Chương 8: Chương 6.2
Lanapham
09/08/2017
Lan Vy hôm nay bận rộn cả ngày. Cô làm trợ lý kế toán trong một công ty
thương mại nhỏ, kinh doanh mặt hàng sắt thép và vật liệu xây dựng. Dù
mức lương cô nhận được chỉ tạm đủ sống, nhưng vì có một anh Sếp rất nhẹ
nhàng và tâm lý nên cũng khiến cho cô kiên trì gắn bó ở đây gần hai năm
qua. Đang là cuối tháng, là thời điểm bận rộn nhất, nên cô cắm cúi suốt
ngày vào công việc mà không có thời gian để ý vào những thứ khác. Tối hôm qua, lúc Jack New nhắn tin cho cô thì Lan Vy cũng đã ngủ tự lúc
nào. Sáng nay cô còn không thèm nhìn lấy cái điện thoại một cái và để
quên luôn điện thoại ở nhà khi ra khỏi cửa. Lan Vy lắm lúc lại hay quên
đồ một cách bất ngờ như thế. Mãi cho đến lúc dừng xe trước cửa công ty
thì Lan Vy mới nhận ra mình không mang điện thoại bên mình. Tâm trạng cô có chút trùng xuống. Những ngày này công
việc rất căng thẳng. Khi nghỉ ngơi, có thể được nghe những bài hát của
Jack New sẽ khiến cô có thể cảm thấy thoải mái hơn. Giọng hát êm đềm và
tha thiết của Jack New luôn khiến cô cảm thấy bình tâm và vững vàng hơn
trước mọi áp lực. “ Hôm nay chắc chắn sẽ rất vật vã.” – Cô có chút ấm ức nghĩ. Nhưng tự mình quên thì tự mình chịu. Cô sẽ cố gắng xử lý tốt mọi
việc , để không phải ở lại công ty trễ. Xong việc cô có thể phi về nhà
thật nhanh, về với Jack New và nghe ngóng xem hôm nay anh như thế nào
.......................................................
Hiện tại Jack New đang ở Studio Mắt Kiếng. Giám đốc Studio không ai khác chính là Huỳnh Lâm. Đó là một gian phòng không quá rộng, nhưng được bày trí rất ngăn nắp và gọn gàng, những bức tường với tông màu chủ đạo là màu trắng, trên bức tường là rất nhiều những tấm ảnh mà Huỳnh Lâm đã chụp trong suốt quá trình làm việc của mình. Góc bên phải là nơi làm việc, góc bên trái là chỗ để mọi người thư giãn và tiếp khách, trên những chiếc bàn luôn có mấy bình hoa nhỏ đặt ở đó. Toàn bộ đều do một tay Huỳnh Lâm thiết kế, tạo ra một không gian làm việc rất thoải mái cũng như để mỗi người có thể phát huy tối đa ý tưởng sáng tạo của mình.
Hôm nay đối với Jack New cũng là một ngày bận rộn. Bài hát mới thu âm của Jack New đang trong giai đoạn hòa âm. Những lúc được nghỉ giải lao, Jack New lại rút Iphone ra để xem. Mỗi lần có tiếng “ting ting” thông báo của Messenger anh lại có chút kích động khó tả. Anh đang mong chờ một điều gì đó từ những tin nhắn đó sao. Chính bản thân anh cũng tự hỏi mình. Nhưng mỗi khi đọc xong tin nhắn anh lại có chút thất vọng. Anh đang chờ đợi người đó phản hồi lại thật ư? Anh bật cười. Anh và người này chỉ là quan hệ giữa fan và idol thôi mà, hơn nữa ngoài đời còn chưa có một lần gặp nhau. Anh và người đó cũng chỉ mới kết bạn với nhau trên facebook được vài ngày. Nhưng thực sự khi Jack nhấn vào nút gửi đi những dòng tin nhắn cho người kia, anh đã nghĩ chắc mình sẽ nhận được phản hôi nhanh thôi. Nhưng đã rất nhiều tin nhắn được mở ra, mà cái tên anh chờ đợi vẫn chưa xuất hiện. Và mỗi lần như thế anh thường tự nhủ “Người kia chắc cũng đang rất bận rộn”, rồi cất điện thoại đi và quay về tiếp tục công việc của mình.
Đối với Jack New từ khi anh bắt đầu lập nghiệp ở đất nước xinh đẹp này, lúc anh chập chững bước chân vào showbiz cho đến lúc anh có được vị trí như ngày hôm nay, thì ngoài sự cố gắng tự lực của bản thân mình thì anh còn có được sự trợ giúp của rất nhiều anh chị em đồng nghiệp. Và một trong những người quan trọng nhất đó Huỳnh Lâm – còn có biệt danh Anh Mắt Kiếng.Huỳnh Lâm có một dáng người gầy, cùng nụ cười lúc nào cũng thường trực ở trên môi, đôi mắt đen với ánh nhìn ấm áp nằm dưới cặp kính cận hình vuông vừa vặn với gương mặt hiền lành. Là một sinh viên tốt nghiệp khoa du lịch của trường đại học ngoại thương Tp Hồ Chí Minh. Nhưng khi đã đỗ tốt nghiệp loại ưu thì Huỳnh Lâm lại không đi theo con đường là một nhà làm du lịch mà anh lại trở thành một nhiếp ảnh gia- kiêm quản lý ca sĩ vì anh yêu nghệ thuật, muốn tận hưởng cảnh sắc ở những chốn yên bình theo cách của riêng mình và cũng muốn làm một điều gì đó đóng góp cho nền âm nhạc nước nhà.
Huỳnh Lâm sinh ra và lớn lên ở miền Tây sông nước, tuổi thơ của Lâm gắn liền với sông nước, với những triền đê , gắn liền với những con đò, những câu hò ơ... Là một chàng trai với trái tim mẫn cảm và có một tình yêu tha thiết đối với những điều thuộc về hoài niệm, cho nên đối với Huỳnh Lâm mà nói, miền Tây sông nước còn là gốc rễ cho tình yêu thương đong đầy...
Jack New và Huỳnh Lâm gặp được nhau và trở thành cộng sự tốt, cũng là một cái duyên do ông trời sắp đặt.
Khi Lâm cùng một người bạn của mình đến phòng trà của ca sĩ A-H’Linh nhân dịp người đó có chuyến công tác từ Hà Nội vào miền Nam, thật tình cờ Jack New cũng ở đó. Lúc Huỳnh Lâm và bạn của mình nghe Jack New hát “Hạ Trắng” của Trịnh Công Sơn cả hai đều không khỏi bất ngờ. Đây là một trong những ca khúc bất hủ của người nhạc sĩ họ Trịnh viết về nỗi mất mát chia ly của một chàng trai với những kí ức về người con gái mà mình yêu thương.
“Gọi nắng trên vai em gầy, đường áo xa áo bay
Nắng qua mắt buồn, lòng hoa bướm say
Lối em đi về trời không có mây
Đường đi suốt mùa nắng lên thắp đầy...”
Những ca từ của ca khúc này từ lâu đã đọng lại trong lòng người nghe những khát khảo cháy bỏng về một tình yêu son sắt, thủy chung ở tận sau đáy lòng của chính Trịnh Công Sơn người nhạc sỹ tài hoa ấy.
Không thể tin được Jack New một anh chàng Tây mắt xanh, mũi lõ, một anh chàng đến từ đất nước Mỹ xa xôi lại có thể trình bày “ Hạ Trắng” tròn vành rõ chữ mà chứa chan tình cảm đến như vậy. Sau đó Huỳnh Lâm với sự hiếu kỳ, đã tìm đến, làm quen và trò chuyện cùng Jack New. Cảm động trước tình cảm dành của Jack New dành cho đất nước này, bị lôi cuốn vì sự tò mò và ham học hỏi của Jack, Lâm đã quyết định trở thành quản lý cho anh chàng ngoại quốc nhưng lại hữu duyên với nhạc Trịnh này. Và bằng trực giác của một người làm nghệ thuật, Huỳnh Lâm tin Jack New sẽ thành công nếu đi theo dòng nhạc này. Huỳnh Lâm với vai trò là quản lý sẽ định hướng và vạch đường để Jack New có thể đến với khán giả một cách nồng hậu và gẫn gũi nhất thông qua những ca khúc nhạc Trịnh nói riêng và những ca khúc trữ tình nói chung.
Lần đầu tiên trong vai trò là một quản lý ca sĩ, mà đồng sự của mình lại là một người ngoại quốc, Huỳnh Lâm biết đây rõ ràng là một thách thức không nhỏ. Nhưng anh tin, dù khác biệt về màu da, về ngôn ngữ, khác biệt về văn hoá nhưng chính tình yêu âm nhạc sẽ là chiếc cầu nối nhịp cho Huỳnh Lâm và Jack New.
.....................
Lan Vy cuối cùng cũng đã hoàn tất công việc của mình. Nhìn lên đồng hồ, đã năm giờ mười lăm phút chiều, hôm nay Lan Vy đã ở lại làm thêm một chút để có thể kịp tiến độ cho công việc và ngày mai trình báo cáo cho sếp. Lan Vy là vậy, luôn là một cô gái nhiệt tình và có trách nhiệm với công việc, dù thực sự, kế toán không phải là nghề nghiệp mà cô theo đuổi. Lan Vy cũng không phải là một cô nàng khéo léo. Những việc như gọt trái cây, cắt tỉa hoa quả, may vá, không phải là thế mạnh của Lan Vy.
Lan Vy yêu sách, yêu những con chữ và ước mơ trở thành một nhà văn chính là khát khao cháy bỏng nhất cuộc đời cô. Lan Vy rất thích được viết, và cô có thể viết về bất cứ điều gì, chỉ cần điều đó lay động trái tim cô. Và đây cũng là điểm mạnh nhất của cô. Đối với Lan Vy, khi được hoà mình vào thế giới của những con chữ, cô mới có thể tìm được chính mình. Ở trong thế giới ấy, cô có thể sống với những tư tưởng của mình, sống với những điều cô tâm niệm, ở trong thế giới ấy có thể khiến cho tâm hồn nhạy cảm của Lan Vy cảm thấy yên bình và thanh thản.
Và có một điều rất đặc biệt ở Lan Vy là khi cô nói chuyện qua những dòng chữ được gõ ra trên máy tính, qua những tin nhắn điện thoại, hoặc cũng có thể là những dòng thư tay thì sẽ luôn khiến cho người tiếp nhận nó, dù bất cứ là ai cũng đều cảm nhận được sự ấm áp và nồng hậu cùng tâm hồn đa cảm của cô.
Thế nhưng, Lan Vy khi trực tiếp nói chuyện với mọi người, mà đặc biệt là với những người mới gặp lần đầu, lại luôn khiến người ta cảm giác ở cô một sự rụt rè nhút nhát, hoặc thậm chí đó là sự lạnh lùng và xa cách... Nhưng khi đã thân quen, khi có thể cảm nhận được sự chân thành từ người đối diện Lan Vy sẽ luôn cởi mơ và nhiệt thành với người đó. Lan Vy là một cô gái yêu ghét rõ ràng, không bao giờ có sự nửa vời và nhập nhằng giữa những điều mình yêu và những điều mình ghét. Một cô gái, nhiều khi giống như một đứa trẻ con, có thể oà khóc vì những điều rất nhỏ, nhưng có những lúc lại chẳng khác nào một người từng trải qua rất nhiều bão giống của cuộc đời, với những suy nghĩ và nhìn nhận vượt xa rất nhiều với tuổi thật của chính mình.
..........
Sau khi cơm nước và tắm rửa xong, Lan Vy liền bước vào không gian của riêng mình, đặt lưng xuống chiếc giường trong căn phòng thân yêu. Cô liền cầm lấy chiếc Samsung màu trắng, nền màn hình là “ tình yêu mới” của cô, theo như cách gọi của nhỏ bạn trên facebook. Tấm hình Jack New với nụ cười hiền lành mà ấm áp đến vô cùng. Cùng với đó là một hình tròn nho nhỏ, với tấm hình đại diện nhìn rất quen. Lan Vy vô cùng mừng rỡ, khi cô ngay tức thì nhận ra, đó chính là Jack New mà không phải ai khác. Anh đã lại nhắn tin cho cô.
Lan Vy nở một nụ cười hạnh phúc, bao mệt nhọc của một ngày vất vả bận rộn với công việc cũng đều tan biến, cô thao tác rất nhanh nhấn vào hình tròn có khuôn mặt của Jack New đang mỉm cười và đọc tin nhắn.
Sau khi đọc xong tin nhắn, cô lại đưa mắt lên nhìn đến chỗ hiện thị thời gian ( 23h00 25/5). Lan Vy cảm thấy xúc động vô cùng, cô đoán có lẽ giờ đó anh vừa mới xong công việc, vất vả là vậy mà anh vẫn nhắn tin cho cô mà không vội vàng đi ngủ. Giờ giấc làm việc của những người làm nghệ thuật giống như Jack New, Lan Vy đâu còn lạ gì. Vẫn biết, với một ca sĩ như Jack New, việc chạy show đến tận một hai giờ sáng là việc rất đỗi bình thường, và nghiễm nhiên khi nghĩ đến những người làm ca sĩ, diễn viên hay nói chung là những người làm nghề gắn bó với sân khấu, với truyền hình thì ai cũng có thể hình dung ra được, giờ giấc sinh hoạt trái ngược của họ.
Nhưng, qua nội dung tin nhắn của Jack New, Lan Vy có thể hiểu được, giờ mà anh nhắn tin cho cô là thời điểm mà anh cần phải nghỉ ngơi sau khi đã vất vả suốt một ngày tại phòng thu âm. Cô không biết, những nghệ sĩ khác liệu có ai như anh không? Những gì anh nói với cô là thật, hay chỉ là một cách để lấy lòng fan của mình? Lan Vy bằng trực giác và cảm nhận của mình trước tất cả những điều mà cô biết đến Jack New ở quãng thời gian vừa qua, cô tin Jack New là chân thành dù đây chỉ mới là lần thứ ba, cô và anh nói chuyện với nhau bằng những dòng tin nhắn được gửi đi qua một màn hình máy tính.
Lan Vy đưa tay bấm tin nhắn được vài dòng rồi lại xoá đi, là cô đang suy nghĩ phải nói gì cho Jack New có thể hiểu rõ được sự cảm động của cô đây. Sau năm lần gõ gõ xoá xoá, cuối cùng Lan Vy cũng đã gửi đến cho Jack New những dòng tin chân thành mộc mạc mà cũng đong đầy sự cảm động trong cô:
“Em rất vui khi đọc được những dòng tin nhắn của anh. Hôm qua em ngủ sớm, sáng nay đi làm lại quên điện thoại ở nhà, nên mãi đến giờ mới đọc được tin nhắn của Jack. Thực sự Jack làm em rất hạnh phúc, Jack cả ngày đi làm về mệt như vậy mà vẫn dành thời gian nhắn tin cho một fan như em. Em cảm ơn Jack nhiều. Nghe Jack sắp ra bài hát mới mà em cảm thấy háo hức lắm, em tin ca khúc mới của Jack cũng sẽ được khán giả đón nhận nồng nhiệt, và đương nhiên em cũng vậy. Chúc Jack ngủ ngon. Clay Phạm”
Lan Vy sau khi gửi đi tin nhắn thì cô lại vào facebook của Jack để xem hôm nay anh có đăng bài mới hay không. Không có bài mới, thế là cô lại tỷ mẫn đi đọc từng comment trên bài đăng cách đây hai hôm của Jack, vừa đọc vừa cười một mình trước những comment khen ngợi Jack cùng sự hồi đáp dễ thương của anh.
...........
..........................
“Tín tin “ có tiếng tin nhắn từ chiếc Iphone của Jack New. Anh đang ngồi ăn cơm cùng với Huỳnh Lâm và Hương Nghi. Jack New một tay vừa cầm đũa, một tay vừa nhấc chiếc điện thoại đang để phía bên tay trái của mình, anh thuần thục thao tác lượt nhẹ trên màn hình rồi bấm đọc tin. Thế rồi, đôi mắt của Jack New ánh lên niềm vui, trên môi cũng nở một nụ cười rạng rỡ
- Này! Jack! ăn cơm đi, có chuyện gì vừa ôm điện thoại vừa cười vậy? - Huỳnh Lâm cất tiếng.
- À...có gì đâu, đâu có gì- Jack New liền vội vàng phân bua.
- Không dám đâu, nhìn cái mặt Jack là tụi này đủ biết cái đâu có gì đó nghĩa là có gì rồi đó nha – Hương Nghi nói chen vào.
- Không! không có gì thật. Mọi người đừng có đoán mò.
- Nếu không có gì, sao tự nhiên vừa nhìn điện thoại vừa cười vậy? Jack !Mắt Kiếng biết Jack vốn không có được bình thường nhưng đâu nghĩ là Jack “nặng” đến vậy.
- Kiểu này là chắc đang “cảm nắng” cô nào rồi. Khai đi, để tụi này còn biết đường mà tính, con gái Việt Nam dạo này khôn lắm đó nha, Jack đừng có để bị dụ! - Hương Nghi nói rồi cười phá lên.
- Hm...hai người muốn nói gì cũng được, nhưng Jack nói không là không rồi, hai người cứ ở đó mà tha hồ “tường” tượng đi.
- Là “tưởng tượng” chứ không phải “tường” ông nội ơi!
- Gì cũng được, miễn sao ý của Jack là vậy đó. - Mặt của Jack New đỏ bừng, anh hậm hực vì bị hai người bạn thân của mình trêu tức, buông điện thoại xuống rồi cắm cúi ăn cho hết phần shushi của mình.
Ngày nào cũng vậy, chỉ cần là có dịp tụ tập nhau là cả ba người Jack New, Huỳnh Lâm và Hương Nghi lại đến đây, quán Matsu với shushi ngon bậc nhất Sài Thành nằm ngay trên con đường Trường Sa, cách nhà của Jack New không xa lắm.
Jack New, Huỳnh Lâm và Hương Nghi cả ba con người trẻ tuổi này cũng giống như rất nhiều những con người trẻ tuổi khác trong cái thành phố rộng lớn với gần chục triệu dân này, đều là những vị khách vãng lai dài hạn. Cách họ đến đây sống rồi lập nghiệp không giống nhau nhưng điểm chung là cuối cùng lại bị chính cái nồng hậu tha thiết, cái bận rộn ồn ào của thành phố này giữ chân.Vì cả ba đều trạc tuổi nhau, nên cách họ nói chuyện với nhau cũng chẳng phải cần kính ngữ hay câu nệ gì, những câu chuyện của họ rất phong phú, rất nhiều chủ đề. Có khi chỉ là chuyện về một chú chó vừa mới bị mất ở xóm trên, nhiều khi lại là những vấn đề thời sự đang “hót hòn họt” được báo đài nói đi nói lại suốt mấy hôm nay. Huỳnh Lâm đối với hai cộng sự của mình luôn có một nguyên tắc, không bao giờ đem chuyện công việc lên nói trong bàn ăn. Với Lâm, chuyện gì ra chuyện nấy. Lâm là một người rất nghiêm túc trong công việc, nhưng cái nghiêm túc ấy lại không khiến cho con người ta cảm thấy căng thẳng hay ngột ngạt, mà làm việc với Lâm, ai cũng thấy thoải mái và công việc lại trở thành như là mỗi cuộc trải nghiệm đầy thú vị và mới mẻ.
Thật ra Huỳnh Lâm lớn hơn Jack vài tuổi, cũng đã lăn lộn ở cái thành phố hoa lệ gần chục năm trời. Lâm cũng đã làm qua không biết bao nhiêu công việc để có thể mưu sinh và tồn tại được ở chốn đô thành này đồng thời cũng là để nung nấu giấc mơ trở thành một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, đem tất cả mọi tâm tư tình cảm của con người ta hoà quyện vào trong từng bức ảnh được ghi lại ở bất cứ nơi đâu.
Huỳnh Lâm nói trắng ra là giống như một “con tắc kè hoa” bởi có quá nhiều cái tài, hát hay, đàn giỏi, viết tốt, trong rất nhiều dự án chương trình lớn nhỏ mỗi khi cần, người ta đều nhớ đến Huỳnh Lâm. Với tài năng như vậy cùng với một khuôn mặt điển trai ưa nhìn và có quan hệ tốt với môt số nghệ sĩ có tiếng nói trong giới nghệ thuật thì việc Huỳnh Lâm trở thành một ngôi sao sáng là một điều hoàn toàn có thể.
Thế nhưng, Huỳnh Lâm lại không muốn đánh mất cuộc sống tự do và yên bình để có thể làm một nhiếp ảnh gia thư thái với bước chân lãng du vừa tác nghiệp, vừa đi thưởng ngoạn những hương sắc cuộc đời một cách trọn vẹn nhất.
Vì vậy, khi gặp được Jack New và hiểu được con đường dấn thân mà chàng trai ngoại quốc đã lựa chọn, Huỳnh Lâm liền ngay lập tức đồng ý trở thành người nâng đỡ cho Jack New, một người hoàn toàn lạ lẫm với đời sống âm nhạc Việt Nam.
Là vai trò của một người quản lý, Huỳnh Lâm ngoài việc định hướng và vạch ra những đường đi nước bước cho Jack New trong công việc, thì anh cũng đồng thời giúp trau dồi khả năng học tiếng Việt của Jack New để anh ta có thể hiểu và sử dụng tiếng Việt một cách nhuẫn nhuyền và phù hợp nhất. Tuy so với những người bạn quốc tế khác có thời gian sinh sống và làm việc tại Việt Nam trong cùng một khoảng thời gian thì về độ sành sõi cũng như phát âm của Jack New vượt trội hơn hẳn và cũng có một phần thuộc về năng khiếu, thế nhưng dù có thế nào đi chăng nữa thì Jack New vẫn là một chàng Mỹ gốc, nên thi thoảng trong những câu nói Jack và những gì Jack viết ra vẫn bị nhầm lẫn khi đặt dấu câu.
Không chỉ dừng lại ở đó, Jack New còn được Huỳnh Lâm xem như một thành viên trong gia đình, một cậu em trai trong đại gia đình với mười mấy anh em của mình.
Có thể nói, gặp được Huỳnh Lâm với Jack New là một điều cực kỳ may mắn, và cũng có thể nói chính nhờ Huỳnh Lâm, mà Jack New lại càng thêm yêu thương và nặng lòng với đất nước và con người nơi đây đến như vậy.
.......................................................
Hiện tại Jack New đang ở Studio Mắt Kiếng. Giám đốc Studio không ai khác chính là Huỳnh Lâm. Đó là một gian phòng không quá rộng, nhưng được bày trí rất ngăn nắp và gọn gàng, những bức tường với tông màu chủ đạo là màu trắng, trên bức tường là rất nhiều những tấm ảnh mà Huỳnh Lâm đã chụp trong suốt quá trình làm việc của mình. Góc bên phải là nơi làm việc, góc bên trái là chỗ để mọi người thư giãn và tiếp khách, trên những chiếc bàn luôn có mấy bình hoa nhỏ đặt ở đó. Toàn bộ đều do một tay Huỳnh Lâm thiết kế, tạo ra một không gian làm việc rất thoải mái cũng như để mỗi người có thể phát huy tối đa ý tưởng sáng tạo của mình.
Hôm nay đối với Jack New cũng là một ngày bận rộn. Bài hát mới thu âm của Jack New đang trong giai đoạn hòa âm. Những lúc được nghỉ giải lao, Jack New lại rút Iphone ra để xem. Mỗi lần có tiếng “ting ting” thông báo của Messenger anh lại có chút kích động khó tả. Anh đang mong chờ một điều gì đó từ những tin nhắn đó sao. Chính bản thân anh cũng tự hỏi mình. Nhưng mỗi khi đọc xong tin nhắn anh lại có chút thất vọng. Anh đang chờ đợi người đó phản hồi lại thật ư? Anh bật cười. Anh và người này chỉ là quan hệ giữa fan và idol thôi mà, hơn nữa ngoài đời còn chưa có một lần gặp nhau. Anh và người đó cũng chỉ mới kết bạn với nhau trên facebook được vài ngày. Nhưng thực sự khi Jack nhấn vào nút gửi đi những dòng tin nhắn cho người kia, anh đã nghĩ chắc mình sẽ nhận được phản hôi nhanh thôi. Nhưng đã rất nhiều tin nhắn được mở ra, mà cái tên anh chờ đợi vẫn chưa xuất hiện. Và mỗi lần như thế anh thường tự nhủ “Người kia chắc cũng đang rất bận rộn”, rồi cất điện thoại đi và quay về tiếp tục công việc của mình.
Đối với Jack New từ khi anh bắt đầu lập nghiệp ở đất nước xinh đẹp này, lúc anh chập chững bước chân vào showbiz cho đến lúc anh có được vị trí như ngày hôm nay, thì ngoài sự cố gắng tự lực của bản thân mình thì anh còn có được sự trợ giúp của rất nhiều anh chị em đồng nghiệp. Và một trong những người quan trọng nhất đó Huỳnh Lâm – còn có biệt danh Anh Mắt Kiếng.Huỳnh Lâm có một dáng người gầy, cùng nụ cười lúc nào cũng thường trực ở trên môi, đôi mắt đen với ánh nhìn ấm áp nằm dưới cặp kính cận hình vuông vừa vặn với gương mặt hiền lành. Là một sinh viên tốt nghiệp khoa du lịch của trường đại học ngoại thương Tp Hồ Chí Minh. Nhưng khi đã đỗ tốt nghiệp loại ưu thì Huỳnh Lâm lại không đi theo con đường là một nhà làm du lịch mà anh lại trở thành một nhiếp ảnh gia- kiêm quản lý ca sĩ vì anh yêu nghệ thuật, muốn tận hưởng cảnh sắc ở những chốn yên bình theo cách của riêng mình và cũng muốn làm một điều gì đó đóng góp cho nền âm nhạc nước nhà.
Huỳnh Lâm sinh ra và lớn lên ở miền Tây sông nước, tuổi thơ của Lâm gắn liền với sông nước, với những triền đê , gắn liền với những con đò, những câu hò ơ... Là một chàng trai với trái tim mẫn cảm và có một tình yêu tha thiết đối với những điều thuộc về hoài niệm, cho nên đối với Huỳnh Lâm mà nói, miền Tây sông nước còn là gốc rễ cho tình yêu thương đong đầy...
Jack New và Huỳnh Lâm gặp được nhau và trở thành cộng sự tốt, cũng là một cái duyên do ông trời sắp đặt.
Khi Lâm cùng một người bạn của mình đến phòng trà của ca sĩ A-H’Linh nhân dịp người đó có chuyến công tác từ Hà Nội vào miền Nam, thật tình cờ Jack New cũng ở đó. Lúc Huỳnh Lâm và bạn của mình nghe Jack New hát “Hạ Trắng” của Trịnh Công Sơn cả hai đều không khỏi bất ngờ. Đây là một trong những ca khúc bất hủ của người nhạc sĩ họ Trịnh viết về nỗi mất mát chia ly của một chàng trai với những kí ức về người con gái mà mình yêu thương.
“Gọi nắng trên vai em gầy, đường áo xa áo bay
Nắng qua mắt buồn, lòng hoa bướm say
Lối em đi về trời không có mây
Đường đi suốt mùa nắng lên thắp đầy...”
Những ca từ của ca khúc này từ lâu đã đọng lại trong lòng người nghe những khát khảo cháy bỏng về một tình yêu son sắt, thủy chung ở tận sau đáy lòng của chính Trịnh Công Sơn người nhạc sỹ tài hoa ấy.
Không thể tin được Jack New một anh chàng Tây mắt xanh, mũi lõ, một anh chàng đến từ đất nước Mỹ xa xôi lại có thể trình bày “ Hạ Trắng” tròn vành rõ chữ mà chứa chan tình cảm đến như vậy. Sau đó Huỳnh Lâm với sự hiếu kỳ, đã tìm đến, làm quen và trò chuyện cùng Jack New. Cảm động trước tình cảm dành của Jack New dành cho đất nước này, bị lôi cuốn vì sự tò mò và ham học hỏi của Jack, Lâm đã quyết định trở thành quản lý cho anh chàng ngoại quốc nhưng lại hữu duyên với nhạc Trịnh này. Và bằng trực giác của một người làm nghệ thuật, Huỳnh Lâm tin Jack New sẽ thành công nếu đi theo dòng nhạc này. Huỳnh Lâm với vai trò là quản lý sẽ định hướng và vạch đường để Jack New có thể đến với khán giả một cách nồng hậu và gẫn gũi nhất thông qua những ca khúc nhạc Trịnh nói riêng và những ca khúc trữ tình nói chung.
Lần đầu tiên trong vai trò là một quản lý ca sĩ, mà đồng sự của mình lại là một người ngoại quốc, Huỳnh Lâm biết đây rõ ràng là một thách thức không nhỏ. Nhưng anh tin, dù khác biệt về màu da, về ngôn ngữ, khác biệt về văn hoá nhưng chính tình yêu âm nhạc sẽ là chiếc cầu nối nhịp cho Huỳnh Lâm và Jack New.
.....................
Lan Vy cuối cùng cũng đã hoàn tất công việc của mình. Nhìn lên đồng hồ, đã năm giờ mười lăm phút chiều, hôm nay Lan Vy đã ở lại làm thêm một chút để có thể kịp tiến độ cho công việc và ngày mai trình báo cáo cho sếp. Lan Vy là vậy, luôn là một cô gái nhiệt tình và có trách nhiệm với công việc, dù thực sự, kế toán không phải là nghề nghiệp mà cô theo đuổi. Lan Vy cũng không phải là một cô nàng khéo léo. Những việc như gọt trái cây, cắt tỉa hoa quả, may vá, không phải là thế mạnh của Lan Vy.
Lan Vy yêu sách, yêu những con chữ và ước mơ trở thành một nhà văn chính là khát khao cháy bỏng nhất cuộc đời cô. Lan Vy rất thích được viết, và cô có thể viết về bất cứ điều gì, chỉ cần điều đó lay động trái tim cô. Và đây cũng là điểm mạnh nhất của cô. Đối với Lan Vy, khi được hoà mình vào thế giới của những con chữ, cô mới có thể tìm được chính mình. Ở trong thế giới ấy, cô có thể sống với những tư tưởng của mình, sống với những điều cô tâm niệm, ở trong thế giới ấy có thể khiến cho tâm hồn nhạy cảm của Lan Vy cảm thấy yên bình và thanh thản.
Và có một điều rất đặc biệt ở Lan Vy là khi cô nói chuyện qua những dòng chữ được gõ ra trên máy tính, qua những tin nhắn điện thoại, hoặc cũng có thể là những dòng thư tay thì sẽ luôn khiến cho người tiếp nhận nó, dù bất cứ là ai cũng đều cảm nhận được sự ấm áp và nồng hậu cùng tâm hồn đa cảm của cô.
Thế nhưng, Lan Vy khi trực tiếp nói chuyện với mọi người, mà đặc biệt là với những người mới gặp lần đầu, lại luôn khiến người ta cảm giác ở cô một sự rụt rè nhút nhát, hoặc thậm chí đó là sự lạnh lùng và xa cách... Nhưng khi đã thân quen, khi có thể cảm nhận được sự chân thành từ người đối diện Lan Vy sẽ luôn cởi mơ và nhiệt thành với người đó. Lan Vy là một cô gái yêu ghét rõ ràng, không bao giờ có sự nửa vời và nhập nhằng giữa những điều mình yêu và những điều mình ghét. Một cô gái, nhiều khi giống như một đứa trẻ con, có thể oà khóc vì những điều rất nhỏ, nhưng có những lúc lại chẳng khác nào một người từng trải qua rất nhiều bão giống của cuộc đời, với những suy nghĩ và nhìn nhận vượt xa rất nhiều với tuổi thật của chính mình.
..........
Sau khi cơm nước và tắm rửa xong, Lan Vy liền bước vào không gian của riêng mình, đặt lưng xuống chiếc giường trong căn phòng thân yêu. Cô liền cầm lấy chiếc Samsung màu trắng, nền màn hình là “ tình yêu mới” của cô, theo như cách gọi của nhỏ bạn trên facebook. Tấm hình Jack New với nụ cười hiền lành mà ấm áp đến vô cùng. Cùng với đó là một hình tròn nho nhỏ, với tấm hình đại diện nhìn rất quen. Lan Vy vô cùng mừng rỡ, khi cô ngay tức thì nhận ra, đó chính là Jack New mà không phải ai khác. Anh đã lại nhắn tin cho cô.
Lan Vy nở một nụ cười hạnh phúc, bao mệt nhọc của một ngày vất vả bận rộn với công việc cũng đều tan biến, cô thao tác rất nhanh nhấn vào hình tròn có khuôn mặt của Jack New đang mỉm cười và đọc tin nhắn.
Sau khi đọc xong tin nhắn, cô lại đưa mắt lên nhìn đến chỗ hiện thị thời gian ( 23h00 25/5). Lan Vy cảm thấy xúc động vô cùng, cô đoán có lẽ giờ đó anh vừa mới xong công việc, vất vả là vậy mà anh vẫn nhắn tin cho cô mà không vội vàng đi ngủ. Giờ giấc làm việc của những người làm nghệ thuật giống như Jack New, Lan Vy đâu còn lạ gì. Vẫn biết, với một ca sĩ như Jack New, việc chạy show đến tận một hai giờ sáng là việc rất đỗi bình thường, và nghiễm nhiên khi nghĩ đến những người làm ca sĩ, diễn viên hay nói chung là những người làm nghề gắn bó với sân khấu, với truyền hình thì ai cũng có thể hình dung ra được, giờ giấc sinh hoạt trái ngược của họ.
Nhưng, qua nội dung tin nhắn của Jack New, Lan Vy có thể hiểu được, giờ mà anh nhắn tin cho cô là thời điểm mà anh cần phải nghỉ ngơi sau khi đã vất vả suốt một ngày tại phòng thu âm. Cô không biết, những nghệ sĩ khác liệu có ai như anh không? Những gì anh nói với cô là thật, hay chỉ là một cách để lấy lòng fan của mình? Lan Vy bằng trực giác và cảm nhận của mình trước tất cả những điều mà cô biết đến Jack New ở quãng thời gian vừa qua, cô tin Jack New là chân thành dù đây chỉ mới là lần thứ ba, cô và anh nói chuyện với nhau bằng những dòng tin nhắn được gửi đi qua một màn hình máy tính.
Lan Vy đưa tay bấm tin nhắn được vài dòng rồi lại xoá đi, là cô đang suy nghĩ phải nói gì cho Jack New có thể hiểu rõ được sự cảm động của cô đây. Sau năm lần gõ gõ xoá xoá, cuối cùng Lan Vy cũng đã gửi đến cho Jack New những dòng tin chân thành mộc mạc mà cũng đong đầy sự cảm động trong cô:
“Em rất vui khi đọc được những dòng tin nhắn của anh. Hôm qua em ngủ sớm, sáng nay đi làm lại quên điện thoại ở nhà, nên mãi đến giờ mới đọc được tin nhắn của Jack. Thực sự Jack làm em rất hạnh phúc, Jack cả ngày đi làm về mệt như vậy mà vẫn dành thời gian nhắn tin cho một fan như em. Em cảm ơn Jack nhiều. Nghe Jack sắp ra bài hát mới mà em cảm thấy háo hức lắm, em tin ca khúc mới của Jack cũng sẽ được khán giả đón nhận nồng nhiệt, và đương nhiên em cũng vậy. Chúc Jack ngủ ngon. Clay Phạm”
Lan Vy sau khi gửi đi tin nhắn thì cô lại vào facebook của Jack để xem hôm nay anh có đăng bài mới hay không. Không có bài mới, thế là cô lại tỷ mẫn đi đọc từng comment trên bài đăng cách đây hai hôm của Jack, vừa đọc vừa cười một mình trước những comment khen ngợi Jack cùng sự hồi đáp dễ thương của anh.
...........
..........................
“Tín tin “ có tiếng tin nhắn từ chiếc Iphone của Jack New. Anh đang ngồi ăn cơm cùng với Huỳnh Lâm và Hương Nghi. Jack New một tay vừa cầm đũa, một tay vừa nhấc chiếc điện thoại đang để phía bên tay trái của mình, anh thuần thục thao tác lượt nhẹ trên màn hình rồi bấm đọc tin. Thế rồi, đôi mắt của Jack New ánh lên niềm vui, trên môi cũng nở một nụ cười rạng rỡ
- Này! Jack! ăn cơm đi, có chuyện gì vừa ôm điện thoại vừa cười vậy? - Huỳnh Lâm cất tiếng.
- À...có gì đâu, đâu có gì- Jack New liền vội vàng phân bua.
- Không dám đâu, nhìn cái mặt Jack là tụi này đủ biết cái đâu có gì đó nghĩa là có gì rồi đó nha – Hương Nghi nói chen vào.
- Không! không có gì thật. Mọi người đừng có đoán mò.
- Nếu không có gì, sao tự nhiên vừa nhìn điện thoại vừa cười vậy? Jack !Mắt Kiếng biết Jack vốn không có được bình thường nhưng đâu nghĩ là Jack “nặng” đến vậy.
- Kiểu này là chắc đang “cảm nắng” cô nào rồi. Khai đi, để tụi này còn biết đường mà tính, con gái Việt Nam dạo này khôn lắm đó nha, Jack đừng có để bị dụ! - Hương Nghi nói rồi cười phá lên.
- Hm...hai người muốn nói gì cũng được, nhưng Jack nói không là không rồi, hai người cứ ở đó mà tha hồ “tường” tượng đi.
- Là “tưởng tượng” chứ không phải “tường” ông nội ơi!
- Gì cũng được, miễn sao ý của Jack là vậy đó. - Mặt của Jack New đỏ bừng, anh hậm hực vì bị hai người bạn thân của mình trêu tức, buông điện thoại xuống rồi cắm cúi ăn cho hết phần shushi của mình.
Ngày nào cũng vậy, chỉ cần là có dịp tụ tập nhau là cả ba người Jack New, Huỳnh Lâm và Hương Nghi lại đến đây, quán Matsu với shushi ngon bậc nhất Sài Thành nằm ngay trên con đường Trường Sa, cách nhà của Jack New không xa lắm.
Jack New, Huỳnh Lâm và Hương Nghi cả ba con người trẻ tuổi này cũng giống như rất nhiều những con người trẻ tuổi khác trong cái thành phố rộng lớn với gần chục triệu dân này, đều là những vị khách vãng lai dài hạn. Cách họ đến đây sống rồi lập nghiệp không giống nhau nhưng điểm chung là cuối cùng lại bị chính cái nồng hậu tha thiết, cái bận rộn ồn ào của thành phố này giữ chân.Vì cả ba đều trạc tuổi nhau, nên cách họ nói chuyện với nhau cũng chẳng phải cần kính ngữ hay câu nệ gì, những câu chuyện của họ rất phong phú, rất nhiều chủ đề. Có khi chỉ là chuyện về một chú chó vừa mới bị mất ở xóm trên, nhiều khi lại là những vấn đề thời sự đang “hót hòn họt” được báo đài nói đi nói lại suốt mấy hôm nay. Huỳnh Lâm đối với hai cộng sự của mình luôn có một nguyên tắc, không bao giờ đem chuyện công việc lên nói trong bàn ăn. Với Lâm, chuyện gì ra chuyện nấy. Lâm là một người rất nghiêm túc trong công việc, nhưng cái nghiêm túc ấy lại không khiến cho con người ta cảm thấy căng thẳng hay ngột ngạt, mà làm việc với Lâm, ai cũng thấy thoải mái và công việc lại trở thành như là mỗi cuộc trải nghiệm đầy thú vị và mới mẻ.
Thật ra Huỳnh Lâm lớn hơn Jack vài tuổi, cũng đã lăn lộn ở cái thành phố hoa lệ gần chục năm trời. Lâm cũng đã làm qua không biết bao nhiêu công việc để có thể mưu sinh và tồn tại được ở chốn đô thành này đồng thời cũng là để nung nấu giấc mơ trở thành một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, đem tất cả mọi tâm tư tình cảm của con người ta hoà quyện vào trong từng bức ảnh được ghi lại ở bất cứ nơi đâu.
Huỳnh Lâm nói trắng ra là giống như một “con tắc kè hoa” bởi có quá nhiều cái tài, hát hay, đàn giỏi, viết tốt, trong rất nhiều dự án chương trình lớn nhỏ mỗi khi cần, người ta đều nhớ đến Huỳnh Lâm. Với tài năng như vậy cùng với một khuôn mặt điển trai ưa nhìn và có quan hệ tốt với môt số nghệ sĩ có tiếng nói trong giới nghệ thuật thì việc Huỳnh Lâm trở thành một ngôi sao sáng là một điều hoàn toàn có thể.
Thế nhưng, Huỳnh Lâm lại không muốn đánh mất cuộc sống tự do và yên bình để có thể làm một nhiếp ảnh gia thư thái với bước chân lãng du vừa tác nghiệp, vừa đi thưởng ngoạn những hương sắc cuộc đời một cách trọn vẹn nhất.
Vì vậy, khi gặp được Jack New và hiểu được con đường dấn thân mà chàng trai ngoại quốc đã lựa chọn, Huỳnh Lâm liền ngay lập tức đồng ý trở thành người nâng đỡ cho Jack New, một người hoàn toàn lạ lẫm với đời sống âm nhạc Việt Nam.
Là vai trò của một người quản lý, Huỳnh Lâm ngoài việc định hướng và vạch ra những đường đi nước bước cho Jack New trong công việc, thì anh cũng đồng thời giúp trau dồi khả năng học tiếng Việt của Jack New để anh ta có thể hiểu và sử dụng tiếng Việt một cách nhuẫn nhuyền và phù hợp nhất. Tuy so với những người bạn quốc tế khác có thời gian sinh sống và làm việc tại Việt Nam trong cùng một khoảng thời gian thì về độ sành sõi cũng như phát âm của Jack New vượt trội hơn hẳn và cũng có một phần thuộc về năng khiếu, thế nhưng dù có thế nào đi chăng nữa thì Jack New vẫn là một chàng Mỹ gốc, nên thi thoảng trong những câu nói Jack và những gì Jack viết ra vẫn bị nhầm lẫn khi đặt dấu câu.
Không chỉ dừng lại ở đó, Jack New còn được Huỳnh Lâm xem như một thành viên trong gia đình, một cậu em trai trong đại gia đình với mười mấy anh em của mình.
Có thể nói, gặp được Huỳnh Lâm với Jack New là một điều cực kỳ may mắn, và cũng có thể nói chính nhờ Huỳnh Lâm, mà Jack New lại càng thêm yêu thương và nặng lòng với đất nước và con người nơi đây đến như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.