Chương 164: Quyển 5 - Chương 163: Chữ Đỏ ( 04 )
Kiya.s
03/01/2017
Chuyển ngữ: Bibon
Lúc đến khách sạn, thân ảnh mảnh mai kia vẫn không ngừng hiện lên trước mắt Trình Phong, điều này khiến Trình Phong quên hẳn sự sợ hãi ngày hôm qua, cũng quên cả chữ viết màu đỏ rực kia. Mặc dù không thể nhập tâm hoàn toàn vào công việc, nhưng trong lòng anh ta lại có một niềm vui và hi vọng trước giờ chưa từng có, anh ta thậm chí còn có thể vừa thoải mái làm việc, vừa ngâm nga một bài hát.
Tuy nhiên, niềm vui này chẳng dài lâu được, vì có một tin dữ nhanh chóng được truyền đến : Đội trưởng La của đội bảo vệ khách sạn chết rồi!
Tin dữ này khiến toàn bộ khách sạn lại như bị một lớp mây đen che phủ, dù sao trong khoảng thời gian ngắn này, khách sạn đã xảy ra quá nhiều chuyện kỳ quái. Đương nhiên, người bị ảnh hưởng nhất khi nhận được tin tức này chính là Trình Phong. Trực giác nói với anh ta, cái chết của đội trưởng La nhất định có mối quan hệ gì đó với mình.
Trình Phong trong lòng bất an không thôi cầm cây bút vẽ loạn xạ trên giấy nháp. Song lúc xui xẻo, đến uống nước cũng sẽ bị sặc. Cây bút Vạn Bảo Long chuyên dùng ký tên mấy nghìn tệ của Trình Phong , đột nhiên còn mất cả đầu bi!
Trình Phong bực mình vứt cây bút sang một bên, trong lòng thầm chửi rủa. Suy nghĩ một lúc, Trình Phong vẫn quyết định đi thăm dò tin tức về cái chết của đội trưởng La, nhân tiện đi tìm Bách Phú hỏi về Dịch Đạo, nge nói hiện giờ anh ta đang sống ở nhà cô. Dịch Đạo mặc dù anh ta mới gặp qua hai ba lần, nhưng lần trước nữ quỷ ở khách sạn cũng đã bị anh ta khuất phục, ít nhất cũng có thể nhờ anh ta xem hộ xem liệu mình có bị thứ gì đó bám lấy hay không.
“Haizzz …” Trình Phong thở một hơi rõ dài, thực không thể ngờ con người theo chủ nghĩa hiện thực như anh ta mà cũng có ngày gặp phải chuyện này, có những việc đúng là không tin không được.
Lúc đến phòng bảo vệ, hóa ra lại gặp một người không ngờ tới, đó là thái tử gia Lăng Hạo.
“Anh cũng đến rồi?” Lăng Hạo nhìn thấy Trình Phong, hình như cũng có vẻ bất ngờ.
Trình Phong lập tức đáp lại: “Vâng, hóa ra Lăng thiếu cũng ở đây sao. Tối qua tôi còn nhờ đội trưởng La giúp mình kiểm tra một vài thứ, thật không ngờ anh ấy sáng nay lại xảy ra chuyện, cho nên tôi đến xem xem thế nào.”
“Oh.” Lăng Hạo đáp lại một tiếng, sau đó bắt đầu nghe cậu bảo vệ tên tiểu Trần kể lại câu chuyện một lần.
Không nghe thì không sao, nghe rồi quả thực bị dọa chết khiếp. Hóa ra đội trưởng La chết thảm quá, mà cũng vô cùng kỳ lạ.
Theo lời tường thuật lại của bảo vệ tiểu Trần phát hiện ra xác chết của đội trưởng La, thì anh ta là bị hại khi ngồi một mình trong văn phòng bảo vệ. Tối qua tiểu Trần và đội trưởng La trực ban, tiểu Trần lúc đi ra ngoài xem xét còn chào hỏi đội trưởng La. Đến khi anh ta phát hiện quên mang đèn pin quay lại, chỉ chưa đầy mấy phút, mà đội trưởng La đã bị hại.
Nói đến đây, tiểu Trần hít sâu một hơi, giống như đang phải dùng hết dũng cảm mới dám nhớ lại chuyện khi đó. Trầm mặc một lúc, tiểu Trần bắt đầu mở miệng kể lại cảnh tượng khủng khiếp kia.
“Lúc chưa đẩy cửa bước vào, tôi đã cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Các anh cũng biết, đèn phòng trực bảo vệ là màu trắng, chủ yếu chỉ để đủ ánh sáng mà nhìn. Nhưng tối hôm qua, tôi rõ ràng nhìn thấy từ khe cửa, bên trong chiếu ra là ánh đèn đỏ rực … đỏ lắm … giống như máu vậy…”
Tiểu Trần nói đến đây, tiếng thở đột nhiên gấp gáp hẳn lên, cho đến khi Trình Phong đưa vào tay anh ta một cốc trà nóng, anh ta mới thả lỏng hơn một chút. Tiểu Trần trấn tĩnh lại, tiếp tục kể:
“Tôi gắng hết sức gõ cửa, song đội trưởng La ở bên trong một tiếng kêu cũng không hề có, bất luận tôi có gọi anh ấy thế nào, anh ấy cũng không trả lời. Tôi cảm thấy có chuyện, bèn dùng sức xô cửa vào. Nhưng cánh cửa chắc chắn như thế, tôi có dùng cách nào để xô đạp, nó cũng không nhúc nhích. Tôi đang định gọi những người khác trong đội đến, thì cửa đột nhiên mở ra … sau đó, sau đó tôi nhìn thấy …”
Tiểu Trần nói đến đây đột nhiên ngẩng phắt đầu lên nhìn thẳng vào Lăng Hạo và Trình Phong, đôi mắt đong đầy sự hoảng sợ: “Đội trưởng La anh ấy, đang quỳ trên mặt đất, hai tay giống như bị trói quặt ra phía sau người, toàn bộ thân thể cúi cong xuống rất thấp … Lúc mới bước vào, tôi cứ ngỡ là anh ấy đang cúi đầu. Nhưng khi bước đến gần, tôi mới phát hiện, hóa ra … hóa ra …đầu của đội trưởng La… đã không còn nữa. Chỉ còn lại cái cổ bị cắt gọn gàng đặt trên mặt đất, nhưng anh ấy đến một giọt máu cũng không thấy chảy ra, đến cảnh sát cũng không hiểu vì sao, tại sao có người bị chặt đầu như thế mà không chảy máu, vậy máu của anh ấy đi đâu hết rồi…”
Cái gì? Đầu bị chặt mất? Máu lại không chảy?
Trình Phong trong lòng kinh sợ, nhất là khi nghĩ tới ngụm máu tanh tối qua mình nhổ ra khi uống nước, khiến tay anh ta không đừng được run lẩy bẩy. Không biết là vì sao, nhưng anh ta cứ có cảm giác như tất cả mọi chuyện này đều đang hướng về phía mình.
Lúc rời đi, bước chân của Trình Phong nặng trĩu vô cùng, đến nỗi Lăng Hạo đi bên cạnh cũng phát hiện ra anh ta có điểm bất thường.
“Trình Phong, anh sao thế? Sắc mặt khó coi như vậy.” Lăng Hạo quan tâm hỏi han.
Trình Phong gương mặt trắng bệch trả lời: “Ừm…không có gì, chỉ là cái chết của đội trưởng La quả thực khiến người khác bị chấn động. Tối qua tôi còn gặp anh ta, vậy mà sao chớp mắt đã …”
Lăng Hạo cười khổ một cái: “Đây gọi là thế sự vô thường. Ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì, không ai có thể biết trước được.” Nói rồi, Lăng Hạo chậm rãi cúi thấp đầu, dường như không chỉ nói với mình Trình Phong, mà như còn nói với chính mình.
“Lăng thiếu, anh có tin trên đời này có quỷ không?” Trình Phong rốt cuộc cũng không nhịn được nữa mở miệng hỏi.
Lăng Hạo nhìn thẳng vào mắt Trình Phong, nói rất rõ ràng: “Tôi tin.”
*
Nghe qua câu chuyện Trình Phong kể lại, Lăng Hạo bất giác nhíu mày. Chữ viết đỏ? Đích xác là kỳ quái.
“Chữ viết đó rốt cuộc là chữ gì?” Lăng Hạo truy vấn.
Trình Phong thở dài, bất lực nói: “Tôi cũng muốn biết, nhưng làm sao cũng không thể nhìn rõ được.”
“May mà anh nói với tôi, nếu không, nói không chừng lần sau bị chặt đầu chính là anh đấy!”
“Nghiêm trọng đến thế sao?” Trình Phong nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Lăng Hạo, bất giác có chút sợ hãi.
Lăng Hạo nhìn Trình Phong nghiêm túc nói: “Tôi biết, anh là người theo chủ nghĩa duy vật thể không cách nào tin vào chuyện quỷ thần, nhưng có những chuyện không phải cứ nói anh không tin là được. Ví dụ như chuyện Bách Phú bị nữ quỷ vô diện hại, tôi biết anh không hề tin. Nhưng, tôi có thể đảm bảo, nữ quỷ đó đúng thực có tồn tại.”
Trình Phong cúi đầu không nói gì thêm, nhưng trong tim lại ngầm chấp nhận cách nói của Lăng Hạo.
Tiếp đó, sau cú điện thoại của Lăng Hạo, Dịch Đạo cũng lập tức đến khách sạn. Nghe Lăng Hạo và Trình Phong tường thuật lại, Dịch Đạo lập tức muốn đi đến phòng trực ban của bảo vệ và nhà của Trình Phong để xem xét.
Lúc đến khách sạn, thân ảnh mảnh mai kia vẫn không ngừng hiện lên trước mắt Trình Phong, điều này khiến Trình Phong quên hẳn sự sợ hãi ngày hôm qua, cũng quên cả chữ viết màu đỏ rực kia. Mặc dù không thể nhập tâm hoàn toàn vào công việc, nhưng trong lòng anh ta lại có một niềm vui và hi vọng trước giờ chưa từng có, anh ta thậm chí còn có thể vừa thoải mái làm việc, vừa ngâm nga một bài hát.
Tuy nhiên, niềm vui này chẳng dài lâu được, vì có một tin dữ nhanh chóng được truyền đến : Đội trưởng La của đội bảo vệ khách sạn chết rồi!
Tin dữ này khiến toàn bộ khách sạn lại như bị một lớp mây đen che phủ, dù sao trong khoảng thời gian ngắn này, khách sạn đã xảy ra quá nhiều chuyện kỳ quái. Đương nhiên, người bị ảnh hưởng nhất khi nhận được tin tức này chính là Trình Phong. Trực giác nói với anh ta, cái chết của đội trưởng La nhất định có mối quan hệ gì đó với mình.
Trình Phong trong lòng bất an không thôi cầm cây bút vẽ loạn xạ trên giấy nháp. Song lúc xui xẻo, đến uống nước cũng sẽ bị sặc. Cây bút Vạn Bảo Long chuyên dùng ký tên mấy nghìn tệ của Trình Phong , đột nhiên còn mất cả đầu bi!
Trình Phong bực mình vứt cây bút sang một bên, trong lòng thầm chửi rủa. Suy nghĩ một lúc, Trình Phong vẫn quyết định đi thăm dò tin tức về cái chết của đội trưởng La, nhân tiện đi tìm Bách Phú hỏi về Dịch Đạo, nge nói hiện giờ anh ta đang sống ở nhà cô. Dịch Đạo mặc dù anh ta mới gặp qua hai ba lần, nhưng lần trước nữ quỷ ở khách sạn cũng đã bị anh ta khuất phục, ít nhất cũng có thể nhờ anh ta xem hộ xem liệu mình có bị thứ gì đó bám lấy hay không.
“Haizzz …” Trình Phong thở một hơi rõ dài, thực không thể ngờ con người theo chủ nghĩa hiện thực như anh ta mà cũng có ngày gặp phải chuyện này, có những việc đúng là không tin không được.
Lúc đến phòng bảo vệ, hóa ra lại gặp một người không ngờ tới, đó là thái tử gia Lăng Hạo.
“Anh cũng đến rồi?” Lăng Hạo nhìn thấy Trình Phong, hình như cũng có vẻ bất ngờ.
Trình Phong lập tức đáp lại: “Vâng, hóa ra Lăng thiếu cũng ở đây sao. Tối qua tôi còn nhờ đội trưởng La giúp mình kiểm tra một vài thứ, thật không ngờ anh ấy sáng nay lại xảy ra chuyện, cho nên tôi đến xem xem thế nào.”
“Oh.” Lăng Hạo đáp lại một tiếng, sau đó bắt đầu nghe cậu bảo vệ tên tiểu Trần kể lại câu chuyện một lần.
Không nghe thì không sao, nghe rồi quả thực bị dọa chết khiếp. Hóa ra đội trưởng La chết thảm quá, mà cũng vô cùng kỳ lạ.
Theo lời tường thuật lại của bảo vệ tiểu Trần phát hiện ra xác chết của đội trưởng La, thì anh ta là bị hại khi ngồi một mình trong văn phòng bảo vệ. Tối qua tiểu Trần và đội trưởng La trực ban, tiểu Trần lúc đi ra ngoài xem xét còn chào hỏi đội trưởng La. Đến khi anh ta phát hiện quên mang đèn pin quay lại, chỉ chưa đầy mấy phút, mà đội trưởng La đã bị hại.
Nói đến đây, tiểu Trần hít sâu một hơi, giống như đang phải dùng hết dũng cảm mới dám nhớ lại chuyện khi đó. Trầm mặc một lúc, tiểu Trần bắt đầu mở miệng kể lại cảnh tượng khủng khiếp kia.
“Lúc chưa đẩy cửa bước vào, tôi đã cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Các anh cũng biết, đèn phòng trực bảo vệ là màu trắng, chủ yếu chỉ để đủ ánh sáng mà nhìn. Nhưng tối hôm qua, tôi rõ ràng nhìn thấy từ khe cửa, bên trong chiếu ra là ánh đèn đỏ rực … đỏ lắm … giống như máu vậy…”
Tiểu Trần nói đến đây, tiếng thở đột nhiên gấp gáp hẳn lên, cho đến khi Trình Phong đưa vào tay anh ta một cốc trà nóng, anh ta mới thả lỏng hơn một chút. Tiểu Trần trấn tĩnh lại, tiếp tục kể:
“Tôi gắng hết sức gõ cửa, song đội trưởng La ở bên trong một tiếng kêu cũng không hề có, bất luận tôi có gọi anh ấy thế nào, anh ấy cũng không trả lời. Tôi cảm thấy có chuyện, bèn dùng sức xô cửa vào. Nhưng cánh cửa chắc chắn như thế, tôi có dùng cách nào để xô đạp, nó cũng không nhúc nhích. Tôi đang định gọi những người khác trong đội đến, thì cửa đột nhiên mở ra … sau đó, sau đó tôi nhìn thấy …”
Tiểu Trần nói đến đây đột nhiên ngẩng phắt đầu lên nhìn thẳng vào Lăng Hạo và Trình Phong, đôi mắt đong đầy sự hoảng sợ: “Đội trưởng La anh ấy, đang quỳ trên mặt đất, hai tay giống như bị trói quặt ra phía sau người, toàn bộ thân thể cúi cong xuống rất thấp … Lúc mới bước vào, tôi cứ ngỡ là anh ấy đang cúi đầu. Nhưng khi bước đến gần, tôi mới phát hiện, hóa ra … hóa ra …đầu của đội trưởng La… đã không còn nữa. Chỉ còn lại cái cổ bị cắt gọn gàng đặt trên mặt đất, nhưng anh ấy đến một giọt máu cũng không thấy chảy ra, đến cảnh sát cũng không hiểu vì sao, tại sao có người bị chặt đầu như thế mà không chảy máu, vậy máu của anh ấy đi đâu hết rồi…”
Cái gì? Đầu bị chặt mất? Máu lại không chảy?
Trình Phong trong lòng kinh sợ, nhất là khi nghĩ tới ngụm máu tanh tối qua mình nhổ ra khi uống nước, khiến tay anh ta không đừng được run lẩy bẩy. Không biết là vì sao, nhưng anh ta cứ có cảm giác như tất cả mọi chuyện này đều đang hướng về phía mình.
Lúc rời đi, bước chân của Trình Phong nặng trĩu vô cùng, đến nỗi Lăng Hạo đi bên cạnh cũng phát hiện ra anh ta có điểm bất thường.
“Trình Phong, anh sao thế? Sắc mặt khó coi như vậy.” Lăng Hạo quan tâm hỏi han.
Trình Phong gương mặt trắng bệch trả lời: “Ừm…không có gì, chỉ là cái chết của đội trưởng La quả thực khiến người khác bị chấn động. Tối qua tôi còn gặp anh ta, vậy mà sao chớp mắt đã …”
Lăng Hạo cười khổ một cái: “Đây gọi là thế sự vô thường. Ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì, không ai có thể biết trước được.” Nói rồi, Lăng Hạo chậm rãi cúi thấp đầu, dường như không chỉ nói với mình Trình Phong, mà như còn nói với chính mình.
“Lăng thiếu, anh có tin trên đời này có quỷ không?” Trình Phong rốt cuộc cũng không nhịn được nữa mở miệng hỏi.
Lăng Hạo nhìn thẳng vào mắt Trình Phong, nói rất rõ ràng: “Tôi tin.”
*
Nghe qua câu chuyện Trình Phong kể lại, Lăng Hạo bất giác nhíu mày. Chữ viết đỏ? Đích xác là kỳ quái.
“Chữ viết đó rốt cuộc là chữ gì?” Lăng Hạo truy vấn.
Trình Phong thở dài, bất lực nói: “Tôi cũng muốn biết, nhưng làm sao cũng không thể nhìn rõ được.”
“May mà anh nói với tôi, nếu không, nói không chừng lần sau bị chặt đầu chính là anh đấy!”
“Nghiêm trọng đến thế sao?” Trình Phong nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Lăng Hạo, bất giác có chút sợ hãi.
Lăng Hạo nhìn Trình Phong nghiêm túc nói: “Tôi biết, anh là người theo chủ nghĩa duy vật thể không cách nào tin vào chuyện quỷ thần, nhưng có những chuyện không phải cứ nói anh không tin là được. Ví dụ như chuyện Bách Phú bị nữ quỷ vô diện hại, tôi biết anh không hề tin. Nhưng, tôi có thể đảm bảo, nữ quỷ đó đúng thực có tồn tại.”
Trình Phong cúi đầu không nói gì thêm, nhưng trong tim lại ngầm chấp nhận cách nói của Lăng Hạo.
Tiếp đó, sau cú điện thoại của Lăng Hạo, Dịch Đạo cũng lập tức đến khách sạn. Nghe Lăng Hạo và Trình Phong tường thuật lại, Dịch Đạo lập tức muốn đi đến phòng trực ban của bảo vệ và nhà của Trình Phong để xem xét.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.