Mưa Ư ?? Hay Là Nước Mắt Em Rơi ??
Chương 62: Phép Thuật Thứ 62
meo meo
05/02/2017
Nhỏ đi ra cổng nhưng không mở ,nhỏ đi trần ra ngoài không ô cũng chả giày dép. Nhỏ cố giữ bình tĩnh rồi nhìn về Kun :
_Anh về đi
_Tại sao thấy anh hai lại tránh ?
_Em ...có.. hẹ.n !_giọng nhỏ hơi nghẹn , sống mũi cay xè đi, Đôi mắt cũng ngấn nước nhưng nhỏ hơi nhướn lên để tránh cho nước mắt rơi . Phía ngoài cổng vẫn đứng và kèm theo là giọng nói khinh thường, quyết đoán xen chút giận dữ :
_Cái hẹn mà em nói là đi lang thang tới từng nơi, là việc em ghé vào cửa hàng lưu niệm , đó là cái hẹn sao ?
Nhỏ bàng hoàng, đôi mắt đã nhòa lệ nhưng có lẽ anh hai không biết đâu nhỉ vì giữa mưa và nước mắt sao anh biết được . Nhỏ nghẹn giọng:
_Đúng , đó là cái hẹn của em,em đâu nói là em hẹn với ai , đúng chứ ? Và ...cũng cho anh biết ,em hẹn với người tên Cô Đơn !
_Tại sao em không ở nhà?Nơi có ba mẹ, nơi có anh ! Tại sao thấy anh em lại tránh ?
Mưa ngày càng to ,nước mắt đã lăn dài , nước mưa cứ vậy mà tạt vào mặt nhỏ . Nhỏ bất lực liền hét lên :
_Em không tránh anh vậy em phải làm gì ? anh dạy em đi , van cầu anh dạy em đi ! Không lẽ em phải dang tay ôm anh và nở nụ cười ?........Em làm không được anh hai à ! Hay là nhìn anh và nói * Anh à! Chuyện hồi sáng anh làm tốt lắm * hay là *Anh thấy hồi sáng em làm tốt không ?*, anh trả lời đi, trả lời cho tôi biết đi !
Nhỏ ngã quỵ xuống nền đất lạnh lẽo , mọi người trong nhà thấy tình hình liền đi ra,Thần Nam nắm lấy bả vai của nhỏ mà đỡ dậy. Kun cũng mở cửa mà đi vào_thì ra cửa không khóa ! Nói ra ,thì Kun đang tự trừng phạt mình nào ngờ người quỵ xuống trước, người thống khổ nhất lại là em gái anh _thật trêu người.Lúc hình dáng nhỏ ngã xuống ,trái tim tình thân của anh nhói lên ,đau lắm nhưng có bằng gì nỗi đau của nhỏ . Kun hối hận khi gặp nhỏ vào lúc này .
_Anh về đi
_Tại sao thấy anh hai lại tránh ?
_Em ...có.. hẹ.n !_giọng nhỏ hơi nghẹn , sống mũi cay xè đi, Đôi mắt cũng ngấn nước nhưng nhỏ hơi nhướn lên để tránh cho nước mắt rơi . Phía ngoài cổng vẫn đứng và kèm theo là giọng nói khinh thường, quyết đoán xen chút giận dữ :
_Cái hẹn mà em nói là đi lang thang tới từng nơi, là việc em ghé vào cửa hàng lưu niệm , đó là cái hẹn sao ?
Nhỏ bàng hoàng, đôi mắt đã nhòa lệ nhưng có lẽ anh hai không biết đâu nhỉ vì giữa mưa và nước mắt sao anh biết được . Nhỏ nghẹn giọng:
_Đúng , đó là cái hẹn của em,em đâu nói là em hẹn với ai , đúng chứ ? Và ...cũng cho anh biết ,em hẹn với người tên Cô Đơn !
_Tại sao em không ở nhà?Nơi có ba mẹ, nơi có anh ! Tại sao thấy anh em lại tránh ?
Mưa ngày càng to ,nước mắt đã lăn dài , nước mưa cứ vậy mà tạt vào mặt nhỏ . Nhỏ bất lực liền hét lên :
_Em không tránh anh vậy em phải làm gì ? anh dạy em đi , van cầu anh dạy em đi ! Không lẽ em phải dang tay ôm anh và nở nụ cười ?........Em làm không được anh hai à ! Hay là nhìn anh và nói * Anh à! Chuyện hồi sáng anh làm tốt lắm * hay là *Anh thấy hồi sáng em làm tốt không ?*, anh trả lời đi, trả lời cho tôi biết đi !
Nhỏ ngã quỵ xuống nền đất lạnh lẽo , mọi người trong nhà thấy tình hình liền đi ra,Thần Nam nắm lấy bả vai của nhỏ mà đỡ dậy. Kun cũng mở cửa mà đi vào_thì ra cửa không khóa ! Nói ra ,thì Kun đang tự trừng phạt mình nào ngờ người quỵ xuống trước, người thống khổ nhất lại là em gái anh _thật trêu người.Lúc hình dáng nhỏ ngã xuống ,trái tim tình thân của anh nhói lên ,đau lắm nhưng có bằng gì nỗi đau của nhỏ . Kun hối hận khi gặp nhỏ vào lúc này .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.