Mười Dặm Hoa Đào Quy Về Một Mối
Chương 38: Bí mật lớn được phát hiện
Mộc Mộc Tầm Tầm
11/11/2021
"Ngươi cũng có thể dùng mạng để báo đáp ta"
Bạch Nhất Hạ lạnh lùng.
Quả nhiên một nữ nhân xuất thân trốn thanh lâu đều lẳng lơ, không biết liêm sỉ như vậy.
Hắn đã sai người đi điều tra về nàng ta, khi nghe thuộc hạ báo cáo hắn cũng chẳng cảm thấy ngạc nhiên.
Mở miệng nói những lời thô tục như vậy thì không thế nào là con nhà quyền quý, tiểu thư chốn khuê phòng được.
Nhưng hẳn rất tò mò, tại sao là kỹ nữ lại muốn vào cung làm thái giám? Nếu muốn trèo cao tại sao không làm cung nữ, rồi quyến rũ hoàng đế để leo lên chẳng hạn.
Đột nhiên mắt Bạch Nhất Hạ hiện lên một tia sáng.
Nàng ta làm thái giám thân cận bên cạnh Bát hoàng tử, vậy chắc chắn giữa hai người có tình ý.
Với thân phận thấp hèn của nàng ta, dĩ nhiên sẽ không thể nào làm hoàng tử phi, trắc phi cũng không thể.
Có khi ngay cả tiện thiếp Dung Phi cũng sẽ không đồng ý.
Nếu để bà ta biết, hài tử yêu quý duy nhất của bà ta đem lòng yêu thương một kỹ nữ thanh lâu.
Vậy thì nàng ta sẽ chết trước khi được nên duyên với Bát hoàng tử.
Nhưng còn một điều hắn không hiểu, tại sao nàng lại đến bên cạnh hắn.
Muốn tiếp cận hắn.
Chẳng lẽ là Bát hoàng tử sai nàng làm như vậy? Bát hoàng tử muốn làm gì? Trả thù hẳn sao? Vì trả thù hắn mà ngài ấy có thế hy sinh nữ nhân ngài ấy yêu luôn sao? Chẳng phải trước kia dù có chết, có từ bỏ mọi thứ ngại ấy cũng không muốn người nào khác chạm đến nữ nhân của ngài ấy mà.
"Mạng của ta, chàng muốn lấy lúc nào cũng được.
Được chết trong tay chàng ta cảm thấy không tiếc nuối.
Tuy nhiên trước khi ta chết, chàng có thể 'ngủ' với ta không?"
Lãnh Nguyệt dùng mọi thủ đoạn câu dẫn Bạch Nhất Hạ.
Nàng ngoài miệng thì nói như vậy nhưng thật ra trong lòng lại biết chắc chắn người như Bạch Nhất Hạ sẽ không dễ dàng bị nàng thu phục.
Mỹ nam mặt lạnh này nàng phải đắp cho mình một lớp mặt nạ thật dày, kèm theo một trái tim không sợ chết mới có cơ hội mà thu phục được hản.
"Nói đi, ngươi tiếp cận ta có phải là ý của Bát hoàng tử không? Ngươi thật sự muốn hy sinh bản thân để giúp Bát hoàng tử trả thù? Ngươi không có tình cảm với Bát hoàng tử sao?"
Bạch Nhất Hạ đi thẳng vào vấn đề, với những nữ nhân thông minh, tinh ranh hẳn cũng không muốn nói vòng vo.
Lãnh Nguyệt kinh ngạc, nàng phát hiện ra được bí mật động trời gì đây.
Thì ra giữa Nam Cung Cẩn và Bạch Nhất Hạ có thù oán với nhau sao? Nhưng thù gì mà phải sai nàng đi quyến rũ thu phục trái tim của Bạch Nhất Hạ, à không phải chỉ là hẹn được hắn đến hội hoa đăng với nàng thôi.
Vậy có khi nào đến hội hoa đăng, Nam Cung Cẩn cho người giết chết Bạch Nhất Hạ không nhỉ? Trong hoàng cung này hắn không tiện ra tay, mà nếu có ra tay thì khả năng thành công là cực kỳ thấp.
Vậy cho nên mới hẹn ra khỏi cung.
Nếu như vậy, Nam Cung Cẩn cũng ngốc thế.
Sao không bịa đại một cái tội danh rồi đẩy lên đầu Bạch Nhất Hạ, để hoàng đế chém đầu hắn là xong.
Hoàng đế sủng ái hắn thế chẳng lẽ còn không chiều theo ý hản sao.
Việc gì phải bài mưu tính kế, sai người ám hại làm gì cho mệt người.
Huống chị, có khi với võ công của Bạch Nhất Hạ khó mà có ai lấy được mạng hẳn.
Ngoại trừ người đó là nàng.Lần trước chẳng phải nàng cũng đã hạ gục hẳn đấy sao.
Chỉ cần sau khi hắn ngất đi, nàng cầm kiếm một nhát đâm vào tim là xong cả thôi.
Nhưng vì sao Bạch Nhất Hạ lại hỏi nàng có tình cảm với Nam Cung Cẩn không là thế nào? Việc giúp Nam Cung Cẩn trả thù và việc tình cảm có liên quan tới nhau sao? Không thể vì tiền sao? "Bạch thượng quan, chẳng lẽ giữa ngài và Bát hoàng tử có ân oán tình thù? Hai người tranh nhau một cô nương? Hay ngài cướp người yêu của Bát hoàng tử?"
Lãnh Nguyệt đột nhiên suy nghĩ đến lý do này nên mạnh dạng hỏi luôn ra.
Bạch Nhất Hạ cứng đờ người, hắn chết lặng với câu hỏi của nàng.
Bởi vì hắn không nghĩ nàng lại suy đoán đến chuyện này.
Càng không nghĩ nàng lại thông minh như vậy, chỉ với những thông tin ít như thế mà nàng lại suy đoán đúng.
Đã nhiều năm rồi chưa ai dám nhắc lại chuyện này, nên hẳn dường như cũng sắp không nhớ nữa.
Lãnh Nguyệt chớp mắt nhìn biểu cảm gương mặt của Bạch Nhất Hạ.
Ngay lập tức nàng sửng sốt, bởi vì với biểu cảm kia.
Chắc hẳn suy đoán của nàng chính xác rồi.
Trời đất ơi, không ngờ nàng lại tài giỏi như thế.
Chuyện kinh thiên động địa như vậy cũng để nàng đoán đúng.
Hai người nam nhân tranh nhau một nữ nhân sao? Bát hoàng tử hận Bạch Nhất Hạ như thế, chắc chắn người thua cuộc là hẳn rồi.
Thế nên mới sai nàng đi quyến rũ Bạch Nhất Hạ.
Sau khi chiếm được tình cảm rồi trong lễ hội hoa đăng 'đá Bạch Nhất Hạ sang một bên, chạy vào lòng hản.
Sự trả thù như thế còn tàn độc hơn là một kiếm đâm chết Bạch Nhất Hạ tại chỗ.
Ôi! Bát hoàng tử ngài cũng thật sự cao tay quá đấy.
Nhưng nàng càng tò mò, liệu là một nữ nhân như thế nào lại có thể làm cho hai mỹ nam tuấn tú, có chức có quyền yêu nàng ta say đảm như vậy.
Còn không màn đến thân phận mà tranh giành nhau.
Nhất định nữ nhân kia là một siêu cấp đại mỹ nhân rồi.
Càng nghĩ tính tò mò của Lãnh Nguyệt lại càng dâng lên.
Nàng lại hỏi luôn ra nghi vấn của mình.
"Bạch thượng quan, ngài có thế cho ta biết vị cô nương đó là ai không? Giờ nàng ta đang ở đâu?"
Lãnh Nguyệt ánh mắt mong chờ nhìn Bạch Nhất Hạ.
"Nàng ấy chết rồi"
Bạch Nhất Hạ vô thức trả lời.
Lãnh Nguyệt trợn tròn mắt, nàng kinh ngạc đến há hốc mồm.
Bởi vì nàng ta chết rồi nên Nam Cung Cẩn mới hận Bạch Nhất Hạ như vậy đúng chứ.
Hay có khi nào người giết nàng ta là Bạch Nhất Hạ luôn không? Trong lễ hội hoa đăng, khi Nam Cung Cẩn và nàng ta đang tay trong tay đi du ngoạn, thì ở đâu Bạch Nhất Hạ xuất hiện một kiếm đâm chết vị cô nương kia.
Nàng ta chết trước mặt Nam Cung Cẩn, làm vấy lên nỗi thù hận trong lòng hắn.
Ôi mẹ ơi! Như vậy đau lòng biết bao nhiêu.
Nhìn người mình yêu chết trước mặt mình còn gì đau khổ hơn nữa.
"Bạch thượng quan, ngài cũng thật tàn nhẫn, sao ngài có thể nỡ xuống tay giết chết một cô nương tốt như vậy.
Không chiếm được tình cảm của người ta rồi giết người ta sao? Người cũng quá độc ác rôi"
Lãnh Nguyệt giọng trách cứ.
"Ngươi câm miệng cho ta.
Ngươi đang suy nghĩ gì thế? Ai nói ta giết người? Ai nói với ngươi ta giết nàng ta?"
Bạch Nhất Hạ tức giận quát.
Lãnh Nguyệt hoảng sợ, lần này nàng đoán sai rồi sao? Ai biết được chứ? Kiếp trước nàng xem trên phim truyền hình đều có những kịch bản thể mà.
Nàng suy nghĩ cũng hợp lý mà nhỉ.
Vậy thì hai người tranh nữ nhân kiểu gì? Là ai cướp của ai? Rồi nàng ta đâu? Rõ ràng bên cạnh Nam Cung Cẩn cũng chẳng có bóng mỹ nhân nào, mà bên cạnh Bạch Nhất Hạ càng không? "Nàng ta không chất?"
Lãnh Nguyệt do dự hỏi.
"Chết rồi.Ta cũng sẽ nhanh chóng đưa ngươi xuống bầu bạn với nàng ta."
Bạch Nhất Hạ nghiến răng nghiến lợi.
Tại sao hắn lại nghĩ nàng ta thông minh được nhỉ? Một nữ nhân ngu ngốc rõ ràng thế mà.
Chẳng biết trong đầu nàng ta đã nghĩ đến đâu rồi.
Hắn rất muốn kết thúc mạng sống của nàng ta ngay lúc này.
Nhưng niệm tình món nợ với Bát hoàng tử nên hắn có thể tha mạng cho nàng.
Bạch Nhất Hạ lạnh lùng.
Quả nhiên một nữ nhân xuất thân trốn thanh lâu đều lẳng lơ, không biết liêm sỉ như vậy.
Hắn đã sai người đi điều tra về nàng ta, khi nghe thuộc hạ báo cáo hắn cũng chẳng cảm thấy ngạc nhiên.
Mở miệng nói những lời thô tục như vậy thì không thế nào là con nhà quyền quý, tiểu thư chốn khuê phòng được.
Nhưng hẳn rất tò mò, tại sao là kỹ nữ lại muốn vào cung làm thái giám? Nếu muốn trèo cao tại sao không làm cung nữ, rồi quyến rũ hoàng đế để leo lên chẳng hạn.
Đột nhiên mắt Bạch Nhất Hạ hiện lên một tia sáng.
Nàng ta làm thái giám thân cận bên cạnh Bát hoàng tử, vậy chắc chắn giữa hai người có tình ý.
Với thân phận thấp hèn của nàng ta, dĩ nhiên sẽ không thể nào làm hoàng tử phi, trắc phi cũng không thể.
Có khi ngay cả tiện thiếp Dung Phi cũng sẽ không đồng ý.
Nếu để bà ta biết, hài tử yêu quý duy nhất của bà ta đem lòng yêu thương một kỹ nữ thanh lâu.
Vậy thì nàng ta sẽ chết trước khi được nên duyên với Bát hoàng tử.
Nhưng còn một điều hắn không hiểu, tại sao nàng lại đến bên cạnh hắn.
Muốn tiếp cận hắn.
Chẳng lẽ là Bát hoàng tử sai nàng làm như vậy? Bát hoàng tử muốn làm gì? Trả thù hẳn sao? Vì trả thù hắn mà ngài ấy có thế hy sinh nữ nhân ngài ấy yêu luôn sao? Chẳng phải trước kia dù có chết, có từ bỏ mọi thứ ngại ấy cũng không muốn người nào khác chạm đến nữ nhân của ngài ấy mà.
"Mạng của ta, chàng muốn lấy lúc nào cũng được.
Được chết trong tay chàng ta cảm thấy không tiếc nuối.
Tuy nhiên trước khi ta chết, chàng có thể 'ngủ' với ta không?"
Lãnh Nguyệt dùng mọi thủ đoạn câu dẫn Bạch Nhất Hạ.
Nàng ngoài miệng thì nói như vậy nhưng thật ra trong lòng lại biết chắc chắn người như Bạch Nhất Hạ sẽ không dễ dàng bị nàng thu phục.
Mỹ nam mặt lạnh này nàng phải đắp cho mình một lớp mặt nạ thật dày, kèm theo một trái tim không sợ chết mới có cơ hội mà thu phục được hản.
"Nói đi, ngươi tiếp cận ta có phải là ý của Bát hoàng tử không? Ngươi thật sự muốn hy sinh bản thân để giúp Bát hoàng tử trả thù? Ngươi không có tình cảm với Bát hoàng tử sao?"
Bạch Nhất Hạ đi thẳng vào vấn đề, với những nữ nhân thông minh, tinh ranh hẳn cũng không muốn nói vòng vo.
Lãnh Nguyệt kinh ngạc, nàng phát hiện ra được bí mật động trời gì đây.
Thì ra giữa Nam Cung Cẩn và Bạch Nhất Hạ có thù oán với nhau sao? Nhưng thù gì mà phải sai nàng đi quyến rũ thu phục trái tim của Bạch Nhất Hạ, à không phải chỉ là hẹn được hắn đến hội hoa đăng với nàng thôi.
Vậy có khi nào đến hội hoa đăng, Nam Cung Cẩn cho người giết chết Bạch Nhất Hạ không nhỉ? Trong hoàng cung này hắn không tiện ra tay, mà nếu có ra tay thì khả năng thành công là cực kỳ thấp.
Vậy cho nên mới hẹn ra khỏi cung.
Nếu như vậy, Nam Cung Cẩn cũng ngốc thế.
Sao không bịa đại một cái tội danh rồi đẩy lên đầu Bạch Nhất Hạ, để hoàng đế chém đầu hắn là xong.
Hoàng đế sủng ái hắn thế chẳng lẽ còn không chiều theo ý hản sao.
Việc gì phải bài mưu tính kế, sai người ám hại làm gì cho mệt người.
Huống chị, có khi với võ công của Bạch Nhất Hạ khó mà có ai lấy được mạng hẳn.
Ngoại trừ người đó là nàng.Lần trước chẳng phải nàng cũng đã hạ gục hẳn đấy sao.
Chỉ cần sau khi hắn ngất đi, nàng cầm kiếm một nhát đâm vào tim là xong cả thôi.
Nhưng vì sao Bạch Nhất Hạ lại hỏi nàng có tình cảm với Nam Cung Cẩn không là thế nào? Việc giúp Nam Cung Cẩn trả thù và việc tình cảm có liên quan tới nhau sao? Không thể vì tiền sao? "Bạch thượng quan, chẳng lẽ giữa ngài và Bát hoàng tử có ân oán tình thù? Hai người tranh nhau một cô nương? Hay ngài cướp người yêu của Bát hoàng tử?"
Lãnh Nguyệt đột nhiên suy nghĩ đến lý do này nên mạnh dạng hỏi luôn ra.
Bạch Nhất Hạ cứng đờ người, hắn chết lặng với câu hỏi của nàng.
Bởi vì hắn không nghĩ nàng lại suy đoán đến chuyện này.
Càng không nghĩ nàng lại thông minh như vậy, chỉ với những thông tin ít như thế mà nàng lại suy đoán đúng.
Đã nhiều năm rồi chưa ai dám nhắc lại chuyện này, nên hẳn dường như cũng sắp không nhớ nữa.
Lãnh Nguyệt chớp mắt nhìn biểu cảm gương mặt của Bạch Nhất Hạ.
Ngay lập tức nàng sửng sốt, bởi vì với biểu cảm kia.
Chắc hẳn suy đoán của nàng chính xác rồi.
Trời đất ơi, không ngờ nàng lại tài giỏi như thế.
Chuyện kinh thiên động địa như vậy cũng để nàng đoán đúng.
Hai người nam nhân tranh nhau một nữ nhân sao? Bát hoàng tử hận Bạch Nhất Hạ như thế, chắc chắn người thua cuộc là hẳn rồi.
Thế nên mới sai nàng đi quyến rũ Bạch Nhất Hạ.
Sau khi chiếm được tình cảm rồi trong lễ hội hoa đăng 'đá Bạch Nhất Hạ sang một bên, chạy vào lòng hản.
Sự trả thù như thế còn tàn độc hơn là một kiếm đâm chết Bạch Nhất Hạ tại chỗ.
Ôi! Bát hoàng tử ngài cũng thật sự cao tay quá đấy.
Nhưng nàng càng tò mò, liệu là một nữ nhân như thế nào lại có thể làm cho hai mỹ nam tuấn tú, có chức có quyền yêu nàng ta say đảm như vậy.
Còn không màn đến thân phận mà tranh giành nhau.
Nhất định nữ nhân kia là một siêu cấp đại mỹ nhân rồi.
Càng nghĩ tính tò mò của Lãnh Nguyệt lại càng dâng lên.
Nàng lại hỏi luôn ra nghi vấn của mình.
"Bạch thượng quan, ngài có thế cho ta biết vị cô nương đó là ai không? Giờ nàng ta đang ở đâu?"
Lãnh Nguyệt ánh mắt mong chờ nhìn Bạch Nhất Hạ.
"Nàng ấy chết rồi"
Bạch Nhất Hạ vô thức trả lời.
Lãnh Nguyệt trợn tròn mắt, nàng kinh ngạc đến há hốc mồm.
Bởi vì nàng ta chết rồi nên Nam Cung Cẩn mới hận Bạch Nhất Hạ như vậy đúng chứ.
Hay có khi nào người giết nàng ta là Bạch Nhất Hạ luôn không? Trong lễ hội hoa đăng, khi Nam Cung Cẩn và nàng ta đang tay trong tay đi du ngoạn, thì ở đâu Bạch Nhất Hạ xuất hiện một kiếm đâm chết vị cô nương kia.
Nàng ta chết trước mặt Nam Cung Cẩn, làm vấy lên nỗi thù hận trong lòng hắn.
Ôi mẹ ơi! Như vậy đau lòng biết bao nhiêu.
Nhìn người mình yêu chết trước mặt mình còn gì đau khổ hơn nữa.
"Bạch thượng quan, ngài cũng thật tàn nhẫn, sao ngài có thể nỡ xuống tay giết chết một cô nương tốt như vậy.
Không chiếm được tình cảm của người ta rồi giết người ta sao? Người cũng quá độc ác rôi"
Lãnh Nguyệt giọng trách cứ.
"Ngươi câm miệng cho ta.
Ngươi đang suy nghĩ gì thế? Ai nói ta giết người? Ai nói với ngươi ta giết nàng ta?"
Bạch Nhất Hạ tức giận quát.
Lãnh Nguyệt hoảng sợ, lần này nàng đoán sai rồi sao? Ai biết được chứ? Kiếp trước nàng xem trên phim truyền hình đều có những kịch bản thể mà.
Nàng suy nghĩ cũng hợp lý mà nhỉ.
Vậy thì hai người tranh nữ nhân kiểu gì? Là ai cướp của ai? Rồi nàng ta đâu? Rõ ràng bên cạnh Nam Cung Cẩn cũng chẳng có bóng mỹ nhân nào, mà bên cạnh Bạch Nhất Hạ càng không? "Nàng ta không chất?"
Lãnh Nguyệt do dự hỏi.
"Chết rồi.Ta cũng sẽ nhanh chóng đưa ngươi xuống bầu bạn với nàng ta."
Bạch Nhất Hạ nghiến răng nghiến lợi.
Tại sao hắn lại nghĩ nàng ta thông minh được nhỉ? Một nữ nhân ngu ngốc rõ ràng thế mà.
Chẳng biết trong đầu nàng ta đã nghĩ đến đâu rồi.
Hắn rất muốn kết thúc mạng sống của nàng ta ngay lúc này.
Nhưng niệm tình món nợ với Bát hoàng tử nên hắn có thể tha mạng cho nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.