Chương 88: Bắt đầu lại từ những điều cũ
Yuua LI Kirigaya
22/07/2017
Chắc chắn là
vô tình! Rõ ràng là vô tình! Hiển nhiên là vô tình! Chỉ vô tình tới rồi
vô tình bắt gặp nên vô tình nghe thôi! Đó chính là lời biện hộ đầy hùng
hổ nhưng chẳng có chút xác thực đáng tin nào của Nhân Mã và Bảo Bình,
khi Sư Tử, Ngư Nhân và Xà Phu nhìn thấy không chỉ hai người mà cả một
đám chúng nó đang áp tai bên ngoài cửa phòng bệnh nghe trộm. Đến cả
nghiêm túc như Ma Kết, quý phái như Bạch Dương, hay chững chạc như Xử
Nữ, dù bề ngoài tỏ ra không quan tâm nhưng đều đứng sát sát nghe cho rõ. Vài người duy nhất thật sự không bận tâm có lẽ ngoài Thiên Yết với bản
tính trời sinh thì chỉ còn mỗi Cự Giải. Dù rằng đứng ngay sau Xử Nữ,
nhưng cậu hoàn toàn không có hứng thú nghe trộm chuyện người khác, đặc
biệt là của bạn bè mình.
Nói về chuyện mà tụi nó tò mò tọc mạch, đương nhiên là cuộc nói chuyện lúc đó của Sư Tử và Ngư Nhân để giải toả mối hiểu lầm nghi ngờ giữa hai người suốt hơn sáu năm trời. Dù tụi nó nghe không hiểu đầu đuôi cho lắm, nhưng phần nào cũng có thể ghép lại thành câu chuyện và từ đó suy ra một chân lý rằng, Khương Ngư Nhân không hoàn toàn là một kẻ phản diện đích thực.
Đó có lẽ là một trong những lý do khiến cho mối bất hoà không mấy thiện cảm giữa tụi nó và Ngư Nhân đang dần dần giảm xuống một cách đáng kể. Điển hình nhất là gần đây, tụi nó đã gần như không còn dành cho cô bạn kia một sự đối xử lạnh nhạt và thái độ không hài lòng như trước kia nữa.
Nhưng hiển nhiên, cái gì cũng có ngoại lệ cả.
Đối với một người vẫn xem Ngư Nhân là kẻ đã hãm hại bạn bè mình nhiều lần, có thể nói Nhân Mã là một trong những người trong số tụi nó khó chịu với sự xuất hiện của cô nhất. Nói thẳng ra thì cậu ghét cô vô cùng, ghét ra mặt, và luôn cảm thấy cô là loại người cực kỳ giả tạo chướng mắt. Chính bởi điều đó, thực sự phải nói là rất khó để bắt cậu thôi khó chịu với Ngư Nhân, nhất là khi Nhân Mã đã luôn cảm thấy cậu không cần thiết phải quan tâm đến lý do dẫn đến những hành động của cô. Nhưng khi mà phần nào sự khó chịu đó cũng đã được chủ nhân của nó cố đè nén xuống mức thấp nhất, dù không thể vui vẻ cười nói với Ngư Nhân, cậu có thể không còn hằn học và lộ rõ thái độ ghét bỏ với cô đã được xem là điều tốt rồi. Dù sao, Nhân Mã rõ ràng không phải lúc nào cũng là loại người chóng giận chóng quên, nhất là khi cậu ghét một ai đó.
Và đương nhiên một điều, ngoài Nhân Mã ra thì Xà Phu cũng không tốt hơn là mấy. Cậu trước sau vẫn nói chuyện với Ngư Nhân rất bình thường, điều duy nhất là không bao giờ nhìn vào mắt cô và luôn tỏ ra rất lạnh nhạt đằng sau nụ cười thân thiện.
Tụi nó vốn cũng chẳng muốn khơi mào chuyện quá khứ hiểu lầm của Ngư Nhân và Sư Tử đâu, mặc dù rõ ràng có hơi tò mò một chút về mối thù ghét thuở trước giữa hai người. Nhưng Thiên Bình thì khác. Dù ngoài mặt rất hay tỏ ra như không quan tâm tới em mình, nhưng chuyện gì về Sư Tử cũng muốn biết cho bằng được. Vì vậy cuối cùng, cô em gái đáng thương và cô bạn từng thân tội nghiệp đành phải đem chuyện kể cho tụi nó, và đương nhiên vẫn giấu đi vài phần mà hai đứa không muốn kể ra.
Chẳng rõ có phải vì điều này hay không mà gần đây, Ngư Nhân với tụi nó gần như thân thiết hơn hẳn. Cô thậm chí dần ngừng chơi với những người bạn trước vốn chưa bao giờ xem cô là bạn, hoàn toàn vì những lời rủ rê cùng ăn trưa của chị Bảo Bình, chị Kim Ngưu, anh Cự Giải và Song Tử, cùng với sự đồng ý của những người khác mà năng nổ nhất, là Sư Tử. Dần dần hình thành thói quen, dù chỉ mới một thời gian thôi, đến trường gặp tụi nó và trò chuyện đã trở nên một trong những việc cô muốn làm nhất.
Sự thật là Ngư Nhân thấy rất vui. Suy cho cùng, cô cũng đã luôn mong muốn được kết bạn và có bạn. Dù rằng rõ ràng, trong số cả đám vẫn còn vài người đối với Ngư Nhân vẫn hơi gượng gạo, giống như cách cô gượng gạo khi nói chuyện cùng họ. Kể cả Sư Tử, người đã từng là bạn thân của cô trước đây, bây giờ cũng chỉ dừng lại ở mức độ bạn bè bình thường, và Ngư Nhân thực lòng nhẹ nhõm khi mọi chuyện xảy ra như vậy. Có thể trở lại làm bạn là một chuyện, nhưng thân thiết như trước kia thì lại là một chuyện khác.
Nếu nói đến người Ngư Nhân nói chuyện nhiều nhất trong số tụi nó, người cô có thể vui vẻ cười nói nhất, rõ ràng là cực kỳ trớ trêu và có phần buồn cười, chính là cô nàng hoa khôi tiếng tăm lẫy lừng không biết đến bao giờ phai mờ, Kiều Bạch Dương.
Xinh đẹp và tài năng, học lực khá giỏi, lại biết chơi vĩ cầm, dù rằng miệng lưỡi có hơi độc địa một chút. Đó là những gì Ngư Nhân nhận xét về Bạch Dương mỗi khi cùng cô nói chuyện và nhìn cô nói chuyện. Tuy nhiên, mỗi khi ở cạnh Ma Kết thì lại khác. Vẫn quý phái thanh lịch như vậy, vẫn chững chạc điềm đạm như vậy, nhưng thỉnh thoảng chỉ cần vài ba câu thì mặt mày đã đỏ ửng như trái cà chua chín. Vô cùng dễ thương.
Về phần Bạch Dương, cô đương nhiên dễ dàng nhận ra sự thân thiết gần đây giữa mình và Ngư Nhân. Dù rằng trước đây khi Ngư Nhân vừa tới lớp, cô đã cực kỳ ghét cô bạn, nói thậm tệ hơn là không ưa dù chỉ một chút. Trước là vì cảm thấy cô bạn mới sẽ lăm le cạnh tranh vị trí hoa khôi của mình, sau lại thêm cả một đống chuyện rắc rối xảy ra cho bạn cô, và khi mà tất cả đều liên quan đến cô ta trên một vài phương diện, lập tức đã khiến Bạch Dương đã không ưa càng thêm ghét bỏ. Nhưng giờ thì không. Bằng cách nào đó, cô có thể nói chuyện với Ngư Nhân, thậm chí là rất thoải mái và vui vẻ. Một trong những lý do có lẽ là do trong năm học lớp mười một này, Kiều Bạch Dương và Khương Ngư Nhân là đôi bạn cùng bàn cùng tiến không cùng lùi.
Đôi khi với Ngư Nhân, Bạch Dương có thể nói chuyện không suy nghĩ, và ngược lại cũng như vậy. Mặc dù đến cả bản thân của hai người còn không hiểu lý do tại sao, nhất là khi trước đây cả hai rõ ràng còn không thèm để nhau vào mắt.
"Có gì lo lắng sao, công chúa?"
Vẫn liên tục vừa ngẩng đầu nhìn bảng vừa cúi xuống ghi ghi chép chép vào tập, Ngư Nhân bình thản lên tiếng hỏi, sau khi vui vẻ đưa mắt nhìn sang cô bạn mới thân của mình cùng một nụ cười ranh mãnh.
"Không biết luôn. Nhưng đúng là có lo lắng thật."
Cây bút đang quay trên tay được Bạch Dương chán nản ngậm vào giữa hai môi, trong khi đầu thỉnh thoảng lại lắc qua lại cùng đôi chân mày thanh tú hơi nhíu lại như đang suy nghĩ gì đó.
"Gì? Nói giỡn mà thiệt hả? Đang lo lắng thiệt hả?"
Liếc xéo Ngư Nhân khi cô nàng bất chợt quay phắt sang và nhìn mình bằng ánh mắt không kìm nổi sự kinh ngạc khó tin, trong lòng Bạch Dương lập tức dâng lên sự khó chịu. Tay cô thản nhiên dí nhẹ vào trán cô bạn một cái, hoàn toàn không chút bận tâm đẩy Ngư Nhân ra.
"Ghi bài thì lo ghi bài đi! Mà cậu nghĩ mình vừa làm thái độ gì thế hả?"
Cứ làm như cô không biết lo lắng không bằng, hở chút thôi là đã nhìn cô bằng ánh mắt nghi hoặc khó tin. Hừ, nực cười!
"Thì tớ cũng lo, lo cho cậu thôi chứ-"
"Được rồi, bài học hôm nay kết thúc ở đây! Các em lấy giấy ra làm bài kiểm tra!"
Không chỉ mỗi Bạch Dương và Ngư Nhân dẹp ngay chuyện của mình sang bên và quay phắt lên nhìn vị giáo viên vừa buông lời hết sức bình thản, mà hầu như mọi người trong lớp đều mang cùng một biểu cảm kinh ngạc trên mặt, và sau đó đương nhiên là sự bất mãn. Còn chưa kịp phản ứng gì vì tự dưng được cho nghỉ sớm thì đâu ra một bài kiểm tra đột xuất không báo trước, làm gì có ai có thể vui mừng đến độ nhảy cẫng lên chứ. Ôi, vớ vẩn.
"Im lặng! Nếu ai còn phản đối, tôi lập tức ghi tên vào sổ đầu bài!"
Câu nói cuối cùng rõ ràng là có chủ đích, khi mà trong lúc cả lớp lập tức im lặng không một âm thanh, đôi mắt sắc lẻm của giáo viên đã liếc ngay sang cậu học sinh vừa đứng bật dậy, cũng là người đầu tiên và cầm đầu cho việc phản đối kiểm tra đột xuất.
"Tôi nói vậy chắc em hiểu rồi chứ, Nhân Mã?"
Nhìn Nhân Mã bực dọc hằn học ngồi phịch xuống ghế với vẻ mặt không thể tức tối hơn, Bạch Dương và Ngư Nhân quay sang nhìn nhau, chớp mắt vài cái rồi tự dưng bật cười vui vẻ.
Trước khi hai cô nàng bị giáo viên nhắc nhở lần thứ nhất.
***
"Gì? Sinh nhật Ma Kết hả?"
"Giảm ngay âm lượng của cậu lại cho tớ!"
Lập tức ngồi phắt dậy trong một khắc và vội dùng tay vội bịt miệng cô bạn đang ngồi đối diện mình, Bạch Dương mắt mở to đầy cảnh cáo. Khi Ngư Nhân gật gật đầu, cô mới chịu bỏ tay ngồi xuống, tiếp tục dùng bữa sáng đang dang dở.
Ngư Nhân nhìn xung quanh căng tin một lượt, cả người hơi rướn tới và dùng tay che miệng nói nhỏ, trong khi đôi mắt to tròn hiện lên đầy sự thích thú.
"Sao cậu biết? Ma Kết nói hả?"
"Không, là chị Xử nói. Chị ấy còn kéo tớ sang một góc để cùng chị Bảo Bình hỏi khẩu cung tớ đấy."
Bạch Dương vừa nói vừa khẽ rùng mình.
"Rồi tính sao? Có định tặng bạn trai thứ gì hay ho không?"
Lúc này đang là giờ ra chơi đầu tiên của buổi sáng. Bình thường những lúc như thế thì cả đám, bao gồm cả mười mấy đứa của hai lớp đều kéo nhau ra căng tin ngồi tụm một góc vừa ăn vừa buôn chuyện. Nhưng ban nãy khi đi ngang sang lớp 12-2, bên đó hình như đang có bài kiểm tra và kéo dài cho tới tận bây giờ. Song Tử và Ma Kết thì lên phòng giáo vụ có việc, trong khi Nhân Mã phải tới phòng câu lạc bộ lấy vài thứ. Rốt cuộc, dù giờ ra chơi đã gần hết tới nơi, Bạch Dương và Ngư Nhân vẫn chưa thấy mặt ai cả.
Một điều cần phải nói tới, là hôm nay Sư Tử lại nghỉ học, cùng với Xà Phu và nếu như Bạch Dương không nhìn nhầm khi đi ngang lớp 12-2 ban nãy, cả Thiên Yết cũng không đi học. Mặc dù đây rõ ràng là sự trùng hợp, cô lại không thể ngăn mình nghĩ ngợi được.
Mình sẽ hỏi khi anh Thiên Bình tới, Bạch Dương tự nhủ.
"Mà, hôm nay là giáng sinh rồi. Sinh nhật của lớp trưởng có dính dáng gì mấy ngày này không?"
Dòng suy nghĩ vẩn vơ bị cắt đứt bởi câu hỏi của Ngư Nhân, Bạch Dương hơi ngẩng đầu và chớp mắt mấy cái. Một tay chống lên bàn nghiêng đầu, cô khép mắt lơ đễnh.
"Có đó, sinh nhật Kết là ngày 25, ngay ngày mai luôn. Vậy nên tớ mới đắn đo thế này đây này!"
Dù đã hẹn hò quen nhau cũng gần một năm rồi, nhưng chuyện tặng quà cho Ma Kết đối với Bạch Dương vẫn là một trong những việc khó khăn nhất. Cô không biết phải tặng gì cho cậu, khi mà cậu bạn trai nào đó cứ mở miệng ra là bảo không cần, có thì cũng là một câu "Gì cũng được." vô cùng nhạt nhẽo.
Ngón trỏ đặt hờ trước miệng, Ngư Nhân liếc mắt ra chiều suy nghĩ cùng cô bạn của mình. Cái đầu liên tục lắc qua lại cùng đôi chân mày nhăn lại giãn ra không ngừng, cuối cùng cô nàng vỗ tay một cái, vẻ mặt theo đó hớn hở hẳn lên.
"Vậy chiều nay đi cùng tớ đi! Tớ biết vài chỗ bán đồ dễ thương lắm."
"Cậu không định bắt cóc tớ đấy chứ?"
"Nè, quá đáng nha!"
Cũng không phải là có ý xấu xa móc mỉa gì đâu, Bạch Dương chỉ là thấy chán nên mới muốn trêu bạn mình một chút. Khoé môi thanh tú hơi cong lên khi Ngư Nhân đỏ bừng mặt vì giận.
"Nhưng mà này, ai lại đến mấy chỗ dễ thương để mua đồ cho con trai?"
Cũng phải ha.
"Thôi mà, lo nhiều làm gì! Tới đó rồi tính!"
Nhìn cô bạn đang ngồi đối diện mình vui vẻ dùng bữa sáng, Bạch Dương chợt nghĩ đến một vài điều. Có vài thứ cô muốn hỏi Ngư Nhân, nhưng lại cứ băn khoăn mãi không biết có nên hỏi ra hay không.
"Nhân này, cậu có thích ai không?"
"Có chứ!"
Không một giây ngẩng đầu lên nhìn Bạch Dương, Ngư Nhân gần như chăm chú vào dĩa thức ăn của mình trong khi miệng vừa nhai liên tục vừa trả lời cô. Nhanh và bình thản đến mức khiến Bạch Dương thấy ngạc nhiên. Nuốt xuống một cái, Ngư Nhân vui vẻ nhìn lên cô bạn mình, sau đó nghiêng đầu sang bên cười híp mắt.
"Tớ thích Xà Phu! Tớ yêu cậu ấy vô cùng!"
Sự kinh ngạc trong Bạch Dương lập tức biến ngay thành sự nghi hoặc khó tin, điển hình là mắt cô nhìn Ngư Nhân cứ chớp liên hồi đầy suy xét. Bạch Dương nhướng mày.
"Gì? Đùa hả? Tớ cứ tưởng cậu thích-"
"Song Ngư hả? Tớ đoán là khi đó tớ khá nhầm về tình cảm của mình. Nói sao nhỉ, cái lúc tớ từ bỏ tìm kiếm vì cảm thấy vô vọng ấy mà, và anh ấy xuất hiện như một vị thần!"
Câu nói rõ ràng tràn đầy sức sống bông đùa, vậy mà vào tai Bạch Dương lại thoáng qua vài phần buồn bã. Nói cho cùng, thật sự mà nói thì cô cũng không hiểu cho lắm. Cô nghĩ Ngư Nhân thích Song Ngư vì có đôi lúc cô nhìn thấy cô bạn bám víu lấy cậu ta, mặc dù bây giờ thì hình như không còn nữa. Có thể là vì Song Ngư và Xà Phu có ngoại hình giống nhau, nhưng như một vị thần, lại còn là với một tên lầm lì hắc ám lại gắt gỏng khó ưa như cậu ta! Dù vậy, nhìn nụ cười vừa thảnh thơi vừa bất lực kia, cô lại không thể hỏi thêm bất kỳ điều gì.
Khi chơi cùng nhau rồi mới nhận ra rằng, đằng sau vẻ ngoài hoạt bát ngọt ngào của Ngư Nhân, bạn của Bạch Dương có nhiều tâm sự lắm. Có những điều mà cô bạn ấy vẫn chưa thể nói ra được.
"Vậy cậu đã chọn, giữa hai người bọn họ sao?"
"Tớ làm gì có quyền lựa chọn hả Dương. Vì với ai, tớ cũng đắc tội và gây ra lỗi lầm hết."
Tớ muốn giúp Ngư Vũ, muốn thay người đó chuộc lại tội lỗi đã gây nên cho anh ấy. Nhưng với Xà Phu thì tớ không biết phải làm gì, khi mà tớ nhận ra tớ yêu cậu ấy quá nhiều. Nực cười và lố bịch quá, phải không?
"Ê ui, hai cô bạn của tôi đang vui vẻ nói cái gì ấy nhỉ?"
Ngay khi Bạch Dương vừa định mở lời, Song Tử từ đâu đã lù lù xuất hiện đằng sau cô cùng với Ma Kết. Trong khi cậu kéo ghế ngồi cạnh bạn gái mình, Song Tử liền lon ton chạy sang ôm chầm lấy cổ Ngư Nhân và ngồi xuống ríu rít nói chuyện với cô nàng.
Thề có trời đất, hai người này không lâu dạo trước rõ ràng là kẻ thù, còn là kẻ thù cực lớn. Một đứa là đồng phạm bắt cóc, một đứa là nạn nhân bị bắt cóc, và rõ ràng là cả hai còn không thèm để tâm gì đến việc đó.
Mặc dù cũng không trách ai được.
"Có chuyện gì mà gọi hai người vậy?"
"Vài chuyện của lớp ấy mà."
Năm học mới này, bên cạnh vị trí lớp trưởng không đổi của Ma Kết, Sư Tử không còn là lớp phó nữa. Lẽ ra vì là lớp cũ đưa lên nên chỉ cần giữ nguyên là được, nhưng thầy chủ nhiệm bảo vì cô năm trước đã nghỉ học khá nhiều, do đó năm nay, chức vụ này thuộc về Song Tử, nữ sinh có điểm cao nhất khối mười năm trước mặc kệ sự từ chối quyết liệt của cô, trong khi Ma Kết là nam sinh nhất khối và đứng nhất bảng xếp hạng cả năm.
Nhìn Ma Kết đưa tay day day thái dương và tay còn lại vươn ra lấy ly nước trên bàn của Bạch Dương uống một hơi, cô chống tay nhìn cậu cười một tiếng. Và nụ cười ấy tắt ngúm đi ngay khi ai đó tự dưng không nói không rằng dựa đầu vào vai cô. Trước khi Bạch Dương kịp ú ớ điều gì thì cậu đã rơi vào giấc ngủ từ lúc nào.
Hay thật, giờ lại còn xem cô là cái gối nằm của cậu ta.
"Thông cảm đi, ban nãy đứng nghe thầy nói chuyện mà cậu ấy cứ gục lên gục xuống. Lớp trưởng chắc cũng mệt lắm rồi."
Bạch Dương chỉ ậm ừ trước lời giải thích đi kèm cái phủi tay cho qua chuyện của Song Tử. Cô không nghĩ việc học thi cho kì thi học sinh giỏi đối với một thiên tài như Ma Kết có thể khiến cậu đuối sức đến thiếu ngủ thế này, trừ khi là có lý do gì đó khác. Bạch Dương chợt nhớ ra, hình như Xử Nữ và Thiên Yết cũng có tham gia kì thi này thì phải.
Chị ấy đúng là chị gái có một không hai.
"Nói chứ trời ơi, nhìn tình cảm ghê, phát ghen luôn ấy."
"Này này, muốn lãng mạn thì ra chỗ khác mà thể hiện nha!"
Nếu không ở trong trạng thái không thể nhúc nhích, Bạch Dương thề, cô đã chạy sang cho hai nhỏ bạn mình một bài học ra trò rồi.
Đúng là đáng ghét mà.
Nói về chuyện mà tụi nó tò mò tọc mạch, đương nhiên là cuộc nói chuyện lúc đó của Sư Tử và Ngư Nhân để giải toả mối hiểu lầm nghi ngờ giữa hai người suốt hơn sáu năm trời. Dù tụi nó nghe không hiểu đầu đuôi cho lắm, nhưng phần nào cũng có thể ghép lại thành câu chuyện và từ đó suy ra một chân lý rằng, Khương Ngư Nhân không hoàn toàn là một kẻ phản diện đích thực.
Đó có lẽ là một trong những lý do khiến cho mối bất hoà không mấy thiện cảm giữa tụi nó và Ngư Nhân đang dần dần giảm xuống một cách đáng kể. Điển hình nhất là gần đây, tụi nó đã gần như không còn dành cho cô bạn kia một sự đối xử lạnh nhạt và thái độ không hài lòng như trước kia nữa.
Nhưng hiển nhiên, cái gì cũng có ngoại lệ cả.
Đối với một người vẫn xem Ngư Nhân là kẻ đã hãm hại bạn bè mình nhiều lần, có thể nói Nhân Mã là một trong những người trong số tụi nó khó chịu với sự xuất hiện của cô nhất. Nói thẳng ra thì cậu ghét cô vô cùng, ghét ra mặt, và luôn cảm thấy cô là loại người cực kỳ giả tạo chướng mắt. Chính bởi điều đó, thực sự phải nói là rất khó để bắt cậu thôi khó chịu với Ngư Nhân, nhất là khi Nhân Mã đã luôn cảm thấy cậu không cần thiết phải quan tâm đến lý do dẫn đến những hành động của cô. Nhưng khi mà phần nào sự khó chịu đó cũng đã được chủ nhân của nó cố đè nén xuống mức thấp nhất, dù không thể vui vẻ cười nói với Ngư Nhân, cậu có thể không còn hằn học và lộ rõ thái độ ghét bỏ với cô đã được xem là điều tốt rồi. Dù sao, Nhân Mã rõ ràng không phải lúc nào cũng là loại người chóng giận chóng quên, nhất là khi cậu ghét một ai đó.
Và đương nhiên một điều, ngoài Nhân Mã ra thì Xà Phu cũng không tốt hơn là mấy. Cậu trước sau vẫn nói chuyện với Ngư Nhân rất bình thường, điều duy nhất là không bao giờ nhìn vào mắt cô và luôn tỏ ra rất lạnh nhạt đằng sau nụ cười thân thiện.
Tụi nó vốn cũng chẳng muốn khơi mào chuyện quá khứ hiểu lầm của Ngư Nhân và Sư Tử đâu, mặc dù rõ ràng có hơi tò mò một chút về mối thù ghét thuở trước giữa hai người. Nhưng Thiên Bình thì khác. Dù ngoài mặt rất hay tỏ ra như không quan tâm tới em mình, nhưng chuyện gì về Sư Tử cũng muốn biết cho bằng được. Vì vậy cuối cùng, cô em gái đáng thương và cô bạn từng thân tội nghiệp đành phải đem chuyện kể cho tụi nó, và đương nhiên vẫn giấu đi vài phần mà hai đứa không muốn kể ra.
Chẳng rõ có phải vì điều này hay không mà gần đây, Ngư Nhân với tụi nó gần như thân thiết hơn hẳn. Cô thậm chí dần ngừng chơi với những người bạn trước vốn chưa bao giờ xem cô là bạn, hoàn toàn vì những lời rủ rê cùng ăn trưa của chị Bảo Bình, chị Kim Ngưu, anh Cự Giải và Song Tử, cùng với sự đồng ý của những người khác mà năng nổ nhất, là Sư Tử. Dần dần hình thành thói quen, dù chỉ mới một thời gian thôi, đến trường gặp tụi nó và trò chuyện đã trở nên một trong những việc cô muốn làm nhất.
Sự thật là Ngư Nhân thấy rất vui. Suy cho cùng, cô cũng đã luôn mong muốn được kết bạn và có bạn. Dù rằng rõ ràng, trong số cả đám vẫn còn vài người đối với Ngư Nhân vẫn hơi gượng gạo, giống như cách cô gượng gạo khi nói chuyện cùng họ. Kể cả Sư Tử, người đã từng là bạn thân của cô trước đây, bây giờ cũng chỉ dừng lại ở mức độ bạn bè bình thường, và Ngư Nhân thực lòng nhẹ nhõm khi mọi chuyện xảy ra như vậy. Có thể trở lại làm bạn là một chuyện, nhưng thân thiết như trước kia thì lại là một chuyện khác.
Nếu nói đến người Ngư Nhân nói chuyện nhiều nhất trong số tụi nó, người cô có thể vui vẻ cười nói nhất, rõ ràng là cực kỳ trớ trêu và có phần buồn cười, chính là cô nàng hoa khôi tiếng tăm lẫy lừng không biết đến bao giờ phai mờ, Kiều Bạch Dương.
Xinh đẹp và tài năng, học lực khá giỏi, lại biết chơi vĩ cầm, dù rằng miệng lưỡi có hơi độc địa một chút. Đó là những gì Ngư Nhân nhận xét về Bạch Dương mỗi khi cùng cô nói chuyện và nhìn cô nói chuyện. Tuy nhiên, mỗi khi ở cạnh Ma Kết thì lại khác. Vẫn quý phái thanh lịch như vậy, vẫn chững chạc điềm đạm như vậy, nhưng thỉnh thoảng chỉ cần vài ba câu thì mặt mày đã đỏ ửng như trái cà chua chín. Vô cùng dễ thương.
Về phần Bạch Dương, cô đương nhiên dễ dàng nhận ra sự thân thiết gần đây giữa mình và Ngư Nhân. Dù rằng trước đây khi Ngư Nhân vừa tới lớp, cô đã cực kỳ ghét cô bạn, nói thậm tệ hơn là không ưa dù chỉ một chút. Trước là vì cảm thấy cô bạn mới sẽ lăm le cạnh tranh vị trí hoa khôi của mình, sau lại thêm cả một đống chuyện rắc rối xảy ra cho bạn cô, và khi mà tất cả đều liên quan đến cô ta trên một vài phương diện, lập tức đã khiến Bạch Dương đã không ưa càng thêm ghét bỏ. Nhưng giờ thì không. Bằng cách nào đó, cô có thể nói chuyện với Ngư Nhân, thậm chí là rất thoải mái và vui vẻ. Một trong những lý do có lẽ là do trong năm học lớp mười một này, Kiều Bạch Dương và Khương Ngư Nhân là đôi bạn cùng bàn cùng tiến không cùng lùi.
Đôi khi với Ngư Nhân, Bạch Dương có thể nói chuyện không suy nghĩ, và ngược lại cũng như vậy. Mặc dù đến cả bản thân của hai người còn không hiểu lý do tại sao, nhất là khi trước đây cả hai rõ ràng còn không thèm để nhau vào mắt.
"Có gì lo lắng sao, công chúa?"
Vẫn liên tục vừa ngẩng đầu nhìn bảng vừa cúi xuống ghi ghi chép chép vào tập, Ngư Nhân bình thản lên tiếng hỏi, sau khi vui vẻ đưa mắt nhìn sang cô bạn mới thân của mình cùng một nụ cười ranh mãnh.
"Không biết luôn. Nhưng đúng là có lo lắng thật."
Cây bút đang quay trên tay được Bạch Dương chán nản ngậm vào giữa hai môi, trong khi đầu thỉnh thoảng lại lắc qua lại cùng đôi chân mày thanh tú hơi nhíu lại như đang suy nghĩ gì đó.
"Gì? Nói giỡn mà thiệt hả? Đang lo lắng thiệt hả?"
Liếc xéo Ngư Nhân khi cô nàng bất chợt quay phắt sang và nhìn mình bằng ánh mắt không kìm nổi sự kinh ngạc khó tin, trong lòng Bạch Dương lập tức dâng lên sự khó chịu. Tay cô thản nhiên dí nhẹ vào trán cô bạn một cái, hoàn toàn không chút bận tâm đẩy Ngư Nhân ra.
"Ghi bài thì lo ghi bài đi! Mà cậu nghĩ mình vừa làm thái độ gì thế hả?"
Cứ làm như cô không biết lo lắng không bằng, hở chút thôi là đã nhìn cô bằng ánh mắt nghi hoặc khó tin. Hừ, nực cười!
"Thì tớ cũng lo, lo cho cậu thôi chứ-"
"Được rồi, bài học hôm nay kết thúc ở đây! Các em lấy giấy ra làm bài kiểm tra!"
Không chỉ mỗi Bạch Dương và Ngư Nhân dẹp ngay chuyện của mình sang bên và quay phắt lên nhìn vị giáo viên vừa buông lời hết sức bình thản, mà hầu như mọi người trong lớp đều mang cùng một biểu cảm kinh ngạc trên mặt, và sau đó đương nhiên là sự bất mãn. Còn chưa kịp phản ứng gì vì tự dưng được cho nghỉ sớm thì đâu ra một bài kiểm tra đột xuất không báo trước, làm gì có ai có thể vui mừng đến độ nhảy cẫng lên chứ. Ôi, vớ vẩn.
"Im lặng! Nếu ai còn phản đối, tôi lập tức ghi tên vào sổ đầu bài!"
Câu nói cuối cùng rõ ràng là có chủ đích, khi mà trong lúc cả lớp lập tức im lặng không một âm thanh, đôi mắt sắc lẻm của giáo viên đã liếc ngay sang cậu học sinh vừa đứng bật dậy, cũng là người đầu tiên và cầm đầu cho việc phản đối kiểm tra đột xuất.
"Tôi nói vậy chắc em hiểu rồi chứ, Nhân Mã?"
Nhìn Nhân Mã bực dọc hằn học ngồi phịch xuống ghế với vẻ mặt không thể tức tối hơn, Bạch Dương và Ngư Nhân quay sang nhìn nhau, chớp mắt vài cái rồi tự dưng bật cười vui vẻ.
Trước khi hai cô nàng bị giáo viên nhắc nhở lần thứ nhất.
***
"Gì? Sinh nhật Ma Kết hả?"
"Giảm ngay âm lượng của cậu lại cho tớ!"
Lập tức ngồi phắt dậy trong một khắc và vội dùng tay vội bịt miệng cô bạn đang ngồi đối diện mình, Bạch Dương mắt mở to đầy cảnh cáo. Khi Ngư Nhân gật gật đầu, cô mới chịu bỏ tay ngồi xuống, tiếp tục dùng bữa sáng đang dang dở.
Ngư Nhân nhìn xung quanh căng tin một lượt, cả người hơi rướn tới và dùng tay che miệng nói nhỏ, trong khi đôi mắt to tròn hiện lên đầy sự thích thú.
"Sao cậu biết? Ma Kết nói hả?"
"Không, là chị Xử nói. Chị ấy còn kéo tớ sang một góc để cùng chị Bảo Bình hỏi khẩu cung tớ đấy."
Bạch Dương vừa nói vừa khẽ rùng mình.
"Rồi tính sao? Có định tặng bạn trai thứ gì hay ho không?"
Lúc này đang là giờ ra chơi đầu tiên của buổi sáng. Bình thường những lúc như thế thì cả đám, bao gồm cả mười mấy đứa của hai lớp đều kéo nhau ra căng tin ngồi tụm một góc vừa ăn vừa buôn chuyện. Nhưng ban nãy khi đi ngang sang lớp 12-2, bên đó hình như đang có bài kiểm tra và kéo dài cho tới tận bây giờ. Song Tử và Ma Kết thì lên phòng giáo vụ có việc, trong khi Nhân Mã phải tới phòng câu lạc bộ lấy vài thứ. Rốt cuộc, dù giờ ra chơi đã gần hết tới nơi, Bạch Dương và Ngư Nhân vẫn chưa thấy mặt ai cả.
Một điều cần phải nói tới, là hôm nay Sư Tử lại nghỉ học, cùng với Xà Phu và nếu như Bạch Dương không nhìn nhầm khi đi ngang lớp 12-2 ban nãy, cả Thiên Yết cũng không đi học. Mặc dù đây rõ ràng là sự trùng hợp, cô lại không thể ngăn mình nghĩ ngợi được.
Mình sẽ hỏi khi anh Thiên Bình tới, Bạch Dương tự nhủ.
"Mà, hôm nay là giáng sinh rồi. Sinh nhật của lớp trưởng có dính dáng gì mấy ngày này không?"
Dòng suy nghĩ vẩn vơ bị cắt đứt bởi câu hỏi của Ngư Nhân, Bạch Dương hơi ngẩng đầu và chớp mắt mấy cái. Một tay chống lên bàn nghiêng đầu, cô khép mắt lơ đễnh.
"Có đó, sinh nhật Kết là ngày 25, ngay ngày mai luôn. Vậy nên tớ mới đắn đo thế này đây này!"
Dù đã hẹn hò quen nhau cũng gần một năm rồi, nhưng chuyện tặng quà cho Ma Kết đối với Bạch Dương vẫn là một trong những việc khó khăn nhất. Cô không biết phải tặng gì cho cậu, khi mà cậu bạn trai nào đó cứ mở miệng ra là bảo không cần, có thì cũng là một câu "Gì cũng được." vô cùng nhạt nhẽo.
Ngón trỏ đặt hờ trước miệng, Ngư Nhân liếc mắt ra chiều suy nghĩ cùng cô bạn của mình. Cái đầu liên tục lắc qua lại cùng đôi chân mày nhăn lại giãn ra không ngừng, cuối cùng cô nàng vỗ tay một cái, vẻ mặt theo đó hớn hở hẳn lên.
"Vậy chiều nay đi cùng tớ đi! Tớ biết vài chỗ bán đồ dễ thương lắm."
"Cậu không định bắt cóc tớ đấy chứ?"
"Nè, quá đáng nha!"
Cũng không phải là có ý xấu xa móc mỉa gì đâu, Bạch Dương chỉ là thấy chán nên mới muốn trêu bạn mình một chút. Khoé môi thanh tú hơi cong lên khi Ngư Nhân đỏ bừng mặt vì giận.
"Nhưng mà này, ai lại đến mấy chỗ dễ thương để mua đồ cho con trai?"
Cũng phải ha.
"Thôi mà, lo nhiều làm gì! Tới đó rồi tính!"
Nhìn cô bạn đang ngồi đối diện mình vui vẻ dùng bữa sáng, Bạch Dương chợt nghĩ đến một vài điều. Có vài thứ cô muốn hỏi Ngư Nhân, nhưng lại cứ băn khoăn mãi không biết có nên hỏi ra hay không.
"Nhân này, cậu có thích ai không?"
"Có chứ!"
Không một giây ngẩng đầu lên nhìn Bạch Dương, Ngư Nhân gần như chăm chú vào dĩa thức ăn của mình trong khi miệng vừa nhai liên tục vừa trả lời cô. Nhanh và bình thản đến mức khiến Bạch Dương thấy ngạc nhiên. Nuốt xuống một cái, Ngư Nhân vui vẻ nhìn lên cô bạn mình, sau đó nghiêng đầu sang bên cười híp mắt.
"Tớ thích Xà Phu! Tớ yêu cậu ấy vô cùng!"
Sự kinh ngạc trong Bạch Dương lập tức biến ngay thành sự nghi hoặc khó tin, điển hình là mắt cô nhìn Ngư Nhân cứ chớp liên hồi đầy suy xét. Bạch Dương nhướng mày.
"Gì? Đùa hả? Tớ cứ tưởng cậu thích-"
"Song Ngư hả? Tớ đoán là khi đó tớ khá nhầm về tình cảm của mình. Nói sao nhỉ, cái lúc tớ từ bỏ tìm kiếm vì cảm thấy vô vọng ấy mà, và anh ấy xuất hiện như một vị thần!"
Câu nói rõ ràng tràn đầy sức sống bông đùa, vậy mà vào tai Bạch Dương lại thoáng qua vài phần buồn bã. Nói cho cùng, thật sự mà nói thì cô cũng không hiểu cho lắm. Cô nghĩ Ngư Nhân thích Song Ngư vì có đôi lúc cô nhìn thấy cô bạn bám víu lấy cậu ta, mặc dù bây giờ thì hình như không còn nữa. Có thể là vì Song Ngư và Xà Phu có ngoại hình giống nhau, nhưng như một vị thần, lại còn là với một tên lầm lì hắc ám lại gắt gỏng khó ưa như cậu ta! Dù vậy, nhìn nụ cười vừa thảnh thơi vừa bất lực kia, cô lại không thể hỏi thêm bất kỳ điều gì.
Khi chơi cùng nhau rồi mới nhận ra rằng, đằng sau vẻ ngoài hoạt bát ngọt ngào của Ngư Nhân, bạn của Bạch Dương có nhiều tâm sự lắm. Có những điều mà cô bạn ấy vẫn chưa thể nói ra được.
"Vậy cậu đã chọn, giữa hai người bọn họ sao?"
"Tớ làm gì có quyền lựa chọn hả Dương. Vì với ai, tớ cũng đắc tội và gây ra lỗi lầm hết."
Tớ muốn giúp Ngư Vũ, muốn thay người đó chuộc lại tội lỗi đã gây nên cho anh ấy. Nhưng với Xà Phu thì tớ không biết phải làm gì, khi mà tớ nhận ra tớ yêu cậu ấy quá nhiều. Nực cười và lố bịch quá, phải không?
"Ê ui, hai cô bạn của tôi đang vui vẻ nói cái gì ấy nhỉ?"
Ngay khi Bạch Dương vừa định mở lời, Song Tử từ đâu đã lù lù xuất hiện đằng sau cô cùng với Ma Kết. Trong khi cậu kéo ghế ngồi cạnh bạn gái mình, Song Tử liền lon ton chạy sang ôm chầm lấy cổ Ngư Nhân và ngồi xuống ríu rít nói chuyện với cô nàng.
Thề có trời đất, hai người này không lâu dạo trước rõ ràng là kẻ thù, còn là kẻ thù cực lớn. Một đứa là đồng phạm bắt cóc, một đứa là nạn nhân bị bắt cóc, và rõ ràng là cả hai còn không thèm để tâm gì đến việc đó.
Mặc dù cũng không trách ai được.
"Có chuyện gì mà gọi hai người vậy?"
"Vài chuyện của lớp ấy mà."
Năm học mới này, bên cạnh vị trí lớp trưởng không đổi của Ma Kết, Sư Tử không còn là lớp phó nữa. Lẽ ra vì là lớp cũ đưa lên nên chỉ cần giữ nguyên là được, nhưng thầy chủ nhiệm bảo vì cô năm trước đã nghỉ học khá nhiều, do đó năm nay, chức vụ này thuộc về Song Tử, nữ sinh có điểm cao nhất khối mười năm trước mặc kệ sự từ chối quyết liệt của cô, trong khi Ma Kết là nam sinh nhất khối và đứng nhất bảng xếp hạng cả năm.
Nhìn Ma Kết đưa tay day day thái dương và tay còn lại vươn ra lấy ly nước trên bàn của Bạch Dương uống một hơi, cô chống tay nhìn cậu cười một tiếng. Và nụ cười ấy tắt ngúm đi ngay khi ai đó tự dưng không nói không rằng dựa đầu vào vai cô. Trước khi Bạch Dương kịp ú ớ điều gì thì cậu đã rơi vào giấc ngủ từ lúc nào.
Hay thật, giờ lại còn xem cô là cái gối nằm của cậu ta.
"Thông cảm đi, ban nãy đứng nghe thầy nói chuyện mà cậu ấy cứ gục lên gục xuống. Lớp trưởng chắc cũng mệt lắm rồi."
Bạch Dương chỉ ậm ừ trước lời giải thích đi kèm cái phủi tay cho qua chuyện của Song Tử. Cô không nghĩ việc học thi cho kì thi học sinh giỏi đối với một thiên tài như Ma Kết có thể khiến cậu đuối sức đến thiếu ngủ thế này, trừ khi là có lý do gì đó khác. Bạch Dương chợt nhớ ra, hình như Xử Nữ và Thiên Yết cũng có tham gia kì thi này thì phải.
Chị ấy đúng là chị gái có một không hai.
"Nói chứ trời ơi, nhìn tình cảm ghê, phát ghen luôn ấy."
"Này này, muốn lãng mạn thì ra chỗ khác mà thể hiện nha!"
Nếu không ở trong trạng thái không thể nhúc nhích, Bạch Dương thề, cô đã chạy sang cho hai nhỏ bạn mình một bài học ra trò rồi.
Đúng là đáng ghét mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.