Mưa Ư ?? Hay Là Nước Mắt Em Rơi ??
Chương 81: Chương Mới
meo meo
02/05/2017
_ Mong cho Song Lam mau khỏe lại ,mà cậu bác sĩ đó thân thế ra sao ? Đáng tin cậy không ?
Song Nhạc chợt cười phá lên
_ Anh thật là .. nếu không đáng tin thì chúng em đưa chị ấy tới đó làm gì chứ ??
Nhất Bảo đỏ mặt xấu hổ vì câu hỏi ngớ ngẩn của mình . Song Nhạc nhìn chăm chú ,nín cười nhưng khi biết đối phương không chịu nổi mới tha cho . Nhưng khoảng không im lặng chưa tồn tại được bao lâu đã bị giọng nói của Nhạc phá vỡ tức khắc .
_ Mà Nhất Bảo , sao em thấy anh dường như dành hết thời gian cho nhà tình thương là sao ?
Nghe câu hỏi Nhất Bảo hơi mất tự nhiên nhưng rồi thỡ dài đáp trả
_ Vì đó là kỉ niệm và nơi gặp đầu tiên của anh với Song Lam . Ngày hôm ấy khi đi đi mua sách , trời bỗng đổ mưa to . Loay hoay thì thấy được mái hiên của nhà tình thương , anh vội chạy tới trú . Xui rủi sao mà nó cứ tạt tạt xuống chẳng khác gì đứng giữ đường .Lúc đó thì lo giữ sách sợ ướt rách sách ... và giữ lúc đó ..... anh vô tình chạm vào chuông nhà tình thương . Anh giật mình rồi sợ sẽ bị mắng ai ngờ Song Lam bước ra với cây dù rồi mở cửa hỏi anh tìm ai. Nhìn mặt chị em lúc đó thật sự rất dễ thương . Anh vừa định nói liền ngại, chỉ biết chỉ trời mưa với đống sách . Chị em nhìn rồi hiểu đưa anh cây dù . Anh cám ơn rồi chạy nhanh . Rồi ba bốn ngày anh với chị em gặp nhau , từ đó tình cảm nảy sinh ... giờ nhắc lại cũng có chút buồn và nhớ
Song Nhạc nghe câu chuyện của Nhất Bảo liền hỏi một câu
_ Anh còn thương chị em phải không
Nhất Bảo lắc đầu
_ Anh không còn thương chị em theo kiểu tình yêu nam nữ . Mà chỉ còn là thương theo kiểu anh em thôi . Với lại anh bây giờ chỉ lo cho lũ trẻ còn tình cảm thì đành nhờ vào duyên vậy
Song Nhạc dựa vào ghế lướt điện thoại nhưng dường như suy nghĩ ra gì liền dừng
_ Nếu còn cơ hội anh có theo đuổi chị em không ?
Nhất Bảo cười nhẹ rồi đáp
_ Nếu có cơ hội anh sẽ nhường nó cho một người tốt theo đuổi chị em . Thế thì tốt hơn . Nhưng dù sao tình cảm cứ để nó tự tiến tự lùi . Vội vã cũng làm đổ vỡ chậm chạp cũng không làm phát triển .... nó là thứ phức tạp điều khiển cảm xúc tâm trạng con người
Song Nhạc gật gù vỗ nhẹ vai anh
_ Anh chín chắn hơn trước nhiều nhưng cũng dài dòng không kém nhỉ ??
Nhất Bảo thở dài
_ Khổ thân , sống sao cho vừa lòng người đây
Song Nhạc cười đùa thêm vài câu thì cũng tới bệnh viện . Nhất Bảo nói đi mua đồ lát quay lại đón , Song Nhạc gật đầu rồi vào bệnh viện .
Song Nhạc chợt cười phá lên
_ Anh thật là .. nếu không đáng tin thì chúng em đưa chị ấy tới đó làm gì chứ ??
Nhất Bảo đỏ mặt xấu hổ vì câu hỏi ngớ ngẩn của mình . Song Nhạc nhìn chăm chú ,nín cười nhưng khi biết đối phương không chịu nổi mới tha cho . Nhưng khoảng không im lặng chưa tồn tại được bao lâu đã bị giọng nói của Nhạc phá vỡ tức khắc .
_ Mà Nhất Bảo , sao em thấy anh dường như dành hết thời gian cho nhà tình thương là sao ?
Nghe câu hỏi Nhất Bảo hơi mất tự nhiên nhưng rồi thỡ dài đáp trả
_ Vì đó là kỉ niệm và nơi gặp đầu tiên của anh với Song Lam . Ngày hôm ấy khi đi đi mua sách , trời bỗng đổ mưa to . Loay hoay thì thấy được mái hiên của nhà tình thương , anh vội chạy tới trú . Xui rủi sao mà nó cứ tạt tạt xuống chẳng khác gì đứng giữ đường .Lúc đó thì lo giữ sách sợ ướt rách sách ... và giữ lúc đó ..... anh vô tình chạm vào chuông nhà tình thương . Anh giật mình rồi sợ sẽ bị mắng ai ngờ Song Lam bước ra với cây dù rồi mở cửa hỏi anh tìm ai. Nhìn mặt chị em lúc đó thật sự rất dễ thương . Anh vừa định nói liền ngại, chỉ biết chỉ trời mưa với đống sách . Chị em nhìn rồi hiểu đưa anh cây dù . Anh cám ơn rồi chạy nhanh . Rồi ba bốn ngày anh với chị em gặp nhau , từ đó tình cảm nảy sinh ... giờ nhắc lại cũng có chút buồn và nhớ
Song Nhạc nghe câu chuyện của Nhất Bảo liền hỏi một câu
_ Anh còn thương chị em phải không
Nhất Bảo lắc đầu
_ Anh không còn thương chị em theo kiểu tình yêu nam nữ . Mà chỉ còn là thương theo kiểu anh em thôi . Với lại anh bây giờ chỉ lo cho lũ trẻ còn tình cảm thì đành nhờ vào duyên vậy
Song Nhạc dựa vào ghế lướt điện thoại nhưng dường như suy nghĩ ra gì liền dừng
_ Nếu còn cơ hội anh có theo đuổi chị em không ?
Nhất Bảo cười nhẹ rồi đáp
_ Nếu có cơ hội anh sẽ nhường nó cho một người tốt theo đuổi chị em . Thế thì tốt hơn . Nhưng dù sao tình cảm cứ để nó tự tiến tự lùi . Vội vã cũng làm đổ vỡ chậm chạp cũng không làm phát triển .... nó là thứ phức tạp điều khiển cảm xúc tâm trạng con người
Song Nhạc gật gù vỗ nhẹ vai anh
_ Anh chín chắn hơn trước nhiều nhưng cũng dài dòng không kém nhỉ ??
Nhất Bảo thở dài
_ Khổ thân , sống sao cho vừa lòng người đây
Song Nhạc cười đùa thêm vài câu thì cũng tới bệnh viện . Nhất Bảo nói đi mua đồ lát quay lại đón , Song Nhạc gật đầu rồi vào bệnh viện .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.