Chương 831: Nhân viên quản lý thư viện của thiên đình
Trạch Trư
11/09/2018
Đệ tử của Bắc Đế đã bị kiếm của Lâm Hiên đạo chủ chém thân thể, còn lại
nguyên thần bỏ chạy, đệ tử của Đông đế và Tây đế ở dưới kiếm của Lâm
Hiên lại gặp phải tổn thương nặng nề.
Lúc này, ba người này đều không có cách nào tránh thoát khỏi thần quang do thần nhãn thứ ba của Tần Mục bắn ra!
Trong nhãn thần thứ ba của Tần Mục, từng tầng chư thiên lần lượt mở ra, tổng cộng có chín tầng trời.
Đây là Cửu Trọng Thiên Khai Nhãn Pháp do người mù truyền thụ cho hắn, lúc trước Tần Mục chỉ có thể mở ra Ngọc Tiêu Thiên Nhãn, mà bây giờ lại có thể khai hỏa toàn bộ chín tầng trời!
Chín tầng trời này ở trong nhãn thần thứ ba của hắn hóa thành từng vòng trận văn, cùng trận văn trong tổng cộng chín tầng, mà ở trong mắt, các sao xung quanh hóa thành ngân hà, chính giữa ngân hà lại một mặt trời lớn không ngừng chìm nổi.
Cửu Trọng Thiên Khai Nhãn Pháp của người mù là hấp thu Nhật Nguyệt Song Đồng của đệ nhất nhãn thần Tỷ Thanh thần chỉ thời đại Khai Hoàng, tiến hành cải thiện thay đổi, bởi vì lúc đó người mù chỉ nhận được trận pháp Nhật Đồng, cho nên truyền cho Tần Mục lúc cũng chỉ có Nhật Đồng.
Sau đó người mù lại bổ sung thêm Nguyệt Đồng, chỉ là Tần Mục chạy loạn khắp nơi, chưa kịp học được Nguyệt Đồng Thần Nhãn, nếu như nhật nguyệt kết hợp, uy lực lại sẽ lớn hơn nữa.
Hiện tại, thần nhãn thứ ba của Tần Mục phát động ra Cửu Trọng Thiên Khai Nhãn Pháp, lại có chỗ khác biệt với người mù truyền lại, xung quanh ngân hà trong mắt của hắn lại là một mặt trời đen.
Con mắt thứ ba ở mi tâm của hắn không phải là con mắt bình thường, mà là tượng trưng cho thân phận của thần tử U Đô, tương đồng với con mắt dựng thẳng ở mi tâm của Thổ Bá, là đại đạo U Đô biến thành ma nhãn, mắt trầm luân, đuổi quỷ chạy thần, chém quỷ chém thần.
Vốn con mắt này của Tần Mục vẫn bị Thổ Bá phong ấn, sau đó trong lúc vô ý thả ra ca ca Tần Phượng Thanh, con mắt thứ ba lúc này mới thức tỉnh.
Lúc này, hắn hóa thành ba đầu sáu tay, ba đường ánh sáng bắn ra, vẽ ra ba đường tối tăm thẳng tắp ở trên không trung.
Đệ tử của Đông đế, đệ tử của Tây đếcách hắn cũng không tính là xa, nên không kịp né tránh, mi tâm của hai người bị vạch đen này đi qua. Đệ tử của Bắc Đế bị Lâm Hiên giết chết, chỉ còn lại có nguyên thần, tránh khỏi chiến trường, bởi vậy có khoảng cách khá xa.
Nhưng ánh sáng màu đen cực nhanh, không được phép hắn làm ra phản ứng, lại bị ánh sáng màu đen xuyên qua.
Nguyên thần của hắn là nguyên thần Huyền Vũ, ánh sáng màu đen đi qua mai cứng của huyền quy, lại đục thủng con rắn, chỉ thấy nơi ánh sáng màu đen đánh trúng có bóng tối nhanh chóng lan tràn, rất nhanh lại chiếm hết toàn bộ nguyên thần, bất kể huyền quy hay là con rắn đều bị nhuộm thành màu đen.
Ầm.
Nguyên thần của hắn nổ tung, hóa thành vô số linh hồn cát đen, bị gió của Thanh Vân Thiên thổi qua, theo gió rời đi, rất nhanh đã biến mất, mắt thường không có cách nào nhìn thấy được.
Mà đệ tử của Đông đế và Tây đế đều từ không trung ngã xuống, rơi vào chỗ Đạo Cung gần đó, một người hóa thành con Thanh Long kéo dài đến trăm trượng, một nà hóa thành Bạch Hổ toàn thân đầy ánh sáng.
Hai con thú lớn giãy dụa đứng dậy, giận dữ gầm thét lên hai tiếng, đột nhiên lại không còn hơi thở, thân thể nhanh chóng hóa đá, hóa thành hai bức tượng trông rất sống động, vẫn có thể nhìn thấy được bộ dạng bọn họ giãy dụa.
Bên kia, đệ tử của Nam đế phát ra tiếng thét chói tai, lắc mình một cái hóa thành Chu Tước bỏ chạy, lưu lại trên không trung một ánh lửa.
Phía dưới, Lâm Hiên cao giọng nói:
- Vị cô nương kia, Tần giáo chủ nói là bằng hữu cố tri với sư tôn nàng, sẽ không giết ngươi!
Nữ tử y phục màu đỏ này lại giống như nhắm mắt bịt tai, biến thành Chu Tước với tốc độ cực nhanh, lao thẳng đến cửa của Thanh Vân Thiên rời đi, nàng bay đến chỗ ánh sáng màu xanh, một đầu đâm vào trong đó, nhưng ánh sáng màu xanh rung chuyển, chỉ thấy nữ tử này đâm vào trong một mảnh lưới, bị mắc vào trong lưới.
Chu Tước này ở trên lưới ra sức giãy dụa, nhưng không có cách nào thoát khỏi tấm lưới, chỉ thấy xung quanh lưới là bốn lão đạo sĩ, mỗi người đều kéo một góc của tấm lưới, vây khốn nàng.
Lâm Hiên đạo chủ mở ra đạo nhãn âm dương quan sát, chỉ thấy tấm lưới có cấu tạo vô cùng tinh diệu, ẩn chứa thành tựu thuật số cực cao thâm, hắn không nhịn được liên tục tán thưởng.
- Thanh Vân Thiên chính là đi theo vĩ mô thuật số, thành tựu ở trên vĩ mô vượt quá Đạo môn của Duyên Khang không biết bao nhiêu lần.
Hắn rất mừng rỡ, nhìn về phía Tra đạo nhân bên cạnh nói:
- Đạo môn chúng ta lại ở trên Thái Vi Toán Kinh có thành tựu mà bọn họ không thể địch nổi, nếu kết hợp lại, chính là một chuyện may mắn của đạo pháp Duyên Khang!
Tra đạo nhân do dự một chút, thử dò xét nói:
- Đạo chủ, hiện nay Thanh Vân Thiên là địch hay là bạn vẫn rất khó nói được, Đạo chủ lại khẳng định Thanh Vân Thiên sẽ giúp đỡ Đạo môn chúng ta như vậy sao? Đạo môn của Duyên Khang chúng ta dù sao cũng là do đồ đệ Đạo môn của Thiên Đình bị trục xuất xây dựng lên...
- Tần giáo chủ khẳng định có thể đối phó được!
Lâm Hiên vô cùng tin tưởng.
Tra đạo nhân gãi mái tóc hai màu đen trắng, thầm nghĩ:
- Ngươi là Đạo chủ hay là hắn là Đạo chủ? Ngươi khó tránh khỏi có lòng tin quá cao đối với Thiên Ma giáo chủ đi...
Trên bầu trời, thân hình của Tần Mục cùng Tiêu Thuần Phong càng lên càng cao, Tiêu Thuần Phong có thực lực không thể coi thường được, thành tựu trên thuật số cũng cao đến dọa người.
Dù sao hắn cũng là đệ tử của Đạo tổ, truyền nhân Đạo môn của Thiên Đình, mặc dù không có được Đạo tổ tự mình chỉ điểm, nhưng thành tựu của hắn cũng không tầm thường.
Hắn thi triển ra cũng không phải là kiếm pháp.
Tuyệt kỹ cầm tay của Đạo môn Duyên Khang chính là mười bốn trang đạo kiếm, là kiếm pháp trấn giáo, Đạo chủ các đời đều nhất định phải tham dự vào nghiên cứu tìm hiểu, công pháp lại là Tiên Thiên Thái Huyền Công, ban đầu vốn cũng không trọn vẹn không được đầy đủ, sau đó lại do Tra đạo nhân mang đến công pháp đạo môn từ thời đại Khai Hoàng, hoàn thiện Tiên Thiên Thái Huyền Công.
Chỉ có điều bất luận là đạo kiếm trang mười bốn vẫn Tiên Thiên Thái Huyền Công, đều là hai loại trong nghìn công vạn pháp của Đạo môn Thiên Đình mà thôi.
Đạo tổ sáng lập ra Đạo môn, tôn chỉ của nó là sử dụng thuật số tới giải thích vũ trụ vạn vật, thiên địa đại đạo, đạo kiếm chẳng qua là một loại trong đó, Thái Huyền Công cũng một loại công pháp trong đó, không tính là công pháp Đế Tọa cao cấp nhất.
Dù vậy, Lâm Hiên đạo chủ cũng có thể nói là thiên tài nổi tiếng nhất Duyên Khang, ở thế hệ trẻ tuổi chỉ có rất ít mấy người có thể địch nổi hắn.
Sở học của Tiêu Thuần Phong lại là công pháp chính thống nhất của Đạo môn Thiên Đình, hoàn chỉnh thuật số, lại thêm có lão sư tốt nhất, bản thân lại là nhi tử của Thái Âm Tinh Quân, Bán Thần có huyết mạch cực cao, thực lực của hắn ở trong cùng thế hệ tại Thiên Đình cũng rất nổi tiếng, còn muốn vượt qua đệ tử của bốn đế.
Hai người di chuyển ở trên bầu trời, Tiêu Thuần Phong thi triển ra công pháp khiến cho Tần Mục cảm thấy rất hứng thú, vì phía sau của thiếu niên đạo sĩ là một Thần Kiều di chuyển trên không trung, nối liền với không trung, nguyên thần của hắn đứng ở trên Thần Kiều.
Nguyên thần của hắn là một Thần Ma có hình dạng con cóc, nó chồm người lên, một tay cầm chày giã thuốc, một tay cầm rìu đốn củi, trong miệng ngậm một cây gậy gỗ.
Thần Ma nguyên thần này dẫn động thiên địa đại đạo, khiến cho các sao của Thanh Vân Thiên không ngừng phóng ra ánh sáng, tăng cường uy lực thần thông của hắn.
Ở giây lát ngắn ngủi, Tiêu Thuần Phong lại thi triển ra mấy trăm loại hệ thống thần thông khác nhau, khiến cho Tần Mục hoa cả mắt!
Những thần thông này bao gồm hệ thống thần thông đại đạo của 360 sao chu thiên chính thần, còn bao gồm thần thông của Thái Dương Tinh Quân và Thái Âm Tinh Quân!
Đại đạo của mỗi vị Chu Thiên Tinh Túc Chính Thần cũng có thuộc tính không giống nhau, thậm chí xung đột lẫn nhau, hắn lại có thể tùy ý điều động, hiển nhiên là Đạo môn của Thiên Đình đã sử dụng thuật số lý giải những đại đạo thần thông, một lần nữa cấu tạo lại.
Không chỉ có như vậy, Tiêu Thuần Phong còn sử dụng ra đại đạo thần thông Huyền Đô, U Đô và Nguyên Đô!
Hắn rất nhanh phát hiện ra thần thông U Đô không có tác dụng lớn đối với Tần Mục, trái lại bị Tần Mục kìm chế, Tần Mục cũng vô cùng tinh thông thần thông nguyên từ Nguyên Đô, lúc này hắn lấy thiên đạo thần thông của Huyền Đô và thần thông Chu Thiên Tinh Túc chống lại Tần Mục.
Thân hình hai người càng lên càng cao, trong bầu trời của Thanh Vân Thiên, từng nhật nguyệt nhân tạo ngôi sao tinh tú nhân tạo đều đang bị pháp thuật thần thông của bọn họ dẫn động uy năng, thần điện trên từng ngôi sao không ngừng chấn động, từng ánh sáng đánh về phía Tần Mục!
Tiêu Thuần Phong chiếm ưu thế về thiên thời và địa lý, có thể nói là như cá gặp nước, nếu đổi lại thành chỗ khác hắn chưa chắc có thực lực mạnh mẽ như thế, nhưng ở trong Thanh Vân Thiên, hắn gần như đứng ở thế bất bại!
Lâm Hiên đạo chủ ngước mắt nhìn lên tinh không, nhìn tình hình hai người chiến đấu ở trong ngân hà, ở trong tay Tiêu Thuần Phong, các loại thần thông đạo pháp hạ bút thành văn, khiến cho trong lòng hắn không nhịn được xúc động vạn phần.
- Đây mới là truyền nhân thật sự của Đạo môn chứ.
Lâm Hiên đạo chủ cho rằng hắn mới là xúc động lớn nhất, hành trình tới Thanh Vân Thiên lần này cho hắn chấn động cũng là lớn nhất, vượt xa những người khác, gần như phá vỡ tam quan của hắn.
Đạo môn của Duyên Khang luôn được xưng là chính tông trong thiên hạ, lại không nghĩ đến chỉ là Đạo môn do đồ đệ Thiên Đình bị trục xuất xây dựng lên, dùng để phản kháng Thiên Đình.
Nói như vậy Đạo môn của Duyên Khang thật ra cũng đối đầu với Thiên Thánh giáo, bọn họ đều có mục đích giống nhau, nhưng Đạo môn và Thiên Thánh giáo cũng không đánh đã hai vạn năm.
Thiên Tượng giả tạo bao phủ Duyên Khang còn là do Thanh Vân phái phân nhánh của Đạo môn chế tạo ra, càng làm cho đạo tâm của hắn bị tổn thương.
Hiện tại lại nhìn thấy được tuyệt học chân chính của Đạo môn, khiến cho hắn nhìn thấy sự tốt đẹp thật sự của thuật số, truyền thừa thật sự của Đạo môn, cho hắn sự trùng kích lớn có thể tưởng tượng được.
- Tần giáo chủ gặp phải kình địch.
Hắn vừa mới nghĩ tới đây, đột nhiên ngân hà trên bầu trời vận chuyển, tất cả ngôi sao không chịu sự khống chế xoay tròn, ở chính giữa ngân hà ngưng tự ra mặt trời lớn!
Tiếp theo, tất cả ngôi sao tạo dựng thành bóng dáng của Thiên Công.
Các đạo nhân Thanh Vân Thiên đều ngửa đầu, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, chỉ thấy vị Thiên Công này giống như do ánh sáng tạo thành, ngôi sao nhân tạo không ngờ hình thành một vị Thiên Công nhân tạo!
- Ai đang điều động tinh không?
Một lão đạo nhân vạn phần hoảng sợ, kêu lớn.
Không có người trả lời hắn.
Vị Thiên Công nhân tạo này không được tất cả đạo nhân Thanh Vân Thiên điều khiển, khiến cho những đạo nhân đang tu luyện ở thần điện trong các ngôi sao hoảng hốt lo sợ, tất cả đều bay ra khỏi những ngôi sao, loạn thành một đám.
Tần Mục cùng Tiêu Thuần Phong xông vào ngân hà, lúc này cũng bị các sao tạo thành Thiên Công chấn động tới mức thân hình tán loạn, khó có thể ổn định thân thể, bị chấn động không gian do các sao di chuyển dâng lên, ném ra ngoài.
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của tất cả đám người Thanh Vân Thiên, vị Thiên Công nhân tạo này trên bầu trời không ngờ chậm rãi đứng dậy, khiến cho Thanh Vân Thiên rung chuyển kịch liệt, hình như chư thiên mười vạn dặm này cũng không chịu nổi uy năng của hắn, bị đè ép đến muốn đổ nát!
Đạo Cung lắc lư không ngừng.
Trên núi, mọi người cố gắng ổn định thân hình, lại thấy vị Thiên Công này chậm rãi ngẩng đầu lên, càng lúc càng cao, càng lúc càng xa, mắt Thiên Công lại càng càng sáng, ngôi sao trong đó bắn ra ánh sáng càng lúc càng chói mắt.
Thân thể của Lâm Hiên đạo chủ ổn định, đang muốn tìm kiếm tung tích của Tần Mục cùng Tiêu Thuần Phong trong ngân hà, đột nhiên hắn thoáng nhìn thấy Thanh Vân chưởng giáo đi ra khỏi Đạo Cung.
- Chưởng giáo sư huynh!
Lâm Hiên đạo chủ đang còn muốn hỏi, chỉ nghe giọng nói của Thanh Vân chưởng giáo truyền đến:
- Lâm tiểu hữu, ta đã liên lạc với Đạo tổ, Đạo tổ nói muốn gặp lại các ngươi. Đạo tổ đã chờ ở Thiên Đình từ lâu.
Trong đầu Lâm Hiên đạo chủ chấn động, thất thanh nói:
- Như vậy Thiên Công trên bầu trời là...
Hắn còn chưa nói xong, đột nhiên hai mắt của Thiên Công bắn ra hai ánh sáng vô cùng khổng lồ, ánh sáng bắn xuống, chiếu sáng trên người Tần Mục, Tiêu Thuần Phong ở trong ngân hà, tiếp theo oong một tiếng, một đạo bắn về phía đệ tử Nam đế trên tấm lưới, một đường ánh sáng lao thẳng đến Lâm Hiên.
Ánh sáng tản đi, bốn người biến mất.
Vị Thiên Công trên bầu trời này đột nhiên tán loạn, hóa thành vô số ngôi sao tản ra khắp nơi, quay về quy đạo của mình.
Không trung khôi phục lại sự yên tĩnh, Thanh Vân Thiên rung chuyển cũng dần dần bình thường lại.
Rất nhiều đạo sĩ đều bay lên trời, chạy tới Đạo Cung, một lão đạo nhân dẫn theo một tiểu đạo sĩ hạ xuống đất, vội vàng nói:
- Chưởng giáo, bọn họ đâu rồi?
Thanh Vân chưởng giáo đứng ở trước Đạo Cung, ngẩng đầu nhìn về phía trên bầu trời, không nhanh không chậm nói:
- Bọn họ đi Thủ Tàng các của Thiên Đình, Đạo tổ ở nơi đó muốn gặp bọn họ.
- Thủ Tàng các của Thiên Đình?
Lão đạo nhân kia hơi ngẩn người ra.
Thanh Vân chưởng giáo gật đầu, lộ ra vẻ hâm mộ, nói:
- Thủ Tàng các của Thiên Đình, là chỗ chứa sách của Thiên Đình, Đạo tổ ở nơi đó làm Các chủ, trông giữ các loại điển tịch của đế gia. Kỳ quái.
Hắn đột nhiên hơi ngẩn người ra, xoay đầu lại nhìn về phía lão đạo nhân và tiểu đạo sĩ kia, đồng tử đột nhiên co lại:
- Phi Hạc sư đệ, tốc độ của ngươi sao lại trở nên nhanh như vậy? Những sư huynh đệ khác đến bây giờ còn chưa có bay đến Đạo Cung, ngươi lại tới trước.
Khí thế của hắn đột nhiên bạo phát, khí cơ phong tỏa lão đạo nhân kia, lạnh lùng nói:
- Ngươi không phải Phi Hạc, ngươi rốt cuộc là ai? Vì sao trộm đồ của Thanh Vân Thiên ta?
Lão đạo nhân kia đột nhiên cười ha ha, ở trước khí cơ của hắn phong tỏa lại ôm tiểu đạo đồng rời đi, tốc độ của hắn cực nhanh khiến cho Thanh Vân chưởng giáo nghẹn họng nhìn trân trối.
Thanh Vân chưởng giáo chỉ một chỉ, phi kiếm bay lên không trung, ánh sáng như điện, nhưng phi kiếm của hắn mặc dù nhanh, lại không có cách nào đuổi kịp lão đạo nhân kia.
Thanh Vân chưởng giáo sởn tóc gáy, kêu lớn:
- Các vị sư huynh đệ, ngăn cản hắn! Hắn chính là kẻ trộm!
Vô số thần thông và thần binh phát ra ánh sáng đủ sắc đuổi theo lão đạo nhân kia, cục diện vô cùng đồ sộ. Nhưng tất cả lại đều bị lão đạo nhân kia ném ở sau người.
- Phong tỏa Thanh Vân Thiên!
Thanh Vân chưởng giáo cao giọng nói.
Lối vào Thanh Vân Thiên có thiên la địa võng mở, lại thấy một bóng người hiện lên, không ngờ giống như là cái bóng đi qua tấm lưới, khiến cho đạo nhân canh giữ ở chỗ lưới này không là được gì!
- Có quỷ, có quỷ!
Các đạo nhân kêu lên.
Lúc này, ba người này đều không có cách nào tránh thoát khỏi thần quang do thần nhãn thứ ba của Tần Mục bắn ra!
Trong nhãn thần thứ ba của Tần Mục, từng tầng chư thiên lần lượt mở ra, tổng cộng có chín tầng trời.
Đây là Cửu Trọng Thiên Khai Nhãn Pháp do người mù truyền thụ cho hắn, lúc trước Tần Mục chỉ có thể mở ra Ngọc Tiêu Thiên Nhãn, mà bây giờ lại có thể khai hỏa toàn bộ chín tầng trời!
Chín tầng trời này ở trong nhãn thần thứ ba của hắn hóa thành từng vòng trận văn, cùng trận văn trong tổng cộng chín tầng, mà ở trong mắt, các sao xung quanh hóa thành ngân hà, chính giữa ngân hà lại một mặt trời lớn không ngừng chìm nổi.
Cửu Trọng Thiên Khai Nhãn Pháp của người mù là hấp thu Nhật Nguyệt Song Đồng của đệ nhất nhãn thần Tỷ Thanh thần chỉ thời đại Khai Hoàng, tiến hành cải thiện thay đổi, bởi vì lúc đó người mù chỉ nhận được trận pháp Nhật Đồng, cho nên truyền cho Tần Mục lúc cũng chỉ có Nhật Đồng.
Sau đó người mù lại bổ sung thêm Nguyệt Đồng, chỉ là Tần Mục chạy loạn khắp nơi, chưa kịp học được Nguyệt Đồng Thần Nhãn, nếu như nhật nguyệt kết hợp, uy lực lại sẽ lớn hơn nữa.
Hiện tại, thần nhãn thứ ba của Tần Mục phát động ra Cửu Trọng Thiên Khai Nhãn Pháp, lại có chỗ khác biệt với người mù truyền lại, xung quanh ngân hà trong mắt của hắn lại là một mặt trời đen.
Con mắt thứ ba ở mi tâm của hắn không phải là con mắt bình thường, mà là tượng trưng cho thân phận của thần tử U Đô, tương đồng với con mắt dựng thẳng ở mi tâm của Thổ Bá, là đại đạo U Đô biến thành ma nhãn, mắt trầm luân, đuổi quỷ chạy thần, chém quỷ chém thần.
Vốn con mắt này của Tần Mục vẫn bị Thổ Bá phong ấn, sau đó trong lúc vô ý thả ra ca ca Tần Phượng Thanh, con mắt thứ ba lúc này mới thức tỉnh.
Lúc này, hắn hóa thành ba đầu sáu tay, ba đường ánh sáng bắn ra, vẽ ra ba đường tối tăm thẳng tắp ở trên không trung.
Đệ tử của Đông đế, đệ tử của Tây đếcách hắn cũng không tính là xa, nên không kịp né tránh, mi tâm của hai người bị vạch đen này đi qua. Đệ tử của Bắc Đế bị Lâm Hiên giết chết, chỉ còn lại có nguyên thần, tránh khỏi chiến trường, bởi vậy có khoảng cách khá xa.
Nhưng ánh sáng màu đen cực nhanh, không được phép hắn làm ra phản ứng, lại bị ánh sáng màu đen xuyên qua.
Nguyên thần của hắn là nguyên thần Huyền Vũ, ánh sáng màu đen đi qua mai cứng của huyền quy, lại đục thủng con rắn, chỉ thấy nơi ánh sáng màu đen đánh trúng có bóng tối nhanh chóng lan tràn, rất nhanh lại chiếm hết toàn bộ nguyên thần, bất kể huyền quy hay là con rắn đều bị nhuộm thành màu đen.
Ầm.
Nguyên thần của hắn nổ tung, hóa thành vô số linh hồn cát đen, bị gió của Thanh Vân Thiên thổi qua, theo gió rời đi, rất nhanh đã biến mất, mắt thường không có cách nào nhìn thấy được.
Mà đệ tử của Đông đế và Tây đế đều từ không trung ngã xuống, rơi vào chỗ Đạo Cung gần đó, một người hóa thành con Thanh Long kéo dài đến trăm trượng, một nà hóa thành Bạch Hổ toàn thân đầy ánh sáng.
Hai con thú lớn giãy dụa đứng dậy, giận dữ gầm thét lên hai tiếng, đột nhiên lại không còn hơi thở, thân thể nhanh chóng hóa đá, hóa thành hai bức tượng trông rất sống động, vẫn có thể nhìn thấy được bộ dạng bọn họ giãy dụa.
Bên kia, đệ tử của Nam đế phát ra tiếng thét chói tai, lắc mình một cái hóa thành Chu Tước bỏ chạy, lưu lại trên không trung một ánh lửa.
Phía dưới, Lâm Hiên cao giọng nói:
- Vị cô nương kia, Tần giáo chủ nói là bằng hữu cố tri với sư tôn nàng, sẽ không giết ngươi!
Nữ tử y phục màu đỏ này lại giống như nhắm mắt bịt tai, biến thành Chu Tước với tốc độ cực nhanh, lao thẳng đến cửa của Thanh Vân Thiên rời đi, nàng bay đến chỗ ánh sáng màu xanh, một đầu đâm vào trong đó, nhưng ánh sáng màu xanh rung chuyển, chỉ thấy nữ tử này đâm vào trong một mảnh lưới, bị mắc vào trong lưới.
Chu Tước này ở trên lưới ra sức giãy dụa, nhưng không có cách nào thoát khỏi tấm lưới, chỉ thấy xung quanh lưới là bốn lão đạo sĩ, mỗi người đều kéo một góc của tấm lưới, vây khốn nàng.
Lâm Hiên đạo chủ mở ra đạo nhãn âm dương quan sát, chỉ thấy tấm lưới có cấu tạo vô cùng tinh diệu, ẩn chứa thành tựu thuật số cực cao thâm, hắn không nhịn được liên tục tán thưởng.
- Thanh Vân Thiên chính là đi theo vĩ mô thuật số, thành tựu ở trên vĩ mô vượt quá Đạo môn của Duyên Khang không biết bao nhiêu lần.
Hắn rất mừng rỡ, nhìn về phía Tra đạo nhân bên cạnh nói:
- Đạo môn chúng ta lại ở trên Thái Vi Toán Kinh có thành tựu mà bọn họ không thể địch nổi, nếu kết hợp lại, chính là một chuyện may mắn của đạo pháp Duyên Khang!
Tra đạo nhân do dự một chút, thử dò xét nói:
- Đạo chủ, hiện nay Thanh Vân Thiên là địch hay là bạn vẫn rất khó nói được, Đạo chủ lại khẳng định Thanh Vân Thiên sẽ giúp đỡ Đạo môn chúng ta như vậy sao? Đạo môn của Duyên Khang chúng ta dù sao cũng là do đồ đệ Đạo môn của Thiên Đình bị trục xuất xây dựng lên...
- Tần giáo chủ khẳng định có thể đối phó được!
Lâm Hiên vô cùng tin tưởng.
Tra đạo nhân gãi mái tóc hai màu đen trắng, thầm nghĩ:
- Ngươi là Đạo chủ hay là hắn là Đạo chủ? Ngươi khó tránh khỏi có lòng tin quá cao đối với Thiên Ma giáo chủ đi...
Trên bầu trời, thân hình của Tần Mục cùng Tiêu Thuần Phong càng lên càng cao, Tiêu Thuần Phong có thực lực không thể coi thường được, thành tựu trên thuật số cũng cao đến dọa người.
Dù sao hắn cũng là đệ tử của Đạo tổ, truyền nhân Đạo môn của Thiên Đình, mặc dù không có được Đạo tổ tự mình chỉ điểm, nhưng thành tựu của hắn cũng không tầm thường.
Hắn thi triển ra cũng không phải là kiếm pháp.
Tuyệt kỹ cầm tay của Đạo môn Duyên Khang chính là mười bốn trang đạo kiếm, là kiếm pháp trấn giáo, Đạo chủ các đời đều nhất định phải tham dự vào nghiên cứu tìm hiểu, công pháp lại là Tiên Thiên Thái Huyền Công, ban đầu vốn cũng không trọn vẹn không được đầy đủ, sau đó lại do Tra đạo nhân mang đến công pháp đạo môn từ thời đại Khai Hoàng, hoàn thiện Tiên Thiên Thái Huyền Công.
Chỉ có điều bất luận là đạo kiếm trang mười bốn vẫn Tiên Thiên Thái Huyền Công, đều là hai loại trong nghìn công vạn pháp của Đạo môn Thiên Đình mà thôi.
Đạo tổ sáng lập ra Đạo môn, tôn chỉ của nó là sử dụng thuật số tới giải thích vũ trụ vạn vật, thiên địa đại đạo, đạo kiếm chẳng qua là một loại trong đó, Thái Huyền Công cũng một loại công pháp trong đó, không tính là công pháp Đế Tọa cao cấp nhất.
Dù vậy, Lâm Hiên đạo chủ cũng có thể nói là thiên tài nổi tiếng nhất Duyên Khang, ở thế hệ trẻ tuổi chỉ có rất ít mấy người có thể địch nổi hắn.
Sở học của Tiêu Thuần Phong lại là công pháp chính thống nhất của Đạo môn Thiên Đình, hoàn chỉnh thuật số, lại thêm có lão sư tốt nhất, bản thân lại là nhi tử của Thái Âm Tinh Quân, Bán Thần có huyết mạch cực cao, thực lực của hắn ở trong cùng thế hệ tại Thiên Đình cũng rất nổi tiếng, còn muốn vượt qua đệ tử của bốn đế.
Hai người di chuyển ở trên bầu trời, Tiêu Thuần Phong thi triển ra công pháp khiến cho Tần Mục cảm thấy rất hứng thú, vì phía sau của thiếu niên đạo sĩ là một Thần Kiều di chuyển trên không trung, nối liền với không trung, nguyên thần của hắn đứng ở trên Thần Kiều.
Nguyên thần của hắn là một Thần Ma có hình dạng con cóc, nó chồm người lên, một tay cầm chày giã thuốc, một tay cầm rìu đốn củi, trong miệng ngậm một cây gậy gỗ.
Thần Ma nguyên thần này dẫn động thiên địa đại đạo, khiến cho các sao của Thanh Vân Thiên không ngừng phóng ra ánh sáng, tăng cường uy lực thần thông của hắn.
Ở giây lát ngắn ngủi, Tiêu Thuần Phong lại thi triển ra mấy trăm loại hệ thống thần thông khác nhau, khiến cho Tần Mục hoa cả mắt!
Những thần thông này bao gồm hệ thống thần thông đại đạo của 360 sao chu thiên chính thần, còn bao gồm thần thông của Thái Dương Tinh Quân và Thái Âm Tinh Quân!
Đại đạo của mỗi vị Chu Thiên Tinh Túc Chính Thần cũng có thuộc tính không giống nhau, thậm chí xung đột lẫn nhau, hắn lại có thể tùy ý điều động, hiển nhiên là Đạo môn của Thiên Đình đã sử dụng thuật số lý giải những đại đạo thần thông, một lần nữa cấu tạo lại.
Không chỉ có như vậy, Tiêu Thuần Phong còn sử dụng ra đại đạo thần thông Huyền Đô, U Đô và Nguyên Đô!
Hắn rất nhanh phát hiện ra thần thông U Đô không có tác dụng lớn đối với Tần Mục, trái lại bị Tần Mục kìm chế, Tần Mục cũng vô cùng tinh thông thần thông nguyên từ Nguyên Đô, lúc này hắn lấy thiên đạo thần thông của Huyền Đô và thần thông Chu Thiên Tinh Túc chống lại Tần Mục.
Thân hình hai người càng lên càng cao, trong bầu trời của Thanh Vân Thiên, từng nhật nguyệt nhân tạo ngôi sao tinh tú nhân tạo đều đang bị pháp thuật thần thông của bọn họ dẫn động uy năng, thần điện trên từng ngôi sao không ngừng chấn động, từng ánh sáng đánh về phía Tần Mục!
Tiêu Thuần Phong chiếm ưu thế về thiên thời và địa lý, có thể nói là như cá gặp nước, nếu đổi lại thành chỗ khác hắn chưa chắc có thực lực mạnh mẽ như thế, nhưng ở trong Thanh Vân Thiên, hắn gần như đứng ở thế bất bại!
Lâm Hiên đạo chủ ngước mắt nhìn lên tinh không, nhìn tình hình hai người chiến đấu ở trong ngân hà, ở trong tay Tiêu Thuần Phong, các loại thần thông đạo pháp hạ bút thành văn, khiến cho trong lòng hắn không nhịn được xúc động vạn phần.
- Đây mới là truyền nhân thật sự của Đạo môn chứ.
Lâm Hiên đạo chủ cho rằng hắn mới là xúc động lớn nhất, hành trình tới Thanh Vân Thiên lần này cho hắn chấn động cũng là lớn nhất, vượt xa những người khác, gần như phá vỡ tam quan của hắn.
Đạo môn của Duyên Khang luôn được xưng là chính tông trong thiên hạ, lại không nghĩ đến chỉ là Đạo môn do đồ đệ Thiên Đình bị trục xuất xây dựng lên, dùng để phản kháng Thiên Đình.
Nói như vậy Đạo môn của Duyên Khang thật ra cũng đối đầu với Thiên Thánh giáo, bọn họ đều có mục đích giống nhau, nhưng Đạo môn và Thiên Thánh giáo cũng không đánh đã hai vạn năm.
Thiên Tượng giả tạo bao phủ Duyên Khang còn là do Thanh Vân phái phân nhánh của Đạo môn chế tạo ra, càng làm cho đạo tâm của hắn bị tổn thương.
Hiện tại lại nhìn thấy được tuyệt học chân chính của Đạo môn, khiến cho hắn nhìn thấy sự tốt đẹp thật sự của thuật số, truyền thừa thật sự của Đạo môn, cho hắn sự trùng kích lớn có thể tưởng tượng được.
- Tần giáo chủ gặp phải kình địch.
Hắn vừa mới nghĩ tới đây, đột nhiên ngân hà trên bầu trời vận chuyển, tất cả ngôi sao không chịu sự khống chế xoay tròn, ở chính giữa ngân hà ngưng tự ra mặt trời lớn!
Tiếp theo, tất cả ngôi sao tạo dựng thành bóng dáng của Thiên Công.
Các đạo nhân Thanh Vân Thiên đều ngửa đầu, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, chỉ thấy vị Thiên Công này giống như do ánh sáng tạo thành, ngôi sao nhân tạo không ngờ hình thành một vị Thiên Công nhân tạo!
- Ai đang điều động tinh không?
Một lão đạo nhân vạn phần hoảng sợ, kêu lớn.
Không có người trả lời hắn.
Vị Thiên Công nhân tạo này không được tất cả đạo nhân Thanh Vân Thiên điều khiển, khiến cho những đạo nhân đang tu luyện ở thần điện trong các ngôi sao hoảng hốt lo sợ, tất cả đều bay ra khỏi những ngôi sao, loạn thành một đám.
Tần Mục cùng Tiêu Thuần Phong xông vào ngân hà, lúc này cũng bị các sao tạo thành Thiên Công chấn động tới mức thân hình tán loạn, khó có thể ổn định thân thể, bị chấn động không gian do các sao di chuyển dâng lên, ném ra ngoài.
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của tất cả đám người Thanh Vân Thiên, vị Thiên Công nhân tạo này trên bầu trời không ngờ chậm rãi đứng dậy, khiến cho Thanh Vân Thiên rung chuyển kịch liệt, hình như chư thiên mười vạn dặm này cũng không chịu nổi uy năng của hắn, bị đè ép đến muốn đổ nát!
Đạo Cung lắc lư không ngừng.
Trên núi, mọi người cố gắng ổn định thân hình, lại thấy vị Thiên Công này chậm rãi ngẩng đầu lên, càng lúc càng cao, càng lúc càng xa, mắt Thiên Công lại càng càng sáng, ngôi sao trong đó bắn ra ánh sáng càng lúc càng chói mắt.
Thân thể của Lâm Hiên đạo chủ ổn định, đang muốn tìm kiếm tung tích của Tần Mục cùng Tiêu Thuần Phong trong ngân hà, đột nhiên hắn thoáng nhìn thấy Thanh Vân chưởng giáo đi ra khỏi Đạo Cung.
- Chưởng giáo sư huynh!
Lâm Hiên đạo chủ đang còn muốn hỏi, chỉ nghe giọng nói của Thanh Vân chưởng giáo truyền đến:
- Lâm tiểu hữu, ta đã liên lạc với Đạo tổ, Đạo tổ nói muốn gặp lại các ngươi. Đạo tổ đã chờ ở Thiên Đình từ lâu.
Trong đầu Lâm Hiên đạo chủ chấn động, thất thanh nói:
- Như vậy Thiên Công trên bầu trời là...
Hắn còn chưa nói xong, đột nhiên hai mắt của Thiên Công bắn ra hai ánh sáng vô cùng khổng lồ, ánh sáng bắn xuống, chiếu sáng trên người Tần Mục, Tiêu Thuần Phong ở trong ngân hà, tiếp theo oong một tiếng, một đạo bắn về phía đệ tử Nam đế trên tấm lưới, một đường ánh sáng lao thẳng đến Lâm Hiên.
Ánh sáng tản đi, bốn người biến mất.
Vị Thiên Công trên bầu trời này đột nhiên tán loạn, hóa thành vô số ngôi sao tản ra khắp nơi, quay về quy đạo của mình.
Không trung khôi phục lại sự yên tĩnh, Thanh Vân Thiên rung chuyển cũng dần dần bình thường lại.
Rất nhiều đạo sĩ đều bay lên trời, chạy tới Đạo Cung, một lão đạo nhân dẫn theo một tiểu đạo sĩ hạ xuống đất, vội vàng nói:
- Chưởng giáo, bọn họ đâu rồi?
Thanh Vân chưởng giáo đứng ở trước Đạo Cung, ngẩng đầu nhìn về phía trên bầu trời, không nhanh không chậm nói:
- Bọn họ đi Thủ Tàng các của Thiên Đình, Đạo tổ ở nơi đó muốn gặp bọn họ.
- Thủ Tàng các của Thiên Đình?
Lão đạo nhân kia hơi ngẩn người ra.
Thanh Vân chưởng giáo gật đầu, lộ ra vẻ hâm mộ, nói:
- Thủ Tàng các của Thiên Đình, là chỗ chứa sách của Thiên Đình, Đạo tổ ở nơi đó làm Các chủ, trông giữ các loại điển tịch của đế gia. Kỳ quái.
Hắn đột nhiên hơi ngẩn người ra, xoay đầu lại nhìn về phía lão đạo nhân và tiểu đạo sĩ kia, đồng tử đột nhiên co lại:
- Phi Hạc sư đệ, tốc độ của ngươi sao lại trở nên nhanh như vậy? Những sư huynh đệ khác đến bây giờ còn chưa có bay đến Đạo Cung, ngươi lại tới trước.
Khí thế của hắn đột nhiên bạo phát, khí cơ phong tỏa lão đạo nhân kia, lạnh lùng nói:
- Ngươi không phải Phi Hạc, ngươi rốt cuộc là ai? Vì sao trộm đồ của Thanh Vân Thiên ta?
Lão đạo nhân kia đột nhiên cười ha ha, ở trước khí cơ của hắn phong tỏa lại ôm tiểu đạo đồng rời đi, tốc độ của hắn cực nhanh khiến cho Thanh Vân chưởng giáo nghẹn họng nhìn trân trối.
Thanh Vân chưởng giáo chỉ một chỉ, phi kiếm bay lên không trung, ánh sáng như điện, nhưng phi kiếm của hắn mặc dù nhanh, lại không có cách nào đuổi kịp lão đạo nhân kia.
Thanh Vân chưởng giáo sởn tóc gáy, kêu lớn:
- Các vị sư huynh đệ, ngăn cản hắn! Hắn chính là kẻ trộm!
Vô số thần thông và thần binh phát ra ánh sáng đủ sắc đuổi theo lão đạo nhân kia, cục diện vô cùng đồ sộ. Nhưng tất cả lại đều bị lão đạo nhân kia ném ở sau người.
- Phong tỏa Thanh Vân Thiên!
Thanh Vân chưởng giáo cao giọng nói.
Lối vào Thanh Vân Thiên có thiên la địa võng mở, lại thấy một bóng người hiện lên, không ngờ giống như là cái bóng đi qua tấm lưới, khiến cho đạo nhân canh giữ ở chỗ lưới này không là được gì!
- Có quỷ, có quỷ!
Các đạo nhân kêu lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.