Chương 13: Chương 13: Tôi sẽ bảo vệ mẹ con em
Mỡ Mỡ
02/10/2018
Sáng hôm sau ngay khi tỉnh dậy anh cảm thấy có đôi tay nhỏ đang nắm tay mình liền chau mày nhìn sang thấy cô đang ngồi trên đất gối đầu lên tay mình ngủ gục không lẽ cô ở đây suốt đêm qua liền chau mày khó chịu, sao chẳng chịu nghe lời, hôm qua anh bảo vào phòng anh là muốn cô không phải nhìn thấy máu giờ thì tốt rồi cái không cần nhìn cũng đã nhìn luôn rồi.
* "Ư"
* "Dậy rồi hả "
* "Anh tỉnh rồi sao, tốt quá đêm qua bỗng nhiên anh bị sốt làm em lo chết đi được " cô vừa nói vừa ngồi lên giường dùng trán mình chạm vào trán anh khiến mặt ai kia đỏ bừng lên
* "Vẫn hơi sốt làm sao bây giờ hay chúng ta đến bệnh viện nha" cô lo lắng nhìn anh
* "Không được "
* "Tại sao, lẽ ra anh lên đến thẳng bệnh viện từ đêm qua " cô nhìn anh mắt đỏ ngầu giống như vừa khóc xong
* "Đây là chuyện thế giời ngầm........... Vời lại nếu bác sĩ hỏi chồng em trúng đạn chẳng lẽ em bảo chồng em cằm súng đi bắn người ta nhưng bị người ta bắn lại sao " anh đưa tay sờ đô mắt sưng của cô đau lòng nói đùa mong rằng cô thoải mái hơn
* "Ư hu hu hu ư....... Nhưng mà "nước mắt cô tràn ra rơi vào tay anh
* "Nhìn thấy rồi đúng không "
* "........" Cô nhìn anh gật đầu,anh vươn tay bán lấy cổ cô lôi cô nằm xuống ngực mình
* " tôi sẽ bảo vệ mẹ con em, xong lần này tôi sẽ trở về làm một cảnh sát bình thường, em sẽ không cần phải lo lắng cho tôi nữa nên hãy đợi tôi được không "
* "........" Cô trong lòng anh vẫn không ngừng khóc gật đầu
* " đừng lo điệp vụ được huấn luyện khắc nhiệt hơn cảnh sát rất nhiều, vời lại tôi làm chuyện này đã bốn nắm rồi, nếu không phải sự cố là em tôi nhất định sẽ không về hưu sờm đâu "
Anh vỗ về cô một lúc thì cô không khóc nữa ngước lên nhìn anh
* " em lấy cháo cho anh nha "
* "Ukm "
Ra khỏi phòng anh cô đi vào bếp lấy nồi ủ đặt lên bếp mà từ đêm qua cô nấu đun sôi lại rồi múc ra bát
* " anh ngồi dậy được không"
* "Đút cho tôi đi,a"
Cô liền phì cười trước hành động của anh, nhẹ nhàng bón cho anh nhưng trong lòng lại vô cùng rối loạn
* "Ư"
* "Dậy rồi hả "
* "Anh tỉnh rồi sao, tốt quá đêm qua bỗng nhiên anh bị sốt làm em lo chết đi được " cô vừa nói vừa ngồi lên giường dùng trán mình chạm vào trán anh khiến mặt ai kia đỏ bừng lên
* "Vẫn hơi sốt làm sao bây giờ hay chúng ta đến bệnh viện nha" cô lo lắng nhìn anh
* "Không được "
* "Tại sao, lẽ ra anh lên đến thẳng bệnh viện từ đêm qua " cô nhìn anh mắt đỏ ngầu giống như vừa khóc xong
* "Đây là chuyện thế giời ngầm........... Vời lại nếu bác sĩ hỏi chồng em trúng đạn chẳng lẽ em bảo chồng em cằm súng đi bắn người ta nhưng bị người ta bắn lại sao " anh đưa tay sờ đô mắt sưng của cô đau lòng nói đùa mong rằng cô thoải mái hơn
* "Ư hu hu hu ư....... Nhưng mà "nước mắt cô tràn ra rơi vào tay anh
* "Nhìn thấy rồi đúng không "
* "........" Cô nhìn anh gật đầu,anh vươn tay bán lấy cổ cô lôi cô nằm xuống ngực mình
* " tôi sẽ bảo vệ mẹ con em, xong lần này tôi sẽ trở về làm một cảnh sát bình thường, em sẽ không cần phải lo lắng cho tôi nữa nên hãy đợi tôi được không "
* "........" Cô trong lòng anh vẫn không ngừng khóc gật đầu
* " đừng lo điệp vụ được huấn luyện khắc nhiệt hơn cảnh sát rất nhiều, vời lại tôi làm chuyện này đã bốn nắm rồi, nếu không phải sự cố là em tôi nhất định sẽ không về hưu sờm đâu "
Anh vỗ về cô một lúc thì cô không khóc nữa ngước lên nhìn anh
* " em lấy cháo cho anh nha "
* "Ukm "
Ra khỏi phòng anh cô đi vào bếp lấy nồi ủ đặt lên bếp mà từ đêm qua cô nấu đun sôi lại rồi múc ra bát
* " anh ngồi dậy được không"
* "Đút cho tôi đi,a"
Cô liền phì cười trước hành động của anh, nhẹ nhàng bón cho anh nhưng trong lòng lại vô cùng rối loạn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.