Mục Thần Ký

Chương 880: Mạnh nhất trong lịch sử

Trạch Trư

27/09/2018

Biệt cung của Đế Hậu đứng sừng sững ở nơi đây trăm vạn năm cũng chưa từng bị hủy, nó được làm bằng thần kim vô cùng xa xỉ, nhưng có xa xỉ nữa cũng không ngăn cản được cao thủ lớn như Yên Nhi đánh vào.

Biệt cung hoàn toàn hỗn độn, nó đã bị Yên Nhi biến thành béo chim đâm cho cháy gần nửa, nhất là nguyên thần Long Tước của nàng thi triển ra thần thông Long Tước Hàm Thiên, khi nguyên thần đập tới, Chu Tước Thánh Hỏa thiêu đốt biệt cung cháy sạch, nước thép giàn giụa.

Thánh hỏa này không gì không đốt được, biệt cung đã không bị phá hủy cháy gần hết.

Yên Nhi từ trong đống đổ nát gạch ngói vụn đứng lên, nàng thu hồi lại nguyên thần, vỗ nhẹ cánh, khiến cho đất đá trên thân rơi xuống, cách đó không xa một đình lớn lại lảo đảo, nó vốn bị thánh hỏa thiêu đốt, lúc này bị cánh của nàng quạt thành gió điên cuồng thổi qua, nó lập tức sụp xuống, rơi vào trong biển lửa.

Long Kỳ Lân cũng bò dậy, rung người khiến cho bụi bậm trên người bay đi.

Tần Mục đứng lên, hắn lại bận rộn, giống như người không có vấn đề gì.

Long Kỳ Lân nhìn hắn nhân lúc Chu Tước Thánh Hỏa nung chảy thần kim, luyện ra những thần kim này, in dấu vết phù văn truyền tống, chắc hắn dự định xây dựng một tòa truyền tống trận cỡ lớn để rời khỏi nơi này.

Tần Mục bận tới bận đi, nhưng Long Kỳ Lân lại có thể nhìn ra được hắn có tâm tư rất nặng nề. Bởi vì Long Kỳ Lân cũng tinh thông thuật số, nó nhìn thấy được khi Tần Mục tính toán không gian tiết điểm đã sai mất mấy chỗ.

Đây là chuyện bình thường không có khả năng xảy ra.

Làm một trong đại sư thuật số cường đại nhất trên đời hiện nay, Tần Mục ở trên thuật số tính toán có tỷ lệ sai ít tới mức vô cùng kinh người, bảo hắn liên tục vài lần làm sai là chuyện không có khả năng xảy ra.

Hiện tại hắn liên tục làm sai, chắc hẳn có tâm sự gì quấy nhiễu đến hắn, dẫn đến hắn không có cách nào tập trung tinh lực.

- Giáo chủ nhìn thấy gì ở trong Đại Uyên?

Long Kỳ Lân thử dò xét nói.

Tần Mục dừng chế tạo truyền tống trận, hắn suy nghĩ xuất thần, sau một lúc lâu mới nói:

- Người giết chết Lăng Thiên Tôn kia là Cổ Thần Thiên Đế. Khi hắn nhào tới mặt cắt của Thiên Hà, ta thấy được khuôn mặt của hắn giống hệt với Cổ Thần Thiên Đế Thiên Âm giới ta thấy giống nhau như đúc.

Long Kỳ Lân không hiểu:

- Cổ Thần Thiên Đế?

- Phải nói là thân thể của Cổ Thần Thiên Đế. Nhưng người khống chế thân thể vị này là ai, ta lại không có khả năng biết được.

Tần Mục bắt đầu nói, trong lòng không ngừng suy nghĩ, nói:

- Thân thể của Cổ Thần Thiên Đế không ở trong Thiên Đình, đây là nguyên nhân tồn tại quản lý Thiên Đình cấp bách muốn chế tạo ra Ngự Thiên Tôn hoàn mỹ. Bởi vì Thân thể của Cổ Thần Thiên Đế là thân thể cường đại nhất từ trước tới nay. Đổi lại thành bất kỳ một Thiên Tôn nào cũng không có cách nào hoàn toàn phát huy ra tất cả thực lực trong thân thể của vị này. Bọn họ phải liên thủ, mới có thể bạo phát ra tất cả lực lượng của thân thể Cổ Thần Thiên Đế!

Hắn đi tới đi lui, tư duy cũng càng lúc càng nhanh:

- Bộ thân thể này là công cụ để bọn họ cản trở lẫn nhau. Không có người nào có thể hoàn toàn nắm giữ được thân thể của Thiên Đế, ngược lại sẽ khiến cho giữa bọn họ duy trì cân bằng, không dám xuống tay với nhau.

- Nhưng không có thân thể của Cổ Thần Thiên Đế, ai trong bọn họ tới khống chế Thiên Đình? Quyền lực sẽ khiến cho bọn họ nghi ngờ lẫn nhau, hơn nữa không có thân thể Thiên Đế, Thiên Công, Thổ Bá cũng có lực uy hiếp rất lớn đối với bọn họ. Bởi vậy bọn họ cần phải chế tạo ra một vũ khí cường đại có thể đối phó Thiên Công và Thổ Bá cùng với những người khác.

- Cái vũ khí này chính là Ngự Thiên Tôn!

Tần Mục dừng bước lại, suy nghĩ một lát, nói:

- Đây chính là nguyên nhân bọn họ chế tạo ra Ngự Thiên Tôn, đồng thời khống chế thân thể của vị này hạ giới. Bọn họ muốn kiểm tra xem vũ khí này có dùng được không, có thể so sánh được với thân thể Thiên Đế hay không.

Long Kỳ Lân hiếu kỳ nói:

- Giáo chủ, người bị nhốt ở trong thân thể Thiên Đế kia còn ở trong Thiên Đình hay không?

Tần Mục lắc đầu:

- Trong Thiên Đình chỉ có thân thể của hắn, nhưng không có nguyên thần của hắn. Hắn bị Lăng Thiên Tôn vây khốn, không có cách nào thoát thân. Muốn giết chết Lăng Thiên Tôn làm sao có thể không trả cái giá thật lớn? Cổ Thần Thiên Đế không cần vận dụng bất kỳ vũ khí nào, thân thể của hắn chính là vũ khí cường đại nhất. Người này cần dùng thương làm vũ khí, hắn chắc là nguyên lão trong Thiên Minh. Hắn trả giá rất lớn, bị nhốt ở trong Thiên Hà, vĩnh viễn không có cách nào thoát thân, hơn nữa trong Thiên Đình đã không có nơi để hắn sống yên ổn.

Tinh thần hắn phấn chấn, tiếp tục bố trí truyền tống trận, lần này hắn không có lại xảy ra sai lầm nữa.

Yên Nhi đút cho Long Kỳ Lân một viên linh đan, khen:

- Rồng béo, Dưỡng Nhân Kinh của ngươi càng thêm lợi hại.

Long Kỳ Lân ăn linh đan, cười nói:

- Giáo chủ quá thông minh, có đôi khi sẽ chui vào góc sừng trâu không ra được, thật ra chỉ cần hắn nói ra, bản thân lại sẽ nhảy ra, chỉ là những người thông minh bình thường không chủ động nói. Ta cái gì cũng không cần có làm, chỉ là khiến cho giáo chủ nói ra mà thôi.

Yên Nhi cười híp mắt tiếp tục đút cho Long Kỳ Lân ăn.

Tần Mục xây dựng truyền tống trận, lại đi sưu tập thần kim, biệt cung của Đế Hậu đã bị cháy sạch không còn một mảnh, những thần kim bị nấu chảy thành nước thép, khi Yên Nhi thu thánh hỏa, thần kim cũng ngưng đọng.

Biệt cung Đế Hậu sử dụng thần kim là vật chỉ có ở Quy Khư, Quy Khư Uyên Thiết từ trong Đại Uyên phun ra, chỉ trong Quy Khư mới có. Tần Mục bảo Yên Nhi lại một lần nữa nung chảy những Uyên Thiết này, luyện thành khối kim khí bốn cạnh tập trung cùng một chỗ.

- Công tử, chúng ta không có cách nào mang thứ này đi.

Yên Nhi và Long Kỳ Lân ngước mắt nhìn lên ngọn núi Uyên Thiết này, trong lòng ngạc nhiên. Yên Nhi lắc đầu nói:

- Uyên Thiết quá nặng, ngay cả ta cũng cõng không nổi

- Không có việc gì, ta có nơi gửi.

Tần Mục vạch lá liễu ở mi tâm, thả từng khối Quy Khư Uyên Thiết vào trong đại lục chữ Tần.

Trong đại lục chữ Tần, Uyên Thiết rơi xuống như mưa, chồng chất thành một ngọn núi lớn, đám người Thiên Công, Xích Hoàng, lão phật đều đen mặt vây quanh ở bên cạnh quan tài thủy tinh, mặc cho những khối Uyên Thiết này rơi vào bên cạnh mình.



Mặt Dung Nham Thổ Bá thật ra không có đen lại, mặt hắn vốn có hai màu đen đỏ giao nhau.

- Hồ đồ! Nơi này là nơi phong ấn ca ca hắn, sao có thể thứ gì cũng ném vào đây được?

Dung Nham Thổ Bá nói.

Tần Mục xử lý xong Quy Khư Uyên Thiết, hắn phóng người nhảy nhảy, không có cảm giác được bất kỳ trọng lượng nào, hắn cười nói:

- Sau này ta thậm chí có thể tiết kiệm được túi Thao Thiết!

Tay hắn lấy ra Vô Ưu kiếm, hắn ngước mắt nhìn lên không trung, tàn sao trên bầu trời cách Quy Khư rất gần.

Đám người Thiên Công cũng nhìn thấy được ngôi sao bị tàn phá trên không trung của Quy Khư, mỗi người đều ngơ ngác nhìn nhau.

- Tiểu tử này lại dự định làm cái gì vậy?

Mọi người mờ mịt.

Hài nhi mập mạp ngồi ở trong Sát Sinh đỉnh đang dùng cơm, nghe vậy hắn ngẩng đầu nhìn lên, cười nói:

- Đệ đệ hư hỏng dự định đẩy sao xuống, đập vào trong Quy Khư kéo hai đóa hoa này tới.

Thiên Công vội vàng nói:

- Biết đệ không bằng huynh, đệ đệ hư hỏng của ngươi kéo hai đóa hoa Quy Khư này ra làm gì?

- Sử dụng kiếm chém đứt, mang đi.

Tần Phượng Thanh nói.

Sắc mặt Thiên Công đại biến, sắc mặt của Thổ Bá vẫn như cũ, nhưng tay chân run rẩy.

Đám người Đại Phạm Thiên Vương Phật, Xích Hoàng không biết lai lịch của hai đóa hoa này, tất nhiên không cảm thấy có gì, Thiên Công và Thổ Bá lại sợ gần chết.

- Hồ đồ! Thực sự hồ đồ!

Râu bạc của Thiên Công run rẩy loạn, cả giận nói:

- Hai đóa hoa này là Đổ Hải Nhãn!

Dung Nham Thổ Bá nắm chặt nắm đấm, nổi giận nói:

- Chính vì có hai đóa hoa này ngăn ở trong Đại Uyên, Quy Khư mới không có nuốt hết tất cả ngôi sao vào đó!

- Ngươi chém đứt, ngay cả Nguyên Đô Đông Hải cũng sẽ bị hút khô!

Bọn họ nhìn về hướng trên bầu trời, lúc này Tần Mục đang đứng ở trên đỉnh đầu của một con chim béo mập, bay về phía một ngôi sao trên không trung Đại Uyên, dự định mượn nguyên thần của chim béo, đẩy sao tàn trên Quy Khư vào trong Đại Uyên.

Thiên Công lập tức đưa ra quyết định, quát:

- Ném ca ca ra ngoài, trấn áp đệ đệ để tránh hắn hồ đồ!

Tần Phượng Thanh còn đang trong Sát Sinh đỉnh lựa chọn thức ăn, lại thấy đám người Thiên Công, Thổ Bá, Xích Hoàng và Đại Phạm Thiên Vương Phật xông lên, thậm chí ngay cả Đại Nhật Tinh Quân vẫn luôn khúm núm rất nhát gan cũng tiến lên trước, mọi người giơ Sát Sinh đỉnh lên, ném cả hắn và đỉnh ra ngoài bầu trời.

Tần Mục hăng hái, chỉ huy Yên Nhi thay đổi quỹ đạo sao thế nào để đẩy ngôi sao tàn vào trong Đại Uyên, đột nhiên hắn thấy đầu váng mắt hoa, cả giận nói:

- Thiên Công, ngươi ám toán ta! Ngươi thả ca ca ra, lại không sợ hắn gây sự gặp rắc rối?

Hắn khoa chân múa tay, từ trên bầu trời rơi, trong phút chốc hắn lại thấy mình rơi trên mặt đất, xung quanh chính là đại lục chữ Tần, đám người Thiên Công, Thổ Bá lộ ra sắc mặt không tốt vây quanh hắn.

Yên Nhi nghe được Tần Mục quát to một tiếng, thầm nghĩ:

- Suy nghĩ của công tử quả nhiên có chút vấn đề, vẫn cho rằng mình có một người ca ca.

Nàng vừa mới nghĩ tới đây, đột nhiên cảm thấy Tần Mục trở nên nặng nề vô cùng, trong lòng nàng không khỏi thầm cả kinh.

thân thể Tần Mục đứng ở trên đầu nàng điên cuồng tăng lên, trong phút chốc lại hóa thành một hài nhi cực lớn, còn muốn khổng lồ hơn cả chân thân của nàng, còn muốn béo mập hơn, ép cho nàng gần như không bay lên được!

Trong lòng Yên Nhi ngạc nhiên, chỉ nghe đứa trẻ sơ sinh với thân hình khổng lồ kia nói với giọng điệu trẻ con nói:

- Thổ Bá thường nói ta tà ác, hiện tại biết ai mới thật sự là bại hoại đây? Đệ đệ hư hỏng mới phải! Đệ đệ hư hỏng gặp rắc rối, còn muốn ta giúp hắn chùi đít, tuy nhiên ai bảo ta là ca ca...

Trong lòng Yên Nhi khủng hoảng, lại thấy hài nhi mập mạp kia xòe bàn tay ra, bàn tay mập mạp nhẹ nhàng xoa ngôi sao tàn cực lớn, tiếp theo bấm tay bắn ra, khiến viên tinh cầu kia bay đi.

- Đừng sợ, ta là tới cứu các ngươi!

Hài nhi béo mập phóng người nhảy lên một cái, một tiếng nổ lớn vang lên, hắn đã rơi xuống đất, đứng ở trên Đại Uyên, hắn thò tay nắm lấy cổ của con chim béo, cười nói:

- Đừng sợ, ta hiện tại không lại sát sinh nữa. Ta hiện tại có quy củ, ừ, ngươi có muốn đặt ra một ước hẹn với Tiểu Thổ Bá không?

Yên Nhi vội vàng lắc đầu.

Hài nhi béo mập thả nàng ra, hắn thu nhỏ lại hình thể, cố sức leo đến trong truyền tống trận do Tần Mục lưu lại, nói:

- Ta ăn tới béo mập, mẫu thân nhìn thấy nhất định rất vui vẻ... Lên đi, chúng ta quay về Duyên Khang, không thể ở chỗ này, nếu không đệ đệ hư hỏng sẽ lại chạy đến gây chuyện thị phi.



Sắc mặt của Yên Nhi và Long Kỳ Lân dại ra, sau khi nghe hắn nhắc nhở lúc này c cả hai mới cuống quít đi vào truyền tống trận. Long Kỳ Lân run giọng nói:

- Ngươi là ca ca của giáo chủ sao?

Hài nhi béo mập gật đầu, loay hoay trên truyền tống trận, nói:

- Ta không thích đi ra, bên ngoài quá ồn, quy định quá nhiều, ta vẫn thích trở lại hơn. Tuy nhiên đệ đệ gặp rắc rối, ta không thể không đi ra... Đồ chơi này phải làm thế nào?

Long Kỳ Lân vội vàng phát động truyền tống trận, phù văn trên truyền tống trận sáng lên.

Ánh mắt của hài nhi béo mập nhất thời sáng lên, vươn cái tay mập mạp xoa của đầu nhỏ Long Kỳ Lân, khen:

- Ngươi hiểu thật nhiều điều, thảo nào đệ đệ không ăn ngươi...

Ánh sáng chớp động, bọn họ từ trong truyền tống trận biến mất.

Trong phút chốc, bọn họ xuất hiện ở trong đống đổ nát của cố quốc Long bá, lão nhân âm soa đã đưa đi tất cả hồn phách Long bá trong quốc Long bá quốc gia cổ, ở đây hoàn toàn tĩnh mịch.

Hài nhi béo mập nắm lấy Yên Nhi và Long Kỳ Lân đặt ở đầu vai của mình, cười nói:

- Các ngươi chạy trốn chậm, ta đưa các ngươi trở lại. Nếu các ngươi coi trọng đệ đệ hư hỏng, đừng để cho hắn gây sự. Ta cũng không thích đi ra...

Vẻ mặt Long Kỳ Lân và Yên Nhi mê man.

Lại thấy hài nhi béo mập này đột nhiên bước mở chân ngắn, phát lực chạy như điên, một tiếng nổ lớn vang lên, hắn lại đập xuyên qua tấm chắn của quốc gia cổ Long bá, nhảy vào biển rộng, hắn ở trên mặt biển chạy như điên, tốc độ của hắn cực nhanh khiến Yên Nhi cũng phải nghẹn họng nhìn trân trối.

Hài nhi béo mập phát lực chạy nhanh, đuổi mặt trời đuổi mặt trăng, sau lưng bọn họ lưu lại một đợt sóng to gió lớn, với tốc độ như vậy chỉ sợ không cần tới mấy ngày lại có thể chạy đến Duyên Khang!

- Trong thân thể của giáo chủ thật sự có một người ca ca!

Long Kỳ Lân cuối cùng mới tỉnh lại, kêu lên thất thanh.

Đại lục chữ Tần.

Tần Mục ngoan ngoãn ngồi ở giữa mọi người, cúi đầu không nói được một lời.

- Thiếu chút nữa, thiếu chút nữa ngươi lại gây ra họa lớn!

Thiên Công tức giận nó, khiển trách:

- Tỷ muội Đế Hậu là thân phận cao như thế nào? Vì sao Thiên Đế nhất định phải cưới các nàng làm Đế Hậu? Chính vì hai đóa hoa sen này ngăn chặn mắt biển, hai đóa hoa sen là cây thiên địa! Nếu rơi vào tay ngươi, bị chém đứt, nhổ đi, Nguyên Đô lại không tức giận, ngay cả ngân hà Huyền Đô của ta cũng sẽ bị Quy Khư Đại Uyên cắn nuốt!

Tần Mục cúi đầu nói:

- Ta biết sai rồi.

Thiên Công cả giận nói:

- Trấn áp Tần Phượng Thanh? Ta xem ra phải trấn áp ngươi mới đúng! Tiểu tử ngươi quá giỏi chuyện thị phi! Thi thể của muội muội Đế hậu này là sao?

Tần Mục vội vàng nói:

- Chuyện này không liên quan đến ta, là Lăng Thiên Tôn giết nàng.

Thiên Công còn muốn răn dạy, đột nhiên sắc mặt hắn đại biến, thất thanh nói:

- Không tốt! Ta sắp chết!

Lúc này sắc mặt Dung Nham Thổ Bá cũng biến đổi, thất thanh nói:

- Không xong, đại nạn của ta buông xuống!

Tần Mục tất nhiên giật mình kinh sợ, liền vội vàng đứng lên hỏi thăm.

Phân thân của Thiên Công cùng phân thân của Thổ Bá đi tới đi lui, sốt ruột vạn phần, Đại Phạm Thiên Vương Phật thở dài, nói:

- Hai vị đạo huynh, ta biết các ngươi đang nói gì. Món vũ khí đó đã đến phật giới của ta.

Trong lòng Tần Mục vừa nhảy, thất thanh nói:

- Vũ khí?

Hai tay phân thân của Thiên Công rạch một cái vào hư không, than thở:

- Các ngươi nhìn đi.

Hai tay hắn xa nhau, trên không trung của đại lục chữ Tần lập tức xuất hiện cảnh tượng Huyền Đô, trước mặt thân thể to lớn Thiên Công có một vị thần nhân ép vỡ hàng rào thế giới của Huyền Đô, xuất hiện ở trong Huyền Đô.

Đó là một vị Ngự Thiên Tôn, phía sau có Thiên Cung tung bay, tạo thành một mảnh Thiên Đình, Ngự Thiên Tôn giống như tồn tại đứng đầu Thiên Đình.

- Vũ khí mạnh nhất trong lịch sử chế tạo của Thiên Đình xuất hiện ở Huyền Đô ta là muốn tới diệt trừ ta sao?

Phân thân của Thiên Công thở dài nói.

Dung Nham Thổ Bá nói:

- Trong U Đô, vũ khí như vậy cũng hạ xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mục Thần Ký

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook