mộ Diên: “Sao bé lại ướt như vậy? Có phải là muốn ca ca nhét vào không?”

“Không, không phải.” Mặt Mộ Diên đỏ như trái cà chua chín mọng, duỗi tay đẩy bờ vai hắn, chỉ thấy hắn không hề để ý mà nuốt lấy chất dịch từ dòng suối mê hồn của cô, trên môi dính vệt nước trong suốt: “Bé có muốn nếm thử hương vị của mình không?”

Mộ Diên cực kỳ xấu hổ, cô liên tục lắc đầu không nói, cô không muốn ăn, nó dơ lắm!

Phó Hàn Sanh nắm cằm cô, đưa đầu lưỡi nóng bỏng tiến vào trong miệng Mộ Diên, cướp lấy hơi thở của cô, cô vừa mới há miệng thì hắn lại tấn công sâu hơn, hai chiếc lưỡi như hai ngọn cỏ quấn quýt lấy nhau triền miên trao nhau nước bọt để rồi phát ra những âm thanh làm người ta xấu hổ che mặt, đến khi rời xa còn kéo theo một sợi chỉ bạc.

Hương vị của dâm thủy hơi tanh, không phải là khó ăn vì nó được trộn lẫn với hương trà trong miệng Phó Hàn Sanh, đúng là loại trà ngon mà.

Miệng hoa huyệt bị hắn xoa xoa, ngón tay chậm rãi đi vào, rõ ràng tối hôm qua nơi này mới bị dương vật chơi đùa nhưng bây giờ nó lại trở về làm cái động nhỏ tiêu hồn rồi, hoàn toàn khép lại, một ngón tay rất khó để đi vào, cần có chút dâm thủy mới vào sâu hơn.



“Ưm… Khó chịu…” Mộ Diên cắn môi, đầu ngón tay dùng sức nắm chặt gối, luồng nhiệt từ hai chân truyền đến làm cô thấy cực kỳ không thoải mái.

Phó Hàn Sanh vô cùng kiên nhẫn dùng tay làm hoa huyệt chảy nước, hai cánh hoa vẫn khép chặt lại, hắn tiếp tục đưa một ngón tay vào bên trong, cả hai ngón tay của hắn bắt đầu tàn phá, quấy đảo dưới lòng suối, cơ thể của người con gái hứng tình cái miệng nhỏ khẽ rên lên phát ra tiếng thở dốc ái muội.

Mộ Diên không chịu được loại hành động này, chỗ tư mật khó chịu, cảm giác như muốn gào lên, cô cầm tay Phó Hàn Sanh lắc lắc: “A… Tam gia xin anh… Xin anh tha cho tôi, cầu xin… Tam gia…”

Bỗng nhiên luồng nước ấm theo dọc đùi cô mà đi xuống, động tác ra vào của hai ngón tay ở hoa huyệt cô càng lúc càng nhanh hơn, Mộ Diên chuyển động eo nhỏ, khe suối không ngừng chảy nước, làm bàn tay Phó Hàn Sanh ướt nhẹp, thậm chí là làm ga giường ướt thêm.

Mộ Diên bụm miệng lại hét to, thân thể run lên, Phó Hàn Sanh cắn chiếc cằm đang đổ mồ hôi của cô: “Tôi không phải là tam gia của em, bé ngoan, gọi Hàn Sanh ca ca đi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mưa Bụi Thượng Hải (Dân Quốc)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook