Mưa Ư ?? Hay Là Nước Mắt Em Rơi ??

Chương 53: Phép Thuật Thứ 53

meo meo

05/02/2017

Là Du Nguyên, cậu nhìn nhỏ ngây ngốc . Đôi chân sải dài bước đến trước mặt nhỏ. Nhưng có lẽ trong đôi mắt nhỏ giờ đây không có gì cả . Cậu cũng không ngần ngại đứng yên mặc cho mưa tạt vào người,ướt đẫm một mảng áo. 5 phút trôi qua và cũng đã mang sự kiên nhẫn của cậu trôi đi vào dĩ vãng. Cậu trầm giọng :_Tiểu Phàm

Đáp lại là sự gào thét và tiếng tích tách của mưa . Một lần nữa giọng nói của ai đó lại vang lên :

_Tiểu Phàm

Nhưng có lẽ,nhỏ cũng không bận tâm. Cậu nắm lấy vai nhỏ nhưng chưa được lâu lại buông ra bởi câu nói và đôi mắt vô hồn pha lẫn sự căm hận

_Bỏ bàn tay dơ bẩn đó ra ,nó làm tôi kinh tởm. Mà chúng ta hình chưa chưa bào giờ quen biết nhau thì phải .

Nhỏ một lần nữa rời đi,để lại ai đó đau đớn.Nhưng chưa để mất cơ hội , cậu chạy rượt theo nhỏ . Nghe tiếng bước chân , nhỏ cũng chạy theo nhưng cảm giác đau đớn từ tay làm nhỏ nhăn mặt, nhanh trí ghé tạm nhà nào đó rồi ẩn vào. Vì mưa làm nhào mắt nên cậu mất dấu ,tính là sẽ hỏi rõ ràng nhưng giờ đã có kết quả,nhỏ đã bị hiểu lầm . Và hiện tại,mối quan hệ của họ đã trở nên tệ hại. Đau buồn và căm giận. Cậu gọi cho Kun rồi đứng giữa vỉa hè hét lên :

_BẠCH PHÀM,ANH BIẾT ANH ĐÃ SAI ,CHỈ XIN EM THA THỨ, ANH KHÔNG ĐÒI HỎI NHIỀU,XIN EM. ANH BIẾT EM CHỈ QUANH QUẨN ĐÂU ĐÂY NÊN NẾU NGHE ĐƯỢC CỨ SUY NGHĨ VÀ GỌI CHO ANH.

Cậu bất lực rồi lái xe lao về phía màn mưa dày . Còn nhỏ ,sau khi nắp trong bụi cây thì đã khóc đến nỗi cửa đã đóng mà không hay biết gì.Lúc ngẩng lên, thì cánh cửa đã im lìm,đắm chìm trong giấc ngủ.Mệt mỏi khiến nó bạo gan ,bước vào nhà , trong nhà đang có một cặp trai gái , nhỏ thều thào :

_Làm..ơn

Tuy giọng nhỏ nhưng đã thu hút sự chú ý , cả người máu me cùng với cánh tay làm ai cũng khiếp sợ.Người con gái đứng dậy chợt hỏi :

_Cô là ai ?



Mỉm cười ,nụ cười chua chát:

_Bạch..p..hàm

Thân thể nghiêng ngả ,cô gái nhanh chóng dìu . Người con trai ngồi im nhưng nét mặt căng thẳng ,hươ tay vào không trung hỏi:

_Chuyện gì ?

_Một cô gái đang bị thương

_Nặng không ?

_Không sao

_Chữa trị rồi đem ra ngoài

_TRời đang mưa

_Tôi không quan tâm

Người con trai dáng đi dũng mãnh nhưng bên cạnh phải là cây gậy_cậu ta bị mù. Còn cô gái chợt lắc đầu rồi dìu nhỏ vào phòng , băng bó vết thương và thay đồ kĩ càng. Thấy cái balo , cô gái đó mở ra xem,một quyển sách làm cô gái bàng hoàng_quyển sách viện trưởng giao cho nhỏ . Thắc mắc , cô gái bỏ vào chỗ cũ rồi ra ngoài. Bấm một dãy số rồi nói:



_Mẹ ,mẹ biết Bạch Phàm là ai không?

_Là những đứa trẻ mà mẹ nói với con

_Vậy họ là Thiên Sứ?

_đúng,mà sao con biết ?

_Con bé đang bị thương

_Hãy giữ con bé và chăm sóc nó.Song Lam và Song Nhạc đang ở chỗ của mẹ

_Vâng , con đã biết

_Con phải bảo vệ mấy đứa trẻ ấy ,vì chúng ta nợ họ rất nhiều.

_Còn đã biết,

Cô gái cúp máy . Mở phòng đi và nhìn người con gái đang nằm chợt lo lắng,cô gái đã giúp gia đình cô rất nhiều, không chỉ vậy , gia đình Song Sinh kia còn giúp nhiều hơn .

Đây là những khúc các bạn thắc mắc đúng chứ ? Tác giả không viết bậy đâu,hãy cùng vận động logic và suy nghĩ mọi chuyện nhé ! họ nợ nhau thứ gì? Và chuyện của Bạch Phàm là gì?Còn cả chuyện của Song Lam,Thần Nam ,Song Nhạc ,Hàn Nguyên ! Chuyện còn nhiều cam go khác nhau,vượt qua tất cả tình cảm của họ sẽ khắn khít hơn

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mưa Ư ?? Hay Là Nước Mắt Em Rơi ??

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook