Chương 309: Chỉ còn ngươi cản được hắn
Ốc Sên
27/07/2024
"Truy Phong Đoạt Mệnh!"
Lí Trạch Lâm thấy chiêu thức đó cũng không dám chủ quan, chém trường kiếm mộc mạc ra.
Ầm...
Hai bên va uỳnh vào nhau, kiếm khí hừng hực vây quanh.
Keng keng keng...
Lí Trạch Lâm lùi ba bước, Mục Vỹ cũng lùi ba
"Trận giao phong cho thấy kẻ tám lạng người nửa cân.
Kết quả này làm cho mọi người đều kinh ngạc.
Có vài người lăn đầu thấy có kẻ đối chiến với Mục Vỹ mà không bị lép vế.
Ai cũng biết từ trận đấu đầu tiên đến giờ, Mục Vỹ luôn có thể áp đảo đối thủ.
Cũng như vậy, có những người nay mới nhận ra lần đầu tiên có người đánh ngang cơ với Lí Trạch Lâm.
Cả hai người này đều không đơn giản chút nào.
“Ha ha, hay, đã thật! Đón thêm một kiếm của ta đi!"
Mục Vỹ cười vui vẻ, tốc độ vung kiếm Thanh Giao nhanh hơn.
"Phá Vân Trùng Thiên!"
Thức thứ hai của Vô Tâm Kiếm Phổ, tất thảy bóng mây đều tản đi khi bị kiếm Thanh Giao đâm phá.
Trong những trận đấu trước, Mục Vỹ luôn thi triển chiêu thức trong các võ kỹ Mị Ảnh Thần Tông Môn, Vô Thượng Minh Thân và Vương Bá Kim Thân.
Đây là những võ kỹ hẳn sưu tập được từ tiểu thế giới Tam Thiên đến đại thế giới Vạn Thiên. Môn võ kỹ nào cũng vô cùng huyền diệu.
Hai võ kỹ hắn tu luyện nhiều nhất là Thiên Lôi Thần Thể Quyết và Vô Tâm Kiếm Phố.
Theo Mục Vỹ, vì chúng có mặt tại không gian thần bí trong Tru Tiên Đồ nên có lẽ là võ kỹ đến từ Thần Vực.
Uy lực có lớn không? Quá lớn đấy chứ!
Vậy nên Mục Vỹ mới dành cả mấy tháng trời để lĩnh ngộ Vô Tâm Kiếm Phổ.
Lí Trạch Lâm đỡ được thức thứ nhất là đú để Mục Vỹ xem trọng gã rồi.
Hắn biết ngay người này rất mạnh mà!
Nhưng thức thứ hai là giải quyết xong thôi!
Với chiêu thức Phá Vân Trùng Thiên, kiếm Thanh Giao như một con rồng xông đến cuối tầng trời, cùng ảo ảnh cự kiếm từ trên trời giáng xuống Lí Trạch Lâm chỉ trong chớp mắt.
"Phá Mệnh Nhi Lập!”
Lí Trạch Lâm quát lớn rồi cầm kiếm tấn công.
Cuồng phong nối lên, hai người trên lôi đài hoàn toàn bị ánh kiếm che lấp. Trời đổi sắc, tiếng gió thổi lúc một dữ dội hơn.
Ầm...
Một tiếng nổ vang lên, tất thảy đều biến mất.
Chỉ còn hai người đứng trên lôi đài.
Mục Vỹ và Lí Trạch Lâm đều chĩa kiếm vào đối phương.
Tuy nhiên, kiếm của Mục Vỹ chạm vào cổ Lí Trạch Lâm, trong khi kiếm của Lí Trạch Lâm thì còn cách Mục Vỹ nửa cánh tay.
Ai thắng ai thua đã rõ!
“Ta thua rồi!" Lí Trạch Lâm hạ kiếm xuống, thản nhiên cười.
"Trận đấu này vốn không công bằng, ngay từ đầu ngươi đã thua rồi".
Mục Vỹ khẽ mỉm cười, bình thản đáp.
Câu nói này cực kỳ ngạo mạn, nhưng Lí Trạch Lâm hiểu Mục Vỹ không làm cao mà chỉ nói sự thật.
"Lí Trạch Lâm thua hả?”
"Má ơi, không ngờ đến cả Lí Trạch Lâm cũng không phải đối thủ của Mục Vỹ. Chúng ta xem thường Mục Vỹ quá".
"Xem ra trong khối cao cấp chỉ có Ngạn Vân Ngọc. là đối chọi được với Mục Vỹ!"
Những người xung quanh thấy Lí Trạch Lâm thua thì ngạc nhiên quá đổi. Mục Vỹ là thế này sao? Thực lực của hẳn còn hơn năng lực dạy dỗ lớp chín cao cấp của hẳn nữa.
"Mục Vỹ lớp chín cao cấp thẳng. Tiếp theo, lớp chín cao cấp khiêu chiến lớp một cao cấp”.
Lời tuyên bố của trọng tài nói lên cuộc đấu này đã đến hồi kết. Cuối cùng cũng đến trận lớp chín cao cấp khiêu chiến lớp một.
Nhưng nhìn tình hình lớp chín hiện giờ có lẽ không thể phát huy được dù chỉ một nửa sức chiến đấu thực sự của họ, họ sẽ làm thế nào để chiến thẳng lớp một cao cấp đây?
Có người cho rằng lớp chín cao cấp đi được đến bước này đã là điều không tưởng rồi.
Đây là trận so tài cuối cùng, cũng là trận gay cấn nhất!
"Ngạn Vân Ngọc, Mục Vỹ thách đến đầu ngươi rồi kìa!, Tiêu Bất Ngữ thấy Lí Trạch Lâm thua lạnh lùng nói: "Giờ chỉ còn ngươi cản chân được hẳn thôi”
"Khỏi lo!"
Ngạn Vân Ngọc liếm môi rồi cười đáp: "Đấu với ta, hắn thua chắc rồi."
Dứt lời, gã xoay lại nhìn bảy người đăng sau
"Trần Vũ Hiên, Lục Vân, Liễu Hân Nhiễm, Khâu Vũ, La Minh, Tử Hân Nhiên, Bạch Tiểu La. Các trò là bảy người mạnh nhất lớp một cao cấp ta, biết trận thi đấu này sẽ đem đến điều gì chứ?"
"Vâng! Thầy đừng lo, lớp chín cao cấp chỉ là một đám ô hợp thôi ạ, đánh bại dễ như ăn cháo!"
"Tốt lắm!"
Ngạn Vân Ngọc cười khẩy: "4-0 cho ta, không được có kết quả nào khác! Không nhầm thì lần này lớp chín sẽ cử Mặc Dương ra thi đấu trước, qua trận hai thằng nhãi đó sẽ tham gia tiếp nên Bạch Tiểu La trận đầu đi. Thầy tin trò!"
“Vâng!"
Bạch Tiểu La là một kẻ gầy như cây sậy, mắt láo liên trông cực kỳ bi ổi.
Lớp một cao cấp luôn đứng đầu một cách vẻ vang không chỉ nhờ thực lực mạnh mế của Ngạn Vân Ngọc mà còn nhờ Thất Đại Chiến Lang dưới trướng gã.
Thất Đại Chiến Lang chỉ bảy người mạnh nhất lớp một cao cấp.
Thực lực của bảy người này yếu nhất cũng là cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ năm đã mở huyệt Khí Hải, mạnh nhất là đã khai thông huyệt Thận Du - giai đoạn sau của cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ sáu.
Cuộc chiến giữa hai lớp mạnh nhất đã đến!
Lí Trạch Lâm thấy chiêu thức đó cũng không dám chủ quan, chém trường kiếm mộc mạc ra.
Ầm...
Hai bên va uỳnh vào nhau, kiếm khí hừng hực vây quanh.
Keng keng keng...
Lí Trạch Lâm lùi ba bước, Mục Vỹ cũng lùi ba
"Trận giao phong cho thấy kẻ tám lạng người nửa cân.
Kết quả này làm cho mọi người đều kinh ngạc.
Có vài người lăn đầu thấy có kẻ đối chiến với Mục Vỹ mà không bị lép vế.
Ai cũng biết từ trận đấu đầu tiên đến giờ, Mục Vỹ luôn có thể áp đảo đối thủ.
Cũng như vậy, có những người nay mới nhận ra lần đầu tiên có người đánh ngang cơ với Lí Trạch Lâm.
Cả hai người này đều không đơn giản chút nào.
“Ha ha, hay, đã thật! Đón thêm một kiếm của ta đi!"
Mục Vỹ cười vui vẻ, tốc độ vung kiếm Thanh Giao nhanh hơn.
"Phá Vân Trùng Thiên!"
Thức thứ hai của Vô Tâm Kiếm Phổ, tất thảy bóng mây đều tản đi khi bị kiếm Thanh Giao đâm phá.
Trong những trận đấu trước, Mục Vỹ luôn thi triển chiêu thức trong các võ kỹ Mị Ảnh Thần Tông Môn, Vô Thượng Minh Thân và Vương Bá Kim Thân.
Đây là những võ kỹ hẳn sưu tập được từ tiểu thế giới Tam Thiên đến đại thế giới Vạn Thiên. Môn võ kỹ nào cũng vô cùng huyền diệu.
Hai võ kỹ hắn tu luyện nhiều nhất là Thiên Lôi Thần Thể Quyết và Vô Tâm Kiếm Phố.
Theo Mục Vỹ, vì chúng có mặt tại không gian thần bí trong Tru Tiên Đồ nên có lẽ là võ kỹ đến từ Thần Vực.
Uy lực có lớn không? Quá lớn đấy chứ!
Vậy nên Mục Vỹ mới dành cả mấy tháng trời để lĩnh ngộ Vô Tâm Kiếm Phổ.
Lí Trạch Lâm đỡ được thức thứ nhất là đú để Mục Vỹ xem trọng gã rồi.
Hắn biết ngay người này rất mạnh mà!
Nhưng thức thứ hai là giải quyết xong thôi!
Với chiêu thức Phá Vân Trùng Thiên, kiếm Thanh Giao như một con rồng xông đến cuối tầng trời, cùng ảo ảnh cự kiếm từ trên trời giáng xuống Lí Trạch Lâm chỉ trong chớp mắt.
"Phá Mệnh Nhi Lập!”
Lí Trạch Lâm quát lớn rồi cầm kiếm tấn công.
Cuồng phong nối lên, hai người trên lôi đài hoàn toàn bị ánh kiếm che lấp. Trời đổi sắc, tiếng gió thổi lúc một dữ dội hơn.
Ầm...
Một tiếng nổ vang lên, tất thảy đều biến mất.
Chỉ còn hai người đứng trên lôi đài.
Mục Vỹ và Lí Trạch Lâm đều chĩa kiếm vào đối phương.
Tuy nhiên, kiếm của Mục Vỹ chạm vào cổ Lí Trạch Lâm, trong khi kiếm của Lí Trạch Lâm thì còn cách Mục Vỹ nửa cánh tay.
Ai thắng ai thua đã rõ!
“Ta thua rồi!" Lí Trạch Lâm hạ kiếm xuống, thản nhiên cười.
"Trận đấu này vốn không công bằng, ngay từ đầu ngươi đã thua rồi".
Mục Vỹ khẽ mỉm cười, bình thản đáp.
Câu nói này cực kỳ ngạo mạn, nhưng Lí Trạch Lâm hiểu Mục Vỹ không làm cao mà chỉ nói sự thật.
"Lí Trạch Lâm thua hả?”
"Má ơi, không ngờ đến cả Lí Trạch Lâm cũng không phải đối thủ của Mục Vỹ. Chúng ta xem thường Mục Vỹ quá".
"Xem ra trong khối cao cấp chỉ có Ngạn Vân Ngọc. là đối chọi được với Mục Vỹ!"
Những người xung quanh thấy Lí Trạch Lâm thua thì ngạc nhiên quá đổi. Mục Vỹ là thế này sao? Thực lực của hẳn còn hơn năng lực dạy dỗ lớp chín cao cấp của hẳn nữa.
"Mục Vỹ lớp chín cao cấp thẳng. Tiếp theo, lớp chín cao cấp khiêu chiến lớp một cao cấp”.
Lời tuyên bố của trọng tài nói lên cuộc đấu này đã đến hồi kết. Cuối cùng cũng đến trận lớp chín cao cấp khiêu chiến lớp một.
Nhưng nhìn tình hình lớp chín hiện giờ có lẽ không thể phát huy được dù chỉ một nửa sức chiến đấu thực sự của họ, họ sẽ làm thế nào để chiến thẳng lớp một cao cấp đây?
Có người cho rằng lớp chín cao cấp đi được đến bước này đã là điều không tưởng rồi.
Đây là trận so tài cuối cùng, cũng là trận gay cấn nhất!
"Ngạn Vân Ngọc, Mục Vỹ thách đến đầu ngươi rồi kìa!, Tiêu Bất Ngữ thấy Lí Trạch Lâm thua lạnh lùng nói: "Giờ chỉ còn ngươi cản chân được hẳn thôi”
"Khỏi lo!"
Ngạn Vân Ngọc liếm môi rồi cười đáp: "Đấu với ta, hắn thua chắc rồi."
Dứt lời, gã xoay lại nhìn bảy người đăng sau
"Trần Vũ Hiên, Lục Vân, Liễu Hân Nhiễm, Khâu Vũ, La Minh, Tử Hân Nhiên, Bạch Tiểu La. Các trò là bảy người mạnh nhất lớp một cao cấp ta, biết trận thi đấu này sẽ đem đến điều gì chứ?"
"Vâng! Thầy đừng lo, lớp chín cao cấp chỉ là một đám ô hợp thôi ạ, đánh bại dễ như ăn cháo!"
"Tốt lắm!"
Ngạn Vân Ngọc cười khẩy: "4-0 cho ta, không được có kết quả nào khác! Không nhầm thì lần này lớp chín sẽ cử Mặc Dương ra thi đấu trước, qua trận hai thằng nhãi đó sẽ tham gia tiếp nên Bạch Tiểu La trận đầu đi. Thầy tin trò!"
“Vâng!"
Bạch Tiểu La là một kẻ gầy như cây sậy, mắt láo liên trông cực kỳ bi ổi.
Lớp một cao cấp luôn đứng đầu một cách vẻ vang không chỉ nhờ thực lực mạnh mế của Ngạn Vân Ngọc mà còn nhờ Thất Đại Chiến Lang dưới trướng gã.
Thất Đại Chiến Lang chỉ bảy người mạnh nhất lớp một cao cấp.
Thực lực của bảy người này yếu nhất cũng là cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ năm đã mở huyệt Khí Hải, mạnh nhất là đã khai thông huyệt Thận Du - giai đoạn sau của cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ sáu.
Cuộc chiến giữa hai lớp mạnh nhất đã đến!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.