Chương 17: Giản Giản (Chú Đẹp Trai X Loli Dzú To) 2
Bả Trẫm Đích Tiểu Ngư Càn Nã Lai
12/12/2023
Giản Giản ở phía sau bình phong sợ hãi đến mức không biết phải làm gì, phản ứng duy nhất của cô là mở to mắt nhìn những gì xảy ra trước mắt.
Ngoài việc lên giường để giải tỏa ham muốn, Đổng Tân Diệp còn thường xuyên tập thể dục để tiêu hao quá nhiều năng lượng nên ngay cả một người đàn ông trung niên bốn mươi tuổi có cô con gái đã được mười sáu tuổi vẫn giữ được thân hình chuẩn.
Cởi chiếc áo sơ mi lấm lem mồ hôi ở ngực và lưng, trên ngực vẫn còn những hạt mồ hôi rỉ ra, vài giọt đọng lại trượt xuống cơ bụng săn chắc cùng đường nét tuyến nhân ngư, biến mất vào đám lông mu rậm rạp kéo dài đến rốn bên trong.
Có một câu nói rằng lông trên cơ thể càng nhiều thì ham muốn tình dục càng mạnh mẽ, điều này có thể được phản ánh đầy đủ ở Đổng Tân Diệp. Lông trên người rất rậm rạp, lông chân, lông nách, lông mu cũng rất rậm rạp nhưng nhìn không hề phản cảm mà lại có cảm giác đặc biệt gợi cảm và nam tính. Hơn nữa hắn thường thường một lần đi ra ngoài yêu cầu nữ nhân, căn bản không làm quá ba lần thì hoàn toàn không đủ.
Cởi quần ra, chiếc quần lót hình viên đạn phồng lên rất nhiều, dù sao cũng ngột ngạt cả ngày, một hơi thở nam tính mạnh mẽ trong nháy mắt lan tràn trong phòng tắm.
Cởi quần xong, quần lót cũng nhanh chóng được cởi ra. Đổng Tân Diệp treo quần áo bẩn lên màn như thường lệ và đợi người giúp việc mang đi giặt vào ngày hôm sau, nhưng chiếc quần lót đã rơi ra sau màn do đặt không đúng cách.
Vừa vặn chiếc quần lót bẩn rơi xuống đầu Giản Giản đang đứng sau bình phong, cô lập tức bị hơi thở nam tính nồng đậm áp đảo, cảm thấy khó thở.
Nhưng không ngờ, Giản Giản không hề xấu hổ cầm chiếc quần lót bẩn ra khỏi đầu, mà dùng đôi tay nhỏ bé run rẩy cởi chiếc quần lót vẫn còn hơi ấm ra, chậm rãi đưa lên mũi hít một hơi thật sâu đầy si mê.
Đây là một bí mật mà chỉ Giản Giản biết, một bí mật mà ngay cả người bạn thân nhất của cô là Đổng Hân Hân cũng không biết - cô luôn yêu thầm cha của người bạn thân nhất của mình, Đổng Tân Diệp.
Bật công tắc để tắm và nước xối thẳng qua đầu hắn. Nhìn bố Đổng giơ tay gội đầu, những bắp thịt chắc khỏe trên cánh tay tự nhiên phồng lên, lông nách đen rậm càng tăng thêm vẻ ngông cuồng.
Hai cánh tay đã từng ôm cô.
Bởi vì vòng một của cô đầy đặn hơn so với những bạn gái cùng tuổi nên Giản Giản vẫn luôn cảm thấy xấu hổ, ánh mắt của các nam sinh trong trường học nhìn cô khiến cô cảm thấy không thoải mái, cho nên ngay cả là mùa hè thì cô cũng sẽ cố gắng che lại thân hình của mình bằng bộ đồng phục học sinh rộng rãi và áo khoác mùa động.
Thời tiết ngày hôm đó cũng nóng giống như hôm nay, Giản Giản một mình đi trên đường đến trường, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng vì nóng.
Cô muốn cởi áo khoác ra có điều đồng phục mùa hè bên trong đã bị mồ hôi làm cho ẩm ướt, dính chặt vào làn da, khiến bộ ngực đầy đặn của cô càng nổi bật hơn. Nghĩ đến đây, Giản Giản cố chịu đựng nhiệt độ cao, cúi đầu cố gắng bước đi từng bước một dưới ánh mặt trời gay gắt.
Giản Giản một lòng chỉ muốn đi đến chỗ thoáng mát nên cô chỉ lo cúi đầu đi, mà không nhìn đằng trước, cô đột nhiên đụng phải một thân hình cao lớn. Bước chân của Giản Giản vốn đã hơi mỏi vì trời nóng thế nên cô ngã mạnh xuống đất.
“Em gái! Em không sao chứ?” Người đàn ông bị đụng vào nhìn thấy Giản Giản ngã xuống đất cũng giật mình, vội vàng đỡ cô lên.
Cú tiếp đất bằng mông khiến Giản Giản đau đến nước mắt tuôn ra, đầu cũng có chút choáng. Còn chưa kịp phản ứng, cô đã bị một đôi tay mạnh mẽ ôm lấy. Người đàn ông này không quá quen thuộc, hắn ôm cô rồi hỏi người qua đường đường đi đến y tế ở đâu sau đó đi thẳng một mạch.
Giản Giản không thể nhìn thấy dáng vẻ của người đàn ông vì góc độ của ngực, cô chỉ thấy hàm dưới có chút màu xanh và hầu kết thỉnh thoảng nhấp nhô. Thân thể dựa vào lồng ngực rất rắn chắc, khuôn mặt nhỏ toát mồ hôi lạnh dán vào cảm giác thật thoải mái.
Sau khi đưa cô đến phòng y tế, bác sĩ của trường nói rằng đó chỉ là một vết bầm tím nhỏ ở mông và bị cảm nắng nhẹ, chỉ cần nghỉ ngơi một lúc là ổn. Nghe xong người đàn ông cuối cùng cũng an tâm, nhớ tới mình cũng có việc phải làm, ngay lập tức rời đi.
Mà Giản Giản vẫn luôn nhớ kỹ người đàn ông cao lớn này, tâm tư nho nhỏ của cô nảy mầm, cô biết mình thích người đàn ông này. Cho đến khi sau đó cô phát hiện người đàn ông này lại là cha của bạn mình, vì vậy Giản Giản không còn cách nào khác ngoài việc giữ tâm tình này trong lòng.
…
Ngoài việc lên giường để giải tỏa ham muốn, Đổng Tân Diệp còn thường xuyên tập thể dục để tiêu hao quá nhiều năng lượng nên ngay cả một người đàn ông trung niên bốn mươi tuổi có cô con gái đã được mười sáu tuổi vẫn giữ được thân hình chuẩn.
Cởi chiếc áo sơ mi lấm lem mồ hôi ở ngực và lưng, trên ngực vẫn còn những hạt mồ hôi rỉ ra, vài giọt đọng lại trượt xuống cơ bụng săn chắc cùng đường nét tuyến nhân ngư, biến mất vào đám lông mu rậm rạp kéo dài đến rốn bên trong.
Có một câu nói rằng lông trên cơ thể càng nhiều thì ham muốn tình dục càng mạnh mẽ, điều này có thể được phản ánh đầy đủ ở Đổng Tân Diệp. Lông trên người rất rậm rạp, lông chân, lông nách, lông mu cũng rất rậm rạp nhưng nhìn không hề phản cảm mà lại có cảm giác đặc biệt gợi cảm và nam tính. Hơn nữa hắn thường thường một lần đi ra ngoài yêu cầu nữ nhân, căn bản không làm quá ba lần thì hoàn toàn không đủ.
Cởi quần ra, chiếc quần lót hình viên đạn phồng lên rất nhiều, dù sao cũng ngột ngạt cả ngày, một hơi thở nam tính mạnh mẽ trong nháy mắt lan tràn trong phòng tắm.
Cởi quần xong, quần lót cũng nhanh chóng được cởi ra. Đổng Tân Diệp treo quần áo bẩn lên màn như thường lệ và đợi người giúp việc mang đi giặt vào ngày hôm sau, nhưng chiếc quần lót đã rơi ra sau màn do đặt không đúng cách.
Vừa vặn chiếc quần lót bẩn rơi xuống đầu Giản Giản đang đứng sau bình phong, cô lập tức bị hơi thở nam tính nồng đậm áp đảo, cảm thấy khó thở.
Nhưng không ngờ, Giản Giản không hề xấu hổ cầm chiếc quần lót bẩn ra khỏi đầu, mà dùng đôi tay nhỏ bé run rẩy cởi chiếc quần lót vẫn còn hơi ấm ra, chậm rãi đưa lên mũi hít một hơi thật sâu đầy si mê.
Đây là một bí mật mà chỉ Giản Giản biết, một bí mật mà ngay cả người bạn thân nhất của cô là Đổng Hân Hân cũng không biết - cô luôn yêu thầm cha của người bạn thân nhất của mình, Đổng Tân Diệp.
Bật công tắc để tắm và nước xối thẳng qua đầu hắn. Nhìn bố Đổng giơ tay gội đầu, những bắp thịt chắc khỏe trên cánh tay tự nhiên phồng lên, lông nách đen rậm càng tăng thêm vẻ ngông cuồng.
Hai cánh tay đã từng ôm cô.
Bởi vì vòng một của cô đầy đặn hơn so với những bạn gái cùng tuổi nên Giản Giản vẫn luôn cảm thấy xấu hổ, ánh mắt của các nam sinh trong trường học nhìn cô khiến cô cảm thấy không thoải mái, cho nên ngay cả là mùa hè thì cô cũng sẽ cố gắng che lại thân hình của mình bằng bộ đồng phục học sinh rộng rãi và áo khoác mùa động.
Thời tiết ngày hôm đó cũng nóng giống như hôm nay, Giản Giản một mình đi trên đường đến trường, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng vì nóng.
Cô muốn cởi áo khoác ra có điều đồng phục mùa hè bên trong đã bị mồ hôi làm cho ẩm ướt, dính chặt vào làn da, khiến bộ ngực đầy đặn của cô càng nổi bật hơn. Nghĩ đến đây, Giản Giản cố chịu đựng nhiệt độ cao, cúi đầu cố gắng bước đi từng bước một dưới ánh mặt trời gay gắt.
Giản Giản một lòng chỉ muốn đi đến chỗ thoáng mát nên cô chỉ lo cúi đầu đi, mà không nhìn đằng trước, cô đột nhiên đụng phải một thân hình cao lớn. Bước chân của Giản Giản vốn đã hơi mỏi vì trời nóng thế nên cô ngã mạnh xuống đất.
“Em gái! Em không sao chứ?” Người đàn ông bị đụng vào nhìn thấy Giản Giản ngã xuống đất cũng giật mình, vội vàng đỡ cô lên.
Cú tiếp đất bằng mông khiến Giản Giản đau đến nước mắt tuôn ra, đầu cũng có chút choáng. Còn chưa kịp phản ứng, cô đã bị một đôi tay mạnh mẽ ôm lấy. Người đàn ông này không quá quen thuộc, hắn ôm cô rồi hỏi người qua đường đường đi đến y tế ở đâu sau đó đi thẳng một mạch.
Giản Giản không thể nhìn thấy dáng vẻ của người đàn ông vì góc độ của ngực, cô chỉ thấy hàm dưới có chút màu xanh và hầu kết thỉnh thoảng nhấp nhô. Thân thể dựa vào lồng ngực rất rắn chắc, khuôn mặt nhỏ toát mồ hôi lạnh dán vào cảm giác thật thoải mái.
Sau khi đưa cô đến phòng y tế, bác sĩ của trường nói rằng đó chỉ là một vết bầm tím nhỏ ở mông và bị cảm nắng nhẹ, chỉ cần nghỉ ngơi một lúc là ổn. Nghe xong người đàn ông cuối cùng cũng an tâm, nhớ tới mình cũng có việc phải làm, ngay lập tức rời đi.
Mà Giản Giản vẫn luôn nhớ kỹ người đàn ông cao lớn này, tâm tư nho nhỏ của cô nảy mầm, cô biết mình thích người đàn ông này. Cho đến khi sau đó cô phát hiện người đàn ông này lại là cha của bạn mình, vì vậy Giản Giản không còn cách nào khác ngoài việc giữ tâm tình này trong lòng.
…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.