Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh

Chương 140: Dơ bẩn

NSFM

30/12/2023

- Bác sĩ An, chị ổn không ạ?

- Bác sĩ An ơi?

Y tá vẫn nhẫn nại gọi đến lần thứ ba, bác sĩ An từ lúc thay đồ phẫu thuật ra cứ đứng như trời trồng, trạng thái ngẩn ngơ này trước giờ chưa từng có ai dám gán cho nàng.

Y tá tay lay vai nàng, Gia An mới bình tĩnh lại.

- Hả? À ừ, xin lỗi...

Nàng gượng gạo nở một nụ cười, sau đó tự trấn an bản thân, lấy lại thái độ chuyên nghiệp, chuẩn bị vào phòng mổ.

Bác sĩ An chăm chỉ chưa từng bao giờ muốn nghỉ làm như lúc này, người yêu của nàng kể từ lúc tỉnh dậy, trạng thái cực kỳ tệ, vậy mà nàng chẳng ở bên cô được. Với cương vị là bác sĩ, nàng không thể nào bỏ dở việc của mình để đến bên cô ngay, chỉ có thể cố tập trung nhanh chóng hoàn thành hết thảy, sau đó xin phép cấp trên sắp xếp lại lịch của mình những ngày sau đó.

Cảnh tượng ngày hôm đó ám ảnh tâm trí Gia An, nàng có dường như sinh ra tâm ma, cảm thấy chỉ cần không có nàng bên cạnh, Nguyệt Minh sẽ lại gặp phải chuyện không hay.

Gia An hoàn thành xong ca sinh mổ liền rời đi, loại công việc mà nàng làm bao năm nay, vốn đã thuộc lòng bấy giờ lại như rút đi của nàng nửa phần sinh lực. Gia An đẩy cửa phòng bệnh, gương mặt xinh đẹp ngày thường so với trạng thái của người đang nằm trên giường cũng chẳng khá hơn chút nào. Ánh mắt nàng hướng về người đang nằm co ro trong chăn, người nàng yêu chưa từng yếu đuối đến mức này, kể cả cái lần nhập viện do tự tử, Nguyệt Minh cũng chẳng thế này.

Mấy ngày nay, nàng rất muốn bắt chuyện với Nguyệt Minh, nhưng cứ mở miệng ra nói, liền thấy thái độ uể oải và trống rỗng của cô. Gia An chỉ đành nuốt nghẹn vào lòng, im lặng ở bên dùng hành động để chăm sóc cho cô.

Nhưng mà...

- Em đã ăn gì chưa?- Ánh mắt Gia An lướt qua khay đồ ăn còn nguyên trên bàn, tay vỗ nhẹ vào chăn, nàng không dám vén chăn, nàng muốn cho Nguyệt Minh thời gian.

Người trong chăn khe khẽ động, như thể đáp rằng đã ăn rồi.

Gia An thở dài.

- Thức ăn không hợp miệng em đúng không? Để chị đi nấu ít cháo, dù sao cũng phải ăn chút gì đó.

Gia An nói rồi lại rời đi, cánh cửa khẽ đóng lại, nàng bác sĩ tựa hẳn người vào tường.

Tuy hôm ấy chảy máu rất nhiều, nhưng Nguyệt Minh chỉ bị tổn thương ngoài da, nặng nhất là ảnh hưởng đến cánh tay đang định hình. Bác sĩ phụ trách kết luận tình trạng không có gì đáng lo ngại, nhưng Gia An hiểu, vết thương trong lòng mới là thứ khó chữa lành.

Gia An nấu cháo xong thì quay lại, trong phòng đã có thêm hai người, Hạ Băng và Khả Hân. Ba người này khi tụ họp lại luôn nói cười rôm rả, thế mà giờ mỗi người một góc, chẳng ai nói với ai câu nào, Khả Hân và Hạ Băng chỉ yên lặng nhìn về Nguyệt Minh vẫn nằm co người chăn.

Gia An quan sát Hạ Băng, gương mặt người này luôn có vẻ cà lơ phất phơ, hiếm khi lạnh như băng thế này, trông vô cùng đáng sợ. Dường như nhận ra ánh nhìn của nàng, Hạ Băng mới khẽ cong môi, giãn mặt nở nụ cười. Bác sĩ An khẽ gật đầu đáp lại, bưng tô cháo trắng đi đến cạnh giường Nguyệt Minh.

- Dậy ăn đi em.

Người trên giường động đậy một chút, khẽ kéo chăn qua khỏi đầu, Gia An phối hợp chỉnh giường lại, không nhiều lời, một người đút, một người ăn.

Gia An hiểu rõ người yêu không muốn nàng lo lắng, suốt những ngày qua đều như vậy, hỉ là...

Gia An nâng tay muốn lau đi vệt cháo trên môi Nguyệt Minh.

Bốp— Cánh tay nàng bị hất bật ra, âm thanh va chạm có chút to, khiến mọi người trong gian phòng đều chú ý. Không khí im lặng như tờ, ngập tràn mùi quái dị, cả Hạ Băng và Khả Hân đều nín thở dõi theo.

Nguyệt Minh có chút hốt hoảng, muốn nắm lấy tay Gia An xem xét cổ tay nàng, nhưng rất nhanh rụt lại, thay vào đó chỉ là một cái cúi mặt cùng lí nhí ba chữ "Em xin lỗi".

Nguyệt Minh bật dậy, chạy vào nhà vệ sinh, Gia An lặng im nhìn theo, tiếng nước chảy rì rào khe khẽ phát ra.

Hạ Băng hết nhìn cửa phòng tắm lại nhìn bác sĩ An đang buồn bã cúi mặt, nàng không chịu nỗi nữa, khẽ nghiến răng giấu tiếng chửi thề, sau đó thì hùng hổ đẩy cửa rời đi. Khả Hân luống cuống chào bác sĩ An rồi cũng chạy theo, chẳng mấy chốc phòng bệnh lại im lặng.

Gia An chết lặng ngồi đó, ánh mắt chưa từng thôi nhìn về phía phòng tắm lại nhớ về câu nói đầu tiên sau khi Nguyệt Minh tỉnh dậy, trái tim bất giác nhói đau.

-Đừng chạm vào em, em đang rất bẩn.

Mặc cho nàng có ôm cô, có nói thế nào, Nguyệt Minh vẫn luôn giãy dụa tìm cách thoát khỏi. Nàng thôi ép buộc, nàng nghĩ mình phải tìm cách, đồng thời cho Nguyệt Minh thời gian thích ứng với chuyện này.

Nguyệt Minh quay trở ra đã là chuyện của 1 tiếng sau, cả người cô ngập tràn hơi nước, mái tóc ướt sũng. Gia An mím môi, cầm chiếc khăn to đi đến, muốn thay cô khoác lên người, nhưng nhìn vào ánh mắt thất thần của Nguyệt Minh, nàng liền lùi lại.

Nguyệt Minh muốn chạm lấy bàn tay kia, muốn kéo nàng vào lòng, nhưng những cảnh tượng ám ảnh ngày đó lại hiện lên, khiến cô cảm thấy cực kỳ buồn nôn và sợ hãi, cô không thể chạm vào nàng hay bất kỳ ai được.

Dù cho có tắm gội bao lâu đi nữa, Nguyệt Minh vẫn luôn cảm thấy mình dơ bẩn, không cách nào xóa bỏ được sự kinh tởm khi đôi bàn tay kia mò mẫm trên cơ thể cô.

- Em xin lỗi.- Nguyệt Minh bọc khăn lên người mình, sau đó quay lại giường.

- Đừng cứ mãi nói xin lỗi như vậy.- Gia An đi theo, giữ một khoảng cách nhất định, khoảng cách mà nàng nghĩ rằng cô cảm thấy an toàn.- Em có làm gì sai đâu.

Nguyệt Minh cúi mặt, Gia An thật sự không quen với một Nguyệt Minh thiếu tự tin thế này...



- Bởi vì em làm chị lo lắng.

Gia An cảm thấy khóe mắt mình có chút đau rát, nàng cố hít thở thật sâu, cố ngăn bản thân không được rơi nước mắt. Bác sĩ An mạnh mẽ đi lại gần, Nguyệt Minh ngẩng mặt nhìn nàng đầy hoang mang.

Gia An đưa tay lên đầu Nguyệt Minh, động tác như thể chuẩn bị xoa đầu cô, nhưng khi còn cách khoảng vài cm, nàng dừng lại, động tác xoa đầu vẫn diễn ra lơ lửng trong không khí, kèm theo giọng điệu thật dịu dàng.

- Chị sẽ chờ em hồi phục, chị chỉ mong em hiểu rằng, dù em ra sao thì em vẫn mãi là người chị yêu. Bây giờ thì chị hát ru cho em ngủ nhé?

Nguyệt Minh nằm viện bao nhiêu ngày cũng là bấy nhiêu ngày Khả Hân chân không chạm đất, ngoài chuyện của công ty, còn bận bịu đối phó với cả dư luận. Không biết ở đâu tuồng thông tin, chuyện Nguyệt Minh xô xát với Thanh Phương đã trở thành chủ đề hot mấy ngày hôm nay trên mạng xã hội.

Tuy Nguyệt Minh không phải minh tinh showbiz, nhưng sau vài lần lộ diện công khai đã khiến cô nổi tiếng như một hiện tượng, thu được không ít fan và độ tạo đề tài. Thêm nữa, những chủ đề dân cư mạng thường quan tâm chính là đồng tính, đại gia, gái xinh, ngoại tình,... Khả Hân không biết nên trưng ra biểu cảm gì khi chị sếp khi lại có hết những yếu tố đó...

Thái độ của Thanh Phương lúc trước trên sóng truyền hình cũng một thời gây bão dư luận, làm sao mà tránh khỏi nghị luận đôi bên, đừng quên còn có chuyện tình tay ba hư ảo Băng-Nguyệt-Phương, lâu lâu lại réo thêm bác sĩ An vào, chưa một lần được đính chính, muốn thừa cơ khuấy động dư luận dễ như trở bàn tay.

Khả Hân tận dụng mọi nguồn lực của TOMORROW mà ém xuống, một thế lực khác lại ra tay đẩy bài lên, càng đẩy càng nhiệt, nổi tiếng nhất phải kể đến chủ đề thảo luận trong một diễn đàn với tựa đề: "Tình xưa nghĩa cũ của Chủ tịch TOMORROW Group cùng thiên kim tiểu thư tập đoàn bán lẻ hàng đầu."

[Ta nói, Chủ tịch mà ai cũng biết lúc xưa học cùng ở nước A với tiểu thư mà ai cũng tỏ kia, chuyện tình của hai người này yêu đến long trời lở đất.

Anh họ tôi học cùng với hai người họ kể lại, Chủ tịch này từ lúc trẻ đã là người rất kỹ tính lại hay bắt bẻ, tiểu thư khi theo đuổi có lần đứng dầm tuyết cả buổi, trên tay cầm bó hoa hồng đỏ rực đậm mùi tiền.

Lại nghe nói, bên nhà tiểu thư này cấm cản dữ lắm, mà cô ấy nhất nhất quyết quyết chung tình với chủ tịch, ai ngờ đâu lòng người, chủ tịch đa tình cắm hẳn mấy cái sừng lên đầu tiểu thư...

Mà một trong số sừng này mấy người cũng đoán thử xem là ai?

Còn không phải là vị tiểu thư mới lộ diện của tập đoàn trụ cột nước nhà hay sao?

Tôi tạm gọi là hồ ly được không?

Dù sao thì nhìn mặt cô ả cũng y hệt hồ ly tinh mà ha ha.

Ngay trước giao thừa vừa rồi, hồ ly cũng mò sang nhà chủ tịch đánh ghen vì một cô bồ khác, rồi hai người xô xát to đến nỗi chủ tịch phải vào viện luôn đấy!!!

Bé ba rồi bé tư đủ cả, mai mốt lòi thêm bé năm, bé sáu tôi cũng chả ngạc nhiên đâu...

Cắm sừng thì cắm lén đi trời, cắm công khai người ta!

Tính cô tiểu thư này dù tốt đến mấy mà bị cắm công khai như vậy sao mà không sinh ra mâu thuẫn?

Nghe nói là do cô hồ ly ở sau đâm chọt để mâu thuẫn xé to, chủ tịch tiện tay đâm luôn tiểu thư... Với gia thế của hai người này, kiểu gì cũng trốn tội được!

Cùng lắm cái án treo thôi quý zị ạ!]

[Thớt núp gầm giường nhà người ta hay gì? Nói như thật?]

[Uầy, phức tạp vậy, không ngờ nhìn người lịch sự nhã nhặn vậy mà tàn độc như vậy sao?]

[ĐCM, Tuesday trà xanh lại còn vũ phu là méo thích rồi đó, pháp luật nước ta sẽ không để yên đâu! #SaveThanhPhuong]

[#SaveThanhPhuong]

[Nhìn mặt cô hồ ly tôi cũng không có cảm tình, nhắm chừng có cô hồ ly phụ một tay nên cô tiểu thư mới bị nặng dữ vậy đấy chứ!?]

[Các thím có đọc bài công bố mới bên tập đoàn bán lẻ chưa? Thương tật của tiểu thư đó, thương ghê!]

Khả Hân chỉ lướt tới đây đã không đọc nổi nữa, tốt tính như nàng mà đã vỡ đến ba chiếc điện thoại chỉ trong hai ngày.

Cái khỉ gió gì mà chủ tịch, tiểu thư rồi hồ ly!?

Thậm chí tiểu thuyết nàng viết cũng không hư cấu và vô lý đến mức này!!!

Chung tình cái quái gì?

"Trung tình" thì có!

Bài viết xàm như thế mà được đẩy lên, hẳn thế lực đằng sau phải rất chuyên nghiệp, mà rành truyền thông và cách thức dẫn dắt dư luận như vậy, còn có thể là ai cơ chứ?

Cái cô diễn viên Quỳnh Chi ấy cũng quá thách thức bọn nàng rồi đây, lại cả gan giật dây cả tập đoàn nhà của Thanh Phương đứng ra thưa kiện, cũng quá can đảm... Hình ảnh Thanh Phương đi cấp cứu từ nhà Nguyệt Minh cũng là bằng chứng chống lại phía T Group.

Nhìn thôi cũng đủ biết, Quỳnh Chi đang muốn đánh lên dư luận để gây áp lực cho T Group, đồng thời lôi kéo lòng thương hại của dư luận cho Thanh Phương. Cao tay hơn hết chính là cô ta muốn ném đá giấu tay, dù Khả Hân có muốn chống lại, thì trước mặt cô ta vẫn có công ty nhà Thanh Phương chống lưng, phải đánh vào bên ấy trước mới có thể chạm vào cô ả.

Sự việc lần này khi đem ra toà, đầy đủ nhân chứng vật chứng, ai thắng ai thua đều đã rõ mồn một, Khả Hân bối rối muốn hỏi ý kiến đồng đội, chỉ là, chị Băng có chút không thèm để ý các biện pháp của nàng đưa ra, chỉ đáp lại một câu: "Gặp ở đâu đấm ở đó."

Giọng điệu bá đạo và đầy bực tức nhìn gương mặt của Hạ Băng lúc ấy, đến giờ Khả Hân vẫn rùng mình.



- Got cha!

Lúc này, giọng nói quen thuộc hét lên, đi kèm với một cái vỗ tay, gương mặt căng thẳng của Hạ Băng hiếm hoi nở nụ cười sau mấy ngày liền, nhưng không kiều mị như trước mà đầy tăm tối.

- Tìm được rồi hả chị?

- Bác sĩ An hiền quá, gặp chị lúc đó tranh thủ bóp cổ cho nó chết luôn chứ chẳng tốt bụng đưa nó đi cấp cứu luôn đâu!

Khả Hân chỉ biết cười trừ, dù rất thương chị Nguyệt nhưng thư ký nhỏ lại theo phe bác sĩ An. Giả sử lúc đó bác sĩ An giết chết Thanh Phương thì bấy giờ chuyện lại càng phức tạp hơn. Đây là cái bẫy, nếu giết người liền đạp trúng bẫy của kẻ tạo ra nó rồi.

Chuyện Thanh Phương đổi viện không nằm ngoài dự đoán của Hạ Băng, dù khả năng cao không chuyển sang FF, nhưng Hạ Băng không bỏ qua, tất cả bệnh viện nàng đều tìm kiếm, cuối cùng cũng tóm được con nhỏ đó ở một phòng khám dịch vụ tư, dưới danh nghĩa một người khác.

Hạ Băng "hừ" lạnh một tiếng, nhìn dàn vệ sĩ xếp hàng trước mặt, hùng hồn vậy mà bạn mình vẫn bị quấy rối.

- Anh, anh, anh.- Nàng đi từ đầu đến cuối hàng, chọn những người to khoẻ nhất đứng sang một bên.

- Bên đó hẳn đang canh phòng nghiêm ngặt, em nghĩ cần phải có kế hoạch cẩn thận nếu muốn bắt cô ta, mình phải dàn cảnh chị ạ.- Khả Hân tính tính toán toán, chuẩn bị trình bày hai trang giấy A4 kế hoạch bắt người.

- Khỏi, chị cưng ghét phiền phức.- Hạ Băng gạt phăng đi.

- Nhưng như vậy...!!!

- Đụng thằng nào xiên chết ** thằng đó cho chị.- Hạ Băng với tay lấy chiếc áo vest đen khoác lên vai, trực tiếp nện giày cao gót đẩy cửa đi ra.- Mấy anh giỏi nhất là đánh nhau mà nhỉ?

Phía sau nàng, hai hàng vệ sĩ thẳng tắp đi theo phía sau.

- Kệ đi, vậy mới là chị Băng.

Khả Hân đỡ trán, chậc một tiếng, quay lại tiếp tục làm việc của mình. Dù trời đã tối nhưng công việc vẫn chất đống, nàng còn có rất nhiều chuyện phải giải quyết, chí ít trước mắt là phải dọn đường cho hai người chị của nàng.

- Tới rồi, cô chủ.

Hạ Băng gật đầu, sau đó bước xuống, tựa người vào thân xe, tóc nâu bồng bềnh bay trong gió, kính đen che nửa khuôn mặt xinh đẹp khiến nàng thêm phần bí ẩn, lại càng tăng thêm sự thu hút giữa trời đêm, đôi môi đỏ mọng ngậm lấy một điếu thuốc.

Khoảnh khắc điếu thuốc được châm lửa, làn khói đầu tiên bốc lên cũng là lúc một bảo vệ bên phía bệnh viện ngã xuống đất.

Chẳng mấy chốc, cảnh tượng trở nên hết sức hỗn loạn, hay nói chính xác là bên phía bệnh viện bị động đón lấy những đợt tấn công bất ngờ.

Hạ Băng vẫn như cũ, thong thả hút cho xong điếu thuốc của mình, nàng vốn đang chơi đùa cùng Jade ở trong làn nước xanh ngát của đại dương, vậy mà vừa nghe tin dữ này, nhiệt lượng của nước cũng không giúp nàng ngăn được cơn tức giận.

Sau khi tức giận qua đi sẽ còn lại lý trí, đầu óc nàng vừa nguội đi một chút để phân tích tình hình, liền bốc hoả chập hai.

Vì cái đéo gì mà Nguyệt Minh không đề phòng để Thanh Phương vào nhà!?

Ảo thật đấy!

Nghĩ tới Nguyệt Minh hớ hênh để xảy ra chuyện, Hạ Băng tức không nói nên lời, trách Thanh Phương mười thì trách nhỏ bạn thân chín.

-Nhưng... nếu chị Nguyệt không bị bó bột ở tay thì vẫn còn khả năng phản kháng mà chị...

Sau khi nghe Hạ Băng càu nhàu về Nguyệt Minh, thư ký nhỏ cũng đành nói ra sự thật.

Không nói thì tốt, nói rồi có khác gì vả thẳng mặt Hạ Băng hay không...

-Nói đi nói lại là tại chị à?- Hạ Băng có chút mất mát.

-Chứ không lẽ tại em hả chị?- Khả Hân hiếm khi bật lại, nhưng lần này lại không thể không nói.

Nhìn Nguyệt Minh ngẩn ngơ nằm ở viện, thà mắng nàng chửi nàng, nàng còn chịu được, đằng này nhỏ bạn thân cứ như xác không hồn, nàng chịu không được, mọi chuyện vì sao lại có thể trùng hợp đến mức này cơ chứ?

-Ừ rồi, tại chị, tại chị được chưa?- Hạ Băng lúc này đã chuyển từ giận sang thẹn, ngẫm đi ngẫm lại thì quả thật tại bản thân mình là chủ yếu.

Selina bình thường vận động cũng tốt, nếu không gãy tay có khi còn đấm cho Thanh Phương gãy mấy cái răng, chứ nói làm chi đến cái chuyện hãm hiếp này...

-Mà... nó đã làm gì Nguyệt ngáo chưa vậy?- Hạ Băng ngẫm nghĩ một chút, bắt lấy trọng điểm, len lén nhìn Khả Hân như thể đứa trẻ làm việc xấu giấu tay đang cố dò xét chủ nhà đã phát hiện ra hành vi phạm tội của mình chưa.

Khả Hân nhìn thấy thái độ của Hạ Băng như vậy, liền thu lại lời nói, thay vào đó chắp tay sau lưng rồi thở dài một hơi, sau đó quay đi làm việc tiếp, bỏ lại bà chị trên đầu đầy chấm hỏi.

Hạ Băng thu lại dòng hồi ức, nhìn vài người của mình đang khiêng một bọc đen trên vai đi ra.

Tài xế cung kính mở cửa xe, nàng không nhiều lời, cúi người bước lên xe.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook