Chương 35
Scotland Chiết Nhĩ Miêu
04/08/2014
Editor:❀MạnNhi❀
Gần tối, từng chiếc xe quân dụng từ từ chạy vào cổng chính của sư đoàn T. Một ngày huấn luyện của các chiến sĩ lại kết thúc.
Triệu Tiểu Quả đứng ở cửa lớn, nhón chân lên tìm kiếm đoàn xe của đại đội bọn họ, thật vất vả mới nhìn thấy số xe quen thuộc, sau khi chào hỏi với lái xe, ngăn cản chiếc xe jeep đi cuối cùng.
Trình Miễn lái xe qua chỗ rẽ, dừng xe lại hoàn toàn, rồi nhảy xuống hỏi: "Chuyện gì xảy ra vậy?"
Triệu Tiểu Quả nhìn chung quanh một chút, hạ thấp giọng nói với Trình Miễn : "Liên trưởng, chị dâu vừa đến ạ."
Trình Miễn ngẩn ra: "Lúc nào vậy?"
"Xế chiều hôm nay tầm bốn giờ hơn ——"
Trình Miễn nghe, xoay người đóng cửa xe lại, Triệu Tiểu Quả vội vàng gọi anh lại: "Liên trưởng, em thấy sắc mặt của chị dâu không tốt lắm, nói với chị ấy mười câu thì mới trả lời một câu, em lo lắng có phải đã xảy ra chuyện gì hay không, cho nên mới đến đây nói trước cho anh một tiếng, để có sự chuẩn bị."
Chuẩn bị? Anh có thể chuẩn bị cái gì đây. Binh đến tướng chặn, nước đến đất cản.
Trình Miễn cười khổ một tiếng, vỗ vỗ bả vai Triệu Tiểu Quả: "Được rồi, đi về trước đi."
Đưa xe vào nhà để xe, Trình Miễn sải bước trở về đại đội trinh sát. Trên bả vai chỉ đạo viên Từ đang vắt khăn lông, trong tay bưng một cái chậu, đang có chút ngập ngừng đứng ở ngoài cửa, thấy Trình Miễn trở về, muốn nói gì đó, thì bị anh ngăn lại.
"Mình biết hết rồi, cậu nhanh đi tắm đi thôi."
Từ Nghi vẫn không yên tâm lắm: "Nói chuyện cho tốt nha, xem chừng Hà Tiêu biết hết rồi."
Trình Miễn gật đầu một cái, vượt qua anh ta, mở cửa ký túc xá ra.
Hà Tiêu đang ngồi ở trên giường của anh, cầm trong tay một ly nước nóng mà Từ Nghi vừa mới rót cho cô. Mái tóc dài mềm mại phủ toán loạn phía sau bả vai, cô cúi đầu, nhìn chằm chằm vào hơi nước từ từ bốc lên ở trong chén, không biết đang suy nghĩ điều gì. Theo Trình Miễn ở đây nhìn thấy, chỉ biết là cô đang ngẩn người, lông mi thật dài rất lâu chưa chớp.
Trình Miễn đóng cửa phòng lại, âm thanh kia kinh động Hà Tiêu, cô ngẩng đầu lên, nhìn anh. Mắt đối mắt, Trình Miễn mới nhìn rõ cặp mắt của cô sưng lên giống hai bóng đèn. (nguyên văn là ”bóng đèn” a~~
Thật tốt, thật là tốt, cũng không nghĩ ra còn có chuyện gì tốt hơn chuyện này nữa!
Hết chương 35
Gần tối, từng chiếc xe quân dụng từ từ chạy vào cổng chính của sư đoàn T. Một ngày huấn luyện của các chiến sĩ lại kết thúc.
Triệu Tiểu Quả đứng ở cửa lớn, nhón chân lên tìm kiếm đoàn xe của đại đội bọn họ, thật vất vả mới nhìn thấy số xe quen thuộc, sau khi chào hỏi với lái xe, ngăn cản chiếc xe jeep đi cuối cùng.
Trình Miễn lái xe qua chỗ rẽ, dừng xe lại hoàn toàn, rồi nhảy xuống hỏi: "Chuyện gì xảy ra vậy?"
Triệu Tiểu Quả nhìn chung quanh một chút, hạ thấp giọng nói với Trình Miễn : "Liên trưởng, chị dâu vừa đến ạ."
Trình Miễn ngẩn ra: "Lúc nào vậy?"
"Xế chiều hôm nay tầm bốn giờ hơn ——"
Trình Miễn nghe, xoay người đóng cửa xe lại, Triệu Tiểu Quả vội vàng gọi anh lại: "Liên trưởng, em thấy sắc mặt của chị dâu không tốt lắm, nói với chị ấy mười câu thì mới trả lời một câu, em lo lắng có phải đã xảy ra chuyện gì hay không, cho nên mới đến đây nói trước cho anh một tiếng, để có sự chuẩn bị."
Chuẩn bị? Anh có thể chuẩn bị cái gì đây. Binh đến tướng chặn, nước đến đất cản.
Trình Miễn cười khổ một tiếng, vỗ vỗ bả vai Triệu Tiểu Quả: "Được rồi, đi về trước đi."
Đưa xe vào nhà để xe, Trình Miễn sải bước trở về đại đội trinh sát. Trên bả vai chỉ đạo viên Từ đang vắt khăn lông, trong tay bưng một cái chậu, đang có chút ngập ngừng đứng ở ngoài cửa, thấy Trình Miễn trở về, muốn nói gì đó, thì bị anh ngăn lại.
"Mình biết hết rồi, cậu nhanh đi tắm đi thôi."
Từ Nghi vẫn không yên tâm lắm: "Nói chuyện cho tốt nha, xem chừng Hà Tiêu biết hết rồi."
Trình Miễn gật đầu một cái, vượt qua anh ta, mở cửa ký túc xá ra.
Hà Tiêu đang ngồi ở trên giường của anh, cầm trong tay một ly nước nóng mà Từ Nghi vừa mới rót cho cô. Mái tóc dài mềm mại phủ toán loạn phía sau bả vai, cô cúi đầu, nhìn chằm chằm vào hơi nước từ từ bốc lên ở trong chén, không biết đang suy nghĩ điều gì. Theo Trình Miễn ở đây nhìn thấy, chỉ biết là cô đang ngẩn người, lông mi thật dài rất lâu chưa chớp.
Trình Miễn đóng cửa phòng lại, âm thanh kia kinh động Hà Tiêu, cô ngẩng đầu lên, nhìn anh. Mắt đối mắt, Trình Miễn mới nhìn rõ cặp mắt của cô sưng lên giống hai bóng đèn. (nguyên văn là ”bóng đèn” a~~
Thật tốt, thật là tốt, cũng không nghĩ ra còn có chuyện gì tốt hơn chuyện này nữa!
Hết chương 35
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.