Chương 375: Thiên Kinh Địa Nghĩa
Trạch Trư
10/06/2018
Thân thể Hoạn Long Quân là thần thể, lại có năm con Giao Long quấn quanh cơ thể hắn, hai con Giao Long hóa thành vũ khí, lực lượng của hắn gia
tăng gấp đôi.
Mặc dù Ngự Long môn cũng là môn phái do Hoạn Long Quân sáng lập nhưng Ngự Long môn chỉ khống chế điều khiển long xà dị chủng mà thôi, cũng không có mượn năng lực của rồng. Ngự Long quyết của Hoạn Long Quân lại có thể mượn lực lượng Giao Long lớn mạnh bản thân.
Không chỉ như thế, hắn giao Hoạn Long kinh cho Tần Mục cũng không phải tất cả công pháp của hắn, còn có lưu lại thủ đoạn. Mặc dù Hoạn Long kinh trong tay Tần Mục quyển hoàn chỉnh hơn Ngự Long môn rất nhiều, Hoạn Long Quân không ghi chép pháp môn chiến đấu cực kỳ trọng yếu vào bên trong.
Hắn biến Giao Long thành song giản, lực lượng mạnh mẽ. Chỉ một đòn đánh vào cung điện chấn động màng nhĩ đám người Tần Mục, cũng mất đi thính giác trong nháy mắt, hoàn toàn không nghe thấy cái gì.
Không chỉ như thế, một kích này còn chấn động không khí, giống như không gian bị đánh sập một khối lớn, không khí bốn phía rút đi thật nhanh.
Đây chính là khác biệt khi cường giả chiến đấu với nhau.
Tần Mục đã nhìn thấy không ít cường giả chiến đấu, cường giả cấp giáo chủ tranh đấu, thậm chí còn tận mắt nhìn thấy Duyên Khang quốc sư bình định chiến tranh. Đạo pháp thần thông của những cường giả này tạo thành xung kích vùi lấp không gian, hơn nữa còn lan tỏa khắp bốn phía, tính hủy diệt cực mạnh.
Lực lượng thân thể Hoạn Long Quân quá mạnh, tạo thành xung kích vùi lấp vào một khu vực, cũng không khuếch tán ra khắp nơi. Bất cứ lực lượng phá hoại nào cũng tụ tập vào một điểm, khi đó lực lượng của chúng không bị lãng phí.
Nhiều khi lực xung kích mênh mông lan ra khắp bốn phía tạo thành lực phá hoại kinh người, nhưng lực lượng của chúng đã phân tán, đạo pháp thần thông công kích lên người đối thủ cũng yếu đi rất nhiều.
Việc này cũng chứng tỏ Hoạn Long Quân khống chế sức mạnh đạt tới mức cực hạn.
Đây chính là vẻ đẹp của lực lượng, loại vẻ đẹp này chỉ có cực ít người tu hành tới cảnh giới nhất định mới phát hiện ra.
Trong cung điện, đám người Tần Mục không kịp tán thưởng, không khí trong đại điện bị rút sạch. Tần Mục, Vương Mộc Nhiên, Mộ Thanh Đại và Long Du cảm giác ngột ngạt, không khí trong lồng ngực bọn họ bị rút sạch.
Bốn phía bọn họ sinh ra áp lực kinh người giống như muốn bóp nát bọn họ. Cùng lúc đó không khí bị rút sạch còn mang lại cảm giác khác, đó là thân thể bành trướng ra ngoài. Đôi mắt, trái tim, phế phủ, bàng quang đang căng phồng lên, máu, nước tiểu không bị khống chế chảy ra ngoài.
Bên ngoài đại điện sinh ra cơn gió lốc ùa vào cuốn bọn họ bay lên không trung, bay về hướng công kích của Hoạn Long Quân, giống như bọn họ đang tự tìm đường chết.
Nếu bọn họ bị hút vào long giản trong tay Hoạn Long Quân, có lẽ sẽ bị nghiền nát như con kiến hôi, không có khả năng sống sót.
Tần Mục vội vàng vươn tay nắm lấy sừng hươu thô to, một tay khác nắm lấy tay Mộ Thanh Đại. Dây thắt lưng của Mộ Thanh Đại tung bay quấn lấy hai chân Long Du, Long Du nắm lấy hai tay Vương Mộc Nhiên.
Lực lôi kéo biến đám người thành đường thẳng, con hươu lớn bị lôi kéo tới mức bốn móng vuốt run rẩy, cào tới cào đi nhưng không thể ngăn cản bọn họ đang bị cuốn ra ngoài cung điện.
Hươu lớn hé miệng cắn vào đuôi Long Kỳ Lân, Long Kỳ Lân đau đớn gầm lên giận dữ, cho dù lực hút rất kinh người nhưng Long Kỳ Lân vẫn lù lù bất động.
Ầm ầm!
Ngoài điện sinh ra tiếng nổ kinh thiên động địa, có lẽ uy lực một kích của Hoạn Long Quân đã bộc phát và va chạm với người câm. Bốn người bị chấn động run rẩy, giống như bị vô số lôi đình đánh trúng cơ thể.
Bọn họ không phải bị lôi đình đánh trúng, vào lúc công kích của người câm và Hoạn Long Quân va chạm với nhau, lực lượng thân thể tạo thành chấn động không gian. Không gian nhấp nhô giống như gợn sóng, không gian chung quanh bọn họ chập chờn không chịu nổi.
Khóe miệng bốn người chảy máu, chấn động không gian không chỉ làm bọn họ chấn động, thậm chí còn vặn vẹo không gian trong cơ thể bọn họ. Lục phủ ngũ tạng của bọn họ đã sai vị trí, xương cốt phát ra âm thanh răng rắc đáng sợ, đã xuất hiện từng vết nứt.
- Quá mạnh!
Long Kỳ Lân la lên:
- Ta suýt ói ra!
Bốn người Tần Mục và hươu lớn suýt ói máu, chỉ có Long béo bình an vô sự.
Nhưng vào lúc này, bên ngoài có ánh sáng bộc phát, ánh sáng như tuyết làm ánh mắt bọn họ không nhìn thấy gì. Sáng đến cực hạn chính là bóng tối, không biết là thần thông của ai, cảnh vật trước mắt bọn họ tối tăm. Nước mắt bốn người chảy ra như suối, bọn họ lập tức thúc giục thần thông bảo vệ đồng tử không bị hao tổn.
Ầm ầm ầm!
Thân thể bọn họ rơi xuống đất, chấn động khi va chạm lần thứ hai truyền đến. Lần này khoảng cách va chạm khá xa nhưng chấn động truyền đến, mặt đất nhấp nhô như mặt biển, từng cơn sóng chập chờn, Long Kỳ Lân cũng bị mặt đất chấn động bắn lên cao.
Ba ba ba, đám người Tần Mục dính chặt vào đại điện.
- Đây là cung điện do ai xây dựng cho bà bà mà rắn chắc như thế?
Tần Mục va chạm chảy máu, hắn nuốt máu tươi vào bụng, tức giận oán trách.
Trước kia Tần đại giáo chủ chuyên đi phá hoại cung điện, hắn có khi nào đụng phải cung điện cứng rắn như thế bao giờ?
Cho dù cung điện Thiên Ma giáo trên Thánh Lâm sơn, hắn nói phá liền phá. Cho dù cung điện trong hoàng cung, Thái Học viện, Hoàng Kim cung, hắn muốn phá lúc nào cũng được. Không chỉ phá cung điện, hắn còn phá long mạch.
Nhưng tòa cung điện của Tư bà bà cứng rắn tới mức khó tưởng tượng. Bọn họ đụng vào đỉnh cung điện, xương cốt sắp vỡ nát, cung điện vẫn bình yên vô sự, cũng không có dấu hiệu sụp đổ.
Chấn động lần giao chiến thứ ba sinh ra, đám người Tần Mục và cả Long Kỳ Lân lại rơi xuống đất, chồng chất lên nhau. Mộ Thanh Đại nằm dưới cùng, Vương Mộc Nhiên tiếp theo, sau đó là Long Du, Tần Mục, hươu lớn, Long Kỳ Lân.
Mọi người vội vàng đứng dậy, chỉ thấy Mộ Thanh Đại đại sư tỷ Tiểu Ngọc Kinh bị đè tới mức mắt trợn trắng.
Tần Mục vội vàng cạy miệng nàng ra, cho nàng uống một bình Long tiên, lúc này mới cứu nàng trở về.
Chấn động thứ tư cách nơi này xa hơn nhưng chấn động vẫn không nhỏ, thân thể bọn họ chấn động và run rẩy. Không gian ba động làm thân thể bọn họ chợt cao chợt thấp, béo một lúc gầy một lúc. Thời điểm béo, cho dù Mộ Thanh Đại nhỏ gầy cũng bị không gian kéo căng thành một người mập mạp tròn như quả bóng. Thời điểm gầy, cho dù béo như Long Kỳ Lân cũng bị đè ép nhỏ như cây tăm.
Lúc chấn động thứ năm sinh ra, ảnh hưởng lên bọn họ rất nhỏ, mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp nạn. Mặc dù bọn họ là người nổi bật trong thần thông giả nhưng đối mặt với cường giả giao thủ, hơi không cẩn thận sẽ chết thảm đương trường.
- Mã Ha! Mã Ha!
Bên ngoài phát ra tiếng kêu kỳ lạ, Tần Mục vừa mới thở phào nhẹ nhõm, trái tim hắn lại đập mạnh, hắn vội vàng nhìn sang. Một con Huyết Giao Long nhảy từ đỉnh cung điện xuống, bốn chân thon dài rơi xuống đất, còn có hàng trăm con Huyết Giao Long khác đang vây quanh bốn phía, cũng ngăn cản bọn họ trong đại điện.
Tần Mục thổi sáo vàng, từng con Giao Long quấn quanh các cây cột rơi xuống, chúng canh giữ trước cửa điện.
Trong điện, tâm tình mọi người khẩn trương.
Thần huyết biến thành Huyết Giao Long, số lượng quá nhiều. Thần huyết có uy lực mạnh cỡ nào, người Tiểu Ngọc Kinh cũng có nghe thấy. Dù sao cũng là truyền nhân đệ nhất thánh địa của Duyên Khang quốc, bọn họ biết bí mật không ít hơn Tần Mục.
Tần Mục không chỉ một lần gặp được máu thần ma. Hắn đi theo trưởng thôn vào trong Đại Khư đã nhìn thấy uy lực máu thần ma, cũng nhìn thấy máu thần ma uẩn dưỡng Căn Yêu tại Khô Tịch lĩnh. Hắn còn nhìn thấy quốc sư tranh phong với thần Thượng Thương, chiến đấu chém thần bị thương, thần huyết văng tung tóe.
Máu của Hoạn Long Quân biến thành Huyết Giao Long, rốt cuộc mạnh cỡ nào, nội tâm hắn không có nắm chắc.
Mặc dù hắn mượn sáng vàng cảm ứng Giao Long nhưng khống chế Giao Long, có thể ngăn cản Huyết Giao Long vây công hay không, nội tâm hắn không chắc chắn. Đối với bọn họ mà nói, nguy hiểm nhất chính là năng lượng quỷ dị chứa trong thần huyết.
Từng con Huyết Giao Long di chuyển nhanh chóng, nhảy tới nhảy lui, giống như bầy linh cẩu đói khát đang chờ cơ hội công kích.
Đột nhiên, một con Huyết Giao ngẩng đầu kêu hai tiếng, vô số Huyết Giao Long gào lên và tấn công đại điện.
Tiếng sáo của Tần Mục mạnh hơn trước, Giao Long thủ hộ đại điện phát ra từng tiếng long ngâm, chúng nghênh chiến đám Huyết Giao Long.
Tần Mục khống chế đám Giao Long thực lực cường đại. Dù sao cũng là rồng do Hoạn Long Quân hao tốn không biết bao nhiêu năm mới nuôi lớn, thực lực cực kỳ cao cường, có thể ngăn cản hàng trăm Huyết Giao Long.
Từng con Huyết Giao Long bị hơn mười con Giao Long đánh nát, hóa thành từng đám huyết vụ. So sánh với Giao Long do Hoạn Long Quân nuôi lớn, thực lực Huyết Giao Long yếu hơn quá nhiều.
Bên ngoài, tiếng gào thét dần dần ngừng lại, chỉ còn lại tiếng sáo du dương của Tần Mục.
Tiếng sáo ngừng lại.
Tiếng mưa rơi càng lúc càng lớn, sắc mặt người trong đại điện khẩn trương, nội tâm bọn họ không dám thả lỏng. Bọn họ nhìn bên ngoài cung điện, lôi đình liên tục nổ vang, chiếu sáng hắc ám, chiếu sáng gương mặt đám người Tần Mục trong đại điện.
Một con Giao Long chậm rãi lui về phía sau, từ cửa điện lui về trong điện.
Tần Mục trong lòng cảm giác nặng nề, lại nhìn thấy đầu thứ hai Giao Long lui vào trong điện, sau đó là đầu thứ ba, đầu thứ tư...
Cái kia mười mấy con Giao Long phảng phất như gặp phải khắc tinh, gặp làm bọn hắn sợ hãi đồ vật. Nguyên một đám chậm rãi lui về phía sau, hướng bên cạnh bọn họ thối lui.
- Bên ngoài là cái gì?
Long Du lên tiếng hỏi.
Bên ngoài phát ra âm thanh hu hu, dường như có thứ gì đó đang bước tới. Sau đó tiếng bước chân giống như đạp mạnh vào trái tim mọi người, đang đi từng bước vào trong đại điện.
Tần Mục lắc sáo vàng, mười mấy con Giao Long cúi đầu nghe theo nằm rạp trên mặt đất, chúng không dám nhúc nhích.
Tần Mục đổ mồ hôi lạnh, cửa đại điện xuất hiện một bóng người cao to, cũng lấp kín cửa điện. Đó là Hoạn Long Quân do thần huyết ngưng tụ thành, hắn xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Long Kỳ Lân nhìn thấy bóng dáng kia, gân cốt nó bủn rủn, nằm rạp trên mặt đất không dám nhúc nhích.
Khóe mắt Tần Mục co giật, Hoạn Long Quân có áp bách tự nhiên với đám Giao Long do hắn nuôi lớn. Hơn nữa thân thể hắn tỏa ra khí tức kỳ lạ, cho dù Long Kỳ Lân có long huyết cũng không dám phản kháng.
- Các ngươi mời tên rèn sắt tới đây, thực lực hắn rất mạnh.
Hoạn Long Quân do thần huyết tạo thành lên tiếng, lộ ra hàm răng màu máu. Đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào Tần Mục, hắn nói:
- Nhưng hắn không thể bảo vệ các ngươi, tiểu tử, ngươi lại nở nụ cười thật thà cho ta xem.
Tần Mục miễn cưỡng nở nụ cười, hắn nói với mọi người:
- Một đống thần huyết mà thôi, chúng ta tiến lên đánh ngã hắn!- Không phải nụ cười này.
Hoạn Long Quân nhìn chằm chằm vào gương mặt Tần Mục, lắc đầu nói:
- Nụ cười của ngươi lúc trước có thể làm cho người ta quên đi tất cả cảnh giác, đó là nụ cười dù ngươi cầm cây đao đâm vào trong tim vẫn làm người ta không cảnh giác. Hiện tại, ngươi chỉ cười miễn cưỡng, là cười giả, không phải nụ cười thật thà phát ra từ phế phủ.
Nghe hắn nói như vậy, Vương Mộc Nhiên, Mộ Thanh Đại cùng Long Du bên cạnh Tần Mục đều rùng mình vài cái, thậm chí trong mắt hươu lớn cũng có vài phần sợ hãi.
Bọn họ tiếp xúc với Tần Mục không lâu nhưng cũng xem là bằng hữu. Thời điểm ở chung với Tần Mục làm cho bọn họ quên đi rằng, trừ danh hiệu Nhân Hoàng ra, hắn còn có một thân phận khác, Thiên Ma giáo chủ.
Thiên Ma giáo chủ là đại ma đầu đệ nhất thiên hạ!
Trên thực tế, thời điểm ở cùng một chỗ với Tần Mục cũng làm người ta quên đi tất cả thân phận của hắn, bất kể là Thiên Ma giáo chủ hay là Nhân Hoàng, ngược lại đều cảm thấy hắn là bằng hữu có thể thổ lộ tâm tình.
Hiện tại nghe Hoạn Long Quân nói như thế, lưng bọn họ lạnh toát.
- Quả nhiên không hổ danh Thiên Ma giáo chủ, khó trách bị người ta gọi là lão ma đầu.
Long Du nói thầm trong lòng:
- Nhân Hoàng thế hệ này quá khó đoán, ngay cả thần linh như Hoạn Long Quân cũng ăn thua thiệt.
Tần Mục lắc đầu nói:
- Long Quân, ngươi nói ta quá kinh khủng rồi. Ta xưa nay không có tâm cơ với bằng hữu.
Nét mặt của hắn chân thành, mang cho người khác cảm giác rất đáng tin. Đám người Vương Mộc Nhiên nhìn thấy vẻ mặt của hắn, tất cả bất an vừa xuất hiện cũng biến mất.
- Chính là biểu lộ này.
Hoạn Long Quân cười lạnh nói:
- Chân thành phát ra từ nội tâm! Ngươi còn có nụ cười thật thà, thậm chí là nụ cười có phần ngượng ngùng! Buồn cười, ngươi lại có thể bắt cóc rồng của ta ngay sau đó.
Khí thế của hắn trở nên cuồng bạo, khí thế bộc phát sinh ra khí kình quét qua bốn phía. Sóng khí đánh vào vách tường đại điện, từng âm thanh răng rắc vang lên.
Tần Mục giật mình, hắn vận chuyển Bá Thể Tam Đan công, thân thể hắn vững vàng hơn trước. Đồng thời vỏ kiếm nổ tung, Vô Ưu kiếm chặn ngay trước người hắn, hắn cũng nhanh chóng lui về phía sau.
Sau đó lại nghe tiếng “ầm” thật lớn, hắn và Vô Ưu kiếm cùng bay ngược về phía sau. Thân thể hắn không ngừng bước vào không trung, cũng thi triển Thâu Thiên Thần Thoái của người què đánh tan lực lượng cường đại của Hoạn Long Quân. Nhưng lực lượng của Hoạn Long Quân quá mạnh, cho dù công pháp thần diệu như Thâu Thiên Thần Thoái cũng không thể phá tan lực lượng này. Hắn không thể không lui, cũng va chạm với vách đại điện.
Vương Mộc Nhiên, Mộ Thanh Đại cùng Long Du không do dự nữa, nhao nhao ra tay. Từng người thi triển thủ đoạn mạnh nhất tấn công Hoạn Long Quân.
Ba người đều là đệ tử Tiểu Ngọc Kinh, Tiểu Ngọc Kinh thu đồ đều dạy dỗ theo phương thức truyền thống. Đầu tiên đi lại trên nhân gia, lựa chọn thanh niên có tư chất tốt nhất. Sau đó quan sát phẩm hạnh của hắn, lại quan sát kiên nhẫn, ngộ tính, năng lực ứng biến, thông qua rất nhiều khảo hạch mới thu đồ đệ.
Ba người bọn họ trải qua việc này mới có thể tiến vào Tiểu Ngọc Kinh, nhận được công pháp thần thông tốt nhất Tiểu Ngọc Kinh. Tu vi cực kỳ cường đại, mỗi bước bọn họ đi đều cực kỳ kiên cố, mỗi một cảnh giới không có nhược điểm gì. Cùng là Lục Hợp cảnh, trên đời này không có mấy người có thể vượt qua bọn họ.
Long Du thi triển Thiên Nhãn Kiếm Tâm, đồng tử bắn ra hai đạo kiếm quang quét ngang thiên hạ, chém về phía Hoạn Long Quân.
Mộ Thanh Đại thi triển Đạo Kỳ Già Nghiêm Kinh, đó là pháp môn song tu phật đạo. Tĩnh như Bồ Đề thụ, động như thần tiên, đưa ta sẽ hóa thành ngàn vạn hào quang, nhưng chưởng pháp vô cùng phiêu dật.
Hai người bọn họ đều tinh tu một công pháp trong Tiểu Ngọc Kinh, rất bỏ công sức vào công pháp này. Vương Mộc Nhiên lại đi con đường khác, bởi vì sư phụ Chân tán nhân chết, rút kinh nghiệm xương máu vẫn muốn báo thù Duyên Khang quốc sư, đều xem Duyên Khang quốc sư như kẻ địch của mình nên tu luyện rất nhiều công pháp.
Hắn biết chỉ dựa vào công pháp thần thông của Chân tán nhân, cho dù luyện tốt hơn nữa cũng không thể vượt qua Chân tán nhân. Chân tán nhân cũng chết trong tay Duyên Khang quốc sư, hắn chỉ có thể mở ra lối riêng mới có thể vượt qua Duyên Khang quốc sư.
Đám người Thanh U sơn nhân cũng biết tâm tình của hắn nên ngày thường cũng chiếu cố hắn, tự mình giáo dục hắn, truyền thụ tuyệt học của bọn họ. Bởi vậy Vương Mộc Nhiên là đệ tử nhỏ tuổi nhất trong Tiểu Ngọc Kinh, nhưng thực lực và tu vi lại là cao nhất.
Nhưng ba người không ai dám va chạm thần thông của Hoạn Long Quân.
Tốc độ Hoạn Long Quân quá nhanh, bọn họ đánh trúng tàn ảnh Hoạn Long Quân lúc di động. Sau đó tàn ảnh vỡ vụn, bọn họ mới biết thần thông của mình rơi vào khoảng không.
Hoạn Long Quân làm như không nhìn thấy ba người, hắn bay thẳng về phía Tần Mục, tốc độ nhanh chóng, hầu như không ai nhìn rõ.
Bước chân hươu lớn cực nhanh, bốn vó di chuyển liền xuất hiện trước người Hoạn Long Quân, sừng hươu có thể so sánh với linh binh.
- Súc sinh cút ngay!
Một tiếng nổ vang lên, thân thể hươu lớn bay lên và té xuống nền đại điện, rơi vào mưa to bên ngoài.
- Mở mắt!
Vương Mộc Nhiên quát lớn.
Mộ Thanh Đại và Long Du tỉnh ngộ. Tốc độ Hoạn Long Quân quá nhanh, mắt thường không cách nào bắt được tung tích của hắn, chỉ có mở Thần nhãn Thiên nhãn mới có thể nhìn ra bóng dáng đối phương.
Hoạn Long Quân bị hươu lớn ngăn cản cho nên tốc độ chậm lại, ngay sau đó tốc độ của hắn tăng vọt. Không khí trong đại điện bị ép kéo theo, ép thành một bức tường.
Phía sau hắn, ba người Vương Mộc Nhiên cảm thấy mình bị hấp lực cường đại kéo về phía trước, dứt khoát mượn lực lượng này lao về phía Hoạn Long Quân.
Phía trước Hoạn Long Quân, Tần Mục nuốt máu tươi trong cổ họng, vô số phi kiếm trong túi Thao Thiết bay lên tận trời, hắn thi triển Kiếm Lý Sơn Hà!
Trưởng thông dạy chiêu thứ nhất trong Kiếm Đồ, Kiếm Lý Sơn Hà. Kiếm quang chớp động, sơn hà ẩn hiện, uy lực một chiêu này còn chưa bộc phát hoàn toàn đột nhiên hắn nhìn thấy sơn hà vỡ nát trước mặt mình.
Hoạn Long Quân như một con khủng long xé nát Kiếm Lý Sơn Hà, xông vào trong sơn thủy của sơn hà.
Ánh mắt Tần Mục sáng lên, Vô Ưu kiếm đâm về phía trước.
Hắn đang chờ cơ hội này!
Hắn chỉ có tu vi Lục Hợp cảnh, mấy người Vương Mộc Nhiên cũng là Lục Hợp cảnh. Hươu lớn không thể đánh bại Long Kỳ Lân, Long Kỳ Lân và các Giao Long đều e ngại khí tức Hoạn Long Quân cho nên không dám nhúc nhích. Vì vậy đám người bọn họ không phải đối thủ của Hoạn Long Quân.
Cơ hội đánh chết Hoạn Long Quân chính là lợi dụng Kiếm Đồ che chắn ánh mắt Hoạn Long Quân, Vô Ưu kiếm mai phục phía sau Kiếm Đồ.
Trong nháy mắt Hoạn Long Quân phá vỡ Kiếm Đồ lao về phía hắn, chính là lúc Vô Ưu kiếm ám sát.
Đánh thì đánh không lại, cho nên hắn chỉ có thể dùng kế.
Hoạn Long Quân vừa mới phá vỡ Kiếm Đồ, đối diện đã bắn ra hàn quang cực nhanh. Hắn vội vàng đưa tay ngăn cản mi tâm, nháy mắt sau đó Vô Ưu kiếm đã đâm thủng bàn tay hắn, cũng đâm vào đầu và xuyên qua não hắn.
Vô Ưu kiếm, thần kiếm của Tần Hán Trân, độ sắc bén của kiếm này, ngay cả hắn cũng không thể ngăn cản nổi.
Hoạn Long Quân ngẩn ngơ, Vô Ưu kiếm sau lưng chuyển hướng, lại đâm vào hậu tâm, trước ngực hắn lộ ra một thanh đoạn kiếm.
Tần Mục bộc phát toàn bộ pháp lực, thôi thúc Vô Ưu kiếm, dẫn động kiếm thần lực bên trong. Đồng thời quát lớn, tám ngàn lưỡi phi kiếm bay lên không, tất cả cắm vào vị trí Vô Ưu kiếm.
Chỉ trong nháy mắt, Hoạn Long Quân biến mất không thấy đâu nữa. Thay vào đó là một kiếm hoàn to lớn và tròn trùng trục, chuôi kiếm đan xen, kín không kẽ hở.
Tần Mục thở phào nhẹ nhõm, hắn phun ra một ngụm máu tươi.
Ba người Vương Mộc Nhiên đuổi tới, nhìn thấy quả cầu nhỏ thì thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên viên cầu động đậy một cái, xuất hiện từng vết rách. Các thanh kiếm thả lỏng ra, là dấu hiệu kiếm hoàn sắp giải thể.
- Mau tránh!
Tần Mục quát lớn, hắn điên cuồng phóng ra bên ngoài, ba người Vương Mộc Nhiên nhìn thấy thế liền xoay người đi. Kiếm hoàn phía sau bọn họ kêu cong cong, từng thanh phi kiếm bắn ra khắp bốn phương tám hướng.
Bóng dáng vĩ đại của Hoạn Long Quân xuất hiện trong trung tâm phi kiếm, ánh mắt càng ngày càng lạnh. Dưới chân hắn có một đám máu hư, lúc Tần Mục thôi phát thần lực ẩn chứa trong Vô Ưu kiếm cũng tiêu diệt máu huyết của hắn biến thành máu hư.
Một kích của Tần Mục tương đối âm hiểm đáng sợ, nếu như hắn không phải máu tươi hợp thành thân thể này, chỉ sợ đã chết dưới một kiếm âm hiểm vừa rồi.
Bóng dáng bốn người Tần Mục liên tục chớp động, tránh né về phía sau và phóng ra từng đạo kiếm quang. Những thanh kiếm này quá dày đặc, dù sao có tám ngàn thanh, tốc độ kiếm quang bắn ngược trở về còn nhanh hơn tốc độ Tần Mục thi triển.
Xùy!
Mộ Thanh Đại bị kiếm quang xuyên thủng, hắn bị đóng trên trụ đồng. Mặc dù nàng là đệ tử đắc ý của Tiểu Ngọc Kinh, tu vi cực mạnh, tu luyện thân pháp cũng là thân pháp trong Tiểu Ngọc Kinh. Nhưng tiếc rằng kiếm quang quá nhanh, phi kiếm quá nhiều, nàng không thể tránh né hoàn toàn.
Cũng may những kiếm này là kiếm của Tần Mục, Hoạn Long Quân chỉ có thân thể cường đại. Thân thể này không có pháp lực, không có khả năng thôi thúc uy năng phi kiếm của Tần Mục, thương thế không tính là trí mạng.
Cho dù như thế, nàng vẫn bị thương nặng.
Nàng vừa mới trúng kiếm, Long Du và Vương Mộc Nhiên thét lên thảm thiết. Hai người một bị phi kiếm xuyên qua người và đóng đinh trên vách đại điện, một bị đóng đinh trên mặt đất.
Tần Mục rên rỉ, hắn cũng bị kiếm quang xuyên qua lồng ngực. Trong lúc vội vã miễn cưỡng tránh né vị trí trái tim, tránh đi tâm phúc, hắn bị đóng đinh trên đỉnh cửa điện.
Cửa ra vào ngoài điện, hươu lớn lao tới cũng trúng mấy chục kiếm, nó bay ngược trở về.
- Không phải muốn Chân Long chi chủ sao? Cho ngươi là được!
Khóe miệng Tần Mục chảy máu, hắn cắn răng thôi thúc nguyên khí. Đế điệp bay ra khỏi túi Thao Thiết và ném về phía Hoạn Long Quân, nghiêm túc nói:
- Ngươi có thể giết ta, buông tha ba vị bằng hữu của ta!
Nội tâm đám người Mộ Thanh Đại, Vương Mộc cảm động, Long Du nghĩ thầm:
- Ta luôn có thành kiến với Nhân Hoàng, không biết hắn trượng nghĩa như vậy, chỉ lo nghĩ hắn là Thiên Ma giáo chủ.
Đế điệp bay về phía Hoạn Long Quân, Đế điệp hiện tại đã biến thành hình thái Long giác. Các ký tự trên Long giác không ngừng di chuyển, chúng rất ảo diệu.
- Chân Long chi chủ!
Tâm thần Hoạn Long Quân xao động, hắn đưa tay tiếp lấy Đế điệp, cười lạnh nói:
- Chân Long chi chủ lúc đầu đã là của ta, ngươi không giao ra, sau khi giết ngươi ta cũng nhận được. Hả?
Sắc mặt hắn thay đổi, vội vàng ném Đế điệp ra xa, nói:
- Ngươi hạ độc!
Thân thể hắn tan rã ngay lập tức, giống như đổ sắt nóng lên khối băng lạnh giá, dưới chân hắn xuất hiện từng dòng máu hư.
Hoạn Long Quân kêu gào thảm thiết, thân thể xuất hiện bọt khí. Bọt khí không ngừng nổ tung, từng con Huyết Giao Long xuất hiện gào thét thảm thiết, giãy giụa trốn ra bên ngoài. Có Huyết Giao Long trốn thoát, có thân thể hóa đi, chỉ có nửa đầu người còn kịp bỏ chạy.
Vương Mộc Nhiên ngẩn người, đầu óc trống rỗng, biến hóa quá đáng sợ.
Tần Mục dùng sức rút kiếm, cửa đại điện quá cứng, với lực lượng của hắn khó nhổ ra trong thời gian ngắn. Lúc này, hắn từ bỏ hành động, đưa tay đập vào cánh cửa phía sau. Xùy, thân kiếm xuyên qua thân thể hắn, Tần Mục cũng rơi từ cánh cửa xuống đất.
Tần Mục đứng dậy, hắn đau tới mức chảy nước mắt, vội vàng đổ mấy bình Long tiên vào miệng vết thương, hùng hồn nói:
- Đánh không lại, đương nhiên hạ độc!
Đám người Vương Mộc Nhiên ngẩn người lần nữa. Tần Mục nói ra lời này giống như hạ độc là chuyện thiên kinh địa nghĩa, cũng đơn giản giống như ăn cơm uống nước.
- Người dạy vị Nhân Hoàng này cũng không phải người tốt lành gì.
Long Du nói thầm một câu. Đăng bởi: admin
Mặc dù Ngự Long môn cũng là môn phái do Hoạn Long Quân sáng lập nhưng Ngự Long môn chỉ khống chế điều khiển long xà dị chủng mà thôi, cũng không có mượn năng lực của rồng. Ngự Long quyết của Hoạn Long Quân lại có thể mượn lực lượng Giao Long lớn mạnh bản thân.
Không chỉ như thế, hắn giao Hoạn Long kinh cho Tần Mục cũng không phải tất cả công pháp của hắn, còn có lưu lại thủ đoạn. Mặc dù Hoạn Long kinh trong tay Tần Mục quyển hoàn chỉnh hơn Ngự Long môn rất nhiều, Hoạn Long Quân không ghi chép pháp môn chiến đấu cực kỳ trọng yếu vào bên trong.
Hắn biến Giao Long thành song giản, lực lượng mạnh mẽ. Chỉ một đòn đánh vào cung điện chấn động màng nhĩ đám người Tần Mục, cũng mất đi thính giác trong nháy mắt, hoàn toàn không nghe thấy cái gì.
Không chỉ như thế, một kích này còn chấn động không khí, giống như không gian bị đánh sập một khối lớn, không khí bốn phía rút đi thật nhanh.
Đây chính là khác biệt khi cường giả chiến đấu với nhau.
Tần Mục đã nhìn thấy không ít cường giả chiến đấu, cường giả cấp giáo chủ tranh đấu, thậm chí còn tận mắt nhìn thấy Duyên Khang quốc sư bình định chiến tranh. Đạo pháp thần thông của những cường giả này tạo thành xung kích vùi lấp không gian, hơn nữa còn lan tỏa khắp bốn phía, tính hủy diệt cực mạnh.
Lực lượng thân thể Hoạn Long Quân quá mạnh, tạo thành xung kích vùi lấp vào một khu vực, cũng không khuếch tán ra khắp nơi. Bất cứ lực lượng phá hoại nào cũng tụ tập vào một điểm, khi đó lực lượng của chúng không bị lãng phí.
Nhiều khi lực xung kích mênh mông lan ra khắp bốn phía tạo thành lực phá hoại kinh người, nhưng lực lượng của chúng đã phân tán, đạo pháp thần thông công kích lên người đối thủ cũng yếu đi rất nhiều.
Việc này cũng chứng tỏ Hoạn Long Quân khống chế sức mạnh đạt tới mức cực hạn.
Đây chính là vẻ đẹp của lực lượng, loại vẻ đẹp này chỉ có cực ít người tu hành tới cảnh giới nhất định mới phát hiện ra.
Trong cung điện, đám người Tần Mục không kịp tán thưởng, không khí trong đại điện bị rút sạch. Tần Mục, Vương Mộc Nhiên, Mộ Thanh Đại và Long Du cảm giác ngột ngạt, không khí trong lồng ngực bọn họ bị rút sạch.
Bốn phía bọn họ sinh ra áp lực kinh người giống như muốn bóp nát bọn họ. Cùng lúc đó không khí bị rút sạch còn mang lại cảm giác khác, đó là thân thể bành trướng ra ngoài. Đôi mắt, trái tim, phế phủ, bàng quang đang căng phồng lên, máu, nước tiểu không bị khống chế chảy ra ngoài.
Bên ngoài đại điện sinh ra cơn gió lốc ùa vào cuốn bọn họ bay lên không trung, bay về hướng công kích của Hoạn Long Quân, giống như bọn họ đang tự tìm đường chết.
Nếu bọn họ bị hút vào long giản trong tay Hoạn Long Quân, có lẽ sẽ bị nghiền nát như con kiến hôi, không có khả năng sống sót.
Tần Mục vội vàng vươn tay nắm lấy sừng hươu thô to, một tay khác nắm lấy tay Mộ Thanh Đại. Dây thắt lưng của Mộ Thanh Đại tung bay quấn lấy hai chân Long Du, Long Du nắm lấy hai tay Vương Mộc Nhiên.
Lực lôi kéo biến đám người thành đường thẳng, con hươu lớn bị lôi kéo tới mức bốn móng vuốt run rẩy, cào tới cào đi nhưng không thể ngăn cản bọn họ đang bị cuốn ra ngoài cung điện.
Hươu lớn hé miệng cắn vào đuôi Long Kỳ Lân, Long Kỳ Lân đau đớn gầm lên giận dữ, cho dù lực hút rất kinh người nhưng Long Kỳ Lân vẫn lù lù bất động.
Ầm ầm!
Ngoài điện sinh ra tiếng nổ kinh thiên động địa, có lẽ uy lực một kích của Hoạn Long Quân đã bộc phát và va chạm với người câm. Bốn người bị chấn động run rẩy, giống như bị vô số lôi đình đánh trúng cơ thể.
Bọn họ không phải bị lôi đình đánh trúng, vào lúc công kích của người câm và Hoạn Long Quân va chạm với nhau, lực lượng thân thể tạo thành chấn động không gian. Không gian nhấp nhô giống như gợn sóng, không gian chung quanh bọn họ chập chờn không chịu nổi.
Khóe miệng bốn người chảy máu, chấn động không gian không chỉ làm bọn họ chấn động, thậm chí còn vặn vẹo không gian trong cơ thể bọn họ. Lục phủ ngũ tạng của bọn họ đã sai vị trí, xương cốt phát ra âm thanh răng rắc đáng sợ, đã xuất hiện từng vết nứt.
- Quá mạnh!
Long Kỳ Lân la lên:
- Ta suýt ói ra!
Bốn người Tần Mục và hươu lớn suýt ói máu, chỉ có Long béo bình an vô sự.
Nhưng vào lúc này, bên ngoài có ánh sáng bộc phát, ánh sáng như tuyết làm ánh mắt bọn họ không nhìn thấy gì. Sáng đến cực hạn chính là bóng tối, không biết là thần thông của ai, cảnh vật trước mắt bọn họ tối tăm. Nước mắt bốn người chảy ra như suối, bọn họ lập tức thúc giục thần thông bảo vệ đồng tử không bị hao tổn.
Ầm ầm ầm!
Thân thể bọn họ rơi xuống đất, chấn động khi va chạm lần thứ hai truyền đến. Lần này khoảng cách va chạm khá xa nhưng chấn động truyền đến, mặt đất nhấp nhô như mặt biển, từng cơn sóng chập chờn, Long Kỳ Lân cũng bị mặt đất chấn động bắn lên cao.
Ba ba ba, đám người Tần Mục dính chặt vào đại điện.
- Đây là cung điện do ai xây dựng cho bà bà mà rắn chắc như thế?
Tần Mục va chạm chảy máu, hắn nuốt máu tươi vào bụng, tức giận oán trách.
Trước kia Tần đại giáo chủ chuyên đi phá hoại cung điện, hắn có khi nào đụng phải cung điện cứng rắn như thế bao giờ?
Cho dù cung điện Thiên Ma giáo trên Thánh Lâm sơn, hắn nói phá liền phá. Cho dù cung điện trong hoàng cung, Thái Học viện, Hoàng Kim cung, hắn muốn phá lúc nào cũng được. Không chỉ phá cung điện, hắn còn phá long mạch.
Nhưng tòa cung điện của Tư bà bà cứng rắn tới mức khó tưởng tượng. Bọn họ đụng vào đỉnh cung điện, xương cốt sắp vỡ nát, cung điện vẫn bình yên vô sự, cũng không có dấu hiệu sụp đổ.
Chấn động lần giao chiến thứ ba sinh ra, đám người Tần Mục và cả Long Kỳ Lân lại rơi xuống đất, chồng chất lên nhau. Mộ Thanh Đại nằm dưới cùng, Vương Mộc Nhiên tiếp theo, sau đó là Long Du, Tần Mục, hươu lớn, Long Kỳ Lân.
Mọi người vội vàng đứng dậy, chỉ thấy Mộ Thanh Đại đại sư tỷ Tiểu Ngọc Kinh bị đè tới mức mắt trợn trắng.
Tần Mục vội vàng cạy miệng nàng ra, cho nàng uống một bình Long tiên, lúc này mới cứu nàng trở về.
Chấn động thứ tư cách nơi này xa hơn nhưng chấn động vẫn không nhỏ, thân thể bọn họ chấn động và run rẩy. Không gian ba động làm thân thể bọn họ chợt cao chợt thấp, béo một lúc gầy một lúc. Thời điểm béo, cho dù Mộ Thanh Đại nhỏ gầy cũng bị không gian kéo căng thành một người mập mạp tròn như quả bóng. Thời điểm gầy, cho dù béo như Long Kỳ Lân cũng bị đè ép nhỏ như cây tăm.
Lúc chấn động thứ năm sinh ra, ảnh hưởng lên bọn họ rất nhỏ, mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp nạn. Mặc dù bọn họ là người nổi bật trong thần thông giả nhưng đối mặt với cường giả giao thủ, hơi không cẩn thận sẽ chết thảm đương trường.
- Mã Ha! Mã Ha!
Bên ngoài phát ra tiếng kêu kỳ lạ, Tần Mục vừa mới thở phào nhẹ nhõm, trái tim hắn lại đập mạnh, hắn vội vàng nhìn sang. Một con Huyết Giao Long nhảy từ đỉnh cung điện xuống, bốn chân thon dài rơi xuống đất, còn có hàng trăm con Huyết Giao Long khác đang vây quanh bốn phía, cũng ngăn cản bọn họ trong đại điện.
Tần Mục thổi sáo vàng, từng con Giao Long quấn quanh các cây cột rơi xuống, chúng canh giữ trước cửa điện.
Trong điện, tâm tình mọi người khẩn trương.
Thần huyết biến thành Huyết Giao Long, số lượng quá nhiều. Thần huyết có uy lực mạnh cỡ nào, người Tiểu Ngọc Kinh cũng có nghe thấy. Dù sao cũng là truyền nhân đệ nhất thánh địa của Duyên Khang quốc, bọn họ biết bí mật không ít hơn Tần Mục.
Tần Mục không chỉ một lần gặp được máu thần ma. Hắn đi theo trưởng thôn vào trong Đại Khư đã nhìn thấy uy lực máu thần ma, cũng nhìn thấy máu thần ma uẩn dưỡng Căn Yêu tại Khô Tịch lĩnh. Hắn còn nhìn thấy quốc sư tranh phong với thần Thượng Thương, chiến đấu chém thần bị thương, thần huyết văng tung tóe.
Máu của Hoạn Long Quân biến thành Huyết Giao Long, rốt cuộc mạnh cỡ nào, nội tâm hắn không có nắm chắc.
Mặc dù hắn mượn sáng vàng cảm ứng Giao Long nhưng khống chế Giao Long, có thể ngăn cản Huyết Giao Long vây công hay không, nội tâm hắn không chắc chắn. Đối với bọn họ mà nói, nguy hiểm nhất chính là năng lượng quỷ dị chứa trong thần huyết.
Từng con Huyết Giao Long di chuyển nhanh chóng, nhảy tới nhảy lui, giống như bầy linh cẩu đói khát đang chờ cơ hội công kích.
Đột nhiên, một con Huyết Giao ngẩng đầu kêu hai tiếng, vô số Huyết Giao Long gào lên và tấn công đại điện.
Tiếng sáo của Tần Mục mạnh hơn trước, Giao Long thủ hộ đại điện phát ra từng tiếng long ngâm, chúng nghênh chiến đám Huyết Giao Long.
Tần Mục khống chế đám Giao Long thực lực cường đại. Dù sao cũng là rồng do Hoạn Long Quân hao tốn không biết bao nhiêu năm mới nuôi lớn, thực lực cực kỳ cao cường, có thể ngăn cản hàng trăm Huyết Giao Long.
Từng con Huyết Giao Long bị hơn mười con Giao Long đánh nát, hóa thành từng đám huyết vụ. So sánh với Giao Long do Hoạn Long Quân nuôi lớn, thực lực Huyết Giao Long yếu hơn quá nhiều.
Bên ngoài, tiếng gào thét dần dần ngừng lại, chỉ còn lại tiếng sáo du dương của Tần Mục.
Tiếng sáo ngừng lại.
Tiếng mưa rơi càng lúc càng lớn, sắc mặt người trong đại điện khẩn trương, nội tâm bọn họ không dám thả lỏng. Bọn họ nhìn bên ngoài cung điện, lôi đình liên tục nổ vang, chiếu sáng hắc ám, chiếu sáng gương mặt đám người Tần Mục trong đại điện.
Một con Giao Long chậm rãi lui về phía sau, từ cửa điện lui về trong điện.
Tần Mục trong lòng cảm giác nặng nề, lại nhìn thấy đầu thứ hai Giao Long lui vào trong điện, sau đó là đầu thứ ba, đầu thứ tư...
Cái kia mười mấy con Giao Long phảng phất như gặp phải khắc tinh, gặp làm bọn hắn sợ hãi đồ vật. Nguyên một đám chậm rãi lui về phía sau, hướng bên cạnh bọn họ thối lui.
- Bên ngoài là cái gì?
Long Du lên tiếng hỏi.
Bên ngoài phát ra âm thanh hu hu, dường như có thứ gì đó đang bước tới. Sau đó tiếng bước chân giống như đạp mạnh vào trái tim mọi người, đang đi từng bước vào trong đại điện.
Tần Mục lắc sáo vàng, mười mấy con Giao Long cúi đầu nghe theo nằm rạp trên mặt đất, chúng không dám nhúc nhích.
Tần Mục đổ mồ hôi lạnh, cửa đại điện xuất hiện một bóng người cao to, cũng lấp kín cửa điện. Đó là Hoạn Long Quân do thần huyết ngưng tụ thành, hắn xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Long Kỳ Lân nhìn thấy bóng dáng kia, gân cốt nó bủn rủn, nằm rạp trên mặt đất không dám nhúc nhích.
Khóe mắt Tần Mục co giật, Hoạn Long Quân có áp bách tự nhiên với đám Giao Long do hắn nuôi lớn. Hơn nữa thân thể hắn tỏa ra khí tức kỳ lạ, cho dù Long Kỳ Lân có long huyết cũng không dám phản kháng.
- Các ngươi mời tên rèn sắt tới đây, thực lực hắn rất mạnh.
Hoạn Long Quân do thần huyết tạo thành lên tiếng, lộ ra hàm răng màu máu. Đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào Tần Mục, hắn nói:
- Nhưng hắn không thể bảo vệ các ngươi, tiểu tử, ngươi lại nở nụ cười thật thà cho ta xem.
Tần Mục miễn cưỡng nở nụ cười, hắn nói với mọi người:
- Một đống thần huyết mà thôi, chúng ta tiến lên đánh ngã hắn!- Không phải nụ cười này.
Hoạn Long Quân nhìn chằm chằm vào gương mặt Tần Mục, lắc đầu nói:
- Nụ cười của ngươi lúc trước có thể làm cho người ta quên đi tất cả cảnh giác, đó là nụ cười dù ngươi cầm cây đao đâm vào trong tim vẫn làm người ta không cảnh giác. Hiện tại, ngươi chỉ cười miễn cưỡng, là cười giả, không phải nụ cười thật thà phát ra từ phế phủ.
Nghe hắn nói như vậy, Vương Mộc Nhiên, Mộ Thanh Đại cùng Long Du bên cạnh Tần Mục đều rùng mình vài cái, thậm chí trong mắt hươu lớn cũng có vài phần sợ hãi.
Bọn họ tiếp xúc với Tần Mục không lâu nhưng cũng xem là bằng hữu. Thời điểm ở chung với Tần Mục làm cho bọn họ quên đi rằng, trừ danh hiệu Nhân Hoàng ra, hắn còn có một thân phận khác, Thiên Ma giáo chủ.
Thiên Ma giáo chủ là đại ma đầu đệ nhất thiên hạ!
Trên thực tế, thời điểm ở cùng một chỗ với Tần Mục cũng làm người ta quên đi tất cả thân phận của hắn, bất kể là Thiên Ma giáo chủ hay là Nhân Hoàng, ngược lại đều cảm thấy hắn là bằng hữu có thể thổ lộ tâm tình.
Hiện tại nghe Hoạn Long Quân nói như thế, lưng bọn họ lạnh toát.
- Quả nhiên không hổ danh Thiên Ma giáo chủ, khó trách bị người ta gọi là lão ma đầu.
Long Du nói thầm trong lòng:
- Nhân Hoàng thế hệ này quá khó đoán, ngay cả thần linh như Hoạn Long Quân cũng ăn thua thiệt.
Tần Mục lắc đầu nói:
- Long Quân, ngươi nói ta quá kinh khủng rồi. Ta xưa nay không có tâm cơ với bằng hữu.
Nét mặt của hắn chân thành, mang cho người khác cảm giác rất đáng tin. Đám người Vương Mộc Nhiên nhìn thấy vẻ mặt của hắn, tất cả bất an vừa xuất hiện cũng biến mất.
- Chính là biểu lộ này.
Hoạn Long Quân cười lạnh nói:
- Chân thành phát ra từ nội tâm! Ngươi còn có nụ cười thật thà, thậm chí là nụ cười có phần ngượng ngùng! Buồn cười, ngươi lại có thể bắt cóc rồng của ta ngay sau đó.
Khí thế của hắn trở nên cuồng bạo, khí thế bộc phát sinh ra khí kình quét qua bốn phía. Sóng khí đánh vào vách tường đại điện, từng âm thanh răng rắc vang lên.
Tần Mục giật mình, hắn vận chuyển Bá Thể Tam Đan công, thân thể hắn vững vàng hơn trước. Đồng thời vỏ kiếm nổ tung, Vô Ưu kiếm chặn ngay trước người hắn, hắn cũng nhanh chóng lui về phía sau.
Sau đó lại nghe tiếng “ầm” thật lớn, hắn và Vô Ưu kiếm cùng bay ngược về phía sau. Thân thể hắn không ngừng bước vào không trung, cũng thi triển Thâu Thiên Thần Thoái của người què đánh tan lực lượng cường đại của Hoạn Long Quân. Nhưng lực lượng của Hoạn Long Quân quá mạnh, cho dù công pháp thần diệu như Thâu Thiên Thần Thoái cũng không thể phá tan lực lượng này. Hắn không thể không lui, cũng va chạm với vách đại điện.
Vương Mộc Nhiên, Mộ Thanh Đại cùng Long Du không do dự nữa, nhao nhao ra tay. Từng người thi triển thủ đoạn mạnh nhất tấn công Hoạn Long Quân.
Ba người đều là đệ tử Tiểu Ngọc Kinh, Tiểu Ngọc Kinh thu đồ đều dạy dỗ theo phương thức truyền thống. Đầu tiên đi lại trên nhân gia, lựa chọn thanh niên có tư chất tốt nhất. Sau đó quan sát phẩm hạnh của hắn, lại quan sát kiên nhẫn, ngộ tính, năng lực ứng biến, thông qua rất nhiều khảo hạch mới thu đồ đệ.
Ba người bọn họ trải qua việc này mới có thể tiến vào Tiểu Ngọc Kinh, nhận được công pháp thần thông tốt nhất Tiểu Ngọc Kinh. Tu vi cực kỳ cường đại, mỗi bước bọn họ đi đều cực kỳ kiên cố, mỗi một cảnh giới không có nhược điểm gì. Cùng là Lục Hợp cảnh, trên đời này không có mấy người có thể vượt qua bọn họ.
Long Du thi triển Thiên Nhãn Kiếm Tâm, đồng tử bắn ra hai đạo kiếm quang quét ngang thiên hạ, chém về phía Hoạn Long Quân.
Mộ Thanh Đại thi triển Đạo Kỳ Già Nghiêm Kinh, đó là pháp môn song tu phật đạo. Tĩnh như Bồ Đề thụ, động như thần tiên, đưa ta sẽ hóa thành ngàn vạn hào quang, nhưng chưởng pháp vô cùng phiêu dật.
Hai người bọn họ đều tinh tu một công pháp trong Tiểu Ngọc Kinh, rất bỏ công sức vào công pháp này. Vương Mộc Nhiên lại đi con đường khác, bởi vì sư phụ Chân tán nhân chết, rút kinh nghiệm xương máu vẫn muốn báo thù Duyên Khang quốc sư, đều xem Duyên Khang quốc sư như kẻ địch của mình nên tu luyện rất nhiều công pháp.
Hắn biết chỉ dựa vào công pháp thần thông của Chân tán nhân, cho dù luyện tốt hơn nữa cũng không thể vượt qua Chân tán nhân. Chân tán nhân cũng chết trong tay Duyên Khang quốc sư, hắn chỉ có thể mở ra lối riêng mới có thể vượt qua Duyên Khang quốc sư.
Đám người Thanh U sơn nhân cũng biết tâm tình của hắn nên ngày thường cũng chiếu cố hắn, tự mình giáo dục hắn, truyền thụ tuyệt học của bọn họ. Bởi vậy Vương Mộc Nhiên là đệ tử nhỏ tuổi nhất trong Tiểu Ngọc Kinh, nhưng thực lực và tu vi lại là cao nhất.
Nhưng ba người không ai dám va chạm thần thông của Hoạn Long Quân.
Tốc độ Hoạn Long Quân quá nhanh, bọn họ đánh trúng tàn ảnh Hoạn Long Quân lúc di động. Sau đó tàn ảnh vỡ vụn, bọn họ mới biết thần thông của mình rơi vào khoảng không.
Hoạn Long Quân làm như không nhìn thấy ba người, hắn bay thẳng về phía Tần Mục, tốc độ nhanh chóng, hầu như không ai nhìn rõ.
Bước chân hươu lớn cực nhanh, bốn vó di chuyển liền xuất hiện trước người Hoạn Long Quân, sừng hươu có thể so sánh với linh binh.
- Súc sinh cút ngay!
Một tiếng nổ vang lên, thân thể hươu lớn bay lên và té xuống nền đại điện, rơi vào mưa to bên ngoài.
- Mở mắt!
Vương Mộc Nhiên quát lớn.
Mộ Thanh Đại và Long Du tỉnh ngộ. Tốc độ Hoạn Long Quân quá nhanh, mắt thường không cách nào bắt được tung tích của hắn, chỉ có mở Thần nhãn Thiên nhãn mới có thể nhìn ra bóng dáng đối phương.
Hoạn Long Quân bị hươu lớn ngăn cản cho nên tốc độ chậm lại, ngay sau đó tốc độ của hắn tăng vọt. Không khí trong đại điện bị ép kéo theo, ép thành một bức tường.
Phía sau hắn, ba người Vương Mộc Nhiên cảm thấy mình bị hấp lực cường đại kéo về phía trước, dứt khoát mượn lực lượng này lao về phía Hoạn Long Quân.
Phía trước Hoạn Long Quân, Tần Mục nuốt máu tươi trong cổ họng, vô số phi kiếm trong túi Thao Thiết bay lên tận trời, hắn thi triển Kiếm Lý Sơn Hà!
Trưởng thông dạy chiêu thứ nhất trong Kiếm Đồ, Kiếm Lý Sơn Hà. Kiếm quang chớp động, sơn hà ẩn hiện, uy lực một chiêu này còn chưa bộc phát hoàn toàn đột nhiên hắn nhìn thấy sơn hà vỡ nát trước mặt mình.
Hoạn Long Quân như một con khủng long xé nát Kiếm Lý Sơn Hà, xông vào trong sơn thủy của sơn hà.
Ánh mắt Tần Mục sáng lên, Vô Ưu kiếm đâm về phía trước.
Hắn đang chờ cơ hội này!
Hắn chỉ có tu vi Lục Hợp cảnh, mấy người Vương Mộc Nhiên cũng là Lục Hợp cảnh. Hươu lớn không thể đánh bại Long Kỳ Lân, Long Kỳ Lân và các Giao Long đều e ngại khí tức Hoạn Long Quân cho nên không dám nhúc nhích. Vì vậy đám người bọn họ không phải đối thủ của Hoạn Long Quân.
Cơ hội đánh chết Hoạn Long Quân chính là lợi dụng Kiếm Đồ che chắn ánh mắt Hoạn Long Quân, Vô Ưu kiếm mai phục phía sau Kiếm Đồ.
Trong nháy mắt Hoạn Long Quân phá vỡ Kiếm Đồ lao về phía hắn, chính là lúc Vô Ưu kiếm ám sát.
Đánh thì đánh không lại, cho nên hắn chỉ có thể dùng kế.
Hoạn Long Quân vừa mới phá vỡ Kiếm Đồ, đối diện đã bắn ra hàn quang cực nhanh. Hắn vội vàng đưa tay ngăn cản mi tâm, nháy mắt sau đó Vô Ưu kiếm đã đâm thủng bàn tay hắn, cũng đâm vào đầu và xuyên qua não hắn.
Vô Ưu kiếm, thần kiếm của Tần Hán Trân, độ sắc bén của kiếm này, ngay cả hắn cũng không thể ngăn cản nổi.
Hoạn Long Quân ngẩn ngơ, Vô Ưu kiếm sau lưng chuyển hướng, lại đâm vào hậu tâm, trước ngực hắn lộ ra một thanh đoạn kiếm.
Tần Mục bộc phát toàn bộ pháp lực, thôi thúc Vô Ưu kiếm, dẫn động kiếm thần lực bên trong. Đồng thời quát lớn, tám ngàn lưỡi phi kiếm bay lên không, tất cả cắm vào vị trí Vô Ưu kiếm.
Chỉ trong nháy mắt, Hoạn Long Quân biến mất không thấy đâu nữa. Thay vào đó là một kiếm hoàn to lớn và tròn trùng trục, chuôi kiếm đan xen, kín không kẽ hở.
Tần Mục thở phào nhẹ nhõm, hắn phun ra một ngụm máu tươi.
Ba người Vương Mộc Nhiên đuổi tới, nhìn thấy quả cầu nhỏ thì thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên viên cầu động đậy một cái, xuất hiện từng vết rách. Các thanh kiếm thả lỏng ra, là dấu hiệu kiếm hoàn sắp giải thể.
- Mau tránh!
Tần Mục quát lớn, hắn điên cuồng phóng ra bên ngoài, ba người Vương Mộc Nhiên nhìn thấy thế liền xoay người đi. Kiếm hoàn phía sau bọn họ kêu cong cong, từng thanh phi kiếm bắn ra khắp bốn phương tám hướng.
Bóng dáng vĩ đại của Hoạn Long Quân xuất hiện trong trung tâm phi kiếm, ánh mắt càng ngày càng lạnh. Dưới chân hắn có một đám máu hư, lúc Tần Mục thôi phát thần lực ẩn chứa trong Vô Ưu kiếm cũng tiêu diệt máu huyết của hắn biến thành máu hư.
Một kích của Tần Mục tương đối âm hiểm đáng sợ, nếu như hắn không phải máu tươi hợp thành thân thể này, chỉ sợ đã chết dưới một kiếm âm hiểm vừa rồi.
Bóng dáng bốn người Tần Mục liên tục chớp động, tránh né về phía sau và phóng ra từng đạo kiếm quang. Những thanh kiếm này quá dày đặc, dù sao có tám ngàn thanh, tốc độ kiếm quang bắn ngược trở về còn nhanh hơn tốc độ Tần Mục thi triển.
Xùy!
Mộ Thanh Đại bị kiếm quang xuyên thủng, hắn bị đóng trên trụ đồng. Mặc dù nàng là đệ tử đắc ý của Tiểu Ngọc Kinh, tu vi cực mạnh, tu luyện thân pháp cũng là thân pháp trong Tiểu Ngọc Kinh. Nhưng tiếc rằng kiếm quang quá nhanh, phi kiếm quá nhiều, nàng không thể tránh né hoàn toàn.
Cũng may những kiếm này là kiếm của Tần Mục, Hoạn Long Quân chỉ có thân thể cường đại. Thân thể này không có pháp lực, không có khả năng thôi thúc uy năng phi kiếm của Tần Mục, thương thế không tính là trí mạng.
Cho dù như thế, nàng vẫn bị thương nặng.
Nàng vừa mới trúng kiếm, Long Du và Vương Mộc Nhiên thét lên thảm thiết. Hai người một bị phi kiếm xuyên qua người và đóng đinh trên vách đại điện, một bị đóng đinh trên mặt đất.
Tần Mục rên rỉ, hắn cũng bị kiếm quang xuyên qua lồng ngực. Trong lúc vội vã miễn cưỡng tránh né vị trí trái tim, tránh đi tâm phúc, hắn bị đóng đinh trên đỉnh cửa điện.
Cửa ra vào ngoài điện, hươu lớn lao tới cũng trúng mấy chục kiếm, nó bay ngược trở về.
- Không phải muốn Chân Long chi chủ sao? Cho ngươi là được!
Khóe miệng Tần Mục chảy máu, hắn cắn răng thôi thúc nguyên khí. Đế điệp bay ra khỏi túi Thao Thiết và ném về phía Hoạn Long Quân, nghiêm túc nói:
- Ngươi có thể giết ta, buông tha ba vị bằng hữu của ta!
Nội tâm đám người Mộ Thanh Đại, Vương Mộc cảm động, Long Du nghĩ thầm:
- Ta luôn có thành kiến với Nhân Hoàng, không biết hắn trượng nghĩa như vậy, chỉ lo nghĩ hắn là Thiên Ma giáo chủ.
Đế điệp bay về phía Hoạn Long Quân, Đế điệp hiện tại đã biến thành hình thái Long giác. Các ký tự trên Long giác không ngừng di chuyển, chúng rất ảo diệu.
- Chân Long chi chủ!
Tâm thần Hoạn Long Quân xao động, hắn đưa tay tiếp lấy Đế điệp, cười lạnh nói:
- Chân Long chi chủ lúc đầu đã là của ta, ngươi không giao ra, sau khi giết ngươi ta cũng nhận được. Hả?
Sắc mặt hắn thay đổi, vội vàng ném Đế điệp ra xa, nói:
- Ngươi hạ độc!
Thân thể hắn tan rã ngay lập tức, giống như đổ sắt nóng lên khối băng lạnh giá, dưới chân hắn xuất hiện từng dòng máu hư.
Hoạn Long Quân kêu gào thảm thiết, thân thể xuất hiện bọt khí. Bọt khí không ngừng nổ tung, từng con Huyết Giao Long xuất hiện gào thét thảm thiết, giãy giụa trốn ra bên ngoài. Có Huyết Giao Long trốn thoát, có thân thể hóa đi, chỉ có nửa đầu người còn kịp bỏ chạy.
Vương Mộc Nhiên ngẩn người, đầu óc trống rỗng, biến hóa quá đáng sợ.
Tần Mục dùng sức rút kiếm, cửa đại điện quá cứng, với lực lượng của hắn khó nhổ ra trong thời gian ngắn. Lúc này, hắn từ bỏ hành động, đưa tay đập vào cánh cửa phía sau. Xùy, thân kiếm xuyên qua thân thể hắn, Tần Mục cũng rơi từ cánh cửa xuống đất.
Tần Mục đứng dậy, hắn đau tới mức chảy nước mắt, vội vàng đổ mấy bình Long tiên vào miệng vết thương, hùng hồn nói:
- Đánh không lại, đương nhiên hạ độc!
Đám người Vương Mộc Nhiên ngẩn người lần nữa. Tần Mục nói ra lời này giống như hạ độc là chuyện thiên kinh địa nghĩa, cũng đơn giản giống như ăn cơm uống nước.
- Người dạy vị Nhân Hoàng này cũng không phải người tốt lành gì.
Long Du nói thầm một câu. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.