Mười Năm

Quyển 1 - Chương 2: Học quân sự

Tân Tiểu Thuyết

17/01/2017

Tiếu Tề Tề đợi Hạ Tuyên mua thuốc trở về, dùng xong mới tiêu sái trả lại vật làm tin cho anh, từ từ trở về ký túc xá. Vừa mở cửa đã bị một làn gió thơm đẩy lùi quay lại mấy bước, Tiếu Tề Tề kêu to: “Cá hoa vàng, bạn của bà thối nhỉ?”

Cá hoa vàng, tên thật là Hoàng Ngọc, chính tông vùng đông bắc, người cao 1m7, nghe nói 80kg, nhưng bỏ qua số lẻ, dùng lời nói của Tiếu Tề Tề thì số lẻ này phải là con số chín.

Cá hoa vàng cười kéo Tiếu Tề Tề vào phòng, gõ lên đầu cô, Tiếu Tề Tề quay đầu đi, lách mình tránh ra, “Gõ đầu choáng váng, bạn phụ trách nhé!” Vừa liếc mắt đã thấy một người đẹp đang ngồi ở phía dưới giường số ba vốn trống không mấy ngày hôm nay cười khanh khách nhìn các cô, Tiếu Tề Tề chỉ cảm thấy hô hấp như ngừng lại, nước bọt, ôi, đáng giận! Tiếu Tề Tề nuốt nước bọt, hiểu được làn gió thơm từ nơi nào phát ra, hiệu ứng của người đẹp!

Đại mỹ nhân đứng lên, khoe ra dáng người hoàn mỹ “Tôi là Hứa Thuần, bạn chắc là Tề Tề đi?” Tiếng nói êm tai như chim sơn ca đang hót.

Tiếu Tề Tề thở dài, đại học quả nhiên ngọa hổ tàng long, cái miệng thối của Giang Nhất Lam cuối cùng phát huy tác dụng . Vừa rồi gặp được một anh chàng đẹp trai ngu ngốc, hiện tại lại thêm một người đẹp khuynh quốc thơm ngát, Tiếu Tề Tề tươi cười, vươn tay, “Xin chào, xin chào! Hân hạnh, hân hạnh!” Người đẹp hơi hơi nhíu mi, Cá hoa vàng gạt ra cánh tay bẩn thỉu của Tiếu Tề Tề “Quay lại chính đạo đi!”

Con gái mười bảy, mười tám tuổi ở cùng với nhau, rất nhanh liền thân thiết. Tiếu Tề Tề chậm rãi thích ứng mùi, cũng không thấy gay mũi, chỉ cảm thấy có chút huân huân ngấy ngấy cũng thực không phiền. Trong phòng, Lâm Văn- người đáng yêu nhất cũng thẳng thắn nhất nhịn không được hỏi “Hứa Thuần, bà sử dụng nước hoa gì mà thơm quá!”

Hứa Thuần ngượng ngùng cười, khuôn mặt trắng nõn hiện lên một tầng ửng hồng “Tôi đâu có dùng nước hoa, có thể là mùi hương trên người tôi.”

Tiếu Tề Tề kinh ngạc thiếu chút nữa nghẹn cơm, Hương phi phiên bản hiện đại? Lâm Văn hưng phấn đập đập Tiếu Tề Tề, “Tề Tề, trời ạ, Hương phi!” Lại nắm tay Hứa Thuần, “Cửa phía đông trường học có cái hồ, bên cạnh có vườn hoa rất đẹp, ngày mai chúng ta đi thí nghiệm xem có hấp dẫn con bướm nào hay không!”

Một câu đùa khiến Tiếu Tề Tề cuối cùng không nhịn được đã hoàn toàn nghẹn họng, vội vàng hộc tiến chạy vào toilet ho khan dữ dội.

Ngày hôm sau, Hứa Thuần không theo ý nguyện của Lâm Văn đi hấp dẫn bướm ở ven hồ nhưng lại hấp dẫn một đám tạm thời gọi là động vật dư thừa nội tiết tố. Tập quân sự, chia tổ đội. Đại mỹ nữ Hứa Thuần vừa xuất hiện, một loạt ánh mắt phần phật nhìn đến, Tiếu Tề Tề và Lâm Văn đứng ở phía đối diện làm cái mặt quỷ, thực nhu thuận đứng ra xa, để cho đại mỹ nữ một mình tự triển khai mị lực và phát tán mùi. Cá hoa vàng lại giống như tài phú, gặp ai cùng giới thiệu “Bạn cùng phòng tôi, Hứa Thuần!” Nghe giọng nói giống như một người mẹ đang khoe đứa con gái xinh đẹp của mình.

Lâm Văn kéo tay Tiếu Tề Tề, nói nhỏ, “Có thấy huấn luyện viên không? Tổ đội của Hứa Thuần, nghe gọi là Hà Báo, trời ơi, đáng thương tiểu bạch thỏ Hứa Thuần nhất định phải bị báo ăn mất.” Tiếu Tề Tề bẹo mặt Lâm Văn, cô nàng đang ở thời kỳ dậy thì, chưa bỏ đi được khuôn mặt trẻ con nên tròn tròn, mềm mại “Mặc kệ hắn là báo gì, tớ chỉ thấy một màu bao!” Lâm Văn cười rộ lên, mắt híp cả lại, giống hệt bạn trung học của Tiếu Tề Tề là Giang Nhất Lam cho nên bình thường Tiếu Tề Tề vẫn thấy thân thiết với Lâm Văn hơn cả, quan tâm giống như quan tâm một đứa em gái “Tiếu Tề Tề, miệng bà thật ác độc!”

Tiếu Tề Tề lấy tay phe phẩy quạt “Trời ạ, nóng quá.” Tâm trạng Lâm Văn tự nhiên trầm xuống, “Tiếu Tề Tề, bạn đừng như vậy, nếu không tớ khóc mất, tớ nhớ mẹ quá, ở nhà thật thích, trời nóng thì quạt cho tớ, trời nắng lại che ô. Ô ô!”



Tiếu Tề Tề cũng có chút ảm đạm, lần đầu tiên rời nhà lâu như vậy, cuộc sống độc lập không thể tránh được nỗi nhớ nhà, còn đang vắt óc để khuyên Lâm Văn một câu bỗng nhiên ngửi thấy một làn gió thơm nhức mũi, Hứa Thuần chạy tới, kích động nắm lấy tay Tiếu Tề Tề “Tề Tề, trai đẹp!” Tiếu Tề Tề kinh ngạc nhìn ánh mắt Hứa Thuần, từ hôm qua đến giờ chưa từng chói lọi như lúc này, xem ra là cô gái nhỏ động tình đây, nhìn theo ánh mắt của Hứa Thuần, hóa ra là anh chàng ngu ngốc ngày hôm qua! Tiếu Tề Tề lắc đầu, lại lắc đầu, nhịn không được khuyên Hứa Thuần, “Hắn ta là kẻ ngớ ngẩn, Hứa Thuần!”

Đôi mắt xinh đẹp của Hứa Thuần trợn to, một lúc lâu cười lắc đầu “Tề Tề, bà thật biết đùa, người có thể đỗ đại học làm sao lại ngớ ngẩn được?”

Tiếu Tề Tề nghiêm trang “Hứa Thuần, chắc bà không hiểu đâu? Hàng năm nước ta đều bồi dưỡng một số nhân tài đặc biệt, ngớ ngẩn thì có sao? Bọn họ chỉ là do một bộ phận thần kinh nào đó có chướng ngại, nhưng bộ phận thần kinh khác lại là thiên tài! Anh chàng đẹp trai bạn vừa thấy là khóa mới của trường mình. Không tin, bạn đi hỏi xem, là Hạ Tuyên của khoa thống kê! Hắn tuy thế nhưng vẫn là thiên tài nhé, mấy vạn con số hắn chỉ liếc mắt một cái là có thể lập ngay ra được bảng thống kê.” Ánh mắt mỹ lệ của Hứa Thuần lóe ra sự thất vọng, hoang mang “Tiếu Tề Tề, bạn nói thật hả? Thật đáng tiếc, trông như một vương tử hoàn mỹ nhé. Ai nha, nụ cười kia thật là ôn nhu, thật chân thành, đẹp quá!”

“Hứa Thuần, nhìn người không thể chỉ nhìn bề ngoài!” Tiếu Tề Tề ra vẻ khuyên bảo, vỗ lên bả vai Hứa Thuần, rất ra vẻ tỷ muội tri kỉ.

Hứa Thuần thất vọng, mím môi rời đi, Tiếu Tề Tề nhịn không được lại huýt sáo, Lâm Văn cười quái dị, “Tiếu Tề Tề, bạn lừa cô ấy hả?” Tiếu Tề Tề lấy tay khửu tay huých Lâm Văn, “Tiểu quỷ, tìm chỗ nào mát mẻ đi! Trẻ con thì biết cái gì?” Nói thế nhưng ý cười trên miệng lại không dấu được, khẽ nhếch lên, Lâm Văn cười né tránh khuỷu tay của Tiếu Tề Tề “Tiếu Tề Tề, tôi biết tỏng bà, khi nào bà nói dối đôi mắt rất sáng, giống hệt như sao mai.”

“Này, Tề Tề, bà thử nói xem, vì sao lừa Hứa Thuần, không phải để ý anh chàng đó rồi chứ?” Lâm Văn và Tiếu Tề Tề đứng ở dưới tán cây hòe, nhìn về phía sân thể dục nơi các tổ còn đang tiếp tục thực hành, trường học thật là rỗi hơi, không có việc gì, các ban không phải đã huấn luyện xong còn quấy rầy sinh viên mới gọi là thúc đẩy tình hữu nghị. Lúc này cô cùng Lâm Văn một tổ, Hứa Thuần cùng Cá hoa vàng một tổ, thật đúng là mẹ kế đi theo con gái xinh đẹp, bảo mẫu đi kèm tiểu bạch thỏ, Tiếu Tề Tề lấy tay quạt quạt “Thiết, tớ nào có lừa bạn, hắn ta quả thật là cực kỳ ngớ ngẩn!”

“Vậy bà mới đến trường, sao lại biết?” Lòng hiếu kỳ của Lâm Văn bị thúc đẩy liền giống như trẻ nhỏ, hỏi lấy hỏi để.”Chính hắn ta nói nhé!” Tiếu Tề Tề ra vẻ thực tự nhiên trả lời, Lâm Văn đánh cô, cô trốn, hai người liền ồn lên một chỗ.

“Này, bạn còn chưa nói cho tôi biết bạn tên là gì đâu?” Đột nhiên có tiếng nói cắt đứt hai người đang cười đùa, Tiếu Tề Tề ngẩng đầu, trước mắt là đôi mắt đen sâu không thấy đáy, khóe miệng nở ra nụ cười ôn nhu, trên đầu còn đang đội một cái mũ quân trang màu xanh lá, Tiếu Tề Tề sợ hãi than thở , “Oa, vừa nói tới người người tới.”

Hạ Tuyên nhìn người con gái khuôn mặt thay đổi trước mắt, vừa rồi còn đang đùa giỡn đầy đáng yêu, hiện tại vẻ mặt lại tràn đầy sự ngạc nhiên lại thêm nhíu mày, nhịn không được nhíu mi, ai, gần đây tình tình mình ngày càng kém, sao lại nhíu mày? Mẹ nói, đàn ông nhíu mày là rất không người lớn. Hạ Tuyên nhếch miệng, lộ ra một nụ cười tự cho là thích hợp “Tôi đang hỏi bạn tên là gì!”

Tiếu Tề Tề âm thầm cấu tay Lâm Văn, Lâm Văn cười ngặt nghẽo, biểu tình trên mặt anh chàng là kiểu gì kia? Tiếu Tề Tề nói thật đúng, “Quả thật là ngớ ngẩn”!

Từ đó về sau, anh chàng thiên tài đẹp trai Hạ Tuyên cùng với biệt danh “ngớ ngẩn” mà đi qua bốn năm đại học. Tất nhiên là sẽ nói đến sau.

Tiếng còi tập hợp bỗng chốc vang lên, Tiếu Tề Tề nhịn cười, kéo Lâm Văn đang muốn cười ngã lăn ra đất chạy tới giữa sân thể dục, để lại Hạ Tuyên đầy vẻ kinh ngạc, một lúc sau lại khôi phục vẻ tươi cười trên mặt, Lâm Văn nhịn không được quay đầu lại, chỉ thấy sắc mặt Hạ Tuyên thay đổi trong nháy mắt lại một lần nữa cười bò.

Lâm Văn đứng ở phía sau Tiếu Tề Tề, cứ ôm bụng cười đến run rẩy, lại run rẩy, cho đến khi huấn luyện viên nhịn không được đứng ở trước mặt cô nàng hung hăng nhìn chằm chằm, Lâm Văn ngẩng đầu lên, vừa liếc mắt liền thấy huấn luyện viên đang nhíu mi tức giận lại nói không nên lời, cuối cùng càng không nhịn được cười, ôm bụng “Ha ha…” Cười không thể ngừng được, huấn luyện viên chỉ là một thanh niên trên dưới hai mươi tuổi, lần đầu làm huấn luyện viên, làm sao chịu được cảnh này, trong phút chốc không biết nên làm gì, ngay cả Tiếu Tề Tề cũng nhịn không được, cười rộ lên. Một nhóm thanh niên cả nam lẫn nữ nhìn thấy hai cô như vậy đều nhịn không được, đồng loạt cười rộ lên. Tiếng cười thực như căn bệnh dễ lây, rất nhanh truyền khắp sân thể dục.



Kết quả cuối cùng là thủ phạm gây chuyện là Lâm Văn, tòng phạm Tiếu Tề Tề, đứng thẳng tắp ở giữa sân thể dục. Mồ hôi như con giun chảy xuống khuôn mặt, từng giọt từng giọt làm bộ quân phục ướt đẫm, giống như rắn cắn da thịt, ngứa mà không được động, tư vị thật khó chịu! Lâm Văn vừa khóc nức nở vừa than oán “Đồ ngớ ngẩn, ngu ngốc, đứa ngốc, Hạ Tuyên ngu ngốc! Tôi nhất định phải báo thù, báo thù!” Tiếu Tề Tề an ủi, “A, trời ạ, sao nóng quá, không có cả chú chim nào thế? Có gì cũng phải cho con người ta chút râm mát chứ” Lâm Văn tức giận, “Nếu có chim bay qua, có mà rơi xuống đầu bà ý!”

“Lâm Văn tiểu muội muội, nói thế là không đúng rồi. Thủ phạm chính là bà đấy!” Tiếu Tề Tề ân cần khuyên nhủ, Lâm Văn không để ý tới cô, chỉ nhìn xung quanh về phía tàng cây xung quanh sân thể dục, ra vẻ tìm kiếm “Tôi muốn nhìn xem tên ngu ngốc kia ở đâu, dùng ánh mắt giết chết hắn!”

“Tiếu Tề Tề, tôi chết khát mất thôi, mẹ kế Cá Hoa Vàng chạy đi đâu rồi, sao không cho chúng ta lấy chút nước uống!” Tiếu Tề Tề cũng mềm nhũn cả người, chỉ cảm thấy thái dương nóng bức đang nhảy thình thịch, khó chịu giống như con rắn đang muốn lột da. “Mẹ kế chuyển nghề làm bảo mẫu rồi, đi theo đuôi Hứa Thuần.”

“A a, xinh đẹp thật tốt biết bao, Tiếu Tề Tề, sao bạn không xinh lên một chút, lão tư lệnh kia sẽ không nhẫn tâm phạt chúng ta đứng ở chỗ này. Bạn thấy đấy, Hứa Thuần thật nhiều phúc, huấn luyện tới buổi trưa là được ngồi vào chỗ râm quan sát!”

“Lấy sắc dụ người khác, liệu có thể được bao lâu?” Tiếu Tề Tề nhếch miệng, “Lâm Văn, bà như con muỗi thối, câm miệng lại đi? Tôi còn muốn dành ít sức lực để hô hấp.”

“Tôi không câm miệng được! Chỉ nghĩ tới là muốn chửi người, nhất là tên đại ngu ngốc kia!”

Mắt Tiếu Tề Tề sáng lên, “Ngu ngốc đang đến!” Lâm Văn gian nan quay đầu, cảm động đến nỗi hai mắt đẫm lệ, thấy mông lung “Trong tay Ngu ngốc có nước.”

“Cảm tạ ngu ngốc!” Hai người trăm miệng một lời, nhìn nhau một cách cổ quái, Tiếu Tề Tề mở miệng, “Đừng nhìn tôi, tôi không phải mỹ nữ! Tôi cũng không dùng nước hoa!” Lâm Văn gật đầu, “Tôi tin bà!”

Hạ Tuyên nhìn hai cô gái trước mắt cơ hồ như đang sắp bốc hơi, cầm một lọ nước khoáng, “Huấn luyện viên nói tôi đưa cho các bạn chút nước uống, Trời ạ, nếu cứ thế này, làn da sẽ thành…” Hạ Tuyên từ nhỏ đã được giáo dục là tuyệt đối không mở miệng mắng chửi người khác, nói được nửa câu đã nghẹn cả họng.

Tiếu Tề Tề không để ý Hạ Tuyên còn đang lúng búng, đoạt lấy nước uống một hớp lớn, Lâm Văn nhìn một cách thèm khát, Tiếu Tề Tề chuyển cho Lâm Văn, nhếch miệng cười lộ ra hàm răng trắng lóa “Cám ơn ngu ngốc!” “Phốc” Lâm Văn vừa uống một hớp liền phun ra, Tiếu Tề Tề bị phơi nắng nên đầu óc bị hôn mê? Giám kêu thẳng trước mặt người ta?

Hạ Tuyên mở to mắt, không thể tin được nhìn Tiếu Tề Tề, Tiếu Tề Tề tựa hồ lại không ý thức được mình vừa nói gì, dùng tay áo tùy ý lau mặt “Này, đưa mũ của cậu cho tôi mượn.” Hạ Tuyên tức giận đoạt lấy nước trong tay Lâm Văn, tự mắng bản thân mình đúng là ngu ngốc, tự nhiên lại vội mang nước cho hai người này? Thật điên mà? “Này, tôi còn chưa uống đâu!” Lâm Văn dậm chân kêu, thấy Hạ Tuyên không để ý tới mình, oán hận phun ra hai chữ, “Ngu ngốc!” Bả vai Hạ Tuyên run lên, dù có kiềm chế tốt cũng sắp không chịu được, quay đầu, ánh mắt sắc lẹm trừng hai người đang nhâng nhâng như không có việc gì, từ hàm răng cố gằn mạnh ra hai chữ “Xứng đáng!”

Tiếu Tề Tề và Lâm Văn nhìn nhau, Lâm Văn mắng: “Bệnh thần kinh?” Tiếu Tề Tề gật đầu, “Có vẻ thế!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Mười Năm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook