Muốn Cùng Em Ngắm Trăng Lúc Bình Minh
Chương 128: Liên kết
NSFM
30/12/2023
Cuộc họp của bộ ba diễn ra tại nhà Hạ Băng, Nguyệt Minh đã phải uống hết 2 bình nước lọc để hạ hoả kiềm chế mà đến đây, cô thề là chỉ cần nhìn
nhỏ bạn thân ngồi đó thở thôi, cô cũng muốn tọng chiếc giày cao gót vào
họng nàng... Huống hồ chi, bây giờ Hạ Băng vẫn hiên ngang cười cười nói
nói, lại còn nháy mắt với cô!?
Nguyệt Minh siết chặt đến mức cả bàn tay run run, trời ạ, kiềm chế, phải kiềm chế, nếu không thì chắc chắn sẽ có án mạng xảy ra!
- Vậy bây giờ em bắt đầu nha.
Cũng may là Khả Hân toàn năng đã lên tiếng trước, thành công thu hút sự chú ý của Nguyệt Minh, chỉ cần chậm thêm một giây nữa thôi thì...
Nhận được hai cái gật đầu của các chị, Khả Hân ấn điều khiển, cả phòng tối đen. Nhân tiện, gọi phòng họp nghe cho oách vậy thôi chứ thật ra là phòng xem phim của Hạ Băng, Nguyệt Minh cũng không trông chờ rằng nhà của nàng sẽ có phòng làm việc hay họp hành, đành hạ mình ngồi đây vậy, nói thật với cái thói ăn ở trác táng của nhỏ bạn thân, cô dù đầu óc trong sáng vẫn cứ luôn sợ mình ngồi phải nơi làm tình hôm trước của nhỏ. Đôi lúc sàn nhà Hạ Băng có dính chút nước, bước chân Nguyệt Minh cũng ngại ngùng bước đi...
Quay lại vấn đề thảo luận, do nó là chuyện cơ mật, nói ở công ty vẫn chưa đủ an toàn, còn nhà Nguyệt Minh thì... cô đã ra lệnh cho vệ sĩ, tuyệt đối không cho phép Hạ Băng đến gần cửa! Dù hiện tại là họp mặt, cô vẫn không muốn cho nàng vào nhà.
Ổ khoá ư?
Cô xoá luôn mật khẩu, chỉ để lại vân tay của bản thân, Gia An và Khả Hân, phòng trường hợp khẩn cấp.
Thậm chí ban đầu, Nguyệt Minh còn định dặn bảo vệ của khu biệt thự không cho Hạ Băng vào cổng luôn, nhưng ngẫm lại, vẫn là thôi đi, giận quá lại mất khôn.
Thế nên là, bây giờ cô đang ngồi đây, trước màn hình 4K cùng dàn loa xịn còn hơn cả trong rạp.
- Thích khum? Phòng này để coi phim s*x á, dàn âm thanh chất lượng lắm luôn, có cả 4D, ghế run run...
Trong khi Khả Hân còn đang bận nói, thì Hạ Băng lại dí sát, ôm cánh tay Nguyệt Minh, cọ cọ mặt.
Mắt Tổng giám đốc giật giật, rốt cuộc cũng chộp lấy cái gối trang trí, đập vào mặt Hạ Băng.
- Câm mồm.- Nguyệt Minh nghiến răng, cô đoán có sai đâu.
Hạ Băng bĩu môi tỏ vẻ oan ức, lại khịt mũi vài cái.
- Như thế này... dựa vào những gì mà chị Nhật cùng anh Khôi thu thập, ta đã có được phần lớn các chứng cứ về hoạt động sản xuất ma tuý của chúng, kho bãi, chỉ là...
- Chỉ là vẫn chưa đủ đúng không?- Nguyệt Minh trầm ngâm.
Chuyện FF sản xuất ma tuý đã rõ như ban ngày, nhưng nếu bây giờ manh động, chỉ e tên cầm đầu chạy trốn mất.
- Giết rắn phải đập đầu nó.- Hạ Băng xoa cằm.
- Đúng vậy, hơn hết, giết rắn phải giết cả dòng, cả họ nhà nó.- Nguyệt Minh bồi thêm, cha con Jackson chắc chắn không thoát được.
- Vâng ạ, dựa vào kết quả theo dõi Jackson, em đã có thể xác nhận, đầu ra của ma tuý ngoài thế giới ngầm, còn bán cho các đại gia, dân chơi, đặc biệt là showbiz...
- Ồ!- Hạ Băng cảm thán.
Thấy Nguyệt Minh quay sang với vẻ mặt đầy nghi ngờ, nàng đưa tay lên tỏ ra vô tội.
- Đừng nhìn tớ, tớ không có, cậu thừa biết tớ chơi bời nhiều nhưng không đụng vào mai thúy mà!
- Hừ, cái giới hỗn tạp, đẩy tệ nạn.- Nguyệt Minh đối với giới nghệ sĩ vẫn luôn không thích, bây giờ lại có thêm một lý do, chính là cái cô Quỳnh Chi kia.
- Đầu ra chính là ở quán bar Heaven.- Khả Hân bấm nút, trên màn hình liền chuyển sang hình quán bar này.
- Quán này chị có ghé một lần, khó vào muốn chết, ngược lại thì ex của Sel có vẻ là khách quen nha~- Hạ Băng thản nhiên nhấp ngụm rượu.
- Nói ngắn gọn.- Nguyệt Minh gõ tay xuống thanh tựa tay.
- Sau một vòng tìm hiểu, quán là do một cậu em họ xa của Quỳnh Chi đứng tên, giấu kỹ lắm luôn.- Khả Hân chiếu laze vào ảnh Quỳnh Chi trên màn hình, tuy không rõ lắm, nhưng có thể nhận ra cô ta đang đứng trong một góc của quán.
- Nói thêm chút cho cậu nghe, quán bar này kinh doanh khép kín, hay nói chính xác, không phải hội viên sẽ không được vào, mà muốn thành hội viên cũng phải được khách cũ giới thiệu và bảo đảm, khó ăn phết! Đa phần khách hàng ở đây là người trong giới thượng lưu, cùng các sao lớn của giải trí, tuy không lộ rõ, nhưng mại dâm chắc chắn có, tú bà chắc chắn là cô ta.- Hạ Băng đứng dậy, vừa đi qua đi lại vừa nói.- Chưa kể, để buôn bán được chất cấm, chắc chắn nơi này có phòng ẩn.
- Vậy sao cậu vào được?
- Hưm, vì tớ là tớ.- Hạ Băng tự hào vỗ ngực.
- Chỉ giỏi được cái ăn chơi.
- Quỳnh Chi mấy năm nay chỉ đóng phim của bản thân sản xuất, phim nào doanh số cũng cao, đạt kỷ lục phòng vé, sóng sau xô sóng trước...- Khả Hân chiếu tiểu sử của Quỳnh Chi lên, nàng biết chị sếp đang tò mò muốn chết.
- Tự làm tự ăn, nghi vấn rửa tiền của chị vẫn còn đó.- Nguyệt Minh đăm chiêu.
- Theo như đạo diễn Vy nhận xét, cô nàng này rất thích được chú ý, rất muốn làm trung tâm, làm vai chính kể cả phim hay đời thực.- Hạ Băng góp ý, cô đạo diễn này ngoài thích tạo drama trên show còn cực kỳ thích hóng chuyện, quan hệ vòng trong cũng rất tốt.
- ...Bệnh thích làm tâm điểm sao?
- Cũng có thể nói vậy, theo lời đạo diễn Vy, công ty giải trí do cô ta làm chủ toàn là các nam thanh nữ tú siêu hot, có người còn từng là người tình cũ của đạo diễn Vy, chia tay rồi thì rất hay đến bar Heaven, về sau lại cặp kè với mấy lão làm to.
- Cô đạo diễn này cái gì cũng biết chị nhỉ?- Khả Hân tò mò.
- Ha ha, bà tám showbiz mà lại. Trong nước có gì cô ta không biết đâu, tuy chị không mặn nồng chuyện trong nước nhưng nghe cũng vui tai.
- Khi không tốt bụng nói cho chị biết à?- Khả Hân xoa cằm đầy nghi ngờ.
Hạ Băng xua tay, như thể không cần hỏi cũng hiểu Khả Hân nghĩ gì.
- Xuỳ xuỳ, nhiều chuyện.
- Sao quán này mãi không bị sờ gáy?- Nguyệt Minh có chút suy tư.
Dù đã chuẩn bị tâm thế, nhưng biết được thêm thông tin về cái đường dây này, khiến cô vừa phẫn nộ lại vừa phấn khích, đúng vậy, đã chơi thì phải chơi tới cùng!
- Cô ta khéo lắm, khám xét bình thường không ăn được đâu, nhưng tớ nghĩ từ đầu đã có chống lưng to.
Hạ Băng búng tay, Khả Hân phía trên gật gù hiểu ý.
- Em liên kết lại một chút về sơ đồ quan hệ ạ. Dì Hương từng đưa tài liệu cho chị Nguyệt về người này, tên là Mai Phước Hưng, một doanh nhân kín tiếng, tư liệu rất hiếm.
Nguyệt Minh nhìn lên màn hình, là người đàn ông trẻ tuổi khiến cô tò mò khi thấy ảnh trong ngày thành lập của FF.
- Thông tin bề mặt thì kinh doanh nhỏ thôi, nhưng em chắc chắn là không đơn giản như vậy.
- Chậc, kín tiếng mà còn bị bà Hương đào được, Sel, cậu nói xem... có khi nào bà già tớ đã nắm được hết rồi mà im ỉm không?- Dù ghét nhưng Hạ Băng không phủ nhận năng lực của mẹ mình.
Nguyệt Minh im lặng, khó nói lắm, cô quả thật không thể nào theo kịp được mạng lưới và tư duy của Thiên Hương.
- Mà xui cho thằng mặt lờ này một cái là dù kín tiếng thế nào thì nó cũng đang cặp với người nổi tiếng, không nên đánh giá thấp năng lực của bọn "chó săn". Dù có giấu rất kỹ, nhưng kiểu gì cũng phải có lúc sơ hở, đạo diễn Vy lại ăn may có được bức ảnh này.- Hạ Băng phất tay ra hiệu màn hình cho Khả Hân chuyển slide.
Bức ảnh tuy không rõ ràng, nhưng đủ để họ nhận ra gương mặt của Quỳnh Chi, cô ta đang bước vào một chiếc maybach đen.
Nguyệt Minh khẽ nhíu mày, cúi đầu nhìn vào iPad, trong tài liệu Thiên Hương cung cấp, chiếc Maybach Quỳnh Chi bước lên cũng từng xuất hiện...
- Sao? Hiểu ra vấn đề chưa honey?- Hạ Băng lại ngọt ngào bám dính cánh tay của bạn thân.
Trái ngược hoàn toàn với Hạ Băng đang phấn khích, Nguyệt Minh trầm ngâm, Quỳnh Chi và Mai Phước Hưng có quan hệ yêu đương?
Quán bar này là tụ điểm buôn bán ma túy, mọi mấu chốt gần như dần sáng tỏ.
- Gia thế của Mai Phước Hưng...- Nguyệt Minh không khỏi cảm thán Thiên Hương đúng thật là quý nhân lúc này.
- Con ngoài giá thú của quan to ạ.- Khả Hân trả lời.
Nguyệt Minh hít một hơi thật sâu, rốt cuộc cũng biết bản thân đã và đang đối mặt với ai.
- Điều tra thêm đi, xem thử còn ai đứng sau nữa không, chúng ta sẽ lôi hết ra ánh sáng, tránh cho có kẻ chạy thoát được... Mà...
Nguyệt Minh nói một đoạn chợt khựng lại, hai còn lại cũng tinh ý đón lấy ánh mắt trầm tư này của cô, dự đoán được ngay Nguyệt ngáo sắp thở ra mấy câu khiến họ nổi da gà.
- Tiếp tục chuyện này sẽ rất nguy hiểm, bây giờ rút ra vẫn còn kịp, vốn đây là chuyện riêng của nhà tớ, cứ để tớ...
Hai người chị em cùng cô vào sinh ra tử, dù tới đây họ có muốn dừng, cô cũng vui vẻ chấp nhận, bởi chuyện này rất nguy hiểm.
- Điên rồi, làm sao chị đây có thể bỏ bé Nguyệt Ngáo được!?- Hạ Băng cười tít mắt, xoa xoa đầu Nguyệt Minh.
- Đúng vậy, em có ngày hôm nay là nhờ chị, chị đi đâu, em theo đó.- Khả Hân cũng nắm lấy tay Nguyệt Minh, vỗ vỗ trấn an.
Ba người nhìn nhau hồi lâu, sau đó không ai nói gì, liền ôm nhau vào lòng.
Tất cả vì Nhật Minh, tất cả vì công lý.
Cho dù có phải đánh đổi cả TOMORROW, Nguyệt Minh cũng quyết theo tới cùng.
- À, phải rồi, ngược lại, em thấy chị nên bảo vệ kỹ bác sĩ An á.- Khả Hân chợt nhớ ra, liền nói.
Nguyệt Minh còn chưa nói gì, Hạ Băng cười ha hả, sau đó xoa xoa đầu Khả Hân đầy cưng chiều. Truyện Khác
- Bé ngốc, em có biết vì sao lúc trước em tìm hiểu mãi về bác sĩ An mà không ra chuyện R&W không?
- Vì sao ạ?
- Bởi vì ba vợ của Nguyệt ngáo không tầm thường! Nguyệt này, Ralph bảo, nếu cậu cần trợ lực thì cứ nói.
Nguyệt Minh hơi cong khoé môi, cô không hề có ý định sẽ lôi kéo nhà vợ vào chuyện này, nhưng quả thật là cô có chuyện cần hỏi Ralph... Đó là lý do mà sau khi kết thúc thảo luận, Nguyệt Minh đã ra sân sau gọi một cuộc điện thoại.
- Alo, Selina honey?- Đầu dây bên kia rất nhanh có một giọng nam cao vút cất lên, vui vẻ mà bắt máy với Nguyệt Minh
- Alo, daddy ạ?- Nguyệt Minh dùng chân xoay một cái nhẹ, vẽ một vòng tròn ra đất.
- Daddy vừa mới nhận được quà của con, sao vậy? Bộ bị Ann đuổi khỏi giường nữa hay sao nè!?
Ralph bên kia đầu dây đang ngắm nhìn chiếc Rolex Daytona Rainbow hết sức bắt mắt với vòng đá hình cầu vồng, trong lòng không thể không ưng ý cô con dâu bên ngoài đẹp gái bên trong nhiều tiền này, không biết tìm hiểu thế nào mà chọn đúng mẫu ông thích thế này, có tiền chưa chắc mua được.
- Dạ không ạ.- Nguyệt Minh khẽ cười.- Hôm trước thấy một người bạn đeo đẹp, nghĩ đến daddy nên con liền mua tặng.
Nguyệt Minh khéo léo nói dối một nửa, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy chứ, cô đã phải trầy trật rất lâu để có được đấy!
Nửa sự thật còn lại, vốn cũng định mua gì đó tặng hai người ba của Gia An, chỉ khéo là mọi chuyện diễn ra trùng hợp quá mà thôi.
- Ái chà chà, xem ra mọi chuyện không đơn giản rồi ha.- Nghe lời nịnh nọt, Ralph lại càng vui hơn.
- Dạ không ạ, con với Ann không có vấn đề gì, con muốn hỏi daddy một chút về hình kỷ yếu của Ann thôi.
- Ồ? Hình kỷ yếu của Ann baby hả? Hưm, để daddy nhớ xem, chắc ở bên nhà cũ của Waldo mất rồi.- Ralph xoa cằm suy ngẫm một chút.- Nhưng Selina honey này, xem xong lỡ con bỏ Ann baby thì sao!? Hồi đó con bé không xinh như bây giờ đâu...
- Haha, để con ghi âm câu này lại, mách chị Ann.
Mỗi lúc nói chuyện với Daddy, cô luôn cảm thấy vui vẻ, vì ông ấy luôn mang lại năng lượng tích cực, Gia An có được phần năng lượng này hẳn cũng là do thừa hưởng từ Ralph chăng?
- Trời ạ, con dám hả? Thế daddy không gả con gái nữa!
Lời ba vợ như lệnh trời, hai chữ "không gả" khiến Nguyệt Minh xanh mặt...
Thấy cô im lặng thật lâu, hơi thở lại gấp gáp bất thường, Ralph bật cười ha hả.
- Hahaha, coi ai sợ rồi kìa. Nói daddy nghe xem, phải có lý do con mới tìm hiểu như thế...
- Daddy đã từng nghe đến Quỳnh Chi chưa ạ?
Nguyệt Minh nghiêm mặt, tay cầm con trỏ chuột không ngừng kéo, màn hình liên tục chuyển đổi các bài báo khác nhau mà Khả Hân đã tổng hợp, đại đa số đều là khen ngợi khả năng diễn xuất, tác phẩm cũng như gương mặt xinh đẹp, số khác lại là các scandal tình ái, thứ mà các tay nhà báo rất thích soi mói để kiếm cơm,.. nhưng tuyệt nhiên, với Mai Phước Hưng, một chút tiếng gió cũng không truyền ra.
Tổng giám đốc cảm thấy bản thân như đang rơi vào trò đùa của số phận vậy, Quỳnh Chi này vừa là "người quen cũ" của Gia An, lại có khả năng dính đến vụ án của chị hai, đúng là trên đời này cái quái gì cũng có thể xảy ra cả!?
Cốc cốc—
- Vào đi.
Khả Hân cùng một xấp tài liệu trên tay xuất hiện.
- Nhanh vậy sao?- Đã nhiều năm nhưng Nguyệt Minh vẫn có chút ngạc nhiên với tốc độ làm việc của Khả Hân.
- Nhanh vậy thì tăng lương đi chị...- Khả Hân tiện miệng nói đùa, dù vẫn còn giữ thẻ đen của chị sếp ngay trong ví.
- Coi bộ em ngày càng gan to ha.- Nguyệt Minh đón lấy tài liệu, lật lật.
- Chị... có vẻ rất quan tâm đến cô diễn viên này...
Khả Hân khá tò mò, dù biết Quỳnh Chi có dính dáng đến cái đường dây đó, nhưng nhìn kiểu gì cũng thấy chỉ là nhân tình, cùng lắm thì phụ trách tạo vỏ bọc trung gian để buôn bán ma túy, ấy thế mà Nguyệt Minh lại có vẻ đặc biệt quan tâm hơn cả.
Nguyệt Minh đảo mắt, Khả Hân liền bịt cái miệng nhỏ lại của mình lại, lỡ lời rồi!
- Ra ngoài đi, chuyện này đừng nói cho ai biết hết.
Nguyệt Minh đã nghiền ngẫm gần hết tất cả thông tin của những kẻ trong đây, từ chuyện chủ tịch FF hiện tại lúc xưa phải lam lũ thế nào, đến cả những chuyện lớn nhỏ trong dòng họ nhà ông ta, nhưng cô linh cảm, trọng điểm nằm lại nằm ở cái cô Quỳnh Chi này, hoặc cũng có thể là do ác cảm ngay từ đầu...
Nguyệt Minh không ngừng gõ ngón tay xuống mặt bàn, có chút suy tính. Khi Gia An kể hết mọi chuyện vào tối qua, nàng còn dặn cô không được xen vào, nhưng nhớ đến hàng chục tin nhắn khủng bố trong điện thoại nàng, cô không thể nào không tức giận.
Cô ta nghĩ cô ta là ai?
Cho dù lúc xưa Gia An có thích cô ta, thì bây giờ cô ta cũng không được quyền làm phiền đến nàng.
Nguyệt Minh không cho phép.
Sau khi vẽ hết thành một sơ đồ, nhờ thông tin của Hạ Băng cung cấp, Nguyệt Minh đánh dấu bằng mực đỏ vào một cái tên, Mai Phước Hưng... có là trùm cuối hay chưa?
Phải làm sao mới nắm thóp được hắn đây?
Bọn người này vẫn luôn ở trong tối, thậm chí ngay cả khi ra tay khử Nhật Minh cũng đã dàn xếp cẩn thận cho người khác nhận tội.
Nhớ tới đây, Nguyệt Minh siết chặt tay mình, cảm giác đau đớn ùa về, giá như khi đó cô đủ nhạy bén hơn để nhận ra tâm tư của Nhật Minh để cùng chị gánh vác, hẳn sẽ không đến mức này...
Trước mắt, chỉ có dựa thể tập trung vào Quỳnh Chi để đào sâu thêm về Mai Phước Hưng.
- Được rồi. Đã đến lúc...
- Sao rồi?
Cánh cửa xe đóng lại, Quỳnh Chi thu lại nụ cười giả tạo vừa trưng ra trước mặt, tháo cặp kính đen xuống, gương mặt trở nên lạnh lẽo vô cùng.
- Đúng như chị dự đoán.- Trợ lý cười nhẹ.
- Cô ta dùng rồi?
- Vâng, đã dùng rồi ạ.
Khoé môi Quỳnh Chi cong lên, kế hoạch lại một lần nữa đúng hướng.
- Cứ sảng khoái cung cấp cho cô ta, gấp đôi liều càng tốt.
- Chị...- Trợ lý có hơi chần chừ.
- Sao? Muốn làm phản?- Quỳnh Chi cáu kỉnh.
- Dạ không, em không có ý kiến gì ạ...
Trợ lý lẳng lặng nhìn Quỳnh Chi đang ngắm nhìn cảnh vật bên đường, trong lòng không khỏi sợ sệt.
- Chỉ là... có cần cho sếp Hưng biết không ạ?
Quỳnh Chi liền quay sang lườm một cái, trợ lý im bặt.
Đúng là không thể nhìn mặt mà đoán tính người.
Diễn viên hạng S nổi tiếng thân thiện?
Diễn viên hạng S đầy tài năng và triển vọng?
Tất cả chỉ là lớp vỏ bọc của cô gái này mà thôi.
Trợ lý đã theo chân Quỳnh Chi nhiều năm, bàn tay nhúng không biết bao nhiêu chàm, đến mức không thể quay lại được nữa, chỉ còn có một con đường, là theo ý cô ta.
Có trời mới biết được, một người mang gương mặt thiên thần nhưng lòng dạ lại như ác quỷ lại đáng sợ đến nhường nào, sẵn sàng đạp lên hết thảy những người vô tội dưới chân để bản thân bước lên đến bậc cao nhất.
Tuy trợ lý không biết giữa hai người họ có thù hằn gì, nhưng lộ trình mà Quỳnh Chi đã vạch ra cho Thanh Phương chắc chắn sẽ đi thẳng vào địa ngục. Loại thuốc mới này tuy không có các biểu hiện bên ngoài nhiều, không phá tan ngoại hình của người dùng, nhưng dùng lâu sẽ rất lụy, âm thầm tàn phá, lúc lên cơn sẽ còn điên hơn thuốc thường cả nghìn lần...
- Cái lũ đồng tính đáng kinh tởm này, sao cứ thế tồn tại xung quanh tôi nhỉ?
Quỳnh Chi bỗng cất tiếng, trợ lý giật thót vì câu nói của cô ta.
- Cô nói xem, vì sao nhỉ?
Quỳnh Chi nắm cằm trợ lý kéo lại gần mặt mình, sát đến nỗi trợ lý có thể cảm nhận được hơi thở của cô ta. Trợ lý nuốt nghẹn, sau đó là nín thở mà trả lời.
- Em k...hông biết.
- Hừ, tôi tưởng cô phải biết chứ? Sao? Cô ca sĩ nhỏ hôm trước chơi có vui không?- Quỳnh Chi bấu chặt cằm của trợ lý rồi lại đẩy ra.
Dù rất đau nhưng người kia không dám nói một lời.
Quỳnh Chi lại quay mặt ra ngoài cửa sổ, tự châm cho mình mà điếu thuốc, rít một hơi.
Vì cớ gì?
Vì cớ gì cái lũ bệnh hoạn ấy cứ mãi tồn tại xung quanh cuộc đời cô ta?
Gia An...
Gia An, cậu nghĩ cậu sẽ được hạnh phúc hay sao?
Không dễ vậy đâu, vì cậu đã làm tôi chướng mắt.
Không ai có thể có được hạnh phúc cả.
Ngoại trừ tôi.
*****
Góc tự kỷ của tác giả:
Hạ Băng: Cậu có thật sự là bạn thân của tui không vậy? Cậu đến xem suốt 128 chương rồi cậu muốn đánh tôi bao nhiêu lần? Xin lỗi nhé thứ tôi muốn chỉ là được đánh vào mông!
Nguyệt Minh siết chặt đến mức cả bàn tay run run, trời ạ, kiềm chế, phải kiềm chế, nếu không thì chắc chắn sẽ có án mạng xảy ra!
- Vậy bây giờ em bắt đầu nha.
Cũng may là Khả Hân toàn năng đã lên tiếng trước, thành công thu hút sự chú ý của Nguyệt Minh, chỉ cần chậm thêm một giây nữa thôi thì...
Nhận được hai cái gật đầu của các chị, Khả Hân ấn điều khiển, cả phòng tối đen. Nhân tiện, gọi phòng họp nghe cho oách vậy thôi chứ thật ra là phòng xem phim của Hạ Băng, Nguyệt Minh cũng không trông chờ rằng nhà của nàng sẽ có phòng làm việc hay họp hành, đành hạ mình ngồi đây vậy, nói thật với cái thói ăn ở trác táng của nhỏ bạn thân, cô dù đầu óc trong sáng vẫn cứ luôn sợ mình ngồi phải nơi làm tình hôm trước của nhỏ. Đôi lúc sàn nhà Hạ Băng có dính chút nước, bước chân Nguyệt Minh cũng ngại ngùng bước đi...
Quay lại vấn đề thảo luận, do nó là chuyện cơ mật, nói ở công ty vẫn chưa đủ an toàn, còn nhà Nguyệt Minh thì... cô đã ra lệnh cho vệ sĩ, tuyệt đối không cho phép Hạ Băng đến gần cửa! Dù hiện tại là họp mặt, cô vẫn không muốn cho nàng vào nhà.
Ổ khoá ư?
Cô xoá luôn mật khẩu, chỉ để lại vân tay của bản thân, Gia An và Khả Hân, phòng trường hợp khẩn cấp.
Thậm chí ban đầu, Nguyệt Minh còn định dặn bảo vệ của khu biệt thự không cho Hạ Băng vào cổng luôn, nhưng ngẫm lại, vẫn là thôi đi, giận quá lại mất khôn.
Thế nên là, bây giờ cô đang ngồi đây, trước màn hình 4K cùng dàn loa xịn còn hơn cả trong rạp.
- Thích khum? Phòng này để coi phim s*x á, dàn âm thanh chất lượng lắm luôn, có cả 4D, ghế run run...
Trong khi Khả Hân còn đang bận nói, thì Hạ Băng lại dí sát, ôm cánh tay Nguyệt Minh, cọ cọ mặt.
Mắt Tổng giám đốc giật giật, rốt cuộc cũng chộp lấy cái gối trang trí, đập vào mặt Hạ Băng.
- Câm mồm.- Nguyệt Minh nghiến răng, cô đoán có sai đâu.
Hạ Băng bĩu môi tỏ vẻ oan ức, lại khịt mũi vài cái.
- Như thế này... dựa vào những gì mà chị Nhật cùng anh Khôi thu thập, ta đã có được phần lớn các chứng cứ về hoạt động sản xuất ma tuý của chúng, kho bãi, chỉ là...
- Chỉ là vẫn chưa đủ đúng không?- Nguyệt Minh trầm ngâm.
Chuyện FF sản xuất ma tuý đã rõ như ban ngày, nhưng nếu bây giờ manh động, chỉ e tên cầm đầu chạy trốn mất.
- Giết rắn phải đập đầu nó.- Hạ Băng xoa cằm.
- Đúng vậy, hơn hết, giết rắn phải giết cả dòng, cả họ nhà nó.- Nguyệt Minh bồi thêm, cha con Jackson chắc chắn không thoát được.
- Vâng ạ, dựa vào kết quả theo dõi Jackson, em đã có thể xác nhận, đầu ra của ma tuý ngoài thế giới ngầm, còn bán cho các đại gia, dân chơi, đặc biệt là showbiz...
- Ồ!- Hạ Băng cảm thán.
Thấy Nguyệt Minh quay sang với vẻ mặt đầy nghi ngờ, nàng đưa tay lên tỏ ra vô tội.
- Đừng nhìn tớ, tớ không có, cậu thừa biết tớ chơi bời nhiều nhưng không đụng vào mai thúy mà!
- Hừ, cái giới hỗn tạp, đẩy tệ nạn.- Nguyệt Minh đối với giới nghệ sĩ vẫn luôn không thích, bây giờ lại có thêm một lý do, chính là cái cô Quỳnh Chi kia.
- Đầu ra chính là ở quán bar Heaven.- Khả Hân bấm nút, trên màn hình liền chuyển sang hình quán bar này.
- Quán này chị có ghé một lần, khó vào muốn chết, ngược lại thì ex của Sel có vẻ là khách quen nha~- Hạ Băng thản nhiên nhấp ngụm rượu.
- Nói ngắn gọn.- Nguyệt Minh gõ tay xuống thanh tựa tay.
- Sau một vòng tìm hiểu, quán là do một cậu em họ xa của Quỳnh Chi đứng tên, giấu kỹ lắm luôn.- Khả Hân chiếu laze vào ảnh Quỳnh Chi trên màn hình, tuy không rõ lắm, nhưng có thể nhận ra cô ta đang đứng trong một góc của quán.
- Nói thêm chút cho cậu nghe, quán bar này kinh doanh khép kín, hay nói chính xác, không phải hội viên sẽ không được vào, mà muốn thành hội viên cũng phải được khách cũ giới thiệu và bảo đảm, khó ăn phết! Đa phần khách hàng ở đây là người trong giới thượng lưu, cùng các sao lớn của giải trí, tuy không lộ rõ, nhưng mại dâm chắc chắn có, tú bà chắc chắn là cô ta.- Hạ Băng đứng dậy, vừa đi qua đi lại vừa nói.- Chưa kể, để buôn bán được chất cấm, chắc chắn nơi này có phòng ẩn.
- Vậy sao cậu vào được?
- Hưm, vì tớ là tớ.- Hạ Băng tự hào vỗ ngực.
- Chỉ giỏi được cái ăn chơi.
- Quỳnh Chi mấy năm nay chỉ đóng phim của bản thân sản xuất, phim nào doanh số cũng cao, đạt kỷ lục phòng vé, sóng sau xô sóng trước...- Khả Hân chiếu tiểu sử của Quỳnh Chi lên, nàng biết chị sếp đang tò mò muốn chết.
- Tự làm tự ăn, nghi vấn rửa tiền của chị vẫn còn đó.- Nguyệt Minh đăm chiêu.
- Theo như đạo diễn Vy nhận xét, cô nàng này rất thích được chú ý, rất muốn làm trung tâm, làm vai chính kể cả phim hay đời thực.- Hạ Băng góp ý, cô đạo diễn này ngoài thích tạo drama trên show còn cực kỳ thích hóng chuyện, quan hệ vòng trong cũng rất tốt.
- ...Bệnh thích làm tâm điểm sao?
- Cũng có thể nói vậy, theo lời đạo diễn Vy, công ty giải trí do cô ta làm chủ toàn là các nam thanh nữ tú siêu hot, có người còn từng là người tình cũ của đạo diễn Vy, chia tay rồi thì rất hay đến bar Heaven, về sau lại cặp kè với mấy lão làm to.
- Cô đạo diễn này cái gì cũng biết chị nhỉ?- Khả Hân tò mò.
- Ha ha, bà tám showbiz mà lại. Trong nước có gì cô ta không biết đâu, tuy chị không mặn nồng chuyện trong nước nhưng nghe cũng vui tai.
- Khi không tốt bụng nói cho chị biết à?- Khả Hân xoa cằm đầy nghi ngờ.
Hạ Băng xua tay, như thể không cần hỏi cũng hiểu Khả Hân nghĩ gì.
- Xuỳ xuỳ, nhiều chuyện.
- Sao quán này mãi không bị sờ gáy?- Nguyệt Minh có chút suy tư.
Dù đã chuẩn bị tâm thế, nhưng biết được thêm thông tin về cái đường dây này, khiến cô vừa phẫn nộ lại vừa phấn khích, đúng vậy, đã chơi thì phải chơi tới cùng!
- Cô ta khéo lắm, khám xét bình thường không ăn được đâu, nhưng tớ nghĩ từ đầu đã có chống lưng to.
Hạ Băng búng tay, Khả Hân phía trên gật gù hiểu ý.
- Em liên kết lại một chút về sơ đồ quan hệ ạ. Dì Hương từng đưa tài liệu cho chị Nguyệt về người này, tên là Mai Phước Hưng, một doanh nhân kín tiếng, tư liệu rất hiếm.
Nguyệt Minh nhìn lên màn hình, là người đàn ông trẻ tuổi khiến cô tò mò khi thấy ảnh trong ngày thành lập của FF.
- Thông tin bề mặt thì kinh doanh nhỏ thôi, nhưng em chắc chắn là không đơn giản như vậy.
- Chậc, kín tiếng mà còn bị bà Hương đào được, Sel, cậu nói xem... có khi nào bà già tớ đã nắm được hết rồi mà im ỉm không?- Dù ghét nhưng Hạ Băng không phủ nhận năng lực của mẹ mình.
Nguyệt Minh im lặng, khó nói lắm, cô quả thật không thể nào theo kịp được mạng lưới và tư duy của Thiên Hương.
- Mà xui cho thằng mặt lờ này một cái là dù kín tiếng thế nào thì nó cũng đang cặp với người nổi tiếng, không nên đánh giá thấp năng lực của bọn "chó săn". Dù có giấu rất kỹ, nhưng kiểu gì cũng phải có lúc sơ hở, đạo diễn Vy lại ăn may có được bức ảnh này.- Hạ Băng phất tay ra hiệu màn hình cho Khả Hân chuyển slide.
Bức ảnh tuy không rõ ràng, nhưng đủ để họ nhận ra gương mặt của Quỳnh Chi, cô ta đang bước vào một chiếc maybach đen.
Nguyệt Minh khẽ nhíu mày, cúi đầu nhìn vào iPad, trong tài liệu Thiên Hương cung cấp, chiếc Maybach Quỳnh Chi bước lên cũng từng xuất hiện...
- Sao? Hiểu ra vấn đề chưa honey?- Hạ Băng lại ngọt ngào bám dính cánh tay của bạn thân.
Trái ngược hoàn toàn với Hạ Băng đang phấn khích, Nguyệt Minh trầm ngâm, Quỳnh Chi và Mai Phước Hưng có quan hệ yêu đương?
Quán bar này là tụ điểm buôn bán ma túy, mọi mấu chốt gần như dần sáng tỏ.
- Gia thế của Mai Phước Hưng...- Nguyệt Minh không khỏi cảm thán Thiên Hương đúng thật là quý nhân lúc này.
- Con ngoài giá thú của quan to ạ.- Khả Hân trả lời.
Nguyệt Minh hít một hơi thật sâu, rốt cuộc cũng biết bản thân đã và đang đối mặt với ai.
- Điều tra thêm đi, xem thử còn ai đứng sau nữa không, chúng ta sẽ lôi hết ra ánh sáng, tránh cho có kẻ chạy thoát được... Mà...
Nguyệt Minh nói một đoạn chợt khựng lại, hai còn lại cũng tinh ý đón lấy ánh mắt trầm tư này của cô, dự đoán được ngay Nguyệt ngáo sắp thở ra mấy câu khiến họ nổi da gà.
- Tiếp tục chuyện này sẽ rất nguy hiểm, bây giờ rút ra vẫn còn kịp, vốn đây là chuyện riêng của nhà tớ, cứ để tớ...
Hai người chị em cùng cô vào sinh ra tử, dù tới đây họ có muốn dừng, cô cũng vui vẻ chấp nhận, bởi chuyện này rất nguy hiểm.
- Điên rồi, làm sao chị đây có thể bỏ bé Nguyệt Ngáo được!?- Hạ Băng cười tít mắt, xoa xoa đầu Nguyệt Minh.
- Đúng vậy, em có ngày hôm nay là nhờ chị, chị đi đâu, em theo đó.- Khả Hân cũng nắm lấy tay Nguyệt Minh, vỗ vỗ trấn an.
Ba người nhìn nhau hồi lâu, sau đó không ai nói gì, liền ôm nhau vào lòng.
Tất cả vì Nhật Minh, tất cả vì công lý.
Cho dù có phải đánh đổi cả TOMORROW, Nguyệt Minh cũng quyết theo tới cùng.
- À, phải rồi, ngược lại, em thấy chị nên bảo vệ kỹ bác sĩ An á.- Khả Hân chợt nhớ ra, liền nói.
Nguyệt Minh còn chưa nói gì, Hạ Băng cười ha hả, sau đó xoa xoa đầu Khả Hân đầy cưng chiều. Truyện Khác
- Bé ngốc, em có biết vì sao lúc trước em tìm hiểu mãi về bác sĩ An mà không ra chuyện R&W không?
- Vì sao ạ?
- Bởi vì ba vợ của Nguyệt ngáo không tầm thường! Nguyệt này, Ralph bảo, nếu cậu cần trợ lực thì cứ nói.
Nguyệt Minh hơi cong khoé môi, cô không hề có ý định sẽ lôi kéo nhà vợ vào chuyện này, nhưng quả thật là cô có chuyện cần hỏi Ralph... Đó là lý do mà sau khi kết thúc thảo luận, Nguyệt Minh đã ra sân sau gọi một cuộc điện thoại.
- Alo, Selina honey?- Đầu dây bên kia rất nhanh có một giọng nam cao vút cất lên, vui vẻ mà bắt máy với Nguyệt Minh
- Alo, daddy ạ?- Nguyệt Minh dùng chân xoay một cái nhẹ, vẽ một vòng tròn ra đất.
- Daddy vừa mới nhận được quà của con, sao vậy? Bộ bị Ann đuổi khỏi giường nữa hay sao nè!?
Ralph bên kia đầu dây đang ngắm nhìn chiếc Rolex Daytona Rainbow hết sức bắt mắt với vòng đá hình cầu vồng, trong lòng không thể không ưng ý cô con dâu bên ngoài đẹp gái bên trong nhiều tiền này, không biết tìm hiểu thế nào mà chọn đúng mẫu ông thích thế này, có tiền chưa chắc mua được.
- Dạ không ạ.- Nguyệt Minh khẽ cười.- Hôm trước thấy một người bạn đeo đẹp, nghĩ đến daddy nên con liền mua tặng.
Nguyệt Minh khéo léo nói dối một nửa, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy chứ, cô đã phải trầy trật rất lâu để có được đấy!
Nửa sự thật còn lại, vốn cũng định mua gì đó tặng hai người ba của Gia An, chỉ khéo là mọi chuyện diễn ra trùng hợp quá mà thôi.
- Ái chà chà, xem ra mọi chuyện không đơn giản rồi ha.- Nghe lời nịnh nọt, Ralph lại càng vui hơn.
- Dạ không ạ, con với Ann không có vấn đề gì, con muốn hỏi daddy một chút về hình kỷ yếu của Ann thôi.
- Ồ? Hình kỷ yếu của Ann baby hả? Hưm, để daddy nhớ xem, chắc ở bên nhà cũ của Waldo mất rồi.- Ralph xoa cằm suy ngẫm một chút.- Nhưng Selina honey này, xem xong lỡ con bỏ Ann baby thì sao!? Hồi đó con bé không xinh như bây giờ đâu...
- Haha, để con ghi âm câu này lại, mách chị Ann.
Mỗi lúc nói chuyện với Daddy, cô luôn cảm thấy vui vẻ, vì ông ấy luôn mang lại năng lượng tích cực, Gia An có được phần năng lượng này hẳn cũng là do thừa hưởng từ Ralph chăng?
- Trời ạ, con dám hả? Thế daddy không gả con gái nữa!
Lời ba vợ như lệnh trời, hai chữ "không gả" khiến Nguyệt Minh xanh mặt...
Thấy cô im lặng thật lâu, hơi thở lại gấp gáp bất thường, Ralph bật cười ha hả.
- Hahaha, coi ai sợ rồi kìa. Nói daddy nghe xem, phải có lý do con mới tìm hiểu như thế...
- Daddy đã từng nghe đến Quỳnh Chi chưa ạ?
Nguyệt Minh nghiêm mặt, tay cầm con trỏ chuột không ngừng kéo, màn hình liên tục chuyển đổi các bài báo khác nhau mà Khả Hân đã tổng hợp, đại đa số đều là khen ngợi khả năng diễn xuất, tác phẩm cũng như gương mặt xinh đẹp, số khác lại là các scandal tình ái, thứ mà các tay nhà báo rất thích soi mói để kiếm cơm,.. nhưng tuyệt nhiên, với Mai Phước Hưng, một chút tiếng gió cũng không truyền ra.
Tổng giám đốc cảm thấy bản thân như đang rơi vào trò đùa của số phận vậy, Quỳnh Chi này vừa là "người quen cũ" của Gia An, lại có khả năng dính đến vụ án của chị hai, đúng là trên đời này cái quái gì cũng có thể xảy ra cả!?
Cốc cốc—
- Vào đi.
Khả Hân cùng một xấp tài liệu trên tay xuất hiện.
- Nhanh vậy sao?- Đã nhiều năm nhưng Nguyệt Minh vẫn có chút ngạc nhiên với tốc độ làm việc của Khả Hân.
- Nhanh vậy thì tăng lương đi chị...- Khả Hân tiện miệng nói đùa, dù vẫn còn giữ thẻ đen của chị sếp ngay trong ví.
- Coi bộ em ngày càng gan to ha.- Nguyệt Minh đón lấy tài liệu, lật lật.
- Chị... có vẻ rất quan tâm đến cô diễn viên này...
Khả Hân khá tò mò, dù biết Quỳnh Chi có dính dáng đến cái đường dây đó, nhưng nhìn kiểu gì cũng thấy chỉ là nhân tình, cùng lắm thì phụ trách tạo vỏ bọc trung gian để buôn bán ma túy, ấy thế mà Nguyệt Minh lại có vẻ đặc biệt quan tâm hơn cả.
Nguyệt Minh đảo mắt, Khả Hân liền bịt cái miệng nhỏ lại của mình lại, lỡ lời rồi!
- Ra ngoài đi, chuyện này đừng nói cho ai biết hết.
Nguyệt Minh đã nghiền ngẫm gần hết tất cả thông tin của những kẻ trong đây, từ chuyện chủ tịch FF hiện tại lúc xưa phải lam lũ thế nào, đến cả những chuyện lớn nhỏ trong dòng họ nhà ông ta, nhưng cô linh cảm, trọng điểm nằm lại nằm ở cái cô Quỳnh Chi này, hoặc cũng có thể là do ác cảm ngay từ đầu...
Nguyệt Minh không ngừng gõ ngón tay xuống mặt bàn, có chút suy tính. Khi Gia An kể hết mọi chuyện vào tối qua, nàng còn dặn cô không được xen vào, nhưng nhớ đến hàng chục tin nhắn khủng bố trong điện thoại nàng, cô không thể nào không tức giận.
Cô ta nghĩ cô ta là ai?
Cho dù lúc xưa Gia An có thích cô ta, thì bây giờ cô ta cũng không được quyền làm phiền đến nàng.
Nguyệt Minh không cho phép.
Sau khi vẽ hết thành một sơ đồ, nhờ thông tin của Hạ Băng cung cấp, Nguyệt Minh đánh dấu bằng mực đỏ vào một cái tên, Mai Phước Hưng... có là trùm cuối hay chưa?
Phải làm sao mới nắm thóp được hắn đây?
Bọn người này vẫn luôn ở trong tối, thậm chí ngay cả khi ra tay khử Nhật Minh cũng đã dàn xếp cẩn thận cho người khác nhận tội.
Nhớ tới đây, Nguyệt Minh siết chặt tay mình, cảm giác đau đớn ùa về, giá như khi đó cô đủ nhạy bén hơn để nhận ra tâm tư của Nhật Minh để cùng chị gánh vác, hẳn sẽ không đến mức này...
Trước mắt, chỉ có dựa thể tập trung vào Quỳnh Chi để đào sâu thêm về Mai Phước Hưng.
- Được rồi. Đã đến lúc...
- Sao rồi?
Cánh cửa xe đóng lại, Quỳnh Chi thu lại nụ cười giả tạo vừa trưng ra trước mặt, tháo cặp kính đen xuống, gương mặt trở nên lạnh lẽo vô cùng.
- Đúng như chị dự đoán.- Trợ lý cười nhẹ.
- Cô ta dùng rồi?
- Vâng, đã dùng rồi ạ.
Khoé môi Quỳnh Chi cong lên, kế hoạch lại một lần nữa đúng hướng.
- Cứ sảng khoái cung cấp cho cô ta, gấp đôi liều càng tốt.
- Chị...- Trợ lý có hơi chần chừ.
- Sao? Muốn làm phản?- Quỳnh Chi cáu kỉnh.
- Dạ không, em không có ý kiến gì ạ...
Trợ lý lẳng lặng nhìn Quỳnh Chi đang ngắm nhìn cảnh vật bên đường, trong lòng không khỏi sợ sệt.
- Chỉ là... có cần cho sếp Hưng biết không ạ?
Quỳnh Chi liền quay sang lườm một cái, trợ lý im bặt.
Đúng là không thể nhìn mặt mà đoán tính người.
Diễn viên hạng S nổi tiếng thân thiện?
Diễn viên hạng S đầy tài năng và triển vọng?
Tất cả chỉ là lớp vỏ bọc của cô gái này mà thôi.
Trợ lý đã theo chân Quỳnh Chi nhiều năm, bàn tay nhúng không biết bao nhiêu chàm, đến mức không thể quay lại được nữa, chỉ còn có một con đường, là theo ý cô ta.
Có trời mới biết được, một người mang gương mặt thiên thần nhưng lòng dạ lại như ác quỷ lại đáng sợ đến nhường nào, sẵn sàng đạp lên hết thảy những người vô tội dưới chân để bản thân bước lên đến bậc cao nhất.
Tuy trợ lý không biết giữa hai người họ có thù hằn gì, nhưng lộ trình mà Quỳnh Chi đã vạch ra cho Thanh Phương chắc chắn sẽ đi thẳng vào địa ngục. Loại thuốc mới này tuy không có các biểu hiện bên ngoài nhiều, không phá tan ngoại hình của người dùng, nhưng dùng lâu sẽ rất lụy, âm thầm tàn phá, lúc lên cơn sẽ còn điên hơn thuốc thường cả nghìn lần...
- Cái lũ đồng tính đáng kinh tởm này, sao cứ thế tồn tại xung quanh tôi nhỉ?
Quỳnh Chi bỗng cất tiếng, trợ lý giật thót vì câu nói của cô ta.
- Cô nói xem, vì sao nhỉ?
Quỳnh Chi nắm cằm trợ lý kéo lại gần mặt mình, sát đến nỗi trợ lý có thể cảm nhận được hơi thở của cô ta. Trợ lý nuốt nghẹn, sau đó là nín thở mà trả lời.
- Em k...hông biết.
- Hừ, tôi tưởng cô phải biết chứ? Sao? Cô ca sĩ nhỏ hôm trước chơi có vui không?- Quỳnh Chi bấu chặt cằm của trợ lý rồi lại đẩy ra.
Dù rất đau nhưng người kia không dám nói một lời.
Quỳnh Chi lại quay mặt ra ngoài cửa sổ, tự châm cho mình mà điếu thuốc, rít một hơi.
Vì cớ gì?
Vì cớ gì cái lũ bệnh hoạn ấy cứ mãi tồn tại xung quanh cuộc đời cô ta?
Gia An...
Gia An, cậu nghĩ cậu sẽ được hạnh phúc hay sao?
Không dễ vậy đâu, vì cậu đã làm tôi chướng mắt.
Không ai có thể có được hạnh phúc cả.
Ngoại trừ tôi.
*****
Góc tự kỷ của tác giả:
Hạ Băng: Cậu có thật sự là bạn thân của tui không vậy? Cậu đến xem suốt 128 chương rồi cậu muốn đánh tôi bao nhiêu lần? Xin lỗi nhé thứ tôi muốn chỉ là được đánh vào mông!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.