Mưa Ư ?? Hay Là Nước Mắt Em Rơi ??
Chương 13: Chương Úm Bala : Phép Thuật Thứ 13
meo meo
18/12/2015
Dựng lại hiện trường, chiếc bánh cậu đang biến mất và chỉ còn mỗi cái
dĩa trắng tinh khiết. Cậu trách anh hai bạch phàm nhưng khi nghe mọi
người nói là rõ ràng các dĩa có bánh đủ cơ mà . Cả đám đang băn khoăn
một tiếng 'gâu gâu'' vang lên, cả đám hướng về chiếc bánh trà xanh đang
trong miệng chú chó pu, như có khói rồi ai châm lửa lên, cậu điên lên
lấy dép chọi rồi chạy theo con pu, hết biết hia người này một người một
chó. Khi học bài và chơi thì đã xụp tối, cả đám gọi gia đình xin phép
nghỉ lại sớm đi học luôn.Được sự cho phép, cả đám vui như điên và Kun
lắc đầu, chỉ có 5 tiếng thôi mà vườn nhà Kun hoang tàn dễ sợ, mấy cây
hoa Kun trồng định năm sau hái cưới vợ cho lãng mạn ai dè chúng đạp
không sót cái gì. Thở dài nhưng nhìn thấy nụ cười của nhỏ và cô làm Kun
vui lắm, nhất là cô. Nhìn vào chiếc xích đu ngoài vườn, Kun bất giác
nghĩ về chuyện xưa Hồi tưởng(lúc này cho Kun thành anh nhé , chỉ khúc này thôi)
Lúc ấy, nhà anh và nhà cô là bạn bè nên hay qua nhà anh chơi , còn một nhà nữa nhưng chưa xuất hiện. Hôm ấy, tại vườn nhà anh có 3 người con gái một là bạch phàm, còn hia người kia là song nhạc và song lam. Anh nhìn mà chả phân biệt ai là chị ai là em cả, cả hai mặc y nhau, tóc đến trang sức luôn.....y như đúc. Nhưng nếu để ý kỉ, anh thấy được sự thuần khiết của cô bé ngồi bên trái bạch phàm, nụ cười ngọt ngào và dễ thương lắm.Còn cô bé bên phải tuy là trẻ con nhưng anh thấy không thích lắm nó có gì đó kì kì làm anh không có chút cảm tình. Chiều, khi anh tính ra vườn hái vài quả chanh cho mẹ thì thấy một cậu bé, anh biết đó là thần nam con của gia đình còn lại, anh nép vô xem thì ra cậu bé tặng hộp nhạc cho 1 trong 2 cô bé song sinh kia, nhưng anh không biết cô bé đó là ai nhưng anh nhìn vẻ mặt và cô nghe họ nói gì :
_Chào cậu
_Chào , bạn là ai ??
_bạn không nhớ ư ?? mình là người xem cậu vào buổi hào nhạc đó
Cô bé cười cười , nhưng gượng gạo và chợt nhớ thứ gì đó nói :
_umk , bạn gặp mình có gì không ??
_mình có thứ tặng bạn
_cho mình ??
_umk, đây
Một hộp nhạc, cậu bé hỏi cô bé tên gì và cậu khắc lên hai chữ N-N, cả hia vui vẻ lắm nhưng anh thấy có gì không hợp lý lắm, anh nghe ba mẹ hai chúng nói là song nhạc mới về hôm qua, còn buổi hòa nhạc là tuần trước. Nhưng đó liên quan gì anh nào, nên anh cũng chả muốn liên quan. Nhưng mấy ngày sau, anh mới biết một sự thật. Lúc đó, anh đi mua ít bột trà xanh và ca phê làm bánh cho mọi người vì gia đình cô và Thần nam ở lại thêm 3 ngày nữa. Anh thấy một cô bé đang cầm kẹo bông từ phía trước gần đến nhà anh, anh biết đó là song lam ngay, nhưng cô bé bỗng té anh tính lại nhưng thấy Thần nam anh lùi lại , nhưng khi nghe cậu bé nói :
_Song nhạc em sao thế ??
Cô bé kia đúng là song lam bởi khi nghe song nhạc cô bé ngó xung quanh tìm em gái nhưng thấy ai đâu , chỉ thấy mỗi cậu con trai nhìn mình . Thấy cậu lại cô bé chỉ hỏi :
_Cậu là ai ??
_ái chà, mới hôm qua cậu quên mình thế song nhạc
Anh đứng nhìn cứ tưởng cô bé sẽ nói mình là song lam nhưng không phải cô bé mỉm cười và lên lưng cho cậu cõng, anh xem tiếp. Cậu bé nói :
_song nhạc cậu hát tớ nghe đi !!
_umk
Cô bé hát rất hay, giọng ngọt và ấm lắm, chính giọng hát này đã làm cậu bé ấm lòng, cậu nói :
_Tớ thích cậu, song nhạc
_umk
Anh không nhìn nữa rồi đi, theo chúng vào nhà với khoảng cách xa. Hôm sau, không hiểu gì mà gia đình cô bé song sinh đả về và không thấy quay lại, nhưng cô bé có nụ cười vẫn còn cho anh và bạch phàm số để liên lạc. Rồi đến ngày định mệnh, anh nghe được ba mẹ cặp song sinh mất, cặp song sinh một giữ một bỏ. Vì họ cho rằng tại song lam mà ba mẹ chết nên đuổi song lam ra khỏi nhà và chỉ giữ và thương yêu song nhạc. rồi tai nạn khiến con bé mất trí , được gia đình anh giúp nhưng do bận nên gửi ở nhà tình thương sau này mới biết song lam có bác và dì nên đưa về. Anh thở dài thôi hồi tưởng. Thật ra anh biết tất cả, từ vụ tai nạn , lý do mà cô bé không nói mình là song lam, nhiều hơn nữa đáng ra hạnh phúc phải thuộc về song lam chứ không phải về song nhạc , mà do song lam chịu khổ muốn em mình hạnh phúc. Gần đây , anh có nghe vụ song nhạc đả kích song lam nhưng anh im lặng anh muốn từ từ giúp song lam, vì cô chịu khổ quá nhiều. Còn vụ Thần nam, anh sẽ lựa thời cơ nói , anh biết thần nam đang tìm gì và nhớ gì nhìn cách cậu bé nhìn nới này là anh biết cả. Tất cả sẽ được mở màn khi anh và Ken thấy thích hợp
Lúc ấy, nhà anh và nhà cô là bạn bè nên hay qua nhà anh chơi , còn một nhà nữa nhưng chưa xuất hiện. Hôm ấy, tại vườn nhà anh có 3 người con gái một là bạch phàm, còn hia người kia là song nhạc và song lam. Anh nhìn mà chả phân biệt ai là chị ai là em cả, cả hai mặc y nhau, tóc đến trang sức luôn.....y như đúc. Nhưng nếu để ý kỉ, anh thấy được sự thuần khiết của cô bé ngồi bên trái bạch phàm, nụ cười ngọt ngào và dễ thương lắm.Còn cô bé bên phải tuy là trẻ con nhưng anh thấy không thích lắm nó có gì đó kì kì làm anh không có chút cảm tình. Chiều, khi anh tính ra vườn hái vài quả chanh cho mẹ thì thấy một cậu bé, anh biết đó là thần nam con của gia đình còn lại, anh nép vô xem thì ra cậu bé tặng hộp nhạc cho 1 trong 2 cô bé song sinh kia, nhưng anh không biết cô bé đó là ai nhưng anh nhìn vẻ mặt và cô nghe họ nói gì :
_Chào cậu
_Chào , bạn là ai ??
_bạn không nhớ ư ?? mình là người xem cậu vào buổi hào nhạc đó
Cô bé cười cười , nhưng gượng gạo và chợt nhớ thứ gì đó nói :
_umk , bạn gặp mình có gì không ??
_mình có thứ tặng bạn
_cho mình ??
_umk, đây
Một hộp nhạc, cậu bé hỏi cô bé tên gì và cậu khắc lên hai chữ N-N, cả hia vui vẻ lắm nhưng anh thấy có gì không hợp lý lắm, anh nghe ba mẹ hai chúng nói là song nhạc mới về hôm qua, còn buổi hòa nhạc là tuần trước. Nhưng đó liên quan gì anh nào, nên anh cũng chả muốn liên quan. Nhưng mấy ngày sau, anh mới biết một sự thật. Lúc đó, anh đi mua ít bột trà xanh và ca phê làm bánh cho mọi người vì gia đình cô và Thần nam ở lại thêm 3 ngày nữa. Anh thấy một cô bé đang cầm kẹo bông từ phía trước gần đến nhà anh, anh biết đó là song lam ngay, nhưng cô bé bỗng té anh tính lại nhưng thấy Thần nam anh lùi lại , nhưng khi nghe cậu bé nói :
_Song nhạc em sao thế ??
Cô bé kia đúng là song lam bởi khi nghe song nhạc cô bé ngó xung quanh tìm em gái nhưng thấy ai đâu , chỉ thấy mỗi cậu con trai nhìn mình . Thấy cậu lại cô bé chỉ hỏi :
_Cậu là ai ??
_ái chà, mới hôm qua cậu quên mình thế song nhạc
Anh đứng nhìn cứ tưởng cô bé sẽ nói mình là song lam nhưng không phải cô bé mỉm cười và lên lưng cho cậu cõng, anh xem tiếp. Cậu bé nói :
_song nhạc cậu hát tớ nghe đi !!
_umk
Cô bé hát rất hay, giọng ngọt và ấm lắm, chính giọng hát này đã làm cậu bé ấm lòng, cậu nói :
_Tớ thích cậu, song nhạc
_umk
Anh không nhìn nữa rồi đi, theo chúng vào nhà với khoảng cách xa. Hôm sau, không hiểu gì mà gia đình cô bé song sinh đả về và không thấy quay lại, nhưng cô bé có nụ cười vẫn còn cho anh và bạch phàm số để liên lạc. Rồi đến ngày định mệnh, anh nghe được ba mẹ cặp song sinh mất, cặp song sinh một giữ một bỏ. Vì họ cho rằng tại song lam mà ba mẹ chết nên đuổi song lam ra khỏi nhà và chỉ giữ và thương yêu song nhạc. rồi tai nạn khiến con bé mất trí , được gia đình anh giúp nhưng do bận nên gửi ở nhà tình thương sau này mới biết song lam có bác và dì nên đưa về. Anh thở dài thôi hồi tưởng. Thật ra anh biết tất cả, từ vụ tai nạn , lý do mà cô bé không nói mình là song lam, nhiều hơn nữa đáng ra hạnh phúc phải thuộc về song lam chứ không phải về song nhạc , mà do song lam chịu khổ muốn em mình hạnh phúc. Gần đây , anh có nghe vụ song nhạc đả kích song lam nhưng anh im lặng anh muốn từ từ giúp song lam, vì cô chịu khổ quá nhiều. Còn vụ Thần nam, anh sẽ lựa thời cơ nói , anh biết thần nam đang tìm gì và nhớ gì nhìn cách cậu bé nhìn nới này là anh biết cả. Tất cả sẽ được mở màn khi anh và Ken thấy thích hợp
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.