Chương 198: Lại đến Thiên Chỉ Các
Ốc Sên
01/07/2024
Lúc trước, bốn phu nhân của nhà họ Mục đã nhiều lần xảy ra tranh chấp với nhau vì muốn tranh đoạt vị trí thiếu trưởng tộc.
Cả bốn người đều có gia thế hiển hách, nhưng dù tranh chấp gay go đến mức nào thì Mục Thanh Vũ đều nhầm mắt cho qua.
Nào ngờ hôm nay ông ấy lại ra mặt cho Mục Vỹ.
Mục Thanh Vũ vậy mà lại giam lỏng mụ ta!
Từ khi mụ ta vào nhà họ Mục đến nay, chuyện này chưa từng xảy ra bởi sau lưng mụ ta chính là nhà họ Khổng ~ gia tộc số một chỉ đứng sau bốn gia tộc lớn của đế quốc Nam Vân.
Nhưng lần này, Mục Thanh Vũ lại vì Mục Vỹ mà nói ra những lời tàn nhẫn đến vậy.
Đây là điều trước giờ mụ ta chưa hề nghĩ đến.
“Mục Vỹ...”
Cõi lòng nhị phu nhân tràn đầy thù hận
...
Trở lại tiểu viện của mình, Mục Vỹ bắt đầu chữa thương.
Về chuyện của nhị phu nhân, hắn chỉ muốn cho mụ ta một bài học, ngoài ra không còn ý gì khác.
Từ khi đến thành Nam Vân, vì bị quá nhiều người chú ý nên giờ hẳn đã bị đẩy ra đầu sóng ngọn gió.
Thế nên chuyện này có thể xem như một hồi cảnh tỉnh.
Sau này, còn ai muốn tính kế với Mục Vỹ cũng phải nghĩ đến thân phận thiếu trưởng tộc nhà họ Mục của hắn.
Trong nửa tháng liền, Mục Vỹ chỉ ở trong tiểu viện và hay đến dãy núi Phá Vân để tu luyện Thiên Lôi Thần Thể Quyết, dùng thiên lôi để rèn luyện cơ thể.
Trong nửa tháng này, hẳn đã tu luyện Thiên Lôi Thần Thể Quyết đến tầng thứ tư.
Tầng thứ tư mạnh vượt trội so với ba tầng trước.
Thiên Lôi Thần Thể Quyết tầng thứ nhất là tu luyện ra Lôi Mô bao trùm bên ngoài cơ thể, tăng thứ hai là hình thành Cốt Mô ~ dùng sấm sét bao trùm lên xương cốt, tầng thứ ba chính là ẩn chứa sấm sét trong người với cường độ lớn hơn.
Tầng thứ tư thì có thể dùng sấm sét trong cơ thể phát động đòn tấn công mạnh mẽ như hồ quang điện.
Sấm sét!
Có thể nói rằng đây là thứ cứng rắn và dữ dội nhất thế gian.
Tà ma ngoại đạo, hiện tượng hay ý niệm hư ảo gì cũng như tờ giấy mỏng trước sấm sét!
“Thanh Hồ Trám!”
Trong dãy núi Phá Vân, Mục Vỹ bay vút lên trời, tay khép lại thành đao chém vào không trung.
Tiếng gầm gừ thảm thiết vang lên, con linh thú cấp ba trước mặt bị cháy khét lông toàn thân, mùi khét nồng nặc bay ra. Nó đã chết
Thanh Hồ Trảm chính là chiêu thức Mục Vỹ tự nghĩ ra sau khi tu luyện đến tầng thứ tư của Thiên Lôi Thần Thể Quyết.
Lợi dụng sức mạnh sấm sét để hình thành một thanh đao với khả năng công kích vừa nhanh vừa mạnh, dùng sức tàn phá dữ đội của sấm sét để hạ gục đối thủ.
Chiêu thức này có uy lực hết sức mạnh mẽ, Mục Vỹ đã cân nhắc suy nghĩ nhiều lần, cuối cùng kết hợp nhiều lần gọt giữa với nhau.
Chẳng qua trước mắt hắn chỉ có thể thi triển Thanh Hồ Trảm với chiều rộng hai ngón tay, chiều dài một cánh tay, vẫn còn yếu nhưng sức tấn công đã rất kinh người.
Nếu tu luyện đến tầng thứ năm, Mục Vỹ tin rằng uy lực của Thanh Hồ Trảm nhất định sẽ trở nên cực kỳ đáng sợ.
Vào lần bị bốn võ giả cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ năm công kích, nếu chưa tu luyện đến Thiên Lôi Thần Thể Quyết tầng thứ ba thì có lẽ hẳn đã bỏ mình rồi.
Và điều này cũng làm hẳn hoàn toàn tỉnh ngộ răng cảnh giới của mình còn quá thấp.
Hiện giờ, Mục Vỹ có thế dễ dàng giết chết võ giả có cùng cảnh giới Linh Huyệt tăng thứ nhất với mình.
Võ giả tầng thứ hai cũng không thể đe dọa đến hắn.
Nhưng võ giả cảnh giới Linh Huyệt tăng thứ ba thì đã lợi hại hơn, hắn cần phải sử dụng một vài thủ đoạn.
Võ giả tu luyện đến tầng thứ ba của cảnh giới Linh Huyệt đã khơi thông huyệt Tam Túc Lý, lúc này hai bàn tay, hai cánh tay và hai chân của võ giả đều đã được khai mở các huyệt khiếu, cảnh giới đã đến một trình độ hoàn hảo.
Trong lần bị ám sát đó, bốn kẻ kia được đào tạo thành sát thủ, giỏi ẩn nấp, tuy đột ngột tập kích nhưng khả năng chiến đấu trực diện quả thật còn khá yếu.
Mục Vỹ liều mạng chống lại họ, lãnh hết những vết chém từ bốn thanh dao găm.
Lại thêm việc hẳn bất ngờ dùng lực linh hồn để làm tê liệt một người trong đó nên mới có cơ hội đánh bại.
Nếu là bốn cao thủ cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ năm khác thì có khi Mục Vỹ đã xuống địa ngục từ đời nào tồi.
“Xem ra phải tăng cường tu luyện để sớm ngày tăng cảnh giới và lực linh hồn lên thôi. Rèn luyện Thiên Lôi Thần Thể Quyết nữa, cái này cũng không tì hoãn được. Hai thứ này hoàn toàn có thể làm lá bài tẩy cho mình”
Thật ra điều làm Mục Vỹ đau đầu hơn là Vô Tâm Kiếm Phối!
Kiếm phổ này đúng là không còn gì đơn giản hơn, chỉ có bốn bức vẽ nhưng lại khiến hẳn nhớ mãi không quên.
Nguyên do không gì khác ngoài kiếm phổ này quá cường hãn, thậm chí nó còn vượt xa Thiên Lôi Thần Thể Quyết.
Mục Vỹ tin chắc rằng nếu có thể lĩnh ngộ một chiêu nửa thức thôi thì sức chiến đấu cũng sẽ tăng lên một bậc.
“Thiếu chủ, ta đã điều tra về lịch trình đi lại của Lâm Hiền Ngọc rồi. Nếu không có gì ngoài ý muốn thì chiều nay hẳn sẽ xuất hiện ở Thiên Chi Các!
“Thiên Chỉ Các sao? Xem ra hôm nay phải đến đó một chuyến rồi!
Lâm Hiền Ngọc bị rút tinh hoa huyết mạch đi chỉ để phục vụ cho con đường thành thần của đại ca mình - Lâm Bân, Mục Vỹ không tin gã cam tâm trở thành một phế nhân.
Đối với một phế vật đã bị rút kinh mạch và tinh hoa huyết mạch, không ai còn nuôi hy vọng gì vì không có cách giải quyết, nhưng Mục Vỹ lại có!
Từ dãy núi Phá Vân nhanh chóng trở về thành Nam Vân, Mục Vỹ dẫn Thanh Tí và Thanh Sương đến Thiên Chỉ Các.
Ông chủ Thiên Cực Du của Thiên Chi Các thấy hắn lại đến thì vội vàng ra đón.
Lần trước Mục Vỹ gặp nạn lớn nhưng không chết nên đại sư Mạt Vấn mới không so đo, nếu không thì Thiên Chỉ Oác của ông ta tám chín phần mười sẽ phải đóng cửa.
Mạng giao thiệp của một thầy luyện đan sáu sao. đủ để khiến Thiên Chỉ Các biến mất khỏi thành Nam Vân.
Trên đại lục cũng lưu truyền một câu nói như sau:
Dù đắc tội một đế quốc cũng tuyệt đối không được đắc tội một thầy luyện đan, thầy luyện khí có thực lực.
Có thù với đế quốc thì còn có thể trốn đi, chứ trêu vào thầy luyện đan, thầy luyện khí thì ngươi sẽ phát hiên mình không có cửa trốn đâu.
Cả bốn người đều có gia thế hiển hách, nhưng dù tranh chấp gay go đến mức nào thì Mục Thanh Vũ đều nhầm mắt cho qua.
Nào ngờ hôm nay ông ấy lại ra mặt cho Mục Vỹ.
Mục Thanh Vũ vậy mà lại giam lỏng mụ ta!
Từ khi mụ ta vào nhà họ Mục đến nay, chuyện này chưa từng xảy ra bởi sau lưng mụ ta chính là nhà họ Khổng ~ gia tộc số một chỉ đứng sau bốn gia tộc lớn của đế quốc Nam Vân.
Nhưng lần này, Mục Thanh Vũ lại vì Mục Vỹ mà nói ra những lời tàn nhẫn đến vậy.
Đây là điều trước giờ mụ ta chưa hề nghĩ đến.
“Mục Vỹ...”
Cõi lòng nhị phu nhân tràn đầy thù hận
...
Trở lại tiểu viện của mình, Mục Vỹ bắt đầu chữa thương.
Về chuyện của nhị phu nhân, hắn chỉ muốn cho mụ ta một bài học, ngoài ra không còn ý gì khác.
Từ khi đến thành Nam Vân, vì bị quá nhiều người chú ý nên giờ hẳn đã bị đẩy ra đầu sóng ngọn gió.
Thế nên chuyện này có thể xem như một hồi cảnh tỉnh.
Sau này, còn ai muốn tính kế với Mục Vỹ cũng phải nghĩ đến thân phận thiếu trưởng tộc nhà họ Mục của hắn.
Trong nửa tháng liền, Mục Vỹ chỉ ở trong tiểu viện và hay đến dãy núi Phá Vân để tu luyện Thiên Lôi Thần Thể Quyết, dùng thiên lôi để rèn luyện cơ thể.
Trong nửa tháng này, hẳn đã tu luyện Thiên Lôi Thần Thể Quyết đến tầng thứ tư.
Tầng thứ tư mạnh vượt trội so với ba tầng trước.
Thiên Lôi Thần Thể Quyết tầng thứ nhất là tu luyện ra Lôi Mô bao trùm bên ngoài cơ thể, tăng thứ hai là hình thành Cốt Mô ~ dùng sấm sét bao trùm lên xương cốt, tầng thứ ba chính là ẩn chứa sấm sét trong người với cường độ lớn hơn.
Tầng thứ tư thì có thể dùng sấm sét trong cơ thể phát động đòn tấn công mạnh mẽ như hồ quang điện.
Sấm sét!
Có thể nói rằng đây là thứ cứng rắn và dữ dội nhất thế gian.
Tà ma ngoại đạo, hiện tượng hay ý niệm hư ảo gì cũng như tờ giấy mỏng trước sấm sét!
“Thanh Hồ Trám!”
Trong dãy núi Phá Vân, Mục Vỹ bay vút lên trời, tay khép lại thành đao chém vào không trung.
Tiếng gầm gừ thảm thiết vang lên, con linh thú cấp ba trước mặt bị cháy khét lông toàn thân, mùi khét nồng nặc bay ra. Nó đã chết
Thanh Hồ Trảm chính là chiêu thức Mục Vỹ tự nghĩ ra sau khi tu luyện đến tầng thứ tư của Thiên Lôi Thần Thể Quyết.
Lợi dụng sức mạnh sấm sét để hình thành một thanh đao với khả năng công kích vừa nhanh vừa mạnh, dùng sức tàn phá dữ đội của sấm sét để hạ gục đối thủ.
Chiêu thức này có uy lực hết sức mạnh mẽ, Mục Vỹ đã cân nhắc suy nghĩ nhiều lần, cuối cùng kết hợp nhiều lần gọt giữa với nhau.
Chẳng qua trước mắt hắn chỉ có thể thi triển Thanh Hồ Trảm với chiều rộng hai ngón tay, chiều dài một cánh tay, vẫn còn yếu nhưng sức tấn công đã rất kinh người.
Nếu tu luyện đến tầng thứ năm, Mục Vỹ tin rằng uy lực của Thanh Hồ Trảm nhất định sẽ trở nên cực kỳ đáng sợ.
Vào lần bị bốn võ giả cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ năm công kích, nếu chưa tu luyện đến Thiên Lôi Thần Thể Quyết tầng thứ ba thì có lẽ hẳn đã bỏ mình rồi.
Và điều này cũng làm hẳn hoàn toàn tỉnh ngộ răng cảnh giới của mình còn quá thấp.
Hiện giờ, Mục Vỹ có thế dễ dàng giết chết võ giả có cùng cảnh giới Linh Huyệt tăng thứ nhất với mình.
Võ giả tầng thứ hai cũng không thể đe dọa đến hắn.
Nhưng võ giả cảnh giới Linh Huyệt tăng thứ ba thì đã lợi hại hơn, hắn cần phải sử dụng một vài thủ đoạn.
Võ giả tu luyện đến tầng thứ ba của cảnh giới Linh Huyệt đã khơi thông huyệt Tam Túc Lý, lúc này hai bàn tay, hai cánh tay và hai chân của võ giả đều đã được khai mở các huyệt khiếu, cảnh giới đã đến một trình độ hoàn hảo.
Trong lần bị ám sát đó, bốn kẻ kia được đào tạo thành sát thủ, giỏi ẩn nấp, tuy đột ngột tập kích nhưng khả năng chiến đấu trực diện quả thật còn khá yếu.
Mục Vỹ liều mạng chống lại họ, lãnh hết những vết chém từ bốn thanh dao găm.
Lại thêm việc hẳn bất ngờ dùng lực linh hồn để làm tê liệt một người trong đó nên mới có cơ hội đánh bại.
Nếu là bốn cao thủ cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ năm khác thì có khi Mục Vỹ đã xuống địa ngục từ đời nào tồi.
“Xem ra phải tăng cường tu luyện để sớm ngày tăng cảnh giới và lực linh hồn lên thôi. Rèn luyện Thiên Lôi Thần Thể Quyết nữa, cái này cũng không tì hoãn được. Hai thứ này hoàn toàn có thể làm lá bài tẩy cho mình”
Thật ra điều làm Mục Vỹ đau đầu hơn là Vô Tâm Kiếm Phối!
Kiếm phổ này đúng là không còn gì đơn giản hơn, chỉ có bốn bức vẽ nhưng lại khiến hẳn nhớ mãi không quên.
Nguyên do không gì khác ngoài kiếm phổ này quá cường hãn, thậm chí nó còn vượt xa Thiên Lôi Thần Thể Quyết.
Mục Vỹ tin chắc rằng nếu có thể lĩnh ngộ một chiêu nửa thức thôi thì sức chiến đấu cũng sẽ tăng lên một bậc.
“Thiếu chủ, ta đã điều tra về lịch trình đi lại của Lâm Hiền Ngọc rồi. Nếu không có gì ngoài ý muốn thì chiều nay hẳn sẽ xuất hiện ở Thiên Chi Các!
“Thiên Chỉ Các sao? Xem ra hôm nay phải đến đó một chuyến rồi!
Lâm Hiền Ngọc bị rút tinh hoa huyết mạch đi chỉ để phục vụ cho con đường thành thần của đại ca mình - Lâm Bân, Mục Vỹ không tin gã cam tâm trở thành một phế nhân.
Đối với một phế vật đã bị rút kinh mạch và tinh hoa huyết mạch, không ai còn nuôi hy vọng gì vì không có cách giải quyết, nhưng Mục Vỹ lại có!
Từ dãy núi Phá Vân nhanh chóng trở về thành Nam Vân, Mục Vỹ dẫn Thanh Tí và Thanh Sương đến Thiên Chỉ Các.
Ông chủ Thiên Cực Du của Thiên Chi Các thấy hắn lại đến thì vội vàng ra đón.
Lần trước Mục Vỹ gặp nạn lớn nhưng không chết nên đại sư Mạt Vấn mới không so đo, nếu không thì Thiên Chỉ Oác của ông ta tám chín phần mười sẽ phải đóng cửa.
Mạng giao thiệp của một thầy luyện đan sáu sao. đủ để khiến Thiên Chỉ Các biến mất khỏi thành Nam Vân.
Trên đại lục cũng lưu truyền một câu nói như sau:
Dù đắc tội một đế quốc cũng tuyệt đối không được đắc tội một thầy luyện đan, thầy luyện khí có thực lực.
Có thù với đế quốc thì còn có thể trốn đi, chứ trêu vào thầy luyện đan, thầy luyện khí thì ngươi sẽ phát hiên mình không có cửa trốn đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.