Mùa Hạ Năm Ấy

Chương 46: Thư tình

Tĩnh Dạ Nguyệt Xuân

16/08/2022

Mai là cuối năm. Mới đó mà, thời gian trôi nhanh thật.

Tôi đang ngồi bệt giữa sàn để gấp quần áo, chuẩn bị sắp xếp, trang hoàng lại nhà cửa để đón năm mới. Cảm thán tại sao thời gian trôi nhanh quá, đã gần bảy năm kể từ khi tôi gắn bó với cậu ấy rồi.

Nhìn chiếc hộp giấu sâu trong cạnh giường khiến tôi vừa có chút vấn vương vừa cảm thấy tự hào khôn nguôi, đây là tài sản của tôi.

Là đống thư tình tôi đã viết gửi anh suốt 5 năm không gặp. Nhưng kể từ khi gặp lại đến giờ đã gần 2 năm, tôi mới nhớ ra mình vẫn chưa viết thêm bức nào. Bỏi vì, bây giờ anh ấy đã hiện diện ngay trước mắt tôi, cần gì viết vu vơ không người nhận chi cho xa.

Chạm vào từng bức thư của tôi viết dành cho anh, đọc từng dòng từng chữ đã viết vào 5 năm trước, khi quyết định cố quên đi anh ấy, mà lại không nhịn được lại nhớ tới anh, nên mới gửi gắm hết tâm trạng vào từng câu từng chữ để giải tỏa. Đọc lại, làm tôi bật cười.

12/03/****, Hôm nay mưa to thật đó, trời cũng âm u nhiều mây mù, không biết thời tiết bên đó thế nào rồi, có mưa to như ở đây không. Không biết cậu có nhớ mang theo dù không, mắc mưa để bị cảm lạnh thì thật không hay, sẽ bị ốm mất.

Lại không kiềm chế được mà nhớ tới cậu rồi...

25/06/****, Tớ đã kết thúc năm đầu tiên Đại học rồi. Khoe với cậu là điểm số cực cao luôn đó, đứng đầu toàn khối cơ mà! Nếu cậu ở đây thì có phải sẽ mở tiệc thật lớn chúc mừng cho tớ phải không?

Thật muốn " nổ " cho cậu về thành tích của tớ, đáng tiếc là cậu không có ở đây. Cơ mà bên đó, lịch học thế nào nhỉ, có trùng với bên đây không ta, không biết là cậu đã kết thúc năm đầu Đại học chưa? Gửi lời động viên của tớ tới cậu nhé! Dù thế nào cũng phải cố gắng hết sức để không phảu thua kém ai bên đó đấy!

Lại thêm một ngày nhớ cậu rồi...

04/09/****, Tớ bắt đầu năm hai rồi nè. Kì nghỉ hè vừa rồi trọn vẹn lắm, tớ ở quê với bà hết hè luôn, hai bà cháu tớ lúc nào cũng ngồi tâm sự với nhau hết á. Ngoại hay nhắc tới cậu và mong ngóng gặp lại cậu lắm rồi. Nhưng tiếc là không được nhỉ, cậu còn bận học nữa mà.

Ngoại nhớ cậu, tớ cũng nhớ cậu...

25/12/ ****, Noel năm nay, cậu có đi chơi ở đâu hay với ai không? Không biết là cậu đã có đối tượng nào chưa nhỉ, chứ tớ là không có đâu, bởi vì trong tim tớ vẫn chỉ tồn tại duy nhất hình bóng của cậu mà thôi.



Haizz, ra ngoài đi chơi Noel mà đâu đâu cũng thấy các cặp tình nhân phát cơm chó, ngay cả Hi Văn, đứa bạn thân thiết nhất cũng đi chơi với bạn trai cậu ấy rồi, cậu ấy bỏ mặc tớ một thân một mình đây nè, buồn ghê vậy ó!

Nhớ cậu quá đi thôi...

01/01/****, Chúc mừng năm mới nha, dù biết là cậu sẽ không nghe thấy đâu, nhưng vậy thì có sao đâu nè, tớ vẫn muốn chúc mừng cậu!

Giao thừa năm nay lại ở một mình rồi, ngoại tớ lại lên nhà chú dì rồi.

Sao mà tớ nhớ mấy món ăn cậu làm quá đi. Ở bên đó, chắc cậu đón giao thừa cùng các bạn nhỉ? Hay là đã trở về nhà cùng gia đình. Tớ cũng không thể biết.

Nhớ đồ ăn cậu làm, nhớ cả cậu nữa.

14/02/****, Hôm nay đã là ngày lễ tình nhân rồi đó, thời gian trôi nhanh ghê. Tớ làm rất nhiều, cực kì nhiều socola dành cho cậu, tiếc là không thể đưa đến tận tay cho cậu rồi, đành phân phát cho mấy đứa bạn ăn hộ thôi.

Mà ở bên đó thì thiếu gì mấy cô bạn xinh đẹo sẽ tặng cho cậu đâu ha, cậu đẹp trai, thông minh như thế, sang bên đó, vẫn là nam thần vườn trường đó nhỉ. Chắc là nhận được nhiều socola lắm đây.

Socola tớ làm muốn tận tay đem đến tặng cậu, nhưng mục đích cuôi vẫn là muốn nhìn thấy cậu, muốn gặp cậu, bởi vì tớ nhớ cậu...

20/07/****, Làm sao đây, cậu ơi. Ngoại tớ....ngoại của chúng ta mất rồi....từ giờ tớ phải làm sao đây, ngoài ngoại ra tớ không còn người thân nào hết. Ngoại của tớ là người bà tốt bụng, hiền lành nhất từ trước tới giờ, ngoại luôn yêu thương, chiều chuộng tớ hết mực.

Tớ rất yêu ngoại, yêu nhiều lắm, nhờ ngoại mà tớ mới có cuộc sống tốt như bây giờ, nhưng ngoại lại không thể sống đến khi tớ có khả năng báo đáp lại cho ngoại, nhưng dù có báo đáp, nhiều đến mấy cũng là không bao giờ đủ với những gì ngoại đã làm cho tớ. Ngoại chúng ta đi rồi......

Nhưng cậu yêu tâm, ngoại ra đi thanh thản, để lại nụ cười đẹp nhất thế gian cho chúng ta, tớ cũng đã hứa với ngoại, phải luôn mỉm cười hạnh phúc, và tớ sẽ không thất hứa đâu.

25/02/**** A, lâu rồi tớ không viết thư cho cậu nhỉ? Bở vì bận quá ấy, càng về cuối cấp, số lượng bài tập càng nhiều hơn, càng phải chăm chỉ hơn nữa. Tớ không thể để bản thân bị tụt lại phía sau được!



À mà cậu học hành thế nào rồi, nghe nói trường bên đó học khó lắm, chắc cậu vất vả lắm! Nhưng có chăm đến mấy thì cũng phải dành ra chút thời gian để ăn uống, nghỉ ngơi đấy nhé! Tổn hại đến sức khỏe là không được đâu!

Cuối cấp rồi, cả hai chúng ta đều cùng cố gắng nhé!

Nhớ cậu...

31/12/****, Đây có lẽ là bức thư cuối cùng tớ viết cho cậu, chúng ta không thể nào sống mãi trong nỗi nhung nhớ được, đau lắm! Chắc cậu cũng có đối tượng mới rồi, nên tớ nghĩ, đã đến lúc tớ cũng phải buông tay thôi.

Bức thư này là lời tạm biệt cậu.

Đây sẽ là lần cuối cùng tớ nhớ cậu thôi...

Đọc đến đây bất chợt tôi cảm nhận được mùi hương và vòng tay quen thuộc của anh ấy vòng qua eo mình, tựa vào vai tôi mà nhìn đến mấy bức thư trong tay tôi, anh ấy nhanh chóng giật lấy khiến tôi không kịp phản ứng.

Nhìn anh ấy đọc nhanh qua một lượt, tôi cũng không chạy tới giành lại làm gì, chuyện này cũng chẳng có gì để giấu cả mà....

" Suốt thời gian qua em đã viết thư cho anh sao? Tại sao không dán tem gửi chúng đi? "

" Không muốn làm ảnh hưởng đến anh! "

Anh ấy gõ nhẹ vào trán tôi một cái.

" Đồ ngốc này! Nhưng bây giờ không cần phải viết mấy bức thư bí mật này làm gì nữa. Bởi vì người mà em mong nhớ, hiện tại đã ở ngay trước mặt em rồi! "

" Đúng vậy! "

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mùa Hạ Năm Ấy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook