Mưa Ư ?? Hay Là Nước Mắt Em Rơi ??

Chương 48: Phép Thuật Thứ 48

meo meo

04/04/2016

Đấy là sự việc mà 2 tháng qua Song Lam phải trải qua ! Giờ chúng ta quay về với thực tại nhé !

Nó và anh dần dần thân nhau hơn nhưng nó luôn giữ đứng khoảng cách vì nó biết , bản thân nó đã làm rất nhiều sai trái và đối xử không tốt với cô . Nên hiện tại nó không được làm gì sai phạm nhất là không bao giờ cướp bạn trai của chị mình. Hiện tại , nó đang ngồi tại góc cà phê SO , một quán mà rất yên tĩnh , địa điểm mà cuối tuần nó hay đến . Hôm nay , nó diện bộ đồ đen quần mài cùng áo sơ mi dài tay , tóc xã ngay vai nhuộm tím phớt. Đôi tay linh hoạt lần từ trang sách ra , đôi mắt đeo lens màu đỏ làm con người nó như lột xác. 'Leng Keng' , tiếng chuông của cửa hàng làm nó ngước lên , là Kun.Nó gấp quyển sách rồi hờ hững nhìn Kun, Kun cũng gỡ cặp kính mát xuống rồi tiến lại , hôm nay diện cho bản thân bộ đồ thể thao xám cùng mái tóc màu xanh biển nhạt bước nhẹ về nó . Ngồi ghế rồi kêu

_'Một ly cacao ít đường

Khuôn mặt lạnh lùng nhìn nó nói :

_Không sợ lộ sao ? ăn mặc thế này?

Đôi mắt nó chợt buồn nói :

_Em không muốn mãi là cái bóng của ai đó , em không thể quá nhập vào vai của chị em quá nhiều để rồi không biết đâu là bản thân thật của em , mong anh hiểu !

Kun im lặng khi phục vụ tới rồi đặt ly cacao trên bàn . Nó nhìn anh rồi nhếch môi nói :



_Anh không tin em ? Được em chứng minh anh xem !

Nó không nói gì nữa mà đưa tay lấy ly cacao, đổ thật nhiều đường vào cứ thế đến khi nửa ly là đường, rồi xong lại bỏ sữa , ngay cả ly nươc nó đang uống và rồi cứ thế thành thứ hỗn hợp sợ người . Nó đưa mắt thách thức nhìn Kun nói :

_Anh thấy đấy , nếu nó giữ được hương vị như ban đầu của nó thì em sẽ tiếp tục làm song lam tiếp !

Kun kinh hải nhìn nó rồi nói :

_Ý gì ?

_KHông gì cả nhưng đừng ép em quá mức ,đừng ép đến khi em nói tất cả ! Với lại mọi người chưa bao giờ tin em cả , em không ngốc để tự mình khai ra như vậy , em đã đặt vé máy bay sang bên với chị em vài ngày rồi ! Làm ơn tin em một lần !

Mỉm cười rồi nó đứng dậy rời đi , chừa lãi quyển sách trên bàn. Kun bất ngờ vì nó , không phải vì con người mà là cách nói chuyện của nó . Có lẽ Kun nghĩ Nhạc là con người của dân chơi không nói được vậy nhưng không ngờ vượt quá sức tưởng tượng của Kun quá . Nhưng cũng phải , thời gian khiến mọi thứ thay đổi thì đương nhiên việc biến đổi con người cũng không quá khó nhỉ ? Kun vẫn ngồi đó và nhìn ly cacao "ngon lành' kia mà bật cười , dù cho tiền tỷ thì Kun thề, cũng không dám uống.Nhưng Kun chợt nhớ đến câu nói "Với lại mọi người chưa bao giờ tin em cả , em không ngốc để tự mình khai ra như vậy , em đã đặt vé máy bay sang bên với chị em vài ngày rồi ! " , vậy là nó sẽ qua bên kia để gặp cô sao ? Anh chợt nhếch môi rồi kêu một ly nước khác tự mình thưởng thức. Còn nó , sau khi rời đi thì ghé cửa hàng lưu niệm để mua đồ . Ngồi trên taxi , nó lướt điện thoại để hỏi Ken về nói cô ở , Ken cũng nói vì Ken không lý do gì mà ngăn cản , bởi nó đã hoàn lương rồi !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mưa Ư ?? Hay Là Nước Mắt Em Rơi ??

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook