Chương 5: Thiếu Nợ
Thần Nguyệt
11/08/2024
Tân Ninh trở lại sân, trân trọng cất hộp đi.
Nàng luôn rất ít khi nhận được lễ vật, bởi vậy đối với mỗi một phần đều phá lệ coi trọng.
Có lẽ hôm nay tinh lực tiêu hao hơi nhiều, Tân Ninh hơi mệt mỏi, nàng thay quần áo thoải mái nằm trên giường, không bao lâu đã chìm vào giấc ngủ say.
Chỉ là trong mộng lại không quá yên ổn.
Tân Ninh bừng tỉnh.
Nàng đưa tay sờ, quần áo vẫn còn mặc trên người, nhưng đã bị dâm dịch thấm ướt.
Sao nàng lại mơ thấy…
Tân Ninh che khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt rơi xuống chuỗi ngọc châu còn đeo trên cổ tay.
Chẳng lẽ là bởi vì tỷ phu tặng cái này...?
Tân Ninh có chút xấu hổ.
Tỷ phu hảo tâm tặng lễ vật cho nàng thế mà biến thành cơ hội mộng xuân của nàng.
"Tiểu thư."
Hồng Linh vào phòng, thấy nàng tỉnh ngủ, lên tiếng hô.
Tân Ninh vứt bỏ tạp niệm lộn xộn trong đầu, trấn định nói: "Làm sao vậy?"
"Vừa rồi phu nhân phái Cao ma ma đến truyền lời, nói... Đêm nay liền trao đổi."
"... Ta biết rồi."
Trải qua một thời gian ngắn ở chung với tỷ phu, sự mâu thuẫn và bất an vốn còn lại của Tân Ninh đã tiêu tán hơn phân nửa.
Tỷ phu đối xử với mọi người rất dịu dàng, đêm đầu tiên nàng giao cho tỷ phu, hẳn là sẽ không quá vất vả.
Mặc dù đã sớm quyết định, nhưng thực hiện nhanh như vậy vẫn có chút vội vàng.
Chỉ vì một câu "Mặc dù là song sinh nhưng có vẻ như lại có chút khác biệt" ở tiền sảnh của tỷ phu, khiến Tân phu nhân vốn cho rằng kế hoạch kín kẽ không một kẽ hở cảm thấy có nguy cơ.
Để tránh đêm dài lắm mộng, Tân phu nhân quyết định sắp xếp trước, để Tân Ninh lên giường tỷ phu, dùng tốc độ nhanh nhất gạo nấu thành cơm.
Cho dù sau đó bị phát hiện, nàng và tỷ phu cũng đã không trong sạch, căn bản không sợ truy cứu.
Tân Ninh lấy việc thân thể không khỏe lưu lại trong viện của mình, không cùng mọi người đi dùng bữa tối.
Nàng vội vàng ăn no bảy phần ở bàn nhỏ, liền đi vòng qua phòng tắm sát vách, nơi đó đặt thùng tắm cao bằng nửa người, bên trong có nước ấm, trên mặt nước còn có một ít cánh hoa bay bay, là nàng bảo Hồng Linh sớm giúp nàng chuẩn bị.
Tân Ninh thử nước ấm nhiệt độ thích hợp, liền cởi quần áo, bước vào trong thùng.
-
Tân Ninh trở lại phòng mình, chờ đợi tỷ tỷ đến.
Bọn họ đã lên kế hoạch xong, tỷ tỷ sẽ lấy danh nghĩa thăm viếng vào viện của nàng, đợi nàng trao đổi quần áo với tỷ tỷ, tỷ tỷ sẽ ở lại viện của nàng, mà nàng có thể trực tiếp lấy thân phận tỷ tỷ đi ra ngoài.
Mượn bóng đêm yểm hộ, sẽ không có người phát hiện cặp song sinh trao đổi thân phận.
Khi Tân Ninh chờ đến căng thẳng cũng đã hóa thành nôn nóng, Tân An rốt cuộc đến tiểu viện của nàng.
"Muội muội, nghe nói thân thể muội không khỏe, đã khá hơn chưa?"
Tân An được thị nữ đỡ, cười không ngớt ngồi xuống.
Tân Ninh mím môi: "Tỷ tỷ, ở đây không có người ngoài."
"Sao vậy, tỷ tỷ như ta quan tâm muội muội còn phải xem có người ngoài hay không à?"
"... Thân thể tạm được, đa tạ tỷ tỷ quan tâm."
Tân An An hất cằm: "Sắc mặt muội muội như vậy, có phải là có chỗ bất mãn với ta?"
Nói xong, nàng ta liền tự mình tiếp lời: "Cũng đúng, dù sao muội muội chưa gả cho người ta, chưa lập gia đình đã có thai trước, hài tử lại còn là của tỷ phu, có bất mãn cũng là nên."
"Nhưng mà, muội muội, đây là ngươi thiếu nợ ta."
"Nếu không phải ngươi, ta cũng có một bộ thân thể tốt, sao còn phải chia sẻ phu quân với ngươi?"
Tân An sai thị nữ rót chén trà, bưng lên uống một ngụm.
"Thay quần áo đi."
Tân Ninh trầm trầm mặc mặc quần áo của Tân An, chải tóc phụ nhân.
"Muội muội."
Tân An dựa vào bình phong, ý cười dối trá trong mắt tản đi, chỉ còn lại lạnh như băng cùng không cam lòng.
"Tuy phu quân rất ưu tú, nhưng hy vọng muội muội có thể giữ tốt bổn phận, đừng có tâm tư gì không nên có đối với tỷ phu."
Bước chân bước ra cửa phòng Tân Ninh hơi dừng lại, nhưng không quay đầu lại: "Ta biết, tỷ tỷ."
Nàng luôn rất ít khi nhận được lễ vật, bởi vậy đối với mỗi một phần đều phá lệ coi trọng.
Có lẽ hôm nay tinh lực tiêu hao hơi nhiều, Tân Ninh hơi mệt mỏi, nàng thay quần áo thoải mái nằm trên giường, không bao lâu đã chìm vào giấc ngủ say.
Chỉ là trong mộng lại không quá yên ổn.
Tân Ninh bừng tỉnh.
Nàng đưa tay sờ, quần áo vẫn còn mặc trên người, nhưng đã bị dâm dịch thấm ướt.
Sao nàng lại mơ thấy…
Tân Ninh che khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt rơi xuống chuỗi ngọc châu còn đeo trên cổ tay.
Chẳng lẽ là bởi vì tỷ phu tặng cái này...?
Tân Ninh có chút xấu hổ.
Tỷ phu hảo tâm tặng lễ vật cho nàng thế mà biến thành cơ hội mộng xuân của nàng.
"Tiểu thư."
Hồng Linh vào phòng, thấy nàng tỉnh ngủ, lên tiếng hô.
Tân Ninh vứt bỏ tạp niệm lộn xộn trong đầu, trấn định nói: "Làm sao vậy?"
"Vừa rồi phu nhân phái Cao ma ma đến truyền lời, nói... Đêm nay liền trao đổi."
"... Ta biết rồi."
Trải qua một thời gian ngắn ở chung với tỷ phu, sự mâu thuẫn và bất an vốn còn lại của Tân Ninh đã tiêu tán hơn phân nửa.
Tỷ phu đối xử với mọi người rất dịu dàng, đêm đầu tiên nàng giao cho tỷ phu, hẳn là sẽ không quá vất vả.
Mặc dù đã sớm quyết định, nhưng thực hiện nhanh như vậy vẫn có chút vội vàng.
Chỉ vì một câu "Mặc dù là song sinh nhưng có vẻ như lại có chút khác biệt" ở tiền sảnh của tỷ phu, khiến Tân phu nhân vốn cho rằng kế hoạch kín kẽ không một kẽ hở cảm thấy có nguy cơ.
Để tránh đêm dài lắm mộng, Tân phu nhân quyết định sắp xếp trước, để Tân Ninh lên giường tỷ phu, dùng tốc độ nhanh nhất gạo nấu thành cơm.
Cho dù sau đó bị phát hiện, nàng và tỷ phu cũng đã không trong sạch, căn bản không sợ truy cứu.
Tân Ninh lấy việc thân thể không khỏe lưu lại trong viện của mình, không cùng mọi người đi dùng bữa tối.
Nàng vội vàng ăn no bảy phần ở bàn nhỏ, liền đi vòng qua phòng tắm sát vách, nơi đó đặt thùng tắm cao bằng nửa người, bên trong có nước ấm, trên mặt nước còn có một ít cánh hoa bay bay, là nàng bảo Hồng Linh sớm giúp nàng chuẩn bị.
Tân Ninh thử nước ấm nhiệt độ thích hợp, liền cởi quần áo, bước vào trong thùng.
-
Tân Ninh trở lại phòng mình, chờ đợi tỷ tỷ đến.
Bọn họ đã lên kế hoạch xong, tỷ tỷ sẽ lấy danh nghĩa thăm viếng vào viện của nàng, đợi nàng trao đổi quần áo với tỷ tỷ, tỷ tỷ sẽ ở lại viện của nàng, mà nàng có thể trực tiếp lấy thân phận tỷ tỷ đi ra ngoài.
Mượn bóng đêm yểm hộ, sẽ không có người phát hiện cặp song sinh trao đổi thân phận.
Khi Tân Ninh chờ đến căng thẳng cũng đã hóa thành nôn nóng, Tân An rốt cuộc đến tiểu viện của nàng.
"Muội muội, nghe nói thân thể muội không khỏe, đã khá hơn chưa?"
Tân An được thị nữ đỡ, cười không ngớt ngồi xuống.
Tân Ninh mím môi: "Tỷ tỷ, ở đây không có người ngoài."
"Sao vậy, tỷ tỷ như ta quan tâm muội muội còn phải xem có người ngoài hay không à?"
"... Thân thể tạm được, đa tạ tỷ tỷ quan tâm."
Tân An An hất cằm: "Sắc mặt muội muội như vậy, có phải là có chỗ bất mãn với ta?"
Nói xong, nàng ta liền tự mình tiếp lời: "Cũng đúng, dù sao muội muội chưa gả cho người ta, chưa lập gia đình đã có thai trước, hài tử lại còn là của tỷ phu, có bất mãn cũng là nên."
"Nhưng mà, muội muội, đây là ngươi thiếu nợ ta."
"Nếu không phải ngươi, ta cũng có một bộ thân thể tốt, sao còn phải chia sẻ phu quân với ngươi?"
Tân An sai thị nữ rót chén trà, bưng lên uống một ngụm.
"Thay quần áo đi."
Tân Ninh trầm trầm mặc mặc quần áo của Tân An, chải tóc phụ nhân.
"Muội muội."
Tân An dựa vào bình phong, ý cười dối trá trong mắt tản đi, chỉ còn lại lạnh như băng cùng không cam lòng.
"Tuy phu quân rất ưu tú, nhưng hy vọng muội muội có thể giữ tốt bổn phận, đừng có tâm tư gì không nên có đối với tỷ phu."
Bước chân bước ra cửa phòng Tân Ninh hơi dừng lại, nhưng không quay đầu lại: "Ta biết, tỷ tỷ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.