Chương 69: Phần 9: Người kén
Tri Thù
08/06/2018
LỜI DẪN
Mỗi người đều phải chết hai lần, khi không còn yêu ai và khi không còn ai yêu - Voltaire
Chúng ta thường thấy những chiếc dù bay[22] chao lượn trên bầu trời thành phố, với những hình thù lòe loẹt in dọc cánh dù. Đó là những hình ảnh quảng cáo cho các hãng máy nước nóng chạy bằng năng lượng mặt trời, hay một vài hãng sản xuất nhiều tiền khác. Những chiếc dù lượn lờ khắp bầu trời thành phố, cánh quạt của nó phát ra những tiếng gầm rú ồn ào thu hút sự chú ý của những người dưới mặt đất.
Vụ án lần này xảy ra tại một phố huyện, một người thanh niên lái chiếc dù bay của mình lượn tầm thấp trên không, cậu bay là là lướt qua khu chợ thực phẩm, rồi liệng đến khu phố trung tâm, sau đó thẳng hướng tới một trường cấp hai thực nghiệm, bấy giờ là khoảng chín rưỡi sáng, các học sinh đang tập thể dục giữa giờ, nghe tiếng dù bay, tất cả đều ngửa cổ nhìn lên trời, có đứa cố gắng đọc dòng quảng cáo in trên chiếc dù, có đứa xì xào nói với bạn bên cạnh: "Không biết cái dù có bị rơi xuống không nhỉ?"
Trên sân thượng một khu lớp học của trường chất đầy những thứ đồ phế thải, nào chiếc bàn bóng bàn đã gãy chân, nào giá chơi bóng rổ đã hoen gỉ, rồi có cả những chiếc bàn học cũ mục nát bị quẳng trên đó.
Người thanh niên liệng chiếc dù lướt ngang qua, bỗng anh ta thấy một vật hình cầu rất lớn treo giữa đống đổ nát chẳng khác gì một tổ ong mật khổng lồ. Thấy có gì đó bất thường, người thanh niên liền lượn lại gần rồi bay quanh "mục tiêu" mấy vòng, sau một hồi mới nhìn rõ.
Hình ảnh mà người thanh niên nhìn thấy có lẽ sẽ ám ảnh anh suốt cuộc đời này. Vật hình cầu như tổ ong kia thực ra là... một xác chết.
Mỗi người đều phải chết hai lần, khi không còn yêu ai và khi không còn ai yêu - Voltaire
Chúng ta thường thấy những chiếc dù bay[22] chao lượn trên bầu trời thành phố, với những hình thù lòe loẹt in dọc cánh dù. Đó là những hình ảnh quảng cáo cho các hãng máy nước nóng chạy bằng năng lượng mặt trời, hay một vài hãng sản xuất nhiều tiền khác. Những chiếc dù lượn lờ khắp bầu trời thành phố, cánh quạt của nó phát ra những tiếng gầm rú ồn ào thu hút sự chú ý của những người dưới mặt đất.
Vụ án lần này xảy ra tại một phố huyện, một người thanh niên lái chiếc dù bay của mình lượn tầm thấp trên không, cậu bay là là lướt qua khu chợ thực phẩm, rồi liệng đến khu phố trung tâm, sau đó thẳng hướng tới một trường cấp hai thực nghiệm, bấy giờ là khoảng chín rưỡi sáng, các học sinh đang tập thể dục giữa giờ, nghe tiếng dù bay, tất cả đều ngửa cổ nhìn lên trời, có đứa cố gắng đọc dòng quảng cáo in trên chiếc dù, có đứa xì xào nói với bạn bên cạnh: "Không biết cái dù có bị rơi xuống không nhỉ?"
Trên sân thượng một khu lớp học của trường chất đầy những thứ đồ phế thải, nào chiếc bàn bóng bàn đã gãy chân, nào giá chơi bóng rổ đã hoen gỉ, rồi có cả những chiếc bàn học cũ mục nát bị quẳng trên đó.
Người thanh niên liệng chiếc dù lướt ngang qua, bỗng anh ta thấy một vật hình cầu rất lớn treo giữa đống đổ nát chẳng khác gì một tổ ong mật khổng lồ. Thấy có gì đó bất thường, người thanh niên liền lượn lại gần rồi bay quanh "mục tiêu" mấy vòng, sau một hồi mới nhìn rõ.
Hình ảnh mà người thanh niên nhìn thấy có lẽ sẽ ám ảnh anh suốt cuộc đời này. Vật hình cầu như tổ ong kia thực ra là... một xác chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.