Mười Sáu Năm Sau, Ta Không Còn Là Ta, Nhưng Ngươi Vẫn Là Ngươi
Chương 7
Thảo Dã Gian Nhân
17/10/2021
ĐĂNG LÚC 01:02:37 NGÀY 27-09-2016
Buổi khai giảng ngắn ngủi vừa kết thúc, chương trình học dày đặc lại bắt đầu, học kỳ đầu tiên của năm nhất bao gồm các môn đại cương, sau khi xem qua tất cả các giáo trình được cung cấp, thì chúng không hề liên quan mật thiết đến y học, mà toàn toán cao cấp, hóa học, vật lý, chính trị, Anh ngữ...... Chỉ khác đằng trước có thêm hai chữ "Y học".
Điểm ấy để cho ta cảm thấy rất xấu hổ, trở về nhà vào dịp nghỉ đông đầu tiên, thời điểm ghé thăm họ hàng gần xa bị hỏi dồn dập nào là tư vấn sức khỏe nào là đau lưng, đầy hơi chướng bụng, suy nhược cơ thể, ta đều trả lời không được, bảo bảo vẫn là sinh viên y cấp thấp, giống như đang học cấp bốn, bảo bảo không biết gì hết, lòng của bảo bảo rối như tơ vò.
Những tình huống khó xử này phần nào được dịu bớt sau khi học Giải phẫu, một trong những môn y học cơ sở, mặc dù không thể chẩn bệnh, nhưng cũng có thể giảng thuật sinh động như thật cho người nghe mổ xác chết sẽ như thế nào, cùng các loại chuyện ma, làm người nghe hiếu kỳ hồi hộp, lập tức quên ngay chuyện bản thân còn có bệnh muốn được tư vấn, một giải pháp rất hữu hiệu.
Cho nên trong N năm học y, chắc chắn không thể xem bệnh, sinh viên y cần bốn năm để toàn bộ thế giới quan của bản thân trở nên hoàn chỉnh gắn kết chặt chẽ với nhau, nhưng buồn thay vẫn không thể chẩn bệnh, còn phải thực tập lâm sàng ở các khoa một năm, lúc này gan đã lớn ra, thấy việc nghĩa hăng hái làm, đáp sai những dấu hiệu lâm sàng của bệnh nhưng nghĩ mình đúng. Dù sao qua chừng ấy năm cũng chỉ học được những kiến thức cơ bản thường thức mà thôi, không xem bệnh được, nếu đi tư vấn biện pháp giúp bảo vệ sức khỏe thì vẫn ổn.
Học thêm ba năm bác sĩ nội trú, trải qua những ca đêm liên tục nơm nớp lo sợ, trải qua từng giây giành giật mạng sống cho bệnh nhân, gặp gỡ các dạng bệnh nhân khác nhau, vì lập ra một phương án trị liệu mà phải luôn tìm đọc những văn hiến (1) được cập nhật mới nhất, vì quan sát diễn biến của bệnh mà yên lặng dựng trại đóng quân ở phòng trực ban, cứ cách hai giờ đồng hồ lại thăm khám từng bệnh nhân cùng điều chỉnh dùng thuốc cho người bệnh, còn hơn chăm sóc người nhà khi nằm viện, lúc này thực sự có thể chẩn bệnh. Nhưng muốn giúp đỡ thân thích được nằm giường tốt, đi cửa sau được ưu tiên, chụp CT (2) miễn phí vẫn là lực bất tòng tâm, đứng ở tầng dưới chót của tòa tháp trắng, ai để ý đến ngươi chứ.
Còn nếu thực sự quyết tâm muốn tích lũy kiến thức cùng kinh nghiệm nghề nghiệp, thì phải lăn lộn tại bệnh viện năm năm, khi đó, kinh nghiệm rất phong phú, cũng có chuyên môn trong lĩnh vực nhỏ của mình, bản thân khi xem bệnh rất chính xác, nếu nghi ngờ không chắc chắn với cách chẩn đoán của mình, kết giao với đồng nghiệp cũng nhiều, chỉ cần gọi điện thoại đến bạn tốt ở các khoa các phòng ban liền đem vấn đề khó nhằn giải quyết ngay, thời khắc này mới trở thành một bác sĩ thực thụ.
Tổng kết một chút, nếu có người thân, họ hàng, vợ chồng, con cái theo nghề y, chờ thời gian công tác trong lĩnh vực chuyên môn của họ từ ba đến năm năm lại nhờ họ tư vấn sức khỏe mới tương đối bảo đảm, nếu không thì trực tiếp đến bệnh viện đi.
Hiện tại có Baidu, muốn tìm bệnh nhìn triệu chứng trên Baidu, càng xem càng giống, dễ dàng tự mình hù chết mình. Tựa như vừa học xong nội khoa tổng hợp, ngoại khoa tổng hợp để chờ đi lâm sàng, học đến bệnh nào liền thấy mình mắc bệnh đó, vẫn chưa nắm chắc triệu chứng của từng loại bệnh trạng.
Đối với câu nói "Bệnh lâu thành y", ta một mực không đồng ý lắm. Mắc bệnh càng lâu, sẽ càng hiểu bệnh tình một chút, nhưng không có khả năng đánh giá mọi khía cạnh một cách toàn diện, dễ dàng đi nhầm phương hướng. Còn những người cho rằng tự học cũng thành tài, phỏng chừng đều tự học Trung y, uống một ít thuốc chế phẩm từ dược liệu Đông y, thêm xoa bóp cạo gió có thể giảm bớt mệt mỏi. Bên phía Tây y, nếu không có Sinh lý học, Bệnh lý học, bởi Bệnh lý và Sinh lý là nền móng để xây dựng những tầng lầu cao hơn, thì chẩn bệnh cùng trị liệu giống như một tòa nhà treo lơ lững giữa không trung vô cùng phi thực tế, có thể lý giải đây là lối tư duy cứng nhắc, không cách nào vượt ra ngoài khuôn khổ, ngăn cản lối tư duy sáng tạo linh hoạt theo từng tình hình thực tế khác nhau.
Song song với chương trình học nhàm chán, là các hoạt động ngoại khóa hết sức phong phú, mới khai giảng, các loại hình câu lạc bộ khác nhau bắt đầu tuyển thành viên mới, đồng học cùng ký túc xá tham gia câu lạc bộ Guitar, ngày ngày trở về bật bông (3). Có bạn học tham gia câu lạc bộ ca hát biểu diễn, ban đêm vào rừng cây nhỏ luyện hát, bị nhầm tưởng là nữ quỷ khóc lóc, sinh ra các loại chuyện ma mới. Có đồng học tham gia câu lạc bộ ẩm thực, thường xuyên mang một ít "ẩm thực hắc ám" (những món ăn kỳ lạ) về ký túc xá tạo phúc cho đồng bọn. Có bạn học tham gia câu lạc bộ Anime, cosplay rất giống với những nhân vật trong phim hoạt hình,.....
Nhưng so với câu lạc bộ của Đại học Tổng Hợp, câu lạc bộ của Đại học Y thường phù dung sớm nở tối tàn, về sau liền mai danh ẩn tích. Sau khi trải qua lớp mười hai căng như dây đàn, mới vào đại học, cảm thấy nên thả lỏng nhẹ nhõm vui sướng để giảm bớt áp lực, nhưng qua giữa học kỳ liền sẽ phát hiện, khóa học này quá nhiều môn thời gian quá gấp rút, không nghiêm túc học tập chắc chắn học kỳ này nhất định rớt tín chỉ, thế là phần lớn sinh viên nhanh chóng giành trước chỗ ngồi tự học, bụi bám đầy guitar, dao nĩa nhập kho, lúc tắm rửa mới có rảnh hát đôi chút.
- ---------------------------------------------------
CHÚ THÍCH
(1) Văn hiến (文献): là sách, tài liệu, tạp chí, tập san khoa học mang tính chất học thuật và giá trị nghiên cứu, được ghi chép một cách hệ thống bởi các nhà nghiên cứu, chuyên gia, học giả và được bình duyệt nghiêm ngặt bởi Hội đồng chuyên môn của các Bộ, Trường Đại học, Nhà xuất bản,... trước khi phát hành bằng in ấn hoặc điện tử.
(2) Chụp cắt lớp vi tính (Computed Tomography viết tắt là CT) là kỹ thuật kết hợp một loạt các tia X từ nhiều góc độ khác nhau và máy tính để tạo ra hình ảnh cắt ngang của xương và mô mềm bên trong cơ thể. Các hình ảnh cắt lớp cơ thể được so sánh như cắt lát một ổ bánh mì. Bác sĩ có thể nhìn vào những lớp cắt để làm hình ảnh 2D hay 3D.
(3) Bật bông (bông vải): là một công đoạn để tạo ra vải vóc có truyền thống từ 500 – 600 năm, công đoạn này dùng cần bật bông hay còn gọi là cung bông để bắn cho bông bung ra trải thành những lớp mỏng, dụng cụ bật bông gồm có cung bật bông bằng gỗ dài hơn 2 m đường kính 9 cm đầu bè mỏng bẹt, có đuôi tròn để cầm, đầu và đuôi của cung bông được gắn kết với nhau bởi một sợi dây cước sao cho thật căng, tay người cầm chiếc chày gõ vào dây cước để làm bông tơi ra, công đoạn này làm cho bụi bẩn trong bông rơi ra và làm tơi lên thành những sợi bông dài. Tác giả viết "Đồng học cùng ký túc xá tham gia câu lạc bộ Guitar, ngày ngày trở về bật bông" nghĩa là chê người này gảy đàn guitar sai cách, dở tệ, tạo ra âm thanh khó nghe như làm bật bông. Dưới đây là video giới thiệu cho các bạn thấy công đoạn bật bông là như thế nào.
https://youtu.be/-_btAabhqYw
Buổi khai giảng ngắn ngủi vừa kết thúc, chương trình học dày đặc lại bắt đầu, học kỳ đầu tiên của năm nhất bao gồm các môn đại cương, sau khi xem qua tất cả các giáo trình được cung cấp, thì chúng không hề liên quan mật thiết đến y học, mà toàn toán cao cấp, hóa học, vật lý, chính trị, Anh ngữ...... Chỉ khác đằng trước có thêm hai chữ "Y học".
Điểm ấy để cho ta cảm thấy rất xấu hổ, trở về nhà vào dịp nghỉ đông đầu tiên, thời điểm ghé thăm họ hàng gần xa bị hỏi dồn dập nào là tư vấn sức khỏe nào là đau lưng, đầy hơi chướng bụng, suy nhược cơ thể, ta đều trả lời không được, bảo bảo vẫn là sinh viên y cấp thấp, giống như đang học cấp bốn, bảo bảo không biết gì hết, lòng của bảo bảo rối như tơ vò.
Những tình huống khó xử này phần nào được dịu bớt sau khi học Giải phẫu, một trong những môn y học cơ sở, mặc dù không thể chẩn bệnh, nhưng cũng có thể giảng thuật sinh động như thật cho người nghe mổ xác chết sẽ như thế nào, cùng các loại chuyện ma, làm người nghe hiếu kỳ hồi hộp, lập tức quên ngay chuyện bản thân còn có bệnh muốn được tư vấn, một giải pháp rất hữu hiệu.
Cho nên trong N năm học y, chắc chắn không thể xem bệnh, sinh viên y cần bốn năm để toàn bộ thế giới quan của bản thân trở nên hoàn chỉnh gắn kết chặt chẽ với nhau, nhưng buồn thay vẫn không thể chẩn bệnh, còn phải thực tập lâm sàng ở các khoa một năm, lúc này gan đã lớn ra, thấy việc nghĩa hăng hái làm, đáp sai những dấu hiệu lâm sàng của bệnh nhưng nghĩ mình đúng. Dù sao qua chừng ấy năm cũng chỉ học được những kiến thức cơ bản thường thức mà thôi, không xem bệnh được, nếu đi tư vấn biện pháp giúp bảo vệ sức khỏe thì vẫn ổn.
Học thêm ba năm bác sĩ nội trú, trải qua những ca đêm liên tục nơm nớp lo sợ, trải qua từng giây giành giật mạng sống cho bệnh nhân, gặp gỡ các dạng bệnh nhân khác nhau, vì lập ra một phương án trị liệu mà phải luôn tìm đọc những văn hiến (1) được cập nhật mới nhất, vì quan sát diễn biến của bệnh mà yên lặng dựng trại đóng quân ở phòng trực ban, cứ cách hai giờ đồng hồ lại thăm khám từng bệnh nhân cùng điều chỉnh dùng thuốc cho người bệnh, còn hơn chăm sóc người nhà khi nằm viện, lúc này thực sự có thể chẩn bệnh. Nhưng muốn giúp đỡ thân thích được nằm giường tốt, đi cửa sau được ưu tiên, chụp CT (2) miễn phí vẫn là lực bất tòng tâm, đứng ở tầng dưới chót của tòa tháp trắng, ai để ý đến ngươi chứ.
Còn nếu thực sự quyết tâm muốn tích lũy kiến thức cùng kinh nghiệm nghề nghiệp, thì phải lăn lộn tại bệnh viện năm năm, khi đó, kinh nghiệm rất phong phú, cũng có chuyên môn trong lĩnh vực nhỏ của mình, bản thân khi xem bệnh rất chính xác, nếu nghi ngờ không chắc chắn với cách chẩn đoán của mình, kết giao với đồng nghiệp cũng nhiều, chỉ cần gọi điện thoại đến bạn tốt ở các khoa các phòng ban liền đem vấn đề khó nhằn giải quyết ngay, thời khắc này mới trở thành một bác sĩ thực thụ.
Tổng kết một chút, nếu có người thân, họ hàng, vợ chồng, con cái theo nghề y, chờ thời gian công tác trong lĩnh vực chuyên môn của họ từ ba đến năm năm lại nhờ họ tư vấn sức khỏe mới tương đối bảo đảm, nếu không thì trực tiếp đến bệnh viện đi.
Hiện tại có Baidu, muốn tìm bệnh nhìn triệu chứng trên Baidu, càng xem càng giống, dễ dàng tự mình hù chết mình. Tựa như vừa học xong nội khoa tổng hợp, ngoại khoa tổng hợp để chờ đi lâm sàng, học đến bệnh nào liền thấy mình mắc bệnh đó, vẫn chưa nắm chắc triệu chứng của từng loại bệnh trạng.
Đối với câu nói "Bệnh lâu thành y", ta một mực không đồng ý lắm. Mắc bệnh càng lâu, sẽ càng hiểu bệnh tình một chút, nhưng không có khả năng đánh giá mọi khía cạnh một cách toàn diện, dễ dàng đi nhầm phương hướng. Còn những người cho rằng tự học cũng thành tài, phỏng chừng đều tự học Trung y, uống một ít thuốc chế phẩm từ dược liệu Đông y, thêm xoa bóp cạo gió có thể giảm bớt mệt mỏi. Bên phía Tây y, nếu không có Sinh lý học, Bệnh lý học, bởi Bệnh lý và Sinh lý là nền móng để xây dựng những tầng lầu cao hơn, thì chẩn bệnh cùng trị liệu giống như một tòa nhà treo lơ lững giữa không trung vô cùng phi thực tế, có thể lý giải đây là lối tư duy cứng nhắc, không cách nào vượt ra ngoài khuôn khổ, ngăn cản lối tư duy sáng tạo linh hoạt theo từng tình hình thực tế khác nhau.
Song song với chương trình học nhàm chán, là các hoạt động ngoại khóa hết sức phong phú, mới khai giảng, các loại hình câu lạc bộ khác nhau bắt đầu tuyển thành viên mới, đồng học cùng ký túc xá tham gia câu lạc bộ Guitar, ngày ngày trở về bật bông (3). Có bạn học tham gia câu lạc bộ ca hát biểu diễn, ban đêm vào rừng cây nhỏ luyện hát, bị nhầm tưởng là nữ quỷ khóc lóc, sinh ra các loại chuyện ma mới. Có đồng học tham gia câu lạc bộ ẩm thực, thường xuyên mang một ít "ẩm thực hắc ám" (những món ăn kỳ lạ) về ký túc xá tạo phúc cho đồng bọn. Có bạn học tham gia câu lạc bộ Anime, cosplay rất giống với những nhân vật trong phim hoạt hình,.....
Nhưng so với câu lạc bộ của Đại học Tổng Hợp, câu lạc bộ của Đại học Y thường phù dung sớm nở tối tàn, về sau liền mai danh ẩn tích. Sau khi trải qua lớp mười hai căng như dây đàn, mới vào đại học, cảm thấy nên thả lỏng nhẹ nhõm vui sướng để giảm bớt áp lực, nhưng qua giữa học kỳ liền sẽ phát hiện, khóa học này quá nhiều môn thời gian quá gấp rút, không nghiêm túc học tập chắc chắn học kỳ này nhất định rớt tín chỉ, thế là phần lớn sinh viên nhanh chóng giành trước chỗ ngồi tự học, bụi bám đầy guitar, dao nĩa nhập kho, lúc tắm rửa mới có rảnh hát đôi chút.
- ---------------------------------------------------
CHÚ THÍCH
(1) Văn hiến (文献): là sách, tài liệu, tạp chí, tập san khoa học mang tính chất học thuật và giá trị nghiên cứu, được ghi chép một cách hệ thống bởi các nhà nghiên cứu, chuyên gia, học giả và được bình duyệt nghiêm ngặt bởi Hội đồng chuyên môn của các Bộ, Trường Đại học, Nhà xuất bản,... trước khi phát hành bằng in ấn hoặc điện tử.
(2) Chụp cắt lớp vi tính (Computed Tomography viết tắt là CT) là kỹ thuật kết hợp một loạt các tia X từ nhiều góc độ khác nhau và máy tính để tạo ra hình ảnh cắt ngang của xương và mô mềm bên trong cơ thể. Các hình ảnh cắt lớp cơ thể được so sánh như cắt lát một ổ bánh mì. Bác sĩ có thể nhìn vào những lớp cắt để làm hình ảnh 2D hay 3D.
(3) Bật bông (bông vải): là một công đoạn để tạo ra vải vóc có truyền thống từ 500 – 600 năm, công đoạn này dùng cần bật bông hay còn gọi là cung bông để bắn cho bông bung ra trải thành những lớp mỏng, dụng cụ bật bông gồm có cung bật bông bằng gỗ dài hơn 2 m đường kính 9 cm đầu bè mỏng bẹt, có đuôi tròn để cầm, đầu và đuôi của cung bông được gắn kết với nhau bởi một sợi dây cước sao cho thật căng, tay người cầm chiếc chày gõ vào dây cước để làm bông tơi ra, công đoạn này làm cho bụi bẩn trong bông rơi ra và làm tơi lên thành những sợi bông dài. Tác giả viết "Đồng học cùng ký túc xá tham gia câu lạc bộ Guitar, ngày ngày trở về bật bông" nghĩa là chê người này gảy đàn guitar sai cách, dở tệ, tạo ra âm thanh khó nghe như làm bật bông. Dưới đây là video giới thiệu cho các bạn thấy công đoạn bật bông là như thế nào.
https://youtu.be/-_btAabhqYw
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.