Mưa Ư ?? Hay Là Nước Mắt Em Rơi ??
Chương 78: Cô Ấy Là Chủ Nợ ,em Là Con Nợ
meo meo
05/02/2017
Ăn Nhiệt nói một cách nhẹ nhàng nhưng mang đầy sự xem thường và bình
thản. Mi Nô tức giận , bỏ ngày bộ dạng nhu mì. ngước nhìn An Nhiệt :_CẬU ĐỨNG ĐÓ, ĐÚNG ĐÓ.RỒI TÔI SẼ CHO CẬU BIẾT NGƯỜI NÀY LÀ AI , VÀ CẬU LÀ AI ???
Nói xong cậu đó ,Mi Nô liền lấy điện thoại kêu taxi . Một tay đỡ Bạch Phàm ,Mi Nô đứng dậy rồi kêu:
_CHỊ LÝ,ANH HÀO GIÚP TÔI
Vừa nghe cô chủ gọi , cả hai đã nhanh chóng đi lên, Họ không quan tâm gì nhiều chỉ hướng tới Phàm rồi đỡ xuống nhà . Mi Nô đi theo rồi mở cổng ,vừa vặn taxi đến. Mi Nô nói gì đó rồi đưa tiền cho tài xế. Sau khi xe khuất dần , Mi Nô vào nhà rồi lên lâu . An Nhiệt vẫn đứng đó , bâng quơ hỏi :
_Cô ta là ai ? Và tôi là gì ?
Mi Nô bước đến nắm lấy bả vai của An nhiệt rồi lắc mạnh , khóe mi đã trào lệ :
_AN NHIỆT, CẬU HÃY NGHE CHO RÕ NHỮNG GÌ TÔI SẮP NÓI . CẬU CHÍNH LÀ CON NỢ TÔI CŨNG VẬY VÀ CHỦ NỢ LÀ BA CÔ GÁI : PHÀM , LAM VÀ NHẠC
Đôi mắt của An Nhiệt vẫn tĩnh lặng :
_Tôi không nợ họ
_NHƯNG GIA ĐÌNH TA NỢ HỌ . MẤY NĂM TRƯỚC , GIA ĐÌNH HỌ XẢY RA TAI NẠN VÀ NGƯỜI GÂY RA TAI NẠN LÀ BA MẸ CHÚNG TA. VÌ HỌ MÊ CỜ BẠC NÊN ĐÃ NHẬN TIỀN CỦA AI ĐÓ RỒI ĐÂM CHẾT GIA ĐÌNH NHÀ HỌ SONG . MAY SAO HAI ĐỨA BÉ VẪN CÒN SỐNG . ĐÓ LÀ CHÚNG TA NỢ NHÀ HỌ SONG. CÒN HỌ BẠCH , SAU VỤ ĐÓ THÌ ANH CẢ CỦA NHÀ HỌ PHÀM ,PHÀM KHIẾT NAM ĐÃ ĐIỀU TRA . VÌ KHÔNG MUỐN VÀO TÙ NÊN BA MẸ CHÚNG TA ĐÃ GIẾT CHẾT PHÀM KHIẾT NAM. BÍ MẬT ĐÓ BỊ CHÔN VÙI MÃI MÃI VÀ KHÔNG AI BIẾT TỚI NGƯỜI CON CẢ PHÀM KHIẾT NAM. MÀ CHỈ BIẾT ĐẾN,KUN VÀ BẠCH PHÀM . PHÀM VÀ KUN KHÔNG BIẾT TỚI KHIẾT NAM VÌ LÚC ĐÓ HAI ĐỨA BÉ ĐÓ SỐNG Ở NƠI KHÁC . TẤT CẢ , TẤT CẢ ĐỀU CHÔN VÙI
Những gì Mi Nô nói dường như là đả kích với An Nhiệt :
_Chị nói gì ? TẠI SAO CHỊ BIẾT ?
_MẸ NUÔI ĐÃ NÓI VỚI CHỊ ! ĐÃ TỚI LÚC CHÚNG TA TRẢ NỢ , DÙ CHO ĐỀN CÁI MẠNG NÀY CŨNG PHẢI TRẢ
An Nhiệt im lặng rồi nói :
_Nhưng tại sao phải trả ? Ân oán đời trước không liên quan tới chúng ta
_em vẫn không hiểu ? LÀ GIA ĐÌNH TA NỢ HỌ
An Nhiệt nhếch môi rồi đáp:
_Tôi không nợ cô ấy , muốn thì chị tự trả
Mi Nô dường như khụy xuống:
_Em biết, em sẽ không sống được nếu như không có máu của nhà họ Bạch hay không?
Đôi mắt của An Nhiệt dường như toát lên sự hoang mang:
_Tại sao ?
_Trước khi chết , Phàm Khiết Nam đã hiến máu cho em ,em biết không ?
_TẠI SAO HẮN LẠI HIẾN MÁU CHO TÔI CHỨ ?
_VÌ ANH ẤY TỪNG LÀ NGƯỜI YÊU CỦA CHỊ! LÚC ĐƯA TỚI BỆNH VIỆN THÌ THẬT TRÙNG HỢP ,EM VÀ ANH ẤY LẠI ĐƯỢC VÀO CHUNG .ANH ẤY NHẬN RA VÀ ĐÃ NÓI : HIẾN MÁU CỦA TÔI ĐỂ CỨU CẬU BÉ ĐÓ
Qúa khứ đau lòng của Mi Nô đã làm cho cô gục ngã . An Nhiệt dường như hét lên :
_CHỊ HAI
Khóe mắt của MI Nô đã trào lệ nhưng vẫn mỉm cười ! 22 năm rồi ,cô mới nghe được tiếng chị hai
An Nhiệt dường như hoảng sợ:
_BÀ VÚ ,BÀ VÚ
Một bà lão đi lên rồi hoảng hốt:
_Mi Nô ,An Nhiệt ,hai đứa làm gì vậy chứ ?_Nói rồi bà đỡ Mi Nô rồi mở cửa phòng. An Nhiệt im lặng rồi vào theo
Nói xong cậu đó ,Mi Nô liền lấy điện thoại kêu taxi . Một tay đỡ Bạch Phàm ,Mi Nô đứng dậy rồi kêu:
_CHỊ LÝ,ANH HÀO GIÚP TÔI
Vừa nghe cô chủ gọi , cả hai đã nhanh chóng đi lên, Họ không quan tâm gì nhiều chỉ hướng tới Phàm rồi đỡ xuống nhà . Mi Nô đi theo rồi mở cổng ,vừa vặn taxi đến. Mi Nô nói gì đó rồi đưa tiền cho tài xế. Sau khi xe khuất dần , Mi Nô vào nhà rồi lên lâu . An Nhiệt vẫn đứng đó , bâng quơ hỏi :
_Cô ta là ai ? Và tôi là gì ?
Mi Nô bước đến nắm lấy bả vai của An nhiệt rồi lắc mạnh , khóe mi đã trào lệ :
_AN NHIỆT, CẬU HÃY NGHE CHO RÕ NHỮNG GÌ TÔI SẮP NÓI . CẬU CHÍNH LÀ CON NỢ TÔI CŨNG VẬY VÀ CHỦ NỢ LÀ BA CÔ GÁI : PHÀM , LAM VÀ NHẠC
Đôi mắt của An Nhiệt vẫn tĩnh lặng :
_Tôi không nợ họ
_NHƯNG GIA ĐÌNH TA NỢ HỌ . MẤY NĂM TRƯỚC , GIA ĐÌNH HỌ XẢY RA TAI NẠN VÀ NGƯỜI GÂY RA TAI NẠN LÀ BA MẸ CHÚNG TA. VÌ HỌ MÊ CỜ BẠC NÊN ĐÃ NHẬN TIỀN CỦA AI ĐÓ RỒI ĐÂM CHẾT GIA ĐÌNH NHÀ HỌ SONG . MAY SAO HAI ĐỨA BÉ VẪN CÒN SỐNG . ĐÓ LÀ CHÚNG TA NỢ NHÀ HỌ SONG. CÒN HỌ BẠCH , SAU VỤ ĐÓ THÌ ANH CẢ CỦA NHÀ HỌ PHÀM ,PHÀM KHIẾT NAM ĐÃ ĐIỀU TRA . VÌ KHÔNG MUỐN VÀO TÙ NÊN BA MẸ CHÚNG TA ĐÃ GIẾT CHẾT PHÀM KHIẾT NAM. BÍ MẬT ĐÓ BỊ CHÔN VÙI MÃI MÃI VÀ KHÔNG AI BIẾT TỚI NGƯỜI CON CẢ PHÀM KHIẾT NAM. MÀ CHỈ BIẾT ĐẾN,KUN VÀ BẠCH PHÀM . PHÀM VÀ KUN KHÔNG BIẾT TỚI KHIẾT NAM VÌ LÚC ĐÓ HAI ĐỨA BÉ ĐÓ SỐNG Ở NƠI KHÁC . TẤT CẢ , TẤT CẢ ĐỀU CHÔN VÙI
Những gì Mi Nô nói dường như là đả kích với An Nhiệt :
_Chị nói gì ? TẠI SAO CHỊ BIẾT ?
_MẸ NUÔI ĐÃ NÓI VỚI CHỊ ! ĐÃ TỚI LÚC CHÚNG TA TRẢ NỢ , DÙ CHO ĐỀN CÁI MẠNG NÀY CŨNG PHẢI TRẢ
An Nhiệt im lặng rồi nói :
_Nhưng tại sao phải trả ? Ân oán đời trước không liên quan tới chúng ta
_em vẫn không hiểu ? LÀ GIA ĐÌNH TA NỢ HỌ
An Nhiệt nhếch môi rồi đáp:
_Tôi không nợ cô ấy , muốn thì chị tự trả
Mi Nô dường như khụy xuống:
_Em biết, em sẽ không sống được nếu như không có máu của nhà họ Bạch hay không?
Đôi mắt của An Nhiệt dường như toát lên sự hoang mang:
_Tại sao ?
_Trước khi chết , Phàm Khiết Nam đã hiến máu cho em ,em biết không ?
_TẠI SAO HẮN LẠI HIẾN MÁU CHO TÔI CHỨ ?
_VÌ ANH ẤY TỪNG LÀ NGƯỜI YÊU CỦA CHỊ! LÚC ĐƯA TỚI BỆNH VIỆN THÌ THẬT TRÙNG HỢP ,EM VÀ ANH ẤY LẠI ĐƯỢC VÀO CHUNG .ANH ẤY NHẬN RA VÀ ĐÃ NÓI : HIẾN MÁU CỦA TÔI ĐỂ CỨU CẬU BÉ ĐÓ
Qúa khứ đau lòng của Mi Nô đã làm cho cô gục ngã . An Nhiệt dường như hét lên :
_CHỊ HAI
Khóe mắt của MI Nô đã trào lệ nhưng vẫn mỉm cười ! 22 năm rồi ,cô mới nghe được tiếng chị hai
An Nhiệt dường như hoảng sợ:
_BÀ VÚ ,BÀ VÚ
Một bà lão đi lên rồi hoảng hốt:
_Mi Nô ,An Nhiệt ,hai đứa làm gì vậy chứ ?_Nói rồi bà đỡ Mi Nô rồi mở cửa phòng. An Nhiệt im lặng rồi vào theo
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.