Mục Tiêu Là Gả Cho Mã Văn Tài!

Chương 5: Vận Động Tẩy Chay Chúc Anh Đài

Nhất Khoả Hảo Lật

10/08/2023

Nhóm dịch: Phù Du

Lâm Vô Ưu cùng với đám nam nhân chống đối cứ thế trở thành đồng bọn, không còn cách nào, ai bảo nàng bây giờ là tùy tùng của Mã Văn Tài, tuy là bản thân tự chọn vị trí này, nhưng nàng không có cách nào chấp nhận được chủ nghĩa đại nam tử của Mã Văn Tài, nhất định sau này nàng phải dùng tư tưởng hiện đại tẩy não cho hắn, khiến hắn quên đi cái tư tưởng này.

Sau đó Mã Văn Tài cầm đầu đội ngũ học sinh, triển khai bãi khóa, nữ công trong thư viện cũng bãi công để đáp trả, sau đó trận ồn ào này đã bị Sơn trưởng dùng xếp hạng phẩm trạm để trấn áp (xếp hạng phẩm trạng ảnh hưởng đến việc lựa chọn cửu phẩm công chính.).

Nhưng hiển nhiên việc này không được trấn áp hoàn toàn, phe phản diện của Mã Văn Tài chỉ tạm thời thỏa hiệp, sau đó lại tẩy chay Chúc Anh Đài, bất hạnh chính là Lâm Vô Ưu bị yêu cầu trà trộn vào trong đó kiếm lấy giá trị lực cản.

Sau khi hùa nhau tẩy chay Chúc Anh Đài một hồi, thì phe phản diện lại bắt đầu động tay động chân, ghế của Chúc Anh Đài bị đá gãy, cái bàn bị đạp hư, hành vi phá hoại không khác gì đám học sinh tiểu học! Quá ngây thơ, Lâm Vô Ưu trà trộn vào trong đó thành công kiếm được 5 điểm giá trị lực cản, ngày hôm đó Tiểu Bạch vui đến mức hận không thể khui một chai champagne để chúc mừng.

Đương nhiên đám phản diện bọn họ cũng không ấu trĩ đến mức đó, đặc biệt là cái tên phản diện chuyên nghiệp Vương Lam Điền, hắn lớn mật nhân lúc đám học sinh tiểu học đang phá hoại mà chạy mất, dựa vào tâm tư ác độc và hành vi không biết xấu hổ của mình, ăn cắp cung tiễn của Mã Văn Tài rồi lợi dụng đêm tối bắn về phía Chúc Anh Đài, cũng may tài bắn cung của hắn không được tốt, cho nên Chúc Anh Đài chỉ bị thương ở cánh tay.

Xong việc, Vương Lam Điền lén trả cung tiễn về, bị Lâm Vô Ưu phát hiện, Lâm Vô Ưu lập tức gọi Mã Văn Tài đến, hơn nữa còn suy đoán Vương Lam Điền nhất định là lấy cung tiễn của hắn đi làm chuyện xấu, còn chuẩn bị giá họa cho hắn.

Vương Lam Điền thấy Mã Văn Tài nhìn về phía hắn, lập tức xin tha, tỏ vẻ bản thân đã làm sai.

Vậy nhưng trách cứ trong tưởng tượng của Lâm Vô Ưu lại không xảy ra, Mã Văn Tài chỉ là đi qua vỗ vỗ bả vai Vương Lam Điền, khen hắn làm không tồi, cứ tiếp tục phát huy.

Vương Lam Điền không nghĩ tới Mã Văn Tài chẳng những không trách hắn, còn khen hắn làm tốt, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Vô Ưu: “Nghe thấy không, hắn khen ta làm tốt, hắn khen ta làm tốt, ta được hắn khích lệ, ta được hắn khích lệ.” Sau đó liền vui sướng rời đi.

Lâm Vô Ưu cạn lời đứng ngốc tại chỗ, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, lão đại khích lệ tiểu đệ sao?

Vấn đề là Vương Lam Điền chuẩn bị giá họa cho Mã Văn Tài, Mã Văn Tài không tức giận còn khích lệ hắn, nàng càng ngày càng không hiểu Mã Văn Tài, chẳng lẽ đây là phong cách quản lý mới của phản diện sao.

Nhận thấy được sự nghi hoặc của Lâm Vô Ưu, Mã Văn Tài vốn không định giải thích, nhưng ngại việc Lâm Vô Ưu cứ nhìn chằm chằm vào hắn, nhìn đến mức bản thân có chút không được tự nhiên, liền bất đắc dĩ mở miệng nói: “Hắn có giá họa cho ta hay không, ta không để bụng, bởi vì ta đủ cường đại, ngược lại hắn có thể tích cực hoàn thành nhiệm vụ trêu cợt Chúc Anh Đài, ta vô cùng vừa lòng.”



“Hóa ra là vậy, phẩm giá của Văn Tài huynh xứng đáng để ta học tập.”

Tối nay ngủ ở bên cạnh Mã Văn Tài, Lâm Vô Ưu có cả trăm điều muốn nói, nhưng cuối cùng lại im lặng.

Tẩy chay và chống tẩy chay:

Có tẩy chay thì cũng sẽ xuất hiện tổ chức chống tẩy chay, tổ chức chống tẩy chay lấy Lương Sơn Bá làm trung tâm, thủ lĩnh, người đưa ra quyết sách, người chấp hành, người tham gia,... đều là một mình hắn, hắn vẫn luôn đang âm thầm bảo vệ Chúc Anh Đài, bao gồm việc không ngại đổi đồ ăn cho Chúc Anh Đài hết lần này đến lần khác, tích cực tìm kiếm nhân chứng, sửa lại bàn ghế cho Chúc Anh Đài.

Nhưng Lương Sơn Bá sau khi nhìn thấy cánh tay bị thương của Chúc Anh Đài, liền nhận ra bản thân không thể cứ âm thầm chống đối như trước kia được nữa, đầu tiên hắn cần phải ngăn cản căn nguyên gây ra cuộc chiến này, vì thế hắn đi vào địa bàn của thủ lĩnh phe phản diện Mã Văn Tài… đang chơi đá cầu.

Hắn đi thẳng tới chỗ Mã Văn Tài đang đá cầu: “Huynh vì sao lại nhằm vào Anh Đài? Đệ ấy đắc tội huynh chỗ nào?”

Mã Văn Tài đối diện hơi nhíu mày: “Hắn không đắc tội ta, Mã Văn Tài ta đối với những kẻ không có năng lực đắc tội như vậy còn khinh thường xuống tay, hắn dám liên hợp với đám nô tài để đối nghịch với ta, nên phải có bản lĩnh tiếp nhận sự phản kích của ta.”

Lương Sơn Bá nghe được Mã Văn Tài bởi vì lúc trước bọn họ cùng nhau liên hợp với nữ công ở thư viện bãi công mà tra tấn Chúc Anh Đài, liền mở miệng nói: “Nếu là chuyện này, vậy Mã Văn Tài huynh tìm lầm người rồi, chuyện này không liên quan đến Anh Đài, để nhóm nữ công bãi công, bức các huynh quay lại học đường, là chủ ý của ta.”

Nhưng Mã Văn Tài lại khinh thường xoay người nhìn Lương Sơn Bá: “Chỉ bằng ngươi?”

Lương Sơn Bá cảm thấy hôm nay cần thiết phải khiến Mã Văn Tài về sau không được động vào Anh Đài: “Mặc kệ huynh tin hay không, dù sao về sau huynh không được khi dễ Anh Đài nữa, có bản lĩnh thì nhắm vào ta.”

Đánh giá tiểu tử ngốc mà bản thân vẫn luôn khinh thường trước mặt, Mã Văn Tài chậm chạp mở miệng: “Chỉ sợ ngươi không có bản lĩnh đó.”

“Huynh ra chiêu gì, ta đều tiếp, chỉ cần huynh đồng ý với ta đừng làm khó Anh Đài.”



Mã Văn Tài cảm thấy hôm nay cần thiết phải cho Lương Sơn Bá một trận giáo huấn, để hắn hiểu rõ bản thân vĩnh viễn không xứng đối nghịch với Mã Văn Tài hắn, đồng thời cũng để Lâm Vô Ưu ở bên cạnh biết được thực lực đá cầu chân chính của hắn một chút, lập tức nhận lời, chỉ cần Lương Sơn Bá có thể tiếp được năm trái cầu của hắn, từ đây hắn sẽ không tìm Chúc Anh Đài gây phiền toái nữa, tiếp không được thì sẽ cho bọn họ biết thế nào là cuộc sống địa ngục.

Mới đầu Lâm Vô Ưu chỉ cảm thấy tiếp năm trái cầu là dễ như trở bàn tay, khẳng định là Mã Văn Tài cố ý tìm cái cớ dừng trận tẩy chay này lại, không tệ nha Mã Văn Tài! Cho đến khi nhìn Lương Sơn Bá chỉ mới tiếp được quả thứ hai đã quỳ rạp xuống đất, quả thứ tư đã trực tiếp chảy máu mũi, Chúc Anh Đài cũng ở bên cạnh lo lắng phát khóc, mà Mã Văn Tài lại tăng thêm lực, chuẩn bị muốn đá một quả ác hơn, Lâm Vô Ưu ngồi không yên.

“Văn Tài huynh, chờ đã.” Lâm Vô Ưu đứng dậy đi tới bên người Mã Văn Tài.

“Vừa rồi nhìn thấy Văn Tài huynh chỉ dùng bốn quả cầu đã khiến cho Lương Sơn Bá này chống đỡ không được, đủ để người khác mở mang tầm mắt rồi, không biết quả thứ năm có thể để cho ta đá không, ta còn chưa bao giờ đá, muốn thử một chút.”

Nói xong liền dùng mắt lấp lánh nhìn về phía Mã Văn Tài, đây là vì dạo này nàng nhận ra được Mã Văn Tài không chống đỡ nổi ánh mắt như thế này, lần nào cũng chuẩn.

Mã Văn Tài còn chưa nói gì, Vương Lam Điền bên cạnh đã bất mãn mở miệng: “Cút ngay, ở đây đến lượt ngươi lên tiếng sao? Bằng bộ dạng bệnh dở dở ương ương kia của ngươi, ngươi cũng xứng yêu cầu đá quả thứ năm này.”

Vương Lam Điền còn chưa dứt lời, đã bị Mã Văn Tài đá ngã xuống đất: “Ngươi lại muốn giúp ta thử cung tiễn sao? Lâm Vô Ưu là người bên cạnh ta, ngươi cũng dám? Ngươi cũng xứng nói hắn.”

Mã Văn Tài vốn định dùng quả cầu thứ năm này khiến Lương Sơn Bá hoàn toàn thua trận tỷ thí, nhưng hiện tại Lâm Vô Ưu nói muốn đá quả thứ năm, nhìn Lâm Vô Ưu tràn ngập chờ đợi nhìn mình trước mắt, Mã Văn Tài nghĩ đến việc trước giờ hắn theo mình đến sân đá cầu, đều đứng ở một bên nhìn, bản thân còn tưởng rằng hắn không thích chơi đá cầu, hóa ra là sợ bị ghét bỏ!

“Được, ngươi muốn đá, thì đá đi! Có cần ta dạy cho ngươi một chút hay không?”

Sau khi nghe được hắn đáp ứng, Lâm Vô Ưu nở nụ cười, giống như một con nai con hưng phấn, hai tay bắt lấy ống tay áo của hắn, không ngừng gật đầu, cảm giác bị kéo ống tay áo tay có chút mất tự nhiên, có chút kỳ quái, lại cũng không nói được kỳ quái chỗ nào.

Mã Văn Tài chỉ đạo một chút tư thế đá cầu tăng vào một chút lực, không chút nghi ngờ, quả cầu của Lâm Vô Ưu dễ như trở bàn tay bị Lương Sơn Bá tiếp được, bản thân thua trận tỷ thí này, nhưng nhìn Lâm Vô Ưu cao hứng tỏ vẻ đã biết đá cầu với mình, Mã Văn Tài lại không thể tức giận nổi.

Lúc sau, Chúc Anh Đài té xỉu, Lương Sơn Bá cõng nàng ta đi, Mã Văn Tài không có quản bọn họ, ở lại sân đá cầu tiếp tục dạy Lâm Vô Ưu đá cầu, còn để mọi người cùng nhau đá chung, nhưng không cho đoạt cầu của Lâm Vô Ưu.

Đội ngũ phản diện cũng không biết vì cái gì mà một hồi tỷ thí kịch liệt cuối cùng sẽ biến thành một hồi bồi chơi đến vã mồ hôi, vận động tẩy chay Chúc Anh Đài chính thức kết thúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mục Tiêu Là Gả Cho Mã Văn Tài!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook