Mưa Ư ?? Hay Là Nước Mắt Em Rơi ??
Chương 69: Phép Thuật Thứ 69
meo meo
05/02/2017
Nhỏ nhìn bóng cậu khuất rồi mới rơi lệ và lúc giọt lệ vừa rơi cũng là
lúc tình yêu của nhỏ dành cho cậu đã vỡ _mãi mãi không thể ghép lại được . Cũng phải thôi các cậu , Phàm đã quá thương tâm rồi ,đúng chứ ? Nhỏ
ngồi đó một lúc đến khi cửa mở tung ra là anh và Kid . Kid chạy lại nhỏ :_Phàm ,em sao vậy ? Phàm , ngước lên, Phàm
_Phàm
Nhỏ ngước lên, nở nụ cười ngây dại:
_Em thua rồi ! Em buông tay nhưng sau tim em đau thế ? Tại sao? Trả lời cho em đi Kid_nhỏ ghì mạnh chiếc áo sơ mi của Kid, tựa như điên dại , nhỏ như điên lên nhắm vào bả vai Kid mà cắn mạnh vào "a", Kid khẽ nhói nhưng không đẩy nhỏ ra, anh ngồi xổm xuống :
_Phàm , nhả ra mau
Kid lắc đầu:
_Phàm ,em cứ cắn , cắn mạnh vào . Nếu như cắn anh mà vết thương lòng em lành thì cứ cắn
Nhỏ từ từ buông ra ,đôi mắt ngây dại nhìn anh:
_Tôi muốn đứng dậy
Kid từ từ đỡ nhỏ nhưng nhỏ lại bất ngờ khụy xuống , anh nhíu mày nhìn theo _đôi chân không chỉ trật mà còn có một vết máu dài nhìn đến rợn người, anh hô lên :
_Kid , anh mau bế Phàm xuống y tế nhanh lên
_KHÔNG
Nhỏ thống khổ kêu lên,lắc đầu liên tục :
_E m kh ô ng m u ố n ai b iết
Kid nhìn nhỏ mà tức giận :
_EM CÒN NGHĨ CHO NÓ LÀM GÌ ? HẢ ?
Nhỏ nghe chữ đi ,liền khụy xuống :
_Van cầu anh ,đừng đưa em xuống dưới
Kid thở dài :
_Được, anh không đưa em xuống , nhưng ngồi yên anh đi lấy bông băng lên cho em, đừng cãi
Kid xoay lưng đi ,còn duy anh vs nhỏ.Anh nhìn nhỏ :
_Tại sao cô không cho tôi nói ?
Nhỏ mỉm cười, nụ cười đẹp nhất nhưng lại nở vào thời điểm bi thương :
_Tôi đang trả thù anh ấy
_Trả thù ?
_Anh biết không ! Tôi đã biết Du Nguyên sẽ theo tôi lên đây , tôi biết anh ấy sẽ nghĩ gì và làm gì ! Nên tôi đã im lặng và để đến một ngày tôi gom những gì tôi hứng chịu phản công vào tinh thần của anh ấy
_Nhưng người bị thương nhiều nhất là cô
_Đúng
_Vậy tại sao còn làm?
_Để chứng tỏ _tôi là Bạch Phàm
Anh nhìn nhỏ :
_Lỡ Du Nguyên hối hận xin lỗi cô thì sao ?
_Đương nhiên vì nếu tôi hận hắn tức là tôi còn quan tâm và để tâm hắn , còn nếu tôi không tha thứ thì Nguyên nợ tôi ,tôi không muốn dính dáng với Nguyên dù một chút ! Nên tôi sẽ tha thứ nhưng ...tôi biết nói miệng thì dễ nhưng làm thì không dễ
_Cô không đau sao ?_Ánh mắt anh rơi vào vết thương ở chân nhỏ mà hỏi
Nhỏ lắc đầu:
_Đau nhưng không bằng vết thương lòng , còn anh ? Anh yêu Song Lam không ?
_Tôi quả thật cũng không biết nói gì cả , tôi biết bản thân mình không hoàn hảo , tôi là kẻ ngu ngốc khi đã đối xử với Sông Lam như vậy. Mọi người nhìn vào cứ tưởng tôi yêu giọng hát của cô ấy nhưng không ,tôi dựa vào đó để tìm cô ấy nhưng không ngờ lại hóa nhầm lẫn . Dù là lúc nhỏ hay lớn tôi chỉ yêu mỗi Sông Lam. Tôi sẽ không để mất cô ấy lần nào nữa vì cô ấy là bạn đời của tôi .
_Tôi chúc phúc anh , nhưng chuyện đời không dễ như chúng ta nhìn đâu. Cho tôi yêu một lần nữa tôi sẽ chọn người yêu tôi và tin tưởng tôi
_Cô thật sự bỏ Du Nguyên ?
_Một khi con gái yêu ai đó thì sẽ chân thành , nặng tình đến cùng vì vậy đâu thể nói quên là quên được.
Anh im lặng , anh biết đây chính là giới hạn của Bạch Phàm
_Phàm
Nhỏ ngước lên, nở nụ cười ngây dại:
_Em thua rồi ! Em buông tay nhưng sau tim em đau thế ? Tại sao? Trả lời cho em đi Kid_nhỏ ghì mạnh chiếc áo sơ mi của Kid, tựa như điên dại , nhỏ như điên lên nhắm vào bả vai Kid mà cắn mạnh vào "a", Kid khẽ nhói nhưng không đẩy nhỏ ra, anh ngồi xổm xuống :
_Phàm , nhả ra mau
Kid lắc đầu:
_Phàm ,em cứ cắn , cắn mạnh vào . Nếu như cắn anh mà vết thương lòng em lành thì cứ cắn
Nhỏ từ từ buông ra ,đôi mắt ngây dại nhìn anh:
_Tôi muốn đứng dậy
Kid từ từ đỡ nhỏ nhưng nhỏ lại bất ngờ khụy xuống , anh nhíu mày nhìn theo _đôi chân không chỉ trật mà còn có một vết máu dài nhìn đến rợn người, anh hô lên :
_Kid , anh mau bế Phàm xuống y tế nhanh lên
_KHÔNG
Nhỏ thống khổ kêu lên,lắc đầu liên tục :
_E m kh ô ng m u ố n ai b iết
Kid nhìn nhỏ mà tức giận :
_EM CÒN NGHĨ CHO NÓ LÀM GÌ ? HẢ ?
Nhỏ nghe chữ đi ,liền khụy xuống :
_Van cầu anh ,đừng đưa em xuống dưới
Kid thở dài :
_Được, anh không đưa em xuống , nhưng ngồi yên anh đi lấy bông băng lên cho em, đừng cãi
Kid xoay lưng đi ,còn duy anh vs nhỏ.Anh nhìn nhỏ :
_Tại sao cô không cho tôi nói ?
Nhỏ mỉm cười, nụ cười đẹp nhất nhưng lại nở vào thời điểm bi thương :
_Tôi đang trả thù anh ấy
_Trả thù ?
_Anh biết không ! Tôi đã biết Du Nguyên sẽ theo tôi lên đây , tôi biết anh ấy sẽ nghĩ gì và làm gì ! Nên tôi đã im lặng và để đến một ngày tôi gom những gì tôi hứng chịu phản công vào tinh thần của anh ấy
_Nhưng người bị thương nhiều nhất là cô
_Đúng
_Vậy tại sao còn làm?
_Để chứng tỏ _tôi là Bạch Phàm
Anh nhìn nhỏ :
_Lỡ Du Nguyên hối hận xin lỗi cô thì sao ?
_Đương nhiên vì nếu tôi hận hắn tức là tôi còn quan tâm và để tâm hắn , còn nếu tôi không tha thứ thì Nguyên nợ tôi ,tôi không muốn dính dáng với Nguyên dù một chút ! Nên tôi sẽ tha thứ nhưng ...tôi biết nói miệng thì dễ nhưng làm thì không dễ
_Cô không đau sao ?_Ánh mắt anh rơi vào vết thương ở chân nhỏ mà hỏi
Nhỏ lắc đầu:
_Đau nhưng không bằng vết thương lòng , còn anh ? Anh yêu Song Lam không ?
_Tôi quả thật cũng không biết nói gì cả , tôi biết bản thân mình không hoàn hảo , tôi là kẻ ngu ngốc khi đã đối xử với Sông Lam như vậy. Mọi người nhìn vào cứ tưởng tôi yêu giọng hát của cô ấy nhưng không ,tôi dựa vào đó để tìm cô ấy nhưng không ngờ lại hóa nhầm lẫn . Dù là lúc nhỏ hay lớn tôi chỉ yêu mỗi Sông Lam. Tôi sẽ không để mất cô ấy lần nào nữa vì cô ấy là bạn đời của tôi .
_Tôi chúc phúc anh , nhưng chuyện đời không dễ như chúng ta nhìn đâu. Cho tôi yêu một lần nữa tôi sẽ chọn người yêu tôi và tin tưởng tôi
_Cô thật sự bỏ Du Nguyên ?
_Một khi con gái yêu ai đó thì sẽ chân thành , nặng tình đến cùng vì vậy đâu thể nói quên là quên được.
Anh im lặng , anh biết đây chính là giới hạn của Bạch Phàm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.