Mục Tiêu Là Gả Cho Mã Văn Tài!
Chương 23: Phiên Ngoại: Mã Văn Tài Nằm Mơ (hoàn)
Nhất Khoả Hảo Lật
11/08/2023
Nhóm dịch: Phù Du
Hôm nay, Mã Văn Tài nằm mơ, hắn ở trong mộng giống như Lâm Vô Ưu đã từng nói với mình như vậy, thích Chúc Anh Đài, vì vậy ghi hận Lương Sơn Bá.
Hắn làm rất nhiều chuyện xấu, xúi giục Tô An trộm hoàng kim vu oan Lương Sơn Bá, phóng hỏa ở hướng ký túc xá của Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài ý đồ thiêu chết Lương Sơn Bá, không ngừng phá hư cảm tình của Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài, cuối cùng dùng quyền thế bức bách Chúc Anh Đài gả cho chính mình, dẫn tới bệnh cũ của Lương Sơn Bá tái phát, ưu thương mà chết, Chúc Anh Đài cũng ở ngày đại hôn với mình đó chạy đến trước mộ Lương Sơn Bá, lấy thân tuẫn tình, hai người cuối cùng hóa thành hồ điệp nhẹ nhàng bay đi.
Còn hắn ở trong mộng trở nên lạnh nhạt tàn nhẫn, tận tay đem dao nhỏ đâm vào thân thể bá tánh vô tội, Cẩu Nhi, làm mẫu thân Cẩu Nhi trở nên điên khùng, hắn còn hạ lệnh bắn tên về hướng bá tánh tay không tấc sắt, dẫn tới vô số bá tánh chết đi. Sau lại bùng nổ dịch chuột, chính mình vậy mà đem tất cả binh lính bị dịch chém giết, còn vì lòng hơn thua mà không chịu tiếp nhận thuốc Lương Sơn Bá đưa tới, mặc kệ binh lính vì hoạn dịch chuột mà chết.
Cái người tàn nhẫn lạnh nhạt hắn kia cũng đáng thương, không ai toàn tâm yêu hắn.
Cuối cùng, chính mình không được lòng quân, lại bởi vì chuyện của Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài chịu người đời chỉ trích, kế hoạch lớn chưa triển, buồn bực mà chết.
Sau khi chết, linh hồn của mình cũng không có tiêu tán, mà là vẫn luôn phiêu dật ở thế gian, bị mấy ngàn năm thóa mạ, không ai có thể nhìn thấy chính mình, không có người nói chuyện với mình, chính mình chỉ có thể nghe được vô số lời hạ thấp cùng mắng chửi đối với chính mình, chính mình cũng không thể trốn vào ngăn tủ.
Cũng không biết phiêu đãng bao lâu, đột nhiên một tiếng “ta cảm thấy Mã Văn Tài thực đáng tiếc, cũng không thể đều coi như hắn sai mà!” bay tới bên tai, Mã Văn Tài kinh ngạc quay đầu lại, phát hiện bộ dáng Lâm Vô Ưu vẫn còn non nớt.
Mã Văn Tài tỉnh, mơ chân thật như vậy, chính mình giống như thật sự trôi nổi ngàn năm, bị ngàn năm thóa mạ, nhưng nhìn Lâm Vô Ưu ngủ say ở bên cạnh mình, trái tim hoảng loạn dần dần yên ổn lại, hóa ra lời Vô Ưu nói đều là thật, bản thân khả năng thật sự rơi vào cái kết cục kia, vậy lúc trước nàng thật là vì chính mình, từ lúc bắt đầu, người nàng yêu chính là mình, Mã Văn Tài tiến vào lòng ngực của Lâm Vô Ưu, nhẹ nhàng ôm lấy Lâm Vô Ưu.
Thế giới không có Lâm Vô Ưu chính là địa ngục.
Hôm nay, Mã Văn Tài nằm mơ, hắn ở trong mộng giống như Lâm Vô Ưu đã từng nói với mình như vậy, thích Chúc Anh Đài, vì vậy ghi hận Lương Sơn Bá.
Hắn làm rất nhiều chuyện xấu, xúi giục Tô An trộm hoàng kim vu oan Lương Sơn Bá, phóng hỏa ở hướng ký túc xá của Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài ý đồ thiêu chết Lương Sơn Bá, không ngừng phá hư cảm tình của Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài, cuối cùng dùng quyền thế bức bách Chúc Anh Đài gả cho chính mình, dẫn tới bệnh cũ của Lương Sơn Bá tái phát, ưu thương mà chết, Chúc Anh Đài cũng ở ngày đại hôn với mình đó chạy đến trước mộ Lương Sơn Bá, lấy thân tuẫn tình, hai người cuối cùng hóa thành hồ điệp nhẹ nhàng bay đi.
Còn hắn ở trong mộng trở nên lạnh nhạt tàn nhẫn, tận tay đem dao nhỏ đâm vào thân thể bá tánh vô tội, Cẩu Nhi, làm mẫu thân Cẩu Nhi trở nên điên khùng, hắn còn hạ lệnh bắn tên về hướng bá tánh tay không tấc sắt, dẫn tới vô số bá tánh chết đi. Sau lại bùng nổ dịch chuột, chính mình vậy mà đem tất cả binh lính bị dịch chém giết, còn vì lòng hơn thua mà không chịu tiếp nhận thuốc Lương Sơn Bá đưa tới, mặc kệ binh lính vì hoạn dịch chuột mà chết.
Cái người tàn nhẫn lạnh nhạt hắn kia cũng đáng thương, không ai toàn tâm yêu hắn.
Cuối cùng, chính mình không được lòng quân, lại bởi vì chuyện của Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài chịu người đời chỉ trích, kế hoạch lớn chưa triển, buồn bực mà chết.
Sau khi chết, linh hồn của mình cũng không có tiêu tán, mà là vẫn luôn phiêu dật ở thế gian, bị mấy ngàn năm thóa mạ, không ai có thể nhìn thấy chính mình, không có người nói chuyện với mình, chính mình chỉ có thể nghe được vô số lời hạ thấp cùng mắng chửi đối với chính mình, chính mình cũng không thể trốn vào ngăn tủ.
Cũng không biết phiêu đãng bao lâu, đột nhiên một tiếng “ta cảm thấy Mã Văn Tài thực đáng tiếc, cũng không thể đều coi như hắn sai mà!” bay tới bên tai, Mã Văn Tài kinh ngạc quay đầu lại, phát hiện bộ dáng Lâm Vô Ưu vẫn còn non nớt.
Mã Văn Tài tỉnh, mơ chân thật như vậy, chính mình giống như thật sự trôi nổi ngàn năm, bị ngàn năm thóa mạ, nhưng nhìn Lâm Vô Ưu ngủ say ở bên cạnh mình, trái tim hoảng loạn dần dần yên ổn lại, hóa ra lời Vô Ưu nói đều là thật, bản thân khả năng thật sự rơi vào cái kết cục kia, vậy lúc trước nàng thật là vì chính mình, từ lúc bắt đầu, người nàng yêu chính là mình, Mã Văn Tài tiến vào lòng ngực của Lâm Vô Ưu, nhẹ nhàng ôm lấy Lâm Vô Ưu.
Thế giới không có Lâm Vô Ưu chính là địa ngục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.