Chương 301: Không cần tiếp tục nữa
Ốc Sên
27/07/2024
"Người đá?", Mục Vỹ đùa cợt: "Tiêu Bất Ngữ, ngươi mấy tuổi rồi mà còn nghịch đá thế?"
Nhìn qua có vẻ không nghiêm túc thế thôi chứ thực tế Mục Vỹ đã chuẩn bị kỹ càng từ sớm rồi
Hắn nhìn là biết Tiêu Bất Ngữ đã tụ tập toàn bộ chân nguyên trong cơ thể lên người đá nhằm khống chế nó chiến đấu.
Chẳng qua dù người đá có kinh khủng đến đâu, Mục Vỹ cũng không sợ.
Mô võ kỹ Thiên Lôi Thần Thể Quyết là hẳn lấy từ trong Tru Tiên Đồ ra.
Hãn vẫn chưa thể đo lường được mức độ cường hãn của bộ võ kỹ này, bây giờ cuối cùng cũng có thể dùng nó để đánh một trận thật đã rồi.
Trận chiến này nhất định sẽ để lại dấu ấn khó quên trong đời Tiêu Bất Ngữ!
Trong Thiên Lôi Thăn Thể Quyết, ba tăng đầu tiên là tu luyện Bì Mô và Cốt Mô, giúp cho thân xác trở nên rân chắc hơn qua sự mài giữa của sấm sét.
Từ tầng thứ tư trở đi, võ giả sẽ có thể tích trữ sấm sét trong người, vậy nên càng luyện lên cao thì khả năng vận tải sấm sét càng mạnh hơn.
"Tiêu Bất Ngữ, ngươi chết chắc rồi!"
Mục Vỹ nhìn người đá, nhếch môi cười ranh ma.
"Câu này phải do ta nói mới đúng!"
Tiêu Bất Ngữ đột nhiên mỉm cười xảo quyệt.
"Giết hắn!"
Hắn ta vừa quát, người đá kia lập tức xông về phía Mục Vỹ, động tác giống Tiêu Bất Ngữ y đúc.
Thấy người đá lao tới, Mục Vỹ khẽ mỉm cười, sấm sét nhấp nháy nơi đầu ngón tay phát ra tiếng nổ đùng đoàng điếc tai.
Trong phút chốc, trên lôi đài chỉ còn lại tia sét trên đầu ngón tay của Mục Vỹ.
Tia sét chỉ dài bằng một ngón tay nhưng lại có thể chiếu sáng cả lôi đài.
"Chuyện gì vậy?
Mọi người ngạc nhiên nhìn ánh sáng trên lôi đài.
Sấm sét là nguồn sức mạnh có sức công phá mạnh mẽ nhất trong tự nhiên, chính vì vậy chẳng mấy ai có thể tu luyện võ kỹ có thuộc tính sấm sét trong số những võ kỹ thường thấy của võ giả
Nhưng rõ ràng thứ lấp lánh trên đầu ngón tay của Mục Vỹ là sức mạnh sấm sét.
Thanh Tí và Thanh Sương ở khán đài đều sửng sốt khi thấy cảnh tượng này.
Họ luôn kề cạnh Mục Vỹ nên biết hắn thường xuyên đến dãy núi Phá Vân, sau này cứ cách một thời gian lại đến đó.
Hắn làm vậy để tu luyện Thiên Lôi Thần Thể Quyết.
Nhưng các cô ấy cho rằng Thiên Lôi Thần Thể Quyết mà Mục Vỹ tu luyện chỉ là một võ kỹ giúp rèn luyện cơ thể, ai mà ngờ được nó còn có khả năng tấn công nữa chứ.
"Sao thế? Hú hồn rồi phải không?”
Mặc dù tia chớp trên đầu ngón chỉ dài bằng một ngón tay nhưng Mục Vỹ vẫn biết nó đáng sợ đến mức nào.
Đây không phải hư cấu ra mà thật sự là sấm sét của trời.
"Chỉ biết nói ngoa, ta không tin ngươi có thể hấp thụ sấm sét trong tự nhiên vào trong cơ thể, nếu ngươi đến Lôi Âm Cốc thì may ra! Mà nơi đó kể cả võ giả cảnh giới Thông Thần cũng chỉ có nước cháy khét chứ đừng nói là ngươi!"
"Trên đời còn nhiều chuyện ngươi không biết lắm, oang oang cái gì?"
Mục Vỹ bĩu môi, khinh thường nói: "Rảnh mới đôi co với ngươi. Mục tiêu của lớp chín bọn ta là quán quân, nói chuyện tào lao với ngươi mất thì giờ lầm Phải chỉ không cần kéo dài thời gian để học trò của ta nghỉ ngơi thì ngươi đã thua từ đời nào rồi."
Ai nghe câu này sẽ đều nổi điên.
Tiêu Bất Ngữ cũng không ngoại lệ.
Những lời này của Mục Vỹ chứng minh hắn chẳng xem hắn ta ra gì.
"Ta biết ngươi đang nghĩ rằng ta coi khinh ngươi Chuẩn đét rồi, ta khinh ngươi đấy, nếu ngươi đánh bại được ta thì ta có thể xem lại!”
"Ngươi chán sống rồi!"
Mục Vỹ chỉ nói dăm ba câu đã khiến Tiêu Bất Ngữ nổi cơn tam bành.
Hắn ta bước tới, người đá cũng tiến lên.
Toàn thân người đá liên tục phát ra âm thanh kẽo kẹt, rắc rắc chói tai.
“Hừ, tuyệt kĩ của ngươi chả là gì sất!"
Mục Vỹ hừ lạnh rồi phóng tia chớp trong tay ra.
Uỳnh...
Tiếng nổ vang lên ngay tức thì, cả lôi đài ngập. trong bụi mù, mặt đất rung chuyển không ngừng.
Đây chính là uy thế của sấm sét!
Vụ nổ làm cho lôi đài thành một đống hoang tàn, trên mặt đất còn có một cái hố sâu.
Người đá đứng trước người Tiêu Bất Ngữ sớm đã vỡ tan tành. Đá vụn rơi vãi ra đất.
Ngay từ đầu, trận đấu này đã nghiêng về một phía.
Sấm sét được xem là sức mạnh có uy lực bậc nhất, khó chống trả nhất trong số những thuộc tính có trong tự nhiên.
Dù cho người đá của Tiêu Bất Ngữ có khả năng phòng ngự vô địch cũng đành ôm hận mà nổ tung trước sức công phá của sấm sét thôi.
Bí tịch Thanh Ngọc Lưu Kim Thuật của nhà họ Tiêu quả thật đáng gờm, nhưng so với Thiên Lôi Thần Thể Quyết mà Mục Vỹ lấy được từ Tru Tiên Đồ thì vẫn thua xa, chênh lệch như đất với trời.
Thực lực của Mục Vỹ chính là đây.
Ngay lúc ai cũng cho rằng đó đã là giới hạn, là thủ đoạn cuối cùng hắn, hắn sẽ trở lại với chiêu thức mới khiến cho họ đều ngỡ ngàng.
"Thầy Mục Vỹ lớp chín thắng!”
Trọng tài thấy vậy bèn tuyên bố.
Trận đấu này không cần tiếp tục nữa.
Tuyệt chiêu mạnh nhất của Tiêu Bất Ngữ bị Mục Vỹ đánh bại chỉ bằng một chiêu, khỏi đánh nữa cho mất thời gian!
Nhìn qua có vẻ không nghiêm túc thế thôi chứ thực tế Mục Vỹ đã chuẩn bị kỹ càng từ sớm rồi
Hắn nhìn là biết Tiêu Bất Ngữ đã tụ tập toàn bộ chân nguyên trong cơ thể lên người đá nhằm khống chế nó chiến đấu.
Chẳng qua dù người đá có kinh khủng đến đâu, Mục Vỹ cũng không sợ.
Mô võ kỹ Thiên Lôi Thần Thể Quyết là hẳn lấy từ trong Tru Tiên Đồ ra.
Hãn vẫn chưa thể đo lường được mức độ cường hãn của bộ võ kỹ này, bây giờ cuối cùng cũng có thể dùng nó để đánh một trận thật đã rồi.
Trận chiến này nhất định sẽ để lại dấu ấn khó quên trong đời Tiêu Bất Ngữ!
Trong Thiên Lôi Thăn Thể Quyết, ba tăng đầu tiên là tu luyện Bì Mô và Cốt Mô, giúp cho thân xác trở nên rân chắc hơn qua sự mài giữa của sấm sét.
Từ tầng thứ tư trở đi, võ giả sẽ có thể tích trữ sấm sét trong người, vậy nên càng luyện lên cao thì khả năng vận tải sấm sét càng mạnh hơn.
"Tiêu Bất Ngữ, ngươi chết chắc rồi!"
Mục Vỹ nhìn người đá, nhếch môi cười ranh ma.
"Câu này phải do ta nói mới đúng!"
Tiêu Bất Ngữ đột nhiên mỉm cười xảo quyệt.
"Giết hắn!"
Hắn ta vừa quát, người đá kia lập tức xông về phía Mục Vỹ, động tác giống Tiêu Bất Ngữ y đúc.
Thấy người đá lao tới, Mục Vỹ khẽ mỉm cười, sấm sét nhấp nháy nơi đầu ngón tay phát ra tiếng nổ đùng đoàng điếc tai.
Trong phút chốc, trên lôi đài chỉ còn lại tia sét trên đầu ngón tay của Mục Vỹ.
Tia sét chỉ dài bằng một ngón tay nhưng lại có thể chiếu sáng cả lôi đài.
"Chuyện gì vậy?
Mọi người ngạc nhiên nhìn ánh sáng trên lôi đài.
Sấm sét là nguồn sức mạnh có sức công phá mạnh mẽ nhất trong tự nhiên, chính vì vậy chẳng mấy ai có thể tu luyện võ kỹ có thuộc tính sấm sét trong số những võ kỹ thường thấy của võ giả
Nhưng rõ ràng thứ lấp lánh trên đầu ngón tay của Mục Vỹ là sức mạnh sấm sét.
Thanh Tí và Thanh Sương ở khán đài đều sửng sốt khi thấy cảnh tượng này.
Họ luôn kề cạnh Mục Vỹ nên biết hắn thường xuyên đến dãy núi Phá Vân, sau này cứ cách một thời gian lại đến đó.
Hắn làm vậy để tu luyện Thiên Lôi Thần Thể Quyết.
Nhưng các cô ấy cho rằng Thiên Lôi Thần Thể Quyết mà Mục Vỹ tu luyện chỉ là một võ kỹ giúp rèn luyện cơ thể, ai mà ngờ được nó còn có khả năng tấn công nữa chứ.
"Sao thế? Hú hồn rồi phải không?”
Mặc dù tia chớp trên đầu ngón chỉ dài bằng một ngón tay nhưng Mục Vỹ vẫn biết nó đáng sợ đến mức nào.
Đây không phải hư cấu ra mà thật sự là sấm sét của trời.
"Chỉ biết nói ngoa, ta không tin ngươi có thể hấp thụ sấm sét trong tự nhiên vào trong cơ thể, nếu ngươi đến Lôi Âm Cốc thì may ra! Mà nơi đó kể cả võ giả cảnh giới Thông Thần cũng chỉ có nước cháy khét chứ đừng nói là ngươi!"
"Trên đời còn nhiều chuyện ngươi không biết lắm, oang oang cái gì?"
Mục Vỹ bĩu môi, khinh thường nói: "Rảnh mới đôi co với ngươi. Mục tiêu của lớp chín bọn ta là quán quân, nói chuyện tào lao với ngươi mất thì giờ lầm Phải chỉ không cần kéo dài thời gian để học trò của ta nghỉ ngơi thì ngươi đã thua từ đời nào rồi."
Ai nghe câu này sẽ đều nổi điên.
Tiêu Bất Ngữ cũng không ngoại lệ.
Những lời này của Mục Vỹ chứng minh hắn chẳng xem hắn ta ra gì.
"Ta biết ngươi đang nghĩ rằng ta coi khinh ngươi Chuẩn đét rồi, ta khinh ngươi đấy, nếu ngươi đánh bại được ta thì ta có thể xem lại!”
"Ngươi chán sống rồi!"
Mục Vỹ chỉ nói dăm ba câu đã khiến Tiêu Bất Ngữ nổi cơn tam bành.
Hắn ta bước tới, người đá cũng tiến lên.
Toàn thân người đá liên tục phát ra âm thanh kẽo kẹt, rắc rắc chói tai.
“Hừ, tuyệt kĩ của ngươi chả là gì sất!"
Mục Vỹ hừ lạnh rồi phóng tia chớp trong tay ra.
Uỳnh...
Tiếng nổ vang lên ngay tức thì, cả lôi đài ngập. trong bụi mù, mặt đất rung chuyển không ngừng.
Đây chính là uy thế của sấm sét!
Vụ nổ làm cho lôi đài thành một đống hoang tàn, trên mặt đất còn có một cái hố sâu.
Người đá đứng trước người Tiêu Bất Ngữ sớm đã vỡ tan tành. Đá vụn rơi vãi ra đất.
Ngay từ đầu, trận đấu này đã nghiêng về một phía.
Sấm sét được xem là sức mạnh có uy lực bậc nhất, khó chống trả nhất trong số những thuộc tính có trong tự nhiên.
Dù cho người đá của Tiêu Bất Ngữ có khả năng phòng ngự vô địch cũng đành ôm hận mà nổ tung trước sức công phá của sấm sét thôi.
Bí tịch Thanh Ngọc Lưu Kim Thuật của nhà họ Tiêu quả thật đáng gờm, nhưng so với Thiên Lôi Thần Thể Quyết mà Mục Vỹ lấy được từ Tru Tiên Đồ thì vẫn thua xa, chênh lệch như đất với trời.
Thực lực của Mục Vỹ chính là đây.
Ngay lúc ai cũng cho rằng đó đã là giới hạn, là thủ đoạn cuối cùng hắn, hắn sẽ trở lại với chiêu thức mới khiến cho họ đều ngỡ ngàng.
"Thầy Mục Vỹ lớp chín thắng!”
Trọng tài thấy vậy bèn tuyên bố.
Trận đấu này không cần tiếp tục nữa.
Tuyệt chiêu mạnh nhất của Tiêu Bất Ngữ bị Mục Vỹ đánh bại chỉ bằng một chiêu, khỏi đánh nữa cho mất thời gian!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.