Chương 15: Chuẩn Bị
Hukhomg
12/05/2023
Mười hai ấn chú
Quay trở lại căn nhà ông cụ, Hoàng đi vòng ra phía sau nhà để quay lại phòng ngủ, trở vào nhà đóng cửa cẩn thận, quay sang thấy cửa buồng cụ Nhâm bị mở ra, hắn đánh bạo gõ vào vách tường phòng.
- Cụ ơi… cụ. . . cụ Nhâm ơi.!!
Gọi bốn năm tiếng không thấy cụ trả lời Hoàng liền bước vào, dưới ánh trăng lọt qua khe cửa sổ thủng lỗ chỗ đập vào mắt là hình ảnh đồ đạc bị bám bụi và mạng nhện cộng với không khí có phần ngột ngạt, lúc này trong đầu trở nên căng thẳng. Câu niệm chú khai mở Âm Dương nhãn vang lên:
“Tả nhãn, hữu nhãn đồng khai nhãn,
nhất niệm song khai Âm Dương nhãn” Khai.
Hình ảnh trong mắt hiện ra, quay sang phía giường của cụ Nhâm, Hoàng chấn kinh khi thấy xung quanh người bà cụ là âm sát khí bủa vây nồng đậm, ngoài ra không thấy cụ Nhâm đâu, nhanh tay rút ra trong tay nải một đạo Trấn Âm Sát phù miệng niệm khẩu quyết mà phóng tới:
“ Dương hỏa khu âm khí
Quang đạo phá sát thi
Dương hỏa khu Âm khí
Phá thi địa sát phù” Phá.
Lá bùa từ hai tay của Hoàng bắn ra bay vụt đến chỗ bà cụ, một ngọn lửa bừng sáng lên thoáng chốc rồi tắt ngấm. lúc này trong phòng bắt đầu mới cảm thấy thông thoáng hơn 1 chút. Bước tới phía giường của bà cụ lật bà cụ lại, ngay lập tức hình ảnh mà bản thân thấy vội khiến Hoàng nhăn mặt lấy 2 lá Phong Khí phù nhét vào mũi. Bà cụ lúc này, không nói đúng hơn là cái xác bà cụ hiện ra, toàn bộ huyết dịch bị hút sạch, 2 con mắt cùng các cơ quan bên trong biến mất hoàn toàn, không còn âm sát khí, cái xác bắt đầu bốc lên mùi xú uế, thối rữa, tình trạng cái xác rất tệ. Hoàng miệng lầm bầm chửi.
- Mẹ nó, không nghĩ là nó giết người trước khi mình đến đây, mình không tới bản này kịp thì chắc bản này thành bản ma chỉ còn là vấn đề về thời gian thôi.
Còn đang trong dòng suy nghĩ, Hoàng bị giật mình bởi tiếng then cửa bên ngoài, nhanh chóng lao vụt trở lại phòng, đóng lại cửa buồng gian ông cụ Nhâm, Hoàng hạ tâm tình xuống đưa cái tay mở then cửa, xuất hiện trước mặt Hoàng là ông cụ Nhâm.
- Sao cài cửa vào làm gì? Cậu định để già ở ngoài à?
Hoàng gượng cười đưa tay gãi đầu vờ nói.
- Dạ không cụ ạ, cháu thấy cửa nhà mở nên còn tưởng cụ đi vệ sinh xong quên không đóng cửa, cháu ở ngoài vào thấy cửa mở nên đóng vào thôi chứ không nghĩ là cụ ở ngoài vào.
Ánh mắt cụ Nhâm toát lên vẻ gì đó khó nói, sau đó khoát tay.
- Thôi được rồi, đi ngủ đi, trời cũng sắp sáng rồi.
Hoàng quay trở lại gian phòng, nở 1 nụ cười lạnh. Sáng hôm sau dân bản được nghe tin về ông cụ Xiêm sống ở cuối bản chết, chỗ nhà ông cụ người bu đen bu đỏ lại để hóng hớt, rồi những lời thêu dệt từ người này sang tai người kia, tam sao thất bản thành luôn đủ kiểu, nào là rắn cắn chết, rồi bị con Nươi (một loại thú hại người trong sự tích người Tây Bắc) hút máu, rồi có cả người nói là bị giết rồi rút hết máu… Riêng Hoàng thì chẳng lạ gì cái sự này, hắn còn là người có liên quan đến vụ việc nhưng lại lơ đi xem như ko để ý, rạng sáng đi ra bên ngoài cũng chỉ hỏi cho qua chuyện, sau đi xuống phiên họp chợ giữa tháng mua những đồ đạc cần thiết để tối nay bố trí vây bắt con tà vật này.
Có đi mấy phiên chợ trên đây mới cảm nhận được hết vẻ đẹp của nơi đây, cái hùng vĩ của núi rừng khiến con người ta cảm thấy mình thật nhỏ bé. Tiếng gọi í ới của mấy cô thiếu nữ đang gọi với tới một người mà người đó chính là Hoàng. Vẻ ngoài khá ưa mắt nên xuống dưới phiên chợ bị các em quây lại trêu chọc khiến mặt Hoàng đỏ lên từng chập, sau một hồi mua bán một số thứ cuối cùng cũng đã mua đủ những thứ mình cần cho tối nay. Vận Thất Tinh bộ, Hoàng di chuyển đến một khu đất trống cách không xa bản. Bỏ tay nải xuống, lôi ra một số thứ, Hoàng bắt đầu bố trí pháp trận, lấy bảy chiếc răng nanh thú rừng ngâm vào máu chó mực sau đó Hoàng quấn dây chỉ đỏ được nhúng qua máu gà, bố trí theo phương vị thất tinh, tiếp sau lấy bảy đốt dâu cũng buộc chỉ đỏ vây quanh vị trí bảy chiếc răng nanh tạo thành hình bát quái. Cuối cùng đem chôn bảy chiếc răng đó xuống đất theo phương vị trên, cắm 8 đoạn dâu đó xuống đất, việc chuẩn bị coi như đã xong. Hoàng đắc ý nở nụ cười.
- Bây giờ quan trọng chỉ đợi nhân vật chính đến thôi.
Về trận pháp mà Hoàng đã bố trí, trận đó có nằm trong cuốn Kinh Dịch phần Pháp trận – Độn thuật mà Hoàng học. trận này có nguyên liệu khá dễ chuẩn bị, nếu không thể mua nguyên liệu cũng chỉ cần bùa đặc trưng để khai trận cũng được nhưng vì tính cấp bách của sự việc cũng như những sự việc tại đây cuốn hắn vào mà bản thân Hoàng không muốn mất thời gian để vẽ bùa, độ mạnh yếu của pháp trận này phụ thuộc nhiều vào pháp lực và cấp bậc của người thi triển, cấp bậc càng cao lực sát thương của trận lên tà vật càng lớn, điểm hạn chế của trận này đó là tiêu hao pháp lực tương đối lớn, tỉ lên tăng dần theo cấp bậc người thi triển. Trong điển tịch có viết: cảnh giới người học đạo được chia ra là 6 bậc, gồm: Phương Sĩ, Chân Nhân, Tôn Sư, Hạ Linh, Trung Linh, Thượng Linh, trong các cảnh giới chính sẽ được chia nhỏ ra làm 3 giai gồm: Hạ, Trung, Thượng. Ví dụ như cảnh giới Phương Sĩ sẽ chia nhỏ ra làm 3 giai là: Hạ giai Phương Sĩ, Trung giai Phương Sĩ và Thượng giai Phương Sĩ. Người có cảnh giới dưới Phương Sĩ sẽ gọi chung là các Bán tu. Từng cấp bậc sẽ có khả năng thi triển được những ấn pháp nhất định, nếu gượng ép bản thân thi triển quá mức có thể dẫn tới bạo thể mà chết. Còn như việc đồng quy vu tận với kẻ địch thì tùy từng loại đạo pháp mà có cách kết ấn và sử dụng riêng. Ví dụ như “Bạo Dương Ấn” được thi triển bởi người học chính đạo, người thi triển sẽ kết ấn pháp đánh vào thái dương kích hoạt toàn bộ dương khí tiềm tàng trong thân thể cộng với cấp bậc cảnh giới của bản thân để bạo khí kết liễu kẻ thù. Đương nhiên việc bạo khí nói riêng và đồng quy vu tận nói chung đều có khả năng không thể kết liễu địch nếu khoảng cách giữa 2 cảnh giới là quá lớn, cảnh giới càng lớn thì càng khó bị thụ thương và ngược lại, ví dụ có thể lấy như việc Phương Sĩ bạo nổ để kết liễu Thượng Linh là không thể, tính thiệt hại gây ra trên cảnh giới Thượng Linh không cao thậm chí là không có. Đương nhiên cũng có ngoại lệ, ngoại lệ đó quyết định từ đặc thù của thân thể, điển hình là Thuần Dương Chi Thể của Hoàng cũng là một dạng thể chất… còn rất nhiều loại thể trạng đặc biệt mà sau này sẽ có cơ hội được diện kiến.
Quay trở lại căn nhà ông cụ, Hoàng đi vòng ra phía sau nhà để quay lại phòng ngủ, trở vào nhà đóng cửa cẩn thận, quay sang thấy cửa buồng cụ Nhâm bị mở ra, hắn đánh bạo gõ vào vách tường phòng.
- Cụ ơi… cụ. . . cụ Nhâm ơi.!!
Gọi bốn năm tiếng không thấy cụ trả lời Hoàng liền bước vào, dưới ánh trăng lọt qua khe cửa sổ thủng lỗ chỗ đập vào mắt là hình ảnh đồ đạc bị bám bụi và mạng nhện cộng với không khí có phần ngột ngạt, lúc này trong đầu trở nên căng thẳng. Câu niệm chú khai mở Âm Dương nhãn vang lên:
“Tả nhãn, hữu nhãn đồng khai nhãn,
nhất niệm song khai Âm Dương nhãn” Khai.
Hình ảnh trong mắt hiện ra, quay sang phía giường của cụ Nhâm, Hoàng chấn kinh khi thấy xung quanh người bà cụ là âm sát khí bủa vây nồng đậm, ngoài ra không thấy cụ Nhâm đâu, nhanh tay rút ra trong tay nải một đạo Trấn Âm Sát phù miệng niệm khẩu quyết mà phóng tới:
“ Dương hỏa khu âm khí
Quang đạo phá sát thi
Dương hỏa khu Âm khí
Phá thi địa sát phù” Phá.
Lá bùa từ hai tay của Hoàng bắn ra bay vụt đến chỗ bà cụ, một ngọn lửa bừng sáng lên thoáng chốc rồi tắt ngấm. lúc này trong phòng bắt đầu mới cảm thấy thông thoáng hơn 1 chút. Bước tới phía giường của bà cụ lật bà cụ lại, ngay lập tức hình ảnh mà bản thân thấy vội khiến Hoàng nhăn mặt lấy 2 lá Phong Khí phù nhét vào mũi. Bà cụ lúc này, không nói đúng hơn là cái xác bà cụ hiện ra, toàn bộ huyết dịch bị hút sạch, 2 con mắt cùng các cơ quan bên trong biến mất hoàn toàn, không còn âm sát khí, cái xác bắt đầu bốc lên mùi xú uế, thối rữa, tình trạng cái xác rất tệ. Hoàng miệng lầm bầm chửi.
- Mẹ nó, không nghĩ là nó giết người trước khi mình đến đây, mình không tới bản này kịp thì chắc bản này thành bản ma chỉ còn là vấn đề về thời gian thôi.
Còn đang trong dòng suy nghĩ, Hoàng bị giật mình bởi tiếng then cửa bên ngoài, nhanh chóng lao vụt trở lại phòng, đóng lại cửa buồng gian ông cụ Nhâm, Hoàng hạ tâm tình xuống đưa cái tay mở then cửa, xuất hiện trước mặt Hoàng là ông cụ Nhâm.
- Sao cài cửa vào làm gì? Cậu định để già ở ngoài à?
Hoàng gượng cười đưa tay gãi đầu vờ nói.
- Dạ không cụ ạ, cháu thấy cửa nhà mở nên còn tưởng cụ đi vệ sinh xong quên không đóng cửa, cháu ở ngoài vào thấy cửa mở nên đóng vào thôi chứ không nghĩ là cụ ở ngoài vào.
Ánh mắt cụ Nhâm toát lên vẻ gì đó khó nói, sau đó khoát tay.
- Thôi được rồi, đi ngủ đi, trời cũng sắp sáng rồi.
Hoàng quay trở lại gian phòng, nở 1 nụ cười lạnh. Sáng hôm sau dân bản được nghe tin về ông cụ Xiêm sống ở cuối bản chết, chỗ nhà ông cụ người bu đen bu đỏ lại để hóng hớt, rồi những lời thêu dệt từ người này sang tai người kia, tam sao thất bản thành luôn đủ kiểu, nào là rắn cắn chết, rồi bị con Nươi (một loại thú hại người trong sự tích người Tây Bắc) hút máu, rồi có cả người nói là bị giết rồi rút hết máu… Riêng Hoàng thì chẳng lạ gì cái sự này, hắn còn là người có liên quan đến vụ việc nhưng lại lơ đi xem như ko để ý, rạng sáng đi ra bên ngoài cũng chỉ hỏi cho qua chuyện, sau đi xuống phiên họp chợ giữa tháng mua những đồ đạc cần thiết để tối nay bố trí vây bắt con tà vật này.
Có đi mấy phiên chợ trên đây mới cảm nhận được hết vẻ đẹp của nơi đây, cái hùng vĩ của núi rừng khiến con người ta cảm thấy mình thật nhỏ bé. Tiếng gọi í ới của mấy cô thiếu nữ đang gọi với tới một người mà người đó chính là Hoàng. Vẻ ngoài khá ưa mắt nên xuống dưới phiên chợ bị các em quây lại trêu chọc khiến mặt Hoàng đỏ lên từng chập, sau một hồi mua bán một số thứ cuối cùng cũng đã mua đủ những thứ mình cần cho tối nay. Vận Thất Tinh bộ, Hoàng di chuyển đến một khu đất trống cách không xa bản. Bỏ tay nải xuống, lôi ra một số thứ, Hoàng bắt đầu bố trí pháp trận, lấy bảy chiếc răng nanh thú rừng ngâm vào máu chó mực sau đó Hoàng quấn dây chỉ đỏ được nhúng qua máu gà, bố trí theo phương vị thất tinh, tiếp sau lấy bảy đốt dâu cũng buộc chỉ đỏ vây quanh vị trí bảy chiếc răng nanh tạo thành hình bát quái. Cuối cùng đem chôn bảy chiếc răng đó xuống đất theo phương vị trên, cắm 8 đoạn dâu đó xuống đất, việc chuẩn bị coi như đã xong. Hoàng đắc ý nở nụ cười.
- Bây giờ quan trọng chỉ đợi nhân vật chính đến thôi.
Về trận pháp mà Hoàng đã bố trí, trận đó có nằm trong cuốn Kinh Dịch phần Pháp trận – Độn thuật mà Hoàng học. trận này có nguyên liệu khá dễ chuẩn bị, nếu không thể mua nguyên liệu cũng chỉ cần bùa đặc trưng để khai trận cũng được nhưng vì tính cấp bách của sự việc cũng như những sự việc tại đây cuốn hắn vào mà bản thân Hoàng không muốn mất thời gian để vẽ bùa, độ mạnh yếu của pháp trận này phụ thuộc nhiều vào pháp lực và cấp bậc của người thi triển, cấp bậc càng cao lực sát thương của trận lên tà vật càng lớn, điểm hạn chế của trận này đó là tiêu hao pháp lực tương đối lớn, tỉ lên tăng dần theo cấp bậc người thi triển. Trong điển tịch có viết: cảnh giới người học đạo được chia ra là 6 bậc, gồm: Phương Sĩ, Chân Nhân, Tôn Sư, Hạ Linh, Trung Linh, Thượng Linh, trong các cảnh giới chính sẽ được chia nhỏ ra làm 3 giai gồm: Hạ, Trung, Thượng. Ví dụ như cảnh giới Phương Sĩ sẽ chia nhỏ ra làm 3 giai là: Hạ giai Phương Sĩ, Trung giai Phương Sĩ và Thượng giai Phương Sĩ. Người có cảnh giới dưới Phương Sĩ sẽ gọi chung là các Bán tu. Từng cấp bậc sẽ có khả năng thi triển được những ấn pháp nhất định, nếu gượng ép bản thân thi triển quá mức có thể dẫn tới bạo thể mà chết. Còn như việc đồng quy vu tận với kẻ địch thì tùy từng loại đạo pháp mà có cách kết ấn và sử dụng riêng. Ví dụ như “Bạo Dương Ấn” được thi triển bởi người học chính đạo, người thi triển sẽ kết ấn pháp đánh vào thái dương kích hoạt toàn bộ dương khí tiềm tàng trong thân thể cộng với cấp bậc cảnh giới của bản thân để bạo khí kết liễu kẻ thù. Đương nhiên việc bạo khí nói riêng và đồng quy vu tận nói chung đều có khả năng không thể kết liễu địch nếu khoảng cách giữa 2 cảnh giới là quá lớn, cảnh giới càng lớn thì càng khó bị thụ thương và ngược lại, ví dụ có thể lấy như việc Phương Sĩ bạo nổ để kết liễu Thượng Linh là không thể, tính thiệt hại gây ra trên cảnh giới Thượng Linh không cao thậm chí là không có. Đương nhiên cũng có ngoại lệ, ngoại lệ đó quyết định từ đặc thù của thân thể, điển hình là Thuần Dương Chi Thể của Hoàng cũng là một dạng thể chất… còn rất nhiều loại thể trạng đặc biệt mà sau này sẽ có cơ hội được diện kiến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.