Chương 34
Lão Lão
25/10/2023
Bọn yêu quái đưa bốn người họ đến một hang động. Nơi đó dành để chứa những người mà chúng bắt được. Họ bị yêu quái đẩy vào bên trong rồi đóng cửa lại. Ở nơi đây, không chỉ có riêng mình họ mà còn có những người khác bị bắt. Nhưng đa phần là trẻ nhỏ và mấy cô giá thiếu nữ. Bọn trẻ nhìn thấy họ thì sợ hãi nép người qua một bên.
" Lý Minh huynh, tại sao lại có nhiều trẻ con ở trong đây vậy?"
" Có lẽ bọn yêu quát bắt trẻ con về để hút linh khí luyện ma pháp. "
Lý Minh ôn tồn giải đáp.
Cả bốn người lẳng lặng đi đến một góc ngồi. Đột nhiên có một cô nương đang bế một đứa trẻ trong tay
quay sang họ với tư thái lúng túng, cô nương đó hỏi:
" Các vị cũng bị chúng bắt đến đây ư!"
Cát Ôn điềm tĩnh gật đầu.
" Bọn chúng thật độc ác. Người lớn thì giết, trẻ nhỏ thì bắt về."
Từ trong lời nói của cô nương đó, Cát Ôn có thể cảm nhận được sự uất ức bên trong của họ. Cát Ôn cảm thấy đồng cảm với con người và căm thù bọn yêu quái làm việc hại người. Bọn chúng có chết cũng không rửa được tội ác của mình gây ra.
" Cô nương, cô không cần lo. Bọn ta nhất định sẽ nghĩ cách cứu mọi người ra ngoài."
" Vị huynh đài này, huynh nói thật sao! Nhưng bọn chúng là yêu quái, chúng ta không thể chống lại chúng được."
" Yêu quái thì lợi hại lắm sao. Chúng tôi này, chúng tôi là thần tiên đấy."
Tinh Tuyết không kìm chế được mà che vào cuộc nói chuyện của đại sư huynh.
Cô nương đó nghe thấy họ nói mình là thần tiên. Trong lòng nửa tin nửa nghi. Nếu họ là thần tiên sao còn bị yêu quái bắt nhốt.
" Các vị cũng bị nhốt ở đây...thần tiên không đánh lại bọn chúng?"
Một câu nói như sự sỉ nhục vào mặt của bốn người họ. Ai nấy đều im lặng ngượng ngùng. Cô nương con người này nói quả thật không sai. Thân tiên mà còn bị bắt thì lấy đâu ra niềm tin để con người tin tưởng mình sẽ cứu họ ra bên ngoài được. Thượng Đằng lạnh lùng nhìn qua cô nương đó nói:
" Bọn ta bị bắt là có lý do. Cô nương tin tưởng bọn ta thì bọn ta nhất định sẽ đưa cô và đám trẻ ra bên ngoài, cồn co không tin cũng không sao."
Chỉ ngắn gọn một câu nói của Thượng Đằng, cô nương đó lại cảm thấy vị huynh đài này đáng tin cậy vô cùng. Cô nương không do dự mà chấp nhận tin lời của họ.
" Tiểu nữ và đám trẻ ra được bên ngoài nhất định sẽ đội ơn của bốn vị."
" Cảm ơn cô nương đã tin tưởng. Bọn ta nhất định sẽ đưa cô nương và đám trẻ ra ngoài."
Tối đến, bọn họ liền bắt tay vào việc. Lúc đầu, Thượng Đằng lấy trong người ra một hạt giống ký sinh, dùng khả năng sinh sôi để nó phát triển trong tức thì. Sau đó, Lý Minh dùng hạt mầm đã đâm chồi cho nó ký sinh vào cơ thể của con ruồi đang bay. Bọn lính canh bên ngoài lúc này đã chìm vào giấc ngủ say nên họ cũng dễ dàng hành động. Tinh Tuyết cũng giúp họ một tay. Vì ruồi không thể sống ở nhiệt độ quá lạnh, cô liền thay đổi nhiệt độ ở nơi đây xuống mức thấp nhất. Con ruồi vì sợ cái lạnh nó nhất định sẽ tìm đường bay ra khỏi động. Lý Minh sẽ dùng thực vật kí sinh để theo dõi con ruồi. Còn về đại sư huynh, sau khi nhận được thông tin sẽ vẽ ra sơ đồ của hang động và cách bố trí để rời khỏi đây mà không bị phát hiện. Chỉ trong thời ngắn ngủi bọn họ đã hoàn thành xong quá trình thông tin của mình. Kế tiếp chính là kế hoạch chạy thoát.
Cát Ôn quay sang nhìn thấy đám trẻ đang say giấc. Đại sư huynh có chút đắng đo. Ở trong đây có nhiều trẻ nhỏ như thế, dù có trốn ra ngoài cũng không thể không làm kinh động đến yêu quái. Trừ khi bọn yêu quái ra khỏi hang hoặc có một buổi tiệc nào đó đang diễn ra mới có thể đánh lừa được bọn chúng.
" Đại sư huynh đã nghĩ ra được cách gì chưa."
Lý Minh thấy Cát Ôn cứ nhìn bọn trẻ rồi lại chau mày trông u phiền. Hắn ta cũng đoán được một nửa nguyên nhân.
" Hang động này chỉ có một lối đi duy nhất. Ta lo rằng bọn trẻ sẽ làm kinh động đến yêu quái. Các đệ có suy nghĩ gì không?"
Cả ba đều lắc đầu. Đột nhiên, Lý Minh chợt nhớ ra một chuyện. Lúc con ruồi bay đi tìm đường ra bên ngoài, nó có bay qua chỗ của Ôn Nhi và tình cờ nghe được bọn họ nói ngày mai sẽ làm nghi thức cúng bái để hút linh khí của đám trẻ. Lý mInh liền kể chuyện này cho Cát Ôn biết.
" Ngày mai ư!"
Cát Ôn suy ngẫm một hồi.
" Ta đã có cách."
" Cách gì?"
Cả ba cùng đồng thanh hỏi.
" Chúng ta sẽ thực hiện chiến lược đánh úp."
"..."
Thấy ba người họ vẫn còn ngơ ngác nhìn mình. Cát Ôn bất lực giải thích cho họ hiểu. Vì ngày sẽ thực hiện nghi thức cúng bái. đám trẻ nhất định sẽ bị bắt ra bên ngoài nhưng vì chúng ta cũng là thần tiên nên cũng có khả năng sẽ bị đưa ra cùng. Lợi dụng việc cúng bái này, chúng ta sẽ tấn công đám yêu quái một cách bất ngờ. Theo như sự quan sát của Cát Ôn, có thể nhận ra rằng những bọn yêu quái đều là cấp thấp nên không khó để đối phó. Tên thủ lĩnh của đám yêu quái cũng có năng lực ngang tầm với Thượng Đằng và Lý Minh. Trong lúc giao chiến, TInh Tuyết sẽ chịu trách nhiệm đưa đám trẻ đến noi ư an toàn. Còn ba người họ sẽ tiêu diệt bọn chúng.
" Đại sư huynh, bước đi này của huynh có thật ổn không?"
Lý Minh có chút lo lắng. Tuy biết rằng kế hoạch không tệ nhưng chưa chắc gì đã đấu lại cô gái kia. Tinh Tuyết dẫn đám trẻ ra bên ngoài có thật sự ổn không?
" Lý Minh huynh, tại sao lại có nhiều trẻ con ở trong đây vậy?"
" Có lẽ bọn yêu quát bắt trẻ con về để hút linh khí luyện ma pháp. "
Lý Minh ôn tồn giải đáp.
Cả bốn người lẳng lặng đi đến một góc ngồi. Đột nhiên có một cô nương đang bế một đứa trẻ trong tay
quay sang họ với tư thái lúng túng, cô nương đó hỏi:
" Các vị cũng bị chúng bắt đến đây ư!"
Cát Ôn điềm tĩnh gật đầu.
" Bọn chúng thật độc ác. Người lớn thì giết, trẻ nhỏ thì bắt về."
Từ trong lời nói của cô nương đó, Cát Ôn có thể cảm nhận được sự uất ức bên trong của họ. Cát Ôn cảm thấy đồng cảm với con người và căm thù bọn yêu quái làm việc hại người. Bọn chúng có chết cũng không rửa được tội ác của mình gây ra.
" Cô nương, cô không cần lo. Bọn ta nhất định sẽ nghĩ cách cứu mọi người ra ngoài."
" Vị huynh đài này, huynh nói thật sao! Nhưng bọn chúng là yêu quái, chúng ta không thể chống lại chúng được."
" Yêu quái thì lợi hại lắm sao. Chúng tôi này, chúng tôi là thần tiên đấy."
Tinh Tuyết không kìm chế được mà che vào cuộc nói chuyện của đại sư huynh.
Cô nương đó nghe thấy họ nói mình là thần tiên. Trong lòng nửa tin nửa nghi. Nếu họ là thần tiên sao còn bị yêu quái bắt nhốt.
" Các vị cũng bị nhốt ở đây...thần tiên không đánh lại bọn chúng?"
Một câu nói như sự sỉ nhục vào mặt của bốn người họ. Ai nấy đều im lặng ngượng ngùng. Cô nương con người này nói quả thật không sai. Thân tiên mà còn bị bắt thì lấy đâu ra niềm tin để con người tin tưởng mình sẽ cứu họ ra bên ngoài được. Thượng Đằng lạnh lùng nhìn qua cô nương đó nói:
" Bọn ta bị bắt là có lý do. Cô nương tin tưởng bọn ta thì bọn ta nhất định sẽ đưa cô và đám trẻ ra bên ngoài, cồn co không tin cũng không sao."
Chỉ ngắn gọn một câu nói của Thượng Đằng, cô nương đó lại cảm thấy vị huynh đài này đáng tin cậy vô cùng. Cô nương không do dự mà chấp nhận tin lời của họ.
" Tiểu nữ và đám trẻ ra được bên ngoài nhất định sẽ đội ơn của bốn vị."
" Cảm ơn cô nương đã tin tưởng. Bọn ta nhất định sẽ đưa cô nương và đám trẻ ra ngoài."
Tối đến, bọn họ liền bắt tay vào việc. Lúc đầu, Thượng Đằng lấy trong người ra một hạt giống ký sinh, dùng khả năng sinh sôi để nó phát triển trong tức thì. Sau đó, Lý Minh dùng hạt mầm đã đâm chồi cho nó ký sinh vào cơ thể của con ruồi đang bay. Bọn lính canh bên ngoài lúc này đã chìm vào giấc ngủ say nên họ cũng dễ dàng hành động. Tinh Tuyết cũng giúp họ một tay. Vì ruồi không thể sống ở nhiệt độ quá lạnh, cô liền thay đổi nhiệt độ ở nơi đây xuống mức thấp nhất. Con ruồi vì sợ cái lạnh nó nhất định sẽ tìm đường bay ra khỏi động. Lý Minh sẽ dùng thực vật kí sinh để theo dõi con ruồi. Còn về đại sư huynh, sau khi nhận được thông tin sẽ vẽ ra sơ đồ của hang động và cách bố trí để rời khỏi đây mà không bị phát hiện. Chỉ trong thời ngắn ngủi bọn họ đã hoàn thành xong quá trình thông tin của mình. Kế tiếp chính là kế hoạch chạy thoát.
Cát Ôn quay sang nhìn thấy đám trẻ đang say giấc. Đại sư huynh có chút đắng đo. Ở trong đây có nhiều trẻ nhỏ như thế, dù có trốn ra ngoài cũng không thể không làm kinh động đến yêu quái. Trừ khi bọn yêu quái ra khỏi hang hoặc có một buổi tiệc nào đó đang diễn ra mới có thể đánh lừa được bọn chúng.
" Đại sư huynh đã nghĩ ra được cách gì chưa."
Lý Minh thấy Cát Ôn cứ nhìn bọn trẻ rồi lại chau mày trông u phiền. Hắn ta cũng đoán được một nửa nguyên nhân.
" Hang động này chỉ có một lối đi duy nhất. Ta lo rằng bọn trẻ sẽ làm kinh động đến yêu quái. Các đệ có suy nghĩ gì không?"
Cả ba đều lắc đầu. Đột nhiên, Lý Minh chợt nhớ ra một chuyện. Lúc con ruồi bay đi tìm đường ra bên ngoài, nó có bay qua chỗ của Ôn Nhi và tình cờ nghe được bọn họ nói ngày mai sẽ làm nghi thức cúng bái để hút linh khí của đám trẻ. Lý mInh liền kể chuyện này cho Cát Ôn biết.
" Ngày mai ư!"
Cát Ôn suy ngẫm một hồi.
" Ta đã có cách."
" Cách gì?"
Cả ba cùng đồng thanh hỏi.
" Chúng ta sẽ thực hiện chiến lược đánh úp."
"..."
Thấy ba người họ vẫn còn ngơ ngác nhìn mình. Cát Ôn bất lực giải thích cho họ hiểu. Vì ngày sẽ thực hiện nghi thức cúng bái. đám trẻ nhất định sẽ bị bắt ra bên ngoài nhưng vì chúng ta cũng là thần tiên nên cũng có khả năng sẽ bị đưa ra cùng. Lợi dụng việc cúng bái này, chúng ta sẽ tấn công đám yêu quái một cách bất ngờ. Theo như sự quan sát của Cát Ôn, có thể nhận ra rằng những bọn yêu quái đều là cấp thấp nên không khó để đối phó. Tên thủ lĩnh của đám yêu quái cũng có năng lực ngang tầm với Thượng Đằng và Lý Minh. Trong lúc giao chiến, TInh Tuyết sẽ chịu trách nhiệm đưa đám trẻ đến noi ư an toàn. Còn ba người họ sẽ tiêu diệt bọn chúng.
" Đại sư huynh, bước đi này của huynh có thật ổn không?"
Lý Minh có chút lo lắng. Tuy biết rằng kế hoạch không tệ nhưng chưa chắc gì đã đấu lại cô gái kia. Tinh Tuyết dẫn đám trẻ ra bên ngoài có thật sự ổn không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.